Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 118
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Cố Hạo?
Nãy giờ Vân Tiên vẫn chưa lên tiếng, cho dù đám người kia nói về cô nhưng không phải chuyện quan trọng, cô cảm thấy mình không cần thiết phải lên tiếng.
Nhưng khi nghe thấy hai chữ “Cố Hạo”, cô không khỏi nhìn về phía chàng trai nhuộm tóc vàng kia.
Chẳng lẽ thật sự trùng hợp như vậy sao?
Cố Hạo trước mặt cô chính là cháu nội của Thị trưởng Cố?
Vân Tiên chợt nhớ tới lời dặn của Thị trưởng Cố nếu gặp mặt cháu trai của ông ấy “Đừng nhẹ tay, tốt nhất là thay ông dạy dỗ nó một trận”.
Kết hợp với cậu trai nhuộm tóc vàng hoe, mặc quần rách tự cho là mốt, rất có phong cách du côn trước mặt, Vân Tiên chợt hiểu ra.
Hóa ra ngay cả Thị trưởng Cố cũng không dạy nổi đứa cháu đến tuổi nổi loạn của mình?
Nhưng vào tuổi này, cả trai lẫn gái đều có tâm lý nổi loạn.
Kiếp trước, Vân Tiên sống trong đao thương máu lửa, mỗi ngày chỉ có nguyện vọng duy nhất là có thể sống tới ngày hôm sau. Trong hoàn cảnh như vậy, cô hoàn toàn không trải qua kỳ nổi loạn tuổi dậy thì của thiếu niên.
“Sư phụ của cậu không phải là một người bình thường, chẳng lẽ cậu ta đột biến sao? Ha ha, cậu ta không nhiều hơn chúng ta cái tay hay cái chân nào, vậy dạy được gì cho cậu?” Cố Hạo vốn không có suy nghĩ xấu xa gì, cậu ta chỉ muốn tỏ ra mình ngầu trước mặt các bạn nữ, phô bày sự oai phong của mình thôi.
Trương Thiệu Phong nghe thấy Cố Hạo bôi nhọ sư phụ của mình như vậy thì lập tức chống đối Cố Hạo.
Hai người không ngừng cãi cọ, cho đến khi sắp bắt đầu đấu võ đài, bọn họ mới ngừng cãi nhau.
Đám người ồn ào chạy lên núi.
Suốt cả đoạn đường lên núi, mọi người vẫn còn có thể nghe thấy giọng nói kiêu căng của Cố Hạo.
“Ông nội của tôi có quen biết với đại ca xã hội đen thành phố Long Môn, nghe nói đêm nay có tổ chức đấu võ đài. Bên phía đại ca xã hội đen sẽ phái một cô gái trẻ ra chiến đấu với người nước ngoài, cái gã thiếu chút nữa chen được vào đấu trường quốc tế ấy! Chắc chắn trận đấu đêm nay sẽ cực kỳ đặc sắc!” Cố Hạo đi phía trước, miệng lưỡi không ngừng hoạt động suốt đường đi.
Mà cả nhóm đều rất thích nghe cậu ta kể, hơn nữa ai cũng chăm chú lắng nghe.
“Một cô gái trẻ đánh nhau với một người nước ngoài lợi hại như vậy, chẳng phải bên phía đại ca xã hội đen thành phố Long Môn sẽ ăn chắc phần thua sao?” Một cô gái sợ hãi lên tiếng hỏi.
Cố Hạo nghe thấy có người đáp lời, bộ dạng càng thêm đắc ý, cậu ta nói hết những tin đồn mà mình nghe được cho mọi người nghe, cảm thấy bản thân hơn hẳn người khác.
Như thể người tổ chức, người chứng kiến trận đấu này là cậu ta vậy.
Mà giờ phút này, Vân Tiên cũng chậm rãi sánh bước cùng Trương Thiệu Phong và Trần Hinh Di ở phía sau, thong thả lên núi.
Nhóm Cố Hạo không biết Xà Tích vốn phải chiến đấu với gã Tây được cho là rất “lợi hại” kia đã đi rồi.
Mà người thay thế chính là Vân Tiên cô đây.
Nhưng khi Vân Tiên nghe thấy đám người Cố Hạo nói chuyện, tâm trạng lại không hề dao động. Cô chỉ lẳng lặng đi theo mọi người vào giữa sườn núi Long Đầu.
“Đến rồi! Là chỗ này!” Trương Thiệu Phong không nhịn được, kích động thốt lên.
Một tòa nhà có kiến trúc hình tròn giống như một sân bóng lồi ra phía trước xuất hiện trước mặt mọi người.
Đấu trường và khán đài của thành phố Long Môn được xây dựng ở giữa sườn núi Long Đầu.
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Nãy giờ Vân Tiên vẫn chưa lên tiếng, cho dù đám người kia nói về cô nhưng không phải chuyện quan trọng, cô cảm thấy mình không cần thiết phải lên tiếng.
Nhưng khi nghe thấy hai chữ “Cố Hạo”, cô không khỏi nhìn về phía chàng trai nhuộm tóc vàng kia.
Chẳng lẽ thật sự trùng hợp như vậy sao?
Cố Hạo trước mặt cô chính là cháu nội của Thị trưởng Cố?
Vân Tiên chợt nhớ tới lời dặn của Thị trưởng Cố nếu gặp mặt cháu trai của ông ấy “Đừng nhẹ tay, tốt nhất là thay ông dạy dỗ nó một trận”.
Kết hợp với cậu trai nhuộm tóc vàng hoe, mặc quần rách tự cho là mốt, rất có phong cách du côn trước mặt, Vân Tiên chợt hiểu ra.
Hóa ra ngay cả Thị trưởng Cố cũng không dạy nổi đứa cháu đến tuổi nổi loạn của mình?
Nhưng vào tuổi này, cả trai lẫn gái đều có tâm lý nổi loạn.
Kiếp trước, Vân Tiên sống trong đao thương máu lửa, mỗi ngày chỉ có nguyện vọng duy nhất là có thể sống tới ngày hôm sau. Trong hoàn cảnh như vậy, cô hoàn toàn không trải qua kỳ nổi loạn tuổi dậy thì của thiếu niên.
“Sư phụ của cậu không phải là một người bình thường, chẳng lẽ cậu ta đột biến sao? Ha ha, cậu ta không nhiều hơn chúng ta cái tay hay cái chân nào, vậy dạy được gì cho cậu?” Cố Hạo vốn không có suy nghĩ xấu xa gì, cậu ta chỉ muốn tỏ ra mình ngầu trước mặt các bạn nữ, phô bày sự oai phong của mình thôi.
Trương Thiệu Phong nghe thấy Cố Hạo bôi nhọ sư phụ của mình như vậy thì lập tức chống đối Cố Hạo.
Hai người không ngừng cãi cọ, cho đến khi sắp bắt đầu đấu võ đài, bọn họ mới ngừng cãi nhau.
Đám người ồn ào chạy lên núi.
Suốt cả đoạn đường lên núi, mọi người vẫn còn có thể nghe thấy giọng nói kiêu căng của Cố Hạo.
“Ông nội của tôi có quen biết với đại ca xã hội đen thành phố Long Môn, nghe nói đêm nay có tổ chức đấu võ đài. Bên phía đại ca xã hội đen sẽ phái một cô gái trẻ ra chiến đấu với người nước ngoài, cái gã thiếu chút nữa chen được vào đấu trường quốc tế ấy! Chắc chắn trận đấu đêm nay sẽ cực kỳ đặc sắc!” Cố Hạo đi phía trước, miệng lưỡi không ngừng hoạt động suốt đường đi.
Mà cả nhóm đều rất thích nghe cậu ta kể, hơn nữa ai cũng chăm chú lắng nghe.
“Một cô gái trẻ đánh nhau với một người nước ngoài lợi hại như vậy, chẳng phải bên phía đại ca xã hội đen thành phố Long Môn sẽ ăn chắc phần thua sao?” Một cô gái sợ hãi lên tiếng hỏi.
Cố Hạo nghe thấy có người đáp lời, bộ dạng càng thêm đắc ý, cậu ta nói hết những tin đồn mà mình nghe được cho mọi người nghe, cảm thấy bản thân hơn hẳn người khác.
Như thể người tổ chức, người chứng kiến trận đấu này là cậu ta vậy.
Mà giờ phút này, Vân Tiên cũng chậm rãi sánh bước cùng Trương Thiệu Phong và Trần Hinh Di ở phía sau, thong thả lên núi.
Nhóm Cố Hạo không biết Xà Tích vốn phải chiến đấu với gã Tây được cho là rất “lợi hại” kia đã đi rồi.
Mà người thay thế chính là Vân Tiên cô đây.
Nhưng khi Vân Tiên nghe thấy đám người Cố Hạo nói chuyện, tâm trạng lại không hề dao động. Cô chỉ lẳng lặng đi theo mọi người vào giữa sườn núi Long Đầu.
“Đến rồi! Là chỗ này!” Trương Thiệu Phong không nhịn được, kích động thốt lên.
Một tòa nhà có kiến trúc hình tròn giống như một sân bóng lồi ra phía trước xuất hiện trước mặt mọi người.
Đấu trường và khán đài của thành phố Long Môn được xây dựng ở giữa sườn núi Long Đầu.