Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-56
Chương 56: Là dê hay là sói? (hạ)
Người thanh niên kia chân đạp Ác Quỷ Chướng, tay chắp sau lưng đứng từ trên cao nhìn xuống Lôi Động. Vẻ mặt của hắn cực kỳ kiêu căng, cái mũi lại càng hướng lên trời, hắn hừ lạnh nói.
- Ngươi là môn hạ của lão tổ nào? Chẳng lẽ không biết nơi này là địa bàn của Quỷ Sát Phủ ta sao?
Tâm niệm của Lôi Động nhanh chóng xoay chuyển, hắn đã đoán được tên thanh niên này ít nhất cũng có thân phận đệ tử thân truyền của Quỷ Sát lão tổ trong Quỷ Sát Phủ, hơn nữa có thể quan hệ còn thân mật hơn nhiều.
Liền tỉnh bơ nói.
- Vị sư huynh này, tiểu đệ là người của Cực Âm Động, đến đây bắt một ít âm hồn để thử xem vận khí.
Ánh mắt hắn liền thoáng nhìn qua hai vị nữ tử bên cạnh, đều là những cô gái đang tuổi thanh xuân, quần áo trên người còn lộ ra làn da đẹp đẽ, trên trán còn lộ ra một cỗ phong lưu nhộn nhạo như có như không. Hẳn là các nàng và tên thanh niên kia có quan hệ đặc thù, thường dùng ánh mắt để khiêu khích hắn, hay là khi hắn đang nói chuyện thường sẽ ném một ánh mắt dễ thương mà sùng bái về phía hắn. Giống như là người thanh niên bên cạnh là nam nhân trong lòng các nàng vậy.
Người thanh niên xấu xí kia dường như cũng cực kỳ hưởng thụ sự sùng bái và quyến rũ của các nàng, sau khi thỏa mãn hít vào một hơi, thái độ lại kiêu căng vài phần, lạnh giọng khinh thường nói.
- Thử xem vận khí? Ngươi không ở địa bàn của Cực Âm Động mà thử, lại chạy tới Quỷ Sát Phủ của ta là có ý gì?
Nhưng mà hắn trăm triệu lần không ngờ rằng, sau khi hai cô gái kia biểu lộ ra thần sắc sùng bái thì theo bản năng liền liếc mắt nhìn trộm Lôi Động.
Tuy rằng diện mạo của Lôi Động bình thường, nhưng thể trạng thì không tệ. Đứng ở nơi đó, thần thái tự nhiên, khí chất có chút bất phàm. Nếu so sánh ra thì thuận mắt hơn so với người nam nhân ở bên cạnh rất nhiều.
Bộ dáng như vậy, nhưng thật khiến Lôi Động âm thầm buồn cười trong lòng. Hắn là người của hai thế giới, nhất là ở thế giới bên kia, những chuyện tương tự quả thực là phô thiên cái địa, đương nhiên hắn biết được tâm tư trong lòng hai cô gái này, biết được các nàng làm như vậy là vì cái gì.
Trong bốn tháng này, Lôi Động lăn lội qua mười mấy địa phương, cũng không phải là chưa bao giờ gặp được động phủ của các đệ tử khác.
Nhưng mà thứ nhất là bởi vì tu vi của Lôi Động không tệ, những người có tu vi thấp không dám trêu chọc mà dù là người có tu vi lợi hại cũng không muốn vô duyên vô cớ gây chuyện.
Thứ hai là Lôi Động làm việc cẩn thận, thường sẽ tránh bọn hắn. Thời gian chờ đợi ở mỗi địa phương cũng không dài, vì thế cũng không tạo thành ảnh hưởng gì quá lớn. Nhưng mà trước khi đi lại gặp phải một chuyện như vậy. Lôi Động hít một hơi thật sâu, bình tĩnh cười nói.
- Nếu sư huynh nguyện ý, cũng có thể đi đến phụ cận Cực Âm Động chúng ta để vây bắt âm hồn. Tất cả mọi người đều là đệ tử của Âm Sát Tông, cần gì phải phân chia rõ ràng như vậy.
- Hừ, ngươi nói cũng thật hay.
Tên thanh niên xấu xí kia giống như bị Lôi Động chọc giận.
- Dựa vào cái gì mà ta phải cho tiểu tử ngươi tới địa bàn của ta bắt âm hồn. Nhanh giao Dưỡng Hồn Tháp ra đây, sau đó cút trở về Cực Âm Động của ngươi đi.
Có lẽ hắn nghĩ mình có một thân pháp khí không tầm thường cộng với tu vi cao hơn Lôi Động một tầng, tự nhiên sẽ không cần khách khí. Hơn nữa có lẽ hắn là một tên tiểu tử quen được nuôn chiều, căn bẳn là không biết cái gì gọi là khách khí.
- Cái này? Chỉ sợ là không được.
Lôi Động có chút ảo não lắc lắc đầu nói.
- Trong môn quy của Âm Sát Tông đã nghiêm khắc hạn chế đệ tử cướp đoạt đồ vật của nhau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Người thanh niên xấu xí kia chợt sửng sốt, hai cô gái bên cạnh đều phá lên cười ha ha, hắn chỉ vào Lôi Động nói.
- Thì ra là một tên ngốc, đã ở trên địa bàn của ta còn dám nói chuyện môn quy của Âm Sát Tông sao?
Dứt lời hắn đứng từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Lôi Động, cảm giác về sự ưu việt mười phần nói.
- Xem ra ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Vậy thì cứ để ta rút sinh hồn của ngươi ra để luyện Ác Quỷ Chướng đi.
Bộ dáng của hắn uy phong lẫm lẫm, đắc ý nhìn hai cô gái xinh đẹp bên cạnh một chút.
Quả nhiên hai cô gái kia không ngừng cười khach khách, ánh mắt nhìn về phía Lôi Động còn mang theo một tia khinh thường.
Lôi Động khẽ thở dài trong lòng, xem ra là phải động thủ rồi, thật sự là cây muốn động mà gió chẳng ngừng mà.
Mặc dù đối phương có ba người, nhưng hai cô gái kia một người có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba, một người là tầng thứ tư. Căn bản là Lôi Động không thèm để ý đến các nàng. Nếu thật sự các nàng có bản lĩnh, hoặc là gia đình của các nàng có thế lực, làm sao lại có thể tự tôn cũng không cần mà đi theo tên thanh niên xấu xí này được?
- Sư huynh hãy khoan động thủ.
Lúc này sắc mặt của Lôi Động liền trở nên trắng bệch, có chút sợ hãi kêu lên.
- Ta nhận thua, nhận thua. Đây là Dưỡng Hồn Tháp của ta…
Nói xong hắn liền lấy ra một cái Dưỡng Hồn Tháp từ trong đai lưng trữ vật.
Người thanh niên xấu xí vốn ở trong lòng còn đang cười nhạo Lôi Động là miệng cọp gan thỏ, không có nửa điểm anh hùng khí khái, đánh còn chưa đánh mà đã cầu xin tha thứ đầu hàng. Bỗng nhiên nhìn thấy cái Dưỡng Hồn Tháp bất phàm có hắc khí quanh quẩn thì liền sửng sốt, gương mặt xấu xí lộ ra thần sắc tham lam.
- Thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp?
- Sư huynh ta giao Dưỡng Hồn Tháp cho ngươi, cầu xin ngươi tha cho ta một con đường sống. Ta không muốn bị luyện chế thành Ác Quỷ Chướng.
Lôi Động giống như một con thỏ nhỏ bị dọa cho kinh sợ, đồng tử co rút lại, kinh sợ đưa mắt nhìn cái Ác Quỷ Chướng kia.
- Vậy thì ngươi xóa thần niệm ở trên đó đi, đỡ cho ta sau này phải phiền toái.
Người thanh niên xấu xí kia có chút kinh hỷ nhìn cái Dưỡng Hồn Tháp kia, tuy rằng địa vị của hắn ở trong Quỷ Sát Phủ bất phàm. Nhưng mà thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp cũng không phải là tùy tiện có thể lấy được.
- Được được, vậy thì ta đây liền xóa.
Lôi Động đầu đầy mồ hôi thôi động thần chú, sự tình gì cũng không phát sinh. Sau khi kinh hoàng nhìn lại một chút, sau đó lại tiếp tục thôi động pháp quyết. Một con quỷ tốt đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thanh niên xấu xí kia vừa thấy hắn triệu hồi ra quỷ tốt, tập trung nhìn lại thì là một con quỷ tốt cấp sáu. Hắn không khỏi hoảng sợ. Khuôn mặt tức giận quát mắng.
- Đồ khốn, ngươi gọi quỷ tốt ra ngoài làm gì? Muốn tạo phản sao?
Quỷ tốt cấp sáu ít nhiều cũng có chút uy hiếp đối với hắn.
- Không không, ta làm sai rồi, là ta cuống nên làm sai pháp quyết.
Lôi Động gấp đến độ sắp khóc, sắc mặt trắng bệch không ngừng cầu xin tha thứ nói.
- Sư huynh, cầu xin người tha cho ta, bây giờ ta sẽ hủy diệt ấn ký thần niệm.
- Tốc độ nhanh chóng một chút, tiếp tục lề mề ta sẽ xử lý ngươi.
Người thanh niên xấu xí kia trong lòng buông lỏng. Theo hình dạng của tên tiểu tử này thì tất cả đều là nam nhân, vì sao mà tên tiểu tử này lại có thể sợ chết như vậy?
Người thanh niên kia chân đạp Ác Quỷ Chướng, tay chắp sau lưng đứng từ trên cao nhìn xuống Lôi Động. Vẻ mặt của hắn cực kỳ kiêu căng, cái mũi lại càng hướng lên trời, hắn hừ lạnh nói.
- Ngươi là môn hạ của lão tổ nào? Chẳng lẽ không biết nơi này là địa bàn của Quỷ Sát Phủ ta sao?
Tâm niệm của Lôi Động nhanh chóng xoay chuyển, hắn đã đoán được tên thanh niên này ít nhất cũng có thân phận đệ tử thân truyền của Quỷ Sát lão tổ trong Quỷ Sát Phủ, hơn nữa có thể quan hệ còn thân mật hơn nhiều.
Liền tỉnh bơ nói.
- Vị sư huynh này, tiểu đệ là người của Cực Âm Động, đến đây bắt một ít âm hồn để thử xem vận khí.
Ánh mắt hắn liền thoáng nhìn qua hai vị nữ tử bên cạnh, đều là những cô gái đang tuổi thanh xuân, quần áo trên người còn lộ ra làn da đẹp đẽ, trên trán còn lộ ra một cỗ phong lưu nhộn nhạo như có như không. Hẳn là các nàng và tên thanh niên kia có quan hệ đặc thù, thường dùng ánh mắt để khiêu khích hắn, hay là khi hắn đang nói chuyện thường sẽ ném một ánh mắt dễ thương mà sùng bái về phía hắn. Giống như là người thanh niên bên cạnh là nam nhân trong lòng các nàng vậy.
Người thanh niên xấu xí kia dường như cũng cực kỳ hưởng thụ sự sùng bái và quyến rũ của các nàng, sau khi thỏa mãn hít vào một hơi, thái độ lại kiêu căng vài phần, lạnh giọng khinh thường nói.
- Thử xem vận khí? Ngươi không ở địa bàn của Cực Âm Động mà thử, lại chạy tới Quỷ Sát Phủ của ta là có ý gì?
Nhưng mà hắn trăm triệu lần không ngờ rằng, sau khi hai cô gái kia biểu lộ ra thần sắc sùng bái thì theo bản năng liền liếc mắt nhìn trộm Lôi Động.
Tuy rằng diện mạo của Lôi Động bình thường, nhưng thể trạng thì không tệ. Đứng ở nơi đó, thần thái tự nhiên, khí chất có chút bất phàm. Nếu so sánh ra thì thuận mắt hơn so với người nam nhân ở bên cạnh rất nhiều.
Bộ dáng như vậy, nhưng thật khiến Lôi Động âm thầm buồn cười trong lòng. Hắn là người của hai thế giới, nhất là ở thế giới bên kia, những chuyện tương tự quả thực là phô thiên cái địa, đương nhiên hắn biết được tâm tư trong lòng hai cô gái này, biết được các nàng làm như vậy là vì cái gì.
Trong bốn tháng này, Lôi Động lăn lội qua mười mấy địa phương, cũng không phải là chưa bao giờ gặp được động phủ của các đệ tử khác.
Nhưng mà thứ nhất là bởi vì tu vi của Lôi Động không tệ, những người có tu vi thấp không dám trêu chọc mà dù là người có tu vi lợi hại cũng không muốn vô duyên vô cớ gây chuyện.
Thứ hai là Lôi Động làm việc cẩn thận, thường sẽ tránh bọn hắn. Thời gian chờ đợi ở mỗi địa phương cũng không dài, vì thế cũng không tạo thành ảnh hưởng gì quá lớn. Nhưng mà trước khi đi lại gặp phải một chuyện như vậy. Lôi Động hít một hơi thật sâu, bình tĩnh cười nói.
- Nếu sư huynh nguyện ý, cũng có thể đi đến phụ cận Cực Âm Động chúng ta để vây bắt âm hồn. Tất cả mọi người đều là đệ tử của Âm Sát Tông, cần gì phải phân chia rõ ràng như vậy.
- Hừ, ngươi nói cũng thật hay.
Tên thanh niên xấu xí kia giống như bị Lôi Động chọc giận.
- Dựa vào cái gì mà ta phải cho tiểu tử ngươi tới địa bàn của ta bắt âm hồn. Nhanh giao Dưỡng Hồn Tháp ra đây, sau đó cút trở về Cực Âm Động của ngươi đi.
Có lẽ hắn nghĩ mình có một thân pháp khí không tầm thường cộng với tu vi cao hơn Lôi Động một tầng, tự nhiên sẽ không cần khách khí. Hơn nữa có lẽ hắn là một tên tiểu tử quen được nuôn chiều, căn bẳn là không biết cái gì gọi là khách khí.
- Cái này? Chỉ sợ là không được.
Lôi Động có chút ảo não lắc lắc đầu nói.
- Trong môn quy của Âm Sát Tông đã nghiêm khắc hạn chế đệ tử cướp đoạt đồ vật của nhau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Người thanh niên xấu xí kia chợt sửng sốt, hai cô gái bên cạnh đều phá lên cười ha ha, hắn chỉ vào Lôi Động nói.
- Thì ra là một tên ngốc, đã ở trên địa bàn của ta còn dám nói chuyện môn quy của Âm Sát Tông sao?
Dứt lời hắn đứng từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Lôi Động, cảm giác về sự ưu việt mười phần nói.
- Xem ra ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Vậy thì cứ để ta rút sinh hồn của ngươi ra để luyện Ác Quỷ Chướng đi.
Bộ dáng của hắn uy phong lẫm lẫm, đắc ý nhìn hai cô gái xinh đẹp bên cạnh một chút.
Quả nhiên hai cô gái kia không ngừng cười khach khách, ánh mắt nhìn về phía Lôi Động còn mang theo một tia khinh thường.
Lôi Động khẽ thở dài trong lòng, xem ra là phải động thủ rồi, thật sự là cây muốn động mà gió chẳng ngừng mà.
Mặc dù đối phương có ba người, nhưng hai cô gái kia một người có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba, một người là tầng thứ tư. Căn bản là Lôi Động không thèm để ý đến các nàng. Nếu thật sự các nàng có bản lĩnh, hoặc là gia đình của các nàng có thế lực, làm sao lại có thể tự tôn cũng không cần mà đi theo tên thanh niên xấu xí này được?
- Sư huynh hãy khoan động thủ.
Lúc này sắc mặt của Lôi Động liền trở nên trắng bệch, có chút sợ hãi kêu lên.
- Ta nhận thua, nhận thua. Đây là Dưỡng Hồn Tháp của ta…
Nói xong hắn liền lấy ra một cái Dưỡng Hồn Tháp từ trong đai lưng trữ vật.
Người thanh niên xấu xí vốn ở trong lòng còn đang cười nhạo Lôi Động là miệng cọp gan thỏ, không có nửa điểm anh hùng khí khái, đánh còn chưa đánh mà đã cầu xin tha thứ đầu hàng. Bỗng nhiên nhìn thấy cái Dưỡng Hồn Tháp bất phàm có hắc khí quanh quẩn thì liền sửng sốt, gương mặt xấu xí lộ ra thần sắc tham lam.
- Thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp?
- Sư huynh ta giao Dưỡng Hồn Tháp cho ngươi, cầu xin ngươi tha cho ta một con đường sống. Ta không muốn bị luyện chế thành Ác Quỷ Chướng.
Lôi Động giống như một con thỏ nhỏ bị dọa cho kinh sợ, đồng tử co rút lại, kinh sợ đưa mắt nhìn cái Ác Quỷ Chướng kia.
- Vậy thì ngươi xóa thần niệm ở trên đó đi, đỡ cho ta sau này phải phiền toái.
Người thanh niên xấu xí kia có chút kinh hỷ nhìn cái Dưỡng Hồn Tháp kia, tuy rằng địa vị của hắn ở trong Quỷ Sát Phủ bất phàm. Nhưng mà thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp cũng không phải là tùy tiện có thể lấy được.
- Được được, vậy thì ta đây liền xóa.
Lôi Động đầu đầy mồ hôi thôi động thần chú, sự tình gì cũng không phát sinh. Sau khi kinh hoàng nhìn lại một chút, sau đó lại tiếp tục thôi động pháp quyết. Một con quỷ tốt đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thanh niên xấu xí kia vừa thấy hắn triệu hồi ra quỷ tốt, tập trung nhìn lại thì là một con quỷ tốt cấp sáu. Hắn không khỏi hoảng sợ. Khuôn mặt tức giận quát mắng.
- Đồ khốn, ngươi gọi quỷ tốt ra ngoài làm gì? Muốn tạo phản sao?
Quỷ tốt cấp sáu ít nhiều cũng có chút uy hiếp đối với hắn.
- Không không, ta làm sai rồi, là ta cuống nên làm sai pháp quyết.
Lôi Động gấp đến độ sắp khóc, sắc mặt trắng bệch không ngừng cầu xin tha thứ nói.
- Sư huynh, cầu xin người tha cho ta, bây giờ ta sẽ hủy diệt ấn ký thần niệm.
- Tốc độ nhanh chóng một chút, tiếp tục lề mề ta sẽ xử lý ngươi.
Người thanh niên xấu xí kia trong lòng buông lỏng. Theo hình dạng của tên tiểu tử này thì tất cả đều là nam nhân, vì sao mà tên tiểu tử này lại có thể sợ chết như vậy?