-
Chương 1046-1050
Chương 1046 Tam Đầu Kim Sư
Khương Hồng Võ nắm chặt nắm đấm:
- Huyết mạch Hoàng Kim Sư Tử, đủ để có thể so với Chí Tôn thánh văn!
Phạm Ngọc Thành ha ha cười khẽ:
- Vẫn kém một chút. Khương Phàm nhà các ngươi phải càng mạnh hơn.
Khương Hồng Võ lại chất vấn Hoàng Kim Sư Vương:
- Lấy mạnh lấn yếu, đây chính là hoàng tộc?
- Ai mạnh ai yếu, phải chờ đánh xong lại định. Đây là quyết đấu giữa hài tử ta cùng Khương Phàm, người khác không có quyền can thiệp. Khương Phàm, ngươi còn dám hay không?
Hoàng Kim Sư Vương nói xong, còn cố ý nhìn tượng đá thiêu đốt.
- Ca ca, chúng ta không đánh.
Khương Uyển Nhi tranh thủ thời gian khuyên Khương Phàm, giữa mỗi tầng Linh Hồn cảnh chênh lệch vô cùng to lớn, trừ phi linh văn khác biệt rất lớn, nếu không thì không thể nào vượt cấp khiêu chiến, huống chi lại còn là Yêu thú siêu cường Hoàng Kim Sư Tử như thế này.
Khương Hồng Võ cũng nhắc nhở Khương Phàm, coi chừng bị lừa.
Đối mặt với dị thú Hoàng Kim Sư Tử như thế này, cùng cảnh giới hợp lại đều có thể có lo lắng, huống chi lại còn là vượt cấp.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Kim Sư nhìn nhau.
- Hắn đều đã có mặt để khiêu chiến, ta có cái gì không dám nhận.
Tam Đầu Kim Sư cao ngạo ngẩng đầu lên, thanh âm ù ù, uy thế bức người:
- Tốt!! Ta không chiếm tiện nghi của ngươi, để cho ngươi đánh ba chiêu, trong vòng ba chiêu, ta không hoàn thủ. Sau ba chiêu, sinh tử mỗi người dựa vào thực lực, như thế nào?
Khương Phàm nói với Ly Hỏa Thánh Chủ:
- Trước tiên để tượng đá cho ta phụ thân đảm bảo, miễn cho ta thắng, các ngươi lại chơi xấu.
- Cho hắn trước.
Ly Hỏa Thánh Chủ rất sảng khoái.
Kim Sư này là truyền nhân mạnh nhất của Hoàng Kim Sư Vương, lại lấy được Thái Sơ Mệnh Hồn Đan kích phát huyết mạch, cùng cảnh giới đều có thể áp chế Khương Phàm, huống chi lại còn cao hơn nhất trọng thiên.
Phía trước Ly Hỏa thánh địa!
- Ca ca, hãy cố gắng lợi dụng cơ hội ba chiêu.
Khương Uyển Nhi thay Khương Phàm cổ động, mặc dù hi vọng không lớn, nhưng ba chiêu kia vẫn là mấu chốt.
Bọn người Khương Hồng Võ nghiêm mặt, vẫn rất muốn ngăn cản, nhưng Khương Phàm không phải hài tử bình thường, nếu đã tiếp chiến, hẳn là sẽ có tính toán của mình.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Sư Tử kéo ra cự ly trăm mét, yên lặng kích ra năng lượng chiến trụ chảy xuôi trong hai tay.
Kình phong cuốn qua nơi hoang dã, bụi cỏ ngang eo đổ rạp cũng tung bay mái tóc ngắn của Khương Phàm.
Gương mặt gầy gò lãnh tuấn kiên nghị, ánh mắt sắc bén như đao, áo bào bay phần phật, phác hoạ ra dáng người thon dài giống như cây giáo.
Tam Đầu Sư Tử lay động thân thể hùng tráng, phát ra tiếng gào trầm thấp, móng vuốt cứng rắn giữ chặt đại địa, tản mát ra khí thế cường đại kinh hồn nhiếp phách.
Đừng nói là loài người, xem như Yêu thú, đứng ở trước mặt nó cũng nhịn không được mà phải quỳ lạy.
Đây chính là khí thế Vương giả bẩm sinh.
Ly Hỏa Thánh Chủ đi đến phía trước, tự mình tuyên cáo:
- Trăm dặm hoang dã phía trước đều là chiến trường của các ngươi, bây giờ... Bắt đầu!
- Bắt đầu!
Mấy ngàn người tụ tập trước Ly Hỏa thánh địa cùng hô to lên, cảm xúc kích động, không kịp chờ đợi muốn nhìn Hoàng Kim Sư Tử ngược sát Khương Phàm.
Bọn hắn là thánh địa luyện đan, không quen chém giết, không phải đối thủ của đám người Khương Hồng Võ này, vậy thì mời một Yêu thú hung tàn hơn.
Cái này gọi lấy ác chế ác, lấy bạo chế bạo.
Khương Phàm đột nhiên nói:
- Ngươi không cần cho ta ba chiêu, miễn cho cuối cùng các ngươi không nhận nợ.
- Ngươi nói cái gì?
Con mắt Tam Đầu Sư Tử đột nhiên lăng lệ.
Khương Phàm đưa tay khiêu chiến:
- Ta nói, quyết chiến công bằng, không có nhường chiêu.
- Hắn nói cái gì?
Bọn người Khương Uyển Nhi không hiểu thấu, không cho? Vậy còn có phần thắng gì?!
- Nghị nhi, bây giờ không phải thời điểm cậy mạnh.
Bọn người Yến Tranh nghiêm túc nhắc nhở.
Rống!!
Ánh sáng hoàng kim bao phủ hoang dã, Tam Đầu Sư Tử bổ nhào tới, khí thế tăng vọt, cực kỳ cường đại, ba cái đầu gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, rống động hoang dã.
Bọn người Khương Uyển Nhi kinh hô, các đệ tử Ly Hỏa thánh địa hít vào khí lạnh, nhìn đã rất uy mãnh, đột nhiên bộc phát càng là doạ người.
Hoàng Kim Sư Tử chợt phóng tới, mặt đất cũng nứt ra, Hoàng Kim Trảo phảng phất nặng đến vạn tấn, ù ù trầm đục, hào quang màu vàng nương theo khí tức Huyết Sát, thổi tung mấy vạn mét hoang dã.
Cát bay đá chạy, bụi cỏ đột ngột nhảy lên, phấp phới giữa trời cao.
Cuồng bạo! Uy mãnh!
Rung động!
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, ngưng tụ Thái Dương Chiến Y, hắn hét dài một tiếng, phát ra kim viêm Thánh Hỏa mãnh liệt, đối diện va chạm đập vào mặt kim quang.
Ầm ầm...
Mặt đất vỡ nát, bụi cỏ hóa thành bột mịn, lít nha lít nhít hòn đá bay lên như mưa.
Khương Phàm cường thế phá tan thanh (âm thanh) triều mãnh liệt, xuyên thủng kim quang, cùng Hoàng Kim Sư Tử khổng lồ đối diện chạm vào nhau.
Rống!
Hoàng Kim Sư Tử cuồng dã, tóc mai bay lên, răng nanh um tùm, vung lên móng vuốt màu vàng giống như cái cối xay, khuấy động cường quang, xé rách ra uy thế rung động, hung hăng đánh về phía Khương Phàm.
Một kích này, như có thể đập nát núi đá.
Khương Phàm đang phóng tới đột ngột nhảy lên, tay phải hóa thành móng vuốt Chu Tước, trong chớp mắt, Chu Tước huyết khí trùng kích, chiến trụ thiêu đốt năng lượng, lực lượng tăng vọt đến bảy trăm ngàn cân.
Keng!!
Trận va chạm trong nháy mắt giống như hai trọng chùy tuyệt thế cuồng bạo đánh vào một chỗ, nổ lên hoả tinh.
Trong chớp mắt, sóng âm chói tai khuấy động mấy vạn mét hoang dã.
Vô số người không kịp chuẩn bị, ôm đầu kêu thảm.
Sâu trong quang triều, Khương Phàm duy trì tư thế phóng lên cao, vuốt phải hung hăng nhấc lên.
Hoàng Kim Sư Tử thì run rẩy vuốt phải, bỗng nhiên bị quăng lên, liên luỵ đến chân trước bên phải, cho đến thân thể phía bên phải đều đã mất đi khống chế.
Thời gian phảng phất dừng lại.
Bọn người Khương Hồng Võ đều biến sắc, ánh mắt sáng rực nhìn thấy rõ ràng màn này.
- A!!
Khương Phàm hét lớn, móng vuốt cắt vuốt phải Hoàng Kim Sư Tử ra, mang theo lực lượng kinh khủng nhấc cả người hắn lên.
Hoàng Kim Sư Tử gào lên đau đớn, bị kéo lên rồi lại đập xuống đất, trượt ra xa mấy chục mét.
Liệt diễm oanh minh dưới chân Khương Phàm, không đợi rơi xuống đã nhảy vọt lên, xông về phía Hoàng Kim Sư Tử.
Chương 1047 Cuồng chiến trong hoang dã (1)
Sau khi Hoàng Kim Sư Tử rơi xuống đất bỗng nhiên đứng dậy, kim quang cuồn cuộn, cơ bắp căng cứng, lập tức muốn khởi xướng phản kích.
Nhưng, Khương Phàm vừa vặn rơi xuống trên lưng của hắn, hai tay hung hăng đánh về phía cái đầu ở giữa kia.
Rống!!
Hoàng Kim Sư Tử lay động thân thể, hai cái đầu ở hai bên tức giận mà gào thét, tiếng như sóng triều dâng lên bao phủ Khương Phàm.
Chiến y toàn thân Khương Phàm run rẩy, sau khi kịch liệt lấp lóe đã trực tiếp tán loạn, nhưng móng vuốt đang giao nhau của Khương Phàm vẫn hung hăng đánh vào trên cái đầu kia.
Huyết nhục văng tung tóe!
Cái đầu cúi xuống dưới, lại bị tươi sống xé mở hơn phân nửa.
Khương Phàm chật vật bay kên, bị âm thanh khủng bố hất bay vài trăm mét, sau khi hạ xuống, khí huyết sôi trào, một ngụm máu suýt chút nữa phun ra ngoài.
Thể hiện của đám người Ly Hỏa Thánh Chủ toàn bộ cứng ở trên mặt, khó có thể tin được mà nhìn cái đầu Hoàng Kim Sư Tử bị xé mở kia.
Cái này sao có thể, vừa mới bắt đầu đã liền bị thương?
Khương Uyển Nhi các nàng giật mình che miệng, ca ca có thể đánh lui Hoàng Kim Sư Tử, còn có thể làm nó bị thương?
Chênh lệch cảnh giới đâu?
Không tồn tại sao?
- Ngươi đang làm gì!
Hoàng Kim Sư Vương giận dữ mắng mỏ Tam Đầu Kim Sư, đây là chém giết, ai bảo ngươi đang chơi.
- Quả nhiên rất mạnh, là ta coi thường ngươi.
Tam Đầu Sư Tử gầm thét, lực lượng huyết mạch cuồn cuộn trong toàn thân, lông tóc toàn thân đều trở nên cứng rắn, vết thương trên cái đầu ở giữa kia vây mà nhanh chóng khép lại, từ từ giơ lên, miệng đầy răng nanh, kim quang trong hai mắt như sấm.
- Chớ kiếm cớ cho mình. Nếu như ngươi chỉ có chút thực lực ấy, hôm nay ta không để ý chém hai cái đầu của ngươi, nấu canh uống.
Khương Phàm lau đi máu tươi trên khóe miệng, một lần nữa ngưng tụ lại Thái Dương Chiến Y.
- Rống! Muốn chết!!
Hoàng Kim Sư Tử nổi giận, ba cái đầu tăng vọt ánh sáng, giống như ba mặt trời nhỏ.
Ba ngọn ánh sáng như thủy triều dâng lên phun ra ngoài, hóa thành ba kim châu cỡ lớn, chói lọi không gì sánh được, năng lượng bạo động, những nơi ánh sáng đi qua, mặt đất đều vỡ nát, hình thành vết tích rộng hơn mười thước.
- Thái Dương Thánh Quyền!
Khương Phàm sôi trào lên hừng hực Thánh Viêm, cuồn cuộn khắp trời, hóa thành ba mặt trời nhỏ.
Đặc biệt, Thái Dương Tinh Hỏa bên trong Thánh Viêm cùng mặt trời sinh ở không trung ra phản ứng vi diệu, giống như là vòng xoáy, tiếp dẫn uy lực thái dương. Xa xa nhìn sang, vô tận bầu trời đều nổi lên gợn sóng.
Đó là võ pháp gì?
Cảnh tượng kỳ dị để vô số gương mặt có phản ứng, rõ ràng nhìn thấy mặt trời ở không trung vẩy xuống quang huy, gông cùm xiềng xích vượt qua không gian và thời gian, cộng minh cùng ba vầng mặt trời mà Khương Phàm thả ra.
Ba viên kim châu hoành hành nơi hoang dã, ba mặt trời từ trên trời giáng xuống.
Ầm ầm!
Hào quang màu vàng bao phủ khắp đất trời, năng lượng kinh khủng khuấy động hoang dã.
Cát bay đá chạy, tràng diện rung động.
Hai nguồn năng lượng của cảnh giới khác biệt đang hủy diệt lẫn nhau, ai cũng không thể đột phá ai.
Tuy nhiên, bởi vì ưu thế cảnh giới, uy lực kim châu vẫn hơn năng lượng một chút, cho nên bạo tạc hình thành năng lượng như cuồng triều đều cuốn về Khương Phàm.
Những nơi năng lượng bạo tạc đi qua, mặt đất đều sụp đổ, vết nứt lan tràn khắp nơi, đá vụn bay như mưa.
Khương Phàm ngưng tụ hai cánh, nhanh chóng bay ngược lại.
Rầm rầm rầm!
Hoàng Kim Sư Tử theo năng lượng phóng tới, ba cái đầu gầm thét, phun ra cường quang hóa thành ba lợi kiếm, mỗi cái đều đạt tới chừng mười xích, toàn thân kim quang, giống như Thần Binh, khuấy động uy lực huyết mạch Kim Sư, sáng chói vô địch, chém về phía Khương Phàm.
Khương Phàm bay lên trời cao, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Nhưng, ba lợi kiếm tương thông với ý thức Kim Sư, cứ như là hóa thân của hắn, hoành kích trời cao, mạnh mẽ phách trảm.
Khương Phàm phóng lên hơn năm trăm mét, lại đột nhiên lao xuống, hai tay mở rộng về phía sau, huyết nhục hài cốt vặn vẹo, hóa thành Chu Tước Dực chân chính.
Sưu sưu sưu!
Ba thanh lợi kiếm lao thẳng đến, chém ra không gian, thiêu đốt lên kim quang, bay đến Khương Phàm.
Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, văn ấn mặt trời bao quanh Chu Tước Dực, khuấy động uy lực klượng chiến trụ, điên cuồng công kích trời cao.
Rầm rầm rầm!
Bạo tạc kịch liệt, loạn động trời cao.
Khương Phàm lại lần nữa bị đánh lui nhưng điều làm cho tất cả mọi người khiếp sợ chính là, hắn lại không hề tổn hao gì.
Ly Hỏa Thánh Chủ mày nhíu lại, nói đùa cái gì vậy, Khương Phàm không phải nhất trọng thiên sao?
Hoàng Kim Sư Tử không phải cấp bậc Yêu Vương sao?
Hoàng Kim Sư Vương ngóng nhìn trời cao, vô cùng ngoài ý muốn trước thực lực của Khương Phàm.
- Ca ca...
Khương Uyển Nhi trừng to mắt, không tin được.
Ca ca mạnh tới mức này sao?
Trách không được có thể đại triển thần uy tại thánh địa Tây Bộ.
Khương Phàm ở trên không tháo chạy hơn trăm mét, khó khăn lắm mới giữ vững được thân thể, không có một khắc đình chỉ, liệt diễm cuồn cuộn toàn thân, hóa thành hơn ngàn viên hỏa tinh, tràn ngập đất trời, đánh về phía Hoàng Kim Sư Tử đã nhào tới.
Ý thức bị thương, không thể phóng thích thú quyền, chỉ có thể mượn nhờ hỏa tinh quấy nhiễu.
Hỏa tinh như mưa, nhanh chóng xoay chuyển, uy lực bao quanh giống như bạo tạc, che mất Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử gào thét, thân thể giống như sắt thép đổ bê tông tuỳ tiện gánh vác đòn tấn công này, đầu của hắn lay động mãnh liệt, huyết khí toàn thân cuồn cuộn, từng luồng từng luồng khí tức huyết mạch trùng kích lên đầu, ngay sau đó có thể nhìn thấy rõ ràng chín gợn sóng màu vàng vọt lên, giống như ba cơn triều cường, chấn động đến thiên địa oanh minh.
Đây là bí thuật truyền thừa của Hoàng Kim Sư tộc, là công pháp Sư Hống thật sự, âm ba công thế thiên hạ phần lớn diễn biến ở đây, 'Cửu Đầu Sư Hống' mạnh nhất thậm chí có thể khiêu chiến tiếng long ngâm.
Gánh chịu lấy uy lực huyết mạch, sóng âm khuấy động trời cao, đại địa vỡ nát, chém chết vạn cỏ, cảnh tượng hết sức doạ người.
Thanh triều đánh lên trời, ba đường giao hòa, uy thế liên tiếp tăng vọt gấp ba lần.
Xa xa nhìn lại là thấy hình dáng hùng sư khổng lồ được tạo thành, lớn đến mấy trăm mét, phảng phất có được phong thái Thượng Cổ Sư Vương.
Chương 1048 Cuồng chiến trong hoang dã (2)
Giờ khắc này, toàn bộ bầu trời đều như đang sôi trào.
Khương Phàm lợi dụng hỏa tinh quấy nhiễu vài giây, triệt để hóa thân Chu Tước Yêu Thể, kích phát ra huyết hải của 'Bản thân', thực lực cưỡng ép tăng vọt gấp đôi.
Cảnh giới đã đạt tới đỉnh cao bỗng nhiên nhảy lên phía trước, chấn động kịch liệt giữa nhất trọng thiên cùng nhị trọng thiên.
Một tiếng tiếng gáy to, âm thanh cắt cả trời cao.
Khí tức Chu Tước tràn ngập.
Khương Phàm khoác Thái Dương Chiến Y trên người, hai cánh mở ra giữa trời.
Ầm ầm!!
Bầu trời cuồn cuộn, hoàn toàn lâm vào bạo động.
Tại trong kim quang, thanh triều đầy trời, Khương Phàm hóa thân thành Chu Tước xé rách hết thảy mọi thứ, giống như rạch ra biển động, rạch ra màn trời.
Cảnh tượng khiến toàn trường rung động.
Toàn thân Khương Phàm căng cứng, hắn thôi động linh lực, thiêu đốt huyết khí, cực lực khống chế Thái Dương Chiến Y.
Mấy hơi ngắn ngủi qua đi, Khương Phàm xuyên thủng ba trăm mét triều dâng, Thái Dương Chiến Y sụp đổ, Khương Phàm ngang nhiên xông ra khỏi sóng âm.
Hai cánh căng cứng lao thẳng đến Hoàng Kim Sư Tử.
Sắc mặt Hoàng Kim Sư Tử hơi biến đổi, nhưng huyết khí toàn thân lần nữa nhấc lên, với gào thét Khương Phàm.
Kim quang cuồn cuộn khắp cơ thể, nương theo lấy huyết khí mãnh liệt, bỗng nhiên đập tới Khương Phàm.
Kim quang bạo động, huyết khí lượn lờ, hóa thành một con sư tử con. Sinh động như thật, chân thực lại mạnh mẽ.
Vô Úy Sư Vương Thuật!
Đây cũng là bí thuật truyền thừa huyết mạch.
Hoàng Kim Sư tộc bẩm sinh đều sẽ nương theo một bí thuật truyền thừa, bắt đầu từ cái đầu thứ hai, mỗi một cái đầu được mọc ra sẽ còn thêm một bí thuật.
Những bí thuật này đều cực kỳ cường đại, là thứ để bọn hắn tranh hùng trong Yêu tộc, bảo vệ địa vị huyết mạch cường đại.
Vô Úy Sư Vương Thuật chính là bí thuật thứ hai, có thể dời núi lấp biển, có thể gào thét mưa gió, đáng kinh ngạc hơn Lôi Điện Cửu Thiên.
Sư tử con gầm thét, một uy thế kinh người tràn ngập mấy vạn mét hoang dã, ngay sau đó đại địa triệt để sụp đổ, đá vụn bắn tung trời.
Thân thể nho nhỏ, lại như Yêu Vương đi tuần, uy lực và năng lượng đáng sợ không gì sánh được.
- Giết!!
Khương Phàm gáy to, hai cánh căng cứng phóng thích trong nháy mắt, uy thế kinh khủng bay đến khi sư tử con.
Chu Tước Bác Thiên Thuật!
Vô Úy Sư Vương Thuật!
Hai đại bí thuật Yêu tộc giao phong chính diện.
Mặc dù cảnh giới Khương Phàm hơi thua, nhưng uy thế rõ ràng càng mạnh.
Một trận bạo tạc mãnh liệt, phạm vi hơn trăm dặm đều rõ ràng cảm nhận được, cuồng phong mãnh liệt hòa với năng lượng đáng sợ tàn phá bừa bãi tám phương.
Bọn người Khương Hồng Võ nhanh chóng bước lên phía trước, thay các hậu bối chống đỡ.
Nhưng, sắc mặt bọn hắn đều trở nên chấn kinh, ngay cả Hoàng Kim Sư Vương cũng vì đó mà gương mặt đều có phản ứng.
Bạo tạc kinh khủng không ngừng cuồn cuộn ra, Khương Phàm cùng Hoàng Kim Sư Tử đều bị đẩy lui đến ngoài ngàn mét.
Khí huyết Khương Phàm sôi trào nhưng không có bị thương, cơn thể hắn run run, lông vũ giống như sắt thép, lấp lóe kim quang. Sau một tiếng gáy to, hai cánh chấn kích, lần nữa lao đến Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử chấn kinh, nhưng cũng kích thích lên chiến ý cường đại. Ba đầu kêu gào, chiến ý cuồn cuộn, móng vuốt đạp tan mặt đất, ngang nhiên nghênh kích Khương Phàm.
Mặt trời chói chang ở trên không, tiếng gió hú vọng khắp hoang dã.
Thảo nguyên mênh mông triệt để lâm vào hỗn loạn.
Tiếng sư hống rung trời, tước minh (chim gáy) đoạn không (*), chấn động đến vô số người đầu đau muốn nứt, linh hồn nhói nhói.
[*Đoạn cả không trung]
Khương Phàm đại chiến Tam Đầu Kim Sư, từ phía trước Ly Hỏa thánh địa giết tới sâu trong thảo nguyên.
Những nơi đi qua, mặt đất đều vỡ nát, cỏ cây bị chôn vùi, bụi đất và ánh sáng không ngừng cuồn cuộn.
Bọn người Khương Hồng Võ mang người theo sát, ai cũng không nghĩ tới sẽ thấy được một trận chém giết đặc sắc như thế này.
Hoàng Kim Sư Tử cường đại, trong dự liệu.
Khương Phàm cường đại, vượt quá tưởng tượng.
Một trận ác chiến vượt qua cảnh giới, vậy mà lại đánh thành thế lực ngang nhau?
- Hống hống hống...
Hoàng Kim Sư Tử liên tiếp gào thét, sóng âm không ngừng liên tục vang lên, có hình có chất, có thể thấy rõ ràng gợn sóng màu vàng giống như biển gầm phập phồng mênh mông, tràn ngập đất trời, giống như những con sóng lớn vỗ bờ.
Khương Phàm kích phát 'Bản thân', mượn dẫn uy lực thái dương, giữ vững Thái Dương Chiến Y, chính diện ngạnh kháng hoàng kim Hoàng Kim Sư Tử.
Đụng nhau kéo dài, chém giết mãnh liệt.
Tràng diện tàn bạo lại huyết tính.
Bọn hắn tung hoành trùng sát, không ngừng biến đổi chiến trường.
Phía trước có phiến sơn lĩnh chập trùng, hai người liên tiếp chiến đấu đi qua, mảng lớn núi đá chia năm xẻ bảy, vỡ nát dưới thanh triều, hóa thành dung nham trong liệt diễm.
Số lượng lớn mãnh thú hoang dã hốt hoảng chạy trốn, đều không chịu nổi hai con mãnh thú huyết mạch khí thế này.
Các đệ tử Ly Hỏa thánh địa nhìn đến trợn mắt hốc mồm, trách không được Khương Phàm phách lối cường thế, trách không được có thể cưỡng đoạt Vĩnh Hằng Chi Linh tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn, chỉ mấy năm ngắn ngủi mà thôi, vậy mà hắn lại cường hãn đến tình trạng như thế.
- Khương Phàm chỉ là gượng chống, chẳng mấy chốc hắn sẽ rơi xuống hạ phong.
- Đúng, Khương Phàm sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.
- Hắn sao có thể là đối thủ của huyết mạch Yêu Vương được.
Bọn người Phạm Ngọc Thành khẩn trương chú ý, đều suy đoán Khương Phàm đang vận dụng một loại cấm thuật nào đó để cưỡng ép tăng thực lực.
Loại cấm thuật này mặc dù cường đại, nhưng thường thường chỉ dùng được trong thời gian rất ngắn. Chỉ cần thời gian vừa đến, Khương Phàm chắc chắn sẽ thua.
Keng!
Hoàng Kim Sư Tử huy động móng vuốt quấn quanh lấy ánh sáng màu vàng, va chạm cùng móng vuốt của Khương Phàm, bộc phát ra tiếng vang như lôi đình.
Cùng lúc đó, toàn thân nó cuồn cuộn kim quang, sôi trào như sấm triều, ngưng tụ thành kim tiên tráng kiện, số lượng kinh người, quét ngang trời cao.
Khương Phàm ngạnh kháng móng vuốt to lớn, đồng thời, liệt diễm cũng cuồn cuộn sau lưng, ngưng tụ ra vòng sáng khổng lồ, bên trong xô ra tám trọng quyền.
Ầm ầm!
Trận bạo tạc mãnh liệt chấn thiên động địa, Thánh Viêm cuồn cuộn kim quang.
Lực lượng Khương Phàm mạnh hơn, Thương Nhật Băng Quyền càng cuồng hơn.
Hoàng Kim Sư Tử chật vật tháo chạy.
Chương 1049 Cuồng chiến trong hoang dã (3)
Khương Phàm phát ra sát ý lạnh thấu xương, thẳng tắp bổ nhào tới, móng vuốt tráng kiện vạch ra vết tích đáng sợ, đánh thẳng đến đầu Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử không đợi giữ vững thân thể liền mãnh liệt gào thét, sóng âm tiếng sư hống lại nổi lên.
Khương Phàm vỗ cánh, cưỡng ép tránh lui.
Không thể không thừa nhận, sóng âm sư hống Hoàng Kim Sư Tử xác thực đáng sợ, mà huyết mạch càng mạnh, thả ra uy lực lại càng mạnh.
- Hống hống hống!
Hoàng Kim Sư Tử tức giận không kiềm chế được, tiếng rống liên tiếp dâng lên, liên miên bất tuyệt, nương theo lấy khí tức huyết mạch, sôi trào bầu trời.
Khương Phàm nhanh chóng lao vùn vụt, thẳng tới ngàn mét trên không trung.
Giờ khắc này, bản thân trong huyết hải vậy mà lại bắt đầu suy yếu, huyết khí toàn thân cũng không tiếp tục táo bạo nữa.
'Bát Cấm Thánh Thiên Quyết' có thời gian hạn chế?
Trong lòng Khương Phàm run lên, quả quyết kích phát ra uy lực huyết mạch, cường thế trùng kích huyết hải, kích thích 'Bản thân' một lần cuối cùng.
Hoàng Kim Sư Tử ở phía dưới hét lớn, sóng âm cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt.
Nó chưa từng có gặp được đối thủ khó như vậy, lại còn thấp hơn nó một trọng thiên, đây quả thực là sỉ nhục.
Ba đầu cùng gầm lên, thanh triều mạnh hơn, kim quang vô biên, sôi trào giữa bầu trời.
Phóng tầm nhìn tới, vùng thế giới kia giống như biến thành cối xay thịt kinh khủng, có thể xé nát hết thảy tất cả mọi thứ cuốn vào đó.
Hỏa vũ toàn thân Khương Phàm run rẩy, ngạnh kháng với sóng âm tập kích.
Hắn vỗ cánh gáy to, kích thích 'Bản thân', kích ra tinh huyết Kim Hoàng, nhấc lên cuồn cuộn Thánh Hỏa, ngưng tụ thành biển lửa mãnh liệt.
Sâu trong biển lửa, có huyết quang bắt mắt đang lóe lên xen lẫn thành đồ trận phức tạp.
Hoàng Kim Sư Tử mặc dù không biết Khương Phàm đang làm gì, nhưng đã nhận ra áp bách mạnh mẽ, mà còn chờ đến bây giờ mới thả ra chiêu thức, khẳng định sẽ vô cùng cường đại.
Hắn quả quyết kích phát lực lượng huyết mạch, trùng kích bí thuật truyền thừa hoàn toàn mới.
Tịch Diệt Thánh Chú!
Đây là truyền thừa từ cái đầu thứ ba, vừa mới lĩnh ngộ, còn không có thi triển qua. Vừa vặn thử một chút uy lực với tên Khương Phàm kia.
Ầm ầm...
Toàn thân Hoàng Kim Sư Tử sôi trào kim quang như là ngọn lửa cuồn cuộn.
Ngay sau đó, trên trán ba cái đầu đổ ra máu tươi, phát ra thanh âm nứt xương.
Cuồng phong gào thét giữa đất trời, nhiệt độ cũng bắt đầu hạ xuống. Một khí tức không cách nào nói rõ tràn ngập toàn thân nó, khuấy động cả hoang dã.
Răng rắc!
Chỗ máu đổ ra giữa ba cái đầu đã nứt ra ba con mắt đẫm máu.
Khí tức Hoàng Kim Sư Tử biến đổi mạnh mẽ, càng uy mãnh cường thế hơn, bộ dáng đều trở nên uy nghiêm không gì sánh được, cơ thể sôi trào kim quang mãnh liệt như lửa ngưng tụ lại hóa thành hùng sư vô cùng to lớn, cao tới trăm mét, hét giận dữ với trời cao.
- Nó đang làm gì?!
Bọn người Khương Uyển Nhi rõ ràng cảm nhận được thú uy cường đại, uy thế thẩm thấu đến linh hồn để bọn hắn không cầm được mà run rẩy.
- Tốt! Tốt tốt tốt! Giết hắn!
Đám người Phạm Ngọc Thành kích động lại chờ mong, đây cũng là bí thuật truyền thừa thứ ba, là dùng Thái Sơ Mệnh Hồn Đan kích phát ra tới, lần này hẳn là có thể đánh giết Khương Phàm.
- Hống hống hống...
Hoàng Kim Sư Tử gào thét đột nhiên trở nên đau đớn, ba con mắt lại một lần nữa khép lại.
Lấy năng lực của nó, còn chưa đủ khống chế hoàn toàn ba mắt.
Nhưng, Hoàng Kim Sư Tử cuồng dã gầm thét, thiêu đốt huyết khí, lại nổi lên uy lực truyền thừa.
Răng rắc... Răng rắc...
Trên trán lần nữa nứt ra, máu tươi chảy xuôi, mở ra vết nứt đỏ lòm, bên trong hiện ra con mắt đáng sợ.
- Tịch Diệt Thánh Chú! Đưa ngươi trùng nhập luân hồi!
Hoàng Kim Sư Tử gào thét như sấm, cưỡng ép phóng thích bí thuật.
Trong chớp mắt, hư ảnh xung quanh Kim Sư sụp đổ, nhấc lên năng lượng kinh người, ba đoạn huyết quang nổ bắn ra trời cao, kéo lấy năng lượng như cuồng triều.
Huyết quang chọ trời, giống như là cây giáo, khí tức huyết sát thảm liệt bao quanh, gánh chịu lấy một uy lực hủy diệt không cách nào nói rõ.
- Chu Tước… Quy Nguyên Thuật!
Khương Phàm nâng hai cánh chỉ lên trời, khống chế pháp trận màu máu khuấy động liệt diễm, ngang nhiên nghênh kích huyết quang đáng sợ.
Đồ trận khổng lồ lại phức tạp, huyết quang càng giống như máu tươi đang lao nhanh, xa xa nhìn sang, cực kỳ giống một con Thần Điểu màu máu dục hỏa mà sinh.
Lúc va chạm với nhau, trong chốc lát, đồ trận đột nhiên thay đổi hóa thành huyết điểu, toàn thân huyết hồng mang theo kim viêm.
Biến cố trong chốc lát, phóng xuất ra một hung uy đáng sợ, khuấy động trời cao, hoang dã hồi hộp.
Rầm rầm rầm!
Nhanh chóng va chạm nhưng không có xuất hiện năng lượng bạo động như tưởng tượng, mà là dưới ánh mắt khiếp sợ của vô số người, huyết điểu kéo lấy liệt diễm thôn phệ huyết quang, thôn phệ khí tức huyết sát cùng hào quang màu vàng.
Hỏa điểu gáy to, sau khi bay lên lại lần nữa lao xuống, thẳng đến Hoàng Kim Sư Tử.
Toàn trường kinh hô, khó có thể tin được mà nhìn qua giữa không trung, ngay cả Hoàng Kim Sư Vương đều bỗng nhiên biến sắc.
Huyết điểu lao xuống, thân thể tại bạo động kịch liệt, giống như một cái luyện lô kinh khủng đang diễn biến năng lượng đáng sợ bên trong.
Vạn vật trở về nguyên thủy!
Huyết khí, sát khí, kim quang, đều biến thành năng lượng nguyên thủy nhất, sau đó trở thành chất dinh dưỡng.
Uy thế càng mạnh! Gần như đã tăng gấp bội!
- Không! Không! Không thể nào!
Hoàng Kim Sư Tử gầm thét, cực lực muốn khống chế huyết chú, nhưng đã hoàn toàn không cảm giác được tồn tại.
- Giết!!
Khương Phàm ở trên không dùng toàn lực khống chế, ý thức cùng huyết điểu giao hòa, một tiếng gào rít, huyết điểu cùng Thánh Viêm cuồn cuộn phía sau toàn diện giao hòa, hóa thành hư ảnh Chu Tước vặn vẹo, ngang nhiên nhào về phía Hoàng Kim Sư Tử.
Giờ khắc này, năng lượng đều nhận dẫn dắt ở ngay giữa mảnh đất trời này, muốn dung nhập vào bên trong hư ảnh Chu Tước.
Hoàng Kim Sư Tử ngưng tụ con ngươi, muốn trốn nhưng cũng đã đã không kịp.
Thế nhưng, hắn vẫn không cách nào hiểu được loại võ pháp đáng sợ này.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, nơi xa truyền đến tiếng gầm thét uy nghiêm, một cơn sóng âm phá nát thiên địa, khuấy động hoang dã, cưỡng ép làm vỡ nát hư ảnh Chu Tước đang lao xuống.
Chương 1050 Anh Hồn Chiến Hỏa
Năng lượng bạo động, triệt để mất khống chế, bị thanh triều xua tan.
Hoàng Kim Sư Vương nhúng tay, năm cái đầu giơ lên cao cao, kim quang trong mắt như lôi điện, nhìn chằm chằm Khương Phàm ở giữa không trung:
- Võ pháp ngươi tu luyện là gì?
- Ta chỉ đồng ý chém giết, không có đồng ý muốn chia sẻ bí mật của ta.
Khương Phàm duy trì Yêu Thể, trên người khoác Thái Dương Chiến Y, gọi Ly Hỏa Thánh Chủ ở xa xa:
- Người nào thắng?
Sắc mặt Ly Hỏa Thánh Chủ tái xanh, đây chính là kết quả hắn dùng Thái Sơ Mệnh Hồn Đan đổi lấy sao?
Làm sao Khương Phàm có thể mạnh đến trình độ này?
Vượt cấp?
Vượt cấp tại Linh Hồn cảnh?
Coi như hắn là Chí Tôn Thánh văn, thế nhưng Hoàng Kim Sư Tử là Sư Vương tộc, tổ tiên đã từng là thần tọa kỵ.
Khương Phàm khiêu khích:
- Nếu như Ly Hỏa Thánh Chủ còn không có cách nào phán đoán, xin mời Sư Vương lui ra, ta tiếp tục.
Hoàng Kim Sư Tử giận gầm thét muốn chiến tiếp, lại bị Hoàng Kim Sư Vương ngăn lại.
Khương Hồng Võ đi về phía trước nói:
- Các ngươi phát khởi khiêu chiến, các ngươi không chấp nhận được kết quả? Một là tôn chủ thánh địa, một là hoàng tộc Yêu Vương, vậy mà thua không nổi?
Hoàng Kim Sư Vương nói:
- Chúng ta có thể nhận thua! Nhưng có một điều kiện, nói cho ta biết, linh văn thực sự của ngươi.
- Nhận thua còn nói điều kiện? Thật là được mở rộng tầm mắt. Nói cho ngươi cũng không sao, linh văn của ta, Phần Thiên Tước!
Khương Phàm giương cánh, cố ý triển hiện đường vân mặt trời trên người.
- Phần Thiên Tước?
Bọn người Khương Uyển Nhi đều là lần đầu tiên biết thú văn của Khương Phàm.
- Chúng ta nhận thua.
Hoàng Kim Sư Vương không tiếp tục kiên trì.
Con của hắn biểu hiện rất tốt, phát huy ra thực lực nên có, là Khương Phàm mạnh quá ngoài ý muốn.
- Võ pháp của hắn có gì đó quái lạ.
Tam Đầu Kim Sư vô cùng không cam tâm.
- Chúng ta sẽ tra rõ ràng.
Hoàng Kim Sư Vương có thể thừa nhận kết quả, nhưng sẽ không chấp nhận kết quả này.
Có thể kích phát tiềm lực võ pháp? Có thể vượt cấp khiêu chiến võ pháp?
Nếu như nó có thể được đến như thế, địa vị Sư Vương tộc tại Trấn Nam Yêu Quốc sẽ tăng lên rất nhiều.
Ly Hỏa Thánh Chủ vô cùng không muốn, cũng không thể ở ngay trước mặt các đệ tử thánh địa và trưởng lão chơi xấu được.
- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa thuộc về ngươi.
Phạm Ngọc Thành dùng sức nắm chặt nắm đấm, ai cũng không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy.
Trước đó tràn đầy lòng tin, cảm thấy không có bất kỳ lo lắng gì, kết quả Khương Phàm lại hung hăng quăng cho bọn hắn một bạt tai.
Khương Phàm mang lên áo giáp, từ không trung rơi xuống, nhận lấy tượng đá mà Khương Hồng Võ đưa tới.
- Ca ca, huynh thật lợi hại.
Khương Uyển Nhi kích động, gương mặt xinh đẹp cũng đỏ lên.
Quá ngoài ý muốn, thật không thể tin được, ca ca đã mạnh đến tình trạng này, vượt cấp trấn áp Hoàng Kim Sư Tử. Mà, từ đầu đến cuối đều không có dùng Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền.
Nhưng võ pháp ca ca thi triển khẳng định đều là thánh pháp, so với Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền còn mạnh hơn rất nhiều rất nhiều.
Ngẫm lại năm đó ở Lang Gia hoàng triều, bởi vì một bộ thánh pháp, Khương gia bọn hắn suýt nữa bị diệt tộc. Ngắn ngủi mấy năm, vậy mà ca ca đã tu luyện tới càng nhiều thánh pháp càng mạnh hơn.
Bọn người Khương Hồng Võ đều rất rung động, bọn hắn biết Khương Phàm rất mạnh mẽ, nhưng thật sự không nghĩ tới lại mạnh như thế này, đơn giản đều muốn vượt qua những gì bọn hắn biết được.
Một trận chém giết, bắt đầu trong sự kích động, kết thúc trong trầm mặc.
Các đệ tử và trưởng lão lần lượt trở lại thánh địa, mặt ngoài đều không có ai nói cái gì, nhưng rung động trong lòng thật lâu vẫn không tiêu tan được.
Bọn hắn vẫn rất khó chấp nhận được kết quả, nhưng lại không thể không thừa nhận Khương Phàm nhanh nhẹn dũng mãnh.
Tên điên này bây giờ đã như vậy, tương lai còn thế nào?
…
- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa. Dùng để tăng lên cảnh giới, có thể tăng cường linh văn, hẳn là cũng có thể tăng cường ý thức.
Sau khi Khương Phàm trở lại sân nhỏ, không kịp chờ đợi mà dẫn xuất Thuần Dương Chính Thiên Hỏa từ trong tượng đá.
Một uy thế chí cương chí liệt lập tức quét sạch đình viện, trùng kích cây cối hoa cỏ lay động.
Phần uy thế này rất kỳ lạ, không phải thuế lực mãnh thú dã man, cũng không phải thuế lực cuồng bạo băng sơn liệt địa, mà là khí thế thiên quân bá liệt.
Liệt diễm hiện lên màu đỏ như máu, kịch liệt cuồn cuộn.
Mặc dù đã rời khỏi tượng đá, nhưng vẫn bày biện ra hình dáng tượng đá. Nó tựa như là chiến hồn bất khuất, vĩnh hằng không tiêu tan.
- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa, Anh Hồn Chiến Hỏa. Tên Chính Thiên, ý chí bất diệt.
Khương Phàm nhìn liệt diễm bá liệt cuồn cuộn trước mặt, nhớ tới lúc trước khi Đan Hoàng giới thiệu vạn hỏa thiên hạ có giới thiệu về Thuần Dương Chính Thiên Hỏa.
Thuần Dương Chính Thiên Hỏa có thanh danh vô cùng lớn, là phần tử hiếu chiến cuồng nhiệt ủng hộ Thánh Hỏa, nó thậm chí sẽ xuất hiện bên trên quân kỳ của quân doanh, được xem như là tinh thần đồ đằng.
Bởi vì Thuần Dương Chính Thiên Hỏa là chiến hồn hỏa diễm, ý chí hỏa diễm.
Nếu như ai may mắn đã thức tỉnh linh văn của nó sẽ trở nên càng ngày càng mạnh, càng ngày càng dũng mãnh, mà chiến ý càng mạnh, huyết tính càng đủ, uy lực của nó cũng sẽ càng mạnh hơn, thậm chí có khả năng nhanh chóng thăng hoa, đạt tới vấn đề càng mạnh, có được tiềm lực gần như vô hạn.
Nhưng, nếu như nhân sinh thức tỉnh nó mà nhát gan, gặp chuyện do dự, nó sẽ dần dần suy yếu, phẩm cấp linh văn đều sẽ từ Thánh phẩm suy yếu thành lục phẩm... Ngũ phẩm, thậm chí là triệt để dập tắt.
Thuần Dương Chính Thiên Hỏa còn có một đặc điểm, chính là nó sẽ theo cái chết của chủ nhân mà biến mất.
Dù là chủ nhân thất bại tại Sinh Tử cảnh, triệt để hóa thân trở thành Thuần Dương Chính Thiên Hỏa, hỏa diễm cũng sẽ lập tức dập tắt. Trừ phi có phương pháp đặc biệt tiến hành bảo tồn.
Lúc trước Khương Phàm còn nói đùa với Đan Hoàng rằng, Thuần Dương Chính Thiên Hỏa là tuyệt phối với hắn.
Không nghĩ tới, Ly Hỏa Thánh Chủ lại chắp tay đưa lên.
- Ta sẽ là kết cục tốt nhất của ngươi.
Khương Hồng Võ nắm chặt nắm đấm:
- Huyết mạch Hoàng Kim Sư Tử, đủ để có thể so với Chí Tôn thánh văn!
Phạm Ngọc Thành ha ha cười khẽ:
- Vẫn kém một chút. Khương Phàm nhà các ngươi phải càng mạnh hơn.
Khương Hồng Võ lại chất vấn Hoàng Kim Sư Vương:
- Lấy mạnh lấn yếu, đây chính là hoàng tộc?
- Ai mạnh ai yếu, phải chờ đánh xong lại định. Đây là quyết đấu giữa hài tử ta cùng Khương Phàm, người khác không có quyền can thiệp. Khương Phàm, ngươi còn dám hay không?
Hoàng Kim Sư Vương nói xong, còn cố ý nhìn tượng đá thiêu đốt.
- Ca ca, chúng ta không đánh.
Khương Uyển Nhi tranh thủ thời gian khuyên Khương Phàm, giữa mỗi tầng Linh Hồn cảnh chênh lệch vô cùng to lớn, trừ phi linh văn khác biệt rất lớn, nếu không thì không thể nào vượt cấp khiêu chiến, huống chi lại còn là Yêu thú siêu cường Hoàng Kim Sư Tử như thế này.
Khương Hồng Võ cũng nhắc nhở Khương Phàm, coi chừng bị lừa.
Đối mặt với dị thú Hoàng Kim Sư Tử như thế này, cùng cảnh giới hợp lại đều có thể có lo lắng, huống chi lại còn là vượt cấp.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Kim Sư nhìn nhau.
- Hắn đều đã có mặt để khiêu chiến, ta có cái gì không dám nhận.
Tam Đầu Kim Sư cao ngạo ngẩng đầu lên, thanh âm ù ù, uy thế bức người:
- Tốt!! Ta không chiếm tiện nghi của ngươi, để cho ngươi đánh ba chiêu, trong vòng ba chiêu, ta không hoàn thủ. Sau ba chiêu, sinh tử mỗi người dựa vào thực lực, như thế nào?
Khương Phàm nói với Ly Hỏa Thánh Chủ:
- Trước tiên để tượng đá cho ta phụ thân đảm bảo, miễn cho ta thắng, các ngươi lại chơi xấu.
- Cho hắn trước.
Ly Hỏa Thánh Chủ rất sảng khoái.
Kim Sư này là truyền nhân mạnh nhất của Hoàng Kim Sư Vương, lại lấy được Thái Sơ Mệnh Hồn Đan kích phát huyết mạch, cùng cảnh giới đều có thể áp chế Khương Phàm, huống chi lại còn cao hơn nhất trọng thiên.
Phía trước Ly Hỏa thánh địa!
- Ca ca, hãy cố gắng lợi dụng cơ hội ba chiêu.
Khương Uyển Nhi thay Khương Phàm cổ động, mặc dù hi vọng không lớn, nhưng ba chiêu kia vẫn là mấu chốt.
Bọn người Khương Hồng Võ nghiêm mặt, vẫn rất muốn ngăn cản, nhưng Khương Phàm không phải hài tử bình thường, nếu đã tiếp chiến, hẳn là sẽ có tính toán của mình.
Khương Phàm cùng Tam Đầu Sư Tử kéo ra cự ly trăm mét, yên lặng kích ra năng lượng chiến trụ chảy xuôi trong hai tay.
Kình phong cuốn qua nơi hoang dã, bụi cỏ ngang eo đổ rạp cũng tung bay mái tóc ngắn của Khương Phàm.
Gương mặt gầy gò lãnh tuấn kiên nghị, ánh mắt sắc bén như đao, áo bào bay phần phật, phác hoạ ra dáng người thon dài giống như cây giáo.
Tam Đầu Sư Tử lay động thân thể hùng tráng, phát ra tiếng gào trầm thấp, móng vuốt cứng rắn giữ chặt đại địa, tản mát ra khí thế cường đại kinh hồn nhiếp phách.
Đừng nói là loài người, xem như Yêu thú, đứng ở trước mặt nó cũng nhịn không được mà phải quỳ lạy.
Đây chính là khí thế Vương giả bẩm sinh.
Ly Hỏa Thánh Chủ đi đến phía trước, tự mình tuyên cáo:
- Trăm dặm hoang dã phía trước đều là chiến trường của các ngươi, bây giờ... Bắt đầu!
- Bắt đầu!
Mấy ngàn người tụ tập trước Ly Hỏa thánh địa cùng hô to lên, cảm xúc kích động, không kịp chờ đợi muốn nhìn Hoàng Kim Sư Tử ngược sát Khương Phàm.
Bọn hắn là thánh địa luyện đan, không quen chém giết, không phải đối thủ của đám người Khương Hồng Võ này, vậy thì mời một Yêu thú hung tàn hơn.
Cái này gọi lấy ác chế ác, lấy bạo chế bạo.
Khương Phàm đột nhiên nói:
- Ngươi không cần cho ta ba chiêu, miễn cho cuối cùng các ngươi không nhận nợ.
- Ngươi nói cái gì?
Con mắt Tam Đầu Sư Tử đột nhiên lăng lệ.
Khương Phàm đưa tay khiêu chiến:
- Ta nói, quyết chiến công bằng, không có nhường chiêu.
- Hắn nói cái gì?
Bọn người Khương Uyển Nhi không hiểu thấu, không cho? Vậy còn có phần thắng gì?!
- Nghị nhi, bây giờ không phải thời điểm cậy mạnh.
Bọn người Yến Tranh nghiêm túc nhắc nhở.
Rống!!
Ánh sáng hoàng kim bao phủ hoang dã, Tam Đầu Sư Tử bổ nhào tới, khí thế tăng vọt, cực kỳ cường đại, ba cái đầu gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, rống động hoang dã.
Bọn người Khương Uyển Nhi kinh hô, các đệ tử Ly Hỏa thánh địa hít vào khí lạnh, nhìn đã rất uy mãnh, đột nhiên bộc phát càng là doạ người.
Hoàng Kim Sư Tử chợt phóng tới, mặt đất cũng nứt ra, Hoàng Kim Trảo phảng phất nặng đến vạn tấn, ù ù trầm đục, hào quang màu vàng nương theo khí tức Huyết Sát, thổi tung mấy vạn mét hoang dã.
Cát bay đá chạy, bụi cỏ đột ngột nhảy lên, phấp phới giữa trời cao.
Cuồng bạo! Uy mãnh!
Rung động!
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, ngưng tụ Thái Dương Chiến Y, hắn hét dài một tiếng, phát ra kim viêm Thánh Hỏa mãnh liệt, đối diện va chạm đập vào mặt kim quang.
Ầm ầm...
Mặt đất vỡ nát, bụi cỏ hóa thành bột mịn, lít nha lít nhít hòn đá bay lên như mưa.
Khương Phàm cường thế phá tan thanh (âm thanh) triều mãnh liệt, xuyên thủng kim quang, cùng Hoàng Kim Sư Tử khổng lồ đối diện chạm vào nhau.
Rống!
Hoàng Kim Sư Tử cuồng dã, tóc mai bay lên, răng nanh um tùm, vung lên móng vuốt màu vàng giống như cái cối xay, khuấy động cường quang, xé rách ra uy thế rung động, hung hăng đánh về phía Khương Phàm.
Một kích này, như có thể đập nát núi đá.
Khương Phàm đang phóng tới đột ngột nhảy lên, tay phải hóa thành móng vuốt Chu Tước, trong chớp mắt, Chu Tước huyết khí trùng kích, chiến trụ thiêu đốt năng lượng, lực lượng tăng vọt đến bảy trăm ngàn cân.
Keng!!
Trận va chạm trong nháy mắt giống như hai trọng chùy tuyệt thế cuồng bạo đánh vào một chỗ, nổ lên hoả tinh.
Trong chớp mắt, sóng âm chói tai khuấy động mấy vạn mét hoang dã.
Vô số người không kịp chuẩn bị, ôm đầu kêu thảm.
Sâu trong quang triều, Khương Phàm duy trì tư thế phóng lên cao, vuốt phải hung hăng nhấc lên.
Hoàng Kim Sư Tử thì run rẩy vuốt phải, bỗng nhiên bị quăng lên, liên luỵ đến chân trước bên phải, cho đến thân thể phía bên phải đều đã mất đi khống chế.
Thời gian phảng phất dừng lại.
Bọn người Khương Hồng Võ đều biến sắc, ánh mắt sáng rực nhìn thấy rõ ràng màn này.
- A!!
Khương Phàm hét lớn, móng vuốt cắt vuốt phải Hoàng Kim Sư Tử ra, mang theo lực lượng kinh khủng nhấc cả người hắn lên.
Hoàng Kim Sư Tử gào lên đau đớn, bị kéo lên rồi lại đập xuống đất, trượt ra xa mấy chục mét.
Liệt diễm oanh minh dưới chân Khương Phàm, không đợi rơi xuống đã nhảy vọt lên, xông về phía Hoàng Kim Sư Tử.
Chương 1047 Cuồng chiến trong hoang dã (1)
Sau khi Hoàng Kim Sư Tử rơi xuống đất bỗng nhiên đứng dậy, kim quang cuồn cuộn, cơ bắp căng cứng, lập tức muốn khởi xướng phản kích.
Nhưng, Khương Phàm vừa vặn rơi xuống trên lưng của hắn, hai tay hung hăng đánh về phía cái đầu ở giữa kia.
Rống!!
Hoàng Kim Sư Tử lay động thân thể, hai cái đầu ở hai bên tức giận mà gào thét, tiếng như sóng triều dâng lên bao phủ Khương Phàm.
Chiến y toàn thân Khương Phàm run rẩy, sau khi kịch liệt lấp lóe đã trực tiếp tán loạn, nhưng móng vuốt đang giao nhau của Khương Phàm vẫn hung hăng đánh vào trên cái đầu kia.
Huyết nhục văng tung tóe!
Cái đầu cúi xuống dưới, lại bị tươi sống xé mở hơn phân nửa.
Khương Phàm chật vật bay kên, bị âm thanh khủng bố hất bay vài trăm mét, sau khi hạ xuống, khí huyết sôi trào, một ngụm máu suýt chút nữa phun ra ngoài.
Thể hiện của đám người Ly Hỏa Thánh Chủ toàn bộ cứng ở trên mặt, khó có thể tin được mà nhìn cái đầu Hoàng Kim Sư Tử bị xé mở kia.
Cái này sao có thể, vừa mới bắt đầu đã liền bị thương?
Khương Uyển Nhi các nàng giật mình che miệng, ca ca có thể đánh lui Hoàng Kim Sư Tử, còn có thể làm nó bị thương?
Chênh lệch cảnh giới đâu?
Không tồn tại sao?
- Ngươi đang làm gì!
Hoàng Kim Sư Vương giận dữ mắng mỏ Tam Đầu Kim Sư, đây là chém giết, ai bảo ngươi đang chơi.
- Quả nhiên rất mạnh, là ta coi thường ngươi.
Tam Đầu Sư Tử gầm thét, lực lượng huyết mạch cuồn cuộn trong toàn thân, lông tóc toàn thân đều trở nên cứng rắn, vết thương trên cái đầu ở giữa kia vây mà nhanh chóng khép lại, từ từ giơ lên, miệng đầy răng nanh, kim quang trong hai mắt như sấm.
- Chớ kiếm cớ cho mình. Nếu như ngươi chỉ có chút thực lực ấy, hôm nay ta không để ý chém hai cái đầu của ngươi, nấu canh uống.
Khương Phàm lau đi máu tươi trên khóe miệng, một lần nữa ngưng tụ lại Thái Dương Chiến Y.
- Rống! Muốn chết!!
Hoàng Kim Sư Tử nổi giận, ba cái đầu tăng vọt ánh sáng, giống như ba mặt trời nhỏ.
Ba ngọn ánh sáng như thủy triều dâng lên phun ra ngoài, hóa thành ba kim châu cỡ lớn, chói lọi không gì sánh được, năng lượng bạo động, những nơi ánh sáng đi qua, mặt đất đều vỡ nát, hình thành vết tích rộng hơn mười thước.
- Thái Dương Thánh Quyền!
Khương Phàm sôi trào lên hừng hực Thánh Viêm, cuồn cuộn khắp trời, hóa thành ba mặt trời nhỏ.
Đặc biệt, Thái Dương Tinh Hỏa bên trong Thánh Viêm cùng mặt trời sinh ở không trung ra phản ứng vi diệu, giống như là vòng xoáy, tiếp dẫn uy lực thái dương. Xa xa nhìn sang, vô tận bầu trời đều nổi lên gợn sóng.
Đó là võ pháp gì?
Cảnh tượng kỳ dị để vô số gương mặt có phản ứng, rõ ràng nhìn thấy mặt trời ở không trung vẩy xuống quang huy, gông cùm xiềng xích vượt qua không gian và thời gian, cộng minh cùng ba vầng mặt trời mà Khương Phàm thả ra.
Ba viên kim châu hoành hành nơi hoang dã, ba mặt trời từ trên trời giáng xuống.
Ầm ầm!
Hào quang màu vàng bao phủ khắp đất trời, năng lượng kinh khủng khuấy động hoang dã.
Cát bay đá chạy, tràng diện rung động.
Hai nguồn năng lượng của cảnh giới khác biệt đang hủy diệt lẫn nhau, ai cũng không thể đột phá ai.
Tuy nhiên, bởi vì ưu thế cảnh giới, uy lực kim châu vẫn hơn năng lượng một chút, cho nên bạo tạc hình thành năng lượng như cuồng triều đều cuốn về Khương Phàm.
Những nơi năng lượng bạo tạc đi qua, mặt đất đều sụp đổ, vết nứt lan tràn khắp nơi, đá vụn bay như mưa.
Khương Phàm ngưng tụ hai cánh, nhanh chóng bay ngược lại.
Rầm rầm rầm!
Hoàng Kim Sư Tử theo năng lượng phóng tới, ba cái đầu gầm thét, phun ra cường quang hóa thành ba lợi kiếm, mỗi cái đều đạt tới chừng mười xích, toàn thân kim quang, giống như Thần Binh, khuấy động uy lực huyết mạch Kim Sư, sáng chói vô địch, chém về phía Khương Phàm.
Khương Phàm bay lên trời cao, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Nhưng, ba lợi kiếm tương thông với ý thức Kim Sư, cứ như là hóa thân của hắn, hoành kích trời cao, mạnh mẽ phách trảm.
Khương Phàm phóng lên hơn năm trăm mét, lại đột nhiên lao xuống, hai tay mở rộng về phía sau, huyết nhục hài cốt vặn vẹo, hóa thành Chu Tước Dực chân chính.
Sưu sưu sưu!
Ba thanh lợi kiếm lao thẳng đến, chém ra không gian, thiêu đốt lên kim quang, bay đến Khương Phàm.
Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, văn ấn mặt trời bao quanh Chu Tước Dực, khuấy động uy lực klượng chiến trụ, điên cuồng công kích trời cao.
Rầm rầm rầm!
Bạo tạc kịch liệt, loạn động trời cao.
Khương Phàm lại lần nữa bị đánh lui nhưng điều làm cho tất cả mọi người khiếp sợ chính là, hắn lại không hề tổn hao gì.
Ly Hỏa Thánh Chủ mày nhíu lại, nói đùa cái gì vậy, Khương Phàm không phải nhất trọng thiên sao?
Hoàng Kim Sư Tử không phải cấp bậc Yêu Vương sao?
Hoàng Kim Sư Vương ngóng nhìn trời cao, vô cùng ngoài ý muốn trước thực lực của Khương Phàm.
- Ca ca...
Khương Uyển Nhi trừng to mắt, không tin được.
Ca ca mạnh tới mức này sao?
Trách không được có thể đại triển thần uy tại thánh địa Tây Bộ.
Khương Phàm ở trên không tháo chạy hơn trăm mét, khó khăn lắm mới giữ vững được thân thể, không có một khắc đình chỉ, liệt diễm cuồn cuộn toàn thân, hóa thành hơn ngàn viên hỏa tinh, tràn ngập đất trời, đánh về phía Hoàng Kim Sư Tử đã nhào tới.
Ý thức bị thương, không thể phóng thích thú quyền, chỉ có thể mượn nhờ hỏa tinh quấy nhiễu.
Hỏa tinh như mưa, nhanh chóng xoay chuyển, uy lực bao quanh giống như bạo tạc, che mất Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử gào thét, thân thể giống như sắt thép đổ bê tông tuỳ tiện gánh vác đòn tấn công này, đầu của hắn lay động mãnh liệt, huyết khí toàn thân cuồn cuộn, từng luồng từng luồng khí tức huyết mạch trùng kích lên đầu, ngay sau đó có thể nhìn thấy rõ ràng chín gợn sóng màu vàng vọt lên, giống như ba cơn triều cường, chấn động đến thiên địa oanh minh.
Đây là bí thuật truyền thừa của Hoàng Kim Sư tộc, là công pháp Sư Hống thật sự, âm ba công thế thiên hạ phần lớn diễn biến ở đây, 'Cửu Đầu Sư Hống' mạnh nhất thậm chí có thể khiêu chiến tiếng long ngâm.
Gánh chịu lấy uy lực huyết mạch, sóng âm khuấy động trời cao, đại địa vỡ nát, chém chết vạn cỏ, cảnh tượng hết sức doạ người.
Thanh triều đánh lên trời, ba đường giao hòa, uy thế liên tiếp tăng vọt gấp ba lần.
Xa xa nhìn lại là thấy hình dáng hùng sư khổng lồ được tạo thành, lớn đến mấy trăm mét, phảng phất có được phong thái Thượng Cổ Sư Vương.
Chương 1048 Cuồng chiến trong hoang dã (2)
Giờ khắc này, toàn bộ bầu trời đều như đang sôi trào.
Khương Phàm lợi dụng hỏa tinh quấy nhiễu vài giây, triệt để hóa thân Chu Tước Yêu Thể, kích phát ra huyết hải của 'Bản thân', thực lực cưỡng ép tăng vọt gấp đôi.
Cảnh giới đã đạt tới đỉnh cao bỗng nhiên nhảy lên phía trước, chấn động kịch liệt giữa nhất trọng thiên cùng nhị trọng thiên.
Một tiếng tiếng gáy to, âm thanh cắt cả trời cao.
Khí tức Chu Tước tràn ngập.
Khương Phàm khoác Thái Dương Chiến Y trên người, hai cánh mở ra giữa trời.
Ầm ầm!!
Bầu trời cuồn cuộn, hoàn toàn lâm vào bạo động.
Tại trong kim quang, thanh triều đầy trời, Khương Phàm hóa thân thành Chu Tước xé rách hết thảy mọi thứ, giống như rạch ra biển động, rạch ra màn trời.
Cảnh tượng khiến toàn trường rung động.
Toàn thân Khương Phàm căng cứng, hắn thôi động linh lực, thiêu đốt huyết khí, cực lực khống chế Thái Dương Chiến Y.
Mấy hơi ngắn ngủi qua đi, Khương Phàm xuyên thủng ba trăm mét triều dâng, Thái Dương Chiến Y sụp đổ, Khương Phàm ngang nhiên xông ra khỏi sóng âm.
Hai cánh căng cứng lao thẳng đến Hoàng Kim Sư Tử.
Sắc mặt Hoàng Kim Sư Tử hơi biến đổi, nhưng huyết khí toàn thân lần nữa nhấc lên, với gào thét Khương Phàm.
Kim quang cuồn cuộn khắp cơ thể, nương theo lấy huyết khí mãnh liệt, bỗng nhiên đập tới Khương Phàm.
Kim quang bạo động, huyết khí lượn lờ, hóa thành một con sư tử con. Sinh động như thật, chân thực lại mạnh mẽ.
Vô Úy Sư Vương Thuật!
Đây cũng là bí thuật truyền thừa huyết mạch.
Hoàng Kim Sư tộc bẩm sinh đều sẽ nương theo một bí thuật truyền thừa, bắt đầu từ cái đầu thứ hai, mỗi một cái đầu được mọc ra sẽ còn thêm một bí thuật.
Những bí thuật này đều cực kỳ cường đại, là thứ để bọn hắn tranh hùng trong Yêu tộc, bảo vệ địa vị huyết mạch cường đại.
Vô Úy Sư Vương Thuật chính là bí thuật thứ hai, có thể dời núi lấp biển, có thể gào thét mưa gió, đáng kinh ngạc hơn Lôi Điện Cửu Thiên.
Sư tử con gầm thét, một uy thế kinh người tràn ngập mấy vạn mét hoang dã, ngay sau đó đại địa triệt để sụp đổ, đá vụn bắn tung trời.
Thân thể nho nhỏ, lại như Yêu Vương đi tuần, uy lực và năng lượng đáng sợ không gì sánh được.
- Giết!!
Khương Phàm gáy to, hai cánh căng cứng phóng thích trong nháy mắt, uy thế kinh khủng bay đến khi sư tử con.
Chu Tước Bác Thiên Thuật!
Vô Úy Sư Vương Thuật!
Hai đại bí thuật Yêu tộc giao phong chính diện.
Mặc dù cảnh giới Khương Phàm hơi thua, nhưng uy thế rõ ràng càng mạnh.
Một trận bạo tạc mãnh liệt, phạm vi hơn trăm dặm đều rõ ràng cảm nhận được, cuồng phong mãnh liệt hòa với năng lượng đáng sợ tàn phá bừa bãi tám phương.
Bọn người Khương Hồng Võ nhanh chóng bước lên phía trước, thay các hậu bối chống đỡ.
Nhưng, sắc mặt bọn hắn đều trở nên chấn kinh, ngay cả Hoàng Kim Sư Vương cũng vì đó mà gương mặt đều có phản ứng.
Bạo tạc kinh khủng không ngừng cuồn cuộn ra, Khương Phàm cùng Hoàng Kim Sư Tử đều bị đẩy lui đến ngoài ngàn mét.
Khí huyết Khương Phàm sôi trào nhưng không có bị thương, cơn thể hắn run run, lông vũ giống như sắt thép, lấp lóe kim quang. Sau một tiếng gáy to, hai cánh chấn kích, lần nữa lao đến Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử chấn kinh, nhưng cũng kích thích lên chiến ý cường đại. Ba đầu kêu gào, chiến ý cuồn cuộn, móng vuốt đạp tan mặt đất, ngang nhiên nghênh kích Khương Phàm.
Mặt trời chói chang ở trên không, tiếng gió hú vọng khắp hoang dã.
Thảo nguyên mênh mông triệt để lâm vào hỗn loạn.
Tiếng sư hống rung trời, tước minh (chim gáy) đoạn không (*), chấn động đến vô số người đầu đau muốn nứt, linh hồn nhói nhói.
[*Đoạn cả không trung]
Khương Phàm đại chiến Tam Đầu Kim Sư, từ phía trước Ly Hỏa thánh địa giết tới sâu trong thảo nguyên.
Những nơi đi qua, mặt đất đều vỡ nát, cỏ cây bị chôn vùi, bụi đất và ánh sáng không ngừng cuồn cuộn.
Bọn người Khương Hồng Võ mang người theo sát, ai cũng không nghĩ tới sẽ thấy được một trận chém giết đặc sắc như thế này.
Hoàng Kim Sư Tử cường đại, trong dự liệu.
Khương Phàm cường đại, vượt quá tưởng tượng.
Một trận ác chiến vượt qua cảnh giới, vậy mà lại đánh thành thế lực ngang nhau?
- Hống hống hống...
Hoàng Kim Sư Tử liên tiếp gào thét, sóng âm không ngừng liên tục vang lên, có hình có chất, có thể thấy rõ ràng gợn sóng màu vàng giống như biển gầm phập phồng mênh mông, tràn ngập đất trời, giống như những con sóng lớn vỗ bờ.
Khương Phàm kích phát 'Bản thân', mượn dẫn uy lực thái dương, giữ vững Thái Dương Chiến Y, chính diện ngạnh kháng hoàng kim Hoàng Kim Sư Tử.
Đụng nhau kéo dài, chém giết mãnh liệt.
Tràng diện tàn bạo lại huyết tính.
Bọn hắn tung hoành trùng sát, không ngừng biến đổi chiến trường.
Phía trước có phiến sơn lĩnh chập trùng, hai người liên tiếp chiến đấu đi qua, mảng lớn núi đá chia năm xẻ bảy, vỡ nát dưới thanh triều, hóa thành dung nham trong liệt diễm.
Số lượng lớn mãnh thú hoang dã hốt hoảng chạy trốn, đều không chịu nổi hai con mãnh thú huyết mạch khí thế này.
Các đệ tử Ly Hỏa thánh địa nhìn đến trợn mắt hốc mồm, trách không được Khương Phàm phách lối cường thế, trách không được có thể cưỡng đoạt Vĩnh Hằng Chi Linh tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn, chỉ mấy năm ngắn ngủi mà thôi, vậy mà hắn lại cường hãn đến tình trạng như thế.
- Khương Phàm chỉ là gượng chống, chẳng mấy chốc hắn sẽ rơi xuống hạ phong.
- Đúng, Khương Phàm sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.
- Hắn sao có thể là đối thủ của huyết mạch Yêu Vương được.
Bọn người Phạm Ngọc Thành khẩn trương chú ý, đều suy đoán Khương Phàm đang vận dụng một loại cấm thuật nào đó để cưỡng ép tăng thực lực.
Loại cấm thuật này mặc dù cường đại, nhưng thường thường chỉ dùng được trong thời gian rất ngắn. Chỉ cần thời gian vừa đến, Khương Phàm chắc chắn sẽ thua.
Keng!
Hoàng Kim Sư Tử huy động móng vuốt quấn quanh lấy ánh sáng màu vàng, va chạm cùng móng vuốt của Khương Phàm, bộc phát ra tiếng vang như lôi đình.
Cùng lúc đó, toàn thân nó cuồn cuộn kim quang, sôi trào như sấm triều, ngưng tụ thành kim tiên tráng kiện, số lượng kinh người, quét ngang trời cao.
Khương Phàm ngạnh kháng móng vuốt to lớn, đồng thời, liệt diễm cũng cuồn cuộn sau lưng, ngưng tụ ra vòng sáng khổng lồ, bên trong xô ra tám trọng quyền.
Ầm ầm!
Trận bạo tạc mãnh liệt chấn thiên động địa, Thánh Viêm cuồn cuộn kim quang.
Lực lượng Khương Phàm mạnh hơn, Thương Nhật Băng Quyền càng cuồng hơn.
Hoàng Kim Sư Tử chật vật tháo chạy.
Chương 1049 Cuồng chiến trong hoang dã (3)
Khương Phàm phát ra sát ý lạnh thấu xương, thẳng tắp bổ nhào tới, móng vuốt tráng kiện vạch ra vết tích đáng sợ, đánh thẳng đến đầu Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử không đợi giữ vững thân thể liền mãnh liệt gào thét, sóng âm tiếng sư hống lại nổi lên.
Khương Phàm vỗ cánh, cưỡng ép tránh lui.
Không thể không thừa nhận, sóng âm sư hống Hoàng Kim Sư Tử xác thực đáng sợ, mà huyết mạch càng mạnh, thả ra uy lực lại càng mạnh.
- Hống hống hống!
Hoàng Kim Sư Tử tức giận không kiềm chế được, tiếng rống liên tiếp dâng lên, liên miên bất tuyệt, nương theo lấy khí tức huyết mạch, sôi trào bầu trời.
Khương Phàm nhanh chóng lao vùn vụt, thẳng tới ngàn mét trên không trung.
Giờ khắc này, bản thân trong huyết hải vậy mà lại bắt đầu suy yếu, huyết khí toàn thân cũng không tiếp tục táo bạo nữa.
'Bát Cấm Thánh Thiên Quyết' có thời gian hạn chế?
Trong lòng Khương Phàm run lên, quả quyết kích phát ra uy lực huyết mạch, cường thế trùng kích huyết hải, kích thích 'Bản thân' một lần cuối cùng.
Hoàng Kim Sư Tử ở phía dưới hét lớn, sóng âm cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt.
Nó chưa từng có gặp được đối thủ khó như vậy, lại còn thấp hơn nó một trọng thiên, đây quả thực là sỉ nhục.
Ba đầu cùng gầm lên, thanh triều mạnh hơn, kim quang vô biên, sôi trào giữa bầu trời.
Phóng tầm nhìn tới, vùng thế giới kia giống như biến thành cối xay thịt kinh khủng, có thể xé nát hết thảy tất cả mọi thứ cuốn vào đó.
Hỏa vũ toàn thân Khương Phàm run rẩy, ngạnh kháng với sóng âm tập kích.
Hắn vỗ cánh gáy to, kích thích 'Bản thân', kích ra tinh huyết Kim Hoàng, nhấc lên cuồn cuộn Thánh Hỏa, ngưng tụ thành biển lửa mãnh liệt.
Sâu trong biển lửa, có huyết quang bắt mắt đang lóe lên xen lẫn thành đồ trận phức tạp.
Hoàng Kim Sư Tử mặc dù không biết Khương Phàm đang làm gì, nhưng đã nhận ra áp bách mạnh mẽ, mà còn chờ đến bây giờ mới thả ra chiêu thức, khẳng định sẽ vô cùng cường đại.
Hắn quả quyết kích phát lực lượng huyết mạch, trùng kích bí thuật truyền thừa hoàn toàn mới.
Tịch Diệt Thánh Chú!
Đây là truyền thừa từ cái đầu thứ ba, vừa mới lĩnh ngộ, còn không có thi triển qua. Vừa vặn thử một chút uy lực với tên Khương Phàm kia.
Ầm ầm...
Toàn thân Hoàng Kim Sư Tử sôi trào kim quang như là ngọn lửa cuồn cuộn.
Ngay sau đó, trên trán ba cái đầu đổ ra máu tươi, phát ra thanh âm nứt xương.
Cuồng phong gào thét giữa đất trời, nhiệt độ cũng bắt đầu hạ xuống. Một khí tức không cách nào nói rõ tràn ngập toàn thân nó, khuấy động cả hoang dã.
Răng rắc!
Chỗ máu đổ ra giữa ba cái đầu đã nứt ra ba con mắt đẫm máu.
Khí tức Hoàng Kim Sư Tử biến đổi mạnh mẽ, càng uy mãnh cường thế hơn, bộ dáng đều trở nên uy nghiêm không gì sánh được, cơ thể sôi trào kim quang mãnh liệt như lửa ngưng tụ lại hóa thành hùng sư vô cùng to lớn, cao tới trăm mét, hét giận dữ với trời cao.
- Nó đang làm gì?!
Bọn người Khương Uyển Nhi rõ ràng cảm nhận được thú uy cường đại, uy thế thẩm thấu đến linh hồn để bọn hắn không cầm được mà run rẩy.
- Tốt! Tốt tốt tốt! Giết hắn!
Đám người Phạm Ngọc Thành kích động lại chờ mong, đây cũng là bí thuật truyền thừa thứ ba, là dùng Thái Sơ Mệnh Hồn Đan kích phát ra tới, lần này hẳn là có thể đánh giết Khương Phàm.
- Hống hống hống...
Hoàng Kim Sư Tử gào thét đột nhiên trở nên đau đớn, ba con mắt lại một lần nữa khép lại.
Lấy năng lực của nó, còn chưa đủ khống chế hoàn toàn ba mắt.
Nhưng, Hoàng Kim Sư Tử cuồng dã gầm thét, thiêu đốt huyết khí, lại nổi lên uy lực truyền thừa.
Răng rắc... Răng rắc...
Trên trán lần nữa nứt ra, máu tươi chảy xuôi, mở ra vết nứt đỏ lòm, bên trong hiện ra con mắt đáng sợ.
- Tịch Diệt Thánh Chú! Đưa ngươi trùng nhập luân hồi!
Hoàng Kim Sư Tử gào thét như sấm, cưỡng ép phóng thích bí thuật.
Trong chớp mắt, hư ảnh xung quanh Kim Sư sụp đổ, nhấc lên năng lượng kinh người, ba đoạn huyết quang nổ bắn ra trời cao, kéo lấy năng lượng như cuồng triều.
Huyết quang chọ trời, giống như là cây giáo, khí tức huyết sát thảm liệt bao quanh, gánh chịu lấy một uy lực hủy diệt không cách nào nói rõ.
- Chu Tước… Quy Nguyên Thuật!
Khương Phàm nâng hai cánh chỉ lên trời, khống chế pháp trận màu máu khuấy động liệt diễm, ngang nhiên nghênh kích huyết quang đáng sợ.
Đồ trận khổng lồ lại phức tạp, huyết quang càng giống như máu tươi đang lao nhanh, xa xa nhìn sang, cực kỳ giống một con Thần Điểu màu máu dục hỏa mà sinh.
Lúc va chạm với nhau, trong chốc lát, đồ trận đột nhiên thay đổi hóa thành huyết điểu, toàn thân huyết hồng mang theo kim viêm.
Biến cố trong chốc lát, phóng xuất ra một hung uy đáng sợ, khuấy động trời cao, hoang dã hồi hộp.
Rầm rầm rầm!
Nhanh chóng va chạm nhưng không có xuất hiện năng lượng bạo động như tưởng tượng, mà là dưới ánh mắt khiếp sợ của vô số người, huyết điểu kéo lấy liệt diễm thôn phệ huyết quang, thôn phệ khí tức huyết sát cùng hào quang màu vàng.
Hỏa điểu gáy to, sau khi bay lên lại lần nữa lao xuống, thẳng đến Hoàng Kim Sư Tử.
Toàn trường kinh hô, khó có thể tin được mà nhìn qua giữa không trung, ngay cả Hoàng Kim Sư Vương đều bỗng nhiên biến sắc.
Huyết điểu lao xuống, thân thể tại bạo động kịch liệt, giống như một cái luyện lô kinh khủng đang diễn biến năng lượng đáng sợ bên trong.
Vạn vật trở về nguyên thủy!
Huyết khí, sát khí, kim quang, đều biến thành năng lượng nguyên thủy nhất, sau đó trở thành chất dinh dưỡng.
Uy thế càng mạnh! Gần như đã tăng gấp bội!
- Không! Không! Không thể nào!
Hoàng Kim Sư Tử gầm thét, cực lực muốn khống chế huyết chú, nhưng đã hoàn toàn không cảm giác được tồn tại.
- Giết!!
Khương Phàm ở trên không dùng toàn lực khống chế, ý thức cùng huyết điểu giao hòa, một tiếng gào rít, huyết điểu cùng Thánh Viêm cuồn cuộn phía sau toàn diện giao hòa, hóa thành hư ảnh Chu Tước vặn vẹo, ngang nhiên nhào về phía Hoàng Kim Sư Tử.
Giờ khắc này, năng lượng đều nhận dẫn dắt ở ngay giữa mảnh đất trời này, muốn dung nhập vào bên trong hư ảnh Chu Tước.
Hoàng Kim Sư Tử ngưng tụ con ngươi, muốn trốn nhưng cũng đã đã không kịp.
Thế nhưng, hắn vẫn không cách nào hiểu được loại võ pháp đáng sợ này.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, nơi xa truyền đến tiếng gầm thét uy nghiêm, một cơn sóng âm phá nát thiên địa, khuấy động hoang dã, cưỡng ép làm vỡ nát hư ảnh Chu Tước đang lao xuống.
Chương 1050 Anh Hồn Chiến Hỏa
Năng lượng bạo động, triệt để mất khống chế, bị thanh triều xua tan.
Hoàng Kim Sư Vương nhúng tay, năm cái đầu giơ lên cao cao, kim quang trong mắt như lôi điện, nhìn chằm chằm Khương Phàm ở giữa không trung:
- Võ pháp ngươi tu luyện là gì?
- Ta chỉ đồng ý chém giết, không có đồng ý muốn chia sẻ bí mật của ta.
Khương Phàm duy trì Yêu Thể, trên người khoác Thái Dương Chiến Y, gọi Ly Hỏa Thánh Chủ ở xa xa:
- Người nào thắng?
Sắc mặt Ly Hỏa Thánh Chủ tái xanh, đây chính là kết quả hắn dùng Thái Sơ Mệnh Hồn Đan đổi lấy sao?
Làm sao Khương Phàm có thể mạnh đến trình độ này?
Vượt cấp?
Vượt cấp tại Linh Hồn cảnh?
Coi như hắn là Chí Tôn Thánh văn, thế nhưng Hoàng Kim Sư Tử là Sư Vương tộc, tổ tiên đã từng là thần tọa kỵ.
Khương Phàm khiêu khích:
- Nếu như Ly Hỏa Thánh Chủ còn không có cách nào phán đoán, xin mời Sư Vương lui ra, ta tiếp tục.
Hoàng Kim Sư Tử giận gầm thét muốn chiến tiếp, lại bị Hoàng Kim Sư Vương ngăn lại.
Khương Hồng Võ đi về phía trước nói:
- Các ngươi phát khởi khiêu chiến, các ngươi không chấp nhận được kết quả? Một là tôn chủ thánh địa, một là hoàng tộc Yêu Vương, vậy mà thua không nổi?
Hoàng Kim Sư Vương nói:
- Chúng ta có thể nhận thua! Nhưng có một điều kiện, nói cho ta biết, linh văn thực sự của ngươi.
- Nhận thua còn nói điều kiện? Thật là được mở rộng tầm mắt. Nói cho ngươi cũng không sao, linh văn của ta, Phần Thiên Tước!
Khương Phàm giương cánh, cố ý triển hiện đường vân mặt trời trên người.
- Phần Thiên Tước?
Bọn người Khương Uyển Nhi đều là lần đầu tiên biết thú văn của Khương Phàm.
- Chúng ta nhận thua.
Hoàng Kim Sư Vương không tiếp tục kiên trì.
Con của hắn biểu hiện rất tốt, phát huy ra thực lực nên có, là Khương Phàm mạnh quá ngoài ý muốn.
- Võ pháp của hắn có gì đó quái lạ.
Tam Đầu Kim Sư vô cùng không cam tâm.
- Chúng ta sẽ tra rõ ràng.
Hoàng Kim Sư Vương có thể thừa nhận kết quả, nhưng sẽ không chấp nhận kết quả này.
Có thể kích phát tiềm lực võ pháp? Có thể vượt cấp khiêu chiến võ pháp?
Nếu như nó có thể được đến như thế, địa vị Sư Vương tộc tại Trấn Nam Yêu Quốc sẽ tăng lên rất nhiều.
Ly Hỏa Thánh Chủ vô cùng không muốn, cũng không thể ở ngay trước mặt các đệ tử thánh địa và trưởng lão chơi xấu được.
- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa thuộc về ngươi.
Phạm Ngọc Thành dùng sức nắm chặt nắm đấm, ai cũng không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy.
Trước đó tràn đầy lòng tin, cảm thấy không có bất kỳ lo lắng gì, kết quả Khương Phàm lại hung hăng quăng cho bọn hắn một bạt tai.
Khương Phàm mang lên áo giáp, từ không trung rơi xuống, nhận lấy tượng đá mà Khương Hồng Võ đưa tới.
- Ca ca, huynh thật lợi hại.
Khương Uyển Nhi kích động, gương mặt xinh đẹp cũng đỏ lên.
Quá ngoài ý muốn, thật không thể tin được, ca ca đã mạnh đến tình trạng này, vượt cấp trấn áp Hoàng Kim Sư Tử. Mà, từ đầu đến cuối đều không có dùng Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền.
Nhưng võ pháp ca ca thi triển khẳng định đều là thánh pháp, so với Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền còn mạnh hơn rất nhiều rất nhiều.
Ngẫm lại năm đó ở Lang Gia hoàng triều, bởi vì một bộ thánh pháp, Khương gia bọn hắn suýt nữa bị diệt tộc. Ngắn ngủi mấy năm, vậy mà ca ca đã tu luyện tới càng nhiều thánh pháp càng mạnh hơn.
Bọn người Khương Hồng Võ đều rất rung động, bọn hắn biết Khương Phàm rất mạnh mẽ, nhưng thật sự không nghĩ tới lại mạnh như thế này, đơn giản đều muốn vượt qua những gì bọn hắn biết được.
Một trận chém giết, bắt đầu trong sự kích động, kết thúc trong trầm mặc.
Các đệ tử và trưởng lão lần lượt trở lại thánh địa, mặt ngoài đều không có ai nói cái gì, nhưng rung động trong lòng thật lâu vẫn không tiêu tan được.
Bọn hắn vẫn rất khó chấp nhận được kết quả, nhưng lại không thể không thừa nhận Khương Phàm nhanh nhẹn dũng mãnh.
Tên điên này bây giờ đã như vậy, tương lai còn thế nào?
…
- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa. Dùng để tăng lên cảnh giới, có thể tăng cường linh văn, hẳn là cũng có thể tăng cường ý thức.
Sau khi Khương Phàm trở lại sân nhỏ, không kịp chờ đợi mà dẫn xuất Thuần Dương Chính Thiên Hỏa từ trong tượng đá.
Một uy thế chí cương chí liệt lập tức quét sạch đình viện, trùng kích cây cối hoa cỏ lay động.
Phần uy thế này rất kỳ lạ, không phải thuế lực mãnh thú dã man, cũng không phải thuế lực cuồng bạo băng sơn liệt địa, mà là khí thế thiên quân bá liệt.
Liệt diễm hiện lên màu đỏ như máu, kịch liệt cuồn cuộn.
Mặc dù đã rời khỏi tượng đá, nhưng vẫn bày biện ra hình dáng tượng đá. Nó tựa như là chiến hồn bất khuất, vĩnh hằng không tiêu tan.
- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa, Anh Hồn Chiến Hỏa. Tên Chính Thiên, ý chí bất diệt.
Khương Phàm nhìn liệt diễm bá liệt cuồn cuộn trước mặt, nhớ tới lúc trước khi Đan Hoàng giới thiệu vạn hỏa thiên hạ có giới thiệu về Thuần Dương Chính Thiên Hỏa.
Thuần Dương Chính Thiên Hỏa có thanh danh vô cùng lớn, là phần tử hiếu chiến cuồng nhiệt ủng hộ Thánh Hỏa, nó thậm chí sẽ xuất hiện bên trên quân kỳ của quân doanh, được xem như là tinh thần đồ đằng.
Bởi vì Thuần Dương Chính Thiên Hỏa là chiến hồn hỏa diễm, ý chí hỏa diễm.
Nếu như ai may mắn đã thức tỉnh linh văn của nó sẽ trở nên càng ngày càng mạnh, càng ngày càng dũng mãnh, mà chiến ý càng mạnh, huyết tính càng đủ, uy lực của nó cũng sẽ càng mạnh hơn, thậm chí có khả năng nhanh chóng thăng hoa, đạt tới vấn đề càng mạnh, có được tiềm lực gần như vô hạn.
Nhưng, nếu như nhân sinh thức tỉnh nó mà nhát gan, gặp chuyện do dự, nó sẽ dần dần suy yếu, phẩm cấp linh văn đều sẽ từ Thánh phẩm suy yếu thành lục phẩm... Ngũ phẩm, thậm chí là triệt để dập tắt.
Thuần Dương Chính Thiên Hỏa còn có một đặc điểm, chính là nó sẽ theo cái chết của chủ nhân mà biến mất.
Dù là chủ nhân thất bại tại Sinh Tử cảnh, triệt để hóa thân trở thành Thuần Dương Chính Thiên Hỏa, hỏa diễm cũng sẽ lập tức dập tắt. Trừ phi có phương pháp đặc biệt tiến hành bảo tồn.
Lúc trước Khương Phàm còn nói đùa với Đan Hoàng rằng, Thuần Dương Chính Thiên Hỏa là tuyệt phối với hắn.
Không nghĩ tới, Ly Hỏa Thánh Chủ lại chắp tay đưa lên.
- Ta sẽ là kết cục tốt nhất của ngươi.