-
Chương 2701-2705
Chương 2701 Phong Thần (2)
Đan Hoàng âm thầm lắc đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
Khương Phàm tiếp tục giới thiệu:
- Hoàng Nê Đài, phải gọi Phong Thần Đài, chia làm Phong Thần Đài cùng Thụ Phong Đài. Thứ ta được kia chính là Phong Thần Đài, những cái khác thì là Thụ Phong Đài, tổng cộng có mười tám tòa!
- Phong Thần Đài, có thể khống chế tất cả Thụ Phong Đài. Ảnh hưởng thần lực của nó, thậm chí khống chế thụ phong thần. Nhưng muốn có được Phong Thần Đài, muốn thực sự trở thành chủ nhân, cần chí ít mười toà Thụ Phong Đài tán thành, mà càng nhiều càng tốt. Nói cách khác, chỉ khi có mười toà Thụ Phong Đài trở lên tụ tập đến xung quanh Phong Thần Đài, đồng thời sau khi chủ nhân bên trên mỗi cái Thụ Phong Đài đều biểu thị thần phục, Phong Thần Đài mới thật sự thức tỉnh, cũng tiếp nhận chủ nhân.
- Một khi Phong Thần Đài có chủ nhân, chủ nhân sẽ có thể trực tiếp khống chế toàn bộ mười tám tòa Thụ Phong Đài, cùng… Thần phía trên! Mà, có thể thông qua Phong Thần Đài, giao phó tất cả thụ phong thần để lấy thần cách. Cái gọi là thần cách này cụ thể là cái gì, ta còn không có nghiên cứu triệt để, nhưng khẳng định không đơn giản.
- Mười toà trở lên?
Đám người trao đổi ánh mắt, Hoàng Nê Đài thức tỉnh ở các nơi trên thế giới, muốn tập hợp đủ mười toà, không dễ dàng.
Nhưng, thay vấn đề để cân nhắc, nếu quả thật có thể gom góp mười toà Hoàng Nê Đài, chẳng phải là bọn hắn có thể sinh ra mười tân thần?
Thần Linh!!
Cơ thể bọn hắn chợt nóng lên.
Bởi vì linh văn và huyết mạch hạn chế, không gian trưởng thành của bọn hắn đều nhận hạn chế rất lớn.
Ví dụ như, Cửu Vĩ Thiên Kiêu, Thánh Linh chính là điểm cuối cùng.
Ví dụ như, Khổng Tước, chí cao chính là Thánh Vương.
Ví dụ như, Yêu Hoàng, cực hạn chính là Thánh Hoàng đỉnh phong.
Còn có Thiên Bằng, Luân Hồi Huyết Sư, Lôi Kỳ Lân, Thái Thản Cự Mãng các loại, bình thường chính là Thánh Linh, nếu gặp được thiên đại cơ duyên, mới có thể đi đến Thánh Vương, nhưng muốn tiến thêm một bước nữa, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Cho dù là mạnh như Hỗn Độn Chiến Khu, Kim Hống, Côn Bằng, Kim Ô các loại, có thể đạt tới Thánh Hoàng đại viên mãn đã là mộng tưởng rồi, Thần Linh... Thật sự... thật sự... Là hy vọng xa vời!
Mà đưa nhìn khắp thiên hạ, cho dù là Thần tộc, cũng không thể cam đoan trong ba ngàn năm tất xuất thần linh, cho dù là Đế tộc, bình thường thời kỳ cũng chỉ có thể cam đoan hai ba vị Thần Linh cùng tồn tại. Cho nên nói, thần thật rất khó khăn ra đời. Nhưng bây giờ, Hoàng Nê Đài đột nhiên xuất hiện, cho bọn hắn tất cả mọi người mang đến vô hạn hi vọng, đã từng phiêu miểu tại đám mây, chỉ có thể nhìn lên không cách nào đụng vào thần vị... Như là đột nhiên... Rõ ràng rất nhiều!
Về phần những thứ bị 'Phong Thần Đài' khống chế mà Khương Phàm nhắc đến, hoàn toàn không nhìn thấy!
Bọn hắn làm bạn với Khương Phàm lâu như vậy, quá rõ ràng phẩm tính của hắn, tuyệt đối sẽ không vô cớ điều khiển sống chết của bọn hắn.
Bọn người Hướng Vãn Tình thì càng lưu ý câu 'một khi thật sự nhận chủ thì có thể khống chế toàn bộ Thụ Phong Đài' kia của Khương Phàm.
Ý vị này đến lúc đó năng lượng của 'Phong Thần Đài' áp đảo phía trên chúng sinh vạn linh, mà xem như chủ nhân, tất nhiên Khương Phàm có thể đứng ngạo nghễ tại đỉnh thế giới.
Nếu như Khương Phàm thật sự có thể đi đến một bước kia, vậy thì tương đương với không phải Đế Quân, cũng có nắm chắc lên trời chứng đạo hơn, chân chính bước đến Đế cảnh!!
- Đây là một trận... Sát cục...
Thiên Hậu thì thào khẽ nói, một khi đạt được tán thành thì có thể tuỳ tiện điều khiển tất cả thụ phong thần? Chẳng phải là nói, khi Khương Phàm được mười toà nê đài công nhận, trong chớp mắt, Thần Linh đối địch bên trên tám tòa khác... Sẽ trong một cái suy nghĩ của Khương Phàm... Gạt bỏ... Tốt!! Tốt!!
Chờ mong một màn này có thể trình diễn tại đại chiến Thương Huyền!!
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải tập hợp đủ mười toà, thậm chí là càng nhiều hơn!
Khương Phàm lại nói:
- Phong Thần Đài thật sự thức tỉnh, đồng thời giao phó thần cách cho Chư Thần, còn cần một Siêu Thần Khí cực kỳ quan trọng —— Hồng Mông Phong Bia!
- Oa a a... Siêu Thần Khí...
Đại Tặc không tự chủ được mà ưỡn ngực, chiến khu khôi ngô hơn hai mét giống như lại cao thêm không ít, nó kích động, kiêu ngạo, cảm xúc bành trướng, sau đó... Duỗi ra bàn tay to lớn, từ ái sờ lên đầu Đại Vương đang đứng ở bên cạnh.
- Ngươi cút ngay...
Đại Vương sững sờ, chửi ầm lên.
- Hồng Mông Phong Bia đã có, Đại Tặc tận lực cảm ngộ. Từ hình ảnh ta nhìn thấy đến xem, tôn Hồng Mông Phong Bia này hẳn là có liên quan cùng bí mật thiên địa sơ khai. Nếu như ngươi có thể chân chính khống chế nó, thành thần... Hẳn là giữa một năm này.
Khương Phàm nhìn về phía Đại Tặc, ánh mắt đều rõ ràng mang theo tia sáng.
Phúc tướng a phúc tướng!
Rung động như thế này, đã không chỉ một lần.
Nếu như không phải nó kiên trì 'Đào mộ' thì đã không nhìn thấy Hồng Mông Phong Bia, càng kinh bất tỉnh Phong Thần Đài, càng không thấy được Phong Thần đại điển rung động thời đại.
Đan Hoàng ở bên cạnh âm thầm lắc đầu, đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu, bây giờ thật đúng là nói còn quá sớm.
Nhưng không thể phủ nhận, Phong Thần Đài chắc chắn sẽ nhấc lên triều cường chiến tranh mới. Chờ những cường giả đạt được Hoàng Nê Đài kia chân chính cảm nhận được uy lực của nó, lần nữa biết tại nơi khác trong thiên hạ đều có xuất hiện, hậu quả kia...
Bầu không khí trở nên xao động, quần tình xúc động, tất cả mọi người đều đang trông mong nhìn ba tòa Hoàng Nê Đài ở sau lưng Khương Phàm.
Chủ nê đài khẳng định thuộc về Khương Phàm, hai tòa khác thì sao?
Ai may mắn có được một cái trong đó đây?
Kiều Vô Hối, Khương Quỳ, Khương Qua và toàn thể Thánh Hoàng cũng không khỏi tự chủ chen đến phía trước.
Bọn hắn chưa từng khát vọng một vật nào giống như bây giờ, chưa từng khẩn trương đến hô hấp không khoái giống như bây giờ.
Thần vị a!!
Thần vị đã từng chỉ là hy vọng xa vời, đột nhiên cứ gần ngay trước mắt như vậy.
Nói không động tâm, đó là chuyện ngay cả mình cũng không lừa được, mà... Ai cũng cảm giác mình xứng đáng!!
- Vô Hối là huyết mạch Thiên Hoàng...
Khương Phàm vừa mới mở miệng, Kiều Hinh đứng ở trong đám người chợt reo hò một tiếng, trực tiếp nhảy dựng lên.
Đám người méo mặt, suýt chút nữa thì nhịn không được mà quay đầu nhìn sang.
Kiều Hinh nhanh chóng ngậm miệng, lúng túng co rụt cổ lại, lặng lẽ gật đầu nói xin lỗi cùng hai bên, nhưng thật sự là ức chế không nổi kích động trong lòng.
Thành thần, thành thần, đại bảo bối của nàng muốn thành thần.
Khương Phàm bất đắc dĩ, tiếp tục nói:
- Vô Hối là huyết mạch Thiên Hoàng, có xưng thần tiềm lực, bây giờ lại là Thánh Hoàng đại viên mãn, Hoàng Nê Đài đầu tiên sẽ cho ngươi.
- Tạ ơn phụ hoàng.
Kiều Vô Hối cũng khó nhịn kích động, quỳ xuống đối với Khương Phàm một chân, cúi đầu thật sâu.
Giờ khắc này, con mắt thậm chí có chút ướt át.
Hắn quỳ ở tổ từ đến một ngàn năm, chờ đợi lớn nhất của hắn là mẫu thân có thể sống sót, mong mỏi quá lớn là đi theo phụ thân tái chiến Thương Huyền. Nhưng hắn thật không nghĩ tới, mình không chỉ có chờ được mẫu thân thức tỉnh, phụ thân trở về, càng đi theo phụ thân nhất thống Thương Huyền, bây giờ lại còn có cơ hội... biến đổi chiều sâu, trùng kích thần vị vô thượng, nghênh chiến Bát Châu Thập Tam Hải!
Chương 2702 Phong Thần (3)
Kiều Hinh nhìn hài tử đang quỳ xuống ở phía trước, nàng kích động, nàng vui cười, cũng chầm chậm ẩm ướt đôi mắt.
Đối với một người khởi tử hoàn sinh như nàng đây đã không có hy vọng xa vời nào khác, chính là nghĩ kỹ kiếm trùng sinh quý giá như thế này quả thật không dễ, phải làm bạn âu yếm với nam tử của mình, kỳ vọng duy nhất chính là hài tử đã từng bị nàng cưỡng ép phong ấn có thể có tiền đồ.
Đối với quyết định của Khương Phàm, không có người nào phản đối, Kiều Vô Hối các mặt đều phù hợp, người đầu tiên hẳn là nên chọn hắn, cũng chỉ có thể chọn hắn.
Người thứ hai thì sao?
Sẽ là ai!!
Khương Phàm nhìn một đám Thánh Hoàng ở phía trước đầy mắt mong đợi mình mình, hắn hơi trầm mặc, nói:
- Ta giới thiệu một người cho mọi người.
- Người tiến cử?
Đám người hai mặt nhìn nhau.
Lúc này lại giới thiệu người nào?
Lại nói, ai mà mọi người lại không biết?
Hay là nói... Vừa mới mời đến nhân vật lớn gì?
Ngu Chính Uyên và các Thánh Hoàng cảm thấy kỳ quái, đồng thời trong lòng cũng chìm chìm, không trực tiếp lựa chọn, mà là tiến cử người, cái này nói bóng gió lại tựa hồ rất rõ ràng.
Rất nhiều người lặng lẽ nhìn về Cổ Tác Nhân đang ngồi ở phía xa, tòa thứ hai không phải sẽ muốn cho hắn chứ?
Cổ Tác Nhân sửng sốt một chút, tranh thủ thời gian lắc đầu, ta cũng không phải đến giật đồ cùng các ngươi.
- Lý Dần, đến phía trước.
Một câu của Khương Phàm lập tức kéo ánh mắt của mọi người tới trên thân Lý Dần trong đám người.
Sắc mặt của rất nhiều người liền thay đổi ngay lập tức, đây là ý gì, tòa Hoàng Nê Đài thứ hai muốn giao cho 'Đồ đệ'?
Mặc dù Lý Dần có Thần khí như Hỗn Thiên Linh Bảo, nhưng bây giờ vẫn là Thánh Vương, coi như Hoàng Nê Đài rất đặc thù, trong vòng một năm cũng không thể trưởng thành đến Thần Linh được, chẳng phải đây chính là lãng phí sao?
Mà, Khương Phàm kiếp trước kiếp này là hai đời làm hoàng, không rõ cái gì gọi là cân bằng sao?
Đầu tiên là hoàng tử, sau đó lại là đồ đệ, tư cách thành thần, đều nắm vào mình nơi này?
Lý Dần cũng rất bất ngờ, nhưng vẻ mặt lại rất ảm đạm, cũng không có kích động gì, cho đến Khương Phàm hô một tiếng, hắn mới yên lặng đi đến phía trước.
- Khụ khụ!! Khụ khụ?? Khụ khụ...
Đông Hoàng Càn biến đổi âm điệu ho khan, nhắc nhở Khương Phàm đừng hồ nháo.
Trước đó đưa cho Hải Thần đảo, bây giờ lại phải cho đồ đệ?
Quá mức rồi!
- Trước hết nghe ta nói xong.
Khương Phàm trả lời cho Đông Hoàng Càn, sau đó tiếp tục nói:
- Lý Dần là đồ đệ của ta, các ngươi hẳn là đều biết. Nhưng hắn còn có một thân phận khác, ta vẫn mãi giấu diếm đối với các ngươi.
- Thân phận gì?
Tất cả mọi người nhìn Lý Dần, thân phận lại đặc biệt tới đâu cũng không xứng với Hoàng Nê Đài được.
Khương Phàm hơi dừng lại, nói:
- Hắn là một bộ phân thân của Bắc Thái Đế Tử.
Sơn lâm cung điện bỗng nhiên an tĩnh, rất nhiều người đều sửng sốt một chút, theo bản năng đều vểnh tai lên, hoặc là nhìn về phía người bên cạnh, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
Khương Phàm nói:
- Sau khi cảnh giới đến Thần Linh, nhất là Đế Quân, nếu sinh ra hậu đại thì tỷ lệ là cực kỳ bé nhỏ, nhưng Bắc Thái Đế Quân đã thành công. Ta không rõ ràng Đế Tử kia là dạng linh văn gì, nhưng sớm tại hơn ba mươi năm trước hắn đã bí mật tách ra ba mươi, thậm chí là càng nhiều phân thân, đưa tới các nơi trên thế giới.
- Những phân thân này vừa mới bắt đầu là không có linh văn, sẽ dựa theo cảm giác, tìm kiếm được Thánh phẩm linh văn thích hợp, đồng thời bí mật phục chế. Sau đó tại thời gian thích hợp, trở về Bắc Thái đại lục, dung nhập với Đế Tử.
- Sau khi Lý Dần đụng phải ta, hắn đã phục chế linh văn của ta, nhưng cũng có thể bởi vì ta là Chu Tước, không thể phục chế thành công, mà là biến thành Bất Tử Điểu. Đến sau này, hắn liên tiếp đụng phải hai phân thân khác của Đế Tử, con rể của Hoàng Phủ gia tộc - Lý Tịch tại Cổ Hoa hoàng thành. Lý Phong của Nhân Gian Ngục, hai người bọn hắn bị, dung hợp linh văn.
- Cho đến ngày nay, Đế Tử hẳn là đã triệu hồi tất cả phân thân trên thế giới rồi, chỉ còn lại có Lý Dần.
Giọng Khương Phàm phiêu đãng giữa đại điện.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn phía Lý Dần gầy gò, trước đó chỉ biết hắn là đồ đệ của Khương Phàm, dung hợp Hỗn Thiên Linh Bảo, thật đúng là không có hiểu qua rất kỹ.
Ngay cả Chu Thanh Thọ, Hàn Ngạo, Khương Bân cùng bọn người Tiêu Phượng Ngô, đều tràn đầy ngạc nhiên, khó có thể tin được mà nhìn đồng bạn an tĩnh này của mình.
Phân thân của Đế Tử??
Đế Tử??
Mạnh hơn trên thần mạch, Đế Tử??
Khương Phàm lại nói:
- Mười năm trước phát sinh qua một sự kiện, Lý Dần và Hứa Đan của Chí Tôn Kim Thành sinh hạ một hài tử, sau khi bị Đế Tử phát hiện đã bí mật mang đi. Mấy tháng trước, lại phát sinh một sự kiện. Đế Tử ý đồ dẫn dụ Lý Dần trở về, nhưng bị chúng ta ngăn cản. Sau khi cuộc chiến Đế ước bắt đầu, khẳng định là Đế Tử đã nhìn chằm chằm Lý Dần, cũng sẽ nghĩ biện pháp dung hợp hắn.
- Cho nên tốt nhất là giấu Lý Dần ở thế giới Hỗn Độn, một mực cất giấu, cho đến Đế Tử chiến tử. Nhưng đó là Đế Tử, người thừa kế đế mạch chân chính, Bắc Thái Đế Quân cũng khẳng định sẽ dốc hết tâm huyết bồi dưỡng, thực lực của hắn lại sẽ khủng bố đến mức nào, chúng ta ai cũng không rõ ràng, muốn giết hắn, rất khó!
- Cho nên ta có một đề nghị, giao tòa Hoàng Nê Đài thứ hai cho Lý Dần, đây không chỉ là kích phát tiềm lực của Lý Dần, tăng lên thực lực cho Lý Dần, càng là cải thiện huyết mạch, để hắn trở thành cá thể độc lập chân chính. Sau này gặp phải Đế Tử... Đảo khách thành chủ!
Sau khi Khương Phàm nói xong, không khí hiện trường vẫn tiếp tục trầm mặc, không có bất kỳ người nào tỏ thái độ.
Mặc dù nghe không sai, một khi thành công, thực lực của Lý Dần tăng vọt, trở thành nhân vật cực kỳ nguy hiểm, nhưng... Nơi này không có người nào là đồ đần, mặc kệ Khương Phàm giải thích thế nào, trong này muốn nói không có tư tâm là không thể nào.
Khương Phàm nhìn quanh đám người:
- Các ngươi tỏ thái độ, nếu như số người nguyện ý giao tòa Hoàng Nê Đài thứ hai cho Lý Dần càng nhiều, vậy thì sẽ cho hắn. Nếu như không nguyện ý chiếm đa số, chúng ta sẽ làm lựa chọn khác.
- Sư phụ...
Lý Dần ngẩng đầu, muốn từ chối, lại bị Khương Phàm liếc mắt lạnh tới đè lại.
- Đồng ý!!
Chu Thanh Thọ giơ tay lên trước tiên, lúc này không huynh đệ thì sẽ là lúc nào.
- Đồng ý!!
Bọn người Hàn Ngạo, Tiêu Phượng Ngô, Khương Bân nhao nhao giơ tay.
- Ta đồng ý.
Cơ Lăng Huyên cũng giơ tay lên, mấy người Phượng Bảo Nam cũng không rơi xuống.
Bọn người Lan gia đứng ở phía trước âm thầm lắc đầu, cái này có chút ăn vạ.
So với nhiều người, khẳng định là các ngươi nhiều.
Lúc này Lan Nặc hỏi:
- Còn lại một năm, hắn có thể thành thần sao? Nếu như hắn không thể nào thành thần, vậy thì đấu cùng Đế Tử như thế nào? Coi như thành thần, hắn lại lấy cái gì đấu cùng đế mạch?
Khương Phàm nói:
- Thời gian một năm không thành thần được, nhưng chỉ cần đến Thánh Hoàng đỉnh phong, lại khống chế Hoàng Nê Đài thì có thể kích thích đến Đế Tử không tiếc cái giá tới đuổi bắt Lý Dần. Đây là một cái bẫy, cái bẫy vây giết Đế Tử. Chỉ cần Đế Tử nửa tàn, ta nói là ta hắn đánh thành nửa tàn, Lý Dần sẽ có thể bằng vào Hoàng Nê Đài hiệp trợ, thôn phệ Đế Tử. Nếu quả thật Lý Dần có thể biến thành Đế Tử, vậy thì không đơn giản chỉ là thành thần nữa, rất có thể sẽ trở thành vấn đề mấu chốt ảnh hưởng toàn bộ Bắc Thái.
Chương 2703 Võ Thần Điện
Lan Nặc quay đầu nhìn Lý Dần, giơ tay lên:
- Chúng ta đồng ý.
- Ừm?
Bọn người Lan Độ ngạc nhiên nhìn Lan Nặc, đồng ý?
- Chúng ta cũng đồng ý.
Đông Hoàng Càn lắc đầu, đều đã như vậy, không đồng ý có thể làm sao?
Hắn hít một hơi, nói:
- Nhưng, ngươi phải bảo đảm ba tòa Hoàng Nê Đài tiếp theo đều phải lựa chọn bên ngoài Vạn Thế.
- Chúng ta đồng ý.
Mặc dù Ngu Chính Uyên cực kỳ khát vọng, nhưng hắn cũng biết nếu Khương Phàm đã kiên trì như vậy thì cũng không khả năng tuỳ tiện lại cho người khác.
Rất nhanh, số người tỏ thái độ đã vượt qua chưa tỏ thái độ.
- Còn không nói cám ơn?
Hàn Ngạo yên lặng đẩy Lý Dần.
Đây chính là Khương Phàm đắc tội rất nhiều người, thậm chí là áp lực ảnh hưởng cảm xúc nội bộ, cưỡng ép tranh thủ cơ duyên cho Lý Dần, ngay cả hắn đều hâm mộ.
Khương Phàm nhìn Lý Dần đứng ở phía dưới, ngưng âm thành tuyến, truyền đến bên tai Lý Dần:
- Muốn cứu hài tử, cần nhờ thực lực. Muốn bảo vệ Hứa Đan, cần nhờ thực lực. Muốn bảo đảm ba mươi năm này ngươi trải qua không phải một giấc mộng, cũng phải dựa vào thực lực. Muốn chứng minh ngươi chính là ngươi, không phải là phụ thuộc của người khác, càng phải dựa vào thực lực.
- Lý Dần, nhớ kỹ vào cái ngày ngươi gọi ta là sư phụ ta đó, ta đã nói với ngươi rằng, ta vĩnh viễn sẽ không buông tha cho ngươi, cũng hi vọng ngươi không được từ bỏ chính ngươi. Nhưng đi đến bây giờ, điều ta có thể làm, chỉ chút này. Tiếp theo, nhìn chính ngươi. Ngươi, cũng nên trưởng thành.
Lý Dần cúi đầu, buông thõng tầm mắt, hốc mắt dần dần chứa đầy nước mắt.
Thật lâu... Lý Dần quỳ trên mặt đất, lấy đầu dập xuống, nước mắt tràn mi mà ra.
Hàn Ngạo cùng Chu Thanh Thọ nhìn huynh đệ như thế này, trong lòng cũng không dễ chịu, hai người đụng đụng ánh mắt, liên tục chần chờ, liên tiếp lấy Thần Dương Huyết mà trước đó bọn hắn một mực không có cam lòng dùng từ trong nhẫn không gian ra.
Hàn Ngạo nói:
- Cất đi, ngươi càng cần hơn so với chúng ta.
Chu Thanh Thọ cũng nói:
- Tranh thủ thời gian giấu đi, chớ nói không cần với ta, ta sợ ta không cho thật.
Chính như lời Khương Phàm nói, sự kiện Hoàng Nê Đài đã nhấc lên sóng to gió lớn trong thiên hạ.
Ban đầu, mỗi tòa Hoàng Nê Đài cũng chỉ là oanh động mấy vạn dặm xung quanh, sau khi bị thịnh truyền có thần uy thì đã khiến cho bá chủ các nơi chú ý, tiếp đó là kinh động hoàng đạo, thậm chí là Đế tộc.
Lại sau đó, tin tức về Hoàng Nê Đài tiếp tục khuếch tán, mọi người mới đột nhiên phát hiện, thì ra không chỉ có một cái, mà là trọn vẹn mười cái!
'Thần vật' lại xuất hiện thành đàn?
Đừng nói chấn kinh người bình thường, Đế tộc đều là chưa từng nghe thấy, huống chi lại còn là 'Thần vật' giống nhau như đúc. Mặc cho ai cũng có thể nghĩ ra được, khẳng định ở giữa những thần vật này có quan hệ. Nếu như sau khi gom góp lại, nhất định có thể tìm hiểu ra cơ duyên phi phàm, đạt được năng lượng không cách nào tưởng tượng nổi.
Trong lúc nhất thời, tất cả hoàng tộc hoàng đạo, thậm chí là Đế tộc, cũng bắt đầu điều tra tin tức về Hoàng Nê Đài.
Một Hoàng Nê Đài, một tôn Thần khí, nhiều Hoàng Nê Đài, chính là nhiều tôn Thần khí, cùng… bí mật phi phàm... Ai không xao động? Ai không điên cuồng!
Ở thời kỳ bình thường nếu xuất hiện loại tuyệt thế trọng bảo này thì đều không thể tránh khỏi sẽ bộc phát chiến tranh, huống chi bây giờ Thương Huyền lại còn sắp bắt đầu đại chiến, tất cả Đế tộc đều muốn tới đó triển khai tranh giành, thần vật như thế này đương nhiên muốn sớm khống chế, mà càng nhiều càng tốt!
Khương Phàm không có vội vã bế quan, hắn an bài Khương Qua, Đại Vương, Bạch Tai, Đông Hoàng Toại mang theo bọn người Hàn Ngạo bí mật tiến về Thần Dụ Chi Hải, hiệp trợ Thiên Kiếm Thần Tông bảo vệ pháp trận, chống cự khả năng gặp phải tập kích, hắn thì mang theo Thiên Hậu đi đến Hư Vọng Chi Hải ở Tây Bắc Bộ.
Báo thù tên hỗn đản suýt chút nữa vây chết Thiên Hậu kia, thù này còn không báo, giữ lại ăn tết sao!
Đoạt nê đài!!
Trong vùng biển xung quanh, nê đài duy nhất đã biết chỉ có một tòa này, không đoạt hắn thì đoạt ai!
Võ Thần điện!
Nó không chỉ là bá chủ tại Hư Vọng Chi Hải, càng là tồn tại hoàn toàn xứng đáng với cấp Chí Tôn trong tất cả hoàng đạo hải vực.
Thời gian nó tồn tại nghe nói đã gần đến một trăm ngàn năm, mặc dù mấy lần suy bại, nhưng lại chưa bao giờ tiêu vong, nhất là trong gần ba vạn năm, nó cường thịnh đạt tới cực hạn, ba lần liên tục xuất hiện thời đại 'Song thần'.
Uy danh của Võ Thần điện để cường tộc đại lục kiêng kị, cũng làm cho cường tộc hải dương lấy làm kiêu ngạo.
Ngoài ra, bởi vì huyết mạch đặc hữu của Tiết gia là 'Thông Thiên Trụ' linh văn, giao phó cho Võ Thần điện pháp trận phòng ngự thần kỳ, nơi đó càng giống như là một hòn đảo không gian, có thể treo cao ở trên mây mù, tới gần chiến trường Thiên Khải, lại có thể chìm vào vực sâu biển cả, chạm đến U Minh Địa Ngục.
Cho nên cả hòn đảo nhỏ bị bọn hắn cải tạo giống như tòa pháo đài chiến tranh!
Tiết Vân Đình, kiêu ngạo lớn nhất của Tiết gia, tuyệt thế kỳ tài thức tỉnh chính là Thánh Vương Thiên phẩm, càng là công thần để Võ Thần điện lần thứ ba bước vào 'thời đại song thần'.
Mấu chốt nhất, hắn là người thừa kế Tự Tại Vũ Trụ.
Truyền thừa cùng linh văn phù hợp một cách hoàn mỹ đã để hắn lĩnh hội Tự Tại Vũ Trụ lại trở nên càng dễ, cũng mang cho hắn cảm ngộ 'Thông Thiên Trụ' càng sâu, hai tướng giao hòa, cảnh giới cùng thực lực không ngừng lật thăng.
Chuyện này khiến chính Tiết Vân Đình cũng ngẫu nhiên rung động, có phải là hắn đã được ông trời chiếu cố hay không!
Bây giờ lại lấy được Hoàng Nê Đài, hắn càng là kiêu ngạo và phấn chấn, đây không phải ông trời chiếu cố thì là cái gì?
- Sau khi tập hợp tin tức của tất cả hoàng thành Thiên Khải, bây giờ đã có thể xác định cơ bản số lượng Hoàng Nê Đài nhiều có tới mười sáu đài.
Một nam tử cường tráng khôi ngô sải bước đi tới trước Hoàng Nê Đài, tướng mạo hắn đường đường, uy phong nghiêm nghị, linh văn trên trán bắn ra mê quang như là giao hòa cùng không gian đất trời, cộng minh cùng pháp trận của hòn đảo.
Hắn chính là Thần Chủ đương đại của Võ Thần điện, Tiết Thiên Sóc!
Võ Thần điện lần thứ ba đi đến thời đại song thần, đáng để nhất kiêu ngạo là ở chỗ 'Tân thần nhỏ tuổi, mà cựu thần chưa già'.
Tân thần - Tiết Vân Đình chưa tới trăm tuổi, cựu thần Tiết Thiên Sóc, một ngàn bảy trăm tuổi.
Ý vị này thời đại song thần còn có thể tiếp tục kéo dài hơn một ngàn năm, đây đối với một thế lực mà nói, biểu thị ngàn năm hưng thịnh cùng tôn quý.
- Mười sáu đài?
Tiết Vân Đình ở trên Hoàng Nê Đài mở đôi mắt ra, đôi mắt thâm thúy, bên trong lóe ra tinh thần sáng chói, mênh mông vô ngần, cái này khiến hắn có nhiều hơn một phần khí chất thần bí.
- Rất không thể tưởng tượng nổi. Sự kiện thần vật chủ động hiện thế cực kỳ hiếm thấy, mỗi lần cũng chỉ một hoặc hai kiện, cùng lúc xuất hiện hơn mười cái như thế này, lại còn là thần vật giống nhau như đúc, chưa từng nghe thấy.
Chương 2704 Ăn Cướp
Ai cũng không tưởng tượng nổi, nếu như bọn hắn tập kết toàn bộ đến cùng một chỗ, sẽ là dạng rầm rộ kinh thế gì.
Vẻ mặt của Tiết Thiên Sóc khó nén sự chấn kinh, đây không chỉ đơn giản là mười sáu kiện thần vật, chuyện này càng mang ý nghĩa mười sáu tôn tân thần, hoàn toàn có thể thay đổi toàn bộ cách cục thế giới, ảnh hưởng thật sự là quá lớn.
- Ngay cả Đế tộc đều không có truyền ra tin tức?
Tiết Vân Đình cảm ngộ Hoàng Nê Đài đã rất nhiều ngày, nhưng ngoại trừ mênh mông thần nguyên lực, cũng không có nhìn trộm được đến bất kỳ truyền thừa nào hay lai lịch gì cả.
- Không có! Long tộc cũng đang trầm mặc.
Tiết Thiên Sóc lắc đầu.
Đưa mắt nhìn khắp thiên hạ, truyền thừa có thời gian lâu nhất thuộc về Long tộc, mà cơ hồ không có rơi xuống qua Đế tộc nào, vật mà ngay cả nơi đó cũng không biết, khó có thể tưởng tượng được lai lịch của nó.
Những Hoàng Nê Đài này hoặc là dính đến một đoạn lịch sử bị phong tỏa, hoặc là chính là thật sự đã quá lâu, lâu đến nỗi ghi chép của Long tộc đều thất lạc.
- Tám đại lục đều có một tòa, vị trí xuất hiện đều không hoàn toàn giống nhau, có cái là xuất hiện ở gần Đế tộc, có cái là ở ngoại vực, thậm chí xuất hiện ở Biên Hoang, nhưng cuối cùng... Đều bị Đế tộc cướp đi. Trong vùng biển, ngoại trừ bốn hải vực là Linh Kiếp Chi Hải, Thần Hữu Chi Hải, Vĩnh Sinh Chi Hải cùng Thủy Tổ Chi Hải kia ra, chín đại hải vực còn lại đều có xuất hiện. Ngoài ra, nguyên nhân Thiên Hậu xuất hiện ở vùng biển này của chúng ta cũng tra được!
- Bọn hắn giống như đã sớm biết xung quanh hải vực sẽ xuất hiện Hoàng Nê Đài, không chỉ có Thiên Hậu tới nơi này, đám Phượng Hoàng kia còn đi Hoắc Loạn Chi Hải, Khương Phàm càng đi Huyền Vũ hải vực, còn có rất nhiều cường giả đi Thần Khấp Chi Hải.
- Bọn hắn đoạt vài toà?
- Cho đến trước mắt, ba tòa! Nhưng, tám đại châu đều xuất hiện Hoàng Nê Đài, Thương Huyền là tổ địa chúng sinh cũng khẳng định sẽ xuất hiện Hoàng Nê Đài. Nói cách khác, thiên hạ này tổng cộng có mười bảy tòa Hoàng Nê Đài, Khương Phàm độc chiếm cái thứ tư! Sở dĩ Khương Phàm có thể lùng bắt Hoàng Nê Đài tại hải vực xung quanh trong thời gian ngắn như vậy, nói rõ tòa trong tay hắn kia rất đặc thù!
Tiết Vân Đình nói:
- Thương Huyền không hổ là tổ địa chúng sinh, đầu tiên là Thượng Thương, bây giờ lại là Hoàng Nê Đài. Trăm vạn năm xuống tới, bảo vật vẫn tầng ra không hết.
Thần Tôn Tiết Thiên Sóc nói:
- Hoàng Nê Đài xuất hiện để các phương oanh động, cũng làm cho Thiên Khải khẩn trương. Nếu quả như Khương Phàm thật sự có được bốn tòa Hoàng Nê Đài, lại hiểu bí mật trong đó, vô cùng có khả năng trong thời gian rất ngắn hắn sẽ tái tạo tân thần. Hiện tại ở đó đã có năm tôn thần, nếu như lại bồi dưỡng thêm ba bốn người nữa, một năm sau, Thương Huyền sẽ ngồi nắm giữ tám chín tôn thần.
- Nếu như Khương Phàm muốn tập trung lực lượng nghênh chiến một Đế tộc nào đó xâm lấn, sợ rằng đều không chịu nổi cái cơn trùng kích kia. Yêu tộc bên kia lại bắt đầu nhắc lại chuyện muốn sớm tiến công, nhưng Hắc Ma tộc và Huyết Ma tộc đều bị thương nặng, minh xác biểu thị tạm hoãn.
- Chuyện trước đó phỏng đoán Khương Phàm muốn khởi động lại Đông Nam Thiên Môn, cũng sẽ ảnh hưởng đến thái độ của Tinh Linh Đế tộc. Cho nên... Xem ra cuộc chiến Thương Huyền thật muốn kéo dài đến tháng chín sang năm. Làm không tốt, còn có thể lại kéo thêm mấy tháng.
Tiết Vân Đình hừ lạnh nói:
- Kéo càng lâu, Khương Phàm càng mạnh! Cuộc chiến Thương Huyền cũng càng nhiều biến cố!
Tiết Thiên Sóc nói:
- Đó cũng là chuyện không có cách nào khác, Huyết Ma tộc và Hắc Ma tộc đều là hạng người hung hãn, nếu như Đế tộc khác thực sự có can đảm bỏ qua một bên mà tiến vào Thương Huyền, thì chuyện gì bọn chúng cũng đều làm được.
- Mà nếu như Tinh Linh Đế tộc không thể nào minh xác thái độ, vậy thì đây cũng là một loại biến cố.
Tiết Vân Đình lắc đầu, Đế tộc liên hợp, cả thế gian hiếm thấy, cũng là đội hình cường hãn, nhưng không thể đồng tâm hiệp lực, rất dễ dàng bị loại ngoan nhân như Khương Phàm kia nắm lấy cơ hội.
- Còn lại một năm, đến lúc đó tất cả cường tộc của Bát Châu Thập Tam Hải đều sẽ tập kết tại Thương Huyền đại lục.
Tiết Thiên Sóc đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, mà mục tiêu của hắn là cái gọi là thế giới Hỗn Độn kia!
Khương Phàm có thể quét ngang Thương Huyền, chỗ dựa lớn nhất chính là Sí Thiên giới ở thời kỳ đầu và thế giới Hỗn Độn tại thời kỳ sau, chính là hai tòa không gian để hoàng tộc hoàng đạo cao ngạo của Thương Huyền không động tới được, nhưng... Đợi đến khi đại chiến bộc phát, Võ Thần điện bọn hắn muốn cho Thương Huyền đại lục, cho Khương Phàm học thêm một khóa.
- Còn lại một năm nữa, ta đều có chút không thể chờ đợi.
Tiết Vân Đình có chút ngẩng đầu, trong đôi mắt bắn ra chiến ý nóng bỏng.
Đế ước đến kỳ, quần hùng thiên hạ vây tụ tại Thương Huyền đại lục, nhất định sẽ phát sinh va chạm mạnh, thiên kiêu quyết đấu, Thần Ma giết chóc, thiên băng địa liệt, đại đạo hoắc loạn cổ kim hiếm thấy, tràng diện kia chỉ tưởng tượng thôi cũng đã làm cho người ta sôi trào nhiệt huyết.
Đại chiến Thương Huyền không chỉ sẽ có vô số cường giả vẫn lạc, số lượng lớn cường giả táng diệt, tất nhiên cũng sẽ rèn đúc thanh danh anh hùng thật sự trong chiến hỏa vô tận.
Thời điểm trước đó, đại lục hay hải dương đều có thiên kiêu anh kiệt của riêng phần mình, từng cái ngạo thị thiên hạ, miệt thị tám phương, nhưng người nào mạnh người nào yếu, ai là tên thật ai là hư danh, đều không thể kiểm tra, mà Thương Huyền đại lục chính là một sân thí luyện không có gì thích hợp bằng.
Hắn đã chờ mong rất lâu, hắn muốn nghênh kích thiên kiêu các phương tại chiến trường Thương Huyền, để 'Thông Thiên Trụ' linh văn uy chấn thiên hạ, càng phải gặp một lần những người kia… những người truyền thừa thần bí.
- Chu Tước truyền thừa, đã ngạo thị thiên hạ, ông trời hết lần này tới lần khác còn cho hắn một cái truyền thừa. Thiên Địa Đại Táng... Ha ha… một truyền thừa rất lợi hại nhỉ, không biết có thể phá được Tự Tại Vũ Trụ này của ta hay không...
Tiết Vân Đình nhắm mắt lại, cảm ngộ Tự Tại Vũ Trụ mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Ý thức phiêu miểu, phân ly ở giữa đất và trời, thăng hoa tại thâm không mênh mông.
Tinh thần lấp lóe, tinh hà lao nhanh, mặt trời cùng Nhật Nguyệt Hoàn quấn ở trong danh sách, thần bí vô hạn, tự tại vô hạn, như là vũ trụ mênh mông mặc kệ rong chơi.
Nhưng, thể hiện hưởng thụ của Tiết Vân Đình hơi đổi, tốc độ tinh hà lao nhanh tăng vọt một cách bất thường, hoành hành trong vũ trụ, nhấc lên tàn phá bừa bãi, mặt trời bành trướng, ánh trăng trầm luân, như là đều muốn tất cả đều sụp đổ trong ý thức của hắn.
Đúng vào lúc này, từng tiếng gáy to vang vọng khắp Thiên Hải, khuấy động không gian, trong chớp mắt đã vang vọng mê vụ bao phủ Võ Thần đảo, đâm vào linh hồn của tất cả mọi người, gây nên lít nha lít nhít tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó, một tiếng gầm lên đầy giận dữ, chấn động trời đất:
- Tiết Thiên Sóc! Hài tử của ngươi đánh nữ tử của ta? Cút ra đây xin lỗi!.
Tiết Thiên Sóc bỗng nhiên quay người, ánh mắt nhìn thấu ba trăm dặm, nhìn về phía tầng ngoài bình chướng bảo vệ hướng đông nam của hòn đảo.
Đúng vào lúc này, một cây thương màu đỏ cao ngàn trượng kéo lấy huyết khí vô biên, nặng nề đánh vào trên bình chướng.
Chương 2705 Ăn Cướp (2)
Trong chốc lát thanh thế bạo kích đã khiến cho Thiên Hải run rẩy, chấn động cả hòn đảo nhỏ.
Bên ngoài bình chướng phía đông nam bộ răng rắc giòn vang, nhanh chóng bò đầy vết nứt, càng nhấc lên tầng tầng lớp lớp triều cường mê vụ ở mặt ngoài pháp trận, lấy điểm va chạm làm trung tâm, lao nhanh về bốn phương tám hướng.
Số lượng lớn trưởng lão cùng đệ đang duy trì pháp trận nơi này phun máu kêu thảm, bất ngờ không đề phòng suýt chút nữa đã bị chấn vỡ tươi sống.
Răng rắc!
Răng rắc!
Huyết thương ngàn trượng giống như Kiếm Phong đỏ thẫm, mặt ngoài cuồn cuộn huyết khí, Thần Ma gầm thét, không ngừng đột tiến vào trong pháp trận, đánh xuyên một tầng lại một tầng bình chướng.
- Địch tập!! Địch tập!
Sau khi hồi hộp trong lúc ngắn ngủi, tiếng gào thét tức giận nhanh chóng vang vọng phía Đông Nam bộ hòn đảo, trong dãy núi, các đệ tử và trưởng lão điên cuồng chạy đi, phóng tới các pháp trận.
Nhưng không đợi pháp trận gia cố, một bóng người đánh xuyên không gian, hoành hành giữa chân thực cùng hư vô, những nơi đi qua, không gian đều vỡ vụn, vết nứt thì lan tràn.
- Tiết Thiên Sóc! Đi ra... Bồi tội!!!
Tiếng Khương Phàm gầm thét vang vọng khắp Thiên Hải, rung động hòn đảo, trước một khắc va chạm hòn đảo hắn đã bay lên không, phát động cuồng lực vô biên, đập vào phía trên huyết thương.
Huyết thương run rẩy dữ dội, huyết khí ở mặt ngoài bạo động trong nháy mắt, như Thần Ma gầm thét để chúng sinh hồi hộp, như xiềng xích hoành hành trong không gian, hoắc loạn pháp tắc giết chóc, huyết thương sôi trào lên sát ý cùng huyết khí vô biên, nhất cử đánh vỡ vụn tầng tầng phòng ngự ở bên ngoài, đánh vào Võ Thần đảo treo cao tại bầu trời.
Oanh!
Huyết thương ngàn trượng đánh xuyên đất trời, bạo kích ba trăm dặm, đánh vào trên phòng ngự nội tầng của Võ Thần đảo.
Va chạm trong một cái nháy mắt như là muốn rung chuyển cả căn cơ hòn đảo, toàn bộ hòn đảo kéo dài hơn bảy trăm dặm đều lay động, như là muốn rơi xuống từ bầu trời.
Nhưng đột nhiên trùng kích lại đánh thức pháp trận nội bộ, hòn đảo san sát như cự thú gầm thét, giống như Thiên Thần thức tỉnh, thần cốt linh tủy, bảo cốt Thánh Hoàng và các loại bảo vật ở bên trong nhao nhao bộc phát cường quang, liên hợp thôi động pháp trận chống cự lại trùng kích.
- Liệp Thần Thương? Là Phần Thiên Thần Hoàng tới? Thật to gan!!
Sắc mặt Tiết Thiên Sóc đột nhiên biến đổi, hắn lập tức bay lên không, thét lên ra lệnh toàn thể trưởng lão đệ tử nhanh chóng quy vị, giữ vững pháp trận.
Hắn bay lên không bạo hưởng đã đánh thức cả hòn đảo nhỏ, các đệ tử và trưởng lão một bên hồi hộp nhìn qua chuôi huyết thương cắm vào phòng ngự nội tầng kia, một bên điên cuồng chạy đi, bằng tốc độ nhanh nhất phong phú pháp trận ở các nơi.
Ưu thế của thế lực cấp Chí Tôn tại thời khắc này hiện ra vô cùng tinh tế, kiêu ngạo mang tới tự tin, để bọn hắn rất nhanh đã từ trong hỗn loạn và sợ hãi ổn định lại.
Võ Thần đảo lơ lửng trong sương mù ở trên không, pháp trận vô hình bắt đầu nhanh chóng cường thịnh, như là một cây đại trụ cao tới trời, trao đổi thiên địa vũ trụ, Thiên Khải Địa Ngục, Bích Lạc Hoàng Tuyền, giống như trụ trời Thượng Cổ, đỉnh thiên lập địa.
Nhưng...
Khương Phàm, Thiên Hậu, tiến đến!!
Tại lúc Liệp Thần Thương xuyên qua phòng ngự ngoại bộ, một khắc này, Đông Hoàng Càn theo sát nó đánh vỡ vụn không gian, mang theo Khương Phàm và Thiên Hậu xông vào!!
Ầm ầm!!
Khương Phàm bay lượn tại dãy núi, đạp xuống mặt ngoài Liệp Thần Thương, trực diện với pháp trận nội tầng cường hãn đã oanh động.
Đây chính là Thông Thiên đại trận, có được uy lực và năng lượng cường đại câu thông trời đất, lực phòng ngự có thể xưng là tuyệt trận thế gian.
Thiên Hậu cũng theo sát đến bên ngoài nội tầng pháp trận, nàng mặc áo đỏ, thanh lãnh cao ngạo, đứng ở trên lưng Tổ Kỳ Lân uy phong lẫm liệt, mắt lạnh nhìn cung điện trong pháp trận.
Mà Côn Bằng thác hải, Kim Ô diệu thế, phân lập ở hai bên Thiên Hậu, như là Thái Âm Thái Dương, vặn vẹo năng lượng thế gian.
Tiết Thiên Sóc dậm chân phóng lên trời, cách pháp trận đang tiếp tục mạnh lên, giằng co với Khương Phàm.
- Nơi này là Võ Thần điện! Ngươi là chủ nhân Thương Huyền, là Vạn Thế Thần Hoàng, không mời mà tới, thật sự là không có quy củ!
Khương Phàm đáp lễ:
- Một năm sau, ngươi có tới Thương Huyền không? Ngươi thề không vào, ta xin lỗi ngay tại chỗ, rời khỏi Võ Thần điện lập tức! Nếu như ngươi đã bắt đầu chuẩn bị xâm chiếm, cũng đừng nói quy củ gì với ta cả!!
Tiết Thiên Sóc nhíu mày, lại ngậm miệng không nói.
Khương Phàm cao cứ Liệp Thần Thương, chỉ tới Tiết Thiên Sóc:
- Tân thần của Võ Thần điện các ngươi đâu? Hắn đánh nữ tử của ta, ta tới đòi công đạo. Mẫu thân nó, thật dũng cảm nhỉ! Nữ tử của ta, ta bắt tay đều phải cẩn thận từng li từng tí, hắn dám suýt chút nữa giết nàng! Chán sống rồi!
- Hôm nay, các ngươi không cho ta một lời giải thích, ta phá hủy cái Võ Thần điện này của ngươi!
Tiết Thiên Sóc làm Thần Tôn, cao cao tại thượng, không vui không buồn đã rất nhiều năm, nhưng giờ khắc này hắn đã thật sự bị chọc giận:
- Ngươi mấy chục năm này cướp bóc đốt giết, làm thổ phỉ quen rồi? Dám chạy đến Võ Thần điện ta làm càn!
Khương Phàm duỗi ra ba đầu ngón tay, nói:
- Đầu tiên, trịnh trọng nói xin lỗi. Thứ hai, một viên Thần Nguyên. Thứ ba, Hoàng Nê Đài. Ba điều kiện làm thành ý, thành ý đúng chỗ, ta lập tức rời khỏi, nếu không... Ta sớm tính toán tội lớn của Võ Thần điện các ngươi muốn xâm lấn Thương Huyền!
Tiết Thiên Sóc hét lớn:
- Ngươi cho rằng quét ngang Thương Huyền thì có thể không nhìn hoàng đạo thiên hạ? Ta cho ngươi biết, ngươi quá ngây thơ rồi! Võ Thần điện ngươi chính là một trong những hoàng đạo không thể không nhìn!
Ầm ầm...
Liệt diễm khắp toàn thân Khương Phàm như thủy triều, cuộn trào mãnh liệt, liên miên bất tuyệt, bao phủ cả bầu trời, trùng kích bình chướng pháp trận, lao nhanh tới đại địa, hòa tan cả sơn lâm bí cảnh.
Phần Thiên Diệt Thế Viêm!
Diệt Thế Yêu Hỏa, thần hỏa cấm kỵ!
Có được uy lực phần diệt vạn vật, thôn phệ vạn hỏa!
Thời khắc này đã được bộc phát toàn diện, để mấy trăm dặm không gian trời đất đều đang sụp đổ và hủy diệt, khí tức kinh khủng thẩm thấu vào lòng người, để các cường giả giấu ở trong tế đàn pháp trận đều tuyệt vọng đến run rẩy, như là thế giới tận thế giáng lâm.
Khương Phàm sôi trào huyết khí, linh hồn kích phát, ba Ấn Ký Thủy Tổ trong cơ thể liên tiếp thức tỉnh, khuấy động không gian và thời gian, ngược dòng lịch sử hình thành cộng minh cùng ba tôn Chu Tước, bao gồm cả một tôn Chu Tước Đế Quân kia.
Từng tiếng gáy to vang vọng đất trời, hồi hộp vũ trụ, như là có thể xé rách linh hồn vạn vật, nương theo hung uy kinh khủng, ba mảnh ấn ký trong thân thể Khương Phàm như là sống lại, liên tiếp xông ra khỏi người, mang theo huyết khí cùng hồn khí mênh mông, đang 'dục hỏa trùng sinh' trong liệt diễm sôi trào.
Ba tôn Chu Tước!!
Một đế một yêu một Thần Hoàng cứ thế mà thức tỉnh!!
Bọn chúng có ý thức của riêng mình, nhưng lại giao hòa hoàn mỹ cùng Khương Phàm, bọn chúng giương cánh mấy trăm hơn ngàn mét, sinh động như thật, liên tiếp rơi xuống trên pháp trận rộng lớn.
Bọn chúng bạo động liệt diễm khắp toàn thân, khí tức hủy diệt cuồn cuộn, trong đôi mắt như là có được lệ khí săn giết thiên hạ, cách bình chướng tập trung vào Tiết Thiên Sóc ở bên trong đó, móng vuốt bén nhọn giữ chặt pháp trận, trong tiếng tạch tạch chói tai, liên tiếp đâm đến.
Đan Hoàng âm thầm lắc đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
Khương Phàm tiếp tục giới thiệu:
- Hoàng Nê Đài, phải gọi Phong Thần Đài, chia làm Phong Thần Đài cùng Thụ Phong Đài. Thứ ta được kia chính là Phong Thần Đài, những cái khác thì là Thụ Phong Đài, tổng cộng có mười tám tòa!
- Phong Thần Đài, có thể khống chế tất cả Thụ Phong Đài. Ảnh hưởng thần lực của nó, thậm chí khống chế thụ phong thần. Nhưng muốn có được Phong Thần Đài, muốn thực sự trở thành chủ nhân, cần chí ít mười toà Thụ Phong Đài tán thành, mà càng nhiều càng tốt. Nói cách khác, chỉ khi có mười toà Thụ Phong Đài trở lên tụ tập đến xung quanh Phong Thần Đài, đồng thời sau khi chủ nhân bên trên mỗi cái Thụ Phong Đài đều biểu thị thần phục, Phong Thần Đài mới thật sự thức tỉnh, cũng tiếp nhận chủ nhân.
- Một khi Phong Thần Đài có chủ nhân, chủ nhân sẽ có thể trực tiếp khống chế toàn bộ mười tám tòa Thụ Phong Đài, cùng… Thần phía trên! Mà, có thể thông qua Phong Thần Đài, giao phó tất cả thụ phong thần để lấy thần cách. Cái gọi là thần cách này cụ thể là cái gì, ta còn không có nghiên cứu triệt để, nhưng khẳng định không đơn giản.
- Mười toà trở lên?
Đám người trao đổi ánh mắt, Hoàng Nê Đài thức tỉnh ở các nơi trên thế giới, muốn tập hợp đủ mười toà, không dễ dàng.
Nhưng, thay vấn đề để cân nhắc, nếu quả thật có thể gom góp mười toà Hoàng Nê Đài, chẳng phải là bọn hắn có thể sinh ra mười tân thần?
Thần Linh!!
Cơ thể bọn hắn chợt nóng lên.
Bởi vì linh văn và huyết mạch hạn chế, không gian trưởng thành của bọn hắn đều nhận hạn chế rất lớn.
Ví dụ như, Cửu Vĩ Thiên Kiêu, Thánh Linh chính là điểm cuối cùng.
Ví dụ như, Khổng Tước, chí cao chính là Thánh Vương.
Ví dụ như, Yêu Hoàng, cực hạn chính là Thánh Hoàng đỉnh phong.
Còn có Thiên Bằng, Luân Hồi Huyết Sư, Lôi Kỳ Lân, Thái Thản Cự Mãng các loại, bình thường chính là Thánh Linh, nếu gặp được thiên đại cơ duyên, mới có thể đi đến Thánh Vương, nhưng muốn tiến thêm một bước nữa, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Cho dù là mạnh như Hỗn Độn Chiến Khu, Kim Hống, Côn Bằng, Kim Ô các loại, có thể đạt tới Thánh Hoàng đại viên mãn đã là mộng tưởng rồi, Thần Linh... Thật sự... thật sự... Là hy vọng xa vời!
Mà đưa nhìn khắp thiên hạ, cho dù là Thần tộc, cũng không thể cam đoan trong ba ngàn năm tất xuất thần linh, cho dù là Đế tộc, bình thường thời kỳ cũng chỉ có thể cam đoan hai ba vị Thần Linh cùng tồn tại. Cho nên nói, thần thật rất khó khăn ra đời. Nhưng bây giờ, Hoàng Nê Đài đột nhiên xuất hiện, cho bọn hắn tất cả mọi người mang đến vô hạn hi vọng, đã từng phiêu miểu tại đám mây, chỉ có thể nhìn lên không cách nào đụng vào thần vị... Như là đột nhiên... Rõ ràng rất nhiều!
Về phần những thứ bị 'Phong Thần Đài' khống chế mà Khương Phàm nhắc đến, hoàn toàn không nhìn thấy!
Bọn hắn làm bạn với Khương Phàm lâu như vậy, quá rõ ràng phẩm tính của hắn, tuyệt đối sẽ không vô cớ điều khiển sống chết của bọn hắn.
Bọn người Hướng Vãn Tình thì càng lưu ý câu 'một khi thật sự nhận chủ thì có thể khống chế toàn bộ Thụ Phong Đài' kia của Khương Phàm.
Ý vị này đến lúc đó năng lượng của 'Phong Thần Đài' áp đảo phía trên chúng sinh vạn linh, mà xem như chủ nhân, tất nhiên Khương Phàm có thể đứng ngạo nghễ tại đỉnh thế giới.
Nếu như Khương Phàm thật sự có thể đi đến một bước kia, vậy thì tương đương với không phải Đế Quân, cũng có nắm chắc lên trời chứng đạo hơn, chân chính bước đến Đế cảnh!!
- Đây là một trận... Sát cục...
Thiên Hậu thì thào khẽ nói, một khi đạt được tán thành thì có thể tuỳ tiện điều khiển tất cả thụ phong thần? Chẳng phải là nói, khi Khương Phàm được mười toà nê đài công nhận, trong chớp mắt, Thần Linh đối địch bên trên tám tòa khác... Sẽ trong một cái suy nghĩ của Khương Phàm... Gạt bỏ... Tốt!! Tốt!!
Chờ mong một màn này có thể trình diễn tại đại chiến Thương Huyền!!
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải tập hợp đủ mười toà, thậm chí là càng nhiều hơn!
Khương Phàm lại nói:
- Phong Thần Đài thật sự thức tỉnh, đồng thời giao phó thần cách cho Chư Thần, còn cần một Siêu Thần Khí cực kỳ quan trọng —— Hồng Mông Phong Bia!
- Oa a a... Siêu Thần Khí...
Đại Tặc không tự chủ được mà ưỡn ngực, chiến khu khôi ngô hơn hai mét giống như lại cao thêm không ít, nó kích động, kiêu ngạo, cảm xúc bành trướng, sau đó... Duỗi ra bàn tay to lớn, từ ái sờ lên đầu Đại Vương đang đứng ở bên cạnh.
- Ngươi cút ngay...
Đại Vương sững sờ, chửi ầm lên.
- Hồng Mông Phong Bia đã có, Đại Tặc tận lực cảm ngộ. Từ hình ảnh ta nhìn thấy đến xem, tôn Hồng Mông Phong Bia này hẳn là có liên quan cùng bí mật thiên địa sơ khai. Nếu như ngươi có thể chân chính khống chế nó, thành thần... Hẳn là giữa một năm này.
Khương Phàm nhìn về phía Đại Tặc, ánh mắt đều rõ ràng mang theo tia sáng.
Phúc tướng a phúc tướng!
Rung động như thế này, đã không chỉ một lần.
Nếu như không phải nó kiên trì 'Đào mộ' thì đã không nhìn thấy Hồng Mông Phong Bia, càng kinh bất tỉnh Phong Thần Đài, càng không thấy được Phong Thần đại điển rung động thời đại.
Đan Hoàng ở bên cạnh âm thầm lắc đầu, đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu, bây giờ thật đúng là nói còn quá sớm.
Nhưng không thể phủ nhận, Phong Thần Đài chắc chắn sẽ nhấc lên triều cường chiến tranh mới. Chờ những cường giả đạt được Hoàng Nê Đài kia chân chính cảm nhận được uy lực của nó, lần nữa biết tại nơi khác trong thiên hạ đều có xuất hiện, hậu quả kia...
Bầu không khí trở nên xao động, quần tình xúc động, tất cả mọi người đều đang trông mong nhìn ba tòa Hoàng Nê Đài ở sau lưng Khương Phàm.
Chủ nê đài khẳng định thuộc về Khương Phàm, hai tòa khác thì sao?
Ai may mắn có được một cái trong đó đây?
Kiều Vô Hối, Khương Quỳ, Khương Qua và toàn thể Thánh Hoàng cũng không khỏi tự chủ chen đến phía trước.
Bọn hắn chưa từng khát vọng một vật nào giống như bây giờ, chưa từng khẩn trương đến hô hấp không khoái giống như bây giờ.
Thần vị a!!
Thần vị đã từng chỉ là hy vọng xa vời, đột nhiên cứ gần ngay trước mắt như vậy.
Nói không động tâm, đó là chuyện ngay cả mình cũng không lừa được, mà... Ai cũng cảm giác mình xứng đáng!!
- Vô Hối là huyết mạch Thiên Hoàng...
Khương Phàm vừa mới mở miệng, Kiều Hinh đứng ở trong đám người chợt reo hò một tiếng, trực tiếp nhảy dựng lên.
Đám người méo mặt, suýt chút nữa thì nhịn không được mà quay đầu nhìn sang.
Kiều Hinh nhanh chóng ngậm miệng, lúng túng co rụt cổ lại, lặng lẽ gật đầu nói xin lỗi cùng hai bên, nhưng thật sự là ức chế không nổi kích động trong lòng.
Thành thần, thành thần, đại bảo bối của nàng muốn thành thần.
Khương Phàm bất đắc dĩ, tiếp tục nói:
- Vô Hối là huyết mạch Thiên Hoàng, có xưng thần tiềm lực, bây giờ lại là Thánh Hoàng đại viên mãn, Hoàng Nê Đài đầu tiên sẽ cho ngươi.
- Tạ ơn phụ hoàng.
Kiều Vô Hối cũng khó nhịn kích động, quỳ xuống đối với Khương Phàm một chân, cúi đầu thật sâu.
Giờ khắc này, con mắt thậm chí có chút ướt át.
Hắn quỳ ở tổ từ đến một ngàn năm, chờ đợi lớn nhất của hắn là mẫu thân có thể sống sót, mong mỏi quá lớn là đi theo phụ thân tái chiến Thương Huyền. Nhưng hắn thật không nghĩ tới, mình không chỉ có chờ được mẫu thân thức tỉnh, phụ thân trở về, càng đi theo phụ thân nhất thống Thương Huyền, bây giờ lại còn có cơ hội... biến đổi chiều sâu, trùng kích thần vị vô thượng, nghênh chiến Bát Châu Thập Tam Hải!
Chương 2702 Phong Thần (3)
Kiều Hinh nhìn hài tử đang quỳ xuống ở phía trước, nàng kích động, nàng vui cười, cũng chầm chậm ẩm ướt đôi mắt.
Đối với một người khởi tử hoàn sinh như nàng đây đã không có hy vọng xa vời nào khác, chính là nghĩ kỹ kiếm trùng sinh quý giá như thế này quả thật không dễ, phải làm bạn âu yếm với nam tử của mình, kỳ vọng duy nhất chính là hài tử đã từng bị nàng cưỡng ép phong ấn có thể có tiền đồ.
Đối với quyết định của Khương Phàm, không có người nào phản đối, Kiều Vô Hối các mặt đều phù hợp, người đầu tiên hẳn là nên chọn hắn, cũng chỉ có thể chọn hắn.
Người thứ hai thì sao?
Sẽ là ai!!
Khương Phàm nhìn một đám Thánh Hoàng ở phía trước đầy mắt mong đợi mình mình, hắn hơi trầm mặc, nói:
- Ta giới thiệu một người cho mọi người.
- Người tiến cử?
Đám người hai mặt nhìn nhau.
Lúc này lại giới thiệu người nào?
Lại nói, ai mà mọi người lại không biết?
Hay là nói... Vừa mới mời đến nhân vật lớn gì?
Ngu Chính Uyên và các Thánh Hoàng cảm thấy kỳ quái, đồng thời trong lòng cũng chìm chìm, không trực tiếp lựa chọn, mà là tiến cử người, cái này nói bóng gió lại tựa hồ rất rõ ràng.
Rất nhiều người lặng lẽ nhìn về Cổ Tác Nhân đang ngồi ở phía xa, tòa thứ hai không phải sẽ muốn cho hắn chứ?
Cổ Tác Nhân sửng sốt một chút, tranh thủ thời gian lắc đầu, ta cũng không phải đến giật đồ cùng các ngươi.
- Lý Dần, đến phía trước.
Một câu của Khương Phàm lập tức kéo ánh mắt của mọi người tới trên thân Lý Dần trong đám người.
Sắc mặt của rất nhiều người liền thay đổi ngay lập tức, đây là ý gì, tòa Hoàng Nê Đài thứ hai muốn giao cho 'Đồ đệ'?
Mặc dù Lý Dần có Thần khí như Hỗn Thiên Linh Bảo, nhưng bây giờ vẫn là Thánh Vương, coi như Hoàng Nê Đài rất đặc thù, trong vòng một năm cũng không thể trưởng thành đến Thần Linh được, chẳng phải đây chính là lãng phí sao?
Mà, Khương Phàm kiếp trước kiếp này là hai đời làm hoàng, không rõ cái gì gọi là cân bằng sao?
Đầu tiên là hoàng tử, sau đó lại là đồ đệ, tư cách thành thần, đều nắm vào mình nơi này?
Lý Dần cũng rất bất ngờ, nhưng vẻ mặt lại rất ảm đạm, cũng không có kích động gì, cho đến Khương Phàm hô một tiếng, hắn mới yên lặng đi đến phía trước.
- Khụ khụ!! Khụ khụ?? Khụ khụ...
Đông Hoàng Càn biến đổi âm điệu ho khan, nhắc nhở Khương Phàm đừng hồ nháo.
Trước đó đưa cho Hải Thần đảo, bây giờ lại phải cho đồ đệ?
Quá mức rồi!
- Trước hết nghe ta nói xong.
Khương Phàm trả lời cho Đông Hoàng Càn, sau đó tiếp tục nói:
- Lý Dần là đồ đệ của ta, các ngươi hẳn là đều biết. Nhưng hắn còn có một thân phận khác, ta vẫn mãi giấu diếm đối với các ngươi.
- Thân phận gì?
Tất cả mọi người nhìn Lý Dần, thân phận lại đặc biệt tới đâu cũng không xứng với Hoàng Nê Đài được.
Khương Phàm hơi dừng lại, nói:
- Hắn là một bộ phân thân của Bắc Thái Đế Tử.
Sơn lâm cung điện bỗng nhiên an tĩnh, rất nhiều người đều sửng sốt một chút, theo bản năng đều vểnh tai lên, hoặc là nhìn về phía người bên cạnh, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
Khương Phàm nói:
- Sau khi cảnh giới đến Thần Linh, nhất là Đế Quân, nếu sinh ra hậu đại thì tỷ lệ là cực kỳ bé nhỏ, nhưng Bắc Thái Đế Quân đã thành công. Ta không rõ ràng Đế Tử kia là dạng linh văn gì, nhưng sớm tại hơn ba mươi năm trước hắn đã bí mật tách ra ba mươi, thậm chí là càng nhiều phân thân, đưa tới các nơi trên thế giới.
- Những phân thân này vừa mới bắt đầu là không có linh văn, sẽ dựa theo cảm giác, tìm kiếm được Thánh phẩm linh văn thích hợp, đồng thời bí mật phục chế. Sau đó tại thời gian thích hợp, trở về Bắc Thái đại lục, dung nhập với Đế Tử.
- Sau khi Lý Dần đụng phải ta, hắn đã phục chế linh văn của ta, nhưng cũng có thể bởi vì ta là Chu Tước, không thể phục chế thành công, mà là biến thành Bất Tử Điểu. Đến sau này, hắn liên tiếp đụng phải hai phân thân khác của Đế Tử, con rể của Hoàng Phủ gia tộc - Lý Tịch tại Cổ Hoa hoàng thành. Lý Phong của Nhân Gian Ngục, hai người bọn hắn bị, dung hợp linh văn.
- Cho đến ngày nay, Đế Tử hẳn là đã triệu hồi tất cả phân thân trên thế giới rồi, chỉ còn lại có Lý Dần.
Giọng Khương Phàm phiêu đãng giữa đại điện.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn phía Lý Dần gầy gò, trước đó chỉ biết hắn là đồ đệ của Khương Phàm, dung hợp Hỗn Thiên Linh Bảo, thật đúng là không có hiểu qua rất kỹ.
Ngay cả Chu Thanh Thọ, Hàn Ngạo, Khương Bân cùng bọn người Tiêu Phượng Ngô, đều tràn đầy ngạc nhiên, khó có thể tin được mà nhìn đồng bạn an tĩnh này của mình.
Phân thân của Đế Tử??
Đế Tử??
Mạnh hơn trên thần mạch, Đế Tử??
Khương Phàm lại nói:
- Mười năm trước phát sinh qua một sự kiện, Lý Dần và Hứa Đan của Chí Tôn Kim Thành sinh hạ một hài tử, sau khi bị Đế Tử phát hiện đã bí mật mang đi. Mấy tháng trước, lại phát sinh một sự kiện. Đế Tử ý đồ dẫn dụ Lý Dần trở về, nhưng bị chúng ta ngăn cản. Sau khi cuộc chiến Đế ước bắt đầu, khẳng định là Đế Tử đã nhìn chằm chằm Lý Dần, cũng sẽ nghĩ biện pháp dung hợp hắn.
- Cho nên tốt nhất là giấu Lý Dần ở thế giới Hỗn Độn, một mực cất giấu, cho đến Đế Tử chiến tử. Nhưng đó là Đế Tử, người thừa kế đế mạch chân chính, Bắc Thái Đế Quân cũng khẳng định sẽ dốc hết tâm huyết bồi dưỡng, thực lực của hắn lại sẽ khủng bố đến mức nào, chúng ta ai cũng không rõ ràng, muốn giết hắn, rất khó!
- Cho nên ta có một đề nghị, giao tòa Hoàng Nê Đài thứ hai cho Lý Dần, đây không chỉ là kích phát tiềm lực của Lý Dần, tăng lên thực lực cho Lý Dần, càng là cải thiện huyết mạch, để hắn trở thành cá thể độc lập chân chính. Sau này gặp phải Đế Tử... Đảo khách thành chủ!
Sau khi Khương Phàm nói xong, không khí hiện trường vẫn tiếp tục trầm mặc, không có bất kỳ người nào tỏ thái độ.
Mặc dù nghe không sai, một khi thành công, thực lực của Lý Dần tăng vọt, trở thành nhân vật cực kỳ nguy hiểm, nhưng... Nơi này không có người nào là đồ đần, mặc kệ Khương Phàm giải thích thế nào, trong này muốn nói không có tư tâm là không thể nào.
Khương Phàm nhìn quanh đám người:
- Các ngươi tỏ thái độ, nếu như số người nguyện ý giao tòa Hoàng Nê Đài thứ hai cho Lý Dần càng nhiều, vậy thì sẽ cho hắn. Nếu như không nguyện ý chiếm đa số, chúng ta sẽ làm lựa chọn khác.
- Sư phụ...
Lý Dần ngẩng đầu, muốn từ chối, lại bị Khương Phàm liếc mắt lạnh tới đè lại.
- Đồng ý!!
Chu Thanh Thọ giơ tay lên trước tiên, lúc này không huynh đệ thì sẽ là lúc nào.
- Đồng ý!!
Bọn người Hàn Ngạo, Tiêu Phượng Ngô, Khương Bân nhao nhao giơ tay.
- Ta đồng ý.
Cơ Lăng Huyên cũng giơ tay lên, mấy người Phượng Bảo Nam cũng không rơi xuống.
Bọn người Lan gia đứng ở phía trước âm thầm lắc đầu, cái này có chút ăn vạ.
So với nhiều người, khẳng định là các ngươi nhiều.
Lúc này Lan Nặc hỏi:
- Còn lại một năm, hắn có thể thành thần sao? Nếu như hắn không thể nào thành thần, vậy thì đấu cùng Đế Tử như thế nào? Coi như thành thần, hắn lại lấy cái gì đấu cùng đế mạch?
Khương Phàm nói:
- Thời gian một năm không thành thần được, nhưng chỉ cần đến Thánh Hoàng đỉnh phong, lại khống chế Hoàng Nê Đài thì có thể kích thích đến Đế Tử không tiếc cái giá tới đuổi bắt Lý Dần. Đây là một cái bẫy, cái bẫy vây giết Đế Tử. Chỉ cần Đế Tử nửa tàn, ta nói là ta hắn đánh thành nửa tàn, Lý Dần sẽ có thể bằng vào Hoàng Nê Đài hiệp trợ, thôn phệ Đế Tử. Nếu quả thật Lý Dần có thể biến thành Đế Tử, vậy thì không đơn giản chỉ là thành thần nữa, rất có thể sẽ trở thành vấn đề mấu chốt ảnh hưởng toàn bộ Bắc Thái.
Chương 2703 Võ Thần Điện
Lan Nặc quay đầu nhìn Lý Dần, giơ tay lên:
- Chúng ta đồng ý.
- Ừm?
Bọn người Lan Độ ngạc nhiên nhìn Lan Nặc, đồng ý?
- Chúng ta cũng đồng ý.
Đông Hoàng Càn lắc đầu, đều đã như vậy, không đồng ý có thể làm sao?
Hắn hít một hơi, nói:
- Nhưng, ngươi phải bảo đảm ba tòa Hoàng Nê Đài tiếp theo đều phải lựa chọn bên ngoài Vạn Thế.
- Chúng ta đồng ý.
Mặc dù Ngu Chính Uyên cực kỳ khát vọng, nhưng hắn cũng biết nếu Khương Phàm đã kiên trì như vậy thì cũng không khả năng tuỳ tiện lại cho người khác.
Rất nhanh, số người tỏ thái độ đã vượt qua chưa tỏ thái độ.
- Còn không nói cám ơn?
Hàn Ngạo yên lặng đẩy Lý Dần.
Đây chính là Khương Phàm đắc tội rất nhiều người, thậm chí là áp lực ảnh hưởng cảm xúc nội bộ, cưỡng ép tranh thủ cơ duyên cho Lý Dần, ngay cả hắn đều hâm mộ.
Khương Phàm nhìn Lý Dần đứng ở phía dưới, ngưng âm thành tuyến, truyền đến bên tai Lý Dần:
- Muốn cứu hài tử, cần nhờ thực lực. Muốn bảo vệ Hứa Đan, cần nhờ thực lực. Muốn bảo đảm ba mươi năm này ngươi trải qua không phải một giấc mộng, cũng phải dựa vào thực lực. Muốn chứng minh ngươi chính là ngươi, không phải là phụ thuộc của người khác, càng phải dựa vào thực lực.
- Lý Dần, nhớ kỹ vào cái ngày ngươi gọi ta là sư phụ ta đó, ta đã nói với ngươi rằng, ta vĩnh viễn sẽ không buông tha cho ngươi, cũng hi vọng ngươi không được từ bỏ chính ngươi. Nhưng đi đến bây giờ, điều ta có thể làm, chỉ chút này. Tiếp theo, nhìn chính ngươi. Ngươi, cũng nên trưởng thành.
Lý Dần cúi đầu, buông thõng tầm mắt, hốc mắt dần dần chứa đầy nước mắt.
Thật lâu... Lý Dần quỳ trên mặt đất, lấy đầu dập xuống, nước mắt tràn mi mà ra.
Hàn Ngạo cùng Chu Thanh Thọ nhìn huynh đệ như thế này, trong lòng cũng không dễ chịu, hai người đụng đụng ánh mắt, liên tục chần chờ, liên tiếp lấy Thần Dương Huyết mà trước đó bọn hắn một mực không có cam lòng dùng từ trong nhẫn không gian ra.
Hàn Ngạo nói:
- Cất đi, ngươi càng cần hơn so với chúng ta.
Chu Thanh Thọ cũng nói:
- Tranh thủ thời gian giấu đi, chớ nói không cần với ta, ta sợ ta không cho thật.
Chính như lời Khương Phàm nói, sự kiện Hoàng Nê Đài đã nhấc lên sóng to gió lớn trong thiên hạ.
Ban đầu, mỗi tòa Hoàng Nê Đài cũng chỉ là oanh động mấy vạn dặm xung quanh, sau khi bị thịnh truyền có thần uy thì đã khiến cho bá chủ các nơi chú ý, tiếp đó là kinh động hoàng đạo, thậm chí là Đế tộc.
Lại sau đó, tin tức về Hoàng Nê Đài tiếp tục khuếch tán, mọi người mới đột nhiên phát hiện, thì ra không chỉ có một cái, mà là trọn vẹn mười cái!
'Thần vật' lại xuất hiện thành đàn?
Đừng nói chấn kinh người bình thường, Đế tộc đều là chưa từng nghe thấy, huống chi lại còn là 'Thần vật' giống nhau như đúc. Mặc cho ai cũng có thể nghĩ ra được, khẳng định ở giữa những thần vật này có quan hệ. Nếu như sau khi gom góp lại, nhất định có thể tìm hiểu ra cơ duyên phi phàm, đạt được năng lượng không cách nào tưởng tượng nổi.
Trong lúc nhất thời, tất cả hoàng tộc hoàng đạo, thậm chí là Đế tộc, cũng bắt đầu điều tra tin tức về Hoàng Nê Đài.
Một Hoàng Nê Đài, một tôn Thần khí, nhiều Hoàng Nê Đài, chính là nhiều tôn Thần khí, cùng… bí mật phi phàm... Ai không xao động? Ai không điên cuồng!
Ở thời kỳ bình thường nếu xuất hiện loại tuyệt thế trọng bảo này thì đều không thể tránh khỏi sẽ bộc phát chiến tranh, huống chi bây giờ Thương Huyền lại còn sắp bắt đầu đại chiến, tất cả Đế tộc đều muốn tới đó triển khai tranh giành, thần vật như thế này đương nhiên muốn sớm khống chế, mà càng nhiều càng tốt!
Khương Phàm không có vội vã bế quan, hắn an bài Khương Qua, Đại Vương, Bạch Tai, Đông Hoàng Toại mang theo bọn người Hàn Ngạo bí mật tiến về Thần Dụ Chi Hải, hiệp trợ Thiên Kiếm Thần Tông bảo vệ pháp trận, chống cự khả năng gặp phải tập kích, hắn thì mang theo Thiên Hậu đi đến Hư Vọng Chi Hải ở Tây Bắc Bộ.
Báo thù tên hỗn đản suýt chút nữa vây chết Thiên Hậu kia, thù này còn không báo, giữ lại ăn tết sao!
Đoạt nê đài!!
Trong vùng biển xung quanh, nê đài duy nhất đã biết chỉ có một tòa này, không đoạt hắn thì đoạt ai!
Võ Thần điện!
Nó không chỉ là bá chủ tại Hư Vọng Chi Hải, càng là tồn tại hoàn toàn xứng đáng với cấp Chí Tôn trong tất cả hoàng đạo hải vực.
Thời gian nó tồn tại nghe nói đã gần đến một trăm ngàn năm, mặc dù mấy lần suy bại, nhưng lại chưa bao giờ tiêu vong, nhất là trong gần ba vạn năm, nó cường thịnh đạt tới cực hạn, ba lần liên tục xuất hiện thời đại 'Song thần'.
Uy danh của Võ Thần điện để cường tộc đại lục kiêng kị, cũng làm cho cường tộc hải dương lấy làm kiêu ngạo.
Ngoài ra, bởi vì huyết mạch đặc hữu của Tiết gia là 'Thông Thiên Trụ' linh văn, giao phó cho Võ Thần điện pháp trận phòng ngự thần kỳ, nơi đó càng giống như là một hòn đảo không gian, có thể treo cao ở trên mây mù, tới gần chiến trường Thiên Khải, lại có thể chìm vào vực sâu biển cả, chạm đến U Minh Địa Ngục.
Cho nên cả hòn đảo nhỏ bị bọn hắn cải tạo giống như tòa pháo đài chiến tranh!
Tiết Vân Đình, kiêu ngạo lớn nhất của Tiết gia, tuyệt thế kỳ tài thức tỉnh chính là Thánh Vương Thiên phẩm, càng là công thần để Võ Thần điện lần thứ ba bước vào 'thời đại song thần'.
Mấu chốt nhất, hắn là người thừa kế Tự Tại Vũ Trụ.
Truyền thừa cùng linh văn phù hợp một cách hoàn mỹ đã để hắn lĩnh hội Tự Tại Vũ Trụ lại trở nên càng dễ, cũng mang cho hắn cảm ngộ 'Thông Thiên Trụ' càng sâu, hai tướng giao hòa, cảnh giới cùng thực lực không ngừng lật thăng.
Chuyện này khiến chính Tiết Vân Đình cũng ngẫu nhiên rung động, có phải là hắn đã được ông trời chiếu cố hay không!
Bây giờ lại lấy được Hoàng Nê Đài, hắn càng là kiêu ngạo và phấn chấn, đây không phải ông trời chiếu cố thì là cái gì?
- Sau khi tập hợp tin tức của tất cả hoàng thành Thiên Khải, bây giờ đã có thể xác định cơ bản số lượng Hoàng Nê Đài nhiều có tới mười sáu đài.
Một nam tử cường tráng khôi ngô sải bước đi tới trước Hoàng Nê Đài, tướng mạo hắn đường đường, uy phong nghiêm nghị, linh văn trên trán bắn ra mê quang như là giao hòa cùng không gian đất trời, cộng minh cùng pháp trận của hòn đảo.
Hắn chính là Thần Chủ đương đại của Võ Thần điện, Tiết Thiên Sóc!
Võ Thần điện lần thứ ba đi đến thời đại song thần, đáng để nhất kiêu ngạo là ở chỗ 'Tân thần nhỏ tuổi, mà cựu thần chưa già'.
Tân thần - Tiết Vân Đình chưa tới trăm tuổi, cựu thần Tiết Thiên Sóc, một ngàn bảy trăm tuổi.
Ý vị này thời đại song thần còn có thể tiếp tục kéo dài hơn một ngàn năm, đây đối với một thế lực mà nói, biểu thị ngàn năm hưng thịnh cùng tôn quý.
- Mười sáu đài?
Tiết Vân Đình ở trên Hoàng Nê Đài mở đôi mắt ra, đôi mắt thâm thúy, bên trong lóe ra tinh thần sáng chói, mênh mông vô ngần, cái này khiến hắn có nhiều hơn một phần khí chất thần bí.
- Rất không thể tưởng tượng nổi. Sự kiện thần vật chủ động hiện thế cực kỳ hiếm thấy, mỗi lần cũng chỉ một hoặc hai kiện, cùng lúc xuất hiện hơn mười cái như thế này, lại còn là thần vật giống nhau như đúc, chưa từng nghe thấy.
Chương 2704 Ăn Cướp
Ai cũng không tưởng tượng nổi, nếu như bọn hắn tập kết toàn bộ đến cùng một chỗ, sẽ là dạng rầm rộ kinh thế gì.
Vẻ mặt của Tiết Thiên Sóc khó nén sự chấn kinh, đây không chỉ đơn giản là mười sáu kiện thần vật, chuyện này càng mang ý nghĩa mười sáu tôn tân thần, hoàn toàn có thể thay đổi toàn bộ cách cục thế giới, ảnh hưởng thật sự là quá lớn.
- Ngay cả Đế tộc đều không có truyền ra tin tức?
Tiết Vân Đình cảm ngộ Hoàng Nê Đài đã rất nhiều ngày, nhưng ngoại trừ mênh mông thần nguyên lực, cũng không có nhìn trộm được đến bất kỳ truyền thừa nào hay lai lịch gì cả.
- Không có! Long tộc cũng đang trầm mặc.
Tiết Thiên Sóc lắc đầu.
Đưa mắt nhìn khắp thiên hạ, truyền thừa có thời gian lâu nhất thuộc về Long tộc, mà cơ hồ không có rơi xuống qua Đế tộc nào, vật mà ngay cả nơi đó cũng không biết, khó có thể tưởng tượng được lai lịch của nó.
Những Hoàng Nê Đài này hoặc là dính đến một đoạn lịch sử bị phong tỏa, hoặc là chính là thật sự đã quá lâu, lâu đến nỗi ghi chép của Long tộc đều thất lạc.
- Tám đại lục đều có một tòa, vị trí xuất hiện đều không hoàn toàn giống nhau, có cái là xuất hiện ở gần Đế tộc, có cái là ở ngoại vực, thậm chí xuất hiện ở Biên Hoang, nhưng cuối cùng... Đều bị Đế tộc cướp đi. Trong vùng biển, ngoại trừ bốn hải vực là Linh Kiếp Chi Hải, Thần Hữu Chi Hải, Vĩnh Sinh Chi Hải cùng Thủy Tổ Chi Hải kia ra, chín đại hải vực còn lại đều có xuất hiện. Ngoài ra, nguyên nhân Thiên Hậu xuất hiện ở vùng biển này của chúng ta cũng tra được!
- Bọn hắn giống như đã sớm biết xung quanh hải vực sẽ xuất hiện Hoàng Nê Đài, không chỉ có Thiên Hậu tới nơi này, đám Phượng Hoàng kia còn đi Hoắc Loạn Chi Hải, Khương Phàm càng đi Huyền Vũ hải vực, còn có rất nhiều cường giả đi Thần Khấp Chi Hải.
- Bọn hắn đoạt vài toà?
- Cho đến trước mắt, ba tòa! Nhưng, tám đại châu đều xuất hiện Hoàng Nê Đài, Thương Huyền là tổ địa chúng sinh cũng khẳng định sẽ xuất hiện Hoàng Nê Đài. Nói cách khác, thiên hạ này tổng cộng có mười bảy tòa Hoàng Nê Đài, Khương Phàm độc chiếm cái thứ tư! Sở dĩ Khương Phàm có thể lùng bắt Hoàng Nê Đài tại hải vực xung quanh trong thời gian ngắn như vậy, nói rõ tòa trong tay hắn kia rất đặc thù!
Tiết Vân Đình nói:
- Thương Huyền không hổ là tổ địa chúng sinh, đầu tiên là Thượng Thương, bây giờ lại là Hoàng Nê Đài. Trăm vạn năm xuống tới, bảo vật vẫn tầng ra không hết.
Thần Tôn Tiết Thiên Sóc nói:
- Hoàng Nê Đài xuất hiện để các phương oanh động, cũng làm cho Thiên Khải khẩn trương. Nếu quả như Khương Phàm thật sự có được bốn tòa Hoàng Nê Đài, lại hiểu bí mật trong đó, vô cùng có khả năng trong thời gian rất ngắn hắn sẽ tái tạo tân thần. Hiện tại ở đó đã có năm tôn thần, nếu như lại bồi dưỡng thêm ba bốn người nữa, một năm sau, Thương Huyền sẽ ngồi nắm giữ tám chín tôn thần.
- Nếu như Khương Phàm muốn tập trung lực lượng nghênh chiến một Đế tộc nào đó xâm lấn, sợ rằng đều không chịu nổi cái cơn trùng kích kia. Yêu tộc bên kia lại bắt đầu nhắc lại chuyện muốn sớm tiến công, nhưng Hắc Ma tộc và Huyết Ma tộc đều bị thương nặng, minh xác biểu thị tạm hoãn.
- Chuyện trước đó phỏng đoán Khương Phàm muốn khởi động lại Đông Nam Thiên Môn, cũng sẽ ảnh hưởng đến thái độ của Tinh Linh Đế tộc. Cho nên... Xem ra cuộc chiến Thương Huyền thật muốn kéo dài đến tháng chín sang năm. Làm không tốt, còn có thể lại kéo thêm mấy tháng.
Tiết Vân Đình hừ lạnh nói:
- Kéo càng lâu, Khương Phàm càng mạnh! Cuộc chiến Thương Huyền cũng càng nhiều biến cố!
Tiết Thiên Sóc nói:
- Đó cũng là chuyện không có cách nào khác, Huyết Ma tộc và Hắc Ma tộc đều là hạng người hung hãn, nếu như Đế tộc khác thực sự có can đảm bỏ qua một bên mà tiến vào Thương Huyền, thì chuyện gì bọn chúng cũng đều làm được.
- Mà nếu như Tinh Linh Đế tộc không thể nào minh xác thái độ, vậy thì đây cũng là một loại biến cố.
Tiết Vân Đình lắc đầu, Đế tộc liên hợp, cả thế gian hiếm thấy, cũng là đội hình cường hãn, nhưng không thể đồng tâm hiệp lực, rất dễ dàng bị loại ngoan nhân như Khương Phàm kia nắm lấy cơ hội.
- Còn lại một năm, đến lúc đó tất cả cường tộc của Bát Châu Thập Tam Hải đều sẽ tập kết tại Thương Huyền đại lục.
Tiết Thiên Sóc đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, mà mục tiêu của hắn là cái gọi là thế giới Hỗn Độn kia!
Khương Phàm có thể quét ngang Thương Huyền, chỗ dựa lớn nhất chính là Sí Thiên giới ở thời kỳ đầu và thế giới Hỗn Độn tại thời kỳ sau, chính là hai tòa không gian để hoàng tộc hoàng đạo cao ngạo của Thương Huyền không động tới được, nhưng... Đợi đến khi đại chiến bộc phát, Võ Thần điện bọn hắn muốn cho Thương Huyền đại lục, cho Khương Phàm học thêm một khóa.
- Còn lại một năm nữa, ta đều có chút không thể chờ đợi.
Tiết Vân Đình có chút ngẩng đầu, trong đôi mắt bắn ra chiến ý nóng bỏng.
Đế ước đến kỳ, quần hùng thiên hạ vây tụ tại Thương Huyền đại lục, nhất định sẽ phát sinh va chạm mạnh, thiên kiêu quyết đấu, Thần Ma giết chóc, thiên băng địa liệt, đại đạo hoắc loạn cổ kim hiếm thấy, tràng diện kia chỉ tưởng tượng thôi cũng đã làm cho người ta sôi trào nhiệt huyết.
Đại chiến Thương Huyền không chỉ sẽ có vô số cường giả vẫn lạc, số lượng lớn cường giả táng diệt, tất nhiên cũng sẽ rèn đúc thanh danh anh hùng thật sự trong chiến hỏa vô tận.
Thời điểm trước đó, đại lục hay hải dương đều có thiên kiêu anh kiệt của riêng phần mình, từng cái ngạo thị thiên hạ, miệt thị tám phương, nhưng người nào mạnh người nào yếu, ai là tên thật ai là hư danh, đều không thể kiểm tra, mà Thương Huyền đại lục chính là một sân thí luyện không có gì thích hợp bằng.
Hắn đã chờ mong rất lâu, hắn muốn nghênh kích thiên kiêu các phương tại chiến trường Thương Huyền, để 'Thông Thiên Trụ' linh văn uy chấn thiên hạ, càng phải gặp một lần những người kia… những người truyền thừa thần bí.
- Chu Tước truyền thừa, đã ngạo thị thiên hạ, ông trời hết lần này tới lần khác còn cho hắn một cái truyền thừa. Thiên Địa Đại Táng... Ha ha… một truyền thừa rất lợi hại nhỉ, không biết có thể phá được Tự Tại Vũ Trụ này của ta hay không...
Tiết Vân Đình nhắm mắt lại, cảm ngộ Tự Tại Vũ Trụ mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Ý thức phiêu miểu, phân ly ở giữa đất và trời, thăng hoa tại thâm không mênh mông.
Tinh thần lấp lóe, tinh hà lao nhanh, mặt trời cùng Nhật Nguyệt Hoàn quấn ở trong danh sách, thần bí vô hạn, tự tại vô hạn, như là vũ trụ mênh mông mặc kệ rong chơi.
Nhưng, thể hiện hưởng thụ của Tiết Vân Đình hơi đổi, tốc độ tinh hà lao nhanh tăng vọt một cách bất thường, hoành hành trong vũ trụ, nhấc lên tàn phá bừa bãi, mặt trời bành trướng, ánh trăng trầm luân, như là đều muốn tất cả đều sụp đổ trong ý thức của hắn.
Đúng vào lúc này, từng tiếng gáy to vang vọng khắp Thiên Hải, khuấy động không gian, trong chớp mắt đã vang vọng mê vụ bao phủ Võ Thần đảo, đâm vào linh hồn của tất cả mọi người, gây nên lít nha lít nhít tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó, một tiếng gầm lên đầy giận dữ, chấn động trời đất:
- Tiết Thiên Sóc! Hài tử của ngươi đánh nữ tử của ta? Cút ra đây xin lỗi!.
Tiết Thiên Sóc bỗng nhiên quay người, ánh mắt nhìn thấu ba trăm dặm, nhìn về phía tầng ngoài bình chướng bảo vệ hướng đông nam của hòn đảo.
Đúng vào lúc này, một cây thương màu đỏ cao ngàn trượng kéo lấy huyết khí vô biên, nặng nề đánh vào trên bình chướng.
Chương 2705 Ăn Cướp (2)
Trong chốc lát thanh thế bạo kích đã khiến cho Thiên Hải run rẩy, chấn động cả hòn đảo nhỏ.
Bên ngoài bình chướng phía đông nam bộ răng rắc giòn vang, nhanh chóng bò đầy vết nứt, càng nhấc lên tầng tầng lớp lớp triều cường mê vụ ở mặt ngoài pháp trận, lấy điểm va chạm làm trung tâm, lao nhanh về bốn phương tám hướng.
Số lượng lớn trưởng lão cùng đệ đang duy trì pháp trận nơi này phun máu kêu thảm, bất ngờ không đề phòng suýt chút nữa đã bị chấn vỡ tươi sống.
Răng rắc!
Răng rắc!
Huyết thương ngàn trượng giống như Kiếm Phong đỏ thẫm, mặt ngoài cuồn cuộn huyết khí, Thần Ma gầm thét, không ngừng đột tiến vào trong pháp trận, đánh xuyên một tầng lại một tầng bình chướng.
- Địch tập!! Địch tập!
Sau khi hồi hộp trong lúc ngắn ngủi, tiếng gào thét tức giận nhanh chóng vang vọng phía Đông Nam bộ hòn đảo, trong dãy núi, các đệ tử và trưởng lão điên cuồng chạy đi, phóng tới các pháp trận.
Nhưng không đợi pháp trận gia cố, một bóng người đánh xuyên không gian, hoành hành giữa chân thực cùng hư vô, những nơi đi qua, không gian đều vỡ vụn, vết nứt thì lan tràn.
- Tiết Thiên Sóc! Đi ra... Bồi tội!!!
Tiếng Khương Phàm gầm thét vang vọng khắp Thiên Hải, rung động hòn đảo, trước một khắc va chạm hòn đảo hắn đã bay lên không, phát động cuồng lực vô biên, đập vào phía trên huyết thương.
Huyết thương run rẩy dữ dội, huyết khí ở mặt ngoài bạo động trong nháy mắt, như Thần Ma gầm thét để chúng sinh hồi hộp, như xiềng xích hoành hành trong không gian, hoắc loạn pháp tắc giết chóc, huyết thương sôi trào lên sát ý cùng huyết khí vô biên, nhất cử đánh vỡ vụn tầng tầng phòng ngự ở bên ngoài, đánh vào Võ Thần đảo treo cao tại bầu trời.
Oanh!
Huyết thương ngàn trượng đánh xuyên đất trời, bạo kích ba trăm dặm, đánh vào trên phòng ngự nội tầng của Võ Thần đảo.
Va chạm trong một cái nháy mắt như là muốn rung chuyển cả căn cơ hòn đảo, toàn bộ hòn đảo kéo dài hơn bảy trăm dặm đều lay động, như là muốn rơi xuống từ bầu trời.
Nhưng đột nhiên trùng kích lại đánh thức pháp trận nội bộ, hòn đảo san sát như cự thú gầm thét, giống như Thiên Thần thức tỉnh, thần cốt linh tủy, bảo cốt Thánh Hoàng và các loại bảo vật ở bên trong nhao nhao bộc phát cường quang, liên hợp thôi động pháp trận chống cự lại trùng kích.
- Liệp Thần Thương? Là Phần Thiên Thần Hoàng tới? Thật to gan!!
Sắc mặt Tiết Thiên Sóc đột nhiên biến đổi, hắn lập tức bay lên không, thét lên ra lệnh toàn thể trưởng lão đệ tử nhanh chóng quy vị, giữ vững pháp trận.
Hắn bay lên không bạo hưởng đã đánh thức cả hòn đảo nhỏ, các đệ tử và trưởng lão một bên hồi hộp nhìn qua chuôi huyết thương cắm vào phòng ngự nội tầng kia, một bên điên cuồng chạy đi, bằng tốc độ nhanh nhất phong phú pháp trận ở các nơi.
Ưu thế của thế lực cấp Chí Tôn tại thời khắc này hiện ra vô cùng tinh tế, kiêu ngạo mang tới tự tin, để bọn hắn rất nhanh đã từ trong hỗn loạn và sợ hãi ổn định lại.
Võ Thần đảo lơ lửng trong sương mù ở trên không, pháp trận vô hình bắt đầu nhanh chóng cường thịnh, như là một cây đại trụ cao tới trời, trao đổi thiên địa vũ trụ, Thiên Khải Địa Ngục, Bích Lạc Hoàng Tuyền, giống như trụ trời Thượng Cổ, đỉnh thiên lập địa.
Nhưng...
Khương Phàm, Thiên Hậu, tiến đến!!
Tại lúc Liệp Thần Thương xuyên qua phòng ngự ngoại bộ, một khắc này, Đông Hoàng Càn theo sát nó đánh vỡ vụn không gian, mang theo Khương Phàm và Thiên Hậu xông vào!!
Ầm ầm!!
Khương Phàm bay lượn tại dãy núi, đạp xuống mặt ngoài Liệp Thần Thương, trực diện với pháp trận nội tầng cường hãn đã oanh động.
Đây chính là Thông Thiên đại trận, có được uy lực và năng lượng cường đại câu thông trời đất, lực phòng ngự có thể xưng là tuyệt trận thế gian.
Thiên Hậu cũng theo sát đến bên ngoài nội tầng pháp trận, nàng mặc áo đỏ, thanh lãnh cao ngạo, đứng ở trên lưng Tổ Kỳ Lân uy phong lẫm liệt, mắt lạnh nhìn cung điện trong pháp trận.
Mà Côn Bằng thác hải, Kim Ô diệu thế, phân lập ở hai bên Thiên Hậu, như là Thái Âm Thái Dương, vặn vẹo năng lượng thế gian.
Tiết Thiên Sóc dậm chân phóng lên trời, cách pháp trận đang tiếp tục mạnh lên, giằng co với Khương Phàm.
- Nơi này là Võ Thần điện! Ngươi là chủ nhân Thương Huyền, là Vạn Thế Thần Hoàng, không mời mà tới, thật sự là không có quy củ!
Khương Phàm đáp lễ:
- Một năm sau, ngươi có tới Thương Huyền không? Ngươi thề không vào, ta xin lỗi ngay tại chỗ, rời khỏi Võ Thần điện lập tức! Nếu như ngươi đã bắt đầu chuẩn bị xâm chiếm, cũng đừng nói quy củ gì với ta cả!!
Tiết Thiên Sóc nhíu mày, lại ngậm miệng không nói.
Khương Phàm cao cứ Liệp Thần Thương, chỉ tới Tiết Thiên Sóc:
- Tân thần của Võ Thần điện các ngươi đâu? Hắn đánh nữ tử của ta, ta tới đòi công đạo. Mẫu thân nó, thật dũng cảm nhỉ! Nữ tử của ta, ta bắt tay đều phải cẩn thận từng li từng tí, hắn dám suýt chút nữa giết nàng! Chán sống rồi!
- Hôm nay, các ngươi không cho ta một lời giải thích, ta phá hủy cái Võ Thần điện này của ngươi!
Tiết Thiên Sóc làm Thần Tôn, cao cao tại thượng, không vui không buồn đã rất nhiều năm, nhưng giờ khắc này hắn đã thật sự bị chọc giận:
- Ngươi mấy chục năm này cướp bóc đốt giết, làm thổ phỉ quen rồi? Dám chạy đến Võ Thần điện ta làm càn!
Khương Phàm duỗi ra ba đầu ngón tay, nói:
- Đầu tiên, trịnh trọng nói xin lỗi. Thứ hai, một viên Thần Nguyên. Thứ ba, Hoàng Nê Đài. Ba điều kiện làm thành ý, thành ý đúng chỗ, ta lập tức rời khỏi, nếu không... Ta sớm tính toán tội lớn của Võ Thần điện các ngươi muốn xâm lấn Thương Huyền!
Tiết Thiên Sóc hét lớn:
- Ngươi cho rằng quét ngang Thương Huyền thì có thể không nhìn hoàng đạo thiên hạ? Ta cho ngươi biết, ngươi quá ngây thơ rồi! Võ Thần điện ngươi chính là một trong những hoàng đạo không thể không nhìn!
Ầm ầm...
Liệt diễm khắp toàn thân Khương Phàm như thủy triều, cuộn trào mãnh liệt, liên miên bất tuyệt, bao phủ cả bầu trời, trùng kích bình chướng pháp trận, lao nhanh tới đại địa, hòa tan cả sơn lâm bí cảnh.
Phần Thiên Diệt Thế Viêm!
Diệt Thế Yêu Hỏa, thần hỏa cấm kỵ!
Có được uy lực phần diệt vạn vật, thôn phệ vạn hỏa!
Thời khắc này đã được bộc phát toàn diện, để mấy trăm dặm không gian trời đất đều đang sụp đổ và hủy diệt, khí tức kinh khủng thẩm thấu vào lòng người, để các cường giả giấu ở trong tế đàn pháp trận đều tuyệt vọng đến run rẩy, như là thế giới tận thế giáng lâm.
Khương Phàm sôi trào huyết khí, linh hồn kích phát, ba Ấn Ký Thủy Tổ trong cơ thể liên tiếp thức tỉnh, khuấy động không gian và thời gian, ngược dòng lịch sử hình thành cộng minh cùng ba tôn Chu Tước, bao gồm cả một tôn Chu Tước Đế Quân kia.
Từng tiếng gáy to vang vọng đất trời, hồi hộp vũ trụ, như là có thể xé rách linh hồn vạn vật, nương theo hung uy kinh khủng, ba mảnh ấn ký trong thân thể Khương Phàm như là sống lại, liên tiếp xông ra khỏi người, mang theo huyết khí cùng hồn khí mênh mông, đang 'dục hỏa trùng sinh' trong liệt diễm sôi trào.
Ba tôn Chu Tước!!
Một đế một yêu một Thần Hoàng cứ thế mà thức tỉnh!!
Bọn chúng có ý thức của riêng mình, nhưng lại giao hòa hoàn mỹ cùng Khương Phàm, bọn chúng giương cánh mấy trăm hơn ngàn mét, sinh động như thật, liên tiếp rơi xuống trên pháp trận rộng lớn.
Bọn chúng bạo động liệt diễm khắp toàn thân, khí tức hủy diệt cuồn cuộn, trong đôi mắt như là có được lệ khí săn giết thiên hạ, cách bình chướng tập trung vào Tiết Thiên Sóc ở bên trong đó, móng vuốt bén nhọn giữ chặt pháp trận, trong tiếng tạch tạch chói tai, liên tiếp đâm đến.