Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 487
- A…
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, lại có một tu luyện giả chết dưới móng vuốt của tà ngục thiên long, số lượng tu luyện giả đang không ngừng giảm đi, làm cho các tu luyện giả vẫn còn sống sót kinh khủng không thôi, muốn chạy trốn nhưng không thể trốn thoát, chí ít có hơn ba nghìn yêu trùng bao vây xung quanh bọn họ.
Tất cả tu luyện giả ở đây hầu như đều là linh hồn giai, chỉ có đám người một chỗ có tu vi tương đối yếu nhược một chút, chỉ có tu vi đại sư giai hậu kỳ.
Mấy tu luyện giả này phối hợp rất ăn ý, di chuyển theo vị trí góc cảnh chống đối lại công kích của đàn yêu trùng. Nếu như Lâm Khiếu Đường có mặt tại đây nhất định sẽ kinh hãi không thôi.
Bởi vì mấy tên tu luyện giả này đều là cố nhân trước đó có duyên gặp mặt mấy lần, chính là tổ năm người Ma Tông, Quỷ Nhãn Lãng Tử, Cự Thân La Hán, Thanh Diện Cư Sĩ, Song Đồng Kim Võng, hợp tác với bốn người này còn có Cái trưởng lão của Hiên Viên Tông, Trường Mi Lão Nhân và đôi phu phụ âm Dương Song Sát.
Mấy người này xông vào trong đại lục Phong Ma, mặc dù cũng gặp phải không ít phiền phức, thế nhưng bằng vào nhân số đông đảo, lại kinh nghiệm rất phong phú, đã tránh thoát được nhiều nguy hiểm, trong tầng lớp đại sư giai, mấy người này coi như là đỉnh cao nhất.
Bất quá lúc này mọi người đều đang gặp phải nguy cơ cực lớn, cầu sinh trong hiểm cảnh, mỗi người đều tập trung tinh thần chống đỡ lại công kích của đàn yêu trùng, nếu như có chút phân thần, sợ là sẽ lập tức phải bỏ mạng.
- Quỷ Nhãn huynh, hôm nay huynh đệ chúng ta sợ là phải mất mạng tại đây rồi!
Ra sức chống lại ba bốn con hắc phong tri muội, Cự Thân La Hán thở hổn hển nói.
Cánh tay trái của Cự Thân La Hán cũng đã tràn đầy máu tươi, trước đó bị một con ma kim sa giác trùng đáng trúng, hiện tại đang nỗ lực chống đỡ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Ha ha, chết như vậy cũng coi như là thống thoái, hai huynh đệ Kim Võng chúng ta, cuộc đời này không tiếng!
Hai huynh đệ Song Đồng Kim Võng cùng kêu lên nói, cũng tỏ ra một cỗ khí thế dung cảm, tâm tình của những người còn lại thoáng trở nên dâng trào một chút.
Thanh Diện Cư Sĩ cười thảm nói.
- Mà thôi, mà thôi, so với vô vọng đột phá mà chết già, coi như chúng ta có một phen thống khoái.
Cát trưởng lão khống chế hơn mười thanh Trường Phong Kiếm, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, khe khẽ thở dài, Trường Mi Lão Tổ bên cạnh hắn có chút âm trầm, tâm tình của phu phụ âm Dương Song Sát có chút thoái mái, phu phụ hai người đồng lòng hợp lực phát huy âm dương song quyết tới cực hạn, đúng là đã đạt tới uy lực linh hồn giai trung kỳ, trở thành bộ phận chiến lực hạch tâm của toàn bộ mấy người.
Bỗng nhiên một đầu tà ngục thiên long cấp bách áp sát đến, làm cho tâm trạng chín người cả kinh, trong các yêu trùng thì số lượng tà ngục thiên long ít nhất, tổng cộng chỉ có hơn ba mươi con, thế nhưng yêu trùng này lại là loại có sức chiến đấu đáng sợ nhất.
Tùy tiện chỉ một con đều có thể đạt tới cấp mười ba, có mấy con thậm thí còn đạt tới cấp mười bốn, cấp mười tốn so với tứ đại ma tướng cũng chỉ kém hơn một bậc mà thôi.
Giữa sân, gần trăm vị tu luyện giả đã có hơn ba ngươi vị ngã xuống, hầu như có hơn phân nửa đều chết dưới móng vuốt của loại yêu trùng khủng khiếp này.
- Mọi người cẩn thận!
Dương Sát Chân Nhâ trong âm Dương Song sát hét lớn.
Thế nhưng tốc độ của tà ngục thiên long so với bề ngoài còn nhanh hơn nhiều, chốt lát đã vọt lên, bắn ra mấy sợi tơ màu đen.
Những sợi tơ này không chỉ có dẻo dai mười phần, lại còn chứa kịch độc không gì sánh được, thậm chí còn có lưỡi dao sắc bén, vô cùng đáng sợ.
Đương đương… vài tiếng vang thanh thúy, mấy sợi tơ màu đen dễ dàng xuyên qua được phòng ngự của chín người, ba sợi nhằm thẳng vào Cự Thân La Hán.
Quỷ Nhãn Lãng Tử và Thanh Diện Cư Sĩ nhất thời kinh hãi, lập tức viện thủ, chỉ tiếng tu vi đại sư giai hậu kỳ của bọn họ so với tà ngục thiên long trước mắt quả thực không kham nổi một kích, tốc độ cũng vô cùng chậm chạp.
Cự Thân La Phong thầm niệm chú trong miệng, thân thể bành trướng, dùng tới lực lượng cuối cùng đồng quy vu tận với sợi tơ màu đen.
- La Hán huynh, không thể!
Quỷ Nhãn Lãng Tử quát to một tiếng.
Cự Thân La Hán sửng sốt, trên khuôn mặt chỉ còn lại nét cười thảm, đang muốn tự bạo, bỗng nhiên có một ánh đao màu đen thật lớn lướt qua hư không.
Tà ngục thiên long còn chưa kịp kêu lên một tiếng thì đã bị phân thây, một trùng nguyên tâm bay ra khỏi trùng thi rơi vào trong tay đại hán mặt đen, ánh đao màu đen vừa rồi chính là do đại hán mặt đen phóng ra.
Chín tên tu luyện giả cho rằng chính mình hẳn là phải chết không cần nghi ngờ đều lộ vẻ mặt kinh hãi, nhìn đại hán mặt đen, mỗi người đều vô cùng sợ hãi và kính trọng.
- Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp, vãn bối vô cùng cảm kích!
Cự Thân La Hán luôn luôn ngạo nghễ lúc này cũng cúi đầu hèn mọn nói.
- Tiểu bối các ngươi có thể chống đỡ được tới bây giờ coi như không tồi, không nên đơn giản phi hoài bản thân mình!
Hình Hướng Thiên lạnh lùng nói, nếu là bình thường hắn tuyệt đối không nói những lời đại nghĩa như thế này, bất quá thời khắc nguy cơ phải biết đoàn kết, cho dù là tu luyện giả tu vi đại sư giai, chỉ cần lợi dụng thỏa đáng là có thể phát huy sức chiến đầu không tồi.
Hình Hướng Thiên nói xong liền điều khiển thanh thiên đồ đao hắc khí tận trời huy vũ mạnh mẽ, yêu trùng bốn phía một khi bị ánh đao màu đen đụng vào lập tức bị chém thành hai nửa.
Chỉ chốc lát ánh đao màu đen bay đầy trời, áp lực của các tu luyện giả nhất thời giảm đi hơn phân nửa, những ánh đao màu đen này giống như thực thể, cho dù chặt đứt hơn mười yêu trùng vẫn như cũ không hề tiêu tán, có chút bắn trúng mặt cát trắng bên dưới, lập tức đẩy lên một tầng sóng cát cao hơn mười trượng, hình thành một hố to rộng hơn hai mươi trượng.
Chân khí hộ thể trên người Hình Hướng Thiên đã hoàn toàn thực chất hóa, hình thành nên một tầng cương tráo màu đen, coi như là yêu trùng cấp mười bốn tà ngục thiên long tới tấn công cũng không thể nào làm lay động một chút.
Chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, hơn phân nửa yêu trùng trong hư không bị diệt sát.
Chúng tu luyện giả từ kinh hoàng sợ hãi định thần lại, lại bị uy lực giống như ma thần của Hình Hướng Thiên thuyết phục, thầm than may mà có vị ma viện viện thủ Tiềm Long Viện này tồn tại.
Hình Hướng Thiên tàn sát còn chưa kết thúc, thân thể đã nóng lên, giết rất sảng khoái, thiên đồ đao trong tay mạnh mẽ huy vũ, một ánh đao màu đen dài hơn mười trượng phá không mà đi, tất cả các yêu trùng chặn đường của nó lập tức bị tiêu diệt.
Khi đao ảnh màu đen bay ra khỏi trùng vây, cư nhiên lần thứ hai bay trở lại, chính là do Hình Hướng Thiên khống chế áng đao này.
Mọi người nhất thời kinh hãi, đây là dạng vũ kỹ thần kỳ gì, so với phi kiếm đạo kỹ còn mạnh hơn tới mấy lần, võ tu đạt tới đỉnh phong quả nhiên là kinh khủng.
Số lượng yêu trùng kịch liệt giảm đi, toàn bộ thân thần đều tập trung chú ý đề phong gã nam tử anh tuấn mặc quần áo của Kinh Vân Tử.
Tựa hồ như hắn đừng lại nơi này càng lâu thì ma khí trên người lại càng thêm kịch liệt. Nhưng Nguyên Thủy Ma Tộc này trực tiếp chuyển hóa chính khí chi nguyên trở thành ma khí, trong lòng Mục Bách Thông thầm khiếp sợ không thôi, phương pháp hấp thu nguyên khí kinh khủng như hế này thực sự vô cùng thâm độc, nếu như cho bọn họ đủ thời gian hấp thu chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi sao.
Ma Tôn Sứ Giả đối với chuyện số lượng yêu trùng kịch liệt giảm đi dường như không chút để ý, coi như đám yêu trùng đó đã hoàn thành nhiệm vụ, lúc này có nhiều nữa cũng không có bao nhiêu tác dụng, ai mạnh ai yếu không phải chỉ dựa vào số lượng.
Nhìn Hình Hướng Thiên dễ dàng tiêu diệt được yêu trùng, trên mặt Ma Tôn Sứ Giả cũng hiện lên nét tiếu ý châm chọc.
- Chết!
Trong hư không đột nhiên truyền tới tiếng hô của Hình Hướng Thiên, đám yêu trùng cuối cùng dưới ánh đao màu đen tàn sát đã hoàn toàn hóa thành bột phấn.
Tài nghệ kinh người làm cho tất cả các tu luyện giả có mặt tại đây kinh hãi không thôi.
Đây là lực lượng của đại tu sư hay sao? Không ít người thầm cảm thán trong lòng.
Yêu trùng rốt cuộc đã bị tiêu diệt sạch sẽ, bất quá từ gần trăm vị tu luyện giả lúc đầu, hiện tại chỉ còn lại chưa tới sáu mươi người, những người khác đã ngã xuống toàn bộ, mặc dù còn có một số chưa hoàn toàn bị diệt linh nguyên, chỉ là thân thể không còn, nhưng chỉ còn lại hồn phách mà không có thân thể thì bọn họ coi như đã không còn sức chiến đấu, chỉ có thể tạm thời sống nhờ trong những pháp bảo hoặc vật ký hồn của các tu luyện giả khác mà thôi, bọn họ ngoại trừ hy vọng trận chiến này nhanh chóng kết thúc ra, cái gì cũng không làm được.
Trong lúc mọi người còn đang sợ hãi than thở uy thế cường đại kinh người của Hình Hướng Thiên thì đột nhiên trên khối phong ma tế đàn lớn nhất truyền tới tiếng hét thảm.
Chỉ thấy lão giả họ Lưu Quỷ Võ Điện đã bị huyền băng Hùng Ma đục một lỗ, thân thể trong nháy mắt không còn sinh khí, một nguyên dương từ trong cơ thể thoát ra ngoài, đang muốn thi triển thuật thuấn di thì bị một cỗ hàn khí quấn lấy, càng không thể động đậy.
Huyền Băng Hùng Ma trước mắt tất cả mọi người há miệng nuốt nguyên dương của lão giả họ Lưu vào trong bụng, toàn bộ quá trình cực kỳ đơn giản, hơn nữa lại liền mạch rõ ràng, không có một tia dây dưa không dứt khoát nào.
Một vị đại tu sư lúc này đây ngã xuống trước mắt tất cả mọi người, trước sau chỉ trong thời gian một hai nhịp thở mà thôi.
Đại tu sư cũng sẽ chết? Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh khủng không thể tin tưởng, nhưng tên ma tướng này dĩ nhiên lợi hại đến như vậy, ba đại tu sư cũng không thể chống đỡ được sự tấn công của bọn họ.
Lão giả họ Lưu vừa mới chết, âm Quỷ Lão Ma và Thiên Bằng Thượng Nhân vốn phối hợp ba người thành trận hình tam giác tấn công phòng ngự nhất thời cật lực, dưới sự công kích cường đại thì bại chỉ là vấn đề thời gian.
Âm Quỷ Lão Ma vẫn liều mạng sử dụng ta Quỷ Vương thi hộ thể, dùng âm cực ma luân trận tấn công, thế nhưng âm cực ma luân trận đối với thân thể cường đại đến biến thái của Huyền Băng Hùng Ma tựa hồ như không có bao nhiêu tác dụng.
Thiên Bằng Thượng Nhân điều khiển hơn một nghìn thanh Thiên Bằng Vũ Nhận cũng chỉ là đau khổ chống đỡ.
Những vị đại tu sư này có tài nghệ trong mắt chúng tu đã là không thể tưởng tượng được, nếu những người có mặt tại đây đối đầu với bất kỳ đại tu sư nào, cho dù là hơn mười người đấu một người cũng chưa chắc đã là đối thủ, có thể điều này có chút khoa trương, thế nhưng rất nhiều tu luyện giả chưa từng nhìn thấy đại tu sư xuất thủ, trong lòng cũng chưa xác định được.
Nhưng mà, cho dù mỗi đại tu sư đều có tài nghệ siêu quần, nhưng trước mặt tứ đại ma tướng lại có vẻ lực bất tòng tâm như trước, những Nguyên Thủy Ma Tộc này không chỉ có thân thể cường đại, hơn nữa lại ma hồn không thể nào tưởng tượng nói.
Từ ma khí tỏa ra trên người tứ đại ma tướng, bọn họ chí ít cũng đạt tới cấp độ giả đế giai, tu vi cấp độ này tại hạ giới chính là tồn tại vô địch, thậm chí tồn tại vượt quá đại tu sư.
Không ít tu luyện giả tâm như tro nguội, sắc mặt tái nhợt, ý niệm chạy trốn trong đầu vô luận là có cường liệt cỡ nào cũng không thể làm gì được. Thân thể cực kỳ cứng ngắn, cho dù có thể hành động được như thường thì bốn phía trắng xóa, bọn họ cũng biết là không chạy đi đâu an toàn, chỉ sợ trong lúc chạy trốn còn táng thân trong sa mạc mênh mông.
Phốc…
Thái Thượng Chân Chân đón đỡ một kích của Trùng Ma, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu, đã bị nội thương.
Bỗng nhiên, trong hư không lóe lên một hư ảnh, Thái Thượng Chân Nhân kinh khủng nhìn vào nửa người bên dưới của mình rơi xuống đất, thân thể đã chia đôi hai nửa.
Thanh niên nam tử mặc đạo bào giống Kinh Vân Tử đã xuất thủ với Thái Thượng Chân Nhân, hắn chỉ dùng một con dao nho nhỏ liền đã có thể nhanh chóng cắt đứt đôi thân thể của Thái Thượng Chân Nhân.
Nhìn trên tay vẫn còn vương một ít máu lão, ánh mắt Ma Tôn Sứ Giả lộ rõ vẻ hưng phấn, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm vết máu, biểu tình vô cùng hưởng thụ, đã bao nhiêu năm không hề hưởng thụ qua máu tươi, chính Ma Tôn Sứ Giả cũng không thể nhớ rõ nữa rồi, bất quá cho dù đã trải qua hàng vạn năm, vị đạo kia vẫn cảm giác tuyệt vời giống như trước đây.
Trên mặt Hình Hướng Thiên, Mục Bách Thông và Cửu Đỉnh Công đều hiện ra vẻ kinh sợ, vừa rồi bọn họ cư nhiên không hề phát hiện ra gã nam tử kia muốn tấn công, tốc độ của hắn quả thực quá khủng khiếp rồi, cho dù tam đại cao thủ tập trung phòng vệ cũng không làm gì được.
Nguyên linh của Thái Thượng Chân Nhân còn chưa thoát khỏi cơ thể, Ma Tôn Sứ Giả liền mạnh mẽ há miệng hút nguyên linh vào trong bụng.
Tam đại cao thủ nhìn thấy, hiển nhiên không thể để hắn dễ dàng thành công được, đang muốn xuất thủ, đột nhiên một tiếng nổ từ xa vời truyền tới, sau đó một tia máu hiện lên, một người có đôi cách phía sau, quanh thân thể đầy lân phiến màu máu, hai bên trán còn dài ra hai chiếc sừng, một gã ma tộc khác thình lình xuất hiện.
Chính là Huyết Ma, trong nháy mắt lại thêm một gã Nguyên Thủy Ma Tộc, tình thế phảng phất như đã đi vào ngõ cụt, trên mặt chúng tu thậm chí hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Ma Tôn Sứ Giả liếc mắt nhìn Huyết Ma, lập tức chuyển ánh mắt tới phía sau Huyết Ma, đang có bốn cỗ khí nguyên cường đại truy đuổi tới.
Chỉ chốc lát, ba gã vu sư và một gã nữ tử sắc mặt tuyết trắng, vô cùng tú lệ, lao tới như lưu tinh.
Tu luyện giả nội lục luôn có ấn tượng không tốt lắm đối với Vu sư thảo nguyên, thậm chí là chán ghét tới cực điểm, thế nhưng hiện tại đột nhiên xuất hiện ba gã Vu sư lại làm cho các tu luyện giả hiện lên vẻ mừng rõ, dù sao cũng là cường viện tới.
Mà vị nữ tử tú lệ, vẻ mặt luôn luôn băng lãnh lại tỏa ra khí nguyên cường đại đến không thể tưởng tượng được, thậm chí đã vượt qua ba đại cao thủ.
Nàng là người phương nào? Trong lòng chúng tu đều hiện ra một nghi vấn. Nhưng cho dù bọn họ lục lọi trong trí nhớ như thế nào đi nữa cũng không có chút ấn tượng nào đối với nhân vật này.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, lại có một tu luyện giả chết dưới móng vuốt của tà ngục thiên long, số lượng tu luyện giả đang không ngừng giảm đi, làm cho các tu luyện giả vẫn còn sống sót kinh khủng không thôi, muốn chạy trốn nhưng không thể trốn thoát, chí ít có hơn ba nghìn yêu trùng bao vây xung quanh bọn họ.
Tất cả tu luyện giả ở đây hầu như đều là linh hồn giai, chỉ có đám người một chỗ có tu vi tương đối yếu nhược một chút, chỉ có tu vi đại sư giai hậu kỳ.
Mấy tu luyện giả này phối hợp rất ăn ý, di chuyển theo vị trí góc cảnh chống đối lại công kích của đàn yêu trùng. Nếu như Lâm Khiếu Đường có mặt tại đây nhất định sẽ kinh hãi không thôi.
Bởi vì mấy tên tu luyện giả này đều là cố nhân trước đó có duyên gặp mặt mấy lần, chính là tổ năm người Ma Tông, Quỷ Nhãn Lãng Tử, Cự Thân La Hán, Thanh Diện Cư Sĩ, Song Đồng Kim Võng, hợp tác với bốn người này còn có Cái trưởng lão của Hiên Viên Tông, Trường Mi Lão Nhân và đôi phu phụ âm Dương Song Sát.
Mấy người này xông vào trong đại lục Phong Ma, mặc dù cũng gặp phải không ít phiền phức, thế nhưng bằng vào nhân số đông đảo, lại kinh nghiệm rất phong phú, đã tránh thoát được nhiều nguy hiểm, trong tầng lớp đại sư giai, mấy người này coi như là đỉnh cao nhất.
Bất quá lúc này mọi người đều đang gặp phải nguy cơ cực lớn, cầu sinh trong hiểm cảnh, mỗi người đều tập trung tinh thần chống đỡ lại công kích của đàn yêu trùng, nếu như có chút phân thần, sợ là sẽ lập tức phải bỏ mạng.
- Quỷ Nhãn huynh, hôm nay huynh đệ chúng ta sợ là phải mất mạng tại đây rồi!
Ra sức chống lại ba bốn con hắc phong tri muội, Cự Thân La Hán thở hổn hển nói.
Cánh tay trái của Cự Thân La Hán cũng đã tràn đầy máu tươi, trước đó bị một con ma kim sa giác trùng đáng trúng, hiện tại đang nỗ lực chống đỡ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Ha ha, chết như vậy cũng coi như là thống thoái, hai huynh đệ Kim Võng chúng ta, cuộc đời này không tiếng!
Hai huynh đệ Song Đồng Kim Võng cùng kêu lên nói, cũng tỏ ra một cỗ khí thế dung cảm, tâm tình của những người còn lại thoáng trở nên dâng trào một chút.
Thanh Diện Cư Sĩ cười thảm nói.
- Mà thôi, mà thôi, so với vô vọng đột phá mà chết già, coi như chúng ta có một phen thống khoái.
Cát trưởng lão khống chế hơn mười thanh Trường Phong Kiếm, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, khe khẽ thở dài, Trường Mi Lão Tổ bên cạnh hắn có chút âm trầm, tâm tình của phu phụ âm Dương Song Sát có chút thoái mái, phu phụ hai người đồng lòng hợp lực phát huy âm dương song quyết tới cực hạn, đúng là đã đạt tới uy lực linh hồn giai trung kỳ, trở thành bộ phận chiến lực hạch tâm của toàn bộ mấy người.
Bỗng nhiên một đầu tà ngục thiên long cấp bách áp sát đến, làm cho tâm trạng chín người cả kinh, trong các yêu trùng thì số lượng tà ngục thiên long ít nhất, tổng cộng chỉ có hơn ba mươi con, thế nhưng yêu trùng này lại là loại có sức chiến đấu đáng sợ nhất.
Tùy tiện chỉ một con đều có thể đạt tới cấp mười ba, có mấy con thậm thí còn đạt tới cấp mười bốn, cấp mười tốn so với tứ đại ma tướng cũng chỉ kém hơn một bậc mà thôi.
Giữa sân, gần trăm vị tu luyện giả đã có hơn ba ngươi vị ngã xuống, hầu như có hơn phân nửa đều chết dưới móng vuốt của loại yêu trùng khủng khiếp này.
- Mọi người cẩn thận!
Dương Sát Chân Nhâ trong âm Dương Song sát hét lớn.
Thế nhưng tốc độ của tà ngục thiên long so với bề ngoài còn nhanh hơn nhiều, chốt lát đã vọt lên, bắn ra mấy sợi tơ màu đen.
Những sợi tơ này không chỉ có dẻo dai mười phần, lại còn chứa kịch độc không gì sánh được, thậm chí còn có lưỡi dao sắc bén, vô cùng đáng sợ.
Đương đương… vài tiếng vang thanh thúy, mấy sợi tơ màu đen dễ dàng xuyên qua được phòng ngự của chín người, ba sợi nhằm thẳng vào Cự Thân La Hán.
Quỷ Nhãn Lãng Tử và Thanh Diện Cư Sĩ nhất thời kinh hãi, lập tức viện thủ, chỉ tiếng tu vi đại sư giai hậu kỳ của bọn họ so với tà ngục thiên long trước mắt quả thực không kham nổi một kích, tốc độ cũng vô cùng chậm chạp.
Cự Thân La Phong thầm niệm chú trong miệng, thân thể bành trướng, dùng tới lực lượng cuối cùng đồng quy vu tận với sợi tơ màu đen.
- La Hán huynh, không thể!
Quỷ Nhãn Lãng Tử quát to một tiếng.
Cự Thân La Hán sửng sốt, trên khuôn mặt chỉ còn lại nét cười thảm, đang muốn tự bạo, bỗng nhiên có một ánh đao màu đen thật lớn lướt qua hư không.
Tà ngục thiên long còn chưa kịp kêu lên một tiếng thì đã bị phân thây, một trùng nguyên tâm bay ra khỏi trùng thi rơi vào trong tay đại hán mặt đen, ánh đao màu đen vừa rồi chính là do đại hán mặt đen phóng ra.
Chín tên tu luyện giả cho rằng chính mình hẳn là phải chết không cần nghi ngờ đều lộ vẻ mặt kinh hãi, nhìn đại hán mặt đen, mỗi người đều vô cùng sợ hãi và kính trọng.
- Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp, vãn bối vô cùng cảm kích!
Cự Thân La Hán luôn luôn ngạo nghễ lúc này cũng cúi đầu hèn mọn nói.
- Tiểu bối các ngươi có thể chống đỡ được tới bây giờ coi như không tồi, không nên đơn giản phi hoài bản thân mình!
Hình Hướng Thiên lạnh lùng nói, nếu là bình thường hắn tuyệt đối không nói những lời đại nghĩa như thế này, bất quá thời khắc nguy cơ phải biết đoàn kết, cho dù là tu luyện giả tu vi đại sư giai, chỉ cần lợi dụng thỏa đáng là có thể phát huy sức chiến đầu không tồi.
Hình Hướng Thiên nói xong liền điều khiển thanh thiên đồ đao hắc khí tận trời huy vũ mạnh mẽ, yêu trùng bốn phía một khi bị ánh đao màu đen đụng vào lập tức bị chém thành hai nửa.
Chỉ chốc lát ánh đao màu đen bay đầy trời, áp lực của các tu luyện giả nhất thời giảm đi hơn phân nửa, những ánh đao màu đen này giống như thực thể, cho dù chặt đứt hơn mười yêu trùng vẫn như cũ không hề tiêu tán, có chút bắn trúng mặt cát trắng bên dưới, lập tức đẩy lên một tầng sóng cát cao hơn mười trượng, hình thành một hố to rộng hơn hai mươi trượng.
Chân khí hộ thể trên người Hình Hướng Thiên đã hoàn toàn thực chất hóa, hình thành nên một tầng cương tráo màu đen, coi như là yêu trùng cấp mười bốn tà ngục thiên long tới tấn công cũng không thể nào làm lay động một chút.
Chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, hơn phân nửa yêu trùng trong hư không bị diệt sát.
Chúng tu luyện giả từ kinh hoàng sợ hãi định thần lại, lại bị uy lực giống như ma thần của Hình Hướng Thiên thuyết phục, thầm than may mà có vị ma viện viện thủ Tiềm Long Viện này tồn tại.
Hình Hướng Thiên tàn sát còn chưa kết thúc, thân thể đã nóng lên, giết rất sảng khoái, thiên đồ đao trong tay mạnh mẽ huy vũ, một ánh đao màu đen dài hơn mười trượng phá không mà đi, tất cả các yêu trùng chặn đường của nó lập tức bị tiêu diệt.
Khi đao ảnh màu đen bay ra khỏi trùng vây, cư nhiên lần thứ hai bay trở lại, chính là do Hình Hướng Thiên khống chế áng đao này.
Mọi người nhất thời kinh hãi, đây là dạng vũ kỹ thần kỳ gì, so với phi kiếm đạo kỹ còn mạnh hơn tới mấy lần, võ tu đạt tới đỉnh phong quả nhiên là kinh khủng.
Số lượng yêu trùng kịch liệt giảm đi, toàn bộ thân thần đều tập trung chú ý đề phong gã nam tử anh tuấn mặc quần áo của Kinh Vân Tử.
Tựa hồ như hắn đừng lại nơi này càng lâu thì ma khí trên người lại càng thêm kịch liệt. Nhưng Nguyên Thủy Ma Tộc này trực tiếp chuyển hóa chính khí chi nguyên trở thành ma khí, trong lòng Mục Bách Thông thầm khiếp sợ không thôi, phương pháp hấp thu nguyên khí kinh khủng như hế này thực sự vô cùng thâm độc, nếu như cho bọn họ đủ thời gian hấp thu chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi sao.
Ma Tôn Sứ Giả đối với chuyện số lượng yêu trùng kịch liệt giảm đi dường như không chút để ý, coi như đám yêu trùng đó đã hoàn thành nhiệm vụ, lúc này có nhiều nữa cũng không có bao nhiêu tác dụng, ai mạnh ai yếu không phải chỉ dựa vào số lượng.
Nhìn Hình Hướng Thiên dễ dàng tiêu diệt được yêu trùng, trên mặt Ma Tôn Sứ Giả cũng hiện lên nét tiếu ý châm chọc.
- Chết!
Trong hư không đột nhiên truyền tới tiếng hô của Hình Hướng Thiên, đám yêu trùng cuối cùng dưới ánh đao màu đen tàn sát đã hoàn toàn hóa thành bột phấn.
Tài nghệ kinh người làm cho tất cả các tu luyện giả có mặt tại đây kinh hãi không thôi.
Đây là lực lượng của đại tu sư hay sao? Không ít người thầm cảm thán trong lòng.
Yêu trùng rốt cuộc đã bị tiêu diệt sạch sẽ, bất quá từ gần trăm vị tu luyện giả lúc đầu, hiện tại chỉ còn lại chưa tới sáu mươi người, những người khác đã ngã xuống toàn bộ, mặc dù còn có một số chưa hoàn toàn bị diệt linh nguyên, chỉ là thân thể không còn, nhưng chỉ còn lại hồn phách mà không có thân thể thì bọn họ coi như đã không còn sức chiến đấu, chỉ có thể tạm thời sống nhờ trong những pháp bảo hoặc vật ký hồn của các tu luyện giả khác mà thôi, bọn họ ngoại trừ hy vọng trận chiến này nhanh chóng kết thúc ra, cái gì cũng không làm được.
Trong lúc mọi người còn đang sợ hãi than thở uy thế cường đại kinh người của Hình Hướng Thiên thì đột nhiên trên khối phong ma tế đàn lớn nhất truyền tới tiếng hét thảm.
Chỉ thấy lão giả họ Lưu Quỷ Võ Điện đã bị huyền băng Hùng Ma đục một lỗ, thân thể trong nháy mắt không còn sinh khí, một nguyên dương từ trong cơ thể thoát ra ngoài, đang muốn thi triển thuật thuấn di thì bị một cỗ hàn khí quấn lấy, càng không thể động đậy.
Huyền Băng Hùng Ma trước mắt tất cả mọi người há miệng nuốt nguyên dương của lão giả họ Lưu vào trong bụng, toàn bộ quá trình cực kỳ đơn giản, hơn nữa lại liền mạch rõ ràng, không có một tia dây dưa không dứt khoát nào.
Một vị đại tu sư lúc này đây ngã xuống trước mắt tất cả mọi người, trước sau chỉ trong thời gian một hai nhịp thở mà thôi.
Đại tu sư cũng sẽ chết? Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh khủng không thể tin tưởng, nhưng tên ma tướng này dĩ nhiên lợi hại đến như vậy, ba đại tu sư cũng không thể chống đỡ được sự tấn công của bọn họ.
Lão giả họ Lưu vừa mới chết, âm Quỷ Lão Ma và Thiên Bằng Thượng Nhân vốn phối hợp ba người thành trận hình tam giác tấn công phòng ngự nhất thời cật lực, dưới sự công kích cường đại thì bại chỉ là vấn đề thời gian.
Âm Quỷ Lão Ma vẫn liều mạng sử dụng ta Quỷ Vương thi hộ thể, dùng âm cực ma luân trận tấn công, thế nhưng âm cực ma luân trận đối với thân thể cường đại đến biến thái của Huyền Băng Hùng Ma tựa hồ như không có bao nhiêu tác dụng.
Thiên Bằng Thượng Nhân điều khiển hơn một nghìn thanh Thiên Bằng Vũ Nhận cũng chỉ là đau khổ chống đỡ.
Những vị đại tu sư này có tài nghệ trong mắt chúng tu đã là không thể tưởng tượng được, nếu những người có mặt tại đây đối đầu với bất kỳ đại tu sư nào, cho dù là hơn mười người đấu một người cũng chưa chắc đã là đối thủ, có thể điều này có chút khoa trương, thế nhưng rất nhiều tu luyện giả chưa từng nhìn thấy đại tu sư xuất thủ, trong lòng cũng chưa xác định được.
Nhưng mà, cho dù mỗi đại tu sư đều có tài nghệ siêu quần, nhưng trước mặt tứ đại ma tướng lại có vẻ lực bất tòng tâm như trước, những Nguyên Thủy Ma Tộc này không chỉ có thân thể cường đại, hơn nữa lại ma hồn không thể nào tưởng tượng nói.
Từ ma khí tỏa ra trên người tứ đại ma tướng, bọn họ chí ít cũng đạt tới cấp độ giả đế giai, tu vi cấp độ này tại hạ giới chính là tồn tại vô địch, thậm chí tồn tại vượt quá đại tu sư.
Không ít tu luyện giả tâm như tro nguội, sắc mặt tái nhợt, ý niệm chạy trốn trong đầu vô luận là có cường liệt cỡ nào cũng không thể làm gì được. Thân thể cực kỳ cứng ngắn, cho dù có thể hành động được như thường thì bốn phía trắng xóa, bọn họ cũng biết là không chạy đi đâu an toàn, chỉ sợ trong lúc chạy trốn còn táng thân trong sa mạc mênh mông.
Phốc…
Thái Thượng Chân Chân đón đỡ một kích của Trùng Ma, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu, đã bị nội thương.
Bỗng nhiên, trong hư không lóe lên một hư ảnh, Thái Thượng Chân Nhân kinh khủng nhìn vào nửa người bên dưới của mình rơi xuống đất, thân thể đã chia đôi hai nửa.
Thanh niên nam tử mặc đạo bào giống Kinh Vân Tử đã xuất thủ với Thái Thượng Chân Nhân, hắn chỉ dùng một con dao nho nhỏ liền đã có thể nhanh chóng cắt đứt đôi thân thể của Thái Thượng Chân Nhân.
Nhìn trên tay vẫn còn vương một ít máu lão, ánh mắt Ma Tôn Sứ Giả lộ rõ vẻ hưng phấn, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm vết máu, biểu tình vô cùng hưởng thụ, đã bao nhiêu năm không hề hưởng thụ qua máu tươi, chính Ma Tôn Sứ Giả cũng không thể nhớ rõ nữa rồi, bất quá cho dù đã trải qua hàng vạn năm, vị đạo kia vẫn cảm giác tuyệt vời giống như trước đây.
Trên mặt Hình Hướng Thiên, Mục Bách Thông và Cửu Đỉnh Công đều hiện ra vẻ kinh sợ, vừa rồi bọn họ cư nhiên không hề phát hiện ra gã nam tử kia muốn tấn công, tốc độ của hắn quả thực quá khủng khiếp rồi, cho dù tam đại cao thủ tập trung phòng vệ cũng không làm gì được.
Nguyên linh của Thái Thượng Chân Nhân còn chưa thoát khỏi cơ thể, Ma Tôn Sứ Giả liền mạnh mẽ há miệng hút nguyên linh vào trong bụng.
Tam đại cao thủ nhìn thấy, hiển nhiên không thể để hắn dễ dàng thành công được, đang muốn xuất thủ, đột nhiên một tiếng nổ từ xa vời truyền tới, sau đó một tia máu hiện lên, một người có đôi cách phía sau, quanh thân thể đầy lân phiến màu máu, hai bên trán còn dài ra hai chiếc sừng, một gã ma tộc khác thình lình xuất hiện.
Chính là Huyết Ma, trong nháy mắt lại thêm một gã Nguyên Thủy Ma Tộc, tình thế phảng phất như đã đi vào ngõ cụt, trên mặt chúng tu thậm chí hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Ma Tôn Sứ Giả liếc mắt nhìn Huyết Ma, lập tức chuyển ánh mắt tới phía sau Huyết Ma, đang có bốn cỗ khí nguyên cường đại truy đuổi tới.
Chỉ chốc lát, ba gã vu sư và một gã nữ tử sắc mặt tuyết trắng, vô cùng tú lệ, lao tới như lưu tinh.
Tu luyện giả nội lục luôn có ấn tượng không tốt lắm đối với Vu sư thảo nguyên, thậm chí là chán ghét tới cực điểm, thế nhưng hiện tại đột nhiên xuất hiện ba gã Vu sư lại làm cho các tu luyện giả hiện lên vẻ mừng rõ, dù sao cũng là cường viện tới.
Mà vị nữ tử tú lệ, vẻ mặt luôn luôn băng lãnh lại tỏa ra khí nguyên cường đại đến không thể tưởng tượng được, thậm chí đã vượt qua ba đại cao thủ.
Nàng là người phương nào? Trong lòng chúng tu đều hiện ra một nghi vấn. Nhưng cho dù bọn họ lục lọi trong trí nhớ như thế nào đi nữa cũng không có chút ấn tượng nào đối với nhân vật này.