- Tác giả
- Bodhi Bodhi (Bo)
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- HE
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 78C
- Nguồn
- Bodhi Bodhi (Bo)
- Lượt đọc
- 3,316
- Cập nhật
Hoàng Nguyên, một đứa trẻ lớn lên không nhận được tình thương của bố mẹ, lại đồng cảm với một đứa trẻ có hoàn cảnh giống hệt như mình. Mang trái tim không lành lặn đi chữa lành một trái tim không lành lặn khác.
Không biết bắt đầu từ khi nào, mà tình thương ấy ngày một lớn dần, hơn cả tình cô trò, sánh ngang tình mẫu tử. Cô là người ở bên cạnh, cùng Hoàng Bách từ những ngày đứa trẻ có vấn đề về tâm lý ấy vẫn sống thu mình, luôn sợ sệt ngại phải tiếp xúc với người ngoài cho tới khi trở thành một thằng nhóc con hoạt bát, thông minh lanh lợi vô cùng.
Cũng bởi sự chân thành, cô cũng làm tan chảy được trái tim dường như hóa đá của chàng sĩ quan Quân đội - Hoàng Tùng, bố của Hoàng Bách người đàn ông luôn mang thành kiến với mình. Và cũng nhờ đó Hoàng Nguyên đã tháo bỏ được sự ghét bỏ vô hình với những người mang quân phục... bao gồm cả người cha luôn yêu thương cô âm thầm, nhưng chưa bao giờ nói, để con gái của mình, bơ vơ giữa tình yêu của bố.
Tình yêu có thể thay đổi theo thời gian, cảm xúc khi có thể phai nhạt dần bởi nhiều thứ tác động, nhưng khi thật lòng thương một ai đó thì nó lại day dứt vô cùng, chỉ cần thấy họ tổn thương, ta liền đau đớn gấp bội phần, liền muốn dùng thứ tình cảm chân thật tận sâu đáy lòng để xoa dịu nó.
Tình yêu của Hoàng Nguyên và Hoàng Tùng cũng bắt đầu bởi chính thứ tình thương như thế, bởi vì thương nên mới yêu đến day dứt, dù xảy ra bao sóng gió vẫn không thể tách rời… Thứ tình cảm anh dành cho cô tuy chưa đến nỗi khắc cốt ghi tâm, yêu đến chết đi sống lại nhưng đó là sự đồng điệu của hai linh hồn khi đã thật sự thấu hiểu đối phương. Giữa họ không còn đơn thuần chỉ là thứ tình yêu mãnh liệt của một đôi trai gái mà là sự bù đắp sự thiếu hụt khiến trái tim vốn hổng một lỗ nay đã được lấp đầy.
"Tổ quốc anh không thể phụ, em lại càng không nhưng tư lợi cá nhân có thể vì em mà từ bỏ được, chỉ cần bố gả con gái cho anh thôi…”
Không biết bắt đầu từ khi nào, mà tình thương ấy ngày một lớn dần, hơn cả tình cô trò, sánh ngang tình mẫu tử. Cô là người ở bên cạnh, cùng Hoàng Bách từ những ngày đứa trẻ có vấn đề về tâm lý ấy vẫn sống thu mình, luôn sợ sệt ngại phải tiếp xúc với người ngoài cho tới khi trở thành một thằng nhóc con hoạt bát, thông minh lanh lợi vô cùng.
Cũng bởi sự chân thành, cô cũng làm tan chảy được trái tim dường như hóa đá của chàng sĩ quan Quân đội - Hoàng Tùng, bố của Hoàng Bách người đàn ông luôn mang thành kiến với mình. Và cũng nhờ đó Hoàng Nguyên đã tháo bỏ được sự ghét bỏ vô hình với những người mang quân phục... bao gồm cả người cha luôn yêu thương cô âm thầm, nhưng chưa bao giờ nói, để con gái của mình, bơ vơ giữa tình yêu của bố.
Tình yêu có thể thay đổi theo thời gian, cảm xúc khi có thể phai nhạt dần bởi nhiều thứ tác động, nhưng khi thật lòng thương một ai đó thì nó lại day dứt vô cùng, chỉ cần thấy họ tổn thương, ta liền đau đớn gấp bội phần, liền muốn dùng thứ tình cảm chân thật tận sâu đáy lòng để xoa dịu nó.
Tình yêu của Hoàng Nguyên và Hoàng Tùng cũng bắt đầu bởi chính thứ tình thương như thế, bởi vì thương nên mới yêu đến day dứt, dù xảy ra bao sóng gió vẫn không thể tách rời… Thứ tình cảm anh dành cho cô tuy chưa đến nỗi khắc cốt ghi tâm, yêu đến chết đi sống lại nhưng đó là sự đồng điệu của hai linh hồn khi đã thật sự thấu hiểu đối phương. Giữa họ không còn đơn thuần chỉ là thứ tình yêu mãnh liệt của một đôi trai gái mà là sự bù đắp sự thiếu hụt khiến trái tim vốn hổng một lỗ nay đã được lấp đầy.
"Tổ quốc anh không thể phụ, em lại càng không nhưng tư lợi cá nhân có thể vì em mà từ bỏ được, chỉ cần bố gả con gái cho anh thôi…”
Bình luận facebook