Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1246
Mà năm người cũng không có giằng co với nhau, trong đó bốn người một phe, cộng đồng đối mặt với người khác, trong bốn người có một người đang đứng trên chân long khổng lồ.
Chân long này toàn thân tràn ngập hỏa diễm, khác với chân long khác, nó có ba chân.
Những thân ảnh này không phải ai khác, chính là bốn đại đế.
Người đứng trên Hỏa Long ba chân, hiển nhiên là Thanh Đế!
Bên người Thanh Đế là một trung niên, hắn mặc áo dài màu tím nhạt, trước người bạch quang vạn trượng, sau lưng tử quang lơ lửng, không thể nghi ngờ, đây là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, mà trung niên này chính là Cổ Đế!
Mặc dù đối mặt là Tà Đế, Cổ Đế vẫn lạnh nhạt như trước, toàn thân không hề bận tâm, song phương không nói lời nào.
Bên người Cổ Đế, tự nhiên chính là Huyền Đế đang mặc váy dài.
Nàng cầm Bạch Ngọc Tán, khí tức năng lượng nhàn nhạt tỏa ra các nơi, không người nào dám nhìn thẳng, nhưng ngẫu nhiên ánh mắt nhìn qua người bên cạnh, trong ánh mắt mang theo nhu tình vô tận.
Nghĩ đến có thể sóng vai chiến đấu với Cổ Đế, cho dù kết quả như thế nào, trong lòng Huyền Đế cũng vô cùng hạnh phúc.
Bên người Huyền Đế là một lão giả, áo bào như sương, tóc và lông mi trắng như tuyết, trên gương mặt uy nghiêm và già nua mang theo nét hiền lành, tất nhiên là Bạch Đế!
Bốn vị đại đế, Thanh Đế khí phách không ai địch nổi, Cổ Đế bình thản như nước, Huyền Đế thanh nhã lại lăng lệ, Bạch Đế như trưởng lão, nhưng nhìn như không hề cao chót vót lại tỏa ra uy áp vô tận.
Mà hình ảnh này là thời điểm đối chiến Tà Đế.
- Tà Đế!
Thân hình Thần Dạ run lên bần bật, ánh mắt nhanh chóng di động, bóng người đối diện với bốn đại đế, Thần Dạ không nhịn được run lên.
Rốt cuộc là người thế nào?
Quanh người của hắn tràn ngập tà khí tinh thuần nhất, dưới tà khí bao phủ, thân thể Tà Đế giống như tà chủ.
Tà khí cũng không cải biến quy tắc hư khong, càng không làm cho Tà Đế có bất kỳ biến hóa nào, nhưng mà hắn đứng ở nơi đó khiến người ta có cảm giác mờ mịt, giống như không hề tồn tại.
Thần Dạ muốn nhìn rõ ràng, Tà Đế có phải là người trẻ tuổi thần bí hay không, thế nhưng mà tà khí vô cùng tinh thuần biến thành tầng sa mỏng, che khuất ánh mắt thế nhân.
Mà thân hình Tà Đế không hợp với người trẻ tuổi. Thần Dạ nhíu mày lại, một lát sau đột nhiên bật cười, chư vị tiền bối trong đại điện chưa từng nhìn thấy Tà Đế đại chiến, nhưng đối với Tà Đế có nhận thức nhất định.
Nếu như người trẻ tuổi kia là Tà Đế, bọn họ không có lý do gì không nhận ra.
- Năm đó...
Sau khi đám người Thần Dạ phục hồi tinh thuần lại, trên vương tọa, trung niên nhân mới trầm giọng nói ra:
- Cuộc chiến năm đó ảnh hưởng cả thế giới, mặc dù đại chiến ở sâu trong tinh không, thế nhưng mà người trên thế gian đều cảm nhận được dư âm và uy lực còn lại của họ. Những người chúng ta không có tư cách tham gia vào trong đó, thế nhưng mà có thể nhìn trộm bọn họ chiến đấu.
- Trước khi chúng ta tọa hóa, nương tựa vào trí nhớ và hao hết tâm lực diễn biến lại, tuy không phải tràng cảnh chân thật, nhưng đại chiến lúc đó cũng diễn biến như thế.
Trung niên nhân giọng nói tràn ngập hy vọng:
- Ta hy vọng chư vị tiểu hữu, toàn tâm đi quan sát đại đế chiến đấu, tiến tới lĩnh ngộ tâm đắc. Tuy tu vị các ngươi kém các đại đế quá lớn, nhưng các ngươi là người cực kỳ xuất sắc, hy vọng các ngươi có thể có thu hoạch, trong tương lai ứng phó Tà Đế có thể dễ dàng một chút.
- Các tiền bối yên tâm, chúng ta toàn lực ứng phó!
Trung niên nhân gật gật đầu, rồi sau đó thân ảnh lập tức mờ đi, cùng lúc đó những người khác cũng biến mất.
Liền vào lúc này không gian tồn tại cũng áp xuống.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, đám người Thần Dạ thình lình phát hiện bọn họ lại xuất hiện trong đại chiến, nhưng mấy vị đại đế với bọn họ mà nói chỉ là hư ảo, nhưng mà hành động của bọn họ cũng rõ ràng hơn.
Trong bốn đại đế thì hiển nhiên Thanh Đế bá đạo nhất, chân đạp Hỏa Long ba chân, toàn thân của hắn có ánh sao vờn quanh, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tà Đế, rồi sau đó ngôi sao hóa thành thiết quyền đánh thẳng vào Tà Đế.
Đối mặt một kích hung hãn này, Tà Đế trong tà khí tùy ý quơ tay một cái, tà khí đầy trời khởi động đánh tan Tinh Thần Thiết Quyền, Thanh Đế chân cưỡi Hỏa Long ba chân bị đẩy lùi.
- Quả nhiên cường đại!
Ánh mắt đám người Thần Dạ ngưng tụ, Phong Ma cảm thụ rõ ràng nhất, Tinh Thần Quyết của hắn tuy chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng đối với Tinh Thần Quyết đã hiểu rõ, dùng tu vị Thanh Đế thi triển Tinh Thần Quyết không thể nghi ngờ là trực tiếp điều động ngôi sao trên tinh không, nói nó có uy lực hủy diệt một thế giới còn chưa đủ.
Nhưng mà cũng bị Tà Đế dễ dàng ngăn cản được.
Dường như mắt thấy Thanh Đế khinh địch bị bức lui, Cổ Đế Huyền Đế cùng với Bạch Đế không có dừng lại.
Tia sáng bao phủ, Thiên Đao tỏa ra vạn đao quang mang, lực lượng lăng lệ chém vỡ hư không, trong nháy mắt vạn đạo quang mang áp súc vào một điểm.
Một điểm đao quang này đủ hủy thiên diệt địa, chém thẳng vào Tà Đế.
Cùng một thời gian, Cổ Đế điện hào quang bao phủ hư không, giống như tấm lụa màu tím, giống như nước bao phủ Tà Đế, uy thế nhìn qua rất bình thản, nhưng mà tạo thành phá hư không kém gì Thiên Đao.
- Cổ Đế điện, quả nhiên không chỉ là thần vật phòng ngự.
Đồng tử Thần Dạ co rút, hắn nhìn thấy Cổ Đế tiến công và một thân ảnh lăng không hiện ra, tuy thân ảnh này không có tương trợ Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, nhưng mà công kích không yếu hơn Cổ Đế.
- Đó là bổn mạng hồn phách của Cổ Đế, hồn biến, đăng đường!
Sau một lát Thần Dạ cũng cảm ứng được cấp độ hồn biến của Cổ Đế, đăng đường, nhưng mà còn chưa tới đỉnh phong.
Tu luyện hồn biến đúng là quá khó khăn.
Thần Dạ sớm đã biết rõ trạng thái hồn biến của Cổ Đế, chưa từng đạt đến đại thành chi cảnh, nhưng mà còn chưa đạt tới đăng đường đỉnh phong.
Nhưng mà trong lòng Thần Dạ cũng hiểu, hồn biến đăng đường chính mình đã gặp qua, nhưng cho dù là kẻ nào cũng chưa chắc trong mười năm có thành tựu như hắn.
Mà có lẽ Cổ Đế cũng không có toàn tâm tu luyện hồn biến, càng không có khả năng cho hồn biến hấp thu một nửa năng lượng, mà tu vị bản thân Cổ Đế thì bổn mạng hồn phách trợ giúp ít lại càng ít.
Nhưng mà những nguyên nhân này còn chưa đủ, đó là bởi vì hồn biến quá khó luyện.
Sau Cổ Đế là Huyền Đế theo sát tới, trên đỉnh đầu Tà Đế có bàn tay vạn đạo quang mang, óng ánh sáng long lanh tỏa ra chấn động huyền diệu.
Cự chưởng đè xuống, vô tận hư không vỡ vụn từng khúc, trong nháy mắt toàn bộ hóa thành hư vô.
Bốn vị đại đế hiển nhiên là thương lượng tốt, Thanh Đế, Cổ Đế, Huyền Đế đánh chính diện, Bạch Đế lại thuấn di ra sau lưng Tà Đế.
Trên chín tầng trời, năng lượng phong bạo quét qua các nơi, dùng Bạch Đế làm trung tâm, giống như thế giới chi lực đều hội tụ vào lòng bàn tay của hắn, thời điểm phát ra cắt nắt hư không, đánh thẳng vào người Tà Đế.
Chân long này toàn thân tràn ngập hỏa diễm, khác với chân long khác, nó có ba chân.
Những thân ảnh này không phải ai khác, chính là bốn đại đế.
Người đứng trên Hỏa Long ba chân, hiển nhiên là Thanh Đế!
Bên người Thanh Đế là một trung niên, hắn mặc áo dài màu tím nhạt, trước người bạch quang vạn trượng, sau lưng tử quang lơ lửng, không thể nghi ngờ, đây là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, mà trung niên này chính là Cổ Đế!
Mặc dù đối mặt là Tà Đế, Cổ Đế vẫn lạnh nhạt như trước, toàn thân không hề bận tâm, song phương không nói lời nào.
Bên người Cổ Đế, tự nhiên chính là Huyền Đế đang mặc váy dài.
Nàng cầm Bạch Ngọc Tán, khí tức năng lượng nhàn nhạt tỏa ra các nơi, không người nào dám nhìn thẳng, nhưng ngẫu nhiên ánh mắt nhìn qua người bên cạnh, trong ánh mắt mang theo nhu tình vô tận.
Nghĩ đến có thể sóng vai chiến đấu với Cổ Đế, cho dù kết quả như thế nào, trong lòng Huyền Đế cũng vô cùng hạnh phúc.
Bên người Huyền Đế là một lão giả, áo bào như sương, tóc và lông mi trắng như tuyết, trên gương mặt uy nghiêm và già nua mang theo nét hiền lành, tất nhiên là Bạch Đế!
Bốn vị đại đế, Thanh Đế khí phách không ai địch nổi, Cổ Đế bình thản như nước, Huyền Đế thanh nhã lại lăng lệ, Bạch Đế như trưởng lão, nhưng nhìn như không hề cao chót vót lại tỏa ra uy áp vô tận.
Mà hình ảnh này là thời điểm đối chiến Tà Đế.
- Tà Đế!
Thân hình Thần Dạ run lên bần bật, ánh mắt nhanh chóng di động, bóng người đối diện với bốn đại đế, Thần Dạ không nhịn được run lên.
Rốt cuộc là người thế nào?
Quanh người của hắn tràn ngập tà khí tinh thuần nhất, dưới tà khí bao phủ, thân thể Tà Đế giống như tà chủ.
Tà khí cũng không cải biến quy tắc hư khong, càng không làm cho Tà Đế có bất kỳ biến hóa nào, nhưng mà hắn đứng ở nơi đó khiến người ta có cảm giác mờ mịt, giống như không hề tồn tại.
Thần Dạ muốn nhìn rõ ràng, Tà Đế có phải là người trẻ tuổi thần bí hay không, thế nhưng mà tà khí vô cùng tinh thuần biến thành tầng sa mỏng, che khuất ánh mắt thế nhân.
Mà thân hình Tà Đế không hợp với người trẻ tuổi. Thần Dạ nhíu mày lại, một lát sau đột nhiên bật cười, chư vị tiền bối trong đại điện chưa từng nhìn thấy Tà Đế đại chiến, nhưng đối với Tà Đế có nhận thức nhất định.
Nếu như người trẻ tuổi kia là Tà Đế, bọn họ không có lý do gì không nhận ra.
- Năm đó...
Sau khi đám người Thần Dạ phục hồi tinh thuần lại, trên vương tọa, trung niên nhân mới trầm giọng nói ra:
- Cuộc chiến năm đó ảnh hưởng cả thế giới, mặc dù đại chiến ở sâu trong tinh không, thế nhưng mà người trên thế gian đều cảm nhận được dư âm và uy lực còn lại của họ. Những người chúng ta không có tư cách tham gia vào trong đó, thế nhưng mà có thể nhìn trộm bọn họ chiến đấu.
- Trước khi chúng ta tọa hóa, nương tựa vào trí nhớ và hao hết tâm lực diễn biến lại, tuy không phải tràng cảnh chân thật, nhưng đại chiến lúc đó cũng diễn biến như thế.
Trung niên nhân giọng nói tràn ngập hy vọng:
- Ta hy vọng chư vị tiểu hữu, toàn tâm đi quan sát đại đế chiến đấu, tiến tới lĩnh ngộ tâm đắc. Tuy tu vị các ngươi kém các đại đế quá lớn, nhưng các ngươi là người cực kỳ xuất sắc, hy vọng các ngươi có thể có thu hoạch, trong tương lai ứng phó Tà Đế có thể dễ dàng một chút.
- Các tiền bối yên tâm, chúng ta toàn lực ứng phó!
Trung niên nhân gật gật đầu, rồi sau đó thân ảnh lập tức mờ đi, cùng lúc đó những người khác cũng biến mất.
Liền vào lúc này không gian tồn tại cũng áp xuống.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, đám người Thần Dạ thình lình phát hiện bọn họ lại xuất hiện trong đại chiến, nhưng mấy vị đại đế với bọn họ mà nói chỉ là hư ảo, nhưng mà hành động của bọn họ cũng rõ ràng hơn.
Trong bốn đại đế thì hiển nhiên Thanh Đế bá đạo nhất, chân đạp Hỏa Long ba chân, toàn thân của hắn có ánh sao vờn quanh, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tà Đế, rồi sau đó ngôi sao hóa thành thiết quyền đánh thẳng vào Tà Đế.
Đối mặt một kích hung hãn này, Tà Đế trong tà khí tùy ý quơ tay một cái, tà khí đầy trời khởi động đánh tan Tinh Thần Thiết Quyền, Thanh Đế chân cưỡi Hỏa Long ba chân bị đẩy lùi.
- Quả nhiên cường đại!
Ánh mắt đám người Thần Dạ ngưng tụ, Phong Ma cảm thụ rõ ràng nhất, Tinh Thần Quyết của hắn tuy chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng đối với Tinh Thần Quyết đã hiểu rõ, dùng tu vị Thanh Đế thi triển Tinh Thần Quyết không thể nghi ngờ là trực tiếp điều động ngôi sao trên tinh không, nói nó có uy lực hủy diệt một thế giới còn chưa đủ.
Nhưng mà cũng bị Tà Đế dễ dàng ngăn cản được.
Dường như mắt thấy Thanh Đế khinh địch bị bức lui, Cổ Đế Huyền Đế cùng với Bạch Đế không có dừng lại.
Tia sáng bao phủ, Thiên Đao tỏa ra vạn đao quang mang, lực lượng lăng lệ chém vỡ hư không, trong nháy mắt vạn đạo quang mang áp súc vào một điểm.
Một điểm đao quang này đủ hủy thiên diệt địa, chém thẳng vào Tà Đế.
Cùng một thời gian, Cổ Đế điện hào quang bao phủ hư không, giống như tấm lụa màu tím, giống như nước bao phủ Tà Đế, uy thế nhìn qua rất bình thản, nhưng mà tạo thành phá hư không kém gì Thiên Đao.
- Cổ Đế điện, quả nhiên không chỉ là thần vật phòng ngự.
Đồng tử Thần Dạ co rút, hắn nhìn thấy Cổ Đế tiến công và một thân ảnh lăng không hiện ra, tuy thân ảnh này không có tương trợ Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, nhưng mà công kích không yếu hơn Cổ Đế.
- Đó là bổn mạng hồn phách của Cổ Đế, hồn biến, đăng đường!
Sau một lát Thần Dạ cũng cảm ứng được cấp độ hồn biến của Cổ Đế, đăng đường, nhưng mà còn chưa tới đỉnh phong.
Tu luyện hồn biến đúng là quá khó khăn.
Thần Dạ sớm đã biết rõ trạng thái hồn biến của Cổ Đế, chưa từng đạt đến đại thành chi cảnh, nhưng mà còn chưa đạt tới đăng đường đỉnh phong.
Nhưng mà trong lòng Thần Dạ cũng hiểu, hồn biến đăng đường chính mình đã gặp qua, nhưng cho dù là kẻ nào cũng chưa chắc trong mười năm có thành tựu như hắn.
Mà có lẽ Cổ Đế cũng không có toàn tâm tu luyện hồn biến, càng không có khả năng cho hồn biến hấp thu một nửa năng lượng, mà tu vị bản thân Cổ Đế thì bổn mạng hồn phách trợ giúp ít lại càng ít.
Nhưng mà những nguyên nhân này còn chưa đủ, đó là bởi vì hồn biến quá khó luyện.
Sau Cổ Đế là Huyền Đế theo sát tới, trên đỉnh đầu Tà Đế có bàn tay vạn đạo quang mang, óng ánh sáng long lanh tỏa ra chấn động huyền diệu.
Cự chưởng đè xuống, vô tận hư không vỡ vụn từng khúc, trong nháy mắt toàn bộ hóa thành hư vô.
Bốn vị đại đế hiển nhiên là thương lượng tốt, Thanh Đế, Cổ Đế, Huyền Đế đánh chính diện, Bạch Đế lại thuấn di ra sau lưng Tà Đế.
Trên chín tầng trời, năng lượng phong bạo quét qua các nơi, dùng Bạch Đế làm trung tâm, giống như thế giới chi lực đều hội tụ vào lòng bàn tay của hắn, thời điểm phát ra cắt nắt hư không, đánh thẳng vào người Tà Đế.