Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-218
Chương 218: Phương Viên muốn theo đuổi Mục Hàn
Thấy Mục Hàn đưa ra yêu cầu như vậy, Phương Viên không khỏi nhíu mày.
Không dễ dàng gì mới khiến Tiểu Viên Tử hạ mình, chủ động đến tận cửa hòa giải, mà Mục Hàn lại ra vẻ như vậy, chẳng phải là rất quá đáng sao!
Phương Viên đang định lên tiếng giảng hòa thì Tiểu Viên Tử đã quỳ xuống trước mặt Mục Hàn, thấp giọng nói: “Xin lỗi, tôi sai rồi!”
Cảnh tượng này khiến Phương Viên kinh ngạc.
Tiểu Viên Tử quỳ thật sao?
Nhưng nghĩ kỹ lại, bây giờ tập đoàn Phi Long đã có đạo trưởng Cửu Dương chủ động làm gương mặt đại diện miễn phí, lật ngược tình thế trong chớp mắt, ngay cả đạo trưởng Cửu Dương cũng tin tưởng tập đoàn Phi Long một cách vô điều kiện thì ai còn dám chất vấn nữa đây?
E rằng đám fans hâm mộ lúc đầu ủng hộ Tiểu Viên Tử, bây giờ cũng không còn vững vàng với ý nghĩ của mình nữa rồi.
Cộng thêm việc chỉ trong vòng một phút, tập đoàn Phi Long có hàng chục tỷ đơn hàng.
Nên trong một thời gian ngắn, tập đoàn Phi Long đã trở thành doanh nghiệp hàng đầu nổi tiếng nhất ở Sở Bắc.
“Cô sai ở đâu?”, Mục Hàn lãnh đạm hỏi.
“Tôi không nên đơn phương chấm dứt hợp đồng gương mặt đại diện”, thấy vẻ mặt coi thường của Mục Hàn, Tiểu Viên Tử vội vàng nói thêm: “Chỉ cần tập đoàn Phi Long tiếp tục thực hiện hợp đồng gương mặt đại diện với tôi, tôi sẽ sẵn sàng làm gương mặt đại diện miễn phí suốt đời vô điều kiện cho bất kỳ sản phẩm nào của tập đoàn!”
Miễn phí suốt đời?
Làm gương mặt đại diện vô điều kiện cho bất kỳ sản phẩm nào?
Nghe Tiểu Viên Tử nói vậy, hai mắt Phương Viên sáng rực, lập tức gật đầu: “Được, tôi đồng ý”.
“Không được!”, Mục Hàn lắc đầu nói: “Tiểu Viên Tử, tôi nói cho cô biết, kể từ bây giờ, cô không còn mối quan hệ gì với tập đoàn Phi Long nữa”.
“Anh đùa đấy à?”, nghe Mục Hàn nói vậy, Tiểu Viên Tử liền nổi giận: “Tôi đã quỳ xuống rồi mà anh còn nói câu đó với tôi sao? Anh đùa tôi ư?”
“Phải đấy, Mục Hàn”, Phương Viên đứng bên cạnh không thể nhịn được nữa: “Người ta đã quỳ trước mặt mọi người, làm đến mức độ này rồi thì anh đừng ép người quá đáng!”
“Tôi nói không được là không được”, Mục Hàn cười nhạt chế nhạo: “Bảo cô ta quỳ xuống xin lỗi là để cô ta ghi nhớ kỹ”.
“Loại hot girl mạng có phẩm chất đạo đức tồi tệ như cô ta tuyệt đối không đủ tư cách để hợp tác với tập đoàn Phi Long chúng ta!”
“Hơn nữa, nếu như cô ta thật sự muốn xin lỗi thì tại sao hôm qua không đến, mà đợi sau khi đạo trưởng Cửu Dương đến làm gương mặt đại diện sản phẩm của chúng ta thì cô ta mới vội vàng chạy tới đây, bây giờ không sợ mất mặt trước mặt fans hâm mộ nữa à? Không sợ dư luận dị nghị nữa sao?”
“Cái quái gì vậy!”
Nghe Mục Hàn nói vậy, khuôn mặt Tiểu Viên Tử đỏ bừng tức giận.
“Anh!”, Tiểu Viên Tử chỉ tay vào mặt Mục Hàn, căm hận nghiến răng nghiến lợi, sau đó nói với Phương Viên: “Phó tổng giám đốc Phương, tập đoàn Phi Long các cô thật buồn cười! Chuyện lớn như hợp đồng gương mặt đại diện là lại để một tên đội trưởng đội bảo vệ khoa tay múa chân sao?”
“Ai không biết còn tưởng anh ta là phó tổng giám đốc đấy!”
Nghe Tiểu Viên Tử nói vậy, Phương Viên cũng cảm thấy mất mặt.
Cô ta lập tức trừng mắt liếc xéo Mục Hàn, nói: “Tôi đã quyết định rồi, tiếp tục hợp đồng với Tiểu Viên Tử”.
“Về phần phẩm chất của cô ấy, anh quan tâm nhiều vậy làm gì, chỉ cần cô ấy mang lại lợi ích kinh tế cho chúng ta thì không phải được rồi sao?”
Sống ở nước ngoài lâu nên suy nghĩ của Phương Viên bị ảnh hưởng bởi lối sống của người phương Tây.
Lợi ích đi đầu.
Không quan tâm đến phẩm chất con người.
“Không được”, Mục Hàn vẫn lắc đầu.
“Đồ khốn nạn!”, Phương Viên tức giận nói: “Anh đừng tưởng anh đón tiếp đạo trưởng Cửu Dương thì đã là giỏi”.
“Anh tưởng mình là ai hả? Ông chủ sao?”
“Đúng vậy, tôi chính là ông chủ”, Mục Hàn nghiêm túc gật đầu.
Thấy Mục Hàn tự tin như vậy, Phương Viên chợt sững sờ.
Cô ta nhớ lại rằng Mục Hàn đến sân bay quốc tế Sở Bắc để đón đạo trưởng Cửu Dương, lại được đạo trưởng Cửu Dương chủ động chấp nhận làm gương mặt đại diện, khiến cuộc khủng hoảng của tập đoàn Phi Long được giải quyết ngay lập tức, điều này khiến Phương Viên thấy hơi khó hiểu.
Lẽ nào Mục Hàn thật sự là ông chủ?
Lúc này, Chúc Long vừa hay đi tới.
Dặn dò Phương Viên: “Phó tổng giám đốc Phương, ông chủ vừa nói, loại hot girl mạng có phẩm chất đạo đức tồi tệ như Tiểu Viên Tử tuyệt đối không được hợp tác với tập đoàn Phi Long chúng ta”.
“Từ giờ trở đi, chính thức đơn phương hủy hợp đồng gương mặt đại diện với Tiểu Viên Tử”.
Nghe Chúc Long nói vậy, Tiểu Viên Tử ngã phịch xuống đất.
Mặc dù tập đoàn Phi Long đơn phương chấm dứt hợp đồng, Tiểu Viên Tử có thể nhận được một khoản bồi thường lớn, nhưng so với tiền đồ sau này của Tiểu Viên Tử thì đây chỉ đơn giản là một con số lẻ.
Kết quả này đồng nghĩa với việc con đường sau này của Tiểu Viên Tử sẽ bị chặt đứt.
Ông chủ đã nói vậy thì Phương Viên cũng phải đành nghe theo.
Nghĩ đến quyết định của ông chủ hoàn toàn giống với những gì Mục Hàn đã nói, trong lòng Phương Viên không khỏi tò mò, đuổi theo Chúc Long rồi hỏi: “Anh Long, tôi muốn hỏi, đạo trưởng Cửu Dương là do ông chủ mời tới sao?”
“Đương nhiên rồi”, Chúc Long gật đầu.
Cô ta vô thức nhìn về phía Mục Hàn đứng đó không xa.
“Ngay khi Tiểu Viên Tử đề nghị chấm dứt hợp đồng, ông chủ đã liên hệ với đạo trưởng Cửu Dương rồi”.
Chúc Long nói tiếp.
“Thì ra ông chủ đã sớm hành động! Còn mời được cả một vị thần như đạo trưởng Cửu Dương nữa, lợi hại quá!”, Phương Viên phấn khích, giơ ngón tay cái lên tán thưởng: “Ông chủ của chúng ta thật tuyệt vời!”
“Tôi ngày càng tò mò, rốt cuộc ông chủ là người thế nào?”
“Nếu ông chủ còn độc thân thì nhất định tôi sẽ theo đuổi anh ấy!”
Phương Viễn bày ra vẻ mặt mê trai.
Chịu ảnh hưởng của văn hóa phương Tây nên Phương Viên không hề che giấu cảm xúc của mình trong chuyện tình cảm.
Chúc Long bật cười, đang định trả lời thì Mục Hàn bĩu môi nói: “Cô từ bỏ suy nghĩ đó đi, ông chủ của chúng ta đã kết hôn rồi, vả lại, cho dù còn độc thân thì anh ấy cũng sẽ không thích cô đâu!”
“Xí!”, Phương Viên lườm Mục Hàn, tức giận nói: “Một tên đội trưởng đội bảo vệ nhỏ nhoi như anh thì biết cái gì chứ?”
“Cho anh chút thể diện”.
“Anh liền cho rằng mình là ông chủ thật đấy à!”
“Hơn nữa, với một cô gái xinh đẹp như tôi, tôi không tin không thể chiếm được trái tim ông chủ!”
Chúc Long cố nhịn cười.
Anh ta rất muốn nói, thực ra ông chủ đang ở trước mặt cô.
Nhưng Chúc Long không thể tiết lộ bí mật này.
Về phía Lâm Nhã Hiên, sau khi thấy tập đoàn Phi Long chính thức thông báo đơn phương chấm dứt hợp đồng gương mặt đại diện với Tiểu Viên Tử, cô đã lập tức gọi điện chủ động thừa nhận lỗi sai và xin lỗi Mục Hàn.
“Chồng ơi, em xin lỗi”, Lâm Nhã Hiên nhận lỗi sai như một đứa trẻ: “Trước đây em không nên đối xử với anh như vậy”.
Còn Tần Lệ rất vui vì Mục Hàn đã đích thân đến sân bay quốc tế Sở Bắc để đón đạo trưởng Cửu Dương.
Giúp bà ta nở mày nở mặt với mọi người trong nhà họ Tần.
Gặp ai cũng nói đạo trưởng Cửu Dương được con rể bà ta tiếp đón.
Điều này khiến người nhà họ Tần vô cùng khó chịu.
Thấy Mục Hàn đưa ra yêu cầu như vậy, Phương Viên không khỏi nhíu mày.
Không dễ dàng gì mới khiến Tiểu Viên Tử hạ mình, chủ động đến tận cửa hòa giải, mà Mục Hàn lại ra vẻ như vậy, chẳng phải là rất quá đáng sao!
Phương Viên đang định lên tiếng giảng hòa thì Tiểu Viên Tử đã quỳ xuống trước mặt Mục Hàn, thấp giọng nói: “Xin lỗi, tôi sai rồi!”
Cảnh tượng này khiến Phương Viên kinh ngạc.
Tiểu Viên Tử quỳ thật sao?
Nhưng nghĩ kỹ lại, bây giờ tập đoàn Phi Long đã có đạo trưởng Cửu Dương chủ động làm gương mặt đại diện miễn phí, lật ngược tình thế trong chớp mắt, ngay cả đạo trưởng Cửu Dương cũng tin tưởng tập đoàn Phi Long một cách vô điều kiện thì ai còn dám chất vấn nữa đây?
E rằng đám fans hâm mộ lúc đầu ủng hộ Tiểu Viên Tử, bây giờ cũng không còn vững vàng với ý nghĩ của mình nữa rồi.
Cộng thêm việc chỉ trong vòng một phút, tập đoàn Phi Long có hàng chục tỷ đơn hàng.
Nên trong một thời gian ngắn, tập đoàn Phi Long đã trở thành doanh nghiệp hàng đầu nổi tiếng nhất ở Sở Bắc.
“Cô sai ở đâu?”, Mục Hàn lãnh đạm hỏi.
“Tôi không nên đơn phương chấm dứt hợp đồng gương mặt đại diện”, thấy vẻ mặt coi thường của Mục Hàn, Tiểu Viên Tử vội vàng nói thêm: “Chỉ cần tập đoàn Phi Long tiếp tục thực hiện hợp đồng gương mặt đại diện với tôi, tôi sẽ sẵn sàng làm gương mặt đại diện miễn phí suốt đời vô điều kiện cho bất kỳ sản phẩm nào của tập đoàn!”
Miễn phí suốt đời?
Làm gương mặt đại diện vô điều kiện cho bất kỳ sản phẩm nào?
Nghe Tiểu Viên Tử nói vậy, hai mắt Phương Viên sáng rực, lập tức gật đầu: “Được, tôi đồng ý”.
“Không được!”, Mục Hàn lắc đầu nói: “Tiểu Viên Tử, tôi nói cho cô biết, kể từ bây giờ, cô không còn mối quan hệ gì với tập đoàn Phi Long nữa”.
“Anh đùa đấy à?”, nghe Mục Hàn nói vậy, Tiểu Viên Tử liền nổi giận: “Tôi đã quỳ xuống rồi mà anh còn nói câu đó với tôi sao? Anh đùa tôi ư?”
“Phải đấy, Mục Hàn”, Phương Viên đứng bên cạnh không thể nhịn được nữa: “Người ta đã quỳ trước mặt mọi người, làm đến mức độ này rồi thì anh đừng ép người quá đáng!”
“Tôi nói không được là không được”, Mục Hàn cười nhạt chế nhạo: “Bảo cô ta quỳ xuống xin lỗi là để cô ta ghi nhớ kỹ”.
“Loại hot girl mạng có phẩm chất đạo đức tồi tệ như cô ta tuyệt đối không đủ tư cách để hợp tác với tập đoàn Phi Long chúng ta!”
“Hơn nữa, nếu như cô ta thật sự muốn xin lỗi thì tại sao hôm qua không đến, mà đợi sau khi đạo trưởng Cửu Dương đến làm gương mặt đại diện sản phẩm của chúng ta thì cô ta mới vội vàng chạy tới đây, bây giờ không sợ mất mặt trước mặt fans hâm mộ nữa à? Không sợ dư luận dị nghị nữa sao?”
“Cái quái gì vậy!”
Nghe Mục Hàn nói vậy, khuôn mặt Tiểu Viên Tử đỏ bừng tức giận.
“Anh!”, Tiểu Viên Tử chỉ tay vào mặt Mục Hàn, căm hận nghiến răng nghiến lợi, sau đó nói với Phương Viên: “Phó tổng giám đốc Phương, tập đoàn Phi Long các cô thật buồn cười! Chuyện lớn như hợp đồng gương mặt đại diện là lại để một tên đội trưởng đội bảo vệ khoa tay múa chân sao?”
“Ai không biết còn tưởng anh ta là phó tổng giám đốc đấy!”
Nghe Tiểu Viên Tử nói vậy, Phương Viên cũng cảm thấy mất mặt.
Cô ta lập tức trừng mắt liếc xéo Mục Hàn, nói: “Tôi đã quyết định rồi, tiếp tục hợp đồng với Tiểu Viên Tử”.
“Về phần phẩm chất của cô ấy, anh quan tâm nhiều vậy làm gì, chỉ cần cô ấy mang lại lợi ích kinh tế cho chúng ta thì không phải được rồi sao?”
Sống ở nước ngoài lâu nên suy nghĩ của Phương Viên bị ảnh hưởng bởi lối sống của người phương Tây.
Lợi ích đi đầu.
Không quan tâm đến phẩm chất con người.
“Không được”, Mục Hàn vẫn lắc đầu.
“Đồ khốn nạn!”, Phương Viên tức giận nói: “Anh đừng tưởng anh đón tiếp đạo trưởng Cửu Dương thì đã là giỏi”.
“Anh tưởng mình là ai hả? Ông chủ sao?”
“Đúng vậy, tôi chính là ông chủ”, Mục Hàn nghiêm túc gật đầu.
Thấy Mục Hàn tự tin như vậy, Phương Viên chợt sững sờ.
Cô ta nhớ lại rằng Mục Hàn đến sân bay quốc tế Sở Bắc để đón đạo trưởng Cửu Dương, lại được đạo trưởng Cửu Dương chủ động chấp nhận làm gương mặt đại diện, khiến cuộc khủng hoảng của tập đoàn Phi Long được giải quyết ngay lập tức, điều này khiến Phương Viên thấy hơi khó hiểu.
Lẽ nào Mục Hàn thật sự là ông chủ?
Lúc này, Chúc Long vừa hay đi tới.
Dặn dò Phương Viên: “Phó tổng giám đốc Phương, ông chủ vừa nói, loại hot girl mạng có phẩm chất đạo đức tồi tệ như Tiểu Viên Tử tuyệt đối không được hợp tác với tập đoàn Phi Long chúng ta”.
“Từ giờ trở đi, chính thức đơn phương hủy hợp đồng gương mặt đại diện với Tiểu Viên Tử”.
Nghe Chúc Long nói vậy, Tiểu Viên Tử ngã phịch xuống đất.
Mặc dù tập đoàn Phi Long đơn phương chấm dứt hợp đồng, Tiểu Viên Tử có thể nhận được một khoản bồi thường lớn, nhưng so với tiền đồ sau này của Tiểu Viên Tử thì đây chỉ đơn giản là một con số lẻ.
Kết quả này đồng nghĩa với việc con đường sau này của Tiểu Viên Tử sẽ bị chặt đứt.
Ông chủ đã nói vậy thì Phương Viên cũng phải đành nghe theo.
Nghĩ đến quyết định của ông chủ hoàn toàn giống với những gì Mục Hàn đã nói, trong lòng Phương Viên không khỏi tò mò, đuổi theo Chúc Long rồi hỏi: “Anh Long, tôi muốn hỏi, đạo trưởng Cửu Dương là do ông chủ mời tới sao?”
“Đương nhiên rồi”, Chúc Long gật đầu.
Cô ta vô thức nhìn về phía Mục Hàn đứng đó không xa.
“Ngay khi Tiểu Viên Tử đề nghị chấm dứt hợp đồng, ông chủ đã liên hệ với đạo trưởng Cửu Dương rồi”.
Chúc Long nói tiếp.
“Thì ra ông chủ đã sớm hành động! Còn mời được cả một vị thần như đạo trưởng Cửu Dương nữa, lợi hại quá!”, Phương Viên phấn khích, giơ ngón tay cái lên tán thưởng: “Ông chủ của chúng ta thật tuyệt vời!”
“Tôi ngày càng tò mò, rốt cuộc ông chủ là người thế nào?”
“Nếu ông chủ còn độc thân thì nhất định tôi sẽ theo đuổi anh ấy!”
Phương Viễn bày ra vẻ mặt mê trai.
Chịu ảnh hưởng của văn hóa phương Tây nên Phương Viên không hề che giấu cảm xúc của mình trong chuyện tình cảm.
Chúc Long bật cười, đang định trả lời thì Mục Hàn bĩu môi nói: “Cô từ bỏ suy nghĩ đó đi, ông chủ của chúng ta đã kết hôn rồi, vả lại, cho dù còn độc thân thì anh ấy cũng sẽ không thích cô đâu!”
“Xí!”, Phương Viên lườm Mục Hàn, tức giận nói: “Một tên đội trưởng đội bảo vệ nhỏ nhoi như anh thì biết cái gì chứ?”
“Cho anh chút thể diện”.
“Anh liền cho rằng mình là ông chủ thật đấy à!”
“Hơn nữa, với một cô gái xinh đẹp như tôi, tôi không tin không thể chiếm được trái tim ông chủ!”
Chúc Long cố nhịn cười.
Anh ta rất muốn nói, thực ra ông chủ đang ở trước mặt cô.
Nhưng Chúc Long không thể tiết lộ bí mật này.
Về phía Lâm Nhã Hiên, sau khi thấy tập đoàn Phi Long chính thức thông báo đơn phương chấm dứt hợp đồng gương mặt đại diện với Tiểu Viên Tử, cô đã lập tức gọi điện chủ động thừa nhận lỗi sai và xin lỗi Mục Hàn.
“Chồng ơi, em xin lỗi”, Lâm Nhã Hiên nhận lỗi sai như một đứa trẻ: “Trước đây em không nên đối xử với anh như vậy”.
Còn Tần Lệ rất vui vì Mục Hàn đã đích thân đến sân bay quốc tế Sở Bắc để đón đạo trưởng Cửu Dương.
Giúp bà ta nở mày nở mặt với mọi người trong nhà họ Tần.
Gặp ai cũng nói đạo trưởng Cửu Dương được con rể bà ta tiếp đón.
Điều này khiến người nhà họ Tần vô cùng khó chịu.