Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 632: Ngày càng nghiêm trọng
Chương 632: Ngày càng nghiêm trọng
“Giờ cô biết cũng đã quá muộn rồi”, Tô Manh đắc ý nhỏ giọng trả lời Phương Viên.
Tuy nhiên, Tô Manh lại lớn tiếng nói ngay: “Phó Tổng giám đốc Phương, tôi biết mối quan hệ giữa cô và Tổng giám đốc Lâm rất tốt, hai người là bạn thân nói mãi không hết chuyện, nhưng nếu cô còn chút lương tâm thì cô nên chủ động đứng ra vạch trần hành vi vô liêm sỉ của Lâm Nhã Hiên đi!”
“Cô!”, Tô Manh đổi trắng thay đen, khiến Phương Viên tức run cả người.
Ngay lập tức, lời của Tô Manh nhận được sự hưởng ứng của nhóm phóng viên.
Phương Viên bỗng trở thành mục tiêu bị công kích.
Ngay lúc này, tiếng động lớn phát ra từ cổng chính.
“Bảo con điếm Lâm Nhã Hiên cút ra đây!”
“Hôm nay mà không đòi được lẽ phải thì chúng tôi quyết không thôi!”
“Trẻ tuổi mà không chịu học cái gì nên hồn, lại học cái thói đi dụ dỗ người đàn ông đã có vợ, tình nguyện làm kẻ thứ ba!”
Tiếng chửi rủa Lâm Nhà Hiên ở bên ngoài vang lên liên tục.
Cửa lớn bị đẩy ra, trong chốc lát vô số người ùa vào.
Mấy người này có nam có nữ, có già có trẻ, mỗi người đều cầm những công cụ sắc bén có thể sử dụng được như ống thép, gậy sắt, dao phay, vô cùng hùng hổ xông vào.
“Là vợ con của Lưu Minh Tùng!”
“Còn có bố mẹ và bố mẹ vợ của Lưu Minh Tùng!”
Lúc này, đám phóng viên đã nhận ra những người này.
Ống kính quay chụp lia lịa cảnh tượng trước mặt.
Tuy tình cảnh lúc này rất hỗn loạn, tiếng chửi bới của mấy người này cũng càng lúc càng khó nghe, nhưng cánh phóng viên lại thích thú hóng hớt.
Vì xung đột càng lúc càng kịch liệt, bọn họ càng có đề tài để viết báo.
Đặc biệt là vợ con Lưu Minh Tùng đều có mặt, việc này càng tăng thêm độ tin cậy cho bằng chứng việc Lâm Nhã Hiên dụ dỗ người đàn ông đã có vợ.
Do số lượng người của đối phương quá đông nên bảo vệ cũng không làm gì được.
“Con điếm Lâm Nhã Hiên đâu?”, vợ của Lưu Minh Tùng dắt theo hai đứa con, như mụ đàn bà chanh chua, lớn tiếng gây lộn chửi bới: “Con đàn bà đê tiện, mày thèm đàn ông đến vậy cơ à?”
“Bên ngoài có cả đám đàn ông chưa vợ đấy, mày không đi mà mê hoặc, lại cứ thích dụ dỗ ông Lưu nhà tao, chồng tao có gì để mày mê hoặc chứ?”
Đám lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Thành ngơ ngác nhìn nhau.
Tuy người mà vợ Lưu Minh Tùng chửi là Lâm Nhã Hiên, nhưng vì là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Thành nên bọn họ cũng cảm thấy mất mặt.
“Bảo con hồ ly tinh lẳng lơ Lâm Nhã Hiên cút ra đây!”, vợ Lưu Minh Tùng tiếp tục kêu gào: “Chắc chắn tao phải tặng nó mấy cái bạt tai, cho nó rõ vị trí của mình!”
Cảnh tượng ầm ĩ như này, đương nhiên đám phóng viên sẽ không bỏ qua.
Đèn flash lại loé lên không ngừng.
“Xin lỗi chị!”, lúc này, Tô Manh đứng ra nói với vợ Lưu Minh Tùng: “Hành vi vô liêm sỉ này của Lâm Nhã Hiên đã làm tổn thương sâu sắc tới chị và người nhà chị, em xin lỗi chị!”
“Đồng thời, em cũng hiểu rõ tâm trạng hiện giờ của mọi người, bởi vì bọn em cũng đang tìm Lâm Nhã Hiên!”
“Nhưng mọi người yên tâm, chắc chắn một khi bọn em tìm được Lâm Nhã Hiên sẽ thông báo cho mọi người đầu tiên!”
“Sao cơ?”, vợ của Lưu Minh Tùng thở hồng hộc, nói: “Con khốn đó lại trốn nhanh thế!”
“Hừ! Làm chuyện trái lương tâm, đương nhiên phải trốn nhanh rồi!”
“Nó tưởng rằng trốn như vậy thì có thể bình yên à? Chúng tôi đào ba tấc đất cũng phải tìm cho ra con đàn bà đê tiện Lâm Nhã Hiên này!”
“…”
Đám người nhà Lưu Minh Tùng lộ vẻ đầy căm giận, nói.
“Tô Manh, rốt cuộc cô muốn làm gì?”, Phương Viên tức giận nhìn Tô Manh, cực kỳ không vui, nói: “Chuyện này có liên quan tới cô phải không? Cô biết chân tướng vụ này phải không?”
“Cô có tư cách gì thay mặt cho Nhã Hiên xin lỗi chứ?”
“Phải, tôi không có tư cách gì, nhưng dựa vào quan hệ giữa phó tổng giám đốc Phương và Lâm Nhã Hiên thì cũng xem như có tư cách rồi nhỉ?”, Tô Manh chợt nở ra nụ cười nham hiểm, sau đó hét lên với vợ Lưu Minh Tùng: “Chị ơi, cô ta tên là Phương Viên, bạn thân của Lâm Nhã Hiên, chắc chắn cô ta biết Lâm Nhã Hiên đang ở đâu!”
Vợ Lưu Minh Tùng nghe vậy liền lao đến, túm lấy Phương Viên.
Ả ta nổi giận đùng đùng, nói: “Nói mau, con đàn bà đê tiện Lâm Nhã Hiên đang ở đâu?”
“Hôm nay không tìm ra con khốn đó thì không yên ổn với bà đâu!”
“Bảo vệ, bảo vệ!”, Phương Viên bị vợ Lưu Minh Tùng túm rất chặt, hết sức khó chịu liền hét lớn.
Ngay sau đó, bảo vệ của Thiên thành chạy đến.
Nhưng đều bị người nhà của vợ Lưu Minh Tùng dẫn tới cản lại.
Hiện trường hỗn loạn như một mớ bòng bong.
Đám phóng viên càng thừa nước đục thả câu, phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình.
Trong lúc tập đoàn Thiên Thành đang loạn thành một mớ.
Ở toà nhà trụ sở chính Thịnh Uy Khống Cổ.
Mục Diệp và nhóm người Dương Tử Yên đang ngồi trong phòng họp, mỗi người đều lộ vẻ tươi cười xem kênh phát sóng trực tiếp tình cảnh hỗn loạn của tập đoàn Thiên Thành.
“Đặc sắc, quá đặc sắc!”, Mục Diệp vỗ tay, cười tít mắt, nói: “Cảnh tượng hả lòng hả dạ như này thật khiến người khác vui vẻ!”
“Dương Tử Yên, chuyện này cô làm rất tốt!”
“Chắc chắc tôi sẽ kể công của cô với cậu chủ Mục Sảng”.
“Cảm ơn tổng giám đốc đã đề bạt!”, Dương Tử Yên tỏ vẻ đắc ý, nói: “Lâm Nhã Hiên, dù cô lấy được dự án trăm tỷ tệ thì sao chứ? Cô cũng không có phúc mà hưởng đâu!”
“Lần này, coi như Lâm Nhã Hiên hoàn toàn rơi xuống vực thẳm rồi!”, một quản lý cấp cao khác nói: “Danh tiếng đã nát đến vậy, tôi không tin Lâm Nhã Hiên còn có bản lĩnh phi thường gì để phản kích lại trong tuyệt vọng!”
“Nói ra thì vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ nhất. Để hủy hoại một người phụ nữ thì chỉ cần một người phụ nữ là đủ”, Mục Diệp khen ngợi nhìn Dương Tử Yên, đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó, hỏi: “À đúng rồi, chuyện này Lưu Minh Tùng chính là điểm mấu chốt!”
“Cô sắp xếp Lưu Minh Tùng sao rồi?”
“Tuyệt đối không thể để lộ cậu ta ra!”
“Tổng giám đốc, ông yên tâm”, Dương Tử Yên gật đầu, nói: “Tôi đã giấu Lưu Minh Tùng ở một nơi vô cùng an toàn, không ai có thể tìm ra anh ta đâu”.
“Hơn nữa, nhân lúc vụ này đang hot, tôi định khiến Lưu Minh Tùng tạo ra làn sóng thứ hai, nhổ tận gốc tập đoàn Thiên Thành. Chỉ cần tập đoàn Thiên Thành sa sút thì việc thôn tính tập đoàn Phi Long cũng nhanh hơn”.
“Được! Tốt lắm!”, Mục Diệp vô cùng hài lòng, nói: “Cứ dựa theo kế hoạch của cô mà làm”.
Lúc chuyện Lâm Nhã Hiên mang thai càng trở nên hot, Mục Hàn cũng chưa từng nhàn rỗi.
Lúc này Mục Hàn đang ngồi trong phòng họp của khu nhà chiến khu.
Cùng tứ đại chiến thần Chúc Long, Hoàng Điểu, Thao Thiết và Qùy Ngưu theo dõi động tĩnh mới nhất trên mạng.
Nhìn những tin tức ngày càng bất lợi cho Lâm Nhã Hiên được đưa lên, sắc mặt Mục Hàn càng thêm u ám.
“Đại ca, chúng ta nên ra tay rồi!”, Chúc Long cũng tỏ vẻ nghiêm trọng, nói: “Nếu không giúp chị dâu đính chính lại thông tin thì sau này sẽ ngày càng bị động!”
“Không sai”, Hoàng Điểu gật đầu, nói: “Tôi thấy chuyện này là âm mưu nhằm vào chị dâu. Mà điểm mấu chốt nhất trong đó chính là Lưu Minh Tùng”.
“Nhưng vấn đề là không biết giờ Lưu Minh Tùng đang ở đâu, không ai biết tung tích của anh ta”.
Đúng lúc này, Chúc Long chợt nói: “Lưu Minh Tùng xuất hiện rồi!”
“Giờ cô biết cũng đã quá muộn rồi”, Tô Manh đắc ý nhỏ giọng trả lời Phương Viên.
Tuy nhiên, Tô Manh lại lớn tiếng nói ngay: “Phó Tổng giám đốc Phương, tôi biết mối quan hệ giữa cô và Tổng giám đốc Lâm rất tốt, hai người là bạn thân nói mãi không hết chuyện, nhưng nếu cô còn chút lương tâm thì cô nên chủ động đứng ra vạch trần hành vi vô liêm sỉ của Lâm Nhã Hiên đi!”
“Cô!”, Tô Manh đổi trắng thay đen, khiến Phương Viên tức run cả người.
Ngay lập tức, lời của Tô Manh nhận được sự hưởng ứng của nhóm phóng viên.
Phương Viên bỗng trở thành mục tiêu bị công kích.
Ngay lúc này, tiếng động lớn phát ra từ cổng chính.
“Bảo con điếm Lâm Nhã Hiên cút ra đây!”
“Hôm nay mà không đòi được lẽ phải thì chúng tôi quyết không thôi!”
“Trẻ tuổi mà không chịu học cái gì nên hồn, lại học cái thói đi dụ dỗ người đàn ông đã có vợ, tình nguyện làm kẻ thứ ba!”
Tiếng chửi rủa Lâm Nhà Hiên ở bên ngoài vang lên liên tục.
Cửa lớn bị đẩy ra, trong chốc lát vô số người ùa vào.
Mấy người này có nam có nữ, có già có trẻ, mỗi người đều cầm những công cụ sắc bén có thể sử dụng được như ống thép, gậy sắt, dao phay, vô cùng hùng hổ xông vào.
“Là vợ con của Lưu Minh Tùng!”
“Còn có bố mẹ và bố mẹ vợ của Lưu Minh Tùng!”
Lúc này, đám phóng viên đã nhận ra những người này.
Ống kính quay chụp lia lịa cảnh tượng trước mặt.
Tuy tình cảnh lúc này rất hỗn loạn, tiếng chửi bới của mấy người này cũng càng lúc càng khó nghe, nhưng cánh phóng viên lại thích thú hóng hớt.
Vì xung đột càng lúc càng kịch liệt, bọn họ càng có đề tài để viết báo.
Đặc biệt là vợ con Lưu Minh Tùng đều có mặt, việc này càng tăng thêm độ tin cậy cho bằng chứng việc Lâm Nhã Hiên dụ dỗ người đàn ông đã có vợ.
Do số lượng người của đối phương quá đông nên bảo vệ cũng không làm gì được.
“Con điếm Lâm Nhã Hiên đâu?”, vợ của Lưu Minh Tùng dắt theo hai đứa con, như mụ đàn bà chanh chua, lớn tiếng gây lộn chửi bới: “Con đàn bà đê tiện, mày thèm đàn ông đến vậy cơ à?”
“Bên ngoài có cả đám đàn ông chưa vợ đấy, mày không đi mà mê hoặc, lại cứ thích dụ dỗ ông Lưu nhà tao, chồng tao có gì để mày mê hoặc chứ?”
Đám lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Thành ngơ ngác nhìn nhau.
Tuy người mà vợ Lưu Minh Tùng chửi là Lâm Nhã Hiên, nhưng vì là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Thành nên bọn họ cũng cảm thấy mất mặt.
“Bảo con hồ ly tinh lẳng lơ Lâm Nhã Hiên cút ra đây!”, vợ Lưu Minh Tùng tiếp tục kêu gào: “Chắc chắn tao phải tặng nó mấy cái bạt tai, cho nó rõ vị trí của mình!”
Cảnh tượng ầm ĩ như này, đương nhiên đám phóng viên sẽ không bỏ qua.
Đèn flash lại loé lên không ngừng.
“Xin lỗi chị!”, lúc này, Tô Manh đứng ra nói với vợ Lưu Minh Tùng: “Hành vi vô liêm sỉ này của Lâm Nhã Hiên đã làm tổn thương sâu sắc tới chị và người nhà chị, em xin lỗi chị!”
“Đồng thời, em cũng hiểu rõ tâm trạng hiện giờ của mọi người, bởi vì bọn em cũng đang tìm Lâm Nhã Hiên!”
“Nhưng mọi người yên tâm, chắc chắn một khi bọn em tìm được Lâm Nhã Hiên sẽ thông báo cho mọi người đầu tiên!”
“Sao cơ?”, vợ của Lưu Minh Tùng thở hồng hộc, nói: “Con khốn đó lại trốn nhanh thế!”
“Hừ! Làm chuyện trái lương tâm, đương nhiên phải trốn nhanh rồi!”
“Nó tưởng rằng trốn như vậy thì có thể bình yên à? Chúng tôi đào ba tấc đất cũng phải tìm cho ra con đàn bà đê tiện Lâm Nhã Hiên này!”
“…”
Đám người nhà Lưu Minh Tùng lộ vẻ đầy căm giận, nói.
“Tô Manh, rốt cuộc cô muốn làm gì?”, Phương Viên tức giận nhìn Tô Manh, cực kỳ không vui, nói: “Chuyện này có liên quan tới cô phải không? Cô biết chân tướng vụ này phải không?”
“Cô có tư cách gì thay mặt cho Nhã Hiên xin lỗi chứ?”
“Phải, tôi không có tư cách gì, nhưng dựa vào quan hệ giữa phó tổng giám đốc Phương và Lâm Nhã Hiên thì cũng xem như có tư cách rồi nhỉ?”, Tô Manh chợt nở ra nụ cười nham hiểm, sau đó hét lên với vợ Lưu Minh Tùng: “Chị ơi, cô ta tên là Phương Viên, bạn thân của Lâm Nhã Hiên, chắc chắn cô ta biết Lâm Nhã Hiên đang ở đâu!”
Vợ Lưu Minh Tùng nghe vậy liền lao đến, túm lấy Phương Viên.
Ả ta nổi giận đùng đùng, nói: “Nói mau, con đàn bà đê tiện Lâm Nhã Hiên đang ở đâu?”
“Hôm nay không tìm ra con khốn đó thì không yên ổn với bà đâu!”
“Bảo vệ, bảo vệ!”, Phương Viên bị vợ Lưu Minh Tùng túm rất chặt, hết sức khó chịu liền hét lớn.
Ngay sau đó, bảo vệ của Thiên thành chạy đến.
Nhưng đều bị người nhà của vợ Lưu Minh Tùng dẫn tới cản lại.
Hiện trường hỗn loạn như một mớ bòng bong.
Đám phóng viên càng thừa nước đục thả câu, phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình.
Trong lúc tập đoàn Thiên Thành đang loạn thành một mớ.
Ở toà nhà trụ sở chính Thịnh Uy Khống Cổ.
Mục Diệp và nhóm người Dương Tử Yên đang ngồi trong phòng họp, mỗi người đều lộ vẻ tươi cười xem kênh phát sóng trực tiếp tình cảnh hỗn loạn của tập đoàn Thiên Thành.
“Đặc sắc, quá đặc sắc!”, Mục Diệp vỗ tay, cười tít mắt, nói: “Cảnh tượng hả lòng hả dạ như này thật khiến người khác vui vẻ!”
“Dương Tử Yên, chuyện này cô làm rất tốt!”
“Chắc chắc tôi sẽ kể công của cô với cậu chủ Mục Sảng”.
“Cảm ơn tổng giám đốc đã đề bạt!”, Dương Tử Yên tỏ vẻ đắc ý, nói: “Lâm Nhã Hiên, dù cô lấy được dự án trăm tỷ tệ thì sao chứ? Cô cũng không có phúc mà hưởng đâu!”
“Lần này, coi như Lâm Nhã Hiên hoàn toàn rơi xuống vực thẳm rồi!”, một quản lý cấp cao khác nói: “Danh tiếng đã nát đến vậy, tôi không tin Lâm Nhã Hiên còn có bản lĩnh phi thường gì để phản kích lại trong tuyệt vọng!”
“Nói ra thì vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ nhất. Để hủy hoại một người phụ nữ thì chỉ cần một người phụ nữ là đủ”, Mục Diệp khen ngợi nhìn Dương Tử Yên, đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó, hỏi: “À đúng rồi, chuyện này Lưu Minh Tùng chính là điểm mấu chốt!”
“Cô sắp xếp Lưu Minh Tùng sao rồi?”
“Tuyệt đối không thể để lộ cậu ta ra!”
“Tổng giám đốc, ông yên tâm”, Dương Tử Yên gật đầu, nói: “Tôi đã giấu Lưu Minh Tùng ở một nơi vô cùng an toàn, không ai có thể tìm ra anh ta đâu”.
“Hơn nữa, nhân lúc vụ này đang hot, tôi định khiến Lưu Minh Tùng tạo ra làn sóng thứ hai, nhổ tận gốc tập đoàn Thiên Thành. Chỉ cần tập đoàn Thiên Thành sa sút thì việc thôn tính tập đoàn Phi Long cũng nhanh hơn”.
“Được! Tốt lắm!”, Mục Diệp vô cùng hài lòng, nói: “Cứ dựa theo kế hoạch của cô mà làm”.
Lúc chuyện Lâm Nhã Hiên mang thai càng trở nên hot, Mục Hàn cũng chưa từng nhàn rỗi.
Lúc này Mục Hàn đang ngồi trong phòng họp của khu nhà chiến khu.
Cùng tứ đại chiến thần Chúc Long, Hoàng Điểu, Thao Thiết và Qùy Ngưu theo dõi động tĩnh mới nhất trên mạng.
Nhìn những tin tức ngày càng bất lợi cho Lâm Nhã Hiên được đưa lên, sắc mặt Mục Hàn càng thêm u ám.
“Đại ca, chúng ta nên ra tay rồi!”, Chúc Long cũng tỏ vẻ nghiêm trọng, nói: “Nếu không giúp chị dâu đính chính lại thông tin thì sau này sẽ ngày càng bị động!”
“Không sai”, Hoàng Điểu gật đầu, nói: “Tôi thấy chuyện này là âm mưu nhằm vào chị dâu. Mà điểm mấu chốt nhất trong đó chính là Lưu Minh Tùng”.
“Nhưng vấn đề là không biết giờ Lưu Minh Tùng đang ở đâu, không ai biết tung tích của anh ta”.
Đúng lúc này, Chúc Long chợt nói: “Lưu Minh Tùng xuất hiện rồi!”