Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 728-730
Chương 728: Mạng xã hội ở nước ngoài bùng nổ
Phần mềm mạng xã hội phiên bản nước ngoài mà Lâm Nhã Hiên đăng ký là do Phương Viên chỉ cho cô.
Vậy nên, trong danh sách bạn thân của Lâm Nhã Hiên cũng chỉ có một mình Phương Viên.
Bởi vì đã cài nút “quan tâm đặc biệt” nên Lâm Nhã Hiên vừa đăng trạng thái thì Phương Viên cũng sẽ nhìn thấy luôn.
Phương Viên đang ngồi xử lý công việc trong văn phòng, nghe thấy âm thanh thông báo của APP từ điện thoại, sau đó nhìn thấy hình chụp chung của cả nhà ba người Lâm Nhã Hiên thì không khỏi cười gượng, lắc đầu lẩm bẩm: “Cả nhà ba người các cậu thì hạnh phúc rồi, chỉ có mình là thảm thôi!”
Bởi vì Mục Hàn vung tay mặc kệ nên công việc thường ngày của tập đoàn Phi Long và tập đoàn Thiên Thành đều do Phương Viên quản lý.
Phương Viên thậm chí còn nói đùa với Mục Hàn rằng phải tăng tiền lương cho cô ta.
Không ngờ Mục Hàn lại đồng ý không chút do dự.
“Gia đình hạnh phúc quá”, đính kèm icon ngưỡng mộ và ngoáy mũi!
Sau khi bình luận bên dưới trạng thái này của Lâm Nhã Hiên, Phương Viên tắt điện thoại rồi chú tâm vào công việc.
Dù Lâm Nhã Hiên hay Phương Viên thì đều không biết rằng dòng trạng thái rất đỗi bình thường này lại tạo ra một đợt sóng lớn ở nước ngoài.
Nguyên nhân chủ yếu là Mục Hàn bên trong bức ảnh.
Bên trong Hoa Hạ, bởi vì thân phận của Mục Hàn có tính chất đặc thù nên các cơ quan chính phủ, đặc biệt là cơ quan bảo mật quốc gia đã liệt các tư liệu cá nhân của Mục Hàn vào cấp độ bảo mật SSSSSS.
Độc nhất toàn Hoa Hạ.
Vậy nên, ngoài đội ngũ lãnh đạo nòng cốt cấp cao nhất của chính phủ Hoa Hạ và những chiến hữu thân cận của Mục Hàn thì về căn bản sẽ không ai biết được thân phận thật sự của anh.
Dù có ngẫu nhiên biết được thì cũng sẽ lập tức bị Cục bảo mật quốc gia tìm đến để ký kết thoả thuận bảo mật cấp độ cao.
Khi Mục Hàn bước đi trên đường phố Hoa Hạ thì sẽ giống như người bình thường, không có ai biết anh là đại thống soái.
Thế nhưng ở nước ngoài thì không còn giống như vậy nữa.
Ở nước ngoài, thân phận đại thống soái của Mục Hàn không phải là cơ mật.
Bởi vì sáu năm trước anh dựa vào sức mình đánh tan liên quân hơn bốn mươi nước tiến công vào Hoa Hạ, vậy nên rất nhiều nhân vật đầu não lãnh đạo cấp cao của các nước thù địch đều biết đến Mục Hàn.
Cũng bởi vì thế nên Cục bảo mật quốc gia vô cùng cẩn thận không để cho ảnh của Mục Hàn lộ ra nước ngoài.
Mà lần này, tấm ảnh cuộc sống thường ngày mà Lâm Nhã Hiên đăng lên rõ ràng là điều mà tất cả mọi người đều không thể lường được.
Chẳng mấy chốc, đã có một người nhận ra đại thống soái của Hoa Hạ thông qua bức ảnh hết sức bình thường này.
Có người đầu tiên thì sự việc sẽ giống như hiệu ứng Domino nhanh chóng lan ra nước ngoài.
Ngay lập tức, bức ảnh cuộc sống thường nhật mà Lâm Nhã Hiên đăng tải đã xuất hiện trong phòng họp của hội Hắc Long Đảo Quốc, xuất hiện trên bàn làm việc của liên minh sát thủ Châu Âu, xuất hiện trên màn hình của tổ chức lính đánh thuê Bắc Mễ, xuất hiện ở rất nhiều nơi….
Sau khi rất nhiều thế lực nước ngoài tiến hành nghiên cứu tỉ mẩn nhiều lần bức ảnh này thì đưa ra kết luận, người có mặt trong bức ảnh này chính là đại thống soái Hoa Hạ, người mà sáu năm trước khiến cho bọn chúng nghe danh đã sợ mất mật!
Điều này khiến cho tất cả các quốc gia nước ngoài đều chấn động!
Dù gì sáu năm trước liên quân hơn bốn mươi nước cô lập Hoa Hạ, khoảng thời gian đó chính là thời cơ tốt nhất để bọn chúng phân chia mảnh đất màu mỡ rộng gần mười triệu kilomet vuông của Hoa Hạ.
Thế nhưng giấc mộng đẹp của bọn chúng đã bị một người đàn ông thần thánh bóp vụn từ trong trứng nước.
Từ đó về sau, không còn một quốc gia nào dám quang minh chính đại nhòm ngó đến lãnh thổ của Hoa Hạ nữa.
Sự tồn tại của đại thống soái đã cắt đứt mọi mơ tưởng của tất cả các quốc gia.
Các quốc gia này thậm chí còn lưu truyền một câu nói: Chỉ cần Hoa Hạ còn có đại thống soái thì bọn chúng tuyệt đối sẽ không thể có năng lực chạm đến dù chỉ là một tấc đất của Hoa Hạ.
Từ bên trong câu nói này có thể cảm nhận được sự kiêng nể của các quốc gia này đối với Mục Hàn lớn tới mức nào.
Bởi vì thực lực của Mục Hàn rất mạnh, không một ai có đủ năng lực để giao chiến trực diện với anh.
Vậy nên các quốc gia này đã nghĩ đến chuyện ám sát.
Từ sau sáu năm trước khi liên quân hơn bốn mươi nước tiến công vào Hoa Hạ thất bại thì số người muốn lẻn vào lãnh thổ Hoa Hạ để ám sát Mục Hàn không hề ít.
Mặc dù số lần ám sát Mục Hàn không dưới hàng chục nghìn lần và cũng không có ai thành công, thế nhưng hiện tượng ám sát Mục Hàn vẫn diễn ra liên tục không ngừng nghỉ.
Những sát thủ nước ngoài này giống như thiêu thân bay vào đám lửa, rõ ràng biết sẽ chết nhưng vẫn cứ đến nộp mạng.
Không còn cách nào khác, bởi vì Mục Hàn quá mạnh nên trên bảng ám sát của tổ chức ngầm quốc tế, số tiền thưởng cho ai giết được Mục Hàn năm nào cũng đứng đầu, có thể lên tới mấy tỷ USD.
Đứng trước phần thưởng lớn tất sẽ có những người dũng cảm.
Luôn có những sát thủ liều mình mạo hiểm tính mạng vì số tiền thưởng lớn.
Lỡ như thành công thì sao?
Một nhiệm vụ này thôi cũng kiếm được mấy tỷ USD rồi!
Dù có phải về vườn thì cũng đủ để tiêu.
Cùng với việc hành động ám sát tiến hành được vài năm, cũng phải đến mấy chục nghìn lần, thế nhưng lại không có lần nào thành công, thậm chí còn có rất nhiều sát thủ còn chưa kịp tiếp cận Mục Hàn đã bị xử đẹp.
Điều này cũng khiến cho những kẻ bỏ tiền ra trao thưởng của mấy quốc gia này cảm thấy hơi nản lòng.
Theo bọn chúng thấy, muốn ám sát Mục Hàn rõ ràng khó như lên trời.
Một là bọn chúng hoàn toàn không thể tra ra tin tức cá nhân của Mục Hàn.
Hai là năng lực của bản thân Mục Hàn mạnh mẽ như một vị thần.
Vậy nên bọn chúng càng cảm thấy rằng trừ khi Mục Hàn tự sát, bằng không thế giới này chẳng ai có thể giết chết được Mục Hàn.
Bởi vì bọn chúng không tìm ra được bất cứ điểm yếu nào của anh.
Hành động ám sát Mục Hàn cũng dần dần hạ nhiệt.
Gần như không có ai còn nghĩ đến chuyện này nữa.
Có điều hiện giờ đã khác rồi.
Cuối cùng thì bọn chúng cũng có được thông tin cá nhân của Mục Hàn.
Bởi vì dòng cảm nghĩ đi cùng với tấm ảnh được Lâm Nhã Hiên viết vô cùng rõ ràng: Một nhà ba người hạnh phúc! Không, phải là một nhà bốn người hạnh phúc mới đúng, còn có bé cưng đang nằm trong bụng tôi nữa!
Người đàn ông mạnh mẽ đó hoá ra cũng có gia đình.
Có mẹ, có vợ.
Thậm chí vợ còn đang mang thai!
Đối với những nước bên ngoài này mà nói, điều này cũng phấn khích không kém gì việc khám phá ra văn minh thời tiền sử.
“Đúng là quá đỉnh!”
“Người đàn ông làm cho chúng ta vô cùng đau não kia cuối cùng cũng để lộ ra điểm yếu, hắn có vợ, có mẹ, thậm chí còn có cả con…”
“Một khi con người có gia đình thì không còn là thần nữa!”
“Các anh em, cơ hội của chúng ta tới rồi!”
Hội Hắc Long, Đảo Quốc.
Hội trưởng vô cùng hào hứng nói.
Cảnh tượng y như vậy cũng diễn ra đồng thời tại liên minh sát thủ châu Âu và tổ chức Bắc Mễ,…
Cùng lúc này.
Bảng ám sát ngầm quốc tế lại trở nên sôi động.
Xếp ở vị trí số một trên bảng là nhiệm vụ ám sát Mục Hàn, tiền thưởng mấy tỷ, sau hai năm yên ắng thì cuối cùng cũng có người ấn vào nút nhận nhiệm vụ.
Tiếp theo đó, lại có người ấn vào nút nhận nhiệm vụ.
Sau đó là người thứ ba…
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, nhiệm vụ ám sát đầu bảng im ắng suốt hai năm nhanh chóng trở nên cực hot.
Có đến mấy chục nghìn sát thủ báo danh.
Kết quả này khiến cho người đăng lên bảng ám sát kinh ngạc không thôi.
Có điều nghĩ kỹ thì thấy cũng bình thường.
Một khoảng thời gian trước đây, vô số người muốn ám sát Mục Hàn đều thất bại thảm hại.
Không chỉ do thực lực mạnh mẽ của Mục Hàn mà còn bởi sự thần bí trong thân phận của anh.
Thậm chí ngay cả Cục tình báo của nước Chiến Ưng cũng không có cách nào tra được ra thông tin cá nhân của Mục Hàn.
Chương 729: Bình luận đã bị xóa
Dù sao cấp độ bảo mật của Mục Hàn cũng ở cấp SSSSSS.
Đối với phương diện này, Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ làm tới trình độ cực cao.
Bất cứ tin tức gì có liên quan đến Mục Hàn xuất hiện trên mạng xã hội đều sẽ lập tức bị Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ xoá đi không chút tăm hơi, giống như trên thế giới chưa từng có người này vậy.
Thậm chí Hoa Hạ còn có ý lợi dụng việc Mục Hàn từng bị nhà họ Mục ở thủ đô bỏ rơi để loan tin ra nước ngoài, tuyên bố Mục Hàn là cô nhi, không bố không mẹ, không có con cái, đơn độc một mình để làm nhiễu loạn tầm nhìn của các nước thù địch.
Nếu như sống một thân một mình thì cũng đại diện cho việc không có bất cứ điều gì phải bận tâm.
Cũng chính là không có bất kỳ ai hay chuyện gì có thể uy hiếp anh.
Các nước thù địch nhận được tin tức này đều vô cùng tuyệt vọng.
Ít nhất khi nào đại thống soái còn sống trên cõi đời, xâm chiếm lãnh thổ của Hoa Hạ vẫn sẽ là chuyện không thể nào.
“Lập tức tăng thêm tiền thù lao!”
Châu Âu.
Trong một lô cốt nào đó, một ông lão phương Tây tóc hoa râm đứng trước máy tính, sau khi giám sát và khống chế số liệu trong vòng năm phút thì quả quyết đưa ra quyết định: “Tăng tiền thưởng cho ai ám sát được đại thống soái của Hoa Hạ lên mười tỷ USD!”
“Mười tỷ USD ư?”, gã thanh niên người phương Tây đang thao tác trên máy tính giật nảy mình: “Trời đất ạ, ông Joken đáng kính, làm như vậy không phải điên rồi hay sao? Tôi không tin có chủ thuê nào lại có nhiều tiền như vậy, tăng từ một tỷ lên mười tỷ là một bước vọt quá khủng khiếp!”
Ông lão phương Tây được gọi là “ông Joken” chính là người lập ra bảng ám sát ngầm quốc tế.
Phụ trách làm trung gian giữa chủ thuê và sát thủ.
Chỉ cần chủ thuê chịu chi tiền, sát thủ dám ra tay, dù là nhiệm vụ ám sát nào đi nữa bọn họ cũng dám đăng hết.
Bao gồm chủ tịch tập đoàn, tài phiệt lớn, đại sứ biên cương, thậm chí là cả nguyên thủ quốc gia….
Có điều, khiến cho Joken bận tâm nhất vẫn là nhiệm vụ ám sát đại thống soái Hoa Hạ nằm trên đầu bảng.
Đã treo trên đầu bảng những hai năm trời nhưng vẫn không hề có động tĩnh.
“Tin tôi đi anh bạn! Những chủ thuê đó tuyệt đối tình nguyện tăng giá!”, Joken lấy ra một bức ảnh rồi ném ra trước mặt người thanh niên đó, nói với vẻ mặt kích động: “Nhìn thấy gì chưa, người đàn ông vô cùng mạnh mẽ đó bây giờ đã có điểm yếu. Đây chính là cơ hội tốt nhất để trừ khử hắn!”
“Chỉ cần chủ thuê đồng ý tăng giá là có thể mời tới sát thủ tốt nhất rồi!”
“Điều này thể hiện rằng tỉ lệ thành công của việc ám sát người đàn ông mạnh mẽ này có thể lên tới 100%!”
“So với lợi ích của bọn họ, mười tỷ USD này có đáng là gì đâu?”
Giống với tưởng tượng của Joken.
Joken vừa dứt lời đã lập tức có chủ thuê đầu tiên tuyên bố tăng giá.
Tiếp đó là chủ thuê số hai.
Chủ thuê số ba….
Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, số tiền thưởng để ám sát Mục Hàn đã vượt qua con số mười tỷ USD.
Hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Vượt xa so với nhiệm vụ ám sát nguyên thủ quốc gia của một nước lớn nào đó.
Điều này không khỏi khiến cho gã thanh niên đang thao tác trên máy tính kia kinh ngạc đến nỗi mở to hai mắt: “Ông Joken, ông đúng là tính toán như thần!”
Cùng với việc tiền thưởng trên bảng ám sát ngầm quốc tế và số sát thủ báo danh không ngừng tăng lên, ở nước ngoài đặc biệt là lãnh đạo cấp cao của hơn bốn mươi nước đều vô cùng hào hứng.
Đối với bọn chúng, đại thống soái Hoa Hạ có điểm yếu rồi thì không còn là thần thánh gì nữa.
Bọn chúng có thể lợi dụng điểm yếu của anh để giết chết anh.
Ở một diễn biến khác.
Hoa Hạ.
Ở tỉnh!
Phương Viên vẫn còn đang ngồi bên bàn làm việc xử lý văn kiện cảm thấy hơi nhức đầu, vậy nên đã gạt văn kiện sang một bên rồi cầm điện thoại lên lần nữa xem bài đăng khi nãy của Lâm Nhã Hiên.
“Ôi trời! Chuyện gì thế này?”
Vào lúc nhìn thấy bài đăng của Lâm Nhã Hiên thêm lần nữa, Phương Viên sợ tới giật cả mình.
Bài đăng này của Lâm Nhã Hiên, trong vòng năm phút ngắn ngủi đã có mười triệu lượt thích, lượt chia sẻ cũng lên tới con số năm triệu.
Nhìn vào phần bình luận thì rõ ràng đang bùng nổ luôn rồi.
Bên dưới phải có tới cả hàng nghìn bình luận.
Phương Viên hoảng hốt vội vàng gọi điện cho Lâm Nhã Hiên: “Nhã Hiên, cậu mau xem phần mềm mạng xã hội nước ngoài của cậu đi, rõ ràng là bùng nổ rồi!”
Lâm Nhã Hiên nghe điện thoại của Phương Viên cũng vô cùng mơ hồ.
Bởi vì sau khi cô đăng dòng trạng thái đó lên thì ra ngoài tản bộ.
Mà vào lúc Lâm Nhã Hiên mở APP đó lên xem bài đăng của mình thì cũng có phản ứng y hệt Phương Viên.
“Chuyện, chuyện, chuyện, này…”
“Từ lúc nào mà mình lại có tầm ảnh hưởng lớn như vậy ở nước ngoài thế?”
Lâm Nhã Hiên cảm thấy không thể tin nổi.
Mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ.
Cộng thêm hàng nghìn lượt bình luận.
Dù có là hiện tượng mạng của Hoa Hạ thì cũng không thể làm được như vậy chỉ trong năm phút ngắn ngủi.
Lâm Nhã Hiên có nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể.
Dù cho cô có hào quang của một “nữ cường nhân”, ở tỉnh ai ai cũng biết, là một người rất nổi danh, thế nhưng tầm ảnh hưởng cũng chỉ giới hạn trong tỉnh, một khi ra ngoài tỉnh thì có ai nhận ra Lâm Nhã Hiên đây?
Càng không cần nói tới tận nước ngoài.
Còn về phần Sở Vân Lệ trong bức ảnh thì lại bị nhà họ Mục ở thủ đô giam lỏng trong thị trấn Tân Hải, làm một lao công thấp kém hơn ba mươi năm thì không thể có sức ảnh hưởng rộng như vậy ở nước ngoài.
“Liệu có phải vì Mục Hàn không?”
Khả năng duy nhất chỉ có Mục Hàn mà thôi.
Dù gì Mục Hàn cũng là con riêng của nhà họ Mục ở thủ đô.
Mà nhà họ Mục ở thủ đô lại là thế gia số một Hoa Hạ, tầm ảnh hưởng không cần phải nói.
Cộng thêm vụ cá cược một năm giữa Mục Hàn và Mục Thịnh Uy.
Việc này tạo ra tầm ảnh hưởng lớn ở nước ngoài cũng không phải là không có khả năng.
Lâm Nhã Hiên nghĩ như vậy rồi bắt đầu tìm đáp án trong phần bình luận.
Giống như một số dân mạng của Hoa Hạ, lúc Lâm Nhã Hiên nhìn thấy một bài đăng nào đó thì sẽ ấn vào phần bình luận đầu tiên chứ không phải xem kỹ nội dung bài đăng.
Dù sao phần bình luận cũng có đủ các nhân tài với rất nhiều trò đùa hài hước chọc cười.
Không ít cư dân mạng có biệt hiệu sớm muộn gì cũng khiến cho người ta cười chết trong phần bình luận.
Đương nhiên, cư dân mạng nước ngoài cũng thích chém gió trong phần bình luận.
“Đại thống soái của Hoa Hạ xuất hiện rồi sao?”
Lâm Nhã Hiên mở phần bình luận, nhìn thấy dòng chữ này thì không khỏi sững sờ.
Ảnh gia đình nhà tôi thì có quan hệ gì với đại thống soái Hoa Hạ chứ?
Lâm Nhã Hiên vô cùng nghi hoặc.
Bởi vì tốc độ bình luận trong phần bình luận rất nhanh, gần như chưa tới một giây đã có bình luận mới xuất hiện. Vậy nên Lâm Nhã Hiên cũng không xem được tỉ mỉ, phải kéo xuống dưới mới có thể rõ hơn một chút.
Có điều, điều khiến cho Lâm Nhã Hiên càng thêm kinh ngạc là khi cô vừa mới kéo đến một bình luận, chuẩn bị ấn vào để xem cho kỹ thì trên màn hình đột nhiên hiện lên một dòng chữ: Bình luận này đã bị xoá!
Sau đó, cả khu vực bình luận lập tức xuất hiện dòng chữ: Bình luận này đã bị xoá.
“Ơ?”, Lâm Nhã Hiên giơ tay dụi mắt.
Rồi lại nhìn lên trên màn hình điện thoại.
Không chỉ có khu vực bình luận đã trở nên trống trơn.
Mà hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ đều đã trở về con số 0.
Chỉ còn lại một bức ảnh trống trơn.
“Thật là kỳ lạ!”
Chương 730: Mục Hàn hoảng hốt
Lâm Nhã Hiên nhìn trái nhìn phải, vẫn không thấy có gì thay đổi.
Chỉ còn bức ảnh với hàng chữ của cô.
Gần một nghìn ba trăm lượt bình luận không còn thấy đâu nữa.
Thậm chí ngay cả bình luận của Phương Viên cũng không còn.
“Cái quái gì vậy?”, Lâm Nhã Hiên cảm thấy rất kì lạ.
Cô lập tức gọi điện cho Phương Viên: “Phương Viên, cậu xem lại bài đăng của mình chưa, tại sao hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ biến mất rồi?”
“À, còn bình luận nữa!”
“Đúng vậy!”, Phương Viên cũng hoảng sợ nói: “Ngay cả bình luận của mình cũng không thấy đâu!”
“Chuyện gì vậy chứ?”, Lâm Nhã Hiên hỏi.
“Chắc hệ thống bị đơ rồi!”
Phương Viên ngẫm nghĩ rồi nói: “Có lẽ trong vòng năm phút ngắn ngủi, hơn mười triệu lượt thích và hơn năm triệu lượt chia sẻ khiến hệ thống bị quá tải!”
“Cũng đúng!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu nói: “Mình nhớ năm ngoái có một ngôi sao nổi tiếng đăng một trạng thái yêu đương lên mạng khiến cả facebook đều như bùng nổ”.
“Vậy mà mình lại có lượt truy cập tương đương với một ngôi sao nổi tiếng, thật đáng sợ!”
“Có thể hệ thống gặp sự cố gì rồi”, Phương Viên không hiểu tại sao một dòng trạng thái của Lâm Nhã Hiên lại có nhiều lượt thích đến như vậy.
Mặc dù Mục Hàn đã nói rõ anh là ông chủ của tập đoàn Phi Long.
Nhưng thân phận này ở tỉnh còn được.
Chứ ở nước ngoài thì ai biết anh là ai chứ?
Khả năng duy nhất là hệ thống gặp sự cố.
Đã gây ra sai sót về dữ liệu.
“Tinh!”, lúc này, tài khoản mạng xã hội của Lâm Nhã Hiên gửi tới một tin nhắn.
Tin nhắn của hệ thống: Chào bạn, vì sự cố của hệ thống đã dẫn tới sai sót về dữ liệu, gây rắc rối cho bạn, chúng tôi chân thành xin lỗi bạn!
“Hóa ra là sự cố của hệ thống thật!”, Lâm Nhã Hiên hoàn toàn tin tưởng.
Cô lại không hề biết rằng, việc xóa bỏ hết vết tích chính là hành động của Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ.
Sau khi dòng trạng thái của Lâm Nhã Hiên gây sự chú ý tới nước ngoài, Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ đã ra tay để xóa sạch tất cả những gì liên quan tới dòng trạng thái này.
Xâm nhập vào tài khoản mạng xã hội của nước ngoài không gây khó khăn cho đội hacker đẳng cấp của Hoa Hạ.
Cho nên, mặc dù bức ảnh trên dòng thời gian của Lâm Nhã Hiên vẫn còn, nhưng ngoài Lâm Nhã Hiên và Phương Viên ra thì không còn tài khoản nào có thể xem được.
Ở một diễn biến khác.
Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ gửi thông báo cho Mục Hàn.
“Cái gì?”, sau khi biết việc này, Mục Hàn rất ngạc nhiên.
Ngay lập tức anh đi tìm Lâm Nhã Hiên.
Lúc này, Lâm Nhã Hiên cũng tới tìm Mục Hàn.
“Nhã Hiên, có phải em đăng ảnh chúng ta lên tài khoản mạng xã hội nước ngoài không?”, Mục Hàn hỏi.
“Đúng vậy!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu, nói: “Mục Hàn, em nói cho anh biết, chuyện vừa nãy thật sự làm em sợ chết khiếp, em đăng ảnh chúng ta lên, chỉ mới mấy phút thôi mà có tận hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ đó!”
“Đúng rồi, còn có hơn một nghìn bình luận nữa!”
Mục Hàn không khỏi hít sâu một hơi.
Hơn mười triệu lượt thích, năm triệu lượt chia sẻ, có nghĩa là ít nhất mười mấy triệu người nước ngoài đã nhìn thấy bức ảnh chụp chung này, đã biết được mối quan hệ trong gia đình của anh.
Đây là tín hiệu cực kì nguy hiểm.
Trước đây, Mục Hàn có thể xông pha khắp chiến trường, là vì trong lòng anh không bận tâm điều gì.
Một khi có mối bận tâm thì đó sẽ trở thành đối tượng để quân địch lợi dụng.
“Có điều cũng may là sự cố hệ thống thôi”, Lâm Nhã Hiên nói tiếp: “Hệ thống đã thông báo giải thích rõ ràng cho em rồi”.
“Em đã nói mà, em không phải là nhân vật có tầm ảnh hưởng ở nước ngoài, sao có thể vừa đăng bài là có nhiều người vào thích và chia sẽ chứ?”
Chỉ có Mục Hàn biết, đây tuyệt đối không phải sự cố hệ thống.
Mà thật sự có tồn tại.
Bây giờ, thông tin của Lâm Nhã Hiên đã bị lộ ra ngoài rồi.
Có lẽ ở nước ngoài lúc này đang có vô số ánh mắt đang nhìn chòng chọc vào đây.
Với tư cách là đại thống soái của Hoa Hạ, anh đã một mình đánh bại liên quân bốn mươi nước từ sáu năm trước, nên có quá nhiều thế lực thù địch muốn ám sát anh.
Cộng thêm việc hình ảnh của Lâm Nhã Hiên và Sở Vân Lệ bị lộ ra ngoài, họ sẽ trở thành mục tiêu của kẻ địch.
“À, Nhã Hiên, em có xem bình luận viết gì không?”, Mục Hàn đột nhiên nhớ tới vấn đề quan trọng.
Nếu Lâm Nhã Hiên thấy bình luận, rất có khả năng sẽ biết thân phận thật sự của anh.
“Anh còn hỏi nữa sao?”, Lâm Nhã Hiên tiếc nuối lắc đầu: “Em vừa đọc một hàng chữ nói đại thống soái của Hoa Hạ gì đó, kết quả hệ thống liền bị đơ, hại em chẳng đọc được gì nữa”.
“Ồ vậy à”, Mục Hàn gật đầu, yên tâm hơn nói.
Nhưng đồng thời, anh không khỏi nhíu mày.
Với tâm trạng Lâm Nhã Hiên hiện giờ, chắc chắn sẽ còn tiếp tục đăng tải lên dòng thời gian.
Nhất là sau khi sinh con xong, vì để lưu lại quá trình lớn lên của đứa bé, chắc chắn cô ấy sẽ còn đăng nhiều hơn nữa.
Mục Hàn không thể ngăn cản Lâm Nhã Hiên làm như vậy.
Vì suy cho cùng nếu ngăn cản, anh cũng không biết giải thích thế nào.
Mục Hàn ngẫm nghĩ rồi quyết định lên kế hoạch sớm.
Anh nhanh chóng tập hợp tứ đại chiến thần.
“Lại có chuyện như vậy nữa sao?”, nghe Mục Hàn nói xong, tứ đại chiến thần đều kinh ngạc không thôi.
“Đại ca, là tôi sơ ý”, Hoàng Điểu làm nhiệm vụ tình báo cảm thấy rất tự trách.
Mục Hàn phất tay lắc đầu nói: “Không liên quan tới cô”.
Lâm Nhã Hiên chỉ là một cô gái bình thường.
Người bình thường đăng trạng thái thường ngày lên, ai mà ngờ sẽ gây ra dây chuyền phản ứng lớn như vậy chứ?
“Tình hình hiện giờ của chúng ta cực kì nguy hiểm, liên minh bốn mươi nước bên ngoài, thậm chí là hơn mười nghìn thế lực đối địch đang âm thầm theo dõi từng nhất cử nhất động của chúng ta”.
Mục Hàn nhếch mép, nói: “Vụ cá cược với nhà họ Mục ở thủ đô chỉ là chuyện nhỏ nhặt so với chuyện này, nực cười là nhà họ Mục ở thủ đô vẫn còn đắc ý về cái danh tiếng thế gia hàng đầu của Hoa Hạ!”
Không chỉ đối với Mục Hàn, mà cả tứ đại chiến thần thì nhà họ Mục ở thủ đô chẳng là gì cả.
Ở nước ngoài, còn có rất nhiều thế lực lớn mạnh khác.
Mỗi thế lực đều mạnh hơn nhà họ Mục ở thủ đô.
“Nhưng từ nay về sau, tôi sẽ bị cả thế giới nhắm vào”, gương mặt Mục Hàn lập tức trở nên nghiêm trọng: “Nhất là người nhà tôi sẽ trở thành đối tượng mà thế lực đối địch muốn lợi dụng”.
“Từ lúc này trở đi, chúng ta phải đề cao cảnh giác lên mức độ cao nhất!”
“Đã hiểu, thưa đại ca!” Tứ đại chiến thần đồng thanh đáp.
Khoảnh khắc này, bọn họ như thể đang trở lại chiến trường.
“Đại ca, tôi đã đi điều tra, trong danh sách ám sát ngầm quốc tế đột nhiên nâng tiền thưởng lên hàng chục tỷ, hơn nữa con số này vẫn đang tiếp tục tăng lên.”
“Đồng thời sất thủ đăng ký đi ám sát anh đã vượt qua con số hàng chục nghìn người.”
Hoàng Điều lo lắng nói: “Bỗng có nhiều kẻ nhắm tới như vậy, cho dù phòng thủ biên giới của Hoa Hạ có tăng cường chặt chẽ thế nào, chỉ e vẫn sẽ có con cá lọt lưới!”
“Một khi bọn chúng tiến vào Hoa Hạn thì sẽ rất nguy hiểm.”
Phần mềm mạng xã hội phiên bản nước ngoài mà Lâm Nhã Hiên đăng ký là do Phương Viên chỉ cho cô.
Vậy nên, trong danh sách bạn thân của Lâm Nhã Hiên cũng chỉ có một mình Phương Viên.
Bởi vì đã cài nút “quan tâm đặc biệt” nên Lâm Nhã Hiên vừa đăng trạng thái thì Phương Viên cũng sẽ nhìn thấy luôn.
Phương Viên đang ngồi xử lý công việc trong văn phòng, nghe thấy âm thanh thông báo của APP từ điện thoại, sau đó nhìn thấy hình chụp chung của cả nhà ba người Lâm Nhã Hiên thì không khỏi cười gượng, lắc đầu lẩm bẩm: “Cả nhà ba người các cậu thì hạnh phúc rồi, chỉ có mình là thảm thôi!”
Bởi vì Mục Hàn vung tay mặc kệ nên công việc thường ngày của tập đoàn Phi Long và tập đoàn Thiên Thành đều do Phương Viên quản lý.
Phương Viên thậm chí còn nói đùa với Mục Hàn rằng phải tăng tiền lương cho cô ta.
Không ngờ Mục Hàn lại đồng ý không chút do dự.
“Gia đình hạnh phúc quá”, đính kèm icon ngưỡng mộ và ngoáy mũi!
Sau khi bình luận bên dưới trạng thái này của Lâm Nhã Hiên, Phương Viên tắt điện thoại rồi chú tâm vào công việc.
Dù Lâm Nhã Hiên hay Phương Viên thì đều không biết rằng dòng trạng thái rất đỗi bình thường này lại tạo ra một đợt sóng lớn ở nước ngoài.
Nguyên nhân chủ yếu là Mục Hàn bên trong bức ảnh.
Bên trong Hoa Hạ, bởi vì thân phận của Mục Hàn có tính chất đặc thù nên các cơ quan chính phủ, đặc biệt là cơ quan bảo mật quốc gia đã liệt các tư liệu cá nhân của Mục Hàn vào cấp độ bảo mật SSSSSS.
Độc nhất toàn Hoa Hạ.
Vậy nên, ngoài đội ngũ lãnh đạo nòng cốt cấp cao nhất của chính phủ Hoa Hạ và những chiến hữu thân cận của Mục Hàn thì về căn bản sẽ không ai biết được thân phận thật sự của anh.
Dù có ngẫu nhiên biết được thì cũng sẽ lập tức bị Cục bảo mật quốc gia tìm đến để ký kết thoả thuận bảo mật cấp độ cao.
Khi Mục Hàn bước đi trên đường phố Hoa Hạ thì sẽ giống như người bình thường, không có ai biết anh là đại thống soái.
Thế nhưng ở nước ngoài thì không còn giống như vậy nữa.
Ở nước ngoài, thân phận đại thống soái của Mục Hàn không phải là cơ mật.
Bởi vì sáu năm trước anh dựa vào sức mình đánh tan liên quân hơn bốn mươi nước tiến công vào Hoa Hạ, vậy nên rất nhiều nhân vật đầu não lãnh đạo cấp cao của các nước thù địch đều biết đến Mục Hàn.
Cũng bởi vì thế nên Cục bảo mật quốc gia vô cùng cẩn thận không để cho ảnh của Mục Hàn lộ ra nước ngoài.
Mà lần này, tấm ảnh cuộc sống thường ngày mà Lâm Nhã Hiên đăng lên rõ ràng là điều mà tất cả mọi người đều không thể lường được.
Chẳng mấy chốc, đã có một người nhận ra đại thống soái của Hoa Hạ thông qua bức ảnh hết sức bình thường này.
Có người đầu tiên thì sự việc sẽ giống như hiệu ứng Domino nhanh chóng lan ra nước ngoài.
Ngay lập tức, bức ảnh cuộc sống thường nhật mà Lâm Nhã Hiên đăng tải đã xuất hiện trong phòng họp của hội Hắc Long Đảo Quốc, xuất hiện trên bàn làm việc của liên minh sát thủ Châu Âu, xuất hiện trên màn hình của tổ chức lính đánh thuê Bắc Mễ, xuất hiện ở rất nhiều nơi….
Sau khi rất nhiều thế lực nước ngoài tiến hành nghiên cứu tỉ mẩn nhiều lần bức ảnh này thì đưa ra kết luận, người có mặt trong bức ảnh này chính là đại thống soái Hoa Hạ, người mà sáu năm trước khiến cho bọn chúng nghe danh đã sợ mất mật!
Điều này khiến cho tất cả các quốc gia nước ngoài đều chấn động!
Dù gì sáu năm trước liên quân hơn bốn mươi nước cô lập Hoa Hạ, khoảng thời gian đó chính là thời cơ tốt nhất để bọn chúng phân chia mảnh đất màu mỡ rộng gần mười triệu kilomet vuông của Hoa Hạ.
Thế nhưng giấc mộng đẹp của bọn chúng đã bị một người đàn ông thần thánh bóp vụn từ trong trứng nước.
Từ đó về sau, không còn một quốc gia nào dám quang minh chính đại nhòm ngó đến lãnh thổ của Hoa Hạ nữa.
Sự tồn tại của đại thống soái đã cắt đứt mọi mơ tưởng của tất cả các quốc gia.
Các quốc gia này thậm chí còn lưu truyền một câu nói: Chỉ cần Hoa Hạ còn có đại thống soái thì bọn chúng tuyệt đối sẽ không thể có năng lực chạm đến dù chỉ là một tấc đất của Hoa Hạ.
Từ bên trong câu nói này có thể cảm nhận được sự kiêng nể của các quốc gia này đối với Mục Hàn lớn tới mức nào.
Bởi vì thực lực của Mục Hàn rất mạnh, không một ai có đủ năng lực để giao chiến trực diện với anh.
Vậy nên các quốc gia này đã nghĩ đến chuyện ám sát.
Từ sau sáu năm trước khi liên quân hơn bốn mươi nước tiến công vào Hoa Hạ thất bại thì số người muốn lẻn vào lãnh thổ Hoa Hạ để ám sát Mục Hàn không hề ít.
Mặc dù số lần ám sát Mục Hàn không dưới hàng chục nghìn lần và cũng không có ai thành công, thế nhưng hiện tượng ám sát Mục Hàn vẫn diễn ra liên tục không ngừng nghỉ.
Những sát thủ nước ngoài này giống như thiêu thân bay vào đám lửa, rõ ràng biết sẽ chết nhưng vẫn cứ đến nộp mạng.
Không còn cách nào khác, bởi vì Mục Hàn quá mạnh nên trên bảng ám sát của tổ chức ngầm quốc tế, số tiền thưởng cho ai giết được Mục Hàn năm nào cũng đứng đầu, có thể lên tới mấy tỷ USD.
Đứng trước phần thưởng lớn tất sẽ có những người dũng cảm.
Luôn có những sát thủ liều mình mạo hiểm tính mạng vì số tiền thưởng lớn.
Lỡ như thành công thì sao?
Một nhiệm vụ này thôi cũng kiếm được mấy tỷ USD rồi!
Dù có phải về vườn thì cũng đủ để tiêu.
Cùng với việc hành động ám sát tiến hành được vài năm, cũng phải đến mấy chục nghìn lần, thế nhưng lại không có lần nào thành công, thậm chí còn có rất nhiều sát thủ còn chưa kịp tiếp cận Mục Hàn đã bị xử đẹp.
Điều này cũng khiến cho những kẻ bỏ tiền ra trao thưởng của mấy quốc gia này cảm thấy hơi nản lòng.
Theo bọn chúng thấy, muốn ám sát Mục Hàn rõ ràng khó như lên trời.
Một là bọn chúng hoàn toàn không thể tra ra tin tức cá nhân của Mục Hàn.
Hai là năng lực của bản thân Mục Hàn mạnh mẽ như một vị thần.
Vậy nên bọn chúng càng cảm thấy rằng trừ khi Mục Hàn tự sát, bằng không thế giới này chẳng ai có thể giết chết được Mục Hàn.
Bởi vì bọn chúng không tìm ra được bất cứ điểm yếu nào của anh.
Hành động ám sát Mục Hàn cũng dần dần hạ nhiệt.
Gần như không có ai còn nghĩ đến chuyện này nữa.
Có điều hiện giờ đã khác rồi.
Cuối cùng thì bọn chúng cũng có được thông tin cá nhân của Mục Hàn.
Bởi vì dòng cảm nghĩ đi cùng với tấm ảnh được Lâm Nhã Hiên viết vô cùng rõ ràng: Một nhà ba người hạnh phúc! Không, phải là một nhà bốn người hạnh phúc mới đúng, còn có bé cưng đang nằm trong bụng tôi nữa!
Người đàn ông mạnh mẽ đó hoá ra cũng có gia đình.
Có mẹ, có vợ.
Thậm chí vợ còn đang mang thai!
Đối với những nước bên ngoài này mà nói, điều này cũng phấn khích không kém gì việc khám phá ra văn minh thời tiền sử.
“Đúng là quá đỉnh!”
“Người đàn ông làm cho chúng ta vô cùng đau não kia cuối cùng cũng để lộ ra điểm yếu, hắn có vợ, có mẹ, thậm chí còn có cả con…”
“Một khi con người có gia đình thì không còn là thần nữa!”
“Các anh em, cơ hội của chúng ta tới rồi!”
Hội Hắc Long, Đảo Quốc.
Hội trưởng vô cùng hào hứng nói.
Cảnh tượng y như vậy cũng diễn ra đồng thời tại liên minh sát thủ châu Âu và tổ chức Bắc Mễ,…
Cùng lúc này.
Bảng ám sát ngầm quốc tế lại trở nên sôi động.
Xếp ở vị trí số một trên bảng là nhiệm vụ ám sát Mục Hàn, tiền thưởng mấy tỷ, sau hai năm yên ắng thì cuối cùng cũng có người ấn vào nút nhận nhiệm vụ.
Tiếp theo đó, lại có người ấn vào nút nhận nhiệm vụ.
Sau đó là người thứ ba…
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, nhiệm vụ ám sát đầu bảng im ắng suốt hai năm nhanh chóng trở nên cực hot.
Có đến mấy chục nghìn sát thủ báo danh.
Kết quả này khiến cho người đăng lên bảng ám sát kinh ngạc không thôi.
Có điều nghĩ kỹ thì thấy cũng bình thường.
Một khoảng thời gian trước đây, vô số người muốn ám sát Mục Hàn đều thất bại thảm hại.
Không chỉ do thực lực mạnh mẽ của Mục Hàn mà còn bởi sự thần bí trong thân phận của anh.
Thậm chí ngay cả Cục tình báo của nước Chiến Ưng cũng không có cách nào tra được ra thông tin cá nhân của Mục Hàn.
Chương 729: Bình luận đã bị xóa
Dù sao cấp độ bảo mật của Mục Hàn cũng ở cấp SSSSSS.
Đối với phương diện này, Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ làm tới trình độ cực cao.
Bất cứ tin tức gì có liên quan đến Mục Hàn xuất hiện trên mạng xã hội đều sẽ lập tức bị Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ xoá đi không chút tăm hơi, giống như trên thế giới chưa từng có người này vậy.
Thậm chí Hoa Hạ còn có ý lợi dụng việc Mục Hàn từng bị nhà họ Mục ở thủ đô bỏ rơi để loan tin ra nước ngoài, tuyên bố Mục Hàn là cô nhi, không bố không mẹ, không có con cái, đơn độc một mình để làm nhiễu loạn tầm nhìn của các nước thù địch.
Nếu như sống một thân một mình thì cũng đại diện cho việc không có bất cứ điều gì phải bận tâm.
Cũng chính là không có bất kỳ ai hay chuyện gì có thể uy hiếp anh.
Các nước thù địch nhận được tin tức này đều vô cùng tuyệt vọng.
Ít nhất khi nào đại thống soái còn sống trên cõi đời, xâm chiếm lãnh thổ của Hoa Hạ vẫn sẽ là chuyện không thể nào.
“Lập tức tăng thêm tiền thù lao!”
Châu Âu.
Trong một lô cốt nào đó, một ông lão phương Tây tóc hoa râm đứng trước máy tính, sau khi giám sát và khống chế số liệu trong vòng năm phút thì quả quyết đưa ra quyết định: “Tăng tiền thưởng cho ai ám sát được đại thống soái của Hoa Hạ lên mười tỷ USD!”
“Mười tỷ USD ư?”, gã thanh niên người phương Tây đang thao tác trên máy tính giật nảy mình: “Trời đất ạ, ông Joken đáng kính, làm như vậy không phải điên rồi hay sao? Tôi không tin có chủ thuê nào lại có nhiều tiền như vậy, tăng từ một tỷ lên mười tỷ là một bước vọt quá khủng khiếp!”
Ông lão phương Tây được gọi là “ông Joken” chính là người lập ra bảng ám sát ngầm quốc tế.
Phụ trách làm trung gian giữa chủ thuê và sát thủ.
Chỉ cần chủ thuê chịu chi tiền, sát thủ dám ra tay, dù là nhiệm vụ ám sát nào đi nữa bọn họ cũng dám đăng hết.
Bao gồm chủ tịch tập đoàn, tài phiệt lớn, đại sứ biên cương, thậm chí là cả nguyên thủ quốc gia….
Có điều, khiến cho Joken bận tâm nhất vẫn là nhiệm vụ ám sát đại thống soái Hoa Hạ nằm trên đầu bảng.
Đã treo trên đầu bảng những hai năm trời nhưng vẫn không hề có động tĩnh.
“Tin tôi đi anh bạn! Những chủ thuê đó tuyệt đối tình nguyện tăng giá!”, Joken lấy ra một bức ảnh rồi ném ra trước mặt người thanh niên đó, nói với vẻ mặt kích động: “Nhìn thấy gì chưa, người đàn ông vô cùng mạnh mẽ đó bây giờ đã có điểm yếu. Đây chính là cơ hội tốt nhất để trừ khử hắn!”
“Chỉ cần chủ thuê đồng ý tăng giá là có thể mời tới sát thủ tốt nhất rồi!”
“Điều này thể hiện rằng tỉ lệ thành công của việc ám sát người đàn ông mạnh mẽ này có thể lên tới 100%!”
“So với lợi ích của bọn họ, mười tỷ USD này có đáng là gì đâu?”
Giống với tưởng tượng của Joken.
Joken vừa dứt lời đã lập tức có chủ thuê đầu tiên tuyên bố tăng giá.
Tiếp đó là chủ thuê số hai.
Chủ thuê số ba….
Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, số tiền thưởng để ám sát Mục Hàn đã vượt qua con số mười tỷ USD.
Hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Vượt xa so với nhiệm vụ ám sát nguyên thủ quốc gia của một nước lớn nào đó.
Điều này không khỏi khiến cho gã thanh niên đang thao tác trên máy tính kia kinh ngạc đến nỗi mở to hai mắt: “Ông Joken, ông đúng là tính toán như thần!”
Cùng với việc tiền thưởng trên bảng ám sát ngầm quốc tế và số sát thủ báo danh không ngừng tăng lên, ở nước ngoài đặc biệt là lãnh đạo cấp cao của hơn bốn mươi nước đều vô cùng hào hứng.
Đối với bọn chúng, đại thống soái Hoa Hạ có điểm yếu rồi thì không còn là thần thánh gì nữa.
Bọn chúng có thể lợi dụng điểm yếu của anh để giết chết anh.
Ở một diễn biến khác.
Hoa Hạ.
Ở tỉnh!
Phương Viên vẫn còn đang ngồi bên bàn làm việc xử lý văn kiện cảm thấy hơi nhức đầu, vậy nên đã gạt văn kiện sang một bên rồi cầm điện thoại lên lần nữa xem bài đăng khi nãy của Lâm Nhã Hiên.
“Ôi trời! Chuyện gì thế này?”
Vào lúc nhìn thấy bài đăng của Lâm Nhã Hiên thêm lần nữa, Phương Viên sợ tới giật cả mình.
Bài đăng này của Lâm Nhã Hiên, trong vòng năm phút ngắn ngủi đã có mười triệu lượt thích, lượt chia sẻ cũng lên tới con số năm triệu.
Nhìn vào phần bình luận thì rõ ràng đang bùng nổ luôn rồi.
Bên dưới phải có tới cả hàng nghìn bình luận.
Phương Viên hoảng hốt vội vàng gọi điện cho Lâm Nhã Hiên: “Nhã Hiên, cậu mau xem phần mềm mạng xã hội nước ngoài của cậu đi, rõ ràng là bùng nổ rồi!”
Lâm Nhã Hiên nghe điện thoại của Phương Viên cũng vô cùng mơ hồ.
Bởi vì sau khi cô đăng dòng trạng thái đó lên thì ra ngoài tản bộ.
Mà vào lúc Lâm Nhã Hiên mở APP đó lên xem bài đăng của mình thì cũng có phản ứng y hệt Phương Viên.
“Chuyện, chuyện, chuyện, này…”
“Từ lúc nào mà mình lại có tầm ảnh hưởng lớn như vậy ở nước ngoài thế?”
Lâm Nhã Hiên cảm thấy không thể tin nổi.
Mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ.
Cộng thêm hàng nghìn lượt bình luận.
Dù có là hiện tượng mạng của Hoa Hạ thì cũng không thể làm được như vậy chỉ trong năm phút ngắn ngủi.
Lâm Nhã Hiên có nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể.
Dù cho cô có hào quang của một “nữ cường nhân”, ở tỉnh ai ai cũng biết, là một người rất nổi danh, thế nhưng tầm ảnh hưởng cũng chỉ giới hạn trong tỉnh, một khi ra ngoài tỉnh thì có ai nhận ra Lâm Nhã Hiên đây?
Càng không cần nói tới tận nước ngoài.
Còn về phần Sở Vân Lệ trong bức ảnh thì lại bị nhà họ Mục ở thủ đô giam lỏng trong thị trấn Tân Hải, làm một lao công thấp kém hơn ba mươi năm thì không thể có sức ảnh hưởng rộng như vậy ở nước ngoài.
“Liệu có phải vì Mục Hàn không?”
Khả năng duy nhất chỉ có Mục Hàn mà thôi.
Dù gì Mục Hàn cũng là con riêng của nhà họ Mục ở thủ đô.
Mà nhà họ Mục ở thủ đô lại là thế gia số một Hoa Hạ, tầm ảnh hưởng không cần phải nói.
Cộng thêm vụ cá cược một năm giữa Mục Hàn và Mục Thịnh Uy.
Việc này tạo ra tầm ảnh hưởng lớn ở nước ngoài cũng không phải là không có khả năng.
Lâm Nhã Hiên nghĩ như vậy rồi bắt đầu tìm đáp án trong phần bình luận.
Giống như một số dân mạng của Hoa Hạ, lúc Lâm Nhã Hiên nhìn thấy một bài đăng nào đó thì sẽ ấn vào phần bình luận đầu tiên chứ không phải xem kỹ nội dung bài đăng.
Dù sao phần bình luận cũng có đủ các nhân tài với rất nhiều trò đùa hài hước chọc cười.
Không ít cư dân mạng có biệt hiệu sớm muộn gì cũng khiến cho người ta cười chết trong phần bình luận.
Đương nhiên, cư dân mạng nước ngoài cũng thích chém gió trong phần bình luận.
“Đại thống soái của Hoa Hạ xuất hiện rồi sao?”
Lâm Nhã Hiên mở phần bình luận, nhìn thấy dòng chữ này thì không khỏi sững sờ.
Ảnh gia đình nhà tôi thì có quan hệ gì với đại thống soái Hoa Hạ chứ?
Lâm Nhã Hiên vô cùng nghi hoặc.
Bởi vì tốc độ bình luận trong phần bình luận rất nhanh, gần như chưa tới một giây đã có bình luận mới xuất hiện. Vậy nên Lâm Nhã Hiên cũng không xem được tỉ mỉ, phải kéo xuống dưới mới có thể rõ hơn một chút.
Có điều, điều khiến cho Lâm Nhã Hiên càng thêm kinh ngạc là khi cô vừa mới kéo đến một bình luận, chuẩn bị ấn vào để xem cho kỹ thì trên màn hình đột nhiên hiện lên một dòng chữ: Bình luận này đã bị xoá!
Sau đó, cả khu vực bình luận lập tức xuất hiện dòng chữ: Bình luận này đã bị xoá.
“Ơ?”, Lâm Nhã Hiên giơ tay dụi mắt.
Rồi lại nhìn lên trên màn hình điện thoại.
Không chỉ có khu vực bình luận đã trở nên trống trơn.
Mà hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ đều đã trở về con số 0.
Chỉ còn lại một bức ảnh trống trơn.
“Thật là kỳ lạ!”
Chương 730: Mục Hàn hoảng hốt
Lâm Nhã Hiên nhìn trái nhìn phải, vẫn không thấy có gì thay đổi.
Chỉ còn bức ảnh với hàng chữ của cô.
Gần một nghìn ba trăm lượt bình luận không còn thấy đâu nữa.
Thậm chí ngay cả bình luận của Phương Viên cũng không còn.
“Cái quái gì vậy?”, Lâm Nhã Hiên cảm thấy rất kì lạ.
Cô lập tức gọi điện cho Phương Viên: “Phương Viên, cậu xem lại bài đăng của mình chưa, tại sao hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ biến mất rồi?”
“À, còn bình luận nữa!”
“Đúng vậy!”, Phương Viên cũng hoảng sợ nói: “Ngay cả bình luận của mình cũng không thấy đâu!”
“Chuyện gì vậy chứ?”, Lâm Nhã Hiên hỏi.
“Chắc hệ thống bị đơ rồi!”
Phương Viên ngẫm nghĩ rồi nói: “Có lẽ trong vòng năm phút ngắn ngủi, hơn mười triệu lượt thích và hơn năm triệu lượt chia sẻ khiến hệ thống bị quá tải!”
“Cũng đúng!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu nói: “Mình nhớ năm ngoái có một ngôi sao nổi tiếng đăng một trạng thái yêu đương lên mạng khiến cả facebook đều như bùng nổ”.
“Vậy mà mình lại có lượt truy cập tương đương với một ngôi sao nổi tiếng, thật đáng sợ!”
“Có thể hệ thống gặp sự cố gì rồi”, Phương Viên không hiểu tại sao một dòng trạng thái của Lâm Nhã Hiên lại có nhiều lượt thích đến như vậy.
Mặc dù Mục Hàn đã nói rõ anh là ông chủ của tập đoàn Phi Long.
Nhưng thân phận này ở tỉnh còn được.
Chứ ở nước ngoài thì ai biết anh là ai chứ?
Khả năng duy nhất là hệ thống gặp sự cố.
Đã gây ra sai sót về dữ liệu.
“Tinh!”, lúc này, tài khoản mạng xã hội của Lâm Nhã Hiên gửi tới một tin nhắn.
Tin nhắn của hệ thống: Chào bạn, vì sự cố của hệ thống đã dẫn tới sai sót về dữ liệu, gây rắc rối cho bạn, chúng tôi chân thành xin lỗi bạn!
“Hóa ra là sự cố của hệ thống thật!”, Lâm Nhã Hiên hoàn toàn tin tưởng.
Cô lại không hề biết rằng, việc xóa bỏ hết vết tích chính là hành động của Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ.
Sau khi dòng trạng thái của Lâm Nhã Hiên gây sự chú ý tới nước ngoài, Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ đã ra tay để xóa sạch tất cả những gì liên quan tới dòng trạng thái này.
Xâm nhập vào tài khoản mạng xã hội của nước ngoài không gây khó khăn cho đội hacker đẳng cấp của Hoa Hạ.
Cho nên, mặc dù bức ảnh trên dòng thời gian của Lâm Nhã Hiên vẫn còn, nhưng ngoài Lâm Nhã Hiên và Phương Viên ra thì không còn tài khoản nào có thể xem được.
Ở một diễn biến khác.
Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ gửi thông báo cho Mục Hàn.
“Cái gì?”, sau khi biết việc này, Mục Hàn rất ngạc nhiên.
Ngay lập tức anh đi tìm Lâm Nhã Hiên.
Lúc này, Lâm Nhã Hiên cũng tới tìm Mục Hàn.
“Nhã Hiên, có phải em đăng ảnh chúng ta lên tài khoản mạng xã hội nước ngoài không?”, Mục Hàn hỏi.
“Đúng vậy!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu, nói: “Mục Hàn, em nói cho anh biết, chuyện vừa nãy thật sự làm em sợ chết khiếp, em đăng ảnh chúng ta lên, chỉ mới mấy phút thôi mà có tận hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ đó!”
“Đúng rồi, còn có hơn một nghìn bình luận nữa!”
Mục Hàn không khỏi hít sâu một hơi.
Hơn mười triệu lượt thích, năm triệu lượt chia sẻ, có nghĩa là ít nhất mười mấy triệu người nước ngoài đã nhìn thấy bức ảnh chụp chung này, đã biết được mối quan hệ trong gia đình của anh.
Đây là tín hiệu cực kì nguy hiểm.
Trước đây, Mục Hàn có thể xông pha khắp chiến trường, là vì trong lòng anh không bận tâm điều gì.
Một khi có mối bận tâm thì đó sẽ trở thành đối tượng để quân địch lợi dụng.
“Có điều cũng may là sự cố hệ thống thôi”, Lâm Nhã Hiên nói tiếp: “Hệ thống đã thông báo giải thích rõ ràng cho em rồi”.
“Em đã nói mà, em không phải là nhân vật có tầm ảnh hưởng ở nước ngoài, sao có thể vừa đăng bài là có nhiều người vào thích và chia sẽ chứ?”
Chỉ có Mục Hàn biết, đây tuyệt đối không phải sự cố hệ thống.
Mà thật sự có tồn tại.
Bây giờ, thông tin của Lâm Nhã Hiên đã bị lộ ra ngoài rồi.
Có lẽ ở nước ngoài lúc này đang có vô số ánh mắt đang nhìn chòng chọc vào đây.
Với tư cách là đại thống soái của Hoa Hạ, anh đã một mình đánh bại liên quân bốn mươi nước từ sáu năm trước, nên có quá nhiều thế lực thù địch muốn ám sát anh.
Cộng thêm việc hình ảnh của Lâm Nhã Hiên và Sở Vân Lệ bị lộ ra ngoài, họ sẽ trở thành mục tiêu của kẻ địch.
“À, Nhã Hiên, em có xem bình luận viết gì không?”, Mục Hàn đột nhiên nhớ tới vấn đề quan trọng.
Nếu Lâm Nhã Hiên thấy bình luận, rất có khả năng sẽ biết thân phận thật sự của anh.
“Anh còn hỏi nữa sao?”, Lâm Nhã Hiên tiếc nuối lắc đầu: “Em vừa đọc một hàng chữ nói đại thống soái của Hoa Hạ gì đó, kết quả hệ thống liền bị đơ, hại em chẳng đọc được gì nữa”.
“Ồ vậy à”, Mục Hàn gật đầu, yên tâm hơn nói.
Nhưng đồng thời, anh không khỏi nhíu mày.
Với tâm trạng Lâm Nhã Hiên hiện giờ, chắc chắn sẽ còn tiếp tục đăng tải lên dòng thời gian.
Nhất là sau khi sinh con xong, vì để lưu lại quá trình lớn lên của đứa bé, chắc chắn cô ấy sẽ còn đăng nhiều hơn nữa.
Mục Hàn không thể ngăn cản Lâm Nhã Hiên làm như vậy.
Vì suy cho cùng nếu ngăn cản, anh cũng không biết giải thích thế nào.
Mục Hàn ngẫm nghĩ rồi quyết định lên kế hoạch sớm.
Anh nhanh chóng tập hợp tứ đại chiến thần.
“Lại có chuyện như vậy nữa sao?”, nghe Mục Hàn nói xong, tứ đại chiến thần đều kinh ngạc không thôi.
“Đại ca, là tôi sơ ý”, Hoàng Điểu làm nhiệm vụ tình báo cảm thấy rất tự trách.
Mục Hàn phất tay lắc đầu nói: “Không liên quan tới cô”.
Lâm Nhã Hiên chỉ là một cô gái bình thường.
Người bình thường đăng trạng thái thường ngày lên, ai mà ngờ sẽ gây ra dây chuyền phản ứng lớn như vậy chứ?
“Tình hình hiện giờ của chúng ta cực kì nguy hiểm, liên minh bốn mươi nước bên ngoài, thậm chí là hơn mười nghìn thế lực đối địch đang âm thầm theo dõi từng nhất cử nhất động của chúng ta”.
Mục Hàn nhếch mép, nói: “Vụ cá cược với nhà họ Mục ở thủ đô chỉ là chuyện nhỏ nhặt so với chuyện này, nực cười là nhà họ Mục ở thủ đô vẫn còn đắc ý về cái danh tiếng thế gia hàng đầu của Hoa Hạ!”
Không chỉ đối với Mục Hàn, mà cả tứ đại chiến thần thì nhà họ Mục ở thủ đô chẳng là gì cả.
Ở nước ngoài, còn có rất nhiều thế lực lớn mạnh khác.
Mỗi thế lực đều mạnh hơn nhà họ Mục ở thủ đô.
“Nhưng từ nay về sau, tôi sẽ bị cả thế giới nhắm vào”, gương mặt Mục Hàn lập tức trở nên nghiêm trọng: “Nhất là người nhà tôi sẽ trở thành đối tượng mà thế lực đối địch muốn lợi dụng”.
“Từ lúc này trở đi, chúng ta phải đề cao cảnh giác lên mức độ cao nhất!”
“Đã hiểu, thưa đại ca!” Tứ đại chiến thần đồng thanh đáp.
Khoảnh khắc này, bọn họ như thể đang trở lại chiến trường.
“Đại ca, tôi đã đi điều tra, trong danh sách ám sát ngầm quốc tế đột nhiên nâng tiền thưởng lên hàng chục tỷ, hơn nữa con số này vẫn đang tiếp tục tăng lên.”
“Đồng thời sất thủ đăng ký đi ám sát anh đã vượt qua con số hàng chục nghìn người.”
Hoàng Điều lo lắng nói: “Bỗng có nhiều kẻ nhắm tới như vậy, cho dù phòng thủ biên giới của Hoa Hạ có tăng cường chặt chẽ thế nào, chỉ e vẫn sẽ có con cá lọt lưới!”
“Một khi bọn chúng tiến vào Hoa Hạn thì sẽ rất nguy hiểm.”