Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1010 - Không sao, có anh ở đây rồi
Trong lúc Thẩm Hâm Dao đang do dự thì người đàn ông tiến đến gần nhưng cô ấy lại bình tĩnh đến mức không hề tránh ra.
Người đàn ông nhìn cô: “Thế nào, không sợ tôi sao?”
Thẩm Hâm Dao nhìn thẳng vào hắn ta: “Tôi sợ thì anh sẽ buông tha cho tôi sao? Rõ ràng là không bao giờ, nếu vậy dù sợ hay không anh cũng sẽ không tha cho tôi, thế tại sao tôi còn phải sợ anh?”
Người đàn ông cười nói: “Cô thú vị lắm.”
Nói rồi đôi môi người đàn ông chạm vào làn da của cô, không ngừng ma sát, Thẩm Hâm Dao cố chịu đựng không hề đẩy hắn ta ra, cô biết chỉ cần cô phối hợp với người đàn ông này, đợi đến khi hắn ta buông lỏng cảnh giác thì cô sẽ cướp khẩu súng của hắn và chạy trốn.
Thẩm Hâm Dao không hề chống cự, động tác của hắn ta ngày càng táo bạo hơn, thậm chí còn muốn đè cô xuống giường nữa
Mùi vị của người đàn ông thoang thoảng bên mũi khiến Thẩm Hâm Dao cảm thấy buồn nôn nhưng cô ấy không hề phản kháng, ngược lại còn làm ra vẻ rất hưởng thụ.
Thậm chí còn chủ động phối hợp đưa thân thể tiến gần với hắn ta.
Thẩm Hâm Dao chủ động cởi thắt lưng của người đàn ông, hắn ta chỉ cảm thấy toàn thân đang nóng bừng lên, bất giác ‘chào cờ'.
“Cô và bạn trai… không, phải nói là chồng sắp cưới của mình đã từng quan hệ chưa?” Người đàn ông tham lam hôn cổ cô ấy, bàn tay cứ không ngừng di chuyển khắp cơ thể kia.
“Chưa bao giờ.”
Người đàn ông hơi bất ngờ, thậm chí là hơi kinh ngạc hỏi: “Cô vẫn còn trinh sao?”
Thẩm Hâm Dao nhíu mày: “Rất kỳ lạ sao?”
Người đàn ông cười nói: “Đúng là rất kỳ lạ, thời buổi này vẫn còn trinh quả là hiếm có đấy.”
Nói rồi hắn lấy ‘cậu nhỏ' của mình ra, Thẩm Hâm Dao cố tình dùng cơ thể ma sát hắn, người đàn ông đang bị dục vọng thiêu đốt, khi hắn vừa muốn ‘tiến vào' thì Thẩm Hâm Dao thừa lúc hắn chỉ nghĩ đến chuyện đó đã cướp khẩu súng trong tay hắn.
Thế nhưng cô vừa đụng vào đã bị người đàn ông phát hiện, hắn ta còn ép sát vào bụng cô và cười nham hiểm: “Muốn cướp khẩu súng của tôi sao?”
Thẩm Hâm Dao lắc đầu: “Không có.”
“Cô tưởng tôi ngốc sao?” Hắn ta là người đi ra ngoài kiếm ăn, tinh thần cảnh giác rất cao, những chiêu trò của Thẩm Hâm Dao không hề lừa hắn ta
Miệng súng của hắn ta di chuyển lên trên và dừng lại trước ngực cô, hắn ta cảnh cáo: “Tốt nhất nên ngoan ngoãn, nếu không tất cả những người trong biệt thự này đều phải chết.”
Nói rồi hắn ta đè cả người xuống.
Biết kế hoạch của mình đã bị bại lộ, mình không thể cướp khẩu súng của hắn ta, lại còn đối diện với nguy cơ bị xâm hại, Thẩm Hâm Dao lập tức phản kháng theo bản năng: “Mau buông tôi ra.”
Cô ấy ra sức chống cự.
Người đàn ông một tay nắm lấy cổ cô ấy và ôm chặt cô ấy vào lòng mình, tay còn lại cầm khẩu súng nâng đùi cô lên.
Thậm chí Thẩm Hâm Dao còn cảm thấy ‘cậu nhỏ' của hắn đã chạm vào đùi mình, cô hoảng loạn, hoang mang, sợ hãi, kinh hãi: “Đừng, đừng mà...”
Cô ấy ra sức muốn đạp hắn ta ra nhưng vô ích.
Chính trong lúc cô ngỡ mình đã bị xâm hại thì 'đoàng' một cái, cùng với tiếng động kia, cô ấy chỉ thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên, sau đó thấy người đàn ông mở to mắt, trên đầu hắn ta không ngừng chảy máu, cuối cùng là ngã xuống người cô.
Trang Gia Văn nhanh chân bước tới đẩy người đàn ông kia ra khỏi người cô và ôm chầm lấy cô vào lòng.
Suốt cả quá trình, Thẩm Hâm Dao đều trong trạng thái ngơ ngác, cho tới khi Tông Ngôn Hi tới cửa, thấy cảnh tượng trong phòng và thét lên một tiếng, cô mới hoàn hồn lại.
Nước mắt như thể mưa rơi tuôn xuống từ nơi khóe mắt.
Từng giọt từng giọt không ngừng rơi xuống.
Sắc mặt cô trắng bệch nhìn những gì đang xảy ra trước mắt.
Trang Gia Văn ôm lấy cô ấy và vỗ về: “Không sao, không sao rồi, có anh đây rồi.”
Thẩm Hâm Dao nhìn khuôn mặt quen thuộc của anh ấy, nước mắt càng rơi nhiều hơn nữa, sự uất ức, tủi nhục bỗng dưng kéo tới.
“Gia Văn.” Cô ấy dựa vào lòng Trang Gia Văn và òa khóc lên.
Trang Gia Văn bế cô ấy ra khỏi căn phòng, sau đó đặt cô ấy xuống cái giường ở phòng bên cạnh: “Chị, chị chăm sóc cô ấy nhé, em đi giải quyết hắn ta.”
Tông Ngôn Hi đến bên cạnh giường và ôm lấy Thẩm Hâm Dao rồi nhìn về phía em trai: “Em đi đi, có chị ở đây rồi.”
Trang Gia Văn lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Bồi Xuyên và nói cho anh ấy biết đã bắt được người rồi, bảo anh ấy cho người đến xử lý đi.
Dù sao tên này cũng là tội phạm, cho dù đã chết rồi cũng phải giao cho bộ phận trực thuộc điều tra, để các bộ phận và những người có trách nhiệm xác nhận thân phận của hắn ta rồi xử lý.
- -----------------
Người đàn ông nhìn cô: “Thế nào, không sợ tôi sao?”
Thẩm Hâm Dao nhìn thẳng vào hắn ta: “Tôi sợ thì anh sẽ buông tha cho tôi sao? Rõ ràng là không bao giờ, nếu vậy dù sợ hay không anh cũng sẽ không tha cho tôi, thế tại sao tôi còn phải sợ anh?”
Người đàn ông cười nói: “Cô thú vị lắm.”
Nói rồi đôi môi người đàn ông chạm vào làn da của cô, không ngừng ma sát, Thẩm Hâm Dao cố chịu đựng không hề đẩy hắn ta ra, cô biết chỉ cần cô phối hợp với người đàn ông này, đợi đến khi hắn ta buông lỏng cảnh giác thì cô sẽ cướp khẩu súng của hắn và chạy trốn.
Thẩm Hâm Dao không hề chống cự, động tác của hắn ta ngày càng táo bạo hơn, thậm chí còn muốn đè cô xuống giường nữa
Mùi vị của người đàn ông thoang thoảng bên mũi khiến Thẩm Hâm Dao cảm thấy buồn nôn nhưng cô ấy không hề phản kháng, ngược lại còn làm ra vẻ rất hưởng thụ.
Thậm chí còn chủ động phối hợp đưa thân thể tiến gần với hắn ta.
Thẩm Hâm Dao chủ động cởi thắt lưng của người đàn ông, hắn ta chỉ cảm thấy toàn thân đang nóng bừng lên, bất giác ‘chào cờ'.
“Cô và bạn trai… không, phải nói là chồng sắp cưới của mình đã từng quan hệ chưa?” Người đàn ông tham lam hôn cổ cô ấy, bàn tay cứ không ngừng di chuyển khắp cơ thể kia.
“Chưa bao giờ.”
Người đàn ông hơi bất ngờ, thậm chí là hơi kinh ngạc hỏi: “Cô vẫn còn trinh sao?”
Thẩm Hâm Dao nhíu mày: “Rất kỳ lạ sao?”
Người đàn ông cười nói: “Đúng là rất kỳ lạ, thời buổi này vẫn còn trinh quả là hiếm có đấy.”
Nói rồi hắn lấy ‘cậu nhỏ' của mình ra, Thẩm Hâm Dao cố tình dùng cơ thể ma sát hắn, người đàn ông đang bị dục vọng thiêu đốt, khi hắn vừa muốn ‘tiến vào' thì Thẩm Hâm Dao thừa lúc hắn chỉ nghĩ đến chuyện đó đã cướp khẩu súng trong tay hắn.
Thế nhưng cô vừa đụng vào đã bị người đàn ông phát hiện, hắn ta còn ép sát vào bụng cô và cười nham hiểm: “Muốn cướp khẩu súng của tôi sao?”
Thẩm Hâm Dao lắc đầu: “Không có.”
“Cô tưởng tôi ngốc sao?” Hắn ta là người đi ra ngoài kiếm ăn, tinh thần cảnh giác rất cao, những chiêu trò của Thẩm Hâm Dao không hề lừa hắn ta
Miệng súng của hắn ta di chuyển lên trên và dừng lại trước ngực cô, hắn ta cảnh cáo: “Tốt nhất nên ngoan ngoãn, nếu không tất cả những người trong biệt thự này đều phải chết.”
Nói rồi hắn ta đè cả người xuống.
Biết kế hoạch của mình đã bị bại lộ, mình không thể cướp khẩu súng của hắn ta, lại còn đối diện với nguy cơ bị xâm hại, Thẩm Hâm Dao lập tức phản kháng theo bản năng: “Mau buông tôi ra.”
Cô ấy ra sức chống cự.
Người đàn ông một tay nắm lấy cổ cô ấy và ôm chặt cô ấy vào lòng mình, tay còn lại cầm khẩu súng nâng đùi cô lên.
Thậm chí Thẩm Hâm Dao còn cảm thấy ‘cậu nhỏ' của hắn đã chạm vào đùi mình, cô hoảng loạn, hoang mang, sợ hãi, kinh hãi: “Đừng, đừng mà...”
Cô ấy ra sức muốn đạp hắn ta ra nhưng vô ích.
Chính trong lúc cô ngỡ mình đã bị xâm hại thì 'đoàng' một cái, cùng với tiếng động kia, cô ấy chỉ thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên, sau đó thấy người đàn ông mở to mắt, trên đầu hắn ta không ngừng chảy máu, cuối cùng là ngã xuống người cô.
Trang Gia Văn nhanh chân bước tới đẩy người đàn ông kia ra khỏi người cô và ôm chầm lấy cô vào lòng.
Suốt cả quá trình, Thẩm Hâm Dao đều trong trạng thái ngơ ngác, cho tới khi Tông Ngôn Hi tới cửa, thấy cảnh tượng trong phòng và thét lên một tiếng, cô mới hoàn hồn lại.
Nước mắt như thể mưa rơi tuôn xuống từ nơi khóe mắt.
Từng giọt từng giọt không ngừng rơi xuống.
Sắc mặt cô trắng bệch nhìn những gì đang xảy ra trước mắt.
Trang Gia Văn ôm lấy cô ấy và vỗ về: “Không sao, không sao rồi, có anh đây rồi.”
Thẩm Hâm Dao nhìn khuôn mặt quen thuộc của anh ấy, nước mắt càng rơi nhiều hơn nữa, sự uất ức, tủi nhục bỗng dưng kéo tới.
“Gia Văn.” Cô ấy dựa vào lòng Trang Gia Văn và òa khóc lên.
Trang Gia Văn bế cô ấy ra khỏi căn phòng, sau đó đặt cô ấy xuống cái giường ở phòng bên cạnh: “Chị, chị chăm sóc cô ấy nhé, em đi giải quyết hắn ta.”
Tông Ngôn Hi đến bên cạnh giường và ôm lấy Thẩm Hâm Dao rồi nhìn về phía em trai: “Em đi đi, có chị ở đây rồi.”
Trang Gia Văn lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Bồi Xuyên và nói cho anh ấy biết đã bắt được người rồi, bảo anh ấy cho người đến xử lý đi.
Dù sao tên này cũng là tội phạm, cho dù đã chết rồi cũng phải giao cho bộ phận trực thuộc điều tra, để các bộ phận và những người có trách nhiệm xác nhận thân phận của hắn ta rồi xử lý.
- -----------------