Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 104
Hôm nay Cố Tích Cửu ăn mặc cực kỳ hợp với tâm ý của Cố Tạ Thiên, có thể dùng hai chữ để hình dung đầy đủ —— điệu thấp!
Những nữ nhi khác đều cẩm y hoa phục, màu thêu rực rỡ, trên người đeo đầy ngọc bội, nhìn thoáng qua giống như thần tiên phi tử.
Cố Tích Cửu chỉ mặc một cái áo tím nhạt, mái tóc đen dài được buộc lại bằng một dải lụa cùng màu, một nửa mái tóc nằm ở trên vai, nhìn qua rất thoải mái tươi trẻ. Bên hông nàng có một khối ngọc bội, ngoài ra không có phụ kiện nào khác. Khuôn mặt nàng nhỏ nhỏ gầy gầy rõ nét, tóc mây bao phủ trên trán. Đôi môi nàng hồng nhuận hơn so với trước kia, nhưng không bôi son phấn gì. Đó là vẻ đẹp tự nhiên. Nàng thật sự không hề nổi bật trong đám tỷ muội ăn mặc tinh xảo, điều duy nhất khiến nàng trở nên chói mắt chính là vết bớt đỏ ở trên mặt nàng......
Cố Tạ Thiên cảm thấy, nếu đứng ở góc độ một nam nhân bình thường, nữ nhi này của mình chắc chắn là người không được chú ý nhất, đặc biệt là sự chú ý của nam nhân.
Nhưng không ngờ từ sau khi nữ nhi này ngồi xuống, lực chú ý của vị Thái tử dường như luôn tập trung ở trên người nữ nhi xấu xí này.
Thái tử tôn quý thiên thành, vui mừng đều không bộc lộ ra ngoài, ngày thường căn bản khiến người không thể nhìn ra được hắn để ý cái gì hay chán ghét cái gì, tâm tư của hắn nổi danh khó đoán.
Nhưng hiện tại, ngay cả một người bất cẩn như Cố Tạ Thiên cũng có thể phát giác ra được lực chú ý của hắn đang ở chỗ nào, vị Thái tử này căn bản không hề che dấu hứng thú đối với Cố Tích Cửu!
Hắn hầu như không dễ nói chuyện, nhưng khi ngẫu nhiên nói một câu, hắn sẽ liếc mắt xem chừng Tích Cửu một cái. Hắn dường như rất để ý tới phản ứng của nàng!
Rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì với vị Thái tử này vậy?! Hắn đang cố gắng làm gì?
Hắn chú ý tới Cửu nhi như vậy, chẳng lẽ vì cảm thấy vết bớt đỏ trên mặt nàng tương đối đặc biệt?
Cố Tạ Thiên cảm thấy buồn bực trong lòng, ông cũng không biết nó có tư vị gì.
"Đang nhìn ngươi, vẫn đang nhìn ngươi, lại đang nhìn ngươi......" Thương Khung Ngọc vẫn luôn lải nhải ở trong đầu Cố Tích Cửu.
"Câm miệng!" Cố Tích Cửu bị nó ồn ào đau hết cả đầu, nàng chuyển chiếc đũa trong tay, có một loại xúc động muốn gõ vào trên chiếc vòng ngọc trên cổ tay một cái.
"Chủ nhân, ngươi nói xem có phải hắn đã nhận ra ngươi rồi hay không?" Thương Khung Ngọc nghiêm túc hỏi trong sự hoài nghi.
Cố Tích Cửu không nói chuyện, trong lòng cũng rất buồn bực.
Hành động của Dung Già La thật sự giống như đã nhận ra nàng, cho dù hắn không nhận ra nàng thì cũng đang hoài nghi nàng một cách nghiêm túc.
Hơn nữa, hôm nay Dung Già La bỗng nhiên tới cửa cũng lộ ra một loại không khí rất không bình thường, hắn tới đây là vì nàng sao?
"Cố lục tiểu thư, cố lục tiểu thư?"
Cố Tích Cửu hoàn hồn từ trong trầm tư. Nàng vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy Dung Già La đang bưng một chén rượu nhìn nàng:" Cố lục tiểu thư tinh thông y thuật? "
"Biết một chút. "Cố Tích Cửu trả lời một cách bảo thủ.
"Biết một chút? Biết một chút là có ý gì?"
"Ta có đọc qua mấy quyển y thư." Cố Tích Cửu cẩn thận trả lời.
Dung Già La gật gật đầu: "Bổn cung tôn kính y giả nhất, kính ngươi một ly." Hắn đột nhiên đứng lên.
Sao có thể để Thái tử đứng nàng ngồi?
Cố Tích Cửu cũng đành phải đứng lên, bưng một chén rượu lên: "Dân nữ không dám để Thái tử điện hạ kính rượu, vẫn nên để dân nữ kính điện hạ một chén. Dân nữ uống trước, mời ngài." Nàng uống một hơi cạn sạch rượu ở trong chén, xoay đáy cốc về phía Dung Già La, sau đó ngồi xuống.
Sau khi vừa ngồi xuống, nàng bỗng nhiên nhận ra mình đã sai. Nàng dường như đã dùng cách uống rượu ở thời hiện đại ở trong sân này!
Nữ hài tử trên thế giới này thường rất tinh tế khi uống rượu, cơ bản chỉ dùng miệng nhỏ nhấp một chút, đặc biệt là tiểu thư khuê các, uống rượu càng có quy củ nghiêm khắc hơn, khi uống rượu thậm chí phải dùng tay áo vừa che vừa nhấp.
Hiện tại nàng lại dứt khoát uống hết chỉ trong một ngụm, so với nam nhân còn muốn tiêu sái hơn! Chỉ sợ có chút kinh thế hãi tục......
Cố Tích Cửu đảo mắt liếc nhìn mọi người, quả nhiên nhìn thấy những tỷ muội khác đều tròn mắt vì sốc! Cố Tạ Thiên cũng tái cả mặt!
Thái tử đang ngồi bên cạnh, trong đôi mắt đen nhánh loé lên một sự hứng thú......
Những nữ nhi khác đều cẩm y hoa phục, màu thêu rực rỡ, trên người đeo đầy ngọc bội, nhìn thoáng qua giống như thần tiên phi tử.
Cố Tích Cửu chỉ mặc một cái áo tím nhạt, mái tóc đen dài được buộc lại bằng một dải lụa cùng màu, một nửa mái tóc nằm ở trên vai, nhìn qua rất thoải mái tươi trẻ. Bên hông nàng có một khối ngọc bội, ngoài ra không có phụ kiện nào khác. Khuôn mặt nàng nhỏ nhỏ gầy gầy rõ nét, tóc mây bao phủ trên trán. Đôi môi nàng hồng nhuận hơn so với trước kia, nhưng không bôi son phấn gì. Đó là vẻ đẹp tự nhiên. Nàng thật sự không hề nổi bật trong đám tỷ muội ăn mặc tinh xảo, điều duy nhất khiến nàng trở nên chói mắt chính là vết bớt đỏ ở trên mặt nàng......
Cố Tạ Thiên cảm thấy, nếu đứng ở góc độ một nam nhân bình thường, nữ nhi này của mình chắc chắn là người không được chú ý nhất, đặc biệt là sự chú ý của nam nhân.
Nhưng không ngờ từ sau khi nữ nhi này ngồi xuống, lực chú ý của vị Thái tử dường như luôn tập trung ở trên người nữ nhi xấu xí này.
Thái tử tôn quý thiên thành, vui mừng đều không bộc lộ ra ngoài, ngày thường căn bản khiến người không thể nhìn ra được hắn để ý cái gì hay chán ghét cái gì, tâm tư của hắn nổi danh khó đoán.
Nhưng hiện tại, ngay cả một người bất cẩn như Cố Tạ Thiên cũng có thể phát giác ra được lực chú ý của hắn đang ở chỗ nào, vị Thái tử này căn bản không hề che dấu hứng thú đối với Cố Tích Cửu!
Hắn hầu như không dễ nói chuyện, nhưng khi ngẫu nhiên nói một câu, hắn sẽ liếc mắt xem chừng Tích Cửu một cái. Hắn dường như rất để ý tới phản ứng của nàng!
Rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì với vị Thái tử này vậy?! Hắn đang cố gắng làm gì?
Hắn chú ý tới Cửu nhi như vậy, chẳng lẽ vì cảm thấy vết bớt đỏ trên mặt nàng tương đối đặc biệt?
Cố Tạ Thiên cảm thấy buồn bực trong lòng, ông cũng không biết nó có tư vị gì.
"Đang nhìn ngươi, vẫn đang nhìn ngươi, lại đang nhìn ngươi......" Thương Khung Ngọc vẫn luôn lải nhải ở trong đầu Cố Tích Cửu.
"Câm miệng!" Cố Tích Cửu bị nó ồn ào đau hết cả đầu, nàng chuyển chiếc đũa trong tay, có một loại xúc động muốn gõ vào trên chiếc vòng ngọc trên cổ tay một cái.
"Chủ nhân, ngươi nói xem có phải hắn đã nhận ra ngươi rồi hay không?" Thương Khung Ngọc nghiêm túc hỏi trong sự hoài nghi.
Cố Tích Cửu không nói chuyện, trong lòng cũng rất buồn bực.
Hành động của Dung Già La thật sự giống như đã nhận ra nàng, cho dù hắn không nhận ra nàng thì cũng đang hoài nghi nàng một cách nghiêm túc.
Hơn nữa, hôm nay Dung Già La bỗng nhiên tới cửa cũng lộ ra một loại không khí rất không bình thường, hắn tới đây là vì nàng sao?
"Cố lục tiểu thư, cố lục tiểu thư?"
Cố Tích Cửu hoàn hồn từ trong trầm tư. Nàng vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy Dung Già La đang bưng một chén rượu nhìn nàng:" Cố lục tiểu thư tinh thông y thuật? "
"Biết một chút. "Cố Tích Cửu trả lời một cách bảo thủ.
"Biết một chút? Biết một chút là có ý gì?"
"Ta có đọc qua mấy quyển y thư." Cố Tích Cửu cẩn thận trả lời.
Dung Già La gật gật đầu: "Bổn cung tôn kính y giả nhất, kính ngươi một ly." Hắn đột nhiên đứng lên.
Sao có thể để Thái tử đứng nàng ngồi?
Cố Tích Cửu cũng đành phải đứng lên, bưng một chén rượu lên: "Dân nữ không dám để Thái tử điện hạ kính rượu, vẫn nên để dân nữ kính điện hạ một chén. Dân nữ uống trước, mời ngài." Nàng uống một hơi cạn sạch rượu ở trong chén, xoay đáy cốc về phía Dung Già La, sau đó ngồi xuống.
Sau khi vừa ngồi xuống, nàng bỗng nhiên nhận ra mình đã sai. Nàng dường như đã dùng cách uống rượu ở thời hiện đại ở trong sân này!
Nữ hài tử trên thế giới này thường rất tinh tế khi uống rượu, cơ bản chỉ dùng miệng nhỏ nhấp một chút, đặc biệt là tiểu thư khuê các, uống rượu càng có quy củ nghiêm khắc hơn, khi uống rượu thậm chí phải dùng tay áo vừa che vừa nhấp.
Hiện tại nàng lại dứt khoát uống hết chỉ trong một ngụm, so với nam nhân còn muốn tiêu sái hơn! Chỉ sợ có chút kinh thế hãi tục......
Cố Tích Cửu đảo mắt liếc nhìn mọi người, quả nhiên nhìn thấy những tỷ muội khác đều tròn mắt vì sốc! Cố Tạ Thiên cũng tái cả mặt!
Thái tử đang ngồi bên cạnh, trong đôi mắt đen nhánh loé lên một sự hứng thú......