Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210
- Ha ha!
- Ha ha ha!
Lôi Nặc và Đế Lâm vốn dĩ đang trừng trừng nhìn nhau đột nhiên bật cười ha hả.
- Cái này, tình huống gì vậy?
Người xung quanh thoáng sững sờ, đầu đầy sương mù.
Hai người lúc nãy còn đánh qua đánh lại không thể dàn xếp, lúc này giống như hai người bạn tốt bật cười ha hả.
- Ngươi, không tệ!
Lôi Nặc lên tiếng nói.
- Ngươi cũng rất mạnh!
Ngữ khí Đế Lâm vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong ánh mắt lạnh như đao thì lại mang theo một tia tiếu ý nhẹ nhàng.
Hai cao thủ này chỉ là giả bộ đấu với nhau.
Trong mắt những người ở tầng thứ họ, chỉ có cao thủ đồng giai, mới có thể được họ tôn trọng!
Quyền lợi, kim tiền, đối với họ mà nói, đều là phù du, họ đều có mộng tưởng của mình, nhưng tương đồng là, chỉ có bến bờ võ đạo, mới là cực hạn mà họ truy cầu.
- Lôi Áo, xung đột giữa ngươi và Lạp Đế Căn gia tộc bệ hạ đã biết, bây giờ bệ hạ lệnh người dừng mọi hành động, lập tức đi vương cung yết kiến, không được chậm trễ.
Lâm Đế lạnh lùng nói.
- Đế Lâm đại nhân...
Một thành viên Lạp Đế Căn gia tộc bên cạnh lập tức bước ra lo lắng nói:
- Tên này giết chết Ba Tư Tháp Đức tộc trưởng, Đế Lâm đại nhân người...
- Câm miệng!
Đế Lâm trực tiếp ngắt lời người này:
- Bệ hạ cũng lệnh cho Lạp Đế Căn gia tộc các ngươi dừng mọi hành động, tất cả sĩ binh và trị an quân quay về vị trí, Ba Tư Tháp Đức tộc trưởng không còn, Lạp Đế Căn gia tộc các ngươi lập tức chọn ra một đại diện, theo ta hồi cung, về phần cái chết của Tư Đế Tháp Đức tộc trưởng, tự các ngươi đi nói với bệ hạ, không liên quan đến ta!
Đám người còn lại của Lạp Đế Căn gia tộc quay sang nhìn nhau, thở dài một tiếng, ánh mắt tràn ngập bi ai.
Cuối cùng có một lão giả từ trong đám người đi ra, lên tiếng nói:
- Đế Lâm đại nhân, để ta đi theo đại nhân yết kiến bệ hạ!
- Đi đi!
Đế Lâm cũng không phí lời, đi trước dẫn đường.
...
Thời điểm Lôi Nặc đại sát tứ phương trước phủ đệ Lạp Đế Căn gia tộc, bên trong Thác Đức gia tộc lúc này đã loạn thành một đám.
Trong phòng hội nghị gia tộc, chư vị trưởng lão nhận được tin tức sớm đã ngồi vào vị trí của mình, La Tư Đặc vốn không quan tâm thế sự lúc này cũng đang ngồi trên vị trí cao nhất.
- Lôi Áo thật chẳng ra gì, chưa được thông qua gia tộc nghị hội thương định, đã tự mình điều động quân đoàn Cuồng Sư và thành vệ quân, hắn biết điều đó có nghĩa gì không?
Khắc Lao Đức đứng đó, đập mạnh bàn trong phòng hội nghị, gào thét nói.
- Hừ, trong gia tộc có quy định, gặp phải tình huống khẩn cấp, tốc trưởng có quyền quyết định tất cả, Khắc Lao Đức, ngươi rầm rĩ cáo gì!
Ngũ trưởng lão Tạp La Nhĩ trừng mắt, trong gia tộc, hắn là người thân thiết nhất với Lôi Áo.
- Tộc trưởng là có toàn quyền xử lý tình huống, nhưng các ngươi xem rốt cục hắn đã làm gì, tiểu tử Kiệt Sâm giết chết Khắc Nhĩ Phỉ Đức, hắn làm vậy là chuốc thêm phiền phức cho gia tộc, Lôi Áo còn mặc kệ hắn.
Tam trưởng lão Tạp Lan cũng đầy mặt nộ khí,
- Điều động quân đoàn Cuồng Sư, nếu như bệ hạ tức giận, đó sẽ là đại tội mất đầu, cho dù Kiệt Sâm kia và đại vương tử có quan hệ tốt, bệ hạ cũng không thể dễ dàng tha thứ, không phải đem gia tộc chúng ta đẩy vào hố lửa sao? Thật không biết Lôi Áo hắn làm tộc trưởng kiểu gì!
- Đủ rồi, bây giờ là lúc nào, các ngươi còn ở đó cãi nhau, nghĩ xem phải làm thế nào đi!
Nhìn thấy lúc này, bọn Khắc Lao Đức còn cãi nhau, La Tư Đặc không khỏi tức giận lên tiếng.
Ngay sau đó, hình như nghĩ ra điều gì, hắn lên tiếng hỏi:
- Đúng rồi, Kiệt Sâm đâu?
Mọi người trong phòng hội nghị ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều là nghi hoặc lên tiếng:
- Không biết!
- Quá kỳ cục, quả thật là quá kỳ cục rồi, chuyện tình ngày hôm nay hoàn toàn là do Kiệt Sâm, nhưng hiện giờ Kiệt Sâm thì tốt rồi, không biết nên đi đâu bây giờ?
Khắc Lao Đức phẫn nộ nói.
- Lão nhị, lúc Kiệt Sâm đi về ngươi cũng thấy đấy, bị một đám hộ vệ đưa về, lẽ nào ngươi muốn hắn ở trong Trì An sở của vương thành cùng đám bệnh nhân bị thương nặng? Thực sự quá buồn cười!
Tạp La Nhĩ cũng cười lạnh thành tiếng.
- Hơn nữa ta còn nghe nói khi sự tình mới phát sinh, Cơ Lạp đã từng đi cầu việc như tử Á Bá của ngươi, lại không nghĩ rằng Á Bá thấy chết mà không cứu, thật ra lúc đó Á Bá chỉ cần đi Trị An sở một chút thì đâu để chuyện bề bộn ra như vậy, hừ, lai phải nói tiếp, nhi tử Á Bá của ngươi trong chuyện này cũng không thể trốn tránh trách nhiệm.
- Tạp La Nhĩ, ngươi nói thối lắm!
Khắc Lao Đức đứng lên, một, phách một chưởng trầm trọng xuống bàn, vẻ mặt đỏ bừng giận dữ mắng.
Nhìn phòng họp hỗn loạn, Tạp La Đặc không khỏi âm thầm thở dài một hơi trong lòng.
Làm một gã thất giai Hoàng Linh sư. La Tư Đặc sao có thể là một người do dự, không quyết định được việc của chính mình chứ? Lạp Đế Căn gia tộc những năm gần đây đều đối nghịch với gia tộc của mình. La Tư Đặc đã sớm muốn cấp cho đối phương giáo huấn, ngay hôm nay cử động của Kiệt Sâm và Lôi Áo thật khiến cho La Tư Đặc sảng khoái trong lòng.
Thế nhưng thân là đệ nhất nhân trong đại gia tộc, La Tư Đặc cần suy nghĩ rất nhiều chuyện, cũng không thể dựa vào cảm tình mà hành sự, rất nhiều chuyện sẽ xảy ra sau đó, dù sao quyết định của hắn không chỉ ảnh hưởng đến một người mà là toàn bộ đại gia tộc.
Lôi Áo điều động Cuồng Sư quân đoàn vây khốn vương thành, nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ, tất cả nhìn vào suy nghĩ của Lai Sâm Đặc bệ hạ, nếu như Lai Sâm Đặc bệ hạ còn tức giận coi hành vi này là mưu phản, vậy toàn bộ Thác Đức gia tộc sẽ đối mặt với một hồi tai họa thật lớn.
Tới lúc đó, cho dù Kiệt Sâm và đại vương tử cùng Lỗ Đạo Phu đại sư có quan hệ rất tốt cũng phải chạy trối chết
Mưu phản, tội đó phải tru di cửu tộc a, huống chi những năm gần đây bệ hạ Lai Sâm Đặc một mực chèn ép gia tộc của mình, nói không chừng sẽ nhân cơ hội này, hiện giờ …
Trong đầu La Tư Đặc cũng một mảnh hỗn loạn!
Hiện giờ ở trước mặt hắn có hai con đường, một là quyết định đứng chung một chỗ với Lôi Áo, thảo phạt Lạp Đế Căn gia tộc, đánh Lạp Đế Căn gia tộc một đòn chết luôn, còn một con đường khác là bảo toàn lực lượng, buông tha Lôi Nặc, đi tới trước mặt bệ hạ Lai Sâm Đặc nhận tội còn có thể vãn hồi một đường sinh cơ.
La Tư Đặc gian nan không gì sánh được!
Khắc Lao Đức ngoan giọng nói:
- Tam thúc, hiện giờ ta xem chỉ còn cách áp giải Kiệt Sâm và Lôi Nặc tới trước mặt bệ hạ, Lôi Áo cũng tự mình tới trước mặt bệ hạ nhận tội mới nhận được khoan dung, còn có thể bảo trụ được Thác Đức gia tộc của chúng ta, nếu không, tai vạ đén nơi rồi …
- Đúng vậy tam thúc, khi cần phải đoạn, không thể do dự a, nếu không thời thế thay đổi, đến lúc đó muốn vãn hồi cũng không còn kịp rồi.
Tạp Lan Dã giao hảo tốt với Khắc Lao Đức cũng phụ họa.
- Ha ha ha!
Lôi Nặc và Đế Lâm vốn dĩ đang trừng trừng nhìn nhau đột nhiên bật cười ha hả.
- Cái này, tình huống gì vậy?
Người xung quanh thoáng sững sờ, đầu đầy sương mù.
Hai người lúc nãy còn đánh qua đánh lại không thể dàn xếp, lúc này giống như hai người bạn tốt bật cười ha hả.
- Ngươi, không tệ!
Lôi Nặc lên tiếng nói.
- Ngươi cũng rất mạnh!
Ngữ khí Đế Lâm vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong ánh mắt lạnh như đao thì lại mang theo một tia tiếu ý nhẹ nhàng.
Hai cao thủ này chỉ là giả bộ đấu với nhau.
Trong mắt những người ở tầng thứ họ, chỉ có cao thủ đồng giai, mới có thể được họ tôn trọng!
Quyền lợi, kim tiền, đối với họ mà nói, đều là phù du, họ đều có mộng tưởng của mình, nhưng tương đồng là, chỉ có bến bờ võ đạo, mới là cực hạn mà họ truy cầu.
- Lôi Áo, xung đột giữa ngươi và Lạp Đế Căn gia tộc bệ hạ đã biết, bây giờ bệ hạ lệnh người dừng mọi hành động, lập tức đi vương cung yết kiến, không được chậm trễ.
Lâm Đế lạnh lùng nói.
- Đế Lâm đại nhân...
Một thành viên Lạp Đế Căn gia tộc bên cạnh lập tức bước ra lo lắng nói:
- Tên này giết chết Ba Tư Tháp Đức tộc trưởng, Đế Lâm đại nhân người...
- Câm miệng!
Đế Lâm trực tiếp ngắt lời người này:
- Bệ hạ cũng lệnh cho Lạp Đế Căn gia tộc các ngươi dừng mọi hành động, tất cả sĩ binh và trị an quân quay về vị trí, Ba Tư Tháp Đức tộc trưởng không còn, Lạp Đế Căn gia tộc các ngươi lập tức chọn ra một đại diện, theo ta hồi cung, về phần cái chết của Tư Đế Tháp Đức tộc trưởng, tự các ngươi đi nói với bệ hạ, không liên quan đến ta!
Đám người còn lại của Lạp Đế Căn gia tộc quay sang nhìn nhau, thở dài một tiếng, ánh mắt tràn ngập bi ai.
Cuối cùng có một lão giả từ trong đám người đi ra, lên tiếng nói:
- Đế Lâm đại nhân, để ta đi theo đại nhân yết kiến bệ hạ!
- Đi đi!
Đế Lâm cũng không phí lời, đi trước dẫn đường.
...
Thời điểm Lôi Nặc đại sát tứ phương trước phủ đệ Lạp Đế Căn gia tộc, bên trong Thác Đức gia tộc lúc này đã loạn thành một đám.
Trong phòng hội nghị gia tộc, chư vị trưởng lão nhận được tin tức sớm đã ngồi vào vị trí của mình, La Tư Đặc vốn không quan tâm thế sự lúc này cũng đang ngồi trên vị trí cao nhất.
- Lôi Áo thật chẳng ra gì, chưa được thông qua gia tộc nghị hội thương định, đã tự mình điều động quân đoàn Cuồng Sư và thành vệ quân, hắn biết điều đó có nghĩa gì không?
Khắc Lao Đức đứng đó, đập mạnh bàn trong phòng hội nghị, gào thét nói.
- Hừ, trong gia tộc có quy định, gặp phải tình huống khẩn cấp, tốc trưởng có quyền quyết định tất cả, Khắc Lao Đức, ngươi rầm rĩ cáo gì!
Ngũ trưởng lão Tạp La Nhĩ trừng mắt, trong gia tộc, hắn là người thân thiết nhất với Lôi Áo.
- Tộc trưởng là có toàn quyền xử lý tình huống, nhưng các ngươi xem rốt cục hắn đã làm gì, tiểu tử Kiệt Sâm giết chết Khắc Nhĩ Phỉ Đức, hắn làm vậy là chuốc thêm phiền phức cho gia tộc, Lôi Áo còn mặc kệ hắn.
Tam trưởng lão Tạp Lan cũng đầy mặt nộ khí,
- Điều động quân đoàn Cuồng Sư, nếu như bệ hạ tức giận, đó sẽ là đại tội mất đầu, cho dù Kiệt Sâm kia và đại vương tử có quan hệ tốt, bệ hạ cũng không thể dễ dàng tha thứ, không phải đem gia tộc chúng ta đẩy vào hố lửa sao? Thật không biết Lôi Áo hắn làm tộc trưởng kiểu gì!
- Đủ rồi, bây giờ là lúc nào, các ngươi còn ở đó cãi nhau, nghĩ xem phải làm thế nào đi!
Nhìn thấy lúc này, bọn Khắc Lao Đức còn cãi nhau, La Tư Đặc không khỏi tức giận lên tiếng.
Ngay sau đó, hình như nghĩ ra điều gì, hắn lên tiếng hỏi:
- Đúng rồi, Kiệt Sâm đâu?
Mọi người trong phòng hội nghị ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều là nghi hoặc lên tiếng:
- Không biết!
- Quá kỳ cục, quả thật là quá kỳ cục rồi, chuyện tình ngày hôm nay hoàn toàn là do Kiệt Sâm, nhưng hiện giờ Kiệt Sâm thì tốt rồi, không biết nên đi đâu bây giờ?
Khắc Lao Đức phẫn nộ nói.
- Lão nhị, lúc Kiệt Sâm đi về ngươi cũng thấy đấy, bị một đám hộ vệ đưa về, lẽ nào ngươi muốn hắn ở trong Trì An sở của vương thành cùng đám bệnh nhân bị thương nặng? Thực sự quá buồn cười!
Tạp La Nhĩ cũng cười lạnh thành tiếng.
- Hơn nữa ta còn nghe nói khi sự tình mới phát sinh, Cơ Lạp đã từng đi cầu việc như tử Á Bá của ngươi, lại không nghĩ rằng Á Bá thấy chết mà không cứu, thật ra lúc đó Á Bá chỉ cần đi Trị An sở một chút thì đâu để chuyện bề bộn ra như vậy, hừ, lai phải nói tiếp, nhi tử Á Bá của ngươi trong chuyện này cũng không thể trốn tránh trách nhiệm.
- Tạp La Nhĩ, ngươi nói thối lắm!
Khắc Lao Đức đứng lên, một, phách một chưởng trầm trọng xuống bàn, vẻ mặt đỏ bừng giận dữ mắng.
Nhìn phòng họp hỗn loạn, Tạp La Đặc không khỏi âm thầm thở dài một hơi trong lòng.
Làm một gã thất giai Hoàng Linh sư. La Tư Đặc sao có thể là một người do dự, không quyết định được việc của chính mình chứ? Lạp Đế Căn gia tộc những năm gần đây đều đối nghịch với gia tộc của mình. La Tư Đặc đã sớm muốn cấp cho đối phương giáo huấn, ngay hôm nay cử động của Kiệt Sâm và Lôi Áo thật khiến cho La Tư Đặc sảng khoái trong lòng.
Thế nhưng thân là đệ nhất nhân trong đại gia tộc, La Tư Đặc cần suy nghĩ rất nhiều chuyện, cũng không thể dựa vào cảm tình mà hành sự, rất nhiều chuyện sẽ xảy ra sau đó, dù sao quyết định của hắn không chỉ ảnh hưởng đến một người mà là toàn bộ đại gia tộc.
Lôi Áo điều động Cuồng Sư quân đoàn vây khốn vương thành, nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ, tất cả nhìn vào suy nghĩ của Lai Sâm Đặc bệ hạ, nếu như Lai Sâm Đặc bệ hạ còn tức giận coi hành vi này là mưu phản, vậy toàn bộ Thác Đức gia tộc sẽ đối mặt với một hồi tai họa thật lớn.
Tới lúc đó, cho dù Kiệt Sâm và đại vương tử cùng Lỗ Đạo Phu đại sư có quan hệ rất tốt cũng phải chạy trối chết
Mưu phản, tội đó phải tru di cửu tộc a, huống chi những năm gần đây bệ hạ Lai Sâm Đặc một mực chèn ép gia tộc của mình, nói không chừng sẽ nhân cơ hội này, hiện giờ …
Trong đầu La Tư Đặc cũng một mảnh hỗn loạn!
Hiện giờ ở trước mặt hắn có hai con đường, một là quyết định đứng chung một chỗ với Lôi Áo, thảo phạt Lạp Đế Căn gia tộc, đánh Lạp Đế Căn gia tộc một đòn chết luôn, còn một con đường khác là bảo toàn lực lượng, buông tha Lôi Nặc, đi tới trước mặt bệ hạ Lai Sâm Đặc nhận tội còn có thể vãn hồi một đường sinh cơ.
La Tư Đặc gian nan không gì sánh được!
Khắc Lao Đức ngoan giọng nói:
- Tam thúc, hiện giờ ta xem chỉ còn cách áp giải Kiệt Sâm và Lôi Nặc tới trước mặt bệ hạ, Lôi Áo cũng tự mình tới trước mặt bệ hạ nhận tội mới nhận được khoan dung, còn có thể bảo trụ được Thác Đức gia tộc của chúng ta, nếu không, tai vạ đén nơi rồi …
- Đúng vậy tam thúc, khi cần phải đoạn, không thể do dự a, nếu không thời thế thay đổi, đến lúc đó muốn vãn hồi cũng không còn kịp rồi.
Tạp Lan Dã giao hảo tốt với Khắc Lao Đức cũng phụ họa.