-
Chương 931-935
Chương 931 Phản chiến (2)
Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ, lặng im sau một lát, lần lượt người hướng bên Lăng Hùng Phong đi tới, đi trước nhất chính là từng chi nhánh gia chủ, bọn hắn bị Lăng Hùng Kiệt ước thúc ít nhất, có quyền tự chủ nhất định, trước biểu thị ra ủng hộ đối với Lăng Hùng Phong, sau đó là từng cái chủ quản, ngay sau đó ngay cả những tâm phúc ở Chấp Pháp đường kia của Lăng Hùng Kiệt, cũng nhao nhao hướng Lăng Hùng Phong đi tới.
Đây là lựa chọn của mọi người Lăng gia, nếu như nói Lăng Hùng Kiệt gần kề chỉ là bị hạ mất vị trí gia chủ, nương theo nhiều năm dư uy như vậy, Lăng Hùng Kiệt là sẽ không dễ dàng thất thế, nhưng mà tin tức công chúa gả cho Lăng Vũ này, đem hết thảy đều cải biến.
Bất luận kẻ nào cũng biết, tiếp tục đi theo Lăng Hùng Kiệt sẽ chỉ là một đầu tử lộ!
Ngoại trừ số ít mấy người Lăng Công vẫn đứng bên Lăng Hùng Kiệt, trong đại sảnh hơn sáu mươi người cầm quyền Lăng gia đều đi tới bên người Lăng Hùng Phong, hôm nay mặc dù ai cũng không cách nào ngăn cản Lăng Vũ kế nhiệm Lăng gia gia chủ rồi.
- Các ngươi rất tốt! Các ngươi đám tiểu nhân cỏ leo tường này!
Lăng Hùng Kiệt bộ mặt dữ tợn vặn vẹo, khí nộ ở trước mặt mọi người mắng to, hắn không nghĩ tới, mình ở Lăng gia nhiều năm kinh doanh như vậy, lập tức sụp đổ, thất bại trong gang tấc, đây hết thảy tới thật sự quá nhanh, làm hắn trở tay không kịp, muốn vãn hồi đã vô lực xoay chuyển trời đất rồi.
Lăng Công ở một bên cũng cực độ phiền muộn, không nghĩ tới Lăng Hùng Kiệt thất thế nhanh như vậy, giờ phút này cho dù hắn quăng đến bên Lăng Hùng Phong kia, cũng là vu sự vô bổ, bởi vì trên đường áp giải Lăng Vũ trở lại, hắn đã sớm đem Lăng Vũ đắc tội thảm rồi, ai có thể nghĩ đến, đoạn thời gian trước Lăng Vũ vẫn là một tù nhân, trong chớp mắt là con rể quốc quân, tương lai Lăng gia gia chủ?
- Moá!
Lăng Công không khỏi mắng một tiếng, chỉ có thể trách mình thời vận bất lực rồi, nếu như không phải lúc trước đắc tội Lăng Vũ, hắn khẳng định cũng sẽ như những người khác đồng dạng, không chút do dự đứng ở bên Lăng Hùng Phong, hắn biết rõ, hiện tại hết thảy tình thế đã không cách nào nghịch chuyển, thân là phò mã công chúa, lại có Tuyết Hoàng ủng hộ, Lăng Vũ sẽ trở thành gia chủ cường thế nhất Lăng gia!
Lăng Hùng Kiệt như thế nào cũng không nghĩ ra, Lăng Vũ lại dùng phương thức như vậy nhanh chóng lật bàn, hắn ngay cả thời gian làm chuẩn bị cũng không có.
- Muốn cho ta chịu thua, đó là không có khả năng!
Lăng Hùng Kiệt cắn răng thầm hận, trong đôi mắt hiện lên một đám hàn quang, cho dù tạm thời không thể không tránh đi mũi nhọn, lui cư phía sau màn, nhưng hắn y nguyên không muốn nhận thua như vậy, cho dù Lăng Vũ lập tức muốn kế nhiệm vị trí gia chủ, nhất thời bán hội vẫn là không có biện pháp cầm hắn thế nào, hắn tóm lại vẫn có thể tìm được cơ hội!
******
Hoàng thành nội điện, yến hội vẫn còn tiếp tục tiến hành, nghe nói còn có ba nhân vật trọng yếu không có trình diện, cũng không biết mấy người kia là ai, cư nhiên gái thế lớn như thế, để cho nhiều Chiến Hoàng ở chỗ này chờ như vậy.
Nghe nói có hai vị Chiến Hoàng là người Đạo Đình, nhưng không biết là địa vị gì.
Một đám người đang trò chuyện, đột nhiên tầm đó, phi đao trong đầu Diệp Vân ông ông ông chiến minh.
Diệp Vân nhíu lông mày thoáng một phát, coi như là những Chiến Hoàng cường giả này, cũng nhìn không tới phi đao trong đầu hắn, chỉ có Diệp Vân cảm thấy phi đao khác thường.
Đến cùng là cái gì, dẫn động phi đao?
Trong nội tâm Diệp Vân có chút nghi hoặc.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng còn có Nhược Vân cô nương đã đến.
Đúng lúc này, một thị vệ tiến đến cao giọng bẩm báo nói.
- Mau mời bọn hắn tiến đến!
Cơ Hạo Thiên tranh thủ thời gian phân phó nói, mình cũng lập tức đứng dậy hướng các vị Chiến Hoàng đang ngồi nói xin lỗi không tiếp được, sau đó vội vàng tự mình tiến đến nghênh đón rồi.
Nghe nói Vũ Hoàng, Cầm Hoàng còn có Nhược Vân cô nương đến, chư vị Chiến Hoàng đang chỗ ngồi nói chuyện phiếm cũng đứng lên.
Gặp một đám Chiến Hoàng đều đứng dậy, Diệp Vân tự nhiên cũng sẽ không ngồi ở chỗ đó, cũng đi theo đứng lên, hỏi thăm Tuyết Hoàng một bên nói:
- Tuyết Hoàng đại nhân, Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân cô nương kia là người nào?
- Các ngươi nói chuyện chú ý một chút, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng kia là đệ tử đắc ý của Thần Hoàng Đạo Đình chi chủ, đều là thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ tiếp cận bảy mươi, bất quá hơn hai mươi tuổi, cũng đã là Chiến Hoàng Nhất giai cường giả. Về phần Nhược Vân cô nương, thân phận địa vị cực kỳ tôn quý, không người nào biết thân phận chân chính của nàng, cũng không người nào biết tu vi của nàng như thế nào, có người suy đoán nàng là Thị Thần chi nữ, nhưng đến nay không người nào có thể xác định.
Tuyết Hoàng ở bên người Diệp Vân nhỏ giọng nhắc nhở.
Nguyên lai là đại nhân vật của Đạo Đình, khó trách những Chiến Hoàng này mặc dù bình thường hùng bá một phương, đối đãi hai vị tuổi trẻ Chiến Hoàng đến từ Đạo Đình này cũng là khách khí.
Diệp Vân nghĩ thầm, phi đao trong đầu thủy chung ông ông chiến minh không ngừng, Huyền Khí mãnh liệt mà ra, chảy xuôi toàn thân, lúc này đây Huyền Khí tràn ra vậy mà so trước kia còn muốn tinh thuần một ít, sau khi tuôn ra rất nhanh dung hợp tiến vào trong Đan Điền.
Trong đan điền Cửu Tinh cũng xảy ra một tia biến hóa vi diệu, các loại Huyền Khí Chi Linh chạy chồm.
Những Huyền Khí Chi Linh này giống như là sinh linh có sinh mạng, Diệp Vân phảng phất có thể cảm giác được tâm tình chúng hân hoan tung tăng như chim sẻ.
Đan điền không gian không ngừng mở rộng, Cửu Tinh dẫn dắt lẫn nhau, mà tiểu nhân ở giữa Cửu Tinh, cuối cùng hóa thành tinh thể màu vàng, giống như vũ trụ vĩnh hằng.
Hằng tinh hào quang vạn trượng, Cửu Tinh vận chuyển vô cùng huyền ảo, mỗi khi vận chuyển mang theo lực lượng khôn cùng.
Diệp Vân vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ nhị trọng cũng đạt tới viên mãn.
Kế tiếp có thể tu luyện đệ tam trọng!
Pháp quyết tam trọng nằm trong đầu của hắn, tâm tình của Diệp Vân tiến vào trạng thái linh hoạt kỳ ảo, tất cả chung quanh giống như thu vào đáy mắt, nhìn qua đại sảnh chỉ thấy một thiếu nữ cùng hai thanh niên đang túm tụm đi tới.
Hương thơm kỳ dị từ trên người của thiếu nữ tán phát ra ngoài, cô gái này xem cách ăn mực và tuôi tác chừng mười sáu, ăn mặc một bộ váy dài thuần trắng, tóc đen bóng rủ xuống, khí chất xinh đẹp mà trang nhã, phiêu nhiên như tiên nữ trên trời, trên người của nàng tỏa ra khí chất trang nhã thuàn khiết, khiến cho người ta không dám sinh ra tâm tư khinh nhờn, thân thể yên tĩnh thong dong, nụ cười thanh tĩnh u tịch như đóa hoa lan.
Đi theo sau nàng là Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, là hai thanh niên tuấn tú, hai người đều có bộ dáng chừng hai mươi tuổi, đều là dáng người cao gầy, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo xuất chúng, lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả ánh mắt của phu nhân và tiểu thư trong đại sảnh.
Hai người này đều là Chiến Hoàng!
Người bình thường nhìn thấy bọn họ chỉ sợ sẽ sinh ra hâm mộ và ghen ghét, cảm khái ông trời bất công, cho hai người bọn họ tướng mạo xuất chúng còn không nói, ngay cả bọn họ cũng có thiên phú trác tuyệt.
Chương 932 Quả là thế
Trong đại sảnh duy nhtas không cho là đúng cũng chính là Diệp Vân, bất kể là tướng mạo hay là thiên phú. Hai người này so với Nam Cung Trách chỉ sợ kém hơn một chút.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng, Nhược Vân cô nương, mau mời!
Cơ Hạo Thiên tươi cười vui vẻ, nhiệt tình mà cung kính dẫn ba người vào.
- Mấy tháng không thấy Nhược Vân cô nương, cô nương càng xinh đẹp lòng người.
Càn Hoàng cười nói.
- Càn Hoàng đại nhân quá khen.
Nhược Vân lúc này hơi mỉm cười, giọng nói thanh thúy như châu ngọc.
Nàng cũng quen với Càn Hoàng, cho nên nói chuyện với Càn Hoàng rất tùy ý.
Ở đây đều là cường giả Chiến Hoàng, cường giả bá chủ một phương chỉ cần nói chuyện xã giao là được.
- Cầm Hoàng, Vũ Hoàng cùng Nhược Vân cô nương đường xa mà đến, một chén rượu này xem như mời khác từ phương xa.
Mộc Hoàng giơ chén rượu lên.
- Mộc Hoàng khách khí.
Cầm Hoàng, Vũ Hoàng cùng Nhược Vân cô nương đều tự nhiên cầm lấy chén rượu. Uống một hơi cạn sạch.
Cầm Hoàng cùng Vũ Hoàng và rất nhiều Chiến Hoàng lúc nói chuyện ánh mắt thỉnh thoảng nhìn qua Nhược Vân, có cảm giác Cầm Hoàng, Vũ Hoàng đối với có tình cảm Nhược Vân khó nói. Tuy bọn họ không có biểu lộ ra rõ ràng, người bên ngoài nhìn cũng nhìn ra được.
Cầm Hoàng cùng Vũ Hoàng hai người đều là nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử, mặc dù thời điểm nói chuyện hài hòa, nhưng trên người mang theo ngạo khí nhàn nhạt.
Về phần Nhược Vân cô nương lại cho người ta cảm giác như tắm trong gió xuân. Cảm giác không có gì kiêu ngạo cả. Nàng mỉm cười xã giao với mọi người vài câu, ăn nói ưu nhã, cho người ta cảm giác tu dưỡng rất tốt, nàng vừa nói thì ánh mắt của nàng lại vô tình ý quét qua Diệp Vân bên này vài lần.
Hai mắt nhìn nhau, Diệp Vân cảm giác được phi đao trong đầu sinh ra phản ứng.
Nhược Vân cũng không rõ lai lịch thế nàoi, Diệp Vân cũng hoàn toàn cảm giác không có tư vị, rất khó lường.
Cầm Hoàng cùng Vũ Hoàng đều phát giác được Nhược Vân thỉnh thoảng lườm qua Diệp Vân. Cả hai nhíu mày, Nhược Vân tuy nhìn thì tính tình bình thản, nhưng mà với ai cũng bảo trì khoảng cách. Kể cả đối với hai người cũng là như vậy, hôm nay nhưng lại trước mặt hai người biểu thị nét hứng thú, chuyện này khiến hai người kinh ngạc.
Bọn họ có thể cảm giác được trên người Diệp Vân có khí tức thần bí, hình như là vài món đạo khí, nhưng Diệp Vân tu vị bản thân chỉ là Thần Hải cảnh mà thôi.
Một võ giả Thần Hải cảnh có thể ngồi cùng một chỗ với cả đám Chiến Hoàng, cho dù là Cầm Hoàng hay là Vũ Hoàng trong lòng có vài phần khinh thường, sư phó bọn họ là chủ nhân Đạo Đình Thần Hoàng đại nhân, luận quyền thế luận tài lực trừ mấy vị truy tùng thần tồn tại ra, không người nào có thể đánh đồng, luận thiên phú, bọn họ là siêu cấp thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ tiếp cận 70, có rất ít người có có thể khiến bọn họ nhìn vào trong mắt, huống chi một võ giả Thần Hải?
- Vị huynh đệ kia không biết là người nào, chẳng lẽ là tuấn tài của Tử Hoa Thần?
Cầm Hoàng nhìn thì trầm ổn hơn một chút, nhưng Vũ Hoàng thì kìm nén được, nhìn qua Diệp Vân giống như tò mò hỏi.
Diệp Vân nhíu mày không hiểu, hắn cảm giác được trên người của Vũ Hoàng có khí chất vênh váo, nhưng mà hắn với những thiên tài của các thế lực lớn này từ trước đến nay đều không ưa, ngữ khí bình thản nói:
- Ta chỉ là người qua đường, ngồi ở chỗ này một chút, các vị không cần quan tâm.
Mấy vị Chiến Hoàng khác cũng nghe được Vũ Hoàng nói chuyện thì bằng cảm giác của bọn họ tự nhiên cũng phát giác được trong giọng của Vũ Hoàng có chút không đúng, hào khí nhất thời có chút trầm mặc.
- Hắn là đệ tử đắc ý của đại ca ta, là ta bảo hắn ngồi ở đây.
Advertisements
Tuyết Hoàng nói ra, ngữ khí bình thản tự nhiên.
Vũ Hoàng nhíu mày, quả thật chỉ là như thế sao? Một võ giả Thần Hải rốt cuộc là nguyên nhân gì mà được một đám Chiến Hoàng mời? Mà phần đông Chiến Hoàng dường như không muốn giải thích. Về phần Tuyết Hoàng, rõ ràng cho thấy bộ dáng của Diệp Vân có chút chênh lệch, không biết võ giả Thần Hải này tại sao được các vị Chiến Hoàng ưu ái.
Nhưng mà tuy trong lòng tràn ngập nghi hoặc, nhưng Vũ Hoàng không có tiếp tục hỏi thăm.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân cô nương tới đây vì Tử Hoa Thần, có chuyện gì hay không?
Càn Hoàng nói ra.
- Thực không dám đấu diếm, gia sư bảo chúng ta tới, xác thực là có một việc, nghe nói Tử Hoa Thần đi tới bên này, liên thông với Linh Hỏa Tinh tiểu Thiên Nguyên giới?
Cầm Hoàng nói ra, hắn cũng không có truy cứu Diệp Vân ở nơi này.
- Không tệ! Là có nơi như vậy.
Cơ Hạo Thiên gật đầu, hai Chiến Hoàng ngàn dặm xa xôi chạy tới đạo đình, rõ ràng chủ động nghe ngóng một tiểu Thiên Nguyên giới, chuyện này khiến người ta khó hiểu, cường giả Chiến Hoàng thật sự cảm thấy hứng thú với tiểu Thiên Nguyên giới sao?
- Gia sư Thần Hoàng đại nhân đạt được Long Đế đại nhân bên truyền tin tức tới, tại khu vực biên giới của Linh Hỏa Tinh tiểu Thiên Nguyên giới phát hiện một Tinh Hồn tinh thể mới, gọi là Tử Hoàn Tinh, tinh thể lớn bằng một phần mười Thiên Nguyên tinh, nhưng phía trên có Tinh Hồn sinh ra.
Cầm Hoàng thần sắc nghiêm túc nói rõ.
- Tinh cầu sinh ra Tinh Hồn?
Bất kể là Cơ Hạo Thiên hay là Tuyết Hoàng và rất nhiều cường giả Chiến Hoàng đều khiếp sợ.
Bọn họ đều hiểu một Tinh Hồn tinh thể ý vị như thế nào, nói không chừng cái Tử Hoàn Tinh này thậm chí sinh ra một tinh chủ!
- Thần Hoàng đại nhân chuẩn bị làm sao bây giờ?
Đám người Càn Hoàng dò hỏi.
- Gia sư bảo chúng ta chạy tới chuẩn bị tiến vào thông đạo Linh Hỏa Tinh tiểu Thiên Nguyên giới đi tới Tử Hoàn Tinh, ta đã phía một ít người tới, nếu như đi qua thông đạo này, kính xin chư vị Chiến Hoàng cùng theo chúng ta thăm dò Tử Hoàn Tinh này, nhìn xem nó là nơi thế nào.
Cầm Hoàng chắp tay nói, tuy hắn tự nhận mình rất cao, nhưng mà đối mặt cường giả Chiến Hoàng đồng cấp, với tư cách tuổi trẻ hậu bối hắn phải hữu lễ.
- Chúng ta sẽ tận lực!
Bất kể là Tuyết Hoàng, Càn Hoàng hay là Huyền Hoàng, Mộc Hoàng đều gật đầu.
Trước kia thượng nhiệm tinh chủ Tinh Huyền cưỡi thiên hà thần liễn tiến tới trung tâm tinh vực thm gia hội nghị bị tổ ma phục giết, đã chết chỗ khác, chỉ còn một đạo nguyên thần trở về, dùng sức mạnh đại bí pháp chiết xuất tinh cầu làm cống hiến cuối cùng cho Thiên Nguyên Đại Lục liền thần hồn câu diệt.
Đến tận sau đó Thiên Nguyên tinh tới nay còn chưa bổ nhiệm ra tinh chủ mới, cũng không có liên hệ với bất cứ tinh cầu nào, bởi vì chỉ có cường giả tinh chủ mới có thể tự do ngao du hư không, những người khác cho dù đi theo tùy tùng, nếu như mạo hiểm tiến vào tinh không cũng lập tức bị tinh không vô tận thôn phệ.
Nhân loại cùng những tổ ma sinh tồn trong tinh không có cừu địch từ rất lâu rồi.
Đạo đình chuẩn bị tiến tới thông đạo Tử Hoàn Tinh, chuyện này có ý nghĩa trọng đại với Thiên Nguyên Đại Lục, đám người bọn họ dám không hiệu lực?
Tất cả mọi người thảo luận nghiên cứu chuyện Tinh Hồn của Tử Hoàn Tinh, đã thấy Nhược Vân cô nương chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Vân.
Chương 933 Nữ tử thần bí (1)
- Không biết Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ là bao nhiêu?
Nhược Vân nhìn qua Diệp Vân, thái độ tự nhiên hào phóng mỉm cười, nàng dường như không hứng thú thảo luận những chuyện khác, ngược lại chỉ chú ý Diệp Vân.
Phần đông Chiến Hoàng thần sắc dừng lại, sắc mặt có chút cổ quái dừng nói chuyện, vì cái gì Nhược Vân cô nương lại có hứng thú với Diệp Vân như vậy, rõ ràng khiến Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng ở bên cạnh không cao hứng.
Nhưng mà Nhược Vân cô nương thân thế bối cảnh quả thực quá thần bí, tuy Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đều là đệ tử Thần Hoàng chủ nhân Đạo Đình, nhưng mà vẫn không dám bất kính với Nhược Vân.
Cho nên Nhược Vân mới không quản Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng có mất hứng hay không.
Tuyết Hoàng giống như đầy thâm ý nhìn qua Nhược Vân, thay Diệp Vân trả lời.
- Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ cũng là 0.
Tinh Hồn dung hợp độ? Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng nhìn nhau, trong mắt khiếp sợ.
- Quả là thế.
Nhược Vân nhẹ nhàng gật gật đầu, cười sáng lạn, trong tươi cười mang theo ý tứ hàm xúc không nói nên lời.
Diệp Vân thời khắc chú ý đến Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân ba người, hắn cảm giác được Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng nghe nói Tinh Hồn dung hợp độ của mình thì không phải là xem thường, mà là có vài phần khiếp sợ, mà Nhược Vân lại bộ dáng nằm trong dự liệu, chuyện này khiến Diệp Vân có cảm giác kỳ quái.
Hơn nữa Diệp Vân chú ý tới Tuyết Hoàng dùng chữ "Cũng", hẳn là Tuyết Hoàng cũng đã từng đề cập Tinh Hồn dung hợp độ với Nhược Vân rồi sao? Hoặc là bọn họ có hiểu biết thế nào đó?
Diệp Vân cho rằng vấn đề Tinh Hồn dung hợp độ này sẽ có gì đó, nhưng đã thấy Nhược Vân lại bưng một cái bàn ra, tư thái ưu nhã ngồi xuống uống trà, không có nói chuyện.
Mà ánh mắt Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng nhìn qua người Diệp Vân dường như phát hiện ra cái gì đó mới lắm.
Diệp Vân nhíu mày, đây là có gì ý? Vì cái gì Cầm Hoàng, Vũ Hoàng và Nhược Vân này nói đến Tinh Hồn dung hợp độ thì không còn nói tiếp nữa? Hẳn là trong đó có kiêng kỵ gì sao?
Đúng lúc này, giọng của Sư Gia vang lên trong đầu Diệp Vân, nói:
- Diệp Vân tiểu tử, xem ra chuyện Tinh Hồn dung hợp độ này có cấm kỵ, ngươi cũng không cần hỏi tiếp, bình thường cẩn thận một chút, ta cảm giác được Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đều có chút bất thiện, chỉ sợ sẽ làm gì với ngươi đấy.
Sư Gia là Chiến Hoàng tam trọng. Tuy tu vị bị hạn chế, nhưng mà ý niệm cường đại vẫn còn, cảm giác cũng cực kỳ linh mẫn, Chiến Hoàng bình thường có khả năng không thấy được, nhưng Sư Gia lại nhạy cảm phát hiện cảm xúc của Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng biến hóa.
Trên thực tế cũng là Chiến Hoàng tam trọng, Tuyết Hoàng cũng không cảm giác được ý tứ của Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, từ khi Sư Gia trở thành hộ thể thần thú của Diệp Vân thì bản thân Sư Gia đã sinh ra một ít biến hóa, trong người Diệp Vân có lực lượng Cửu Tinh. Đã bất tri bất giác ảnh hưởng tới Sư Gia.
Sư Gia cảm giác so với Chiến Hoàng tam trọng bình thường còn mạnh hơn nhiều.
Thần sắc Diệp Vân trầm xuống, hắn không rõ mình và Vũ Hoàng, Cầm Hoàng không có thù oán gì, chẳng lẽ chỉ bằng Tinh Hồn dung hợp độ?
Tinh Hồn dung hợp độ rốt cuộc có chỗ đặc thù gì?
Chuyện này có rất nhiều băn khoăn, người bình thường không biết, người biết rõ không chịu nói, Diệp Vân cũng rất bất đắc dĩ.
- Về phần nữ nhân Nhược Vân này ta không cảm giác được nàng có địch ý gì cả, cũng không cảm giác ra tu vị của nàng ta. Thậm chí cơ hồ cảm giác không thấy sự tồn tại của nàng, nàng cho ta cảm giác hư vô mờ mịt. Tuy không biết tu vị của nàng đạt tới cấp bậc gì, nhưng có thể khẳng định nữ nhân này không dễ chọc. Ngươi tốt nhất cẩn thận một chút. Lúc này tốt nhất không nên nói cái gì về tiểu Thiên Nguyên giới cả, vội vàng mang phân thân Thần Cảnh đệ nhị trọng tu luyện ra đi, như vậy ngươi an toàn hơn nhiều.
Sư Gia nói ra. Nó không thể không nhắc nhở Diệp Vân, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng thì còn dễ nói một chút, chỉ cần cẩn thận một chút thì bọn họ cũng không cầm Diệp Vân thế nào, đáng sợ nhất vẫn là Nhược Vân nữ nhân này, hết thảy đều không biết, rất đáng sợ.
Tuy Nhược Vân xinh đẹp xuất trần, cử chỉ ưu nhã, nhưng có đôi khi nữ nhân càng xinh đẹp càng nguy hiểm.
Thần Cảnh phân thân đệ nhị trọng? Diệp Vân trầm ngâm một lát, hắn đã tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ nhị trọng đại thành, tốc độ tu luyện tăng lên thật nhiều, tu luyện Thần Cảnh phân thân đệ nhị trọng chắc không khó, rất nhanh có thể tu luyện xong!
Tuy là Thiên Nguyên bí pháp, nhưng Diệp Vân tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, tu luyện bí pháp khác dùng thần tốc để hình dung.
- Chư vị, ta trước xin lỗi không tiếp được.
Diệp Vân đứng dậy, nói với các Chiến Hoàng, hắn cảm giác được Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng lúc này nói chuyện có chỗ giữ lại, hiển nhiên là đang đề phòng hắn, hắn cũng không ở đây tự tìm mất mặt.
- Xin cứ tự nhiên.
Vũ Hoàng nhàn nhạt nói ra, lườm Diệp Vân, Diệp Vân ở chỗ này đúng là dư thừa.
- Ta trước cáo từ.
Diệp Vân không để ý đến Vũ Hoàng, chắp tay với đám người Tuyết Hoàng, sau đó đi tới chỗ Lăng Vũ.
Phần đông Chiến Hoàng đều giữ im lặng, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng tuy là đệ tử Thần Hoàng, là nhân vật trọng yếu trong đạo đình, nhưng mà cũng không có quá nhiều tiếp xúc lợi ích với hắn, những Chiến Hoàng này từ trong lòng tự nhiên đứng bên phía Diệp Vân, đối với biểu hiện Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng khinh miệt thì bọn họ không thích.
Luận quyền thế, Diệp Vân khả năng không cách nào so sánh với Vũ Hoàng, Cầm Hoàng, nhưng Diệp Vân bên này cũng không thể khinh thường.
Diệp Vân đứng dậy rời khỏi, Nhược Vân nhìn qua bóng lưng Diệp Vân thạt sâu, khóe miệng cười nhàn nhạt.
- Nhược Vân, người thấy tên Diệp Vân này là người thế nào?
Vũ Hoàng nhìn qua Nhược Vân, giả bộ như không đếm xỉa tới hỏi thăm.
- Một người rất thú vị, hơn nữa Tinh Hồn dung hợp độ là 0, tuy hiện tại chỉ là Thần Hải, nhưng hắn rất mạnh, dùng ánh mắt của ta thì hắn có tư cách tranh đoạt chú viêm truyền thừa.
Nhược Vân trầm ngâm một lát, cười nhạt nói rõ.
- Tranh đoạt chú viêm truyền thừa? Điều này sao có thể!
Vũ Hoàng khiếp sợ, hắn cau mày, hắn không nghĩ tới Nhược Vân lại đánh giá cao Diệp Vân như vậy.
- Chỉ bằng hắn?
Cầm Hoàng có vài phần khinh thường.
- Đây chính là tinh chủ truyền thừa gần với Thiên Nguyên tinh, là một trong những truyền thừa cường đại nhất! Cũng là truyền thừa đặc thù nhất.
- Ta cũng hiểu được không có khả năng! Tuy nhiên Nhược Vân nhãn lực từ trước đến nay rất chuẩn, chỉ sợ lần này sẽ không nhìn lầm.
Vũ Hoàng tuyệt đối không thừa nhạn mình thua kém Diệp Vân, chú viêm truyền thừa ngay cả hắn cũng không có tư cách tranh đoạt!
Tranh đoạt chú viêm truyền thừa, đây chính là siêu cấp thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ ngoài bảy mươi mới được.
- Ta sẽ không nhìn lầm.
Nhược Vân lại chắc chắc nói ra, giống như cười mà không phải cười nhìn qu Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng.
Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đôi má nóng lên, Nhược Vân đôi mắt tài trí hoàn toàn nhìn thấu tâm tư của bọn họ, không thể không nói, ở cạnh với Nhược Vân là áp lực rất lớn, bởi vì chuyện gì cũng không tránh được con mắt của nàng, nhiều khi trong lòng bọn họ có tiểu tâm tư cũng không thể tránh được mắt của Nhược Vân.
Chương 934 Nữ tử thần bí (2)
Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng xác thực không muốn bị so sánh với Diệp Vân. Bọn họ cảm thấy Diệp Vân căn bản không có tư cách so với bọn họ!
Tinh Hồn dung hợp độ là 0 quả thật có chút đặc thù, tất cả mọi người cho tới nay còn không hiểu Tinh Hồn dung hợp độ là 0 là nguyên nhân gì. Dựa theo quy luật suy tính bình thường, Tinh Hồn dung hợp độ là 0 có lẽ hoàn toàn không cách nào tu luyện hoặc không thể đạt tới Thần Huyền.
Nhưng mà phi thường ngoài ý muốn làm người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 đều tu luyện tới tầng thứ rất cao, trước mắt cả Thiên Nguyên Đại Lục đã biết có hai người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0, một là Diệp Vân. Một người khác chính là Nhược Vân ở chỗ này.
Nhược Vân Tinh Hồn dung hợp độ cũng là 0, nhưng nàng đã tu luyện tới Đạo Huyền tam trọng, mặc dù không có đạt tới Chiến Hoàng nhưng tu vị phi thường cao, hơn nữa Nhược Vân có rất nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng và năng lực đặc thù, cho dù là cao thủ Chiến Hoàng cũng đừng mơ đánh chết Nhược Vân.
Nhược Vân ngồi ở trên ghế phẩm trà, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, bộ dáng này ưu nhã xuất trần không nói nên lời.
Kỳ thật trong các Chiến Hoàng ở đây cũng không biết tại Thiên Nguyên Đại Lục trong lịch sử đã từng sinh ra ba người dung hợp Tinh hồn, nhưng ba ngươi kia đã chôn vùi trong lịch sử. Người bình thường căn bản không tìm thấy tư liệu của ba người này, chỉ có Nhược Vân, chủ thần Đạo Đình và mấy tùy tùng biết mà thôi.
Trong ba người kia có một là tùy tùng thần, là vô địch trong tùy tùng. Lập nên công lao bất hủ cho Thiên Nguyên Đại Lục, trong chiến tranh với tổ ma đã cứu tinh chủ Tinh Huyền, đây hoàn toàn là anh hùng. Nhưng mà người này sau chiến tranh thì biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ, hắn yêu cầu Tinh Huyền xóa toàn bộ chuyện của hắn ra khỏi lịch sử, cho nên chỉ có một chút bí mật ghi lại sự tích của người nọ mà thôi.
Về phần hai người khác trong đó một hóa thân tổ ma, một mất tích thần bí.
Phàm là người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 sẽ không có vận mệnh bình thường, vĩnh viễn không cách nào lưu lại dấu tích gì trong lịch sử.
Cho nên thế nhân đều cho rằng trăm ngàn năm qua không có người nào là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, Diệp Vân là một trường hợp đặc biệt, nhưng trên thực tế không phải như vậy
Bất kể là Nhược Vân hay là Diệp Vân, tóm lại sẽ gặp vận mệnh khác người.
Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đều trầm mặc, cũng là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, Nhược Vân sinh ra hứng thú với Diệp Vân là rất bình thường, nhưng sư phó đã nói với bọn họ, không nên quản khỉ gió bọn họ làm thế nào, có thể cưới được Nhược Vân, thì bọn họ sẽ là chủ nhân Đạo Đình đời tiếp theo.
Đạt được Thần Hoàng truyền thừa, trở thành chủ nhân Đạo Đình, đây là tâm nguyện cả đời của bọn họ.
Không quản bọn họ ưu tú thế nào, cũng trăm phương ngàn kế nghĩ cách hấp dẫn Nhược Vân chú ý, nhưng Nhược Vân vẫn bảo trì khoảng cách nhất định với bọn họ, chuyện này khiến bọn họ hữu tâm vô lực.
Bọn họ nhìn thấy nữ nhân khác, đều chỉ thoáng biểu lộ ý tứ lập tức chủ động yêu thương nhung nhớ, nhưng Nhược Vân hiển nhiên không giống với các nữ nhân này. Đương nhiên cũng sẽ không như người bình thường, mới không bị bọn họ hấp dẫn.
Nhược Vân thanh nhã xuất trần, giống như tiên tử không ăn khói lửa nhân gian, bọn họ hao tâm tổn trí vẫn không có được thu hoạch gì cả, Diệp Vân xuất hiện càng khiến bọn họ sinh ra nguy cơ, tuy bọn họ hiểu Nhược Vân không phỉa sinh ra tình cảm nam nữ với Diệp Vân, mà thuần túy là hiếu kỳ với người có cùng dung hợp độ là 0.
Nhưng mà chỉ như vậy, trong lòng Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng cảm thấy có chút không thoải mái, bởi vì Nhược Vân chưa từng biểu hiện hứng thú với người nào, trên mặt nàng vĩnh viễn thanh nhã như thế, cự người từ ngàn dặm.
Diệp Vân đi trở về thì cảm giác được mấy ánh mắt nhìn qua mình, trong đó có hai người ánh mắt bất thiện, hẳn là Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, còn có một người khác bình tĩnh như nước không gợn sóng, hẳn là nữ nhân Nhược Vân!
Nhưng mà chính ánh mắt bình tĩnh này lại giống như lấy được lực lượng to lớn, tác động tới phi đao trong đầu của mình.
Chuyện này khiến cho nội tâm Diệp Vân tràn ngập nghi hoặc.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Diệp Vân trở lại bên cạnh Lăng Vũ ngồi, bất kể là đệ tử hào phú hoặc là Cơ Trác Húc, lời nói với Diệp Vân đều cung kính, nói đùa, Diệp Vân vừa rồi có thể trực tiếp đối thoại với các cường giả Chiến Hoàng, tuy tuổi tương tự nhưng đa số mọi người còn lớn hơn Diệp Vân một ít, nhưng bọn họ nhiều người không có tư cách nói chuyện với Chiến Hoàng.
Nghĩ đến vừa rồi mình tìm Diệp Vân gây phiền toái, trong lòng Cơ Trác Húc lạnh lẽo, tuy hắn là thái tử của Tử Hoa thần triều, nhưng tìm Diệp Vân phiền toái chẳng khác gì tìm chết, may mắn muội muội của hắn và Lăng Vũ kết thân, cho nên ân oán trước kia xóa bỏ.
- Ta kính thái tử một ly.
Diệp Vân giơ chén rượu lên, đối với Cơ Trác Húc mà nói, hắn cũng không phải người mang thù, phàm là tài nguyên có thể lợi dụng, tuyệt đối không thể đơn giản bỏ qua, Cơ gia cùng Lăng gia quan hệ thông gia, với hắn mà nói là không tệ.
Thấy Diệp Vân mời rượu, Cơ Trác Húc quả thực có cảm giác thụ sủng nhược kinh, hắn còn lo lắng Diệp Vân đang ghi hận mình trong lòng, không nghĩ tới Diệp Vân đại lượng như vậy.
- Vừa rồi là ta lỗ mãng, mong rằng Diệp Vân huynh đệ đừng nên trách, ta đầu tiên tự phạt ba chén.
Cơ Trác Húc giơ chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, lại uống liền ba chén, ngạo khí trước kia biến mất không sót lại cái gì, chỉ còn lại cung kính.
- Lăng Vũ là huynh đệ của ta, về sau thái tử nên chiếu cố nhiều hơn.
Diệp Vân cười nhạt nói ra.
- Đó là đương nhiên, Lăng Vũ không những là huynh đệ của ngươi, còn là muội phu của ta, về sau là người một nhà, sao ta dám vô tâm chứ?
Cơ Trác Húc cười nói.
- Thái tử điện hạ, ta cũng mời ngươi một ly.
Lăng Vũ cũng giơ chén rượu lên.
Lăng Vũ lúc này đã biến thành khách quý của mọi người, mà Lăng Thúc và Lăng Thanh cũng là người Lăng gia vào lúc này bị người ta vắng vẻ.
Tuy Lăng Thành cùng Lăng Húc là người thừa kệ đệ nhất và đệ nhị của Lăng gia, nhưng lúc này ai để ý tới? Nói đùa. Nếu ai dây dưa không rõ với Lăng Thành cùng Lăng Húc thì chính là đối đầu của Lăng Vũ, đối đầu với Lăng Vũ chính là đối đầu với thái tử điện hạ, chính là đối đầu với Diệp Vân và Diệp gia đáng sợ sau lưng!
Lăng Thành cùng Lăng Húc không tìm mất mặt, lén lút chạy đi.
Trước khi đi ánh mắt Lăng Thành oán độc nhìn qua bóng lưng Lăng Vũ, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử này đúng là đạp cứt chó.
- Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?
Lăng Húc hỏi, tuy hắn và Lăng Thành từ trước tới nay gây nhau, nhưng đối mặt địch nhân chung thì bọn họ liên hợp lại.
- Trước trở về rồi hãy nói!
Lăng Thành phiền muộn hừ lạnh một tiếng, bọn họ chỉ còn trông cậy vào phụ mẫu trưởng bối mà thôi.
Chương 935 Tân nhiệm gia chủ
Lăng Thành cùng Lăng Húc rời khỏi thì bóng lưng mang theo hương vị xám xịt.
Yến hội tiến hành tới đêm khuya, mọi người lúc này chậm rãi tán đi.
Diệp Vân thì theo Tuyết Hoàng, Lăng Vũ cùng quay lại Lăng gia, thời điêm rời khỏi thì Cơ Trác Húc và một đám đệ tử phú hào khách khí tiễn bọn họ đi xa.
- Tuyết Hoàng đại nhân, Nhược Vân cô nương kia rốt cuộc có lai lịch gì?
Lúc cùng Tuyết Hoàng quay về biệt viện Lăng gia, Diệp Vân do dự hỏi thăm.
- Ta cũng không biết.
Tuyết Hoàng lắc lắc đầu. Về chuyện của Nhược Vân là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, hắn đáp ứng tuyệt đối không nói ra ngoài.
- Không có chút tin tức nào sao?
- Mặc dù có không ít đồn đãi, nàng là con gái của thị thần (tùy tùng thần), nhưng mà không ai chứng thực qua. Ngươi thật muốn biết lai lịch của nàng, ta đoán chừng ngươi phải hỏi Thần Hoàng mới được.
- Thần Hoàng?
Diệp Vân nghẹn lại, hắn biết rõ với thân phận và địa vị của hắn bây giờ thì đừng mong gặp được Thần Hoàng, hắn càng hiếu kỳ về thân phận của Nhược Vân này, nhất là hắn muốn biết Nhược Vân vì cái gì dẫn động phi đao trong đầu của hắn.
Tuyết Hoàng có lẽ có chỗ giấu diếm, có lẽ là không thể nói, Diệp Vân tạm thời không hỏi nữa.
- Tuyết Hoàng đại nhân, ta muốn giúp Lăng Vũ ba ngày sau leo lên vị trí gia chủ Lăng gia, người xem có khó khăn không?
Diệp Vân nhìn qua Tuyết Hoàng hỏi, trước tiên phải dùng thủ đoạn lôi đình giúp Lăng Vũ đoạt được vị trí gia chủ, bằng không thì Lăng Hùng Kiệt sẽ phản công.
Tuyết Hoàng nhàn nhạt lườm qua Diệp Vân, không sao cả, nói:
- Lăng Vũ muốn trở thành gia chủ Lăng gia thì không có vấn đề gì, công chúa gả cho Lăng Vũ, nếu ta bcho Lăng Vũ kế nhiệm gia chủ, nhiều người của Lăng gia tuyệt đại sẽ không phản đối, nhưng mà trở thành gia chủ Lăng gia không có nghĩa là vô tư.
- Chuyện này ta hiểu.
Diệp Vân gật đầu nói.
- Đa tạ Diệp Vân đại ca, nếu như không phải có Diệp Vân đại ca, ta căn bản không có cơ hội tranh giành vị trí gia chủ Lăng gia, càng không có khả năng cưới được công chúa.
Lăng Vũ chân thành nói ra, hắn cảm kích Diệp Vân từ nội tâm.
Diệp Vân hiểu Lăng Vũ đã triệt để quy tâm với hắn rồi, hắn mỉm cười, không nói gì.
- Cho dù tiếp quản Lăng gia, cũng nhất định phải cẩn thận, miễn cho Lăng Hùng Kiệt liều chết đánh cược một lần.
Diệp Vân dặn dò Lăng Vũ.
Lăng Vũ trịnh trọng gật đầu.
Ngày hôm sau tia nắng ban mai chiếu xuống.
Trước quảng trường Lăng gia Chấp Pháp đường đã sớm có nhiều người Lăng gia tụ tập lại. Tuyết Hoàng tối hôm qua đã thông tri cho bọn họ, hôm nay ở sẽ tổ chức tộc hội sớm.
Rất nhiều người đã đoán được Tuyết Hoàng tổ chức hội nghị này có mục đích gì, mọi người hiểu rõ ràng, người có thực quyền ở Lăng gia trên cơ bản đã trình diện, những người này thần sắc khác nhau, có chờ mong, cũng có phiền muộn, có oán giận, cũng có mừng rỡ...
Tất cả mọi người còn nhớ rõ ràng, lúc trước trong hội nghị gia chủ Lăng gia Lăng Hùng Kiệt chuẩn bị nhốt Lăng Vũ vào trong huyền ngục, khi đó tất cả mọi người cho rằng Lăng Vũ chết chắc, nhưng mà không nghĩ tới qua hai tháng lại thay đổi bất ngờ, tộc trưởng Lăng Hùng Kiệt ngày xưa đã không còn là gia chủ Lăng gia, mà Lăng Vũ lại biến thành người lựa chọn gia chủ Lăng gia, càng là phò mã gia cỏa Tử Hoa thần triều, người này gặp gỡ bất ngờ a.
Mấy người lúc trước đắc tội Lăng Vũ, kể cả Lăng Công đều phiền muộn muốn chết, lúc này bọn họ xong rời, có thể cả cả đời không có cơ hội xoay người. Trông cậy vào Lăng Vũ tha thứ bọn họ? Loại lời chê cười này nói ra bọn họ cũng không tin tưởng! Bọn họ suýt nữa đảy Lăng Vũ vào chỗ chết!
Đám người Lăng Hùng Kiệt, Lăng Công đứng trên quảng trường, trong nội tâm tràn ngập tối tăm phiền muộn, sắc mặt Lăng Hùng Kiệt càng âm trầm đáng sợ, một đôi mắt thâm thúy khó hiểu, không biết suy nghĩ cái gì.
Đại gia chủ Lăng Hùng Phong cùng với tất cả gia chủ chi khác, chấp sự, còn có một ít trưởng lão của Chấp Pháp đường đang cung kính đứng trước đám người, đang chờ Tuyết Hoàng đến.
Advertisements
Gần ba ngàn tộc nhân Lăng gia đứng đầy cả quảng trường, so sánh với với lần xét tội Lăng Vũ còn nhiều hơn nhiều.
Mọi người đến đủ thì Tuyết Hoàng xuất hiện, Diệp Vân cùng Lăng Vũ đi theo phía sau.
Bọn họ vừa xuất hiện thì ánh mắt tất cả mọi người tập trung vào ba người này.
Tuyết Hoàng ngồi ở ghế đầu, ánh mắt nhìn qua tộc nhân Lăng gia, trầm giọng nói:
- Hôm nay gọi tất cả triệu tập tới là có việc cần tuyên bố.
Diệp Vân cùng Lăng Vũ đứng ở hai bên, Diệp Vân không có biểu lộ gì, tuy trong lòng Lăng Vũ có chút kích động, nhưng cũng chỉ là sáng mắt thôi, không có biểu hiện cái gì.
Lăng Hùng Kiệt mặt âm trầm, đứng ở bên dưới nhìn qua Lăng Vũ, trong mắt ác độc lóe lên rồi biến mất, hai tháng trước, hắn vẫn còn ngồi trên bao quát Lăng Vũ, không nghĩ tới trong nháy mắt địa vị hai người đảo ngược, hắn không cam lòng.
Đúng lúc này Lăng Hùng Phong đứng trước tiên quỳ trước mặt Tuyết Hoàng.
- Tôn kính Tuyết Hoàng đại nhân, xin tha thứ Hùng Phong lỗ mãng, chúngta có chuyện quan trọng bẩm báo Tuyết Hoàng đại nhân.
Lăng Hùng Phong cung kính nói ra, hắn e sợ bị người ta đoạt trước nên nói ra.
- Ah? Có chuyện gì cứ nói đừng ngại.
Tuyết Hoàng nói.
- Lăng Vũ tuổi trẻ tài cao, được quốc quân thưởng thức, tứ hôn công chúa, đây tuyệt đối là chuyện vinh diệu nhất vài chục năm qua của Lăng gia. Hùng Phong cả gan đề nghị, nếu Lăng Vũ trở thành một trong ba người thừa kế Lăng gia, hôm nay là thời cơ tốt nhất lựa chọn người làm gia chủ mới. Lăng gia bổ nhiệm mới gia chủ ra đời, lại kết thân với công chúa, đây là song hỉ lâm môn a!
Lăng Hung Phong vui vẻ nói ra.
- Đại gia chủ nói không sai.
- Chúng ta nguyện ý ủng hộ Lăng Vũ trở thành tân gia chủ!
Cả đám gia chủ các chi và trưởng lão chấp pháp của Lăng gia nhao nhao quỳ xuống cao giọng nói ra.
Bổ nhiệm Lăng Vũ trở thành gia chủ mới là chuyện ván đã đóng thuyền, bọn họ còn không mau biểu lộ trung tâm?
- Các ngươi đã có quyết định về việc bổ nhiệm gia chủ mới rồi sao?
Tuyết Hoàng nói ra, hắn vốn cho rằng dao động uy tín của Lăng Hùng Kiệt tại Lăng gia không dễ dàng như vậy, nhưng mà không nghĩ tới căn bản không cần hắn nhiều lời, tất cả nghịch chuyển quá nhanh.
Quả nhiên là đối đầu với mọi người thì tan đàn xẻ nghé.
Nếu Lăng Hùng Phong chủ động nói ra, cũng giảm đi không ít phiền toái.
Lăng Thành và Lăng Húc sau lưng Lăng Hùng Kiệt nội tâm khó chịu, trơ mắt nhìn vị trí gia chủ bị Lăng Vũ cướp đi, trong lòng bọn họ quá không cam lòng.
Lăng Hùng Kiệt cũng có vài phần cảm giác vô lực, thế cục hôm nay hắn không thể xoay chuyển.
Tuyết Hoàng trầm giọng nói:
- Ta tuyên bố Lăng Vũ trở thành gia chủ mới của Lăng gia, ngay hôm nay cử hành đại điển kế nhiệm, bổ nhiệm Lăng Hùng Phong thành đại trưởng lão mới của Chấp Pháp đường, phụ trách công việc đại hôn với công chúa. Bọn ngươi có gì dị nghị không?
- Không có dị nghị gì!
- Bằng Tuyết Hoàng đại nhân làm chủ!
Phần đông tộc nhân nhao nhao tỏ thái độ.
Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ, lặng im sau một lát, lần lượt người hướng bên Lăng Hùng Phong đi tới, đi trước nhất chính là từng chi nhánh gia chủ, bọn hắn bị Lăng Hùng Kiệt ước thúc ít nhất, có quyền tự chủ nhất định, trước biểu thị ra ủng hộ đối với Lăng Hùng Phong, sau đó là từng cái chủ quản, ngay sau đó ngay cả những tâm phúc ở Chấp Pháp đường kia của Lăng Hùng Kiệt, cũng nhao nhao hướng Lăng Hùng Phong đi tới.
Đây là lựa chọn của mọi người Lăng gia, nếu như nói Lăng Hùng Kiệt gần kề chỉ là bị hạ mất vị trí gia chủ, nương theo nhiều năm dư uy như vậy, Lăng Hùng Kiệt là sẽ không dễ dàng thất thế, nhưng mà tin tức công chúa gả cho Lăng Vũ này, đem hết thảy đều cải biến.
Bất luận kẻ nào cũng biết, tiếp tục đi theo Lăng Hùng Kiệt sẽ chỉ là một đầu tử lộ!
Ngoại trừ số ít mấy người Lăng Công vẫn đứng bên Lăng Hùng Kiệt, trong đại sảnh hơn sáu mươi người cầm quyền Lăng gia đều đi tới bên người Lăng Hùng Phong, hôm nay mặc dù ai cũng không cách nào ngăn cản Lăng Vũ kế nhiệm Lăng gia gia chủ rồi.
- Các ngươi rất tốt! Các ngươi đám tiểu nhân cỏ leo tường này!
Lăng Hùng Kiệt bộ mặt dữ tợn vặn vẹo, khí nộ ở trước mặt mọi người mắng to, hắn không nghĩ tới, mình ở Lăng gia nhiều năm kinh doanh như vậy, lập tức sụp đổ, thất bại trong gang tấc, đây hết thảy tới thật sự quá nhanh, làm hắn trở tay không kịp, muốn vãn hồi đã vô lực xoay chuyển trời đất rồi.
Lăng Công ở một bên cũng cực độ phiền muộn, không nghĩ tới Lăng Hùng Kiệt thất thế nhanh như vậy, giờ phút này cho dù hắn quăng đến bên Lăng Hùng Phong kia, cũng là vu sự vô bổ, bởi vì trên đường áp giải Lăng Vũ trở lại, hắn đã sớm đem Lăng Vũ đắc tội thảm rồi, ai có thể nghĩ đến, đoạn thời gian trước Lăng Vũ vẫn là một tù nhân, trong chớp mắt là con rể quốc quân, tương lai Lăng gia gia chủ?
- Moá!
Lăng Công không khỏi mắng một tiếng, chỉ có thể trách mình thời vận bất lực rồi, nếu như không phải lúc trước đắc tội Lăng Vũ, hắn khẳng định cũng sẽ như những người khác đồng dạng, không chút do dự đứng ở bên Lăng Hùng Phong, hắn biết rõ, hiện tại hết thảy tình thế đã không cách nào nghịch chuyển, thân là phò mã công chúa, lại có Tuyết Hoàng ủng hộ, Lăng Vũ sẽ trở thành gia chủ cường thế nhất Lăng gia!
Lăng Hùng Kiệt như thế nào cũng không nghĩ ra, Lăng Vũ lại dùng phương thức như vậy nhanh chóng lật bàn, hắn ngay cả thời gian làm chuẩn bị cũng không có.
- Muốn cho ta chịu thua, đó là không có khả năng!
Lăng Hùng Kiệt cắn răng thầm hận, trong đôi mắt hiện lên một đám hàn quang, cho dù tạm thời không thể không tránh đi mũi nhọn, lui cư phía sau màn, nhưng hắn y nguyên không muốn nhận thua như vậy, cho dù Lăng Vũ lập tức muốn kế nhiệm vị trí gia chủ, nhất thời bán hội vẫn là không có biện pháp cầm hắn thế nào, hắn tóm lại vẫn có thể tìm được cơ hội!
******
Hoàng thành nội điện, yến hội vẫn còn tiếp tục tiến hành, nghe nói còn có ba nhân vật trọng yếu không có trình diện, cũng không biết mấy người kia là ai, cư nhiên gái thế lớn như thế, để cho nhiều Chiến Hoàng ở chỗ này chờ như vậy.
Nghe nói có hai vị Chiến Hoàng là người Đạo Đình, nhưng không biết là địa vị gì.
Một đám người đang trò chuyện, đột nhiên tầm đó, phi đao trong đầu Diệp Vân ông ông ông chiến minh.
Diệp Vân nhíu lông mày thoáng một phát, coi như là những Chiến Hoàng cường giả này, cũng nhìn không tới phi đao trong đầu hắn, chỉ có Diệp Vân cảm thấy phi đao khác thường.
Đến cùng là cái gì, dẫn động phi đao?
Trong nội tâm Diệp Vân có chút nghi hoặc.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng còn có Nhược Vân cô nương đã đến.
Đúng lúc này, một thị vệ tiến đến cao giọng bẩm báo nói.
- Mau mời bọn hắn tiến đến!
Cơ Hạo Thiên tranh thủ thời gian phân phó nói, mình cũng lập tức đứng dậy hướng các vị Chiến Hoàng đang ngồi nói xin lỗi không tiếp được, sau đó vội vàng tự mình tiến đến nghênh đón rồi.
Nghe nói Vũ Hoàng, Cầm Hoàng còn có Nhược Vân cô nương đến, chư vị Chiến Hoàng đang chỗ ngồi nói chuyện phiếm cũng đứng lên.
Gặp một đám Chiến Hoàng đều đứng dậy, Diệp Vân tự nhiên cũng sẽ không ngồi ở chỗ đó, cũng đi theo đứng lên, hỏi thăm Tuyết Hoàng một bên nói:
- Tuyết Hoàng đại nhân, Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân cô nương kia là người nào?
- Các ngươi nói chuyện chú ý một chút, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng kia là đệ tử đắc ý của Thần Hoàng Đạo Đình chi chủ, đều là thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ tiếp cận bảy mươi, bất quá hơn hai mươi tuổi, cũng đã là Chiến Hoàng Nhất giai cường giả. Về phần Nhược Vân cô nương, thân phận địa vị cực kỳ tôn quý, không người nào biết thân phận chân chính của nàng, cũng không người nào biết tu vi của nàng như thế nào, có người suy đoán nàng là Thị Thần chi nữ, nhưng đến nay không người nào có thể xác định.
Tuyết Hoàng ở bên người Diệp Vân nhỏ giọng nhắc nhở.
Nguyên lai là đại nhân vật của Đạo Đình, khó trách những Chiến Hoàng này mặc dù bình thường hùng bá một phương, đối đãi hai vị tuổi trẻ Chiến Hoàng đến từ Đạo Đình này cũng là khách khí.
Diệp Vân nghĩ thầm, phi đao trong đầu thủy chung ông ông chiến minh không ngừng, Huyền Khí mãnh liệt mà ra, chảy xuôi toàn thân, lúc này đây Huyền Khí tràn ra vậy mà so trước kia còn muốn tinh thuần một ít, sau khi tuôn ra rất nhanh dung hợp tiến vào trong Đan Điền.
Trong đan điền Cửu Tinh cũng xảy ra một tia biến hóa vi diệu, các loại Huyền Khí Chi Linh chạy chồm.
Những Huyền Khí Chi Linh này giống như là sinh linh có sinh mạng, Diệp Vân phảng phất có thể cảm giác được tâm tình chúng hân hoan tung tăng như chim sẻ.
Đan điền không gian không ngừng mở rộng, Cửu Tinh dẫn dắt lẫn nhau, mà tiểu nhân ở giữa Cửu Tinh, cuối cùng hóa thành tinh thể màu vàng, giống như vũ trụ vĩnh hằng.
Hằng tinh hào quang vạn trượng, Cửu Tinh vận chuyển vô cùng huyền ảo, mỗi khi vận chuyển mang theo lực lượng khôn cùng.
Diệp Vân vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ nhị trọng cũng đạt tới viên mãn.
Kế tiếp có thể tu luyện đệ tam trọng!
Pháp quyết tam trọng nằm trong đầu của hắn, tâm tình của Diệp Vân tiến vào trạng thái linh hoạt kỳ ảo, tất cả chung quanh giống như thu vào đáy mắt, nhìn qua đại sảnh chỉ thấy một thiếu nữ cùng hai thanh niên đang túm tụm đi tới.
Hương thơm kỳ dị từ trên người của thiếu nữ tán phát ra ngoài, cô gái này xem cách ăn mực và tuôi tác chừng mười sáu, ăn mặc một bộ váy dài thuần trắng, tóc đen bóng rủ xuống, khí chất xinh đẹp mà trang nhã, phiêu nhiên như tiên nữ trên trời, trên người của nàng tỏa ra khí chất trang nhã thuàn khiết, khiến cho người ta không dám sinh ra tâm tư khinh nhờn, thân thể yên tĩnh thong dong, nụ cười thanh tĩnh u tịch như đóa hoa lan.
Đi theo sau nàng là Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, là hai thanh niên tuấn tú, hai người đều có bộ dáng chừng hai mươi tuổi, đều là dáng người cao gầy, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo xuất chúng, lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả ánh mắt của phu nhân và tiểu thư trong đại sảnh.
Hai người này đều là Chiến Hoàng!
Người bình thường nhìn thấy bọn họ chỉ sợ sẽ sinh ra hâm mộ và ghen ghét, cảm khái ông trời bất công, cho hai người bọn họ tướng mạo xuất chúng còn không nói, ngay cả bọn họ cũng có thiên phú trác tuyệt.
Chương 932 Quả là thế
Trong đại sảnh duy nhtas không cho là đúng cũng chính là Diệp Vân, bất kể là tướng mạo hay là thiên phú. Hai người này so với Nam Cung Trách chỉ sợ kém hơn một chút.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng, Nhược Vân cô nương, mau mời!
Cơ Hạo Thiên tươi cười vui vẻ, nhiệt tình mà cung kính dẫn ba người vào.
- Mấy tháng không thấy Nhược Vân cô nương, cô nương càng xinh đẹp lòng người.
Càn Hoàng cười nói.
- Càn Hoàng đại nhân quá khen.
Nhược Vân lúc này hơi mỉm cười, giọng nói thanh thúy như châu ngọc.
Nàng cũng quen với Càn Hoàng, cho nên nói chuyện với Càn Hoàng rất tùy ý.
Ở đây đều là cường giả Chiến Hoàng, cường giả bá chủ một phương chỉ cần nói chuyện xã giao là được.
- Cầm Hoàng, Vũ Hoàng cùng Nhược Vân cô nương đường xa mà đến, một chén rượu này xem như mời khác từ phương xa.
Mộc Hoàng giơ chén rượu lên.
- Mộc Hoàng khách khí.
Cầm Hoàng, Vũ Hoàng cùng Nhược Vân cô nương đều tự nhiên cầm lấy chén rượu. Uống một hơi cạn sạch.
Cầm Hoàng cùng Vũ Hoàng và rất nhiều Chiến Hoàng lúc nói chuyện ánh mắt thỉnh thoảng nhìn qua Nhược Vân, có cảm giác Cầm Hoàng, Vũ Hoàng đối với có tình cảm Nhược Vân khó nói. Tuy bọn họ không có biểu lộ ra rõ ràng, người bên ngoài nhìn cũng nhìn ra được.
Cầm Hoàng cùng Vũ Hoàng hai người đều là nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử, mặc dù thời điểm nói chuyện hài hòa, nhưng trên người mang theo ngạo khí nhàn nhạt.
Về phần Nhược Vân cô nương lại cho người ta cảm giác như tắm trong gió xuân. Cảm giác không có gì kiêu ngạo cả. Nàng mỉm cười xã giao với mọi người vài câu, ăn nói ưu nhã, cho người ta cảm giác tu dưỡng rất tốt, nàng vừa nói thì ánh mắt của nàng lại vô tình ý quét qua Diệp Vân bên này vài lần.
Hai mắt nhìn nhau, Diệp Vân cảm giác được phi đao trong đầu sinh ra phản ứng.
Nhược Vân cũng không rõ lai lịch thế nàoi, Diệp Vân cũng hoàn toàn cảm giác không có tư vị, rất khó lường.
Cầm Hoàng cùng Vũ Hoàng đều phát giác được Nhược Vân thỉnh thoảng lườm qua Diệp Vân. Cả hai nhíu mày, Nhược Vân tuy nhìn thì tính tình bình thản, nhưng mà với ai cũng bảo trì khoảng cách. Kể cả đối với hai người cũng là như vậy, hôm nay nhưng lại trước mặt hai người biểu thị nét hứng thú, chuyện này khiến hai người kinh ngạc.
Bọn họ có thể cảm giác được trên người Diệp Vân có khí tức thần bí, hình như là vài món đạo khí, nhưng Diệp Vân tu vị bản thân chỉ là Thần Hải cảnh mà thôi.
Một võ giả Thần Hải cảnh có thể ngồi cùng một chỗ với cả đám Chiến Hoàng, cho dù là Cầm Hoàng hay là Vũ Hoàng trong lòng có vài phần khinh thường, sư phó bọn họ là chủ nhân Đạo Đình Thần Hoàng đại nhân, luận quyền thế luận tài lực trừ mấy vị truy tùng thần tồn tại ra, không người nào có thể đánh đồng, luận thiên phú, bọn họ là siêu cấp thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ tiếp cận 70, có rất ít người có có thể khiến bọn họ nhìn vào trong mắt, huống chi một võ giả Thần Hải?
- Vị huynh đệ kia không biết là người nào, chẳng lẽ là tuấn tài của Tử Hoa Thần?
Cầm Hoàng nhìn thì trầm ổn hơn một chút, nhưng Vũ Hoàng thì kìm nén được, nhìn qua Diệp Vân giống như tò mò hỏi.
Diệp Vân nhíu mày không hiểu, hắn cảm giác được trên người của Vũ Hoàng có khí chất vênh váo, nhưng mà hắn với những thiên tài của các thế lực lớn này từ trước đến nay đều không ưa, ngữ khí bình thản nói:
- Ta chỉ là người qua đường, ngồi ở chỗ này một chút, các vị không cần quan tâm.
Mấy vị Chiến Hoàng khác cũng nghe được Vũ Hoàng nói chuyện thì bằng cảm giác của bọn họ tự nhiên cũng phát giác được trong giọng của Vũ Hoàng có chút không đúng, hào khí nhất thời có chút trầm mặc.
- Hắn là đệ tử đắc ý của đại ca ta, là ta bảo hắn ngồi ở đây.
Advertisements
Tuyết Hoàng nói ra, ngữ khí bình thản tự nhiên.
Vũ Hoàng nhíu mày, quả thật chỉ là như thế sao? Một võ giả Thần Hải rốt cuộc là nguyên nhân gì mà được một đám Chiến Hoàng mời? Mà phần đông Chiến Hoàng dường như không muốn giải thích. Về phần Tuyết Hoàng, rõ ràng cho thấy bộ dáng của Diệp Vân có chút chênh lệch, không biết võ giả Thần Hải này tại sao được các vị Chiến Hoàng ưu ái.
Nhưng mà tuy trong lòng tràn ngập nghi hoặc, nhưng Vũ Hoàng không có tiếp tục hỏi thăm.
- Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân cô nương tới đây vì Tử Hoa Thần, có chuyện gì hay không?
Càn Hoàng nói ra.
- Thực không dám đấu diếm, gia sư bảo chúng ta tới, xác thực là có một việc, nghe nói Tử Hoa Thần đi tới bên này, liên thông với Linh Hỏa Tinh tiểu Thiên Nguyên giới?
Cầm Hoàng nói ra, hắn cũng không có truy cứu Diệp Vân ở nơi này.
- Không tệ! Là có nơi như vậy.
Cơ Hạo Thiên gật đầu, hai Chiến Hoàng ngàn dặm xa xôi chạy tới đạo đình, rõ ràng chủ động nghe ngóng một tiểu Thiên Nguyên giới, chuyện này khiến người ta khó hiểu, cường giả Chiến Hoàng thật sự cảm thấy hứng thú với tiểu Thiên Nguyên giới sao?
- Gia sư Thần Hoàng đại nhân đạt được Long Đế đại nhân bên truyền tin tức tới, tại khu vực biên giới của Linh Hỏa Tinh tiểu Thiên Nguyên giới phát hiện một Tinh Hồn tinh thể mới, gọi là Tử Hoàn Tinh, tinh thể lớn bằng một phần mười Thiên Nguyên tinh, nhưng phía trên có Tinh Hồn sinh ra.
Cầm Hoàng thần sắc nghiêm túc nói rõ.
- Tinh cầu sinh ra Tinh Hồn?
Bất kể là Cơ Hạo Thiên hay là Tuyết Hoàng và rất nhiều cường giả Chiến Hoàng đều khiếp sợ.
Bọn họ đều hiểu một Tinh Hồn tinh thể ý vị như thế nào, nói không chừng cái Tử Hoàn Tinh này thậm chí sinh ra một tinh chủ!
- Thần Hoàng đại nhân chuẩn bị làm sao bây giờ?
Đám người Càn Hoàng dò hỏi.
- Gia sư bảo chúng ta chạy tới chuẩn bị tiến vào thông đạo Linh Hỏa Tinh tiểu Thiên Nguyên giới đi tới Tử Hoàn Tinh, ta đã phía một ít người tới, nếu như đi qua thông đạo này, kính xin chư vị Chiến Hoàng cùng theo chúng ta thăm dò Tử Hoàn Tinh này, nhìn xem nó là nơi thế nào.
Cầm Hoàng chắp tay nói, tuy hắn tự nhận mình rất cao, nhưng mà đối mặt cường giả Chiến Hoàng đồng cấp, với tư cách tuổi trẻ hậu bối hắn phải hữu lễ.
- Chúng ta sẽ tận lực!
Bất kể là Tuyết Hoàng, Càn Hoàng hay là Huyền Hoàng, Mộc Hoàng đều gật đầu.
Trước kia thượng nhiệm tinh chủ Tinh Huyền cưỡi thiên hà thần liễn tiến tới trung tâm tinh vực thm gia hội nghị bị tổ ma phục giết, đã chết chỗ khác, chỉ còn một đạo nguyên thần trở về, dùng sức mạnh đại bí pháp chiết xuất tinh cầu làm cống hiến cuối cùng cho Thiên Nguyên Đại Lục liền thần hồn câu diệt.
Đến tận sau đó Thiên Nguyên tinh tới nay còn chưa bổ nhiệm ra tinh chủ mới, cũng không có liên hệ với bất cứ tinh cầu nào, bởi vì chỉ có cường giả tinh chủ mới có thể tự do ngao du hư không, những người khác cho dù đi theo tùy tùng, nếu như mạo hiểm tiến vào tinh không cũng lập tức bị tinh không vô tận thôn phệ.
Nhân loại cùng những tổ ma sinh tồn trong tinh không có cừu địch từ rất lâu rồi.
Đạo đình chuẩn bị tiến tới thông đạo Tử Hoàn Tinh, chuyện này có ý nghĩa trọng đại với Thiên Nguyên Đại Lục, đám người bọn họ dám không hiệu lực?
Tất cả mọi người thảo luận nghiên cứu chuyện Tinh Hồn của Tử Hoàn Tinh, đã thấy Nhược Vân cô nương chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Vân.
Chương 933 Nữ tử thần bí (1)
- Không biết Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ là bao nhiêu?
Nhược Vân nhìn qua Diệp Vân, thái độ tự nhiên hào phóng mỉm cười, nàng dường như không hứng thú thảo luận những chuyện khác, ngược lại chỉ chú ý Diệp Vân.
Phần đông Chiến Hoàng thần sắc dừng lại, sắc mặt có chút cổ quái dừng nói chuyện, vì cái gì Nhược Vân cô nương lại có hứng thú với Diệp Vân như vậy, rõ ràng khiến Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng ở bên cạnh không cao hứng.
Nhưng mà Nhược Vân cô nương thân thế bối cảnh quả thực quá thần bí, tuy Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đều là đệ tử Thần Hoàng chủ nhân Đạo Đình, nhưng mà vẫn không dám bất kính với Nhược Vân.
Cho nên Nhược Vân mới không quản Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng có mất hứng hay không.
Tuyết Hoàng giống như đầy thâm ý nhìn qua Nhược Vân, thay Diệp Vân trả lời.
- Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ cũng là 0.
Tinh Hồn dung hợp độ? Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng nhìn nhau, trong mắt khiếp sợ.
- Quả là thế.
Nhược Vân nhẹ nhàng gật gật đầu, cười sáng lạn, trong tươi cười mang theo ý tứ hàm xúc không nói nên lời.
Diệp Vân thời khắc chú ý đến Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân ba người, hắn cảm giác được Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng nghe nói Tinh Hồn dung hợp độ của mình thì không phải là xem thường, mà là có vài phần khiếp sợ, mà Nhược Vân lại bộ dáng nằm trong dự liệu, chuyện này khiến Diệp Vân có cảm giác kỳ quái.
Hơn nữa Diệp Vân chú ý tới Tuyết Hoàng dùng chữ "Cũng", hẳn là Tuyết Hoàng cũng đã từng đề cập Tinh Hồn dung hợp độ với Nhược Vân rồi sao? Hoặc là bọn họ có hiểu biết thế nào đó?
Diệp Vân cho rằng vấn đề Tinh Hồn dung hợp độ này sẽ có gì đó, nhưng đã thấy Nhược Vân lại bưng một cái bàn ra, tư thái ưu nhã ngồi xuống uống trà, không có nói chuyện.
Mà ánh mắt Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng nhìn qua người Diệp Vân dường như phát hiện ra cái gì đó mới lắm.
Diệp Vân nhíu mày, đây là có gì ý? Vì cái gì Cầm Hoàng, Vũ Hoàng và Nhược Vân này nói đến Tinh Hồn dung hợp độ thì không còn nói tiếp nữa? Hẳn là trong đó có kiêng kỵ gì sao?
Đúng lúc này, giọng của Sư Gia vang lên trong đầu Diệp Vân, nói:
- Diệp Vân tiểu tử, xem ra chuyện Tinh Hồn dung hợp độ này có cấm kỵ, ngươi cũng không cần hỏi tiếp, bình thường cẩn thận một chút, ta cảm giác được Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đều có chút bất thiện, chỉ sợ sẽ làm gì với ngươi đấy.
Sư Gia là Chiến Hoàng tam trọng. Tuy tu vị bị hạn chế, nhưng mà ý niệm cường đại vẫn còn, cảm giác cũng cực kỳ linh mẫn, Chiến Hoàng bình thường có khả năng không thấy được, nhưng Sư Gia lại nhạy cảm phát hiện cảm xúc của Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng biến hóa.
Trên thực tế cũng là Chiến Hoàng tam trọng, Tuyết Hoàng cũng không cảm giác được ý tứ của Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, từ khi Sư Gia trở thành hộ thể thần thú của Diệp Vân thì bản thân Sư Gia đã sinh ra một ít biến hóa, trong người Diệp Vân có lực lượng Cửu Tinh. Đã bất tri bất giác ảnh hưởng tới Sư Gia.
Sư Gia cảm giác so với Chiến Hoàng tam trọng bình thường còn mạnh hơn nhiều.
Thần sắc Diệp Vân trầm xuống, hắn không rõ mình và Vũ Hoàng, Cầm Hoàng không có thù oán gì, chẳng lẽ chỉ bằng Tinh Hồn dung hợp độ?
Tinh Hồn dung hợp độ rốt cuộc có chỗ đặc thù gì?
Chuyện này có rất nhiều băn khoăn, người bình thường không biết, người biết rõ không chịu nói, Diệp Vân cũng rất bất đắc dĩ.
- Về phần nữ nhân Nhược Vân này ta không cảm giác được nàng có địch ý gì cả, cũng không cảm giác ra tu vị của nàng ta. Thậm chí cơ hồ cảm giác không thấy sự tồn tại của nàng, nàng cho ta cảm giác hư vô mờ mịt. Tuy không biết tu vị của nàng đạt tới cấp bậc gì, nhưng có thể khẳng định nữ nhân này không dễ chọc. Ngươi tốt nhất cẩn thận một chút. Lúc này tốt nhất không nên nói cái gì về tiểu Thiên Nguyên giới cả, vội vàng mang phân thân Thần Cảnh đệ nhị trọng tu luyện ra đi, như vậy ngươi an toàn hơn nhiều.
Sư Gia nói ra. Nó không thể không nhắc nhở Diệp Vân, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng thì còn dễ nói một chút, chỉ cần cẩn thận một chút thì bọn họ cũng không cầm Diệp Vân thế nào, đáng sợ nhất vẫn là Nhược Vân nữ nhân này, hết thảy đều không biết, rất đáng sợ.
Tuy Nhược Vân xinh đẹp xuất trần, cử chỉ ưu nhã, nhưng có đôi khi nữ nhân càng xinh đẹp càng nguy hiểm.
Thần Cảnh phân thân đệ nhị trọng? Diệp Vân trầm ngâm một lát, hắn đã tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ nhị trọng đại thành, tốc độ tu luyện tăng lên thật nhiều, tu luyện Thần Cảnh phân thân đệ nhị trọng chắc không khó, rất nhanh có thể tu luyện xong!
Tuy là Thiên Nguyên bí pháp, nhưng Diệp Vân tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, tu luyện bí pháp khác dùng thần tốc để hình dung.
- Chư vị, ta trước xin lỗi không tiếp được.
Diệp Vân đứng dậy, nói với các Chiến Hoàng, hắn cảm giác được Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng lúc này nói chuyện có chỗ giữ lại, hiển nhiên là đang đề phòng hắn, hắn cũng không ở đây tự tìm mất mặt.
- Xin cứ tự nhiên.
Vũ Hoàng nhàn nhạt nói ra, lườm Diệp Vân, Diệp Vân ở chỗ này đúng là dư thừa.
- Ta trước cáo từ.
Diệp Vân không để ý đến Vũ Hoàng, chắp tay với đám người Tuyết Hoàng, sau đó đi tới chỗ Lăng Vũ.
Phần đông Chiến Hoàng đều giữ im lặng, Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng tuy là đệ tử Thần Hoàng, là nhân vật trọng yếu trong đạo đình, nhưng mà cũng không có quá nhiều tiếp xúc lợi ích với hắn, những Chiến Hoàng này từ trong lòng tự nhiên đứng bên phía Diệp Vân, đối với biểu hiện Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng khinh miệt thì bọn họ không thích.
Luận quyền thế, Diệp Vân khả năng không cách nào so sánh với Vũ Hoàng, Cầm Hoàng, nhưng Diệp Vân bên này cũng không thể khinh thường.
Diệp Vân đứng dậy rời khỏi, Nhược Vân nhìn qua bóng lưng Diệp Vân thạt sâu, khóe miệng cười nhàn nhạt.
- Nhược Vân, người thấy tên Diệp Vân này là người thế nào?
Vũ Hoàng nhìn qua Nhược Vân, giả bộ như không đếm xỉa tới hỏi thăm.
- Một người rất thú vị, hơn nữa Tinh Hồn dung hợp độ là 0, tuy hiện tại chỉ là Thần Hải, nhưng hắn rất mạnh, dùng ánh mắt của ta thì hắn có tư cách tranh đoạt chú viêm truyền thừa.
Nhược Vân trầm ngâm một lát, cười nhạt nói rõ.
- Tranh đoạt chú viêm truyền thừa? Điều này sao có thể!
Vũ Hoàng khiếp sợ, hắn cau mày, hắn không nghĩ tới Nhược Vân lại đánh giá cao Diệp Vân như vậy.
- Chỉ bằng hắn?
Cầm Hoàng có vài phần khinh thường.
- Đây chính là tinh chủ truyền thừa gần với Thiên Nguyên tinh, là một trong những truyền thừa cường đại nhất! Cũng là truyền thừa đặc thù nhất.
- Ta cũng hiểu được không có khả năng! Tuy nhiên Nhược Vân nhãn lực từ trước đến nay rất chuẩn, chỉ sợ lần này sẽ không nhìn lầm.
Vũ Hoàng tuyệt đối không thừa nhạn mình thua kém Diệp Vân, chú viêm truyền thừa ngay cả hắn cũng không có tư cách tranh đoạt!
Tranh đoạt chú viêm truyền thừa, đây chính là siêu cấp thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ ngoài bảy mươi mới được.
- Ta sẽ không nhìn lầm.
Nhược Vân lại chắc chắc nói ra, giống như cười mà không phải cười nhìn qu Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng.
Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đôi má nóng lên, Nhược Vân đôi mắt tài trí hoàn toàn nhìn thấu tâm tư của bọn họ, không thể không nói, ở cạnh với Nhược Vân là áp lực rất lớn, bởi vì chuyện gì cũng không tránh được con mắt của nàng, nhiều khi trong lòng bọn họ có tiểu tâm tư cũng không thể tránh được mắt của Nhược Vân.
Chương 934 Nữ tử thần bí (2)
Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng xác thực không muốn bị so sánh với Diệp Vân. Bọn họ cảm thấy Diệp Vân căn bản không có tư cách so với bọn họ!
Tinh Hồn dung hợp độ là 0 quả thật có chút đặc thù, tất cả mọi người cho tới nay còn không hiểu Tinh Hồn dung hợp độ là 0 là nguyên nhân gì. Dựa theo quy luật suy tính bình thường, Tinh Hồn dung hợp độ là 0 có lẽ hoàn toàn không cách nào tu luyện hoặc không thể đạt tới Thần Huyền.
Nhưng mà phi thường ngoài ý muốn làm người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 đều tu luyện tới tầng thứ rất cao, trước mắt cả Thiên Nguyên Đại Lục đã biết có hai người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0, một là Diệp Vân. Một người khác chính là Nhược Vân ở chỗ này.
Nhược Vân Tinh Hồn dung hợp độ cũng là 0, nhưng nàng đã tu luyện tới Đạo Huyền tam trọng, mặc dù không có đạt tới Chiến Hoàng nhưng tu vị phi thường cao, hơn nữa Nhược Vân có rất nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng và năng lực đặc thù, cho dù là cao thủ Chiến Hoàng cũng đừng mơ đánh chết Nhược Vân.
Nhược Vân ngồi ở trên ghế phẩm trà, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, bộ dáng này ưu nhã xuất trần không nói nên lời.
Kỳ thật trong các Chiến Hoàng ở đây cũng không biết tại Thiên Nguyên Đại Lục trong lịch sử đã từng sinh ra ba người dung hợp Tinh hồn, nhưng ba ngươi kia đã chôn vùi trong lịch sử. Người bình thường căn bản không tìm thấy tư liệu của ba người này, chỉ có Nhược Vân, chủ thần Đạo Đình và mấy tùy tùng biết mà thôi.
Trong ba người kia có một là tùy tùng thần, là vô địch trong tùy tùng. Lập nên công lao bất hủ cho Thiên Nguyên Đại Lục, trong chiến tranh với tổ ma đã cứu tinh chủ Tinh Huyền, đây hoàn toàn là anh hùng. Nhưng mà người này sau chiến tranh thì biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ, hắn yêu cầu Tinh Huyền xóa toàn bộ chuyện của hắn ra khỏi lịch sử, cho nên chỉ có một chút bí mật ghi lại sự tích của người nọ mà thôi.
Về phần hai người khác trong đó một hóa thân tổ ma, một mất tích thần bí.
Phàm là người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 sẽ không có vận mệnh bình thường, vĩnh viễn không cách nào lưu lại dấu tích gì trong lịch sử.
Cho nên thế nhân đều cho rằng trăm ngàn năm qua không có người nào là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, Diệp Vân là một trường hợp đặc biệt, nhưng trên thực tế không phải như vậy
Bất kể là Nhược Vân hay là Diệp Vân, tóm lại sẽ gặp vận mệnh khác người.
Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đều trầm mặc, cũng là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, Nhược Vân sinh ra hứng thú với Diệp Vân là rất bình thường, nhưng sư phó đã nói với bọn họ, không nên quản khỉ gió bọn họ làm thế nào, có thể cưới được Nhược Vân, thì bọn họ sẽ là chủ nhân Đạo Đình đời tiếp theo.
Đạt được Thần Hoàng truyền thừa, trở thành chủ nhân Đạo Đình, đây là tâm nguyện cả đời của bọn họ.
Không quản bọn họ ưu tú thế nào, cũng trăm phương ngàn kế nghĩ cách hấp dẫn Nhược Vân chú ý, nhưng Nhược Vân vẫn bảo trì khoảng cách nhất định với bọn họ, chuyện này khiến bọn họ hữu tâm vô lực.
Bọn họ nhìn thấy nữ nhân khác, đều chỉ thoáng biểu lộ ý tứ lập tức chủ động yêu thương nhung nhớ, nhưng Nhược Vân hiển nhiên không giống với các nữ nhân này. Đương nhiên cũng sẽ không như người bình thường, mới không bị bọn họ hấp dẫn.
Nhược Vân thanh nhã xuất trần, giống như tiên tử không ăn khói lửa nhân gian, bọn họ hao tâm tổn trí vẫn không có được thu hoạch gì cả, Diệp Vân xuất hiện càng khiến bọn họ sinh ra nguy cơ, tuy bọn họ hiểu Nhược Vân không phỉa sinh ra tình cảm nam nữ với Diệp Vân, mà thuần túy là hiếu kỳ với người có cùng dung hợp độ là 0.
Nhưng mà chỉ như vậy, trong lòng Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng cảm thấy có chút không thoải mái, bởi vì Nhược Vân chưa từng biểu hiện hứng thú với người nào, trên mặt nàng vĩnh viễn thanh nhã như thế, cự người từ ngàn dặm.
Diệp Vân đi trở về thì cảm giác được mấy ánh mắt nhìn qua mình, trong đó có hai người ánh mắt bất thiện, hẳn là Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng, còn có một người khác bình tĩnh như nước không gợn sóng, hẳn là nữ nhân Nhược Vân!
Nhưng mà chính ánh mắt bình tĩnh này lại giống như lấy được lực lượng to lớn, tác động tới phi đao trong đầu của mình.
Chuyện này khiến cho nội tâm Diệp Vân tràn ngập nghi hoặc.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Diệp Vân trở lại bên cạnh Lăng Vũ ngồi, bất kể là đệ tử hào phú hoặc là Cơ Trác Húc, lời nói với Diệp Vân đều cung kính, nói đùa, Diệp Vân vừa rồi có thể trực tiếp đối thoại với các cường giả Chiến Hoàng, tuy tuổi tương tự nhưng đa số mọi người còn lớn hơn Diệp Vân một ít, nhưng bọn họ nhiều người không có tư cách nói chuyện với Chiến Hoàng.
Nghĩ đến vừa rồi mình tìm Diệp Vân gây phiền toái, trong lòng Cơ Trác Húc lạnh lẽo, tuy hắn là thái tử của Tử Hoa thần triều, nhưng tìm Diệp Vân phiền toái chẳng khác gì tìm chết, may mắn muội muội của hắn và Lăng Vũ kết thân, cho nên ân oán trước kia xóa bỏ.
- Ta kính thái tử một ly.
Diệp Vân giơ chén rượu lên, đối với Cơ Trác Húc mà nói, hắn cũng không phải người mang thù, phàm là tài nguyên có thể lợi dụng, tuyệt đối không thể đơn giản bỏ qua, Cơ gia cùng Lăng gia quan hệ thông gia, với hắn mà nói là không tệ.
Thấy Diệp Vân mời rượu, Cơ Trác Húc quả thực có cảm giác thụ sủng nhược kinh, hắn còn lo lắng Diệp Vân đang ghi hận mình trong lòng, không nghĩ tới Diệp Vân đại lượng như vậy.
- Vừa rồi là ta lỗ mãng, mong rằng Diệp Vân huynh đệ đừng nên trách, ta đầu tiên tự phạt ba chén.
Cơ Trác Húc giơ chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, lại uống liền ba chén, ngạo khí trước kia biến mất không sót lại cái gì, chỉ còn lại cung kính.
- Lăng Vũ là huynh đệ của ta, về sau thái tử nên chiếu cố nhiều hơn.
Diệp Vân cười nhạt nói ra.
- Đó là đương nhiên, Lăng Vũ không những là huynh đệ của ngươi, còn là muội phu của ta, về sau là người một nhà, sao ta dám vô tâm chứ?
Cơ Trác Húc cười nói.
- Thái tử điện hạ, ta cũng mời ngươi một ly.
Lăng Vũ cũng giơ chén rượu lên.
Lăng Vũ lúc này đã biến thành khách quý của mọi người, mà Lăng Thúc và Lăng Thanh cũng là người Lăng gia vào lúc này bị người ta vắng vẻ.
Tuy Lăng Thành cùng Lăng Húc là người thừa kệ đệ nhất và đệ nhị của Lăng gia, nhưng lúc này ai để ý tới? Nói đùa. Nếu ai dây dưa không rõ với Lăng Thành cùng Lăng Húc thì chính là đối đầu của Lăng Vũ, đối đầu với Lăng Vũ chính là đối đầu với thái tử điện hạ, chính là đối đầu với Diệp Vân và Diệp gia đáng sợ sau lưng!
Lăng Thành cùng Lăng Húc không tìm mất mặt, lén lút chạy đi.
Trước khi đi ánh mắt Lăng Thành oán độc nhìn qua bóng lưng Lăng Vũ, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử này đúng là đạp cứt chó.
- Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?
Lăng Húc hỏi, tuy hắn và Lăng Thành từ trước tới nay gây nhau, nhưng đối mặt địch nhân chung thì bọn họ liên hợp lại.
- Trước trở về rồi hãy nói!
Lăng Thành phiền muộn hừ lạnh một tiếng, bọn họ chỉ còn trông cậy vào phụ mẫu trưởng bối mà thôi.
Chương 935 Tân nhiệm gia chủ
Lăng Thành cùng Lăng Húc rời khỏi thì bóng lưng mang theo hương vị xám xịt.
Yến hội tiến hành tới đêm khuya, mọi người lúc này chậm rãi tán đi.
Diệp Vân thì theo Tuyết Hoàng, Lăng Vũ cùng quay lại Lăng gia, thời điêm rời khỏi thì Cơ Trác Húc và một đám đệ tử phú hào khách khí tiễn bọn họ đi xa.
- Tuyết Hoàng đại nhân, Nhược Vân cô nương kia rốt cuộc có lai lịch gì?
Lúc cùng Tuyết Hoàng quay về biệt viện Lăng gia, Diệp Vân do dự hỏi thăm.
- Ta cũng không biết.
Tuyết Hoàng lắc lắc đầu. Về chuyện của Nhược Vân là Tinh Hồn dung hợp độ là 0, hắn đáp ứng tuyệt đối không nói ra ngoài.
- Không có chút tin tức nào sao?
- Mặc dù có không ít đồn đãi, nàng là con gái của thị thần (tùy tùng thần), nhưng mà không ai chứng thực qua. Ngươi thật muốn biết lai lịch của nàng, ta đoán chừng ngươi phải hỏi Thần Hoàng mới được.
- Thần Hoàng?
Diệp Vân nghẹn lại, hắn biết rõ với thân phận và địa vị của hắn bây giờ thì đừng mong gặp được Thần Hoàng, hắn càng hiếu kỳ về thân phận của Nhược Vân này, nhất là hắn muốn biết Nhược Vân vì cái gì dẫn động phi đao trong đầu của hắn.
Tuyết Hoàng có lẽ có chỗ giấu diếm, có lẽ là không thể nói, Diệp Vân tạm thời không hỏi nữa.
- Tuyết Hoàng đại nhân, ta muốn giúp Lăng Vũ ba ngày sau leo lên vị trí gia chủ Lăng gia, người xem có khó khăn không?
Diệp Vân nhìn qua Tuyết Hoàng hỏi, trước tiên phải dùng thủ đoạn lôi đình giúp Lăng Vũ đoạt được vị trí gia chủ, bằng không thì Lăng Hùng Kiệt sẽ phản công.
Tuyết Hoàng nhàn nhạt lườm qua Diệp Vân, không sao cả, nói:
- Lăng Vũ muốn trở thành gia chủ Lăng gia thì không có vấn đề gì, công chúa gả cho Lăng Vũ, nếu ta bcho Lăng Vũ kế nhiệm gia chủ, nhiều người của Lăng gia tuyệt đại sẽ không phản đối, nhưng mà trở thành gia chủ Lăng gia không có nghĩa là vô tư.
- Chuyện này ta hiểu.
Diệp Vân gật đầu nói.
- Đa tạ Diệp Vân đại ca, nếu như không phải có Diệp Vân đại ca, ta căn bản không có cơ hội tranh giành vị trí gia chủ Lăng gia, càng không có khả năng cưới được công chúa.
Lăng Vũ chân thành nói ra, hắn cảm kích Diệp Vân từ nội tâm.
Diệp Vân hiểu Lăng Vũ đã triệt để quy tâm với hắn rồi, hắn mỉm cười, không nói gì.
- Cho dù tiếp quản Lăng gia, cũng nhất định phải cẩn thận, miễn cho Lăng Hùng Kiệt liều chết đánh cược một lần.
Diệp Vân dặn dò Lăng Vũ.
Lăng Vũ trịnh trọng gật đầu.
Ngày hôm sau tia nắng ban mai chiếu xuống.
Trước quảng trường Lăng gia Chấp Pháp đường đã sớm có nhiều người Lăng gia tụ tập lại. Tuyết Hoàng tối hôm qua đã thông tri cho bọn họ, hôm nay ở sẽ tổ chức tộc hội sớm.
Rất nhiều người đã đoán được Tuyết Hoàng tổ chức hội nghị này có mục đích gì, mọi người hiểu rõ ràng, người có thực quyền ở Lăng gia trên cơ bản đã trình diện, những người này thần sắc khác nhau, có chờ mong, cũng có phiền muộn, có oán giận, cũng có mừng rỡ...
Tất cả mọi người còn nhớ rõ ràng, lúc trước trong hội nghị gia chủ Lăng gia Lăng Hùng Kiệt chuẩn bị nhốt Lăng Vũ vào trong huyền ngục, khi đó tất cả mọi người cho rằng Lăng Vũ chết chắc, nhưng mà không nghĩ tới qua hai tháng lại thay đổi bất ngờ, tộc trưởng Lăng Hùng Kiệt ngày xưa đã không còn là gia chủ Lăng gia, mà Lăng Vũ lại biến thành người lựa chọn gia chủ Lăng gia, càng là phò mã gia cỏa Tử Hoa thần triều, người này gặp gỡ bất ngờ a.
Mấy người lúc trước đắc tội Lăng Vũ, kể cả Lăng Công đều phiền muộn muốn chết, lúc này bọn họ xong rời, có thể cả cả đời không có cơ hội xoay người. Trông cậy vào Lăng Vũ tha thứ bọn họ? Loại lời chê cười này nói ra bọn họ cũng không tin tưởng! Bọn họ suýt nữa đảy Lăng Vũ vào chỗ chết!
Đám người Lăng Hùng Kiệt, Lăng Công đứng trên quảng trường, trong nội tâm tràn ngập tối tăm phiền muộn, sắc mặt Lăng Hùng Kiệt càng âm trầm đáng sợ, một đôi mắt thâm thúy khó hiểu, không biết suy nghĩ cái gì.
Đại gia chủ Lăng Hùng Phong cùng với tất cả gia chủ chi khác, chấp sự, còn có một ít trưởng lão của Chấp Pháp đường đang cung kính đứng trước đám người, đang chờ Tuyết Hoàng đến.
Advertisements
Gần ba ngàn tộc nhân Lăng gia đứng đầy cả quảng trường, so sánh với với lần xét tội Lăng Vũ còn nhiều hơn nhiều.
Mọi người đến đủ thì Tuyết Hoàng xuất hiện, Diệp Vân cùng Lăng Vũ đi theo phía sau.
Bọn họ vừa xuất hiện thì ánh mắt tất cả mọi người tập trung vào ba người này.
Tuyết Hoàng ngồi ở ghế đầu, ánh mắt nhìn qua tộc nhân Lăng gia, trầm giọng nói:
- Hôm nay gọi tất cả triệu tập tới là có việc cần tuyên bố.
Diệp Vân cùng Lăng Vũ đứng ở hai bên, Diệp Vân không có biểu lộ gì, tuy trong lòng Lăng Vũ có chút kích động, nhưng cũng chỉ là sáng mắt thôi, không có biểu hiện cái gì.
Lăng Hùng Kiệt mặt âm trầm, đứng ở bên dưới nhìn qua Lăng Vũ, trong mắt ác độc lóe lên rồi biến mất, hai tháng trước, hắn vẫn còn ngồi trên bao quát Lăng Vũ, không nghĩ tới trong nháy mắt địa vị hai người đảo ngược, hắn không cam lòng.
Đúng lúc này Lăng Hùng Phong đứng trước tiên quỳ trước mặt Tuyết Hoàng.
- Tôn kính Tuyết Hoàng đại nhân, xin tha thứ Hùng Phong lỗ mãng, chúngta có chuyện quan trọng bẩm báo Tuyết Hoàng đại nhân.
Lăng Hùng Phong cung kính nói ra, hắn e sợ bị người ta đoạt trước nên nói ra.
- Ah? Có chuyện gì cứ nói đừng ngại.
Tuyết Hoàng nói.
- Lăng Vũ tuổi trẻ tài cao, được quốc quân thưởng thức, tứ hôn công chúa, đây tuyệt đối là chuyện vinh diệu nhất vài chục năm qua của Lăng gia. Hùng Phong cả gan đề nghị, nếu Lăng Vũ trở thành một trong ba người thừa kế Lăng gia, hôm nay là thời cơ tốt nhất lựa chọn người làm gia chủ mới. Lăng gia bổ nhiệm mới gia chủ ra đời, lại kết thân với công chúa, đây là song hỉ lâm môn a!
Lăng Hung Phong vui vẻ nói ra.
- Đại gia chủ nói không sai.
- Chúng ta nguyện ý ủng hộ Lăng Vũ trở thành tân gia chủ!
Cả đám gia chủ các chi và trưởng lão chấp pháp của Lăng gia nhao nhao quỳ xuống cao giọng nói ra.
Bổ nhiệm Lăng Vũ trở thành gia chủ mới là chuyện ván đã đóng thuyền, bọn họ còn không mau biểu lộ trung tâm?
- Các ngươi đã có quyết định về việc bổ nhiệm gia chủ mới rồi sao?
Tuyết Hoàng nói ra, hắn vốn cho rằng dao động uy tín của Lăng Hùng Kiệt tại Lăng gia không dễ dàng như vậy, nhưng mà không nghĩ tới căn bản không cần hắn nhiều lời, tất cả nghịch chuyển quá nhanh.
Quả nhiên là đối đầu với mọi người thì tan đàn xẻ nghé.
Nếu Lăng Hùng Phong chủ động nói ra, cũng giảm đi không ít phiền toái.
Lăng Thành và Lăng Húc sau lưng Lăng Hùng Kiệt nội tâm khó chịu, trơ mắt nhìn vị trí gia chủ bị Lăng Vũ cướp đi, trong lòng bọn họ quá không cam lòng.
Lăng Hùng Kiệt cũng có vài phần cảm giác vô lực, thế cục hôm nay hắn không thể xoay chuyển.
Tuyết Hoàng trầm giọng nói:
- Ta tuyên bố Lăng Vũ trở thành gia chủ mới của Lăng gia, ngay hôm nay cử hành đại điển kế nhiệm, bổ nhiệm Lăng Hùng Phong thành đại trưởng lão mới của Chấp Pháp đường, phụ trách công việc đại hôn với công chúa. Bọn ngươi có gì dị nghị không?
- Không có dị nghị gì!
- Bằng Tuyết Hoàng đại nhân làm chủ!
Phần đông tộc nhân nhao nhao tỏ thái độ.