- Tác giả
- Lưu Lam Nhược Tĩnh
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- HE
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 4 Quyển
- Nguồn
- DĐLQĐ
- Lượt đọc
- 976
- Cập nhật
Cố Tuyết Y cha mẹ mất sớm không có người thân thích sống một mình và được gia đình họ Tiêu nhận làm con gái nuôi. Năm nay cô đã 29 tuổi nhưng chưa lập gia đình được xem như là một gái ế lớn tuổi, không có việc gì làm nên thích ở trong nhà làm chuyện vạn năm không thay đổi của một tác giả – Gõ chữ!
Còn anh là Bách Lý Hàn Tôn, là thiếu chủ của một gia tộc quyền quý tuổi trẻ tài cao, là một vương ngũ lão đẳng cấp kim cương, phong nhã hào hoa từ trong xương cốt, là tổng giám đốc tập đoàn quốc tế XX lật tay làm mây úp tay làm mưa.
Cô cho rằng mình đứng bên ngoài cõi tục mắt lạnh nhìn thế giới này, không tin trên thế giới còn có cái gọi là tình yêu đích thực.
Anh từ trước tới giờ lộng quyền độc đoán, thích thứ gì thì nhất định phải có được.
*********
Nếu không gặp người đàn ông trời đánh này, cô nghĩ, cuộc sống của cô chắc sẽ sóng yên biển lặng.
Nếu không gặp người phụ nữ như khối băng này, anh nghĩ, anh thật đúng là không biết duy ngã độc tôn (Duy nhất) như anh, lại cam tâm tình nguyện làm một cọng cỏ trong lòng bàn tay cô!
Anh cho cô đặc quyền vô hạn:
“Tất cả chuyện trong nhà đều do bà xã làm chủ!”
“Chuyện bên ngoài bà xã muốn làm chủ cũng không thành vấn đề.”
“Bà xã muốn làm thì ủng hộ vô điều kiện!”
“Bà xã vất vả có thể giúp mát xa.” Một tên con trai nào đó nghĩ, nếu như theo lên giường luôn thì càng tốt!
“Nếu bà xã bị người ta bắt nạt, sẽ là người đầu tiên đi ra ngoài dạy dỗ người ta.”
“Đều nghe lời bà xã! Ví dụ như nói cái gì thì nghe đây? Cái gì cũng nghe!”
*********
Trải qua một cuộc chiến đấu, cuối cùng cũng ôm được người đẹp về!
“Bà xã, đã trễ như vậy, chúng ta nghỉ ngơi đi.” Chú rể đi về phía cô dâu mới đang gõ bàn phím trước máy tính viết tiểu thuyết.
“Không thấy em đang gõ chữ à? Anh ăn uống no đủ đêm phát xuân gì đó… A! Làm gì vậy?”
“Đêm muộn là lúc phát xuân!” Vác cô dâu mới trên vai, tắt đèn, lăn lên giường!
Nói đùa à, đêm động phòng hoa chúc không động phòng lại đi gõ chữ, ngày mai phải khiến những Nhà xuất bản đó đóng cửa hết mới được!
Còn anh là Bách Lý Hàn Tôn, là thiếu chủ của một gia tộc quyền quý tuổi trẻ tài cao, là một vương ngũ lão đẳng cấp kim cương, phong nhã hào hoa từ trong xương cốt, là tổng giám đốc tập đoàn quốc tế XX lật tay làm mây úp tay làm mưa.
Cô cho rằng mình đứng bên ngoài cõi tục mắt lạnh nhìn thế giới này, không tin trên thế giới còn có cái gọi là tình yêu đích thực.
Anh từ trước tới giờ lộng quyền độc đoán, thích thứ gì thì nhất định phải có được.
*********
Nếu không gặp người đàn ông trời đánh này, cô nghĩ, cuộc sống của cô chắc sẽ sóng yên biển lặng.
Nếu không gặp người phụ nữ như khối băng này, anh nghĩ, anh thật đúng là không biết duy ngã độc tôn (Duy nhất) như anh, lại cam tâm tình nguyện làm một cọng cỏ trong lòng bàn tay cô!
Anh cho cô đặc quyền vô hạn:
“Tất cả chuyện trong nhà đều do bà xã làm chủ!”
“Chuyện bên ngoài bà xã muốn làm chủ cũng không thành vấn đề.”
“Bà xã muốn làm thì ủng hộ vô điều kiện!”
“Bà xã vất vả có thể giúp mát xa.” Một tên con trai nào đó nghĩ, nếu như theo lên giường luôn thì càng tốt!
“Nếu bà xã bị người ta bắt nạt, sẽ là người đầu tiên đi ra ngoài dạy dỗ người ta.”
“Đều nghe lời bà xã! Ví dụ như nói cái gì thì nghe đây? Cái gì cũng nghe!”
*********
Trải qua một cuộc chiến đấu, cuối cùng cũng ôm được người đẹp về!
“Bà xã, đã trễ như vậy, chúng ta nghỉ ngơi đi.” Chú rể đi về phía cô dâu mới đang gõ bàn phím trước máy tính viết tiểu thuyết.
“Không thấy em đang gõ chữ à? Anh ăn uống no đủ đêm phát xuân gì đó… A! Làm gì vậy?”
“Đêm muộn là lúc phát xuân!” Vác cô dâu mới trên vai, tắt đèn, lăn lên giường!
Nói đùa à, đêm động phòng hoa chúc không động phòng lại đi gõ chữ, ngày mai phải khiến những Nhà xuất bản đó đóng cửa hết mới được!
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook