Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Tườngvi Đỏ
- Thể loại
- Ngôn Tình,Truyện việt
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 34
- Lượt đọc
- 11,306
- Cập nhật
-Con mẹ nó cô chỉ là loại điếm được tôi bao nuôi!tưởng cô cao sang lắm sao chẳng qua cũng chỉ là dạng gái nằm rên rỉ dưới thân bọn đàn ông như tôi mà thôi.
Vừa nói hắn vừa ra vào liên tục bên trong cô gái,những cú thúc mạnh bạo khiến cô tưởng chừng ngất đi,cuối cùng cũng được thoả mãn hắn giải phóng những dòng chất lỏng trắng đụcvào bên trong cô.Hắn bất lực trước thái độ thờ ơ, lạnh nhạt của cô. Thấy cô như vậy hắn càng điên tiết hơn,quay qua bóp mạnh cầm cô, buộc cô phải đối diện với gương mặt đẹp trai lạnh lùng của hắn :
-Cô ngoan ngoãn nghe lời tôi, đừng để tôi điên lên nên nhớ cô là tình nhân của tôi,tốt nhất cô làm tròn bổn phận tình nhân của mình, nên biết an phận một chút, trong thời gian tôi bao cô nếu để tôi biết cô đi với thằng nào,nhất là thằng Tài cô nên tránh xa nó ra, nếu không đừng trách tôi vô tình.
Nói xong hắn lại đè cô xuống tiếp tục thoả mãn dục vọng của mình mặc cho cô lúc này như một cái xác không hồn. Xong việc hắn ta ôm cô vào lòng,kéo chăn đắp lên tấm thân trần truồng của cô xong hắn ngủ thiếp đi.
Căn phòng ngập mùi hoan ái, cơ thể cô bầm tím xanh khắp nơi,thấy hắn ngủ say cô nhẹ nhàng ngồi dậy cố lết cái thân tàn vào phòng tắm,cô tắm rửa sạch sẽ không muốn vươn lại trên người mùi của người đàn ông đang nằm ở kia.Cô vừa yêu lại vừa hận hắn, kẻ cầm thú nhẫn tâm chiếm đoạt thân thể cô khi cô mới vừa tròn 17tuoi.
Cô là Hạnh,năm nay 20 tuổi, cái tuổi lẽ ra đẹp nhất của người con gái nhưng cô lại dấn thân vào con đường tăm tối không có lối ra,bị người đời khinh rẻ.Làm tình nhân bao nuôi bao của hắn,mặc hắn chơi đến chán mới thôi.
Vì sự sống chết của mẹ cô không còn cách nào khác là phải phục tùng hắn vô điều kiện .
Hạnh mồ côi cha từ nhỏ, sống với mẹ là một người đàn bà điên, ngay từ khi sinh ra cô đã không biết mặt cha mình là ai, chỉ nghe nói mẹ cô ngày trước đi làm giúp việc trên Sài Gòn,với ngoại hình ưa nhìn,dễ thương cộng với nước da trắng hồng tự nhiên lại là gái quê lên thành phố bà đã được cậu chủ nhà đó để ý, một lần say rượu ông ta đã cướp đi đời con gái của mẹ cô, sau lần đó như được quen mùi ông ta cứ tiếp tục vụng trộm cùng mẹ cô để rồi có thai cô,bị ông bà chủ phát hiện đánh mẹ cô một trận thừa sống thiếu chết rồi đuổi mẹ cô đi,may mắn sao cái thai không bị gì.
Mẹ cô tin vào lời hứa sẽ lấy bà làm vợ nhưng khi bị đánh ông ta tỏ ra làm ngơ trước người phụ nữ nhỏ bé tội nghiệp từng ăn nằm cùng ông ta, sau khi bị đuổi về quê, nghe tin ông ta lấy vợ mẹ cô điên loạn từ đó.
Cô từ lúc sinh ra chịu đủ thứ bất hạnh, không có sự yêu thương chăm sóc của ba mẹ cô như ngọn cỏ giữa biển đời bão giông, từ nhỏ cô làm tất cả mọi việc để nuôi bản thân và mẹ của mình nên tính cách cô vô cùng mạnh mẽ.Cô thừa hưởng nét đẹp từ người mẹ,và còn sắc sảo hơn cả mẹ cô tuy sống trong khổ cực nhưng phải nói Hạnh là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Nhưng người đời thường nói Hồng NHan thì bạc phận, câu nói đó như lời nguyền ứng nghiệm trên người Hạnh.
Bất hạnh thay năm cô vừa 17 tuổi,trong một buổi tối sinh nhật của người bạn từ Sài Gòn về,hôm đó cũng gần 10h đêm đường quê vắng vẻ, khi đi ngang qua xóm chợ thì bất ngờ cô đã bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bịt miệng lôi cô vào sâu bên trong chợ rồi giở trò đồi bại cưỡng hiếp cô,cô biết hắn ta đang say rượu vì trên người hắn ta toát ra mùi rượu rất nồng hơn nữa trông hắn ta như là kẻ có tiền,không phải người dân nơi đây, mặt kệ Hạnh khóc lóc van xin hắn ta vẫn đè chặt Hạnh ra thực hiện hành vi thú tính của hắn ,biết chống cự vô ích, Hạnh buông xuôi mặc kệ hắn ta dày vò trên cơ thể cô không biết bao nhiêu lần, sau khi thoả mãn xong cơn thú tính hắn rời khỏi người cô,ánh sáng đèn đường le lói hắt lên bóng lưng hắn, Hạnh lờ mờ nhìn thấy hình xăm vô cùng đặc biệt,một con mãng xà to lớn quấn lấy cái đầu lâu trên lưng hắn ta, mơ hồ Hạnh ngất đi lúc nào không hay.
Sau khi tỉnh dậy, khắp cơ thể đều là vết bầm xanh tím, nơi hạ thân đau rát như xé toạc ra, Hạnh biết đêm qua không phải là giấc mơ,cô ước mình được chết đi để thoát khỏi sự tủi nhục này ,nhưng nghĩ đến người mẹ điên khờ không biết gì, cô chết rồi ai lo cho mẹ?Cũng từ đây đời Hạnh trượt dài trong chuỗi ngày tăm tối.
------------
Người đàn ông nằm ngoài kia là Mạnh chủ quán bar nơi cô làm việc. Công việc của hắn ta liên quan đến Ma túy, mại dâm,buôn lậu, tất cả những nghề phi pháp đều có mặt của hắn ta dưới vỏ bọc là một doanh nhân trẻ thành đạt của chuỗi nhà hàng, khách sạn.
Vì một rắc rối hiểu lầm rồi chịu sự uy hiếp của Mạnh mà cô buộc phải trở thành tình nhân của Mạnh. Phải nói Mạnh rất yêu chiều cô nhưng hắn lại là người đàn ông vô cùng ghen tuông đến tàn nhẫn, nếu gặp cô đi cùng người đàn ông khác, bất kể vì lý do gì ,hắn sẵn sàng hành hạ cô cả thể xác lẫn tâm hồn,buông lời nhục mạ cô không tiếc.
Mạnh với vẻ ngoài điển trai, giọng trầm ấm,mặc dù lạnh lùng nhưng sâu bên trong cô bên hắn ta luôn cảm thấy ấm áp ,sau một lần cứu cô khỏi nguy hiểm rồi những lần Mạnh dịu dàng quan tâm chăm sóc Hạnh đã làm cô yêu hắn từ lúc nào không hay, mặc dù cô biết Mạnh là tay chơi thứ thiệt,là một kẻ lạnh lùng,vô tình và tình cảm mà hắn cho cô chỉ là sự thay thế cho một người con gái hắn yêu nhưng cô vẫn đắm chìm trong tình yêu của hắn ta, như vực sâu không có lối ra.
Liệu Mạnh có phải là người đàn ông Hạnh tin yêu một đời mặc dù biết cái thứ tình yêu đó vô cùng rẻ tiền và mù quáng?
Cuối truyện Hạnh rồi có tìm được ánh sáng của đời mình?
Vừa nói hắn vừa ra vào liên tục bên trong cô gái,những cú thúc mạnh bạo khiến cô tưởng chừng ngất đi,cuối cùng cũng được thoả mãn hắn giải phóng những dòng chất lỏng trắng đụcvào bên trong cô.Hắn bất lực trước thái độ thờ ơ, lạnh nhạt của cô. Thấy cô như vậy hắn càng điên tiết hơn,quay qua bóp mạnh cầm cô, buộc cô phải đối diện với gương mặt đẹp trai lạnh lùng của hắn :
-Cô ngoan ngoãn nghe lời tôi, đừng để tôi điên lên nên nhớ cô là tình nhân của tôi,tốt nhất cô làm tròn bổn phận tình nhân của mình, nên biết an phận một chút, trong thời gian tôi bao cô nếu để tôi biết cô đi với thằng nào,nhất là thằng Tài cô nên tránh xa nó ra, nếu không đừng trách tôi vô tình.
Nói xong hắn lại đè cô xuống tiếp tục thoả mãn dục vọng của mình mặc cho cô lúc này như một cái xác không hồn. Xong việc hắn ta ôm cô vào lòng,kéo chăn đắp lên tấm thân trần truồng của cô xong hắn ngủ thiếp đi.
Căn phòng ngập mùi hoan ái, cơ thể cô bầm tím xanh khắp nơi,thấy hắn ngủ say cô nhẹ nhàng ngồi dậy cố lết cái thân tàn vào phòng tắm,cô tắm rửa sạch sẽ không muốn vươn lại trên người mùi của người đàn ông đang nằm ở kia.Cô vừa yêu lại vừa hận hắn, kẻ cầm thú nhẫn tâm chiếm đoạt thân thể cô khi cô mới vừa tròn 17tuoi.
Cô là Hạnh,năm nay 20 tuổi, cái tuổi lẽ ra đẹp nhất của người con gái nhưng cô lại dấn thân vào con đường tăm tối không có lối ra,bị người đời khinh rẻ.Làm tình nhân bao nuôi bao của hắn,mặc hắn chơi đến chán mới thôi.
Vì sự sống chết của mẹ cô không còn cách nào khác là phải phục tùng hắn vô điều kiện .
Hạnh mồ côi cha từ nhỏ, sống với mẹ là một người đàn bà điên, ngay từ khi sinh ra cô đã không biết mặt cha mình là ai, chỉ nghe nói mẹ cô ngày trước đi làm giúp việc trên Sài Gòn,với ngoại hình ưa nhìn,dễ thương cộng với nước da trắng hồng tự nhiên lại là gái quê lên thành phố bà đã được cậu chủ nhà đó để ý, một lần say rượu ông ta đã cướp đi đời con gái của mẹ cô, sau lần đó như được quen mùi ông ta cứ tiếp tục vụng trộm cùng mẹ cô để rồi có thai cô,bị ông bà chủ phát hiện đánh mẹ cô một trận thừa sống thiếu chết rồi đuổi mẹ cô đi,may mắn sao cái thai không bị gì.
Mẹ cô tin vào lời hứa sẽ lấy bà làm vợ nhưng khi bị đánh ông ta tỏ ra làm ngơ trước người phụ nữ nhỏ bé tội nghiệp từng ăn nằm cùng ông ta, sau khi bị đuổi về quê, nghe tin ông ta lấy vợ mẹ cô điên loạn từ đó.
Cô từ lúc sinh ra chịu đủ thứ bất hạnh, không có sự yêu thương chăm sóc của ba mẹ cô như ngọn cỏ giữa biển đời bão giông, từ nhỏ cô làm tất cả mọi việc để nuôi bản thân và mẹ của mình nên tính cách cô vô cùng mạnh mẽ.Cô thừa hưởng nét đẹp từ người mẹ,và còn sắc sảo hơn cả mẹ cô tuy sống trong khổ cực nhưng phải nói Hạnh là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Nhưng người đời thường nói Hồng NHan thì bạc phận, câu nói đó như lời nguyền ứng nghiệm trên người Hạnh.
Bất hạnh thay năm cô vừa 17 tuổi,trong một buổi tối sinh nhật của người bạn từ Sài Gòn về,hôm đó cũng gần 10h đêm đường quê vắng vẻ, khi đi ngang qua xóm chợ thì bất ngờ cô đã bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bịt miệng lôi cô vào sâu bên trong chợ rồi giở trò đồi bại cưỡng hiếp cô,cô biết hắn ta đang say rượu vì trên người hắn ta toát ra mùi rượu rất nồng hơn nữa trông hắn ta như là kẻ có tiền,không phải người dân nơi đây, mặt kệ Hạnh khóc lóc van xin hắn ta vẫn đè chặt Hạnh ra thực hiện hành vi thú tính của hắn ,biết chống cự vô ích, Hạnh buông xuôi mặc kệ hắn ta dày vò trên cơ thể cô không biết bao nhiêu lần, sau khi thoả mãn xong cơn thú tính hắn rời khỏi người cô,ánh sáng đèn đường le lói hắt lên bóng lưng hắn, Hạnh lờ mờ nhìn thấy hình xăm vô cùng đặc biệt,một con mãng xà to lớn quấn lấy cái đầu lâu trên lưng hắn ta, mơ hồ Hạnh ngất đi lúc nào không hay.
Sau khi tỉnh dậy, khắp cơ thể đều là vết bầm xanh tím, nơi hạ thân đau rát như xé toạc ra, Hạnh biết đêm qua không phải là giấc mơ,cô ước mình được chết đi để thoát khỏi sự tủi nhục này ,nhưng nghĩ đến người mẹ điên khờ không biết gì, cô chết rồi ai lo cho mẹ?Cũng từ đây đời Hạnh trượt dài trong chuỗi ngày tăm tối.
------------
Người đàn ông nằm ngoài kia là Mạnh chủ quán bar nơi cô làm việc. Công việc của hắn ta liên quan đến Ma túy, mại dâm,buôn lậu, tất cả những nghề phi pháp đều có mặt của hắn ta dưới vỏ bọc là một doanh nhân trẻ thành đạt của chuỗi nhà hàng, khách sạn.
Vì một rắc rối hiểu lầm rồi chịu sự uy hiếp của Mạnh mà cô buộc phải trở thành tình nhân của Mạnh. Phải nói Mạnh rất yêu chiều cô nhưng hắn lại là người đàn ông vô cùng ghen tuông đến tàn nhẫn, nếu gặp cô đi cùng người đàn ông khác, bất kể vì lý do gì ,hắn sẵn sàng hành hạ cô cả thể xác lẫn tâm hồn,buông lời nhục mạ cô không tiếc.
Mạnh với vẻ ngoài điển trai, giọng trầm ấm,mặc dù lạnh lùng nhưng sâu bên trong cô bên hắn ta luôn cảm thấy ấm áp ,sau một lần cứu cô khỏi nguy hiểm rồi những lần Mạnh dịu dàng quan tâm chăm sóc Hạnh đã làm cô yêu hắn từ lúc nào không hay, mặc dù cô biết Mạnh là tay chơi thứ thiệt,là một kẻ lạnh lùng,vô tình và tình cảm mà hắn cho cô chỉ là sự thay thế cho một người con gái hắn yêu nhưng cô vẫn đắm chìm trong tình yêu của hắn ta, như vực sâu không có lối ra.
Liệu Mạnh có phải là người đàn ông Hạnh tin yêu một đời mặc dù biết cái thứ tình yêu đó vô cùng rẻ tiền và mù quáng?
Cuối truyện Hạnh rồi có tìm được ánh sáng của đời mình?
Bình luận facebook