Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 81: Không liên quan
Vĩ Tường nghe xong tin vui, cô còn mừng rỡ hơn bao người khác. Ai mà ngờ được chị họ lại có thai sớm hơn cả cô nữa chứ.
"Chị hai, chúc mừng chị nha. Lần này phải khao em thật đã đó."
Tử Đằng nhìn Vĩ Tường mà mỉm cười. Thật không ngờ có người mừng rỡ hơn cả anh và cô nữa chứ. Đơn nhiên Vĩ Tường sẽ tặng cho chị họ một món quà đặc biệt.
"Vậy cháu định sự định làm gì tiếp theo để đối phó với Hà Lương."
Chợt Kim Quân lên tiếng phá vỡ sự vui mừng của mọi người. Tử Đằng rơi vào trong suy nghĩ một hồi. Nếu như ông ta không gây chuyện đầu tiên thì giờ cô đã cho ông ta nếm mùi. Tử Đằng đã nghĩ ra rất nhiều khả năng nhưng để đảm bảo vẫn nên suy nghĩ kĩ lại chút.
"Con cũng không chắc nữa thưa ông ngoại, nhưng...."
Cô dừng lại một chút, Kim Quân và Chấn Nghiêm hiếu kì nhìn cô, không lẽ cô lại có kế sách khác. Tử Đằng cũng không biết kế hoạch này có ổn không.
"Chúng ta sẽ thử nói chuyện với Hà Lương."
Nghe xong, mọi người đơ luôn tại chỗ ba giây. Họ vừa nghe thấy cái gì vậy, cô vậy mà lại đi nói chuyện với kẻ thù, đây đâu phải là thương trường đâu, sao cô có thể nghĩ ra được cách này hay dữ. Riêng Lãnh Hàn không nghĩ như vậy, anh đoán ra được một phần sỡ dĩ mà cô làm vậy, còn nguyên nhân chính xác thì vẫn không thể nói.
"Khoan...khoan đã chị hai, Hà Lương cũng là người hắc đạo đấy, sao chị có thể nói chuyện với ông ta như thương trường được đâu. Với lại ông ta dễ gì mà nói chuyện với chúng ta."
Chấn Nghiêm liền lên tiếng, tuy đó là cách không gây tổn hại đến người nhưng suy nghĩ này cũng quá điên rồ đi. Tử Đằng liền nghiêm nghị quay qua nhìn Chấn Nghiêm, cô biết mọi người nghĩ đây sẽ là chuyện đủ điên, nhưng tìm hiểu phần cốt lõi mới là chuyện quan trọng nhất. Cô đang nghĩ, chuyện năm xưa mẹ cô gặp tai nạn không hề liên quan đến ông ta.
"Chấn Nghiêm, chắc cậu biết năm đó khi chị bị bắt cóc thì mẹ chị đã đi cứu, nhưng giữa đường lại gặp tai nạn. Theo như cha mẹ Lam nói thì người bắt cóc yêu cầu mẹ chị tới điểm hẹn là có ý gì."
Mọi người lại rơi vào trầm mặc, cô nói vậy cũng đúng, nếu như xem xét lại tình hình vụ án thì có lẽ sẽ có manh mối. Tử Đằng liền nói tiếp.
"Ông ngoại, theo như cháu biết Hà Lương trước kia vốn là vị hôn phu do ông sắp xếp nhưng mẹ cháu đã không chấp nhận và đã rời khỏi Kim gia. Nhưng 5 năm sau ông ta lại cấu kết với Ngọc Diễm để bắt cóc mẹ cháu. Nếu như cháu nói ông ta không liên quan đến tai nạn đó thì sao."
Mọi người trừ Lãnh Hàn và Vĩ Tường ra đều trở nên ngạc nhiên hơn. Riêng Lãnh Hàn và Vĩ Tường thì không nói, họ đã thấy được màn suy luận xuất sắc của cô từ khi còn ở trong bữa tiệc nên không có gì bàn cãi. Lãnh Hàn cũng đã hiểu được lí do mà cô muốn nói chuyện đàm phán, hai người gần như có chung một suy nghĩ về nguyên nhân của ông ta khi gây hấn tới họ.
"Nếu chị nói vậy, ông ta chỉ đứng sau chỉ đạo việc bắt cóc, còn không hề biết người thực sự đã gây tai nạn." - Chấn Nghiêm liền nói, vừa cau mày cảm thấy khó tin.
Tử Đằng liền gật đầu khẳng định. Trước đây, cô cứ ngỡ rằng bản thân đã trả thù cho mẹ xong, nhưng đó chỉ mới là đỉnh. Cô không hề biết đến cái gốc, cứ nghĩ sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ nghỉ ngơi chứ. Ai mà ngờ, sự thật càng ngày càng sáng tỏ, không thể không can dự vào. Tử Đằng liền nói ra suy luận của bản thân.
"Đầu tiên, chị chỉ nghĩ Ngọc Diễm vì cha chị mà cấu kết với lão Hữu để gây hại cho mẹ chị. Nhưng sau khi biết được thân thế của mẹ chị và chuyện Hà Lương từng là vị hôn phu của mẹ chị thì đó là một chuyện khác. Bình thường, những việc liên hôn luôn chỉ đem đến lợi ích, nhưng ông ta cố chấp hết lần này đến lần khác gây rối cho gia đình chị và có cả Chu gia thì chắc chắn có ẩn tình. Nên chị mới nghĩ đến phương án còn lại, ông ta không hề biết đến sự việc mẹ chị bị người khác hại."
Sau khi nghe cô nói, mọi người cũng cảm thấy hợp lí. Kim quân từ nãy giờ nghe cô nói vẫn không nói gì cả. Nhìn thấy được một màn suy luận này, ông khẽ mỉm cười. Không ngờ cô cháu gái duy nhất của ông lại có thể suy luận sắc bén đến vậy, không hề có một chi tiết thừa nào cả. Quả không hổ là người của Kim gia.
"Vậy thì ông ta luôn muốn nhắm đến chị, chị có thể lí giải được không."
Vĩ Tường gần như đã hiểu hết mọi chuyện nhưng có một thắc mắc, tại sao ông ta lại nhắm đến chị hai trong khi mọi rắc rối đều bắt nguồn từ ông ta mà ra.
"Chị cũng không rõ nữa, đến giờ chị vẫn còn thiếu vài manh mối."
Tử Đằng chỉ có thể lắc đầu trả lời, cô cũng không hiểu ông ta làm vậy là có lợi ích gì cho bản thân. Nếu như có thể điều tra lại kĩ càng thêm thì có lẽ sẽ tìm được gì nữa. Kim quân cuối cùng cũng lên tiếng.
"Tử Đằng, có một chuyện mà ta nên cho cháu biết. Hà Lương và mẹ cháu quen biết từ lâu, cũng xem như là thanh mai trúc mã. Mà người đề nghị nên hôn ước này chính là Hà Lương. Dù gì gia tộc của ông ta không hề nhỏ nên ta đã đồng ý."
Nghe xong, Tử Đằng trở nên ngỡ ngàng và mọi thắc mắc cũng đã được tháo gỡ. Đến giờ cô cũng đã hiểu tại sao Hà Lương đang muốn nhắm vào cô. Tử Đằng quay qua nhìn Lãnh Hàn, nhìn thấy ánh mắt hiểu ý của cô, anh đã gật đầu. Tử Đằng nhắm mắt thở dài một hơi, mọi việc lại trở nên trầm trọng như vậy, nếu không giải quyết sớm có lẽ người hối hận là ông ta.
"Chị hai, chúc mừng chị nha. Lần này phải khao em thật đã đó."
Tử Đằng nhìn Vĩ Tường mà mỉm cười. Thật không ngờ có người mừng rỡ hơn cả anh và cô nữa chứ. Đơn nhiên Vĩ Tường sẽ tặng cho chị họ một món quà đặc biệt.
"Vậy cháu định sự định làm gì tiếp theo để đối phó với Hà Lương."
Chợt Kim Quân lên tiếng phá vỡ sự vui mừng của mọi người. Tử Đằng rơi vào trong suy nghĩ một hồi. Nếu như ông ta không gây chuyện đầu tiên thì giờ cô đã cho ông ta nếm mùi. Tử Đằng đã nghĩ ra rất nhiều khả năng nhưng để đảm bảo vẫn nên suy nghĩ kĩ lại chút.
"Con cũng không chắc nữa thưa ông ngoại, nhưng...."
Cô dừng lại một chút, Kim Quân và Chấn Nghiêm hiếu kì nhìn cô, không lẽ cô lại có kế sách khác. Tử Đằng cũng không biết kế hoạch này có ổn không.
"Chúng ta sẽ thử nói chuyện với Hà Lương."
Nghe xong, mọi người đơ luôn tại chỗ ba giây. Họ vừa nghe thấy cái gì vậy, cô vậy mà lại đi nói chuyện với kẻ thù, đây đâu phải là thương trường đâu, sao cô có thể nghĩ ra được cách này hay dữ. Riêng Lãnh Hàn không nghĩ như vậy, anh đoán ra được một phần sỡ dĩ mà cô làm vậy, còn nguyên nhân chính xác thì vẫn không thể nói.
"Khoan...khoan đã chị hai, Hà Lương cũng là người hắc đạo đấy, sao chị có thể nói chuyện với ông ta như thương trường được đâu. Với lại ông ta dễ gì mà nói chuyện với chúng ta."
Chấn Nghiêm liền lên tiếng, tuy đó là cách không gây tổn hại đến người nhưng suy nghĩ này cũng quá điên rồ đi. Tử Đằng liền nghiêm nghị quay qua nhìn Chấn Nghiêm, cô biết mọi người nghĩ đây sẽ là chuyện đủ điên, nhưng tìm hiểu phần cốt lõi mới là chuyện quan trọng nhất. Cô đang nghĩ, chuyện năm xưa mẹ cô gặp tai nạn không hề liên quan đến ông ta.
"Chấn Nghiêm, chắc cậu biết năm đó khi chị bị bắt cóc thì mẹ chị đã đi cứu, nhưng giữa đường lại gặp tai nạn. Theo như cha mẹ Lam nói thì người bắt cóc yêu cầu mẹ chị tới điểm hẹn là có ý gì."
Mọi người lại rơi vào trầm mặc, cô nói vậy cũng đúng, nếu như xem xét lại tình hình vụ án thì có lẽ sẽ có manh mối. Tử Đằng liền nói tiếp.
"Ông ngoại, theo như cháu biết Hà Lương trước kia vốn là vị hôn phu do ông sắp xếp nhưng mẹ cháu đã không chấp nhận và đã rời khỏi Kim gia. Nhưng 5 năm sau ông ta lại cấu kết với Ngọc Diễm để bắt cóc mẹ cháu. Nếu như cháu nói ông ta không liên quan đến tai nạn đó thì sao."
Mọi người trừ Lãnh Hàn và Vĩ Tường ra đều trở nên ngạc nhiên hơn. Riêng Lãnh Hàn và Vĩ Tường thì không nói, họ đã thấy được màn suy luận xuất sắc của cô từ khi còn ở trong bữa tiệc nên không có gì bàn cãi. Lãnh Hàn cũng đã hiểu được lí do mà cô muốn nói chuyện đàm phán, hai người gần như có chung một suy nghĩ về nguyên nhân của ông ta khi gây hấn tới họ.
"Nếu chị nói vậy, ông ta chỉ đứng sau chỉ đạo việc bắt cóc, còn không hề biết người thực sự đã gây tai nạn." - Chấn Nghiêm liền nói, vừa cau mày cảm thấy khó tin.
Tử Đằng liền gật đầu khẳng định. Trước đây, cô cứ ngỡ rằng bản thân đã trả thù cho mẹ xong, nhưng đó chỉ mới là đỉnh. Cô không hề biết đến cái gốc, cứ nghĩ sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ nghỉ ngơi chứ. Ai mà ngờ, sự thật càng ngày càng sáng tỏ, không thể không can dự vào. Tử Đằng liền nói ra suy luận của bản thân.
"Đầu tiên, chị chỉ nghĩ Ngọc Diễm vì cha chị mà cấu kết với lão Hữu để gây hại cho mẹ chị. Nhưng sau khi biết được thân thế của mẹ chị và chuyện Hà Lương từng là vị hôn phu của mẹ chị thì đó là một chuyện khác. Bình thường, những việc liên hôn luôn chỉ đem đến lợi ích, nhưng ông ta cố chấp hết lần này đến lần khác gây rối cho gia đình chị và có cả Chu gia thì chắc chắn có ẩn tình. Nên chị mới nghĩ đến phương án còn lại, ông ta không hề biết đến sự việc mẹ chị bị người khác hại."
Sau khi nghe cô nói, mọi người cũng cảm thấy hợp lí. Kim quân từ nãy giờ nghe cô nói vẫn không nói gì cả. Nhìn thấy được một màn suy luận này, ông khẽ mỉm cười. Không ngờ cô cháu gái duy nhất của ông lại có thể suy luận sắc bén đến vậy, không hề có một chi tiết thừa nào cả. Quả không hổ là người của Kim gia.
"Vậy thì ông ta luôn muốn nhắm đến chị, chị có thể lí giải được không."
Vĩ Tường gần như đã hiểu hết mọi chuyện nhưng có một thắc mắc, tại sao ông ta lại nhắm đến chị hai trong khi mọi rắc rối đều bắt nguồn từ ông ta mà ra.
"Chị cũng không rõ nữa, đến giờ chị vẫn còn thiếu vài manh mối."
Tử Đằng chỉ có thể lắc đầu trả lời, cô cũng không hiểu ông ta làm vậy là có lợi ích gì cho bản thân. Nếu như có thể điều tra lại kĩ càng thêm thì có lẽ sẽ tìm được gì nữa. Kim quân cuối cùng cũng lên tiếng.
"Tử Đằng, có một chuyện mà ta nên cho cháu biết. Hà Lương và mẹ cháu quen biết từ lâu, cũng xem như là thanh mai trúc mã. Mà người đề nghị nên hôn ước này chính là Hà Lương. Dù gì gia tộc của ông ta không hề nhỏ nên ta đã đồng ý."
Nghe xong, Tử Đằng trở nên ngỡ ngàng và mọi thắc mắc cũng đã được tháo gỡ. Đến giờ cô cũng đã hiểu tại sao Hà Lương đang muốn nhắm vào cô. Tử Đằng quay qua nhìn Lãnh Hàn, nhìn thấy ánh mắt hiểu ý của cô, anh đã gật đầu. Tử Đằng nhắm mắt thở dài một hơi, mọi việc lại trở nên trầm trọng như vậy, nếu không giải quyết sớm có lẽ người hối hận là ông ta.