• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (2 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-174

Chương 175: Công trường xảy ra chuyện ngoài ý muốn




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69242.png

Xem ảnh 2
69242_2.png
Chưa yên trận sóng gió này đã nổi cơn phong ba khác.



Dường như tất cả mọi chuyện đều ập đến trước mặt.



Có điều, càng vào lúc này thì Hà Tư Ca lại càng bình tĩnh hơn.



Cùng lắm thì chết thôi, nếu chuyện đã ập đến cùng một lúc thì vội vàng cũng vô ích, không bằng cứ bình tĩnh xử lý từng việc một.



“Bên truyền thông, dù sao chúng ta cũng có một tướng giỏi như Triệu Tuyết Lệ, em không tin không thể đối phó được với Mạnh Gia Nhàn. Việc khẩn cấp trước mắt là xử lý ổn thỏa chuyện của Phó Cẩm Thiêm, anh đừng bận lòng vì em nữa, em có thể xử lý ổn thỏa.”



Hà Tư Ca nghiến răng, nói với Phó Cẩm Hành.



Hắn cười: “Em chắc chứ?”



Trong giọng nói hình như vô cùng không tin tưởng cô.



“Anh xem thường em thế à!”



Hà Tư Ca lẩm bẩm một tiếng, quay người đi lên tầng.



Bây giờ cô đang rất cần ở một mình để bình tĩnh lại, nghĩ cách đối phó với người đàn bà điên Mạnh Gia Nhàn kia!



Vừa qua tuần đầu của Phó Trí Hán, cũng đã có kết quả điều tra cuối cùng của Phó Cẩm Thiêm.



Ban đầu, anh ta chỉ cần phối hợp điều tra mà thôi.



Nhưng khi mọi chuyện đi đến hồi kết, bằng chứng liên quan đến phạm tội kinh tế đầy đủ xác thực thì tình hình lại hoàn toàn thay đổi.



Phó Cẩm Thiêm đã trở thành người bị tình nghi phạm tội, nghe nói mới sáng sớm anh ta đã bị người của cơ quan công an đưa đi từ nhà riêng, ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay.



Mấy tiếng sau, luật sư đại diện của Phó Cẩm Thiêm công khai tung tin...



“Qua điều tra, Chủ tịch Tập đoàn Phó Thị - Phó Cẩm Hành là con riêng của ông Phó Trí Hán, đồng thời không hề có quan hệ cha con với ông Phó Trí Uyên.”



Ông ta tuyên bố trên mạng, còn khẳng định sẽ chịu trách nhiệm cho mọi phát ngôn của mình.



Là luật sư, chắc chắn ông ta biết rõ kết cục của việc tung tin đồn nhảm.



Cho nên rất nhiều người trên mạng lập tức tin vào tin tức này.



Còn có một bộ phận chưa đứng về bên nào, chỉ đứng xem chuyện vui, càng hy vọng Phó Cẩm Hành đích thân đứng ra bác bỏ tin đồn hơn.



Phó Trí Hán đã chết rồi, người chết thì không thể nào đứng ra nói chuyện được.



Có người thử liên lạc với Phó Trí Uyên, lúc này mới phát hiện ông ta đã di cư, cụ thể đi đâu thì không rõ.



“Cậu ta làm như vậy chứng tỏ muốn liều chết đánh một trận, không còn đường lui nữa rồi.”



“Đối mặt với tình huống phát sinh bất ngờ này, Phó Cẩm Hành là người trong cuộc nhưng lại vô cùng bình tĩnh, không kinh ngạc một chút nào.



Nếu như Phó Cẩm Thiêm không làm thế này mới là lạ.



“Chúng ta phải chuẩn bị trả lời trực tiếp sao?”



Lạc Tuyết đang nhìn màn hình máy tính bảng, ngẩng đầu lên hỏi Phó Cẩm Hành.



Mấy lời đồn vô căn cứ trên mạng đó, ngay cả cô xem còn không chịu nổi, không biết Phó Cẩm Hành chống đỡ thế nào.



“Chết không đối chứng, nếu như bọn họ muốn tìm chứng cứ thì xuống âm phủ mà tìm người chết đi.”



Phó Cẩm Hành dửng dưng trả lời.



Phó Trí Hán và Mai Lan đều chết rồi, bây giờ Phó Cẩm Hành là đứa con không cha không mẹ, đi chứng minh quan hệ huyết thống với ai đây?



Còn phiền phức phía bên Phó Trí Uyên thì Phó Trí Hán đã giải quyết sạch sẽ giúp hắn rồi.



Phó Trí Uyên vừa không thể về nước làm giám định người thân với hắn, lại không thể giúp Phó Cẩm Thiêm kéo Phó Cẩm Hành xuống ngựa, sự tồn tại của ông ta bây giờ chẳng còn ý nghĩa gì nữa.



Tối hôm đó, Phó Cẩm Hành chỉ viết lên mạng xã hội bốn chữ.



[Chuyện vô căn cứ.]



Đồng thời, hắn cũng cử ra một đoàn luật sư hùng mạnh, trực tiếp tố cáo Phó Cẩm Thiêm và luật sư đại diện tung tin kia lên tòa án.



Theo tin từ người hiểu rõ tình hình, Phó Cẩm Hành đã giao giấy tờ lúc mình ra đời cho đoàn luật sư, tài liệu vô cùng cặn kẽ, đủ để thắng vụ kiện này.



“Rốt cuộc khi nào ông mới có thể bảo lãnh cho tôi ra ngoài?” Trong phòng tiếp khách, Phó Cẩm Thiêm sốt ruột hỏi luật sư.



Anh ta đã ở trong này hơn hai ngày rồi, trải qua hơn bốn mươi lần bàn bạc sôi nổi, tình hình lại nhanh chóng chuyển biến.



Còn về Phó Cẩm Hành, từ sau khi giao cho luật sư xử lý, hắn cũng không can thiệp quá nhiều.



Mộ Kính Nhất cử người đưa thuốc tới lần thứ hai.



Hắn vậy mà lại nói được làm được, đúng giờ, đúng liều.



Chỉ là Phó Cẩm Hành vẫn không thể lơ là, lần nào cũng làm hóa nghiệm so sánh đối chiếu thành phần với loại thuốc trước đây, xác định hoàn toàn giống nhau mới dám cho Tỉnh Tỉnh dùng.



“Kết quả xét nghiệm cậu đưa cho tôi, tôi đã xem rồi, bây giờ con bé vẫn còn nhỏ, không có cách nào phối hợp với bác sĩ tiến hành kiểm tra đáy mắt được. Có điều, nếu chỉ xem số liệu, tốc độ khôi phục của con bé thật sự khiến tôi kinh ngạc.”



Trong màn hình video, Mộ Kính Nhất cũng nhướng mày, vẻ mặt ngạc nhiên nói.



Phó Cẩm Hành ngồi phía sau bàn làm việc, khoanh hai tay trước ngực, trầm giọng nói: “Theo như phân tích của anh, trước khi con bé ba tuổi thì thị lực có thể khôi phục hoàn toàn không?”



Mộ Kính Nhất cười giễu cợt: “Cậu sốt ruột quá rồi đấy. Ba tuổi chắc chắc không được, trước tuổi dậy thì, nhất định phải luôn đeo kính điều chỉnh.”



Câu trả lời này khiến Phó Cẩm Hành im lặng.



“Ngoài việc uống thuốc đúng giờ, chúng tôi còn có thể làm gì nữa?” Một lát sau, hắn lại hỏi.



“Tăng cường luyện tập khôi phục cho mắt, giúp con bé tập luyện nhãn cầu nhiều hơn, đề phòng tinh thể suy thoái, chú ý theo dõi hình dạng nhãn cầu. Dù sao cũng là một cô bé, ngộ nhỡ lé mắt hoặc là lồi ra thì sẽ ảnh hưởng đến mỹ quan, sau này không gả đi được thì làm thế nào?” Mộ Kính Nhất nói với điệu bộ ngả ngớn.



Phó Cẩm Hành vừa định mở miệng, trong điện thoại đã truyền đến giọng một người phụ nữ: “Này, anh mau qua đây một chút….”



Hắn ngẩn ra, cảm thấy hình như giọng nói này hơi quen tai.



Nhưng nhất thời hắn lại không thể nhớ ngay ra được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom