Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-127
Chương 1314: Ngoại truyện (576)
Mặc dù Phong Lăng đã có chuẩn bị từ trước, nhưng lần ra đòn này của TMing vẫn gây ảnh hưởng rất xấu cho Phong thị.
Chỉ chưa đến hai ngày ngắn ngủi, cổ phiếu của Phong Thị đã rớt giá nhiều lần, tất cả các đơn hàng lớn đã được đặt trước, cùng các lãnh đạo hiện tại đang không có việc gì làm ở New York cũng như các lãnh đạo cấp cao khác cùng đến Washington đều đang không có đất dụng võ. Thậm chí hai ngày nay, Tần Thư Khả cũng không còn tươi cười nữa. Mỗi ngày, cô đều cố gắng điều chỉnh lại tình trạng tài chính của công ty, trong lúc đó phía TMing công khai săn đầu người, định mua chuộc không ít người tài của Phong thị.
Tất cả những điều này, Phong Lăng đều được trợ lý báo cáo lại kĩ càng.
Trợ lý vừa báo cáo vừa căng thẳng nhìn góc nghiêng của Phong Lăng. Hiện tại, mọi người trong công ty đều đang bàn tán, thậm chí họ còn nói đây có thể là hành động trả thù của Phong Minh Nhất. Dù là nguyên nhân gì thì hành động có kế hoạch như thế này chung quy cũng chỉ là muốn ép Phong thị vào bước đường cùng, sau đó chờ người có năng lực đến vực dậy đống hoang tàn.
"Có ai bên phía Hội đồng quản trị gọi điện đến không?" Qua mấy giây sau Phong Lăng mới mở lời, đường như không hề bị căng thẳng chút nào từ chuyện ở bên ngoài.
Trong lòng cô hiểu rõ, dù kết quả có thế nào, tên Phong Minh Nhất kia cũng sẽ không chịu buông tha cho miếng thịt béo bở này của nhà họ Phong.
"Không có, chỉ là..." Trợ lý ngẩng đầu nhìn cô một cái, muốn nói nhưng không dám nói lại thôi.
"Nói đi." Giọng Phong Lăng dứt khoát, có vẻ không bị ảnh hưởng bởi mấy chuyện như thế này.
"Lúc tôi cầm tài liệu đứng trong thang máy có nghe thấy hai vị quản lý cấp cao đang trao đổi với nhau, họ nói Hội đồng quản trị bên chi nhánh New York có thể sẽ đến nhà họ Phong nói chuyện với chủ tịch và phu nhân. Hơn nữa bọn họ còn muốn triệu tập ban giám đốc để xử tội cô." Trợ lý hơi lo lắng nhìn cô: "Đây chỉ là những thứ tôi nghe thấy thôi..."
Phong Lăng bình thản đáp: "Tôi biết rồi, cảm ơn."
Vị trợ lý vốn cho rằng sau khi nghe thấy chuyện này, Phong Lăng sẽ tức giận hoặc sẽ sợ hãi, nhưng không ngờ cô vẫn bình tĩnh như cũ, như thể tất cả đều nằm trong dự tính, nên cũng chẳng biết cô đang nghĩ gì.
Nhưng mà nghĩ lại thì cũng đúng, dù trong bất kỳ trường hợp nào, Phong Lăng cũng là một người rất bình tĩnh, vui giận đều không thể hiện ra ngoài. Chuyện người nắm quyền mới của Phong thị là một người đẹp lạnh lùng đã lan truyền trong giới từ lâu nên cũng không phải chuyện lạ lẫm gì.
Chỉ có điêu, lần khủng hoảng này bị TMing gây rối khá nghiêm trọng, liệu cô có thuận lợi vượt qua được cửa ải này không?
Hơn nữa hiện tại đang là lúc công ty cần thương lượng nguồn vốn tài chính, mà hiện tại Phong thị đều dựa cả vào Phong Lăng. Nếu không vượt qua được lần khủng hoảng này thì không chỉ mỗi Phong Lăng mất mặt mà từ giờ trở đi, nhà họ Phong cũng sẽ không ngẩng đầu lên được. Hiện tại hai cụ cũng không còn tiếng nói nữa nên tóm lại đây là tia hy vọng cuối cùng của nhà họ Phong. Bây giờ có biết bao nhiêu người Hoa trong giới kinh doanh ở nước Mỹ đều đang đợi xem kết cục của nhà họ.
Đặc biệt người đang giáng đòn vào Phong thị còn là con trai nuôi trước kia của nhà họ Phong.
Trước khi Phong Lăng đến tập đoàn TMing, cô cứ nghĩ là Phong Minh Nhất sẽ không gặp mình.
Nhưng không ngờ là gã lại đồng ý.
Thang máy từ từ đi lên, đây là lần đầu tiên Phong Lăng đến gặp Phong Minh Nhất - người con nuôi nhiều năm của nhà họ Phong.
Người này biết chuyện của Phong thị và nhà họ Phong rõ như lòng bàn tay, thậm chí còn hiểu tận gốc rễ cho nên dễ dàng trăm trận trăm thắng, mà hiểu biết của cô về Phong Minh Nhất thì lại không được bao nhiêu.
Theo sự hướng dẫn của thư ký, Phong Lăng đi vào phòng làm việc của Phong Minh Nhất.
Phong Minh Nhất là một người đàn ông rất cuốn hút, hơn nữa còn là kiểu mà bất kỳ vị bề trên lớn tuổi nào nhìn thấy thì cũng sẽ cảm thấy gã là người ngoan ngoãn, hiếu thảo, và đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cha cô nhìn lầm người.
Người đàn ông trẻ tuổi ngồi sau bàn làm việc, điều hòa nhiệt độ ở đây mở quá thấp khiến người ta có cảm giác dựng tóc gáy.
Sau khi rời đi, thư ký rất tự nhiên đóng cửa lại.
Phong Lăng đi tới ngồi xuống vị trí trước bàn làm việc, tuy đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng hình như cô cũng không cần chào hỏi khách sáo như ngày thường.
"Thủ đoạn của anh Phong rất cao minh! Chỉ trong vòng hai ba ngày ngắn ngủi mà đã chặn được đường đi của Phong thị rồi." Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Phong Lăng truyền tới, nhưng lại không hề hoảng loạn.
Phong Minh Nhất nhìn người đẹp lạnh lùng trong lời đồn, con ngươi phản chiếu gương mặt bình tĩnh như chưa từng nhiễm chút khói lửa thế tục của Phong Lăng.
Chẳng trách khi gặp người thật rồi, hầu như mọi người ai cũng khiếp sợ khí chất của cô, đúng là khác hoàn toàn với phong cách của phụ nữ bình thường.
"Chúng ta đều họ Phong mà, em đừng xưng hô lịch sự quá." Phong Minh Nhất cười khẩy: "Nói ra thì cái tên này của anh cũng là cha em đặt đấy, mà theo vai vế, em cũng xem như một nửa em gái của anh, nên anh cũng không muốn làm khó em. Em biết TMing là một chi nhánh con của Phong thị, em cũng biết rõ điều anh trai đây muốn là gì, nếu không phải vì sự xuất hiện của em thì có lẽ hiện tại nhà họ Phong đã là của anh rồi. Một đứa tay ngang như em, hà tất phải học này học kia để đến tranh giành nửa giang sơn này với anh?"
"Nửa giang sơn mà anh Phong coi trọng, chỉ sợ là anh không tranh nổi." Phong Lăng cười đáp, vẻ lạnh lùng trên mặt hoàn toàn trái ngược với ý cười trong mắt: "Tôi muốn nhắc nhở anh một điều, nếu TMing đã là chi nhánh mà Phong Thị ngầm thừa nhận từ trước, thì đến bây giờ tên người đại diện pháp luật vẫn chưa đổi đâu. Nếu tôi muốn lấy lại, anh có tin tôi có thể gạch tên anh khỏi TMing bất cứ lúc nào không?"
Phong Minh Nhất nghe vậy, cũng chỉ khẽ cười: "Anh còn tưởng hôm nay em tới đây là để xin tha thứ?”
"Xin tha? Anh đã làm ra chuyện gì không thể cứu vãn để cần tôi phải đến xin tha?" Giọng nói của Phong Lăng vốn đã không dịu dàng, đáng yêu giống phụ nữ bình thường, mà trong hoàn cảnh giương cung bạt kiếm như thế này, nó lại càng lạnh lùng hơn: "Người có thể khiến Phong Lăng tôi xin tha, sợ là vẫn chưa sinh ra đâu, anh Phong đừng quá đề cao mấy thủ đoạn vụn vặt này của mình."
"Thế nào, em gái còn có kế hoạch cao siêu nào khác à? Hay là phía sau chỗ dựa vững chắc như Phong thị, em còn tìm được chỗ dựa nào khác? Theo anh biết thì trong Hội nghị Tài chính lần này, Tổng Giám đốc E là người nắm giữ dòng vốn tài chính và số tiền cao nhất, nhưng đến giờ em cũng chưa từng gặp ông ấy đúng không nhỉ. Anh và Tổng Giám đốc E là bạn bè nhiều năm, nếu anh không ngỏ lời, em cảm thấy ông ấy sẽ ném cho em một cắc nào sao?”
Thấy thái độ Phong Minh Nhất chắc như đinh đóng cột, ánh mắt Phong Lăng càng lạnh lùng hơn: "Tổng Giám đốc E?"
Theo tin tức cô nhận được mới đây, người phụ trách nguồn vốn tài chính cao nhất lần này không phải Tổng Giám đốc E nhưng rõ ràng mấy ngày nay Phong Minh Nhất đã động tay động chân nên người phụ trách bên kia đã đổi thành người khác rồi.
"Đúng vậy, e là khiến cô Phong phải thất vọng rồi." Phong Minh Nhất nhướng mày nhìn cô: "Người phụ trách trước đây mới xảy ra chuyện nên đã từ chức và đối người. Cô chỉ từng qua lại với người kia mà lại chưa từng có tiếp xúc gì với Tổng Giám đốc E, cô cho rằng mình còn có thể có kế hoạch gì hay ho chứ?"
Mặc dù Phong Lăng đã có chuẩn bị từ trước, nhưng lần ra đòn này của TMing vẫn gây ảnh hưởng rất xấu cho Phong thị.
Chỉ chưa đến hai ngày ngắn ngủi, cổ phiếu của Phong Thị đã rớt giá nhiều lần, tất cả các đơn hàng lớn đã được đặt trước, cùng các lãnh đạo hiện tại đang không có việc gì làm ở New York cũng như các lãnh đạo cấp cao khác cùng đến Washington đều đang không có đất dụng võ. Thậm chí hai ngày nay, Tần Thư Khả cũng không còn tươi cười nữa. Mỗi ngày, cô đều cố gắng điều chỉnh lại tình trạng tài chính của công ty, trong lúc đó phía TMing công khai săn đầu người, định mua chuộc không ít người tài của Phong thị.
Tất cả những điều này, Phong Lăng đều được trợ lý báo cáo lại kĩ càng.
Trợ lý vừa báo cáo vừa căng thẳng nhìn góc nghiêng của Phong Lăng. Hiện tại, mọi người trong công ty đều đang bàn tán, thậm chí họ còn nói đây có thể là hành động trả thù của Phong Minh Nhất. Dù là nguyên nhân gì thì hành động có kế hoạch như thế này chung quy cũng chỉ là muốn ép Phong thị vào bước đường cùng, sau đó chờ người có năng lực đến vực dậy đống hoang tàn.
"Có ai bên phía Hội đồng quản trị gọi điện đến không?" Qua mấy giây sau Phong Lăng mới mở lời, đường như không hề bị căng thẳng chút nào từ chuyện ở bên ngoài.
Trong lòng cô hiểu rõ, dù kết quả có thế nào, tên Phong Minh Nhất kia cũng sẽ không chịu buông tha cho miếng thịt béo bở này của nhà họ Phong.
"Không có, chỉ là..." Trợ lý ngẩng đầu nhìn cô một cái, muốn nói nhưng không dám nói lại thôi.
"Nói đi." Giọng Phong Lăng dứt khoát, có vẻ không bị ảnh hưởng bởi mấy chuyện như thế này.
"Lúc tôi cầm tài liệu đứng trong thang máy có nghe thấy hai vị quản lý cấp cao đang trao đổi với nhau, họ nói Hội đồng quản trị bên chi nhánh New York có thể sẽ đến nhà họ Phong nói chuyện với chủ tịch và phu nhân. Hơn nữa bọn họ còn muốn triệu tập ban giám đốc để xử tội cô." Trợ lý hơi lo lắng nhìn cô: "Đây chỉ là những thứ tôi nghe thấy thôi..."
Phong Lăng bình thản đáp: "Tôi biết rồi, cảm ơn."
Vị trợ lý vốn cho rằng sau khi nghe thấy chuyện này, Phong Lăng sẽ tức giận hoặc sẽ sợ hãi, nhưng không ngờ cô vẫn bình tĩnh như cũ, như thể tất cả đều nằm trong dự tính, nên cũng chẳng biết cô đang nghĩ gì.
Nhưng mà nghĩ lại thì cũng đúng, dù trong bất kỳ trường hợp nào, Phong Lăng cũng là một người rất bình tĩnh, vui giận đều không thể hiện ra ngoài. Chuyện người nắm quyền mới của Phong thị là một người đẹp lạnh lùng đã lan truyền trong giới từ lâu nên cũng không phải chuyện lạ lẫm gì.
Chỉ có điêu, lần khủng hoảng này bị TMing gây rối khá nghiêm trọng, liệu cô có thuận lợi vượt qua được cửa ải này không?
Hơn nữa hiện tại đang là lúc công ty cần thương lượng nguồn vốn tài chính, mà hiện tại Phong thị đều dựa cả vào Phong Lăng. Nếu không vượt qua được lần khủng hoảng này thì không chỉ mỗi Phong Lăng mất mặt mà từ giờ trở đi, nhà họ Phong cũng sẽ không ngẩng đầu lên được. Hiện tại hai cụ cũng không còn tiếng nói nữa nên tóm lại đây là tia hy vọng cuối cùng của nhà họ Phong. Bây giờ có biết bao nhiêu người Hoa trong giới kinh doanh ở nước Mỹ đều đang đợi xem kết cục của nhà họ.
Đặc biệt người đang giáng đòn vào Phong thị còn là con trai nuôi trước kia của nhà họ Phong.
Trước khi Phong Lăng đến tập đoàn TMing, cô cứ nghĩ là Phong Minh Nhất sẽ không gặp mình.
Nhưng không ngờ là gã lại đồng ý.
Thang máy từ từ đi lên, đây là lần đầu tiên Phong Lăng đến gặp Phong Minh Nhất - người con nuôi nhiều năm của nhà họ Phong.
Người này biết chuyện của Phong thị và nhà họ Phong rõ như lòng bàn tay, thậm chí còn hiểu tận gốc rễ cho nên dễ dàng trăm trận trăm thắng, mà hiểu biết của cô về Phong Minh Nhất thì lại không được bao nhiêu.
Theo sự hướng dẫn của thư ký, Phong Lăng đi vào phòng làm việc của Phong Minh Nhất.
Phong Minh Nhất là một người đàn ông rất cuốn hút, hơn nữa còn là kiểu mà bất kỳ vị bề trên lớn tuổi nào nhìn thấy thì cũng sẽ cảm thấy gã là người ngoan ngoãn, hiếu thảo, và đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cha cô nhìn lầm người.
Người đàn ông trẻ tuổi ngồi sau bàn làm việc, điều hòa nhiệt độ ở đây mở quá thấp khiến người ta có cảm giác dựng tóc gáy.
Sau khi rời đi, thư ký rất tự nhiên đóng cửa lại.
Phong Lăng đi tới ngồi xuống vị trí trước bàn làm việc, tuy đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng hình như cô cũng không cần chào hỏi khách sáo như ngày thường.
"Thủ đoạn của anh Phong rất cao minh! Chỉ trong vòng hai ba ngày ngắn ngủi mà đã chặn được đường đi của Phong thị rồi." Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Phong Lăng truyền tới, nhưng lại không hề hoảng loạn.
Phong Minh Nhất nhìn người đẹp lạnh lùng trong lời đồn, con ngươi phản chiếu gương mặt bình tĩnh như chưa từng nhiễm chút khói lửa thế tục của Phong Lăng.
Chẳng trách khi gặp người thật rồi, hầu như mọi người ai cũng khiếp sợ khí chất của cô, đúng là khác hoàn toàn với phong cách của phụ nữ bình thường.
"Chúng ta đều họ Phong mà, em đừng xưng hô lịch sự quá." Phong Minh Nhất cười khẩy: "Nói ra thì cái tên này của anh cũng là cha em đặt đấy, mà theo vai vế, em cũng xem như một nửa em gái của anh, nên anh cũng không muốn làm khó em. Em biết TMing là một chi nhánh con của Phong thị, em cũng biết rõ điều anh trai đây muốn là gì, nếu không phải vì sự xuất hiện của em thì có lẽ hiện tại nhà họ Phong đã là của anh rồi. Một đứa tay ngang như em, hà tất phải học này học kia để đến tranh giành nửa giang sơn này với anh?"
"Nửa giang sơn mà anh Phong coi trọng, chỉ sợ là anh không tranh nổi." Phong Lăng cười đáp, vẻ lạnh lùng trên mặt hoàn toàn trái ngược với ý cười trong mắt: "Tôi muốn nhắc nhở anh một điều, nếu TMing đã là chi nhánh mà Phong Thị ngầm thừa nhận từ trước, thì đến bây giờ tên người đại diện pháp luật vẫn chưa đổi đâu. Nếu tôi muốn lấy lại, anh có tin tôi có thể gạch tên anh khỏi TMing bất cứ lúc nào không?"
Phong Minh Nhất nghe vậy, cũng chỉ khẽ cười: "Anh còn tưởng hôm nay em tới đây là để xin tha thứ?”
"Xin tha? Anh đã làm ra chuyện gì không thể cứu vãn để cần tôi phải đến xin tha?" Giọng nói của Phong Lăng vốn đã không dịu dàng, đáng yêu giống phụ nữ bình thường, mà trong hoàn cảnh giương cung bạt kiếm như thế này, nó lại càng lạnh lùng hơn: "Người có thể khiến Phong Lăng tôi xin tha, sợ là vẫn chưa sinh ra đâu, anh Phong đừng quá đề cao mấy thủ đoạn vụn vặt này của mình."
"Thế nào, em gái còn có kế hoạch cao siêu nào khác à? Hay là phía sau chỗ dựa vững chắc như Phong thị, em còn tìm được chỗ dựa nào khác? Theo anh biết thì trong Hội nghị Tài chính lần này, Tổng Giám đốc E là người nắm giữ dòng vốn tài chính và số tiền cao nhất, nhưng đến giờ em cũng chưa từng gặp ông ấy đúng không nhỉ. Anh và Tổng Giám đốc E là bạn bè nhiều năm, nếu anh không ngỏ lời, em cảm thấy ông ấy sẽ ném cho em một cắc nào sao?”
Thấy thái độ Phong Minh Nhất chắc như đinh đóng cột, ánh mắt Phong Lăng càng lạnh lùng hơn: "Tổng Giám đốc E?"
Theo tin tức cô nhận được mới đây, người phụ trách nguồn vốn tài chính cao nhất lần này không phải Tổng Giám đốc E nhưng rõ ràng mấy ngày nay Phong Minh Nhất đã động tay động chân nên người phụ trách bên kia đã đổi thành người khác rồi.
"Đúng vậy, e là khiến cô Phong phải thất vọng rồi." Phong Minh Nhất nhướng mày nhìn cô: "Người phụ trách trước đây mới xảy ra chuyện nên đã từ chức và đối người. Cô chỉ từng qua lại với người kia mà lại chưa từng có tiếp xúc gì với Tổng Giám đốc E, cô cho rằng mình còn có thể có kế hoạch gì hay ho chứ?"