Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 53 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 53 NÀNG TIÊN BÉ NHỎ CỦA ANH (1)
Có điều cô nàng hôm nay cũng gớm lắm, từ Weibo sang tận WeChat.
Cô nàng muốn tác quái thì anh chiều…
Cô add WeChat của anh, anh cố ý không đồng ý hai lần, đồng ý rồi lại cố tình lờ cô đi, mặc cho cô làm trò.
Có điều lần này cô nàng cũng thông minh hơn, sau khi mắng anh trên WeChat, lập tức hủy kết bạn.
Anh chủ động kết bạn với cô, cô lờ đi, anh bèn chuyển qua tin nhắn văn bản, gửi tin nhắn cho cô.
Không ngoài dự đoán, mười phút sau, cô nàng hai lần bị anh vạch mặt đã hết sạch kiên nhẫn, trực tiếp ra mặt.
Nàng Tiên Bé Nhỏ: “Anh biết quái gì, tôi cố tình để anh biết đấy!”
Nàng Tiên Bé Nhỏ: “Tôi chửi anh đấy!”
Nàng Tiên Bé Nhỏ: “May mà anh không ở trước mặt tôi đấy, nếu anh ở trước mặt tôi bây giờ, thử xem tôi có trị anh không!”
Nàng Tiên Bé Nhỏ: “Tôi chỉ muốn chửi người, không thèm chửi anh!”
“…”
Nhìn một tràng tin nhắn bật ra trên màn hình, Tần Kiết phì cười.
Vốn đang bực bội vì tin đồn vớ vẩn với cô ả diễn viên kia, anh chợt thấy thoải mái hẳn.
Chẳng hiểu sao anh lại nhớ đến nick phụ WeChat mà cô dùng để add mình: Nàng Tiên Bé Nhỏ Của Anh.
Nàng Tiên Bé Nhỏ Của Anh.
Đúng vậy, Nàng Tiên Bé Nhỏ của anh.
Trước kia, cô quả thực là… nàng tiên bé nhỏ của anh.
Ngón tay Tần Kiết lướt trên màn hình, bỗng nhớ lại năm năm về trước.
…
Tần Kiết chạy đến Thượng Hải để trốn khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt nên không muốn thuê nhà chung với ai cả, nhất lại là một cô bé chưa đến tuổi thành niên.
Về sau nghĩ lại, có lẽ anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, bằng không anh cũng chẳng mềm lòng trước những lời nài nỉ của Dung Dự mà để cô vào ở.
Sau khi gật đầu chấp nhận, anh đi thẳng về phòng, tiếp tục ngủ bù.
Căn nhà ấy hơi cũ, cách âm kém nên anh nghe rõ mồn một tiếng Dung Dự liến thoắng nói chuyện với cô bé nọ, không sao ngủ nổi, song cũng chẳng buồn dậy, cứ thế nằm nghe họ nói chuyện.
Giọng cô bé khá nhỏ, anh không nghe rõ, nhưng qua lời Dung Dự, anh được biết cô tên Trần Hề.
Nửa tiếng sau Dung Dự mới đẩy cửa phòng anh, xun xoe bước vào, “Kiết gia, đại ân đại đức của cậu tôi nhớ kỹ trong lòng, chỉ cần được ở bên nữ thần của mình, kiếp sau tôi sẽ làm trâu ngựa đền ơn cậu.”
“Nữ thần của tôi xinh quá đi mất, tên cũng hay nữa, Trần Hề, Trần Hề, Hề Hề…” Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!
Chẳng biết là vì thiếu ngủ, nghe Dung Dự lải nhải nhức cả đầu hay thấy bực vì Dung Dự cứ luôn miệng Hề Hề, Hề Hề, anh vơ ngay cái gối đập vào mặt anh ta, “Đến từ đâu thì cút về chỗ đó đi.”
“Rồi rồi.” Sợ Tần Kiết đột ngột giở quẻ đuổi nữ thần đi, Dung Dự vội chuồn ngay.
Không còn Dung Dự, trong nhà yên tĩnh hẳn, anh nằm trên giường một lúc thì thiếp đi.
Tỉnh lại anh thấy ngoài cửa sổ tối om, đã mười một giờ đêm.
Tần Kiết vừa vào ở, trong nhà còn chưa kịp trữ đồ ăn, đói meo, đành mặc đại một bộ quần áo, cào cào mái tóc rối bù mấy cái cho khỏi xù lên rồi lần xuống tầng tìm cái ăn.
Anh ăn một bát mì trong quán mì gần đó, no bụng rồi mới rẽ vào cửa hàng tiện lợi ngay bên cạnh mua mấy thứ đồ dùng hằng ngày, nước và đồ ăn rồi xách về nhà.
Tần Kiết đi tắt qua một con hẻm tối om, tình cờ bắt gặp một cảnh tượng máu chó.
Một gã du côn tay xăm rồng cuộn đang trêu ghẹo một cô gái nhà lành.