Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 54
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 54 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 54 NÀNG TIÊN BÉ NHỎ CỦA ANH (2)
Cô gái nhà lành so vai nép vào tường, môi run run, nói lắp bắp, “Anh, anh, anh là ai? Tôi, tôi không quen anh…”
“Không quen cũng chẳng sao, đi chơi với anh một lúc là quen ngay…” Tay du côn nọ vừa nói vừa sán đến gần, “Anh sẽ để em làm quen với anh…”
Cô bé nọ khiếp vía, lại càng lắp bắp, “Tôi, tôi, tôi không muốn, muốn làm quen với anh, anh.”
Gã du côn cười sằng sặc, “Chuyện này không phải do em mà là do anh, đi nào em gái, đừng để anh phải đánh em.”
Nói rồi gã vươn tay ra định chộp lại cổ tay cô bé.
Cô bé hoảng sợ né tránh, nước mắt lã chã lăn dài, “Tôi, tôi không đi đâu, xin anh, xin anh tha cho tôi, tôi cho anh tiền được không, anh muốn bao nhiêu, tôi, tôi sẽ cho anh bấy, bấy nhiêu…”
“Đã bảo rồi, ông muốn cả tiền lẫn người!” Gã du côn dường như đã mất hết kiên nhẫn, lại vươn tay ra lần nữa.
Lần này gã tóm trúng cô bé, lôi cô vào con ngõ tối om bên cạnh, mặc cho cô khóc nức nở, “Cưng đừng khóc, giữ sức lát nữa còn tâm sự với anh chứ…”
Chứng kiến từ đầu đến cuối, Tần Kiết lắc đầu, đang định lên tiếng nhắc nhở cho tên du côn nọ biết có người đang quan sát gã.
Nào ngờ chưa kịp cất lời đã nghe sau lưng có tiếng nói khẽ, “Cái đệt.”
Còn là giọng nữ… Giọng dịu dàng êm ái, lại hơi quen quen…
Tần Kiết vô thức im bặt, ngoái lại.
Còn chưa kịp nhìn thấy ai lên tiếng, anh đã nghe bộp một tiếng, một túi đồ bị ném xuống đất, các đồ dùng hằng ngày trong túi văng ra, ngay sau đó một bóng người mảnh mai xinh xắn đã xách một cây lau nhà mới mua, chạy vụt qua anh, xông thẳng tới trước mặt tên du côn cùng cô bé nọ, đập túi bụi vào đầu gã, “Thằng mất dạy này! Buông cô ấy ra!”
Bóng người nọ quá nhanh, nhanh đến mức tên du côn chẳng kịp đề phòng đã bị cô đánh cho ngã gục xuống đất.
Chỉ nghe “ối da” một tiếng, tên du côn nọ gào lên rồi chửi ầm ĩ, “Mẹ kiếp, đứa nào đấy? Đứa nào dám đánh ông đấy, chán sống rồi à?”
Chẳng đợi gã nói hết, bóng người mảnh mai kia lại cầm cây lau nhà lên vụt túi bụi vào gã, “Nói năng cho cẩn thận, đừng có hơi một tý là xưng ông, tao còn làm ông mày đấy!”
“Có biết xã hội này sao lại bị ô nhiễm không hả? Bị bọn lưu manh chúng mày làm ô nhiễm đấy, cái tốt không học, chỉ học những trò hư hỏng! Thời nào rồi còn trêu ghẹo con gái nhà lành hả!”
“Còn giữ sức để tâm sự với anh nữa chứ… Mày mà cũng xứng xưng anh hả? Không thấy buồn nôn à…”
“Mày muốn tâm sự chứ gì? Đến đây, Trần gia này tâm sự với mày trước… Tâm sự xong Trần gia sẽ dắt mày tới đồn công an tâm sự tiếp…”
Tận mắt chứng kiến một tay anh chị to cao hùng hổ bị đánh đến mức phải ôm đầu lăn lộn dưới đất xin tha, Tần Kiết cũng câm nín…
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Hóa ra cô nàng dùng bình giữ nhiệt màu hồng, lại là một chị đại đầu gấu!
Chậc, đúng là… không thể trông mặt mà bắt hình dong được!