Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6:
CHƯƠNG 6: DỄ NGHE ĐẾN NỖI CÔ ĐỀU ƯỚT LUÔN RỒI.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược báo địa chỉ nhà của bản thân xong, Hình Dương liền trả lời, bật đèn xi nhan lên, liền lái về hướng đại lộ.
Anh cảm thấy hôm nay có thể xem như là ngày may mắn của bản thân mình rồi, chỉ trong một đêm, có đối tượng khiến mình rung động thì không nói, thế mà lại còn có thể gặp được ? Biết được địa chỉ nơi làm việc của cô ấy thì không nói, đến cả địa chỉ nơi ở cũng đều biết được luôn rồi?
Khụ. Khắc chế một chút.
Hình Dương nỗ lực kiềm nén lại sự kích động ở trong nội tâm của bản thân mình. Len lén nhân lúc rẽ quẹo nhìn thử dáng vẻ của bản thân mình ở trong kính chiếu hậu, ừm, miễn cưỡng cũng ổn. Tuy rằng nghĩ như thế, nhưng anh vẫn là âm thầm sửa sang lại đầu tóc của mình một chút.
Trong khoang xe có chút an tĩnh, cô gái ngồi ở một bên cúi thấp đầu nghịch ngón tay, Hình Dương cho rằng cô rất buồn chán, liền sửa giọng, giả vờ không để ý mà tìm một chủ đề trò chuyện.
“ Chuyện là….cho hỏi cô là, Tô Nhược sao?” Một vấn đề sớm đã biết được đáp án.
“ Đúng vậy, làm sao anh biết thế ?” Cô gái kinh ngạc mở to đôi mắt, giọng nói mang theo chút nghi hoặc, nhưng lại không có lấy một chút thất thố.
Hình Dương chỉ chỉ vào máy thu thanh ở trên xe, cười nói, “ Tôi vừa rồi còn đang nghe tiết mục của cô đấy. ”
Thuận tiện nghĩ đến giọng nói của cô mà tự an ủi một phen.
Ừm, bước đầu tiên kéo gần khoảng cách, tìm một chủ đề chung cho cả hai.
“ Hả ! Có thật không !” Tiểu cô nương hiển nhiên bị chủ đề này lôi kéo rồi, trong giọng nói mang theo chút vui mừng xen lẫn chút e thẹn, “ Đây là lần đầu tiên tôi được chính thức chủ trì tiết mục đấy, chỉ là không biết hiệu quả như thế nào. ”
Cô thu xong tiết mục thu dọn lại đồ đạc, liền vội vã xuống lầu bắt xe rồi, nói thật lòng trong lòng hoàn toàn không có chú ý đến.
“ Rất dễ nghe. ”
Hình Dương thật lòng thật dạ mà nói ra ba chữ này, trong giọng nói khàn đặc mang theo chút tình cảm yêu thích mà đến cả bản thân anh cũng không hề phát giác.
“ Cảm….cảm ơn. ”
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược ngồi trên ghế phó lái, cúi thấp đầu, đôi tay nắm lấy dây an toàn, nhẹ giọng nói tiếng cảm ơn.
Thực sự là từ lúc cô lên xe sau khi nghe được câu nói đầu tiên của người tài xế này, tâm trạng đã có chút bồn chồn rồi.
Cô xuất thân là một người dẫn chương trình phát thanh, từ lúc đi học đến khi đi làm, cô đã nghe qua vô số giọng nam dễ nghe, trong trẻo có, nhẹ nhàng có, ôn nhu có, trầm thấp có, nhưng chưa từng có một giọng nói nào, có thể khiến trái tim cô đập thình thịch cả.
Năm nay cô 25 tuổi, nhưng mà nghiêm túc mà nói thì, cô chưa từng yêu đương với người con trai nào cả.
Người nhà bạn bè đều bảo cô ánh mắt đừng kén chọn như thế, cô chỉ có thể lắc đầu cười cho qua, vốn không giải thích.
Không phải vì ánh mắt cô kén chọn, mà là lỗ tai kén chọn.
Cô cũng đã từng thử nghiệm qua, vào lúc học đại học đã đồng ý lời tỏ tình của một nam sinh, tuy nhiên hai người mới chỉ tiếp xúc có hai ngày, cô đã chịu không nổi cái giọng vừa sến súa vừa giả tạo thâm tình của anh ta rồi, liền quả quyết lựa chọn kết thúc.
Cô cũng cam chịu số phận thôi, có lẽ bản thân chính là một người quái dị nhỉ.
Cho dù là xem phim khiêu dâm, cô cũng đều không có chút cảm giác, bởi vì chỉ cần vừa nghe thấy tiếng gầm gừ của nam diễn viên trong phim, cô sẽ liền buồn nôn, không thể nào chịu đựng được, càng đừng nói đến dục vọng.
Tuy nhiên, mỗi khi Tô Nhược nhìn thấy những cặp đôi tay nắm tay đi trên đường, cô vẫn sẽ cảm thấy đáng tiếc, đáng tiếc vì bản thân không có nỗi một người mà bản thân mình yêu thích, đáng tiếc cho sự cô độc và chua chát ở trong tim của bản thân.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Đều nói tình trường thất ý, thì nơi làm việc sẽ được như ý, nhưng giọng nói của Tô Nhược, lại khiến cho công việc của cô trắc trở đủ chỗ.
Cô thuộc giọng Loli trời sinh, giọng nói như thế này có chút đặc biệt, có thể sẽ khiến cho một số nam sinh yêu thích, nhưng đa số phần lớn nữ sinh, đều ở sau lưng nói cô giả tạo. Mà giọng nói như thế này ở trong giới phát thanh, thực sự là không có cách nào xông phá một khoảng thiên địa, bởi vì tiết mục chính quy, đều cần những giọng nói chính trực và âm vang có lực.
Vì thế nên cuối cùng cô chỉ tìm được mỗi công việc làm nhân viên tiếp điện thoại ở phía sau hậu đài.
May là cô cũng thích nghe nhạc, công việc này cũng có thể miễn cưỡng tiếp tục, càng khiến cho cô có thể tiến gần hơn đến ước mơ của mình.
Nhưng mà, hôm nay cô đã đạp phải vận phân chó gì rồi, do là người dẫn chương trình Tiểu Nguyệt tùy hứng, tạm thời xin nghỉ, lại trùng với ngày lễ tình nhân, những nữ dẫn chương trình trong đài có thể thay ca đều phải ra ngoài đi hẹn hò, chỉ còn lại mỗi một Tô Nhược cô đơn lẻ loi, tạm thời bị kéo đến thay thế, lần đầu tiên chính thức phát thanh ở trên đài.
Cô thấp thỏm trong lòng mà dẫn trọn một kỳ này, chào tạm biệt với anh Tiểu Bạch xong, liền rời khỏi đài phát thanh.
Vốn cho rằng bản thân hôm nay đã đủ may mắn lắm rồi…nhưng không ngờ rằng, bắt xe thôi mà, cũng có thể gặp được một giọng nói…..khiến người khác rung động thế này?
Cô giả vờ kéo lấy dây an toàn, thực ra là đang che đậy lại tiếng đập thình thịch thình thịch của trái tim nhỏ bé.
Người đàn ông này. Nói chuyện thôi sao lại có thể mê người đến thế, từ tính đến thế, dễ nghe…đến thế ahh!
Dễ nghe đến nỗi……dễ nghe đến nỗi cô đều ướt luôn rồi!
Tô Nhược vặn vẹo cái mông, kẹp chặt hai đùi lại.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược báo địa chỉ nhà của bản thân xong, Hình Dương liền trả lời, bật đèn xi nhan lên, liền lái về hướng đại lộ.
Anh cảm thấy hôm nay có thể xem như là ngày may mắn của bản thân mình rồi, chỉ trong một đêm, có đối tượng khiến mình rung động thì không nói, thế mà lại còn có thể gặp được ? Biết được địa chỉ nơi làm việc của cô ấy thì không nói, đến cả địa chỉ nơi ở cũng đều biết được luôn rồi?
Khụ. Khắc chế một chút.
Hình Dương nỗ lực kiềm nén lại sự kích động ở trong nội tâm của bản thân mình. Len lén nhân lúc rẽ quẹo nhìn thử dáng vẻ của bản thân mình ở trong kính chiếu hậu, ừm, miễn cưỡng cũng ổn. Tuy rằng nghĩ như thế, nhưng anh vẫn là âm thầm sửa sang lại đầu tóc của mình một chút.
Trong khoang xe có chút an tĩnh, cô gái ngồi ở một bên cúi thấp đầu nghịch ngón tay, Hình Dương cho rằng cô rất buồn chán, liền sửa giọng, giả vờ không để ý mà tìm một chủ đề trò chuyện.
“ Chuyện là….cho hỏi cô là, Tô Nhược sao?” Một vấn đề sớm đã biết được đáp án.
“ Đúng vậy, làm sao anh biết thế ?” Cô gái kinh ngạc mở to đôi mắt, giọng nói mang theo chút nghi hoặc, nhưng lại không có lấy một chút thất thố.
Hình Dương chỉ chỉ vào máy thu thanh ở trên xe, cười nói, “ Tôi vừa rồi còn đang nghe tiết mục của cô đấy. ”
Thuận tiện nghĩ đến giọng nói của cô mà tự an ủi một phen.
Ừm, bước đầu tiên kéo gần khoảng cách, tìm một chủ đề chung cho cả hai.
“ Hả ! Có thật không !” Tiểu cô nương hiển nhiên bị chủ đề này lôi kéo rồi, trong giọng nói mang theo chút vui mừng xen lẫn chút e thẹn, “ Đây là lần đầu tiên tôi được chính thức chủ trì tiết mục đấy, chỉ là không biết hiệu quả như thế nào. ”
Cô thu xong tiết mục thu dọn lại đồ đạc, liền vội vã xuống lầu bắt xe rồi, nói thật lòng trong lòng hoàn toàn không có chú ý đến.
“ Rất dễ nghe. ”
Hình Dương thật lòng thật dạ mà nói ra ba chữ này, trong giọng nói khàn đặc mang theo chút tình cảm yêu thích mà đến cả bản thân anh cũng không hề phát giác.
“ Cảm….cảm ơn. ”
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược ngồi trên ghế phó lái, cúi thấp đầu, đôi tay nắm lấy dây an toàn, nhẹ giọng nói tiếng cảm ơn.
Thực sự là từ lúc cô lên xe sau khi nghe được câu nói đầu tiên của người tài xế này, tâm trạng đã có chút bồn chồn rồi.
Cô xuất thân là một người dẫn chương trình phát thanh, từ lúc đi học đến khi đi làm, cô đã nghe qua vô số giọng nam dễ nghe, trong trẻo có, nhẹ nhàng có, ôn nhu có, trầm thấp có, nhưng chưa từng có một giọng nói nào, có thể khiến trái tim cô đập thình thịch cả.
Năm nay cô 25 tuổi, nhưng mà nghiêm túc mà nói thì, cô chưa từng yêu đương với người con trai nào cả.
Người nhà bạn bè đều bảo cô ánh mắt đừng kén chọn như thế, cô chỉ có thể lắc đầu cười cho qua, vốn không giải thích.
Không phải vì ánh mắt cô kén chọn, mà là lỗ tai kén chọn.
Cô cũng đã từng thử nghiệm qua, vào lúc học đại học đã đồng ý lời tỏ tình của một nam sinh, tuy nhiên hai người mới chỉ tiếp xúc có hai ngày, cô đã chịu không nổi cái giọng vừa sến súa vừa giả tạo thâm tình của anh ta rồi, liền quả quyết lựa chọn kết thúc.
Cô cũng cam chịu số phận thôi, có lẽ bản thân chính là một người quái dị nhỉ.
Cho dù là xem phim khiêu dâm, cô cũng đều không có chút cảm giác, bởi vì chỉ cần vừa nghe thấy tiếng gầm gừ của nam diễn viên trong phim, cô sẽ liền buồn nôn, không thể nào chịu đựng được, càng đừng nói đến dục vọng.
Tuy nhiên, mỗi khi Tô Nhược nhìn thấy những cặp đôi tay nắm tay đi trên đường, cô vẫn sẽ cảm thấy đáng tiếc, đáng tiếc vì bản thân không có nỗi một người mà bản thân mình yêu thích, đáng tiếc cho sự cô độc và chua chát ở trong tim của bản thân.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Đều nói tình trường thất ý, thì nơi làm việc sẽ được như ý, nhưng giọng nói của Tô Nhược, lại khiến cho công việc của cô trắc trở đủ chỗ.
Cô thuộc giọng Loli trời sinh, giọng nói như thế này có chút đặc biệt, có thể sẽ khiến cho một số nam sinh yêu thích, nhưng đa số phần lớn nữ sinh, đều ở sau lưng nói cô giả tạo. Mà giọng nói như thế này ở trong giới phát thanh, thực sự là không có cách nào xông phá một khoảng thiên địa, bởi vì tiết mục chính quy, đều cần những giọng nói chính trực và âm vang có lực.
Vì thế nên cuối cùng cô chỉ tìm được mỗi công việc làm nhân viên tiếp điện thoại ở phía sau hậu đài.
May là cô cũng thích nghe nhạc, công việc này cũng có thể miễn cưỡng tiếp tục, càng khiến cho cô có thể tiến gần hơn đến ước mơ của mình.
Nhưng mà, hôm nay cô đã đạp phải vận phân chó gì rồi, do là người dẫn chương trình Tiểu Nguyệt tùy hứng, tạm thời xin nghỉ, lại trùng với ngày lễ tình nhân, những nữ dẫn chương trình trong đài có thể thay ca đều phải ra ngoài đi hẹn hò, chỉ còn lại mỗi một Tô Nhược cô đơn lẻ loi, tạm thời bị kéo đến thay thế, lần đầu tiên chính thức phát thanh ở trên đài.
Cô thấp thỏm trong lòng mà dẫn trọn một kỳ này, chào tạm biệt với anh Tiểu Bạch xong, liền rời khỏi đài phát thanh.
Vốn cho rằng bản thân hôm nay đã đủ may mắn lắm rồi…nhưng không ngờ rằng, bắt xe thôi mà, cũng có thể gặp được một giọng nói…..khiến người khác rung động thế này?
Cô giả vờ kéo lấy dây an toàn, thực ra là đang che đậy lại tiếng đập thình thịch thình thịch của trái tim nhỏ bé.
Người đàn ông này. Nói chuyện thôi sao lại có thể mê người đến thế, từ tính đến thế, dễ nghe…đến thế ahh!
Dễ nghe đến nỗi……dễ nghe đến nỗi cô đều ướt luôn rồi!
Tô Nhược vặn vẹo cái mông, kẹp chặt hai đùi lại.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]