Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11-15
Chương 11: Tưởng bở
“Chó dại cắn là sao?” cô bạn của nó bên đầu dây bên kia giọng thắc mắc hỏi lại
“Haizzz! Tóm lại cậu cứ biết vậy đi, tớ hôm nay không thể lết xác đến trường được nên cậu xin nghỉ giùm tớ nha” nó cất giọng đau đớn khó chịu nói
“Ừk… Cậu nghỉ ngơi đi chiều tớ qua thăm cậu” cô bạn của nó nói xong thì cúp máy
Nó nghe xong thì cũng ném chiếc điện thoại qua một bên nằm vật vã trên giường rên rỉ kêu ra
“Huhu… Đau quá”
“Xương cốt rả rời… Tay chân không cử động được nữa rồi” nó vặn vẹo xoa xoa cơ thể nói
“Thầy là đồ ác ma mà…. Em hận thầyyyyy” nó dùng sức hét toáng lên
[…]
Ở một nơi nào đấy…
“Hắt xì… Hắt xì…” anh ngồi dự hội thảo mà không thể yên ổn được cứ không ngừng hắt xì liên tục
[…]
Tối hôm đó anh chở về nhà…
“Cậu chủ! Cơm đã chuẩn bị xong rồi ạ mời cậu chủ vào ăn” nữ người làm giọng lễ phép cúi đầu nói
Anh ngồi trên ghế sofa ở phòng khách đang cầm tờ báo chăm chú đọc thì gấp lại đứng dậy đi vào phía bàn ăn
Anh nhẹ nhàng ngồi xuống nhìn xung quanh một lượt rồi cất giọng hỏi
“Tiểu thư đâu rồi”
“Dạ! Tiểu thư đang nằm nghỉ ngơi ở trên phòng ạ” nữ người làm cúi đầu nói
“Sao Tiểu thư không xuống dùng cơm” anh hỏi tiếp
“Tiểu thư nói trong người không được khỏe, bảo là không muốn ăn ạ”
“Tôi biết rồi” anh nói xong thì đứng dậy đi lên lầu
[…]
“Cốc… Cốc”
“Tôi đã bảo là không đói, không ăn mà các người bị điếc hả” nó nằm trong phòng hét lớn
“Tôi không bị điếc” anh đẩy cửa bước vào giọng lạnh lùng nói
“Hả… Thầy… Thầy” nó giật mình quay đầu lại nhìn anh
“Sao không xuống ăn cơm! Em muốn tuyệt thực hả” anh đứng dựa người vào cánh cửa khoanh tay trước ngực nhìn nó hỏi
“Không có tuyệt thực ạ… Chỉ là em đi không nổi không có tâm trạng dùng cơm” mặt nó bí xị xuống
“Còn đau sao??” anh cất giọng hỏi tiếp
“Đau?? Thầy cũng biết quan tâm em à… Nếu biết quan tâm thì đêm hôm qua thầy đừng dùng sức mạnh vậy chứ, hại người ta không thể đi nỗi còn giả vờ hỏi han” nó nghỉ thầm nhìn anh không trả lời
“Còn đau nhiều không? Hay để tôi xem cho em” anh ngắt lời xong thì đi lại cạnh giường
“Đừng… Em không sao đâu thầy, thầy không cần xem” Nó hốt hoảng đưa tay khua khua nói
“Vừa nãy em còn cáu gắt kêu la mà! Để tôi xem còn đau nhiều không”
“Em không còn đau nữa rồi… Thầy không cần quan tâm” nó cười cười nói
“Hừm… Vậy còn không mau xuống ăn cơm” anh cất giọng nghiêm nghị nói
“Dạ… Em xuống liền” nó sợ đến toát hết cả mồ hôi vội vàng ngồi dậy khỏi giường đi khập khiễng xuống lầu
Anh thấy nó như vậy liền không kiềm được cảm xúc đưa tay lên che miệng cười tủm tỉm đắc ý
Sau khi dùng xong bữa tối thì nó ngay lập tức trở về phòng nghỉ ngơi vì bây giờ nói thật trong người nó thật sự vẫn chưa hết ê ẩm
Nó vừa về đến phòng đã phi thẳng lên giường nằm lăn qua lăn lại
“Cạch”
Tiếng cửa phòng mở ra! Vẫn là bóng dáng quen thuộc đó
“Thầy… Thầy lại tính làm gì nữa vậy? Sao lại qua phòng em” nó lập tức ngồi dậy ôm chặt thân thể
“Tôi muốn ngủ ở đây đêm nay! Em yên tâm tôi sẽ không làm gì em nữa, chỉ là ngày mai tôi phải đi dự hội thảo bên Úc một tuần vì sợ em nhớ tôi trong lúc tôi đi công tác nên tôi qua ngủ cùng em” anh vừa nói vừa tiến sát lại giường
“Thầy đi công tác một tuần sao” mặt nó tỏ vẻ vui mừng hỏi
“Ừm…” anh gật đầu nhẹ rồi nằm xuống giường
“Thật không ạ??” nó hỏi lại
“Thật… Nên tối hôm nay em cho tôi ôm em ngủ đi” anh nói xong thì đưa tay kéo mạnh nó vào lòng ôm chặt
“Thầy đi có một tuần thôi ạ… Sao ít vậy” nó nằm trong lòng anh cất giọng hỏi
“Vậy mà ít nữa hả… Một tuần không được gặp em chắc tôi sẽ phát điên lên mất” anh nói xong thì càng ôm nó chặt hơn
Nó nghe xong thì tim đập loạn nhịp mặt đỏ ửng lên… Nó không biết nói gì nên đành im lặng nằm ngoan ngoãn cho anh ôm
Nữa tiếng sau
“Thầy… Em… Em… Muốn” nó ấp a ấp úng nói
“Sao em muốn gì…?” anh hỏi lại
“Em muốn….”
“Em muốn tôi sao…? Vậy được đêm nay tôi sẽ phục vụ em hết mình” giọng xảo quyệt của anh cất lên ánh mắt tà ý ngước xuống nhìn nó
“Không… Không phải…Em muốn đi vệ sinh… Em nhịn hết nỗi rồi”
Hết phần11
Thả sao nhé! Cảm ơn các nàng…
Nếu có thể cho Thùy một cmt nha…
Chương 12
“Em muốn tôi sao…! Được đêm nay tôi sẽ phục vụ cho em hết mình” giọng xảo quyệt của anh cất lên ánh mắt tà ý ngước xuống nhìn nó
“Không… Không phải… Em muốn đi vệ sinh em nhịn hết nỗi rồi” giọng nó khó chịu kiềm nén nói
“Sao??”
“Haizzz! Thầy tránh ra cho em đi không nó mà ra quần thì khổ” nó nói xong cố hết sức đạp anh ra một bên rồi chạy khập khiển vào nhà tắm
“Aaa…” anh bị nó vung chân đạp mạnh té ngã xuống giường mặt ngơ ngác chỉ biết nhìn nó
20 phút trôi qua
Anh nằm trên giường mong mòn mỏi nó mà chẳng thấy nó ra anh xót ruột ngồi dậy đi lại phòng tắm
“Cốc… Cốc”
Anh nho nhã đưa tay lên gõ cửa
“Em tính ở trong đấy luôn hả! Đi gì mà lâu vậy” anh đứng ngoại cất giọng hỏi
“…” bên trong không có một động tỉnh nào
“Nguyệt Di… Sao không trả lời tôi??” anh giọng khó chịu nói
“…” nó vẫn không lên tiếng
“Nè? Em mà không nói là tôi vào đó”
“…”
“Con bé này! Tính chọc tức mình hay sao vậy” anh lẩm bẩm nói rồi đưa tay lên mở cửa vào! Cửa nó không khóa
“Cạch”
Anh vừa bước vào thì đập ngay vào mắt anh là hình ảnh nó ngủ ngon lành trong nhà tắm! Nó gối đầu trên thành bồn tắm ngủ như chết
Anh thấy vậy không nhịn cười, thở dài bước lại chỗ nó bế ra đi ra khỏi phòng tắm
“Tôi cũng bó tay với em đấy! Trong nhà tắm mà em cũng ngủ ngon lành được nữa” anh nhìn xuống khuôn mặt ngủ say của nó nói rồi bế nó ra đặt xuống giường
[…]
Sáng hôm sau
“Tiểu thư ơi cô mau dậy ăn sáng rồi còn đi học nữa ạ” giọng một nữ người làm nhỏ nhẹ cất lên
“Hả… Ừ tôi xuống liền” nó lớ mớ nói người vặn vẹo ngồi dậy
“Dạ! Tiểu thư mau xuống nha” nữ người làm đó nói xong tính quay lưng bước đi thì nó cất giọng nói
“Khoan đã” nó nhìn xung quanh rồi nhìn nữ người làm nói
“Dạ… Tiểu thư cần gì hay sao ạ”
“Tên biến thái đâu?” giọng nó hỏi nhỏ
“Ai biến thái ạ?” mặt ngơ ngác hỏi lại
“Còn ai nữa ngoài tên nam nhân trong nhà này…”
“À, dạ vâng thiếu gia đã đi từ sớm rồi ạ”
“Đi rồi sao? Gì chứ còn không thèm chào tạm biệt mình chúng là đồ nhỏ mọn” nó mặt bí xị xuống nói nhỏ
“Tiểu thư nói gì ạ?” nữ người làm thắc mắc hỏi lại
“Không có gì….” nó thở dài nói
“Dạ, vậy tôi xin phép xuống nhà trước”
“Ừ” nó giật đầu nói, khuôn mặt thì không ngừng buồn bã
[…]
Ở trường học
“Đồ nhỏ mọn! Đi không nói chào tạm biệt” nó ngồi trong lớp lẩm bẩm
“Đồ đáng ghét”
“Này? Đầu cậu bị ấm hả, tự nhiên không học ngồi nói chuyện một mình vậy” cô bạn nó nhìn qua hỏi
“Chắc tớ bị khùng thật rồi.., rõ ràng là tớ rất ghét người ta nhưng không hiểu sao mới xa có tí xíu thôi mà đã nhớ sắp chết rồi” nó ngồi chống cằm mặt suy tư nói
“Nói gì vậy… Cậu bị thần khinh thật rồi đấy” cô bạn nó đơ ra nói
“Ừ, khi nào cậu yêu đi chắc sẽ hiểu đấy”
“Nè? Ý Cậu đang nói là tớ ế không ai thèm hốt nên mới không hiểu lòng cậu đó hả”cô bạn nó tức xì khói hét lớn ( Giờ học tự do, không có thầy cô quản)
“Ừm” nó thở dài ngục mặt xuống bạn nói
“Nè! Đồ không có lương tâm tớ sẽ giết cậu” cô bạn nó tính lao lại nó thì tiếng chuông điện thoại nó reo
“Khoan tớ có tin nhắn” nó ngước mặt dậy cầm điện thoại lên xem thì nụ cười nở lên khi thấy dòng chữ do anh giử
“Cô bé ngốc, đang nhớ tôi và ấm ức tôi khi mà đi không nói đúng không? Chỉ tại lúc sáng thấy em đang ngủ ngon nên tôi không nở lòng đánh thức em dậy đừng giận tôi… Nguyệt Di này “ANH NHỚ EM”….)’
Thả sao nhoa..!
Hết phần12
Chương 13: Nhớ
“Cô bé ngốc… Đang nhớ tôi và ấm ức tôi khi đi mà không nói đúng không? Chỉ tại lúc sáng thấy em ngủ ngon quá nên tôi không nở lòng đánh thức em dậy đừng giận tôi… Nguyệt Di này”ANH NHỚ EM” “
“Aaaa… Hihi” nó cầm chiếc điện thoại nhảy lên vì sung sướng khi đọc mấy dòng tin nhắn đấy
Cô bạn thân nó thấy nó như vậy liền đơ người ra không hiểu chuyện gì
“Này? Cậu bị thần kinh hả”
“Đúng! Tớ bị thần kinh rồi… hihi” nó vừa nói vừa cười rạng rỡ
“Cậu bị ấm đầu thật rồi đó? Vừa nãy còn thấy cậu buồn mà sao giờ nhảy như con điên vậy” cô bạn nó vừa nói vừa đưa tay lên sờ trán nó
“Không sao tớ vẫn bình thường… Là lá la” nó nói xong thì vui vẻ hát hò hớn hở thong thả đi ra khỏi lớp mặc cho cô bạn trả hiêue chuyện gì
“Haizzz… Nhìn là biết hết thuốc chữa rồi” cô bạn nó đứng thẩn người lắc đầu nói
[…]
Mấy ngày sau đó nó liên tục mong ngóng anh về từng ngày từng giờ! Đi học thì tâm trí giống như để trên mây không thể tập trung vào bất cứ chuyện nào
Ngày nào cũng vậy nó luôn ôm chặt chiếc điện thoại để chờ anh gọi hoặc nhắn tin nói nhớ nó
[…]
Và cứ thế suốt một tuần trôi qua và hôm nay là ngày cuối tuần là ngày anh đi dự hội thảo trở về
Nguyên một buổi sáng hôm đó nó sửa soạn ăn mặc trang điểm rất xinh đẹp lộng lẩy để chờ anh về
[…]
“Tiểu thư hôm nay người bị gì sao ạ?” người làm thấy nó cứ ngồi trên ghế sofa tủm tỉm cười một mình nên cất giọng hỏi
“Hả? Làm gì có tôi bình thường mà” nó nhìn lại nữ người làm nói
“Dạ vâng…”
“Hihi” nó nhìn nữ người làm cười tít mắt như kẻ ngốc
“Vậy tiểu thư ngồi nghỉ ngơi đi ạ! Tôi xin phép đi xuống bếp dọn dẹp tiếp” nữ người làm cúi đầu nói chuẩn bị bước đi thì
“Khoan?” nó đưa tay lên ra dấu hiệu
“Dạ…Có việc gì không tiểu thư?”
“Hôm nay thấy tôi thế nào?” nó đưa cặp mắt long lanh nhìn nữ người làm nói
“Dả… Dạ hôm nay Tiểu thư rất xinh đẹp ạ” nữ người làm khuôn mặt ngạc nhiên cất giọng nói
“Thật không?”
“Dạ thật? Tiểu thư rất xinh đẹp”
“Hihi… Được rồi cảm ơn cô” nó ngồi giọng hớn hở nói
Nữ người làm nghe xong cười nhẹ cúi đầu chào rồi quay lưng đi vào bếp tiếp tục công việc! Còn nó thì vẫn là tâm trạng hăng hái vui vẻ mong anh về
[…]
Nó rồi chờ nữa tiếng đồng hồ thì nghe tiếng xe anh về… Nó vội vã chạy ra cửa lớn nụ cười trên môi thì rất tươi
“Thầy…..” nói chưa kịp nói hết câu thì nụ cười dần khép lại thay vào đó là khuôn mặt khó hiểu ngạc nhiên khi nó thấy từ trong xe anh có một người phụ nữ xinh đẹp nóng bỏng bước ra
“Chào em Nguyệt Di” anh nắm tay người phụ nữ đấy bước lại phía nó nói
“Dạ” nó cúi gằm mặt xuống giọng buồn nói
“Từ nay sẽ có thêm một người ở nhà này… Có gì sau này em thay tôi chăm sóc Hạ Uyên nha… Hạ Uyên mới về nước nên còn nhiều bở ngỡ” anh cười tươi nói
“Em không giúp được gì đâu thầy” giọng buồn bã
“Không sao em gái… Chúng ta sau này sẽ từ từ tìm hiểu hòa thuận với nhau và không lâu nữa cũng sẽ là người nhà cả thôi” Hạ Uyên chạy đến chỗ nó đứng đưa tay lên ôm chặt vai nó giọng vui vẻ nói
“Người nhà cả sao?” nó ngước mặt lên nhìn hỏi
“Ùm… Là người” Hạ Uyên cười tươi nói
“Thôi em cũng mệt rồi mau vào nhà nghỉ ngơi đi Hạ Uyên? Nguyệt Di vào thôi em” anh cất giọng nói
“Được” Hạ Uyên vui vẻ đi lại ôm chặt tay anh cùng bước vào nha
Còn nó đứng lặng người không hiểu chuyện gì vừa xẩy ra, người nó mong ngóng suốt một tuần giờ trở về cùng một người phụ nữ xinh đẹp rồi còn nhờ nó chăm sóc giùm sao! Tâm trạng hiện giờ của nó nói thật rất tức giận khó chịu và rối bời
Thả sao nha…???
Hết phần13:
[Sắp Full]
Chương 14: Ghen
“Đúng thật là bực mình mà…! Tự nhiên rước đâu ra một con như bạch tuộc về nhà vậy không biết”
Nó đứng miệng ngấu nghiến ấm ức nói! Hai tay thì vò nát phía chân váy bên dưới
“Nguyệt Di? Em không vào nhà sao”anh cất giọng nói
“Còn biết quan tâm mình nữa sao?” Mặt nó hiện rõ vẻ ghen tuông nói…, xong thì bước vào nhà
Nguyên ngày hôm đó nó nằm lì trong phòng không thèm ra ngoài… Đến khi người làm lên gọi nó xuống dùng cơm thì nó mới lết xác xuống giường
[…]
Trong bữa cơm
“Ăn nhiều vào Hạ Uyên, em đừng ngại” anh cười theo kiểu lịch sự gắp đồ ăn vào chén cho Hạ Uyên
Nó nhìn mà lòng càng ấm ức tức giật hơn nữa…
“Nguyệt Di? Sao em không ăn mà ngồi dằm cơm ra vậy” anh nhìn nó hỏi
“Nuốt không trôi” nó nói cộc lốc
“Em không khỏe sao?” giọng anh quan tâm hỏi
“Không phải, người em rất khỏe”
“Vậy thì ăn nhiều vào nha… Em cũng nên giữ sức khỏe một chút” anh nói xong thì cũng gắp đồ ăn vào trong chén nó
Nó thấy anh quan tâm vậy cười nhẹ lên mặt với Hạ Uyên tỏ vẻ đắc ý
Hạ Uyên thấy vậy khuôn mặt tối đen lại tỏ ra khó chịu nhìn nó
“Phong… Em muốn ăn ngón này anh gắp cho em đi” Hạ Uyên giọng nhẹ thùy mị dịu dàng nói
“Được” anh gật đầu rồi gắp cho Hạ Uyên
“Thầy…” nó cũng cất giọng nỉ non nói
“Hửm?”
“Cá có xương em không ăn” giọng nũng nịu
“Vậy để tôi bóc xương ra cho em, cá rất tốt cho sức khỏe nên em hãy ăn nhiều vào” anh nói xong kéo đĩa cá lại bóc hết xương ra cho nó
Nó được một phen lên mặt với Hạ Uyên thêm một lần nữa, nó càng làm vậy khiến cho Hạ Uyên tức điên lên
“Phong…? Em cũng muốn ăn cá”
“Cá đây em ăn đi” anh nói xong đưa cá quá cho Hạ Uyên
“Nhưng có xương” Hạ Uyên cũng làm ỏng
“Em tự bóc được không tại anh phải bóc xương cho Nguyệt Di rồi” nói xong anh tiếp tục chăm chú bóc xương cho nó
Nó nghe xong đưa tay lên che miệng cười thầm thích thú
Hạ Uyên thấy vậy nhìn nó một cái mặt khó chịu quay xuống ăn cơm
[…]
Sau khi dùng cơm xong nó thong thả đi lên phòng còn hát tưng bừng
“Này em gái?” Hạ Uyên đi từ phía sau gọi nó lại
Nó nghe tiếng gọi nhưng vẫn tiếp tục bước đi làm ra không có chuyện gì, Hạ Uyên thấy vậy bực mình đi nhanh lên đứng trước mặt nó
“Nghe người khác gọi phải đứng lại chứ! Đó là phép lịch sự không hiểu sao”
“À… Thì ra là chị gọi tôi? Mà đã là phép lịch sự thì gọi cho tử tế vào tôi tên Nguyệt Di không phải em gái em trai của bà chị bạch tuộc đây” nó cũng vênh mặt lên nói lại
“Gì chứ? Bà chị bạch tuộc sao” Hạ Uyên tức giận nói
“Đúng, Là con bạch tuộc ỏng ẹo thấy mà ghê á! Bà chị đây không khác gì con đấy”
“Nè con nhỏ hổn láo… Mày có biết tao là ai không hả mà dám nói bằng cái giọng đấy”
“Bà chị là ai tôi không quan tâm” nó nói xong thì tiếp tục đi
“Chị mày là bạn gái cũ của thầy giáo mày đó” Hạ Uyên lên mặt nói
Nó nghe xong thì đứng im lại lòng có chút rối, nó nghỉ thầm sao chồng sắp cưới của nó lại có thể mang bạn gái cũ về nha được chứ
“Sao hả em gái… Hôm nay chị về đây là muốn dành lại anh Phong thầy giáo của em gái đó”
“Bà chị nghỉ mình có đủ tư cách dành lại chồng sắp cưới của tôi hả” nó quay mặt lại hỏi giọng điệu thách thức
“Haha… Em gái không nghe câu tình cũ không rũ cũng đến hả”
“Vậy bà chị cũng không nghe câu có mới nới cũ hả! Đã là hàng cũ thì chẳng ai muốn xài lại nữa đâu”
Hạ Uyên nghe nó nói xong thì càng tức điên lên khuôn mặt cố tỏ ra bình tĩnh cười nhẹ nói
“Vậy có muốn đấu với nhau không hả”
“Sợ gì chứ” nó nhếch mép cười nói vừa lúc đó anh cũng đang đi lên lầu, Hạ Uyên vừa thấy anh thì nhanh chân đi lại ôm chặt tay anh
“Phong… Đêm nay em tự nhiên thấy khó ngủ vì lạ chỗ anh có thể dành chút thời gian tâm sự với em không”
“Ùm! Được”
Hạ Uyên nghe xong thì sung sướng hết cả người, càng ôm tay anh chặt hơn
“Thầy ơi?” nó cất giọng buồn nói
“Nguyệt Di em sao vậy”
“Hôm qua em vừa lở xem một bộ phim kinh dị đến bây giờ em vẫn còn sợ! Đêm nay em không muốn ngủ một mình đâu thầy qua trông em ngủ được không em sợ lắm” giọng đóng kịch
“Cô bé ngốc này đã sợ phim kinh dị đến vậy mà còn dám xem nữa hả? Thôi được rồi để tôi qua trông em ngủ” anh cười nhẹ nhàng nói rồi quay qua gở tay Hạ Uyên ra nói
“Xin lỗi em anh phải qua phòng trông Nguyệt Di ngủ rồi! Em ráng ngủ đi nha hôm khác chúng ta nói chuyện” anh nói xong thì đi lại chỗ nó dẫn nó về phòng
Hạ Uyên đứng ngây người ra không nói được từ nào! Nó đang đi thì quay mặt lại lè rưỡi ra trêu Hạ Uyên
Hết phần14
Chương 15: Nịnh nọt (Ngọt)
“Lêu… Lêu” nó le rưỡi ra trêu Hạ Uyên
Hạ Uyên thấy vậy thì tức điên cả người… Nghiến răng tức giận đi về phòng
Còn nó thì vừa đi vừa tủm tỉm cười vì sung sướng đắc ý
“Nguyệt Di?”
Nó giật mình vội ngước mặt lên nhìn anh miệng thì vẫn cười rạng rỡ
“Dạ, thầy”
“Em làm sao mà nãy giờ cứ cười một mình vậy, không sao chứ?” giọng lo lắng
“Dạ không có gì… Chỉ tại em đang vui và hạnh phúc” nó cười tít mắt nói
“Hửm? Có chuyện gì sao nói tôi nghe” anh đứng lại ôm chặt nó vào lòng hỏi
Nó bị anh làm vậy thì ngượng đỏ cả mặt lên nhẹ nhàng cúi mặt xuống… Cảm giác được anh ôm gần đến mức mà nó có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh đang phả xuống mặt nó lẫn nhịp tim đang đập của anh nữa
“Sắp gả cho tôi rồi còn ngượng ngùng cái gì? Huống chi đâu phải lần đầu em được tôi ôm chúng ta còn tiến triễn xa hơn ôm nữa rồi mà” giọng khiêu khích mang dụng ý xấu xa
Nó nghe xong hai má càng đỏ hơn… Khắp người như có một dòng điện chạy ngang qua cảm giác tê dại khắp người… Nó vội đưa tay tính đẩy anh ra nhưng càng bị anh ôm chặt hơn
“Chưa trả lời câu hỏi của tôi mà? Sao lại cười” giọng trầm ấm cất lên
“À.. Ờ…Ưm… Thầy….” anh chưa nghe nó nói xong thì đã áp thẳng môi mình vào môi nó hôn nhẹ
“Trả lời nhanh không tôi lại hôn em bây giờ” anh rời môi nó cất giọng hỏi
“Em vui khi thầy trở về thôi” nó then thùng nói
“Ngốc… Ở nhà đang có một người luôn trông mong tôi về thì sao có thể tôi mà không trở về được” anh vừa nói vừa đưa tay xoa xoa đầu nó
Nó nghe xong ngước mặt lên nhìn anh cười không nói gì
“Ưm… T…h..ầ…y” anh thấy nó cười dường như không thể kiềm chế được dục vọng lại tiếp tục hôn lên môi nó nhưng lần này thì nụ hôn có vẻ sâu và dài hơn, nó kéo dài từ chỗ anh và nó đứng cho đến lúc đi vào phòng mới thôi
…
Một tuần kiềm hãm và bây giờ anh như được giải tỏa hết.. Cơ thể nó như một liều thuốc vậy ăn mãi mà vẫn không thấy chán
[…]
Sáng hôm sau
“Cơ thể lại đau nhức nữa rồi” nó nằm trên giường vặn vẹo cơ thể nói
Nó nhìn qua bên cạnh không thấy anh đâu thì ngồi dậy đi vào phòng tắm sửa soạn đồng phục để đến trường
Nó vừa đi xuống lầu thì đã nhìn thấy Hạ Uyên ngồi dính chặt vào anh trong bữa sáng, nó chỉ khơi khó chịu đi từ tốn lại
“Nguyệt Di” anh vừa thấy nó đi lại thì vội đứng lên đở nó lại vì dù sao cơ thể đau nhức này cũng là do đêm qua anh gây ra mà giờ cũng nên biết điều chăm sóc nód chứ
Nó vừa ngồi xuống thì Hạ Uyên đã lườm nó một cái rõ dài, rồi giả vờ vui vẻ chào nó
“Chào em bé cưng”
Nó nghe từ “Bé cưng” mà muốn buồn nôn nhưng cũng phải nén lại
Nó nhìn qua Hạ Uyên cười lại theo kiểu kiêu ngạo ra vẻ tự đại vì bây giờ nó vẫn cao thế hơn Hạ Uyên vì được anh quan tâm
“Phong?” Hạ Uyên gọi
“Hửm”
“Lát nữa có thể chở em đến trung tâm thương mại được không, em cần đi mua đồ”
“Được”
“Thầy em cũng muốn đi chung xe với thầy nữa” nó nhanh miệng nói
“Điều đó thì tất nhiên rồi, để tôi đưa em đến trường học ” anh vui vẻ nói rồi còn xoa xoa đầu nói rất ân cần âu yếm
Hết phần15:
“Chó dại cắn là sao?” cô bạn của nó bên đầu dây bên kia giọng thắc mắc hỏi lại
“Haizzz! Tóm lại cậu cứ biết vậy đi, tớ hôm nay không thể lết xác đến trường được nên cậu xin nghỉ giùm tớ nha” nó cất giọng đau đớn khó chịu nói
“Ừk… Cậu nghỉ ngơi đi chiều tớ qua thăm cậu” cô bạn của nó nói xong thì cúp máy
Nó nghe xong thì cũng ném chiếc điện thoại qua một bên nằm vật vã trên giường rên rỉ kêu ra
“Huhu… Đau quá”
“Xương cốt rả rời… Tay chân không cử động được nữa rồi” nó vặn vẹo xoa xoa cơ thể nói
“Thầy là đồ ác ma mà…. Em hận thầyyyyy” nó dùng sức hét toáng lên
[…]
Ở một nơi nào đấy…
“Hắt xì… Hắt xì…” anh ngồi dự hội thảo mà không thể yên ổn được cứ không ngừng hắt xì liên tục
[…]
Tối hôm đó anh chở về nhà…
“Cậu chủ! Cơm đã chuẩn bị xong rồi ạ mời cậu chủ vào ăn” nữ người làm giọng lễ phép cúi đầu nói
Anh ngồi trên ghế sofa ở phòng khách đang cầm tờ báo chăm chú đọc thì gấp lại đứng dậy đi vào phía bàn ăn
Anh nhẹ nhàng ngồi xuống nhìn xung quanh một lượt rồi cất giọng hỏi
“Tiểu thư đâu rồi”
“Dạ! Tiểu thư đang nằm nghỉ ngơi ở trên phòng ạ” nữ người làm cúi đầu nói
“Sao Tiểu thư không xuống dùng cơm” anh hỏi tiếp
“Tiểu thư nói trong người không được khỏe, bảo là không muốn ăn ạ”
“Tôi biết rồi” anh nói xong thì đứng dậy đi lên lầu
[…]
“Cốc… Cốc”
“Tôi đã bảo là không đói, không ăn mà các người bị điếc hả” nó nằm trong phòng hét lớn
“Tôi không bị điếc” anh đẩy cửa bước vào giọng lạnh lùng nói
“Hả… Thầy… Thầy” nó giật mình quay đầu lại nhìn anh
“Sao không xuống ăn cơm! Em muốn tuyệt thực hả” anh đứng dựa người vào cánh cửa khoanh tay trước ngực nhìn nó hỏi
“Không có tuyệt thực ạ… Chỉ là em đi không nổi không có tâm trạng dùng cơm” mặt nó bí xị xuống
“Còn đau sao??” anh cất giọng hỏi tiếp
“Đau?? Thầy cũng biết quan tâm em à… Nếu biết quan tâm thì đêm hôm qua thầy đừng dùng sức mạnh vậy chứ, hại người ta không thể đi nỗi còn giả vờ hỏi han” nó nghỉ thầm nhìn anh không trả lời
“Còn đau nhiều không? Hay để tôi xem cho em” anh ngắt lời xong thì đi lại cạnh giường
“Đừng… Em không sao đâu thầy, thầy không cần xem” Nó hốt hoảng đưa tay khua khua nói
“Vừa nãy em còn cáu gắt kêu la mà! Để tôi xem còn đau nhiều không”
“Em không còn đau nữa rồi… Thầy không cần quan tâm” nó cười cười nói
“Hừm… Vậy còn không mau xuống ăn cơm” anh cất giọng nghiêm nghị nói
“Dạ… Em xuống liền” nó sợ đến toát hết cả mồ hôi vội vàng ngồi dậy khỏi giường đi khập khiễng xuống lầu
Anh thấy nó như vậy liền không kiềm được cảm xúc đưa tay lên che miệng cười tủm tỉm đắc ý
Sau khi dùng xong bữa tối thì nó ngay lập tức trở về phòng nghỉ ngơi vì bây giờ nói thật trong người nó thật sự vẫn chưa hết ê ẩm
Nó vừa về đến phòng đã phi thẳng lên giường nằm lăn qua lăn lại
“Cạch”
Tiếng cửa phòng mở ra! Vẫn là bóng dáng quen thuộc đó
“Thầy… Thầy lại tính làm gì nữa vậy? Sao lại qua phòng em” nó lập tức ngồi dậy ôm chặt thân thể
“Tôi muốn ngủ ở đây đêm nay! Em yên tâm tôi sẽ không làm gì em nữa, chỉ là ngày mai tôi phải đi dự hội thảo bên Úc một tuần vì sợ em nhớ tôi trong lúc tôi đi công tác nên tôi qua ngủ cùng em” anh vừa nói vừa tiến sát lại giường
“Thầy đi công tác một tuần sao” mặt nó tỏ vẻ vui mừng hỏi
“Ừm…” anh gật đầu nhẹ rồi nằm xuống giường
“Thật không ạ??” nó hỏi lại
“Thật… Nên tối hôm nay em cho tôi ôm em ngủ đi” anh nói xong thì đưa tay kéo mạnh nó vào lòng ôm chặt
“Thầy đi có một tuần thôi ạ… Sao ít vậy” nó nằm trong lòng anh cất giọng hỏi
“Vậy mà ít nữa hả… Một tuần không được gặp em chắc tôi sẽ phát điên lên mất” anh nói xong thì càng ôm nó chặt hơn
Nó nghe xong thì tim đập loạn nhịp mặt đỏ ửng lên… Nó không biết nói gì nên đành im lặng nằm ngoan ngoãn cho anh ôm
Nữa tiếng sau
“Thầy… Em… Em… Muốn” nó ấp a ấp úng nói
“Sao em muốn gì…?” anh hỏi lại
“Em muốn….”
“Em muốn tôi sao…? Vậy được đêm nay tôi sẽ phục vụ em hết mình” giọng xảo quyệt của anh cất lên ánh mắt tà ý ngước xuống nhìn nó
“Không… Không phải…Em muốn đi vệ sinh… Em nhịn hết nỗi rồi”
Hết phần11
Thả sao nhé! Cảm ơn các nàng…
Nếu có thể cho Thùy một cmt nha…
Chương 12
“Em muốn tôi sao…! Được đêm nay tôi sẽ phục vụ cho em hết mình” giọng xảo quyệt của anh cất lên ánh mắt tà ý ngước xuống nhìn nó
“Không… Không phải… Em muốn đi vệ sinh em nhịn hết nỗi rồi” giọng nó khó chịu kiềm nén nói
“Sao??”
“Haizzz! Thầy tránh ra cho em đi không nó mà ra quần thì khổ” nó nói xong cố hết sức đạp anh ra một bên rồi chạy khập khiển vào nhà tắm
“Aaa…” anh bị nó vung chân đạp mạnh té ngã xuống giường mặt ngơ ngác chỉ biết nhìn nó
20 phút trôi qua
Anh nằm trên giường mong mòn mỏi nó mà chẳng thấy nó ra anh xót ruột ngồi dậy đi lại phòng tắm
“Cốc… Cốc”
Anh nho nhã đưa tay lên gõ cửa
“Em tính ở trong đấy luôn hả! Đi gì mà lâu vậy” anh đứng ngoại cất giọng hỏi
“…” bên trong không có một động tỉnh nào
“Nguyệt Di… Sao không trả lời tôi??” anh giọng khó chịu nói
“…” nó vẫn không lên tiếng
“Nè? Em mà không nói là tôi vào đó”
“…”
“Con bé này! Tính chọc tức mình hay sao vậy” anh lẩm bẩm nói rồi đưa tay lên mở cửa vào! Cửa nó không khóa
“Cạch”
Anh vừa bước vào thì đập ngay vào mắt anh là hình ảnh nó ngủ ngon lành trong nhà tắm! Nó gối đầu trên thành bồn tắm ngủ như chết
Anh thấy vậy không nhịn cười, thở dài bước lại chỗ nó bế ra đi ra khỏi phòng tắm
“Tôi cũng bó tay với em đấy! Trong nhà tắm mà em cũng ngủ ngon lành được nữa” anh nhìn xuống khuôn mặt ngủ say của nó nói rồi bế nó ra đặt xuống giường
[…]
Sáng hôm sau
“Tiểu thư ơi cô mau dậy ăn sáng rồi còn đi học nữa ạ” giọng một nữ người làm nhỏ nhẹ cất lên
“Hả… Ừ tôi xuống liền” nó lớ mớ nói người vặn vẹo ngồi dậy
“Dạ! Tiểu thư mau xuống nha” nữ người làm đó nói xong tính quay lưng bước đi thì nó cất giọng nói
“Khoan đã” nó nhìn xung quanh rồi nhìn nữ người làm nói
“Dạ… Tiểu thư cần gì hay sao ạ”
“Tên biến thái đâu?” giọng nó hỏi nhỏ
“Ai biến thái ạ?” mặt ngơ ngác hỏi lại
“Còn ai nữa ngoài tên nam nhân trong nhà này…”
“À, dạ vâng thiếu gia đã đi từ sớm rồi ạ”
“Đi rồi sao? Gì chứ còn không thèm chào tạm biệt mình chúng là đồ nhỏ mọn” nó mặt bí xị xuống nói nhỏ
“Tiểu thư nói gì ạ?” nữ người làm thắc mắc hỏi lại
“Không có gì….” nó thở dài nói
“Dạ, vậy tôi xin phép xuống nhà trước”
“Ừ” nó giật đầu nói, khuôn mặt thì không ngừng buồn bã
[…]
Ở trường học
“Đồ nhỏ mọn! Đi không nói chào tạm biệt” nó ngồi trong lớp lẩm bẩm
“Đồ đáng ghét”
“Này? Đầu cậu bị ấm hả, tự nhiên không học ngồi nói chuyện một mình vậy” cô bạn nó nhìn qua hỏi
“Chắc tớ bị khùng thật rồi.., rõ ràng là tớ rất ghét người ta nhưng không hiểu sao mới xa có tí xíu thôi mà đã nhớ sắp chết rồi” nó ngồi chống cằm mặt suy tư nói
“Nói gì vậy… Cậu bị thần khinh thật rồi đấy” cô bạn nó đơ ra nói
“Ừ, khi nào cậu yêu đi chắc sẽ hiểu đấy”
“Nè? Ý Cậu đang nói là tớ ế không ai thèm hốt nên mới không hiểu lòng cậu đó hả”cô bạn nó tức xì khói hét lớn ( Giờ học tự do, không có thầy cô quản)
“Ừm” nó thở dài ngục mặt xuống bạn nói
“Nè! Đồ không có lương tâm tớ sẽ giết cậu” cô bạn nó tính lao lại nó thì tiếng chuông điện thoại nó reo
“Khoan tớ có tin nhắn” nó ngước mặt dậy cầm điện thoại lên xem thì nụ cười nở lên khi thấy dòng chữ do anh giử
“Cô bé ngốc, đang nhớ tôi và ấm ức tôi khi mà đi không nói đúng không? Chỉ tại lúc sáng thấy em đang ngủ ngon nên tôi không nở lòng đánh thức em dậy đừng giận tôi… Nguyệt Di này “ANH NHỚ EM”….)’
Thả sao nhoa..!
Hết phần12
Chương 13: Nhớ
“Cô bé ngốc… Đang nhớ tôi và ấm ức tôi khi đi mà không nói đúng không? Chỉ tại lúc sáng thấy em ngủ ngon quá nên tôi không nở lòng đánh thức em dậy đừng giận tôi… Nguyệt Di này”ANH NHỚ EM” “
“Aaaa… Hihi” nó cầm chiếc điện thoại nhảy lên vì sung sướng khi đọc mấy dòng tin nhắn đấy
Cô bạn thân nó thấy nó như vậy liền đơ người ra không hiểu chuyện gì
“Này? Cậu bị thần kinh hả”
“Đúng! Tớ bị thần kinh rồi… hihi” nó vừa nói vừa cười rạng rỡ
“Cậu bị ấm đầu thật rồi đó? Vừa nãy còn thấy cậu buồn mà sao giờ nhảy như con điên vậy” cô bạn nó vừa nói vừa đưa tay lên sờ trán nó
“Không sao tớ vẫn bình thường… Là lá la” nó nói xong thì vui vẻ hát hò hớn hở thong thả đi ra khỏi lớp mặc cho cô bạn trả hiêue chuyện gì
“Haizzz… Nhìn là biết hết thuốc chữa rồi” cô bạn nó đứng thẩn người lắc đầu nói
[…]
Mấy ngày sau đó nó liên tục mong ngóng anh về từng ngày từng giờ! Đi học thì tâm trí giống như để trên mây không thể tập trung vào bất cứ chuyện nào
Ngày nào cũng vậy nó luôn ôm chặt chiếc điện thoại để chờ anh gọi hoặc nhắn tin nói nhớ nó
[…]
Và cứ thế suốt một tuần trôi qua và hôm nay là ngày cuối tuần là ngày anh đi dự hội thảo trở về
Nguyên một buổi sáng hôm đó nó sửa soạn ăn mặc trang điểm rất xinh đẹp lộng lẩy để chờ anh về
[…]
“Tiểu thư hôm nay người bị gì sao ạ?” người làm thấy nó cứ ngồi trên ghế sofa tủm tỉm cười một mình nên cất giọng hỏi
“Hả? Làm gì có tôi bình thường mà” nó nhìn lại nữ người làm nói
“Dạ vâng…”
“Hihi” nó nhìn nữ người làm cười tít mắt như kẻ ngốc
“Vậy tiểu thư ngồi nghỉ ngơi đi ạ! Tôi xin phép đi xuống bếp dọn dẹp tiếp” nữ người làm cúi đầu nói chuẩn bị bước đi thì
“Khoan?” nó đưa tay lên ra dấu hiệu
“Dạ…Có việc gì không tiểu thư?”
“Hôm nay thấy tôi thế nào?” nó đưa cặp mắt long lanh nhìn nữ người làm nói
“Dả… Dạ hôm nay Tiểu thư rất xinh đẹp ạ” nữ người làm khuôn mặt ngạc nhiên cất giọng nói
“Thật không?”
“Dạ thật? Tiểu thư rất xinh đẹp”
“Hihi… Được rồi cảm ơn cô” nó ngồi giọng hớn hở nói
Nữ người làm nghe xong cười nhẹ cúi đầu chào rồi quay lưng đi vào bếp tiếp tục công việc! Còn nó thì vẫn là tâm trạng hăng hái vui vẻ mong anh về
[…]
Nó rồi chờ nữa tiếng đồng hồ thì nghe tiếng xe anh về… Nó vội vã chạy ra cửa lớn nụ cười trên môi thì rất tươi
“Thầy…..” nói chưa kịp nói hết câu thì nụ cười dần khép lại thay vào đó là khuôn mặt khó hiểu ngạc nhiên khi nó thấy từ trong xe anh có một người phụ nữ xinh đẹp nóng bỏng bước ra
“Chào em Nguyệt Di” anh nắm tay người phụ nữ đấy bước lại phía nó nói
“Dạ” nó cúi gằm mặt xuống giọng buồn nói
“Từ nay sẽ có thêm một người ở nhà này… Có gì sau này em thay tôi chăm sóc Hạ Uyên nha… Hạ Uyên mới về nước nên còn nhiều bở ngỡ” anh cười tươi nói
“Em không giúp được gì đâu thầy” giọng buồn bã
“Không sao em gái… Chúng ta sau này sẽ từ từ tìm hiểu hòa thuận với nhau và không lâu nữa cũng sẽ là người nhà cả thôi” Hạ Uyên chạy đến chỗ nó đứng đưa tay lên ôm chặt vai nó giọng vui vẻ nói
“Người nhà cả sao?” nó ngước mặt lên nhìn hỏi
“Ùm… Là người” Hạ Uyên cười tươi nói
“Thôi em cũng mệt rồi mau vào nhà nghỉ ngơi đi Hạ Uyên? Nguyệt Di vào thôi em” anh cất giọng nói
“Được” Hạ Uyên vui vẻ đi lại ôm chặt tay anh cùng bước vào nha
Còn nó đứng lặng người không hiểu chuyện gì vừa xẩy ra, người nó mong ngóng suốt một tuần giờ trở về cùng một người phụ nữ xinh đẹp rồi còn nhờ nó chăm sóc giùm sao! Tâm trạng hiện giờ của nó nói thật rất tức giận khó chịu và rối bời
Thả sao nha…???
Hết phần13:
[Sắp Full]
Chương 14: Ghen
“Đúng thật là bực mình mà…! Tự nhiên rước đâu ra một con như bạch tuộc về nhà vậy không biết”
Nó đứng miệng ngấu nghiến ấm ức nói! Hai tay thì vò nát phía chân váy bên dưới
“Nguyệt Di? Em không vào nhà sao”anh cất giọng nói
“Còn biết quan tâm mình nữa sao?” Mặt nó hiện rõ vẻ ghen tuông nói…, xong thì bước vào nhà
Nguyên ngày hôm đó nó nằm lì trong phòng không thèm ra ngoài… Đến khi người làm lên gọi nó xuống dùng cơm thì nó mới lết xác xuống giường
[…]
Trong bữa cơm
“Ăn nhiều vào Hạ Uyên, em đừng ngại” anh cười theo kiểu lịch sự gắp đồ ăn vào chén cho Hạ Uyên
Nó nhìn mà lòng càng ấm ức tức giật hơn nữa…
“Nguyệt Di? Sao em không ăn mà ngồi dằm cơm ra vậy” anh nhìn nó hỏi
“Nuốt không trôi” nó nói cộc lốc
“Em không khỏe sao?” giọng anh quan tâm hỏi
“Không phải, người em rất khỏe”
“Vậy thì ăn nhiều vào nha… Em cũng nên giữ sức khỏe một chút” anh nói xong thì cũng gắp đồ ăn vào trong chén nó
Nó thấy anh quan tâm vậy cười nhẹ lên mặt với Hạ Uyên tỏ vẻ đắc ý
Hạ Uyên thấy vậy khuôn mặt tối đen lại tỏ ra khó chịu nhìn nó
“Phong… Em muốn ăn ngón này anh gắp cho em đi” Hạ Uyên giọng nhẹ thùy mị dịu dàng nói
“Được” anh gật đầu rồi gắp cho Hạ Uyên
“Thầy…” nó cũng cất giọng nỉ non nói
“Hửm?”
“Cá có xương em không ăn” giọng nũng nịu
“Vậy để tôi bóc xương ra cho em, cá rất tốt cho sức khỏe nên em hãy ăn nhiều vào” anh nói xong kéo đĩa cá lại bóc hết xương ra cho nó
Nó được một phen lên mặt với Hạ Uyên thêm một lần nữa, nó càng làm vậy khiến cho Hạ Uyên tức điên lên
“Phong…? Em cũng muốn ăn cá”
“Cá đây em ăn đi” anh nói xong đưa cá quá cho Hạ Uyên
“Nhưng có xương” Hạ Uyên cũng làm ỏng
“Em tự bóc được không tại anh phải bóc xương cho Nguyệt Di rồi” nói xong anh tiếp tục chăm chú bóc xương cho nó
Nó nghe xong đưa tay lên che miệng cười thầm thích thú
Hạ Uyên thấy vậy nhìn nó một cái mặt khó chịu quay xuống ăn cơm
[…]
Sau khi dùng cơm xong nó thong thả đi lên phòng còn hát tưng bừng
“Này em gái?” Hạ Uyên đi từ phía sau gọi nó lại
Nó nghe tiếng gọi nhưng vẫn tiếp tục bước đi làm ra không có chuyện gì, Hạ Uyên thấy vậy bực mình đi nhanh lên đứng trước mặt nó
“Nghe người khác gọi phải đứng lại chứ! Đó là phép lịch sự không hiểu sao”
“À… Thì ra là chị gọi tôi? Mà đã là phép lịch sự thì gọi cho tử tế vào tôi tên Nguyệt Di không phải em gái em trai của bà chị bạch tuộc đây” nó cũng vênh mặt lên nói lại
“Gì chứ? Bà chị bạch tuộc sao” Hạ Uyên tức giận nói
“Đúng, Là con bạch tuộc ỏng ẹo thấy mà ghê á! Bà chị đây không khác gì con đấy”
“Nè con nhỏ hổn láo… Mày có biết tao là ai không hả mà dám nói bằng cái giọng đấy”
“Bà chị là ai tôi không quan tâm” nó nói xong thì tiếp tục đi
“Chị mày là bạn gái cũ của thầy giáo mày đó” Hạ Uyên lên mặt nói
Nó nghe xong thì đứng im lại lòng có chút rối, nó nghỉ thầm sao chồng sắp cưới của nó lại có thể mang bạn gái cũ về nha được chứ
“Sao hả em gái… Hôm nay chị về đây là muốn dành lại anh Phong thầy giáo của em gái đó”
“Bà chị nghỉ mình có đủ tư cách dành lại chồng sắp cưới của tôi hả” nó quay mặt lại hỏi giọng điệu thách thức
“Haha… Em gái không nghe câu tình cũ không rũ cũng đến hả”
“Vậy bà chị cũng không nghe câu có mới nới cũ hả! Đã là hàng cũ thì chẳng ai muốn xài lại nữa đâu”
Hạ Uyên nghe nó nói xong thì càng tức điên lên khuôn mặt cố tỏ ra bình tĩnh cười nhẹ nói
“Vậy có muốn đấu với nhau không hả”
“Sợ gì chứ” nó nhếch mép cười nói vừa lúc đó anh cũng đang đi lên lầu, Hạ Uyên vừa thấy anh thì nhanh chân đi lại ôm chặt tay anh
“Phong… Đêm nay em tự nhiên thấy khó ngủ vì lạ chỗ anh có thể dành chút thời gian tâm sự với em không”
“Ùm! Được”
Hạ Uyên nghe xong thì sung sướng hết cả người, càng ôm tay anh chặt hơn
“Thầy ơi?” nó cất giọng buồn nói
“Nguyệt Di em sao vậy”
“Hôm qua em vừa lở xem một bộ phim kinh dị đến bây giờ em vẫn còn sợ! Đêm nay em không muốn ngủ một mình đâu thầy qua trông em ngủ được không em sợ lắm” giọng đóng kịch
“Cô bé ngốc này đã sợ phim kinh dị đến vậy mà còn dám xem nữa hả? Thôi được rồi để tôi qua trông em ngủ” anh cười nhẹ nhàng nói rồi quay qua gở tay Hạ Uyên ra nói
“Xin lỗi em anh phải qua phòng trông Nguyệt Di ngủ rồi! Em ráng ngủ đi nha hôm khác chúng ta nói chuyện” anh nói xong thì đi lại chỗ nó dẫn nó về phòng
Hạ Uyên đứng ngây người ra không nói được từ nào! Nó đang đi thì quay mặt lại lè rưỡi ra trêu Hạ Uyên
Hết phần14
Chương 15: Nịnh nọt (Ngọt)
“Lêu… Lêu” nó le rưỡi ra trêu Hạ Uyên
Hạ Uyên thấy vậy thì tức điên cả người… Nghiến răng tức giận đi về phòng
Còn nó thì vừa đi vừa tủm tỉm cười vì sung sướng đắc ý
“Nguyệt Di?”
Nó giật mình vội ngước mặt lên nhìn anh miệng thì vẫn cười rạng rỡ
“Dạ, thầy”
“Em làm sao mà nãy giờ cứ cười một mình vậy, không sao chứ?” giọng lo lắng
“Dạ không có gì… Chỉ tại em đang vui và hạnh phúc” nó cười tít mắt nói
“Hửm? Có chuyện gì sao nói tôi nghe” anh đứng lại ôm chặt nó vào lòng hỏi
Nó bị anh làm vậy thì ngượng đỏ cả mặt lên nhẹ nhàng cúi mặt xuống… Cảm giác được anh ôm gần đến mức mà nó có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh đang phả xuống mặt nó lẫn nhịp tim đang đập của anh nữa
“Sắp gả cho tôi rồi còn ngượng ngùng cái gì? Huống chi đâu phải lần đầu em được tôi ôm chúng ta còn tiến triễn xa hơn ôm nữa rồi mà” giọng khiêu khích mang dụng ý xấu xa
Nó nghe xong hai má càng đỏ hơn… Khắp người như có một dòng điện chạy ngang qua cảm giác tê dại khắp người… Nó vội đưa tay tính đẩy anh ra nhưng càng bị anh ôm chặt hơn
“Chưa trả lời câu hỏi của tôi mà? Sao lại cười” giọng trầm ấm cất lên
“À.. Ờ…Ưm… Thầy….” anh chưa nghe nó nói xong thì đã áp thẳng môi mình vào môi nó hôn nhẹ
“Trả lời nhanh không tôi lại hôn em bây giờ” anh rời môi nó cất giọng hỏi
“Em vui khi thầy trở về thôi” nó then thùng nói
“Ngốc… Ở nhà đang có một người luôn trông mong tôi về thì sao có thể tôi mà không trở về được” anh vừa nói vừa đưa tay xoa xoa đầu nó
Nó nghe xong ngước mặt lên nhìn anh cười không nói gì
“Ưm… T…h..ầ…y” anh thấy nó cười dường như không thể kiềm chế được dục vọng lại tiếp tục hôn lên môi nó nhưng lần này thì nụ hôn có vẻ sâu và dài hơn, nó kéo dài từ chỗ anh và nó đứng cho đến lúc đi vào phòng mới thôi
…
Một tuần kiềm hãm và bây giờ anh như được giải tỏa hết.. Cơ thể nó như một liều thuốc vậy ăn mãi mà vẫn không thấy chán
[…]
Sáng hôm sau
“Cơ thể lại đau nhức nữa rồi” nó nằm trên giường vặn vẹo cơ thể nói
Nó nhìn qua bên cạnh không thấy anh đâu thì ngồi dậy đi vào phòng tắm sửa soạn đồng phục để đến trường
Nó vừa đi xuống lầu thì đã nhìn thấy Hạ Uyên ngồi dính chặt vào anh trong bữa sáng, nó chỉ khơi khó chịu đi từ tốn lại
“Nguyệt Di” anh vừa thấy nó đi lại thì vội đứng lên đở nó lại vì dù sao cơ thể đau nhức này cũng là do đêm qua anh gây ra mà giờ cũng nên biết điều chăm sóc nód chứ
Nó vừa ngồi xuống thì Hạ Uyên đã lườm nó một cái rõ dài, rồi giả vờ vui vẻ chào nó
“Chào em bé cưng”
Nó nghe từ “Bé cưng” mà muốn buồn nôn nhưng cũng phải nén lại
Nó nhìn qua Hạ Uyên cười lại theo kiểu kiêu ngạo ra vẻ tự đại vì bây giờ nó vẫn cao thế hơn Hạ Uyên vì được anh quan tâm
“Phong?” Hạ Uyên gọi
“Hửm”
“Lát nữa có thể chở em đến trung tâm thương mại được không, em cần đi mua đồ”
“Được”
“Thầy em cũng muốn đi chung xe với thầy nữa” nó nhanh miệng nói
“Điều đó thì tất nhiên rồi, để tôi đưa em đến trường học ” anh vui vẻ nói rồi còn xoa xoa đầu nói rất ân cần âu yếm
Hết phần15: