Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38: Cuộc vui sóng gió (1)
Em có thể suy nghĩ lại. Nếu em sợ thì có thể từ bây giờ nghỉ việc
Chỉ có Nikây mới đưa ra mức lương cao thế này, nếu không làm ở đây thì sẽ không kịp đủ số tiền cha mẹ đề ra, Tịnh Kỳ thở một hơi dài, cầm bút quyết đoán kí tên lên hợp đồng:
- Anh không cần khiêu khích tôi.
Tịnh Kỳ ngồi vào bàn làm việc của mình mắt lại nhìn vào hợp đồng vừa kí, có phải đã kí vào một bản hợp đồng ma quỷ rồi không?
Xế chiều, Trạch Hải và Tịnh Kỳ cùng nhau về tới nhà đã gặp chú chó husky chạy ra lau tới Tịnh Kỳ:
- Đúng là đại ca thông minh, dễ thương nhất. Vào trong thôi!- Tịnh Kỳ xoa đầu husky
- Phản thật rồi!- Trạch Hải liền đi nhanh
Tịnh Kỳ phía sau chỉ biết cười và cùng Đại Ca đi vào. Bước vào đã thấy bà của Trạch Hải đang ngồi trong phòng khách xem iPad, Tịnh Kỳ chỉ ép nép phía sau, khẽ lên tiếng:
- Chào phu nhân cố chủ tịch
Bà lão thấy Tịnh Kỳ đôi mắt sáng rỡ, liền kéo ngồi xuống ghế:
- Cháu mà kêu ta như thế, là ta giận cháu luôn, cứ kêu ta là bà.
Tịnh Kỳ vuốt vuốt đôi tay nhăn nheo bị thời gian mài mòn của bà:
- Dạ cháu hiểu rồi. Bà đừng giận cháu nha!
- Sao không giận được, đùi gà rán của ta đâu?
- À... à chiều nay cháu có ghé qua mà quán không có mở cửa, lần khác cháu mua cho bà.
- Như thế còn được. Cháu đến đây rồi thì tối nay ở lại đây ăn cơm đi
- Do...
- Cô ấy ở đây- Trạch Hải lên tiếng
Bà của Trạch Hải liền cười:
- Vậy thì tốt quá rồi, lên tắm rửa rồi xuống ăn con, Vũ Đình nó đang nấu đó.
Gương mặt Tịnh Kỳ sượng lại:
- Vũ Đình sao? Cô ấy đến lúc nào? Có cần phụ không?
- Không sao, Vũ Đình với cô Loan còn có Hạo Minh đang làm ở dưới, ba người là đủ rồi con cứ việc tắm rửa sạch sẽ rồi xuống ăn.
- Dạ, cháu lên phòng- Giọng Tịnh Kỳ trầm lắng
Tịnh Kỳ đứng dậy đi lên phòng, Trạch Hải ngồi xuống kế bên bà:
- Sau bà xuống máy bay rồi mà không điện cho con? Bà đi như thế rất nguy hiểm có biết không? Mai mắn hôm nay có Tịnh Kỳ gặp bà nếu...
- Được rồi, cháu lo cho bản thân mình trước đi
Nói xong bà lão cũng rời đi, Trạch Hải cũng lẵng lặng đi lên phòng. Tịnh Kỳ bước ra khỏi phòng với bộ đồ đơn giản với chiếc áo thun tay lỡ màu vàng nhạt cùng với quần thun đen thoải mái kết hợp mái tóc được buộc đuôi ngựa tạo ra cảm giác rất giản dị mà lại rất thu hút.
Bên dưới lầu đã rất náo nhiệt, ồn ào, tiếng nói cười rộn rã, Tịnh Kỳ đi xuống thì thấy Vũ Hứa, Tân Vĩ, Tuấn Hào, Giang Đông, Việt Bân, Lãng Khải, Trạch Hải, cùng với bà đang ngồi bên dưới. Tịnh Kỳ vừa đến gần thì một âm thanh đồng loạt vang lên:
- Chào chị dâu!
Bà liền phát tay ra hiệu cho Tịnh Kỳ ngồi kế.
- Các cậu đừng gọi lung tung nữa- Tịnh Kỳ ngồi xuống kế bà
- Đúng rồi, sao có thể gọi bừa bãi như thế chứ!- Giọng của Hoàng Phong
Mọi người đều nhìn ra cửa thì thấy Hoàng Phong, Ái Liên cùng Nhật Quân đi vào. Ái Liên liền đến ngồi bên cạnh và ôm tay bà:
- Bà đi du lịch một lần lâu như thế mới về cháu nhớ bà quá đi.
- Con bé này càng ngày càng lớn rồi
- Lần này đúng là bà đi hơi lâu rồi đó, không ai đãi cháu ăn hết- Nhật Quân lên tiếng
- Thôi thôi hai đứa đừng có hùa nhau nói ta như thế, nếu không đi chơi sẽ không có quà đâu đó- Bà của Trạch Hải nói
Mọi người bắt đầu ồn ào lên, Tịnh Kỳ ngồi bên cạnh cũng không nói gì, đúng là quá náo nhiệt rồi. Một lát sau, Vũ Đình đi ra:
- Đồ ăn xong rồi mọi người.
Tất cả đều kéo nhau xuống phòng ăn, một bàn tròn lớn đủ loại món ăn bày trí đẹp mắt trên bàn. Bà của Trạch Hải ngồi xuống:
- Vũ Đình ngồi xuống kế bà. Các con cũng ngồi xuống đi.
Ai cũng tìm được chỗ ngồi cho mình, Tịnh Kỳ vẫn loay hoay, thì có một bàn tay ấm nắm lấy tay kéo Tịnh Kỳ:
- Ngồi xuống đi người tình tin đồn- Hoàng Phong nói
Tịnh Kỳ nhìn thì thấy ai cũng ổn định vị trí của mình, Tịnh Kỳ cũng ngồi xuống cạnh Hoàng Phong, thì lại bắt gặp được ánh mắt của Trạch Hải đang nhìn chằm chằm, Tịnh Kỳ liền đưa mắt sang chỗ khác.
Tất cả đều ngồi vào chỗ, Vũ Đình ngồi bên phải của bà còn bên trái là Trạch Hải đến Giang Đông, Tân Vĩ, Lãng Khải, Vũ Hứa, Ái Liên, Hoàng Phong, Tịnh Kỳ tiếp là Nhật Quân, Tuấn Hào, Việt Bân, Hạo Minh là đến Vũ Đình.
- Món chị Vũ Đình làm số một, rất ngon nha!- Tân Vĩ nói vừa đưa tay hình like
- Đã ăn bao nhiêu lần mà lần nào cũng nhịn y như thế- Giang Đông lên tiếng
- Cũng nhờ dì Loan với Hạo Minh giúp đỡ, chứ một mình thì sao làm ra được- Vũ Đình nói
Bà gấp thức ăn cho Vũ Đình:
- Lúc nào cũng không thừa nhận khả năng của mình
- Bà đừng có tăng bốc cháu nữa- Vũ Đình gấp thức ăn cho bà
- Trạch Hải cháu thấy món ăn như thế nào?- Bà nhìn qua Trạch Hải
Trạch Hải nhìn qua một lượt món ăn trên bàn:
- Món ăn rất dinh dưỡng, rất hợp lý bồi dưỡng sức khỏe
- Tại hôm nay biết bà tăng huyết áp nên em mới nấu những món này. Tính ra phải nói một tiếng cảm ơn Tịnh Kỳ- Vũ Đình tươi cười
- Tôi chỉ giúp bà thôi, cô không cần cảm ơn tôi- Tịnh Kỳ liền đáp
Bàn ăn mọi người lại bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện với nhau, Hoàng Phong đẩy tay Tịnh Kỳ:
- Cô ở đây sao?- Vừa nói vừa gấp thức ăn cho Tịnh Kỳ
Tịnh Kỳ cũng không để ý quay qua Hoàng Phong:
- Rồi sao? Nhờ anh mà tôi được lên báo với tin xấu như thế!
- Có phải thích lắm không?- Hoàng Phong miệng tươi cười
Tịnh Kỳ gượng cười:
- Rất phiền, mà tôi cũng chẳng để tâm.
- Hai người nói chuyện vui vẻ, thân thiết như thế đừng nói tin trên báo về Tịnh Kỳ và Hoàng Phong sáng nay có khi nào là thật- Vũ Đình lên tiếng
- Thật thì sao? Không thật thì sao? Liên quan gì Vũ Đình đây- Tịnh Kỳ liền đáp
Tịnh Kỳ lại chạm phải ánh mắt sắc bén của Trạch Hải lần này thì anh đưa mắt đi hướng khác
- Đùa thôi, đùa thôi không cần căng thẳng- Vũ Đình khẽ cười
- Tôi cũng chỉ đùa thôi- Tịnh Kỳ đáp
Hạo Minh liền lên tiếng nói sang việc khác:
- Vũ Hứa, chiều nay sao có vẻ không được vui?
- Bản hợp đồng sáng nay nói, em đã không làm được- Vũ Hứa đáp
Vừa nghe Vũ Hứa nói Tịnh Kỳ liền cúi mặt, chuyện này đang theo đúng đường mà có vẻ khiến Vũ Hứa rất buồn
- Nói ra đúng là tức- Ái Liên khó chịu
- Thôi được rồi, chuyện đã qua, sẽ có hướng giải quyết. Cháu trai đáng yêu của ta đừng buồn nữa. Chút nữa ta sẽ cho mấy đứa chơi trò chơi để nhận quà- Bà lên tiếng
Bàn ăn lại bắt đầu náo nhiệt, Tịnh Kỳ đưa mắt nhìn Trạch Hải, đây đúng là không khí của gia đình. Sau khi đồ ăn được dọn dẹp, bà cùng Vũ Đình, Hạo Minh đi lấy đồ, sau một thời gian, thì họ đem ra rất nhiều đồ, trên tay bà thì cầm theo một cái hộp. Trước mặt mọi người giờ thì có một cái ly và chính giữa bàn là một chai rượu:
- Trò chơi này rất đơn giản, trong cái hộp có những mảnh giấy ghi yêu cầu, ai làm được thì nhận quà còn không thì uống một ly. Khuyến cáo uống ít thôi, mỗi đứa một ly làm nóng trước đi- Bà nói
- Bà cứ dạy hư chúng cháu- Việt Bân nói
- Thích mà còn giả vờ- Tuấn Hào liền đáp
Trong ly đều có rượu hết, mọi người cùng nâng ly, uống hết một lần.
- Đây Vũ Đình chơi trước đi- Bà đưa cái hộp cho Vũ Đình
Vũ Đình đưa tay vào trong bốc ra được một tấm giấy:
- Nhìn thẳng vào mắt người bên trái 30 giây
Chỉ có Nikây mới đưa ra mức lương cao thế này, nếu không làm ở đây thì sẽ không kịp đủ số tiền cha mẹ đề ra, Tịnh Kỳ thở một hơi dài, cầm bút quyết đoán kí tên lên hợp đồng:
- Anh không cần khiêu khích tôi.
Tịnh Kỳ ngồi vào bàn làm việc của mình mắt lại nhìn vào hợp đồng vừa kí, có phải đã kí vào một bản hợp đồng ma quỷ rồi không?
Xế chiều, Trạch Hải và Tịnh Kỳ cùng nhau về tới nhà đã gặp chú chó husky chạy ra lau tới Tịnh Kỳ:
- Đúng là đại ca thông minh, dễ thương nhất. Vào trong thôi!- Tịnh Kỳ xoa đầu husky
- Phản thật rồi!- Trạch Hải liền đi nhanh
Tịnh Kỳ phía sau chỉ biết cười và cùng Đại Ca đi vào. Bước vào đã thấy bà của Trạch Hải đang ngồi trong phòng khách xem iPad, Tịnh Kỳ chỉ ép nép phía sau, khẽ lên tiếng:
- Chào phu nhân cố chủ tịch
Bà lão thấy Tịnh Kỳ đôi mắt sáng rỡ, liền kéo ngồi xuống ghế:
- Cháu mà kêu ta như thế, là ta giận cháu luôn, cứ kêu ta là bà.
Tịnh Kỳ vuốt vuốt đôi tay nhăn nheo bị thời gian mài mòn của bà:
- Dạ cháu hiểu rồi. Bà đừng giận cháu nha!
- Sao không giận được, đùi gà rán của ta đâu?
- À... à chiều nay cháu có ghé qua mà quán không có mở cửa, lần khác cháu mua cho bà.
- Như thế còn được. Cháu đến đây rồi thì tối nay ở lại đây ăn cơm đi
- Do...
- Cô ấy ở đây- Trạch Hải lên tiếng
Bà của Trạch Hải liền cười:
- Vậy thì tốt quá rồi, lên tắm rửa rồi xuống ăn con, Vũ Đình nó đang nấu đó.
Gương mặt Tịnh Kỳ sượng lại:
- Vũ Đình sao? Cô ấy đến lúc nào? Có cần phụ không?
- Không sao, Vũ Đình với cô Loan còn có Hạo Minh đang làm ở dưới, ba người là đủ rồi con cứ việc tắm rửa sạch sẽ rồi xuống ăn.
- Dạ, cháu lên phòng- Giọng Tịnh Kỳ trầm lắng
Tịnh Kỳ đứng dậy đi lên phòng, Trạch Hải ngồi xuống kế bên bà:
- Sau bà xuống máy bay rồi mà không điện cho con? Bà đi như thế rất nguy hiểm có biết không? Mai mắn hôm nay có Tịnh Kỳ gặp bà nếu...
- Được rồi, cháu lo cho bản thân mình trước đi
Nói xong bà lão cũng rời đi, Trạch Hải cũng lẵng lặng đi lên phòng. Tịnh Kỳ bước ra khỏi phòng với bộ đồ đơn giản với chiếc áo thun tay lỡ màu vàng nhạt cùng với quần thun đen thoải mái kết hợp mái tóc được buộc đuôi ngựa tạo ra cảm giác rất giản dị mà lại rất thu hút.
Bên dưới lầu đã rất náo nhiệt, ồn ào, tiếng nói cười rộn rã, Tịnh Kỳ đi xuống thì thấy Vũ Hứa, Tân Vĩ, Tuấn Hào, Giang Đông, Việt Bân, Lãng Khải, Trạch Hải, cùng với bà đang ngồi bên dưới. Tịnh Kỳ vừa đến gần thì một âm thanh đồng loạt vang lên:
- Chào chị dâu!
Bà liền phát tay ra hiệu cho Tịnh Kỳ ngồi kế.
- Các cậu đừng gọi lung tung nữa- Tịnh Kỳ ngồi xuống kế bà
- Đúng rồi, sao có thể gọi bừa bãi như thế chứ!- Giọng của Hoàng Phong
Mọi người đều nhìn ra cửa thì thấy Hoàng Phong, Ái Liên cùng Nhật Quân đi vào. Ái Liên liền đến ngồi bên cạnh và ôm tay bà:
- Bà đi du lịch một lần lâu như thế mới về cháu nhớ bà quá đi.
- Con bé này càng ngày càng lớn rồi
- Lần này đúng là bà đi hơi lâu rồi đó, không ai đãi cháu ăn hết- Nhật Quân lên tiếng
- Thôi thôi hai đứa đừng có hùa nhau nói ta như thế, nếu không đi chơi sẽ không có quà đâu đó- Bà của Trạch Hải nói
Mọi người bắt đầu ồn ào lên, Tịnh Kỳ ngồi bên cạnh cũng không nói gì, đúng là quá náo nhiệt rồi. Một lát sau, Vũ Đình đi ra:
- Đồ ăn xong rồi mọi người.
Tất cả đều kéo nhau xuống phòng ăn, một bàn tròn lớn đủ loại món ăn bày trí đẹp mắt trên bàn. Bà của Trạch Hải ngồi xuống:
- Vũ Đình ngồi xuống kế bà. Các con cũng ngồi xuống đi.
Ai cũng tìm được chỗ ngồi cho mình, Tịnh Kỳ vẫn loay hoay, thì có một bàn tay ấm nắm lấy tay kéo Tịnh Kỳ:
- Ngồi xuống đi người tình tin đồn- Hoàng Phong nói
Tịnh Kỳ nhìn thì thấy ai cũng ổn định vị trí của mình, Tịnh Kỳ cũng ngồi xuống cạnh Hoàng Phong, thì lại bắt gặp được ánh mắt của Trạch Hải đang nhìn chằm chằm, Tịnh Kỳ liền đưa mắt sang chỗ khác.
Tất cả đều ngồi vào chỗ, Vũ Đình ngồi bên phải của bà còn bên trái là Trạch Hải đến Giang Đông, Tân Vĩ, Lãng Khải, Vũ Hứa, Ái Liên, Hoàng Phong, Tịnh Kỳ tiếp là Nhật Quân, Tuấn Hào, Việt Bân, Hạo Minh là đến Vũ Đình.
- Món chị Vũ Đình làm số một, rất ngon nha!- Tân Vĩ nói vừa đưa tay hình like
- Đã ăn bao nhiêu lần mà lần nào cũng nhịn y như thế- Giang Đông lên tiếng
- Cũng nhờ dì Loan với Hạo Minh giúp đỡ, chứ một mình thì sao làm ra được- Vũ Đình nói
Bà gấp thức ăn cho Vũ Đình:
- Lúc nào cũng không thừa nhận khả năng của mình
- Bà đừng có tăng bốc cháu nữa- Vũ Đình gấp thức ăn cho bà
- Trạch Hải cháu thấy món ăn như thế nào?- Bà nhìn qua Trạch Hải
Trạch Hải nhìn qua một lượt món ăn trên bàn:
- Món ăn rất dinh dưỡng, rất hợp lý bồi dưỡng sức khỏe
- Tại hôm nay biết bà tăng huyết áp nên em mới nấu những món này. Tính ra phải nói một tiếng cảm ơn Tịnh Kỳ- Vũ Đình tươi cười
- Tôi chỉ giúp bà thôi, cô không cần cảm ơn tôi- Tịnh Kỳ liền đáp
Bàn ăn mọi người lại bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện với nhau, Hoàng Phong đẩy tay Tịnh Kỳ:
- Cô ở đây sao?- Vừa nói vừa gấp thức ăn cho Tịnh Kỳ
Tịnh Kỳ cũng không để ý quay qua Hoàng Phong:
- Rồi sao? Nhờ anh mà tôi được lên báo với tin xấu như thế!
- Có phải thích lắm không?- Hoàng Phong miệng tươi cười
Tịnh Kỳ gượng cười:
- Rất phiền, mà tôi cũng chẳng để tâm.
- Hai người nói chuyện vui vẻ, thân thiết như thế đừng nói tin trên báo về Tịnh Kỳ và Hoàng Phong sáng nay có khi nào là thật- Vũ Đình lên tiếng
- Thật thì sao? Không thật thì sao? Liên quan gì Vũ Đình đây- Tịnh Kỳ liền đáp
Tịnh Kỳ lại chạm phải ánh mắt sắc bén của Trạch Hải lần này thì anh đưa mắt đi hướng khác
- Đùa thôi, đùa thôi không cần căng thẳng- Vũ Đình khẽ cười
- Tôi cũng chỉ đùa thôi- Tịnh Kỳ đáp
Hạo Minh liền lên tiếng nói sang việc khác:
- Vũ Hứa, chiều nay sao có vẻ không được vui?
- Bản hợp đồng sáng nay nói, em đã không làm được- Vũ Hứa đáp
Vừa nghe Vũ Hứa nói Tịnh Kỳ liền cúi mặt, chuyện này đang theo đúng đường mà có vẻ khiến Vũ Hứa rất buồn
- Nói ra đúng là tức- Ái Liên khó chịu
- Thôi được rồi, chuyện đã qua, sẽ có hướng giải quyết. Cháu trai đáng yêu của ta đừng buồn nữa. Chút nữa ta sẽ cho mấy đứa chơi trò chơi để nhận quà- Bà lên tiếng
Bàn ăn lại bắt đầu náo nhiệt, Tịnh Kỳ đưa mắt nhìn Trạch Hải, đây đúng là không khí của gia đình. Sau khi đồ ăn được dọn dẹp, bà cùng Vũ Đình, Hạo Minh đi lấy đồ, sau một thời gian, thì họ đem ra rất nhiều đồ, trên tay bà thì cầm theo một cái hộp. Trước mặt mọi người giờ thì có một cái ly và chính giữa bàn là một chai rượu:
- Trò chơi này rất đơn giản, trong cái hộp có những mảnh giấy ghi yêu cầu, ai làm được thì nhận quà còn không thì uống một ly. Khuyến cáo uống ít thôi, mỗi đứa một ly làm nóng trước đi- Bà nói
- Bà cứ dạy hư chúng cháu- Việt Bân nói
- Thích mà còn giả vờ- Tuấn Hào liền đáp
Trong ly đều có rượu hết, mọi người cùng nâng ly, uống hết một lần.
- Đây Vũ Đình chơi trước đi- Bà đưa cái hộp cho Vũ Đình
Vũ Đình đưa tay vào trong bốc ra được một tấm giấy:
- Nhìn thẳng vào mắt người bên trái 30 giây