Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47: Đi cùng Hoàng Phong
Tịnh Kỳ liền vào xe ngồi, vừa láy xe vừa cười gương mặt rất vui vẻ nhớ lại lúc Tuyết Mẫn vào tố cáo với Trạch Hải và chuyện sau đó
" - Cô có thể không làm nhưng làm thì không được hối hận.
Tuyết Mẫn nắm chặt tay lại:
- Được, tôi làm.
- Vậy mời cô ra ngoài, tôi còn có việc bàn với chủ tịch.
Tuyết Mẫn cười rồi quay người đi ra. Tịnh Kỳ nhìn qua Trạch Hải:
- Tôi thấy Duy Nhã dường như không tin tôi. Nếu đã làm nội gián được đến chức như bây giờ thì chắc chắn không phải đơn giản
- Em muốn làm gì?
- Có thể tôi suy nghĩ nhiều nhưng cứ chuẩn bị trước đi. Cũng gắn một cái camera mini trong phòng, tôi nghĩ cô ta cũng có thể vào đây trộm, tôi sẽ để bản dự án giả trong đây. Cứ làm theo kế hoạch ban đầu đi, nếu có gì thì cũng đã có phòng bị. Hôm đó anh cũng phải phối hợp đó
- Em muốn tôi ra khỏi phòng đúng không?
- Đúng rồi, tôi cho anh một lí do vào hôm đó để ra khỏi phòng một cách hợp lý nhất.
- Được cứ nghe em đi"
Trạch Hải phớt tay trước mặt Tịnh Kỳ:
- Được rồi, làm rất tốt hôm nay sẽ có thưởng.
- Anh mà thưởng cho tôi được gì chứ?
- Thân thể này
Xe tự nhiên lạng choạng, Tịnh Kỳ ngượng ngùng nói:
- Anh nghiêm túc đi
- Không phải em phấn khích đến rung tay rồi sao? Còn ngại ngùng
Tịnh Kỳ im lặng, chủ tịch Ngụy, anh lúc nào mà không đúng, nói nữa cũng không lại cái miệng của anh, và dần tăng tốc độ xe lên:
- Em đúng là nên làm tay đua chứ không phải là trợ lý
Hai người ăn xong về tới tập đoàn thì thấy Tuyết Mẫn đã chờ trước cửa phòng chủ tịch, thấy được anh thì liền bước đến chỗ Trạch Hải:
- Trạch Hải, sao rồi?
- Tất cả đều rất tốt
Trạch Hải mở cửa đi vào, Tịnh Kỳ theo sau thì bị Tuyết Mẫn kéo lại:
- Cô muốn sao?- Tịnh Kỳ lên tiếng
- Trẻ tuổi mà tài giỏi lắm, mọi chuyện tôi không bỏ qua dễ dàng vậy đâu.
Tuyết Mẫn nói xong thì bỏ đi, Tịnh Kỳ cũng chẳng để tâm đi vào trong, đến chỗ Trạch Hải:
- Tuần sau, anh có đi học quân sự không?
- Giống em
- Hử? Giống tôi gì chứ?
- Em đi thì tôi đi, em không đi thì tôi cũng không.
- Vậy thì đi đi. Không đúng, tôi đi hay không là chuyện của tôi liên quan gì anh?
- Chiều nay, tôi cho em nghĩ có lương về đi
Chỉ biết ngồi nhìn máy tính không thèm trả lời mình, đúng là phách lối, Tịnh Kỳ không biểu cảm liền cầm đồ đi ra tới cửa thì bị Trạch Hải kêu lại:
- Em về đưa... Đại... Ca... đi spa
- Cái tên hay thế mà nói gượng gạo quá. Tôi biết rồi, chắc chắn sẽ là một Đại Ca đẹp trai
Tịnh Kỳ vừa bước ra khỏi phòng thì vui mừng hớn hở:
- Về nhà thôi!
Tịnh Kỳ về tới nhà thì gặp Đại Ca chạy tới:
- Ngoan, ngoan, chiều nay sẽ đưa cưng đi spa nha!- Tịnh Kỳ xoa xoa đầu chú chó
Tịnh Kỳ đi lên phòng, chú chó cũng theo sau. Mấy người trong nhà thì thầm với nhau:
- Con bé mà làm cô chủ chúng ta thì tốt biết mấy
- Con bé Tịnh Kỳ này rất dễ gần, dễ thương đó
- Cả con chó khó chịu này cũng rất thích con bé
- Nó còn chịu cái tên của Tịnh Kỳ đặt nữa.
Tịnh Kỳ vào phòng tắm rửa, lên giường nằm thì thấy đồ ăn vặt vẫn còn:
- Bận quá không có thời gian ăn. Thôi đi ngủ chút.
Đại Ca cũng nằm kế giường, cứ thế một chủ một chó dần ngủ thiếp đi.
Hình ảnh Đại Ca đi trên đường đang được Tịnh Kỳ dẫn đi, rất vui:
- Lâu lắm rồi mới thỏa mái như thế!
Tịnh Kỳ tung tăng đi trên lề đường, dưới đường xe cộ tấp nập qua lại đông đúc, nhộn nhịp.
- Đưa cưng đi spa cũng sẵn đi dạo luôn. Đúng là nhất cử lưỡng tiện, chị biết có một spa rất tốt tuy hơi xa nhưng không sao chúng ta coi như đi tản bộ, thư giãn gân cốt
- Gâu
Tịnh Kỳ cười cười:
- Không biết cưng có phải chó ngoài hành tinh không nữa sao mà thông minh quá, nói một lần là nhớ.
Tịnh Kỳ và Đại Ca đi đến trước spa thì gặp một người nữ bước ra:
- Chào, quý khách hiện spa chúng tôi đang đóng cửa khoảng một tiếng sau hãy quay lại.
- Được, tôi biết rồi
Tịnh Kỳ qua đầu đi ra, nhìn vào Đại Ca rồi nhìn ra đường xá:
- Một tiếng này đi đâu đây?
Một chiếc xe hơi màu vàng quen thuộc chạy tới trước mặt Tịnh Kỳ, Hoàng Phong bước xuống xe:
- Không biết đi đâu thì lên xe
- Đi đâu?
- Đi dạo trung tâm thương mại
Tịnh Kỳ nhìn xuống Đại Ca:
- Đi không?
- Gâu gâu
Tịnh Kỳ hướng lại Hoàng Phong:
- Nó không muốn rồi
Hoàng Phong vào xe lục tìm đồ rồi lấy ra một cây xúc xích, bước lại Đại Ca:
- Lên xe thì có nó- Hoàng Phong mở cửa xe sau
Đại Ca liền gậm lấy cây xúc xích rồi nhảy vào xe, Tịnh Kỳ bật cười:
- Đồ chó ham ăn.
Hoàng Phong mở cửa phía trước ra:
- Vào đi
Tịnh Kỳ ngồi vào ghế phụ, Hoàng Phong cũng vào trong, xe bắt đầu chạy nhanh rời đi.
- Chúc mừng- Hoàng Phong lên tiếng
- Chuyện gì?
- Hợp tác được với Kiô
- Anh không quan tâm đến tập đoàn nhà mình sao?
- Tôi trước giờ chẳng để tâm đến chuyện ở tập đoàn. Cũng không muốn giúp ông ấy
- Nên anh mới tạo ra nhiều tin đồn xấu với không thích học hành hay quậy phá
- Em nói không hề sai. Ông ta trước khi cưới mẹ tôi đã có người phụ nữ khác bên ngoài sau đó lại bỏ bà ấy đến với người đàn bà đó khiến mẹ tôi uất ức mà qua đời, tôi rất hận ông ta nên trước giờ đều trái ý với ông
Tịnh Kỳ trầm tư nhìn qua Hoàng Phong, theo nhiều thông tin thì người anh lớn là Thuần Khang và Thuần Ái Liên là con của mẹ kế anh ta, người phụ nữ anh ta nói chắc là mẹ kế rồi. Thiên hạ nghĩ Hoàng Phong sống trong nhung lụa nhưng đâu ai biết cuộc đời đau khổ này
- Làm như thế thì đã là gì. Nếu tôi thì sẽ cố gắng để ông ta trọng dụng, để ông ta tin tưởng hết mức tới đó mới ra đòn chí mạng. Đây mới là sát thương mạnh.
Anh là người có tài đừng chỉ vì ông ta mà hủy hoại cuộc đời mình, Tịnh Kỳ khẽ cười, Hoàng Phong đáp:
- Đúng là diệu kế, tới nơi rồi.
Xe dừng lại hai xuống xe, Tịnh Kỳ dắt theo Đại Ca cứ thế hai người một chó đã đi dạo khắp nơi trong trung tâm thương mại rất vui, trên môi Tịnh Kỳ luôn nở nụ cười rạng rỡ, đi hết chỗ này đến chỗ khác. Có hai người đi lại chỗ Tịnh Kỳ:
- Chào em chúng tôi có thể chụp em và bạn cún này một tấm hình được không?- Một cô gái mang cái máy ảnh
- Chụp một hai tấm thôi! Chúng tôi sẽ tặng cho bạn một bảng tên thú cưng, sẽ cho bạn một tấm hình làm kỉ niệm- Người nam tiếp lời
- Tốt quá, được thôi.
Họ bắt đầu chụp hình cho Tịnh Kỳ và Đại Ca, sau đó đã đưa ra tấm hình bảng tên cho họ:
- Cảm ơn! - Người nam nói
- Đúng rồi hai bạn có phải người yêu không? Chúng tôi cũng có thể chụp cho hai bạn một tấm. Tôi muốn chụp để có thêm kinh nghiệm- Người nữ nói
- À... chúng tôi không phải...
- Cô không thấy người ta nhiệt tình như thế, chụp hình còn cho ảnh còn cho bảng tên thú cưng giúp đỡ chút đi- Hoàng Phong nói
- Cũng được- Tịnh Kỳ nheo mày nhìn Hoàng Phong
Hai người đứng gần lại chụp hình, người nữ nói:
- Gần lại chút
Hoàng Phong nhít nhít qua bên Tịnh Kỳ:
- Hai người tình cảm chút đi
Hoàng Phong liền khoác vai Tịnh Kỳ
- Được rồi, đẹp lắm
Hai người chụp xong thì đã có ảnh, Hoàng Phong liền lấy tấm ảnh đó:
- Cảm ơn hai người nhiều
Hai người cũng rời đi, Hoàng Phong nói:
- Để tôi in thêm một tấm cho cô
- Không cần anh cứ giữ đi tôi có tấm hình với Đại Ca là được rồi.
" - Cô có thể không làm nhưng làm thì không được hối hận.
Tuyết Mẫn nắm chặt tay lại:
- Được, tôi làm.
- Vậy mời cô ra ngoài, tôi còn có việc bàn với chủ tịch.
Tuyết Mẫn cười rồi quay người đi ra. Tịnh Kỳ nhìn qua Trạch Hải:
- Tôi thấy Duy Nhã dường như không tin tôi. Nếu đã làm nội gián được đến chức như bây giờ thì chắc chắn không phải đơn giản
- Em muốn làm gì?
- Có thể tôi suy nghĩ nhiều nhưng cứ chuẩn bị trước đi. Cũng gắn một cái camera mini trong phòng, tôi nghĩ cô ta cũng có thể vào đây trộm, tôi sẽ để bản dự án giả trong đây. Cứ làm theo kế hoạch ban đầu đi, nếu có gì thì cũng đã có phòng bị. Hôm đó anh cũng phải phối hợp đó
- Em muốn tôi ra khỏi phòng đúng không?
- Đúng rồi, tôi cho anh một lí do vào hôm đó để ra khỏi phòng một cách hợp lý nhất.
- Được cứ nghe em đi"
Trạch Hải phớt tay trước mặt Tịnh Kỳ:
- Được rồi, làm rất tốt hôm nay sẽ có thưởng.
- Anh mà thưởng cho tôi được gì chứ?
- Thân thể này
Xe tự nhiên lạng choạng, Tịnh Kỳ ngượng ngùng nói:
- Anh nghiêm túc đi
- Không phải em phấn khích đến rung tay rồi sao? Còn ngại ngùng
Tịnh Kỳ im lặng, chủ tịch Ngụy, anh lúc nào mà không đúng, nói nữa cũng không lại cái miệng của anh, và dần tăng tốc độ xe lên:
- Em đúng là nên làm tay đua chứ không phải là trợ lý
Hai người ăn xong về tới tập đoàn thì thấy Tuyết Mẫn đã chờ trước cửa phòng chủ tịch, thấy được anh thì liền bước đến chỗ Trạch Hải:
- Trạch Hải, sao rồi?
- Tất cả đều rất tốt
Trạch Hải mở cửa đi vào, Tịnh Kỳ theo sau thì bị Tuyết Mẫn kéo lại:
- Cô muốn sao?- Tịnh Kỳ lên tiếng
- Trẻ tuổi mà tài giỏi lắm, mọi chuyện tôi không bỏ qua dễ dàng vậy đâu.
Tuyết Mẫn nói xong thì bỏ đi, Tịnh Kỳ cũng chẳng để tâm đi vào trong, đến chỗ Trạch Hải:
- Tuần sau, anh có đi học quân sự không?
- Giống em
- Hử? Giống tôi gì chứ?
- Em đi thì tôi đi, em không đi thì tôi cũng không.
- Vậy thì đi đi. Không đúng, tôi đi hay không là chuyện của tôi liên quan gì anh?
- Chiều nay, tôi cho em nghĩ có lương về đi
Chỉ biết ngồi nhìn máy tính không thèm trả lời mình, đúng là phách lối, Tịnh Kỳ không biểu cảm liền cầm đồ đi ra tới cửa thì bị Trạch Hải kêu lại:
- Em về đưa... Đại... Ca... đi spa
- Cái tên hay thế mà nói gượng gạo quá. Tôi biết rồi, chắc chắn sẽ là một Đại Ca đẹp trai
Tịnh Kỳ vừa bước ra khỏi phòng thì vui mừng hớn hở:
- Về nhà thôi!
Tịnh Kỳ về tới nhà thì gặp Đại Ca chạy tới:
- Ngoan, ngoan, chiều nay sẽ đưa cưng đi spa nha!- Tịnh Kỳ xoa xoa đầu chú chó
Tịnh Kỳ đi lên phòng, chú chó cũng theo sau. Mấy người trong nhà thì thầm với nhau:
- Con bé mà làm cô chủ chúng ta thì tốt biết mấy
- Con bé Tịnh Kỳ này rất dễ gần, dễ thương đó
- Cả con chó khó chịu này cũng rất thích con bé
- Nó còn chịu cái tên của Tịnh Kỳ đặt nữa.
Tịnh Kỳ vào phòng tắm rửa, lên giường nằm thì thấy đồ ăn vặt vẫn còn:
- Bận quá không có thời gian ăn. Thôi đi ngủ chút.
Đại Ca cũng nằm kế giường, cứ thế một chủ một chó dần ngủ thiếp đi.
Hình ảnh Đại Ca đi trên đường đang được Tịnh Kỳ dẫn đi, rất vui:
- Lâu lắm rồi mới thỏa mái như thế!
Tịnh Kỳ tung tăng đi trên lề đường, dưới đường xe cộ tấp nập qua lại đông đúc, nhộn nhịp.
- Đưa cưng đi spa cũng sẵn đi dạo luôn. Đúng là nhất cử lưỡng tiện, chị biết có một spa rất tốt tuy hơi xa nhưng không sao chúng ta coi như đi tản bộ, thư giãn gân cốt
- Gâu
Tịnh Kỳ cười cười:
- Không biết cưng có phải chó ngoài hành tinh không nữa sao mà thông minh quá, nói một lần là nhớ.
Tịnh Kỳ và Đại Ca đi đến trước spa thì gặp một người nữ bước ra:
- Chào, quý khách hiện spa chúng tôi đang đóng cửa khoảng một tiếng sau hãy quay lại.
- Được, tôi biết rồi
Tịnh Kỳ qua đầu đi ra, nhìn vào Đại Ca rồi nhìn ra đường xá:
- Một tiếng này đi đâu đây?
Một chiếc xe hơi màu vàng quen thuộc chạy tới trước mặt Tịnh Kỳ, Hoàng Phong bước xuống xe:
- Không biết đi đâu thì lên xe
- Đi đâu?
- Đi dạo trung tâm thương mại
Tịnh Kỳ nhìn xuống Đại Ca:
- Đi không?
- Gâu gâu
Tịnh Kỳ hướng lại Hoàng Phong:
- Nó không muốn rồi
Hoàng Phong vào xe lục tìm đồ rồi lấy ra một cây xúc xích, bước lại Đại Ca:
- Lên xe thì có nó- Hoàng Phong mở cửa xe sau
Đại Ca liền gậm lấy cây xúc xích rồi nhảy vào xe, Tịnh Kỳ bật cười:
- Đồ chó ham ăn.
Hoàng Phong mở cửa phía trước ra:
- Vào đi
Tịnh Kỳ ngồi vào ghế phụ, Hoàng Phong cũng vào trong, xe bắt đầu chạy nhanh rời đi.
- Chúc mừng- Hoàng Phong lên tiếng
- Chuyện gì?
- Hợp tác được với Kiô
- Anh không quan tâm đến tập đoàn nhà mình sao?
- Tôi trước giờ chẳng để tâm đến chuyện ở tập đoàn. Cũng không muốn giúp ông ấy
- Nên anh mới tạo ra nhiều tin đồn xấu với không thích học hành hay quậy phá
- Em nói không hề sai. Ông ta trước khi cưới mẹ tôi đã có người phụ nữ khác bên ngoài sau đó lại bỏ bà ấy đến với người đàn bà đó khiến mẹ tôi uất ức mà qua đời, tôi rất hận ông ta nên trước giờ đều trái ý với ông
Tịnh Kỳ trầm tư nhìn qua Hoàng Phong, theo nhiều thông tin thì người anh lớn là Thuần Khang và Thuần Ái Liên là con của mẹ kế anh ta, người phụ nữ anh ta nói chắc là mẹ kế rồi. Thiên hạ nghĩ Hoàng Phong sống trong nhung lụa nhưng đâu ai biết cuộc đời đau khổ này
- Làm như thế thì đã là gì. Nếu tôi thì sẽ cố gắng để ông ta trọng dụng, để ông ta tin tưởng hết mức tới đó mới ra đòn chí mạng. Đây mới là sát thương mạnh.
Anh là người có tài đừng chỉ vì ông ta mà hủy hoại cuộc đời mình, Tịnh Kỳ khẽ cười, Hoàng Phong đáp:
- Đúng là diệu kế, tới nơi rồi.
Xe dừng lại hai xuống xe, Tịnh Kỳ dắt theo Đại Ca cứ thế hai người một chó đã đi dạo khắp nơi trong trung tâm thương mại rất vui, trên môi Tịnh Kỳ luôn nở nụ cười rạng rỡ, đi hết chỗ này đến chỗ khác. Có hai người đi lại chỗ Tịnh Kỳ:
- Chào em chúng tôi có thể chụp em và bạn cún này một tấm hình được không?- Một cô gái mang cái máy ảnh
- Chụp một hai tấm thôi! Chúng tôi sẽ tặng cho bạn một bảng tên thú cưng, sẽ cho bạn một tấm hình làm kỉ niệm- Người nam tiếp lời
- Tốt quá, được thôi.
Họ bắt đầu chụp hình cho Tịnh Kỳ và Đại Ca, sau đó đã đưa ra tấm hình bảng tên cho họ:
- Cảm ơn! - Người nam nói
- Đúng rồi hai bạn có phải người yêu không? Chúng tôi cũng có thể chụp cho hai bạn một tấm. Tôi muốn chụp để có thêm kinh nghiệm- Người nữ nói
- À... chúng tôi không phải...
- Cô không thấy người ta nhiệt tình như thế, chụp hình còn cho ảnh còn cho bảng tên thú cưng giúp đỡ chút đi- Hoàng Phong nói
- Cũng được- Tịnh Kỳ nheo mày nhìn Hoàng Phong
Hai người đứng gần lại chụp hình, người nữ nói:
- Gần lại chút
Hoàng Phong nhít nhít qua bên Tịnh Kỳ:
- Hai người tình cảm chút đi
Hoàng Phong liền khoác vai Tịnh Kỳ
- Được rồi, đẹp lắm
Hai người chụp xong thì đã có ảnh, Hoàng Phong liền lấy tấm ảnh đó:
- Cảm ơn hai người nhiều
Hai người cũng rời đi, Hoàng Phong nói:
- Để tôi in thêm một tấm cho cô
- Không cần anh cứ giữ đi tôi có tấm hình với Đại Ca là được rồi.