Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 734
Edit: Ngọc Hân
Sau khi cười xong Lăng Mạt Mạt mới giơ giấy chứng nhận lên nói với Lý Tình Thâm: “Đây là ai đưa cho anh vậy! Không ngờ là giấy chứng nhận xử nam!”
Giọng Lý Tình Thâm nghe rất điềm đạm độ lượng, “Tần Thánh.”
Lăng Mạt Mạt “Phốc” bật cười, ngay sau đó lật giấy chứng nhận ra cắn ngón tay nhìn chữ rồng bay phượng múa của Tần Thánh ở phía trên, ngày XX tháng XX Năm X X đặc biệt phát giấy chứng nhận này chứng minh anh Lý Tình Thâm vẫn còn là xử nam!
Lăng Mạt Mạt nhìn thời gian thì là phát vào hai năm trước!
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt lập tức sáng lên nghiêng đầu ghé sát vào bên tai Lý Tình Thâm, còn chưa nói gì khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ lên trước, làm ra vẻ thần bí thấp giọng dò hỏi: “Lúc ở Hoàng Cung không phải là lần đầu tiên của anh chứ?”
Lý Tình Thâm lười biếng nghiêng đầu nhìn Lăng Mạt Mạt cười nói: “Chẳng lẽ anh không phải là lần đầu tiên sao?”
Lăng Mạt Mạt dường như không tin, vẻ mặt nghi ngờ: “Thật ư?”
Lý Tình Thâm gật đầu một cái, vẻ mặt nghiêm túc: “Mạt Mạt, anh không lừa gạt em, loại chuyện đó đối với người đàn ông khác mà nói chẳng qua là giải phóng thân thể nhưng với anh mà nói là chướng ngại tâm lý.”
Lăng Mạt Mạt trợn mắt há miệng.
Cô chỉ cảm thấy khoảng thời gian không chênh lệch bao nhiêu nên thuận miệng dò hỏi, nhưng không nghĩ tới chân tướng sự việc thế mà lại đúng như vậy!
Lý Tình Thâm 26 tuổi anh trở về nước, làm cùng cô là lần đầu tiên, trời ạ nói cách khác trước 26 tuổi anh vẫn trong trạng thái cấm dục!
Lăng Mạt Mạt cảm thấy đây là chuyện quả thật không thể nào tin, không thể tưởng tượng nổi!
Người đàn ông xuất sắc giống như Lý Tình Thâm, cô không tin không có người con gái nào ôm ấp yêu thương, rốt cuộc anh làm thế nào chịu đựng nổi?
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt thoáng rung động, cô cảm thấy cô thật sự gặp được một người đàn ông tốt nhất trên đời này, không chỉ xuất thân rất tốt, năng lực rất tốt còn thủ thân như ngọc, giữ mình trong sạch. Trong thời buổi cởi mở như thế này người đàn ông như vậy, hơn nữa lại còn là người đàn ông hoàn mỹ xuất sắc thế, thật sự là tuyệt chủng rồi!
Nghĩ tới tất cả mọi người không ôm bất cứ hi vọng nào sẽ được như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác cô Lăng Mạt Mạt lại gặp được!
Lăng Mạt Mạt lập tức vươn tay ôm chặt Lý Tình Thâm, đáy lòng có chút áy náy, nghĩ tới thời gian trước mình lại ôm suy nghĩ dùng quy tắc ngầm tới Hoàng Cung. Cũng may người trong quy tắc ngầm là anh, nếu không phải người đàn ông có trình độ cao như vậy sao cô có thể trèo lên cao được?
Lăng Mạt Mạt nghĩ, trởi cao để cô mất đi một Lục Niệm Ca, lại cho cô một Lý Tình Thâm.
Dù sao ông trời cũng đã thiên vị cô.
Cũng may, cũng may ban đầu cô không vì tình yêu nhất thời xúc động xảy ra chuyện gì đó với Lục Niệm Ca.
Cũng may, cũng may bất kể quá khứ như thế nào cô vẫn luôn giao mình hoàn mỹ nhất cho anh, giống như anh, anh giữ lại cho cô một anh hoàn hảo nhất!
Lăng Mạt Mạt nghĩ, cuộc đời này đẹp nhất chính là tình yêu, đừng so đo nhiều làm gì!
Lăng Mạt Mạt chỉ im hơi lặng tiếng ôm Lý Tình Thâm, hồi lâu sau sắc trời ngoài cửa sổ tối dần xuống cô mới nhẹ nhàng từ trong ngực anh nâng đầu lên, nhoẻn miệng cười với anh nói: “Không bằng tối nay ở lại chỗ này của em ăn cơm nhé?”
Sau khi cười xong Lăng Mạt Mạt mới giơ giấy chứng nhận lên nói với Lý Tình Thâm: “Đây là ai đưa cho anh vậy! Không ngờ là giấy chứng nhận xử nam!”
Giọng Lý Tình Thâm nghe rất điềm đạm độ lượng, “Tần Thánh.”
Lăng Mạt Mạt “Phốc” bật cười, ngay sau đó lật giấy chứng nhận ra cắn ngón tay nhìn chữ rồng bay phượng múa của Tần Thánh ở phía trên, ngày XX tháng XX Năm X X đặc biệt phát giấy chứng nhận này chứng minh anh Lý Tình Thâm vẫn còn là xử nam!
Lăng Mạt Mạt nhìn thời gian thì là phát vào hai năm trước!
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt lập tức sáng lên nghiêng đầu ghé sát vào bên tai Lý Tình Thâm, còn chưa nói gì khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ lên trước, làm ra vẻ thần bí thấp giọng dò hỏi: “Lúc ở Hoàng Cung không phải là lần đầu tiên của anh chứ?”
Lý Tình Thâm lười biếng nghiêng đầu nhìn Lăng Mạt Mạt cười nói: “Chẳng lẽ anh không phải là lần đầu tiên sao?”
Lăng Mạt Mạt dường như không tin, vẻ mặt nghi ngờ: “Thật ư?”
Lý Tình Thâm gật đầu một cái, vẻ mặt nghiêm túc: “Mạt Mạt, anh không lừa gạt em, loại chuyện đó đối với người đàn ông khác mà nói chẳng qua là giải phóng thân thể nhưng với anh mà nói là chướng ngại tâm lý.”
Lăng Mạt Mạt trợn mắt há miệng.
Cô chỉ cảm thấy khoảng thời gian không chênh lệch bao nhiêu nên thuận miệng dò hỏi, nhưng không nghĩ tới chân tướng sự việc thế mà lại đúng như vậy!
Lý Tình Thâm 26 tuổi anh trở về nước, làm cùng cô là lần đầu tiên, trời ạ nói cách khác trước 26 tuổi anh vẫn trong trạng thái cấm dục!
Lăng Mạt Mạt cảm thấy đây là chuyện quả thật không thể nào tin, không thể tưởng tượng nổi!
Người đàn ông xuất sắc giống như Lý Tình Thâm, cô không tin không có người con gái nào ôm ấp yêu thương, rốt cuộc anh làm thế nào chịu đựng nổi?
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt thoáng rung động, cô cảm thấy cô thật sự gặp được một người đàn ông tốt nhất trên đời này, không chỉ xuất thân rất tốt, năng lực rất tốt còn thủ thân như ngọc, giữ mình trong sạch. Trong thời buổi cởi mở như thế này người đàn ông như vậy, hơn nữa lại còn là người đàn ông hoàn mỹ xuất sắc thế, thật sự là tuyệt chủng rồi!
Nghĩ tới tất cả mọi người không ôm bất cứ hi vọng nào sẽ được như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác cô Lăng Mạt Mạt lại gặp được!
Lăng Mạt Mạt lập tức vươn tay ôm chặt Lý Tình Thâm, đáy lòng có chút áy náy, nghĩ tới thời gian trước mình lại ôm suy nghĩ dùng quy tắc ngầm tới Hoàng Cung. Cũng may người trong quy tắc ngầm là anh, nếu không phải người đàn ông có trình độ cao như vậy sao cô có thể trèo lên cao được?
Lăng Mạt Mạt nghĩ, trởi cao để cô mất đi một Lục Niệm Ca, lại cho cô một Lý Tình Thâm.
Dù sao ông trời cũng đã thiên vị cô.
Cũng may, cũng may ban đầu cô không vì tình yêu nhất thời xúc động xảy ra chuyện gì đó với Lục Niệm Ca.
Cũng may, cũng may bất kể quá khứ như thế nào cô vẫn luôn giao mình hoàn mỹ nhất cho anh, giống như anh, anh giữ lại cho cô một anh hoàn hảo nhất!
Lăng Mạt Mạt nghĩ, cuộc đời này đẹp nhất chính là tình yêu, đừng so đo nhiều làm gì!
Lăng Mạt Mạt chỉ im hơi lặng tiếng ôm Lý Tình Thâm, hồi lâu sau sắc trời ngoài cửa sổ tối dần xuống cô mới nhẹ nhàng từ trong ngực anh nâng đầu lên, nhoẻn miệng cười với anh nói: “Không bằng tối nay ở lại chỗ này của em ăn cơm nhé?”