Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Trong mắt Dương Nguyệt tràn đầy sao nhỏ.
- Thăng Tiên Lệnh là tốt, nhưng bằng vào thực lực của mình tiến vào Huyền Cơ Môn, trở thành Chân truyền đệ tử chẳng phải là tốt hôn nữa hay sao, bởi vì cái gọi là bảo kiếm từ trong ma luyện mà ra, hoa mai hương chuốc khổ hàn mà đến, không có trải qua tôi luyện mà đơn giản có được là không đáng tin cậy, cũng tỷ như tu vi của mình, không phải mình khổ tu có được, căn cơ bất ổn, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, về sau muốn đạt được thành tựu rất cao cũng càng thêm khó khăn.
- Đệ đệ, nhìn không ra, ngươi còn có thể nói ra lời nói có triết lý như vậy, đi làm học giả cũng có thể a.
Dương Nguyệt nghe xong Dương Lỗi nói, không khỏi mở trừng hai mắt, nhìn xem hắn nói ra.
Dương Lỗi:
- ...
- Bất quá, lời nói tuy nói như thế, nhưng nếu đạt được Thăng Tiên Lệnh mà nói, có thể một bước lên trời, có lão sư tốt nhất, tài nguyên tốt nhất, võ kỹ tốt nhất, bí tịch tốt nhất, vũ khí tốt nhất,.... Như vậy so với người bình thường có một khởi điểm cao, tương lai có thể đi xa hơn, quan trọng nhất là, ngươi có thể an toàn phát triển hơn người khác.
Dương Nguyệt lại nói.
- Nhị tỷ, ta xem tỷ vẫn là quên ý nghĩ này đi, Thăng Tiên Lệnh chỉ có một cái, cho dù Dương gia chúng ta đạt được, chỉ sợ cũng không tới phiên tỷ.
Dương Lỗi thấy nàng như vậy, không khỏi nói.
- Ngươi nói cũng đúng, Thăng Tiên Lệnh này còn không biết nhà ai có thể có được, coi như là Dương gia ta đạt được, cũng không có khả năng cho ta dùng.
Nghĩ tới đây, Dương Nguyệt thở dài, nhưng sau đó lại có chút cao hứng nói:
- Bất quá đệ đệ, ngươi còn có cơ hội ah, nếu như ngươi cầm xuống thứ nhất gia tộc Đại tỷ thí lần này, mà Thăng Tiên Lệnh lại bị Dương gia chúng ta cầm xuống mà nói, Thăng Tiên Lệnh rất có thể sẽ giao cho ngươi?
- Giao cho ta?
Dương Lỗi lắc đầu, loại chuyện này như thế nào cũng không có khả năng phát sinh.
- Ta nói không đúng sao.
- Không có khả năng.
- Như thế nào không có khả năng, nếu như đệ đệ ngươi cầm đến thứ nhất gia tộc Đại tỷ thí mà nói, không để cho ngươi thì cho ai?
Dương Nguyệt nói.
Dương Lỗi nhìn bộ dáng nàng như vậy, ngữ khí như vậy, không khỏi cười cười nói:
- Nhị tỷ, nếu như ta thực nhận được Thăng Tiên Lệnh mà nói, ta sẽ giao cho tỷ, như thế nào?
- Thật sự, cái này... cái này...
Nhưng Dương Nguyệt vẫn là lắc đầu:
- Không được, ta không được, đệ đệ ngươi có nó sẽ tốt hơn ta rất nhiều.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Nhị tỷ, vẫn là không nên nghĩ tới Thăng Tiên Lệnh kia nữa, nói cũng chỉ là vô ích, đúng rồi, Nhị tỷ, ta có thứ tốt muốn cho tỷ.
- Vật gì tốt, lại thần bí như vậy, chẳng lẽ là ngươi đã luyện chế Kim Cương phù cùng Đại Địa Hộ Thân Phù thành công rồi hả?
- Không phải.
Dương Lỗi lắc đầu, sau đó lấy ra một cái bình sứ, đúng là Địa Nguyên đan:
- Ngươi nhìn xem sẽ biết.
- Đây là, cái này... Đây là Địa Nguyên đan, Địa Nguyên đan thập thành? Đệ đệ, ngươi... ngươi luyện chế thành công rồi?
Dương Nguyệt trừng to mắt, đây chính là Địa Nguyên đan thập thành, đã có đan dược này, mình đột phá tuyệt đối không có vấn đề rồi. Nhưng sau đó Dương Nguyệt càng đẩy Địa Nguyên đan vào trong tay Dương Lỗi.
Dương Lỗi sửng sốt một chút, có chút không rõ ràng cho lắm:
- Nhị tỷ, ngươi đây là ý gì, Địa Nguyên đan này là ta cố ý chuẩn bị cho tỷ mà.
- Ta dùng nó, như vậy ngươi thì sao? Ngươi hiện tại vừa vặn phải đột phá, nếu có Địa Nguyên đan mà nói, đối với tu luyện của ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn.
Dương Nguyệt nhìn hắn nói ra.
- Ta...
Dương Lỗi cười cười, nhìn nàng nói:
- Nhị tỷ, chẳng lẽ ngươi không có cảm giác đến sao? Ta đã đột phá.
- Ngươi đột phá? Thật sự đột phá? Ta không có cảm giác được, ngươi rõ ràng vẫn là Vũ Sư cấp hai mà.
Dương Nguyệt nói.
Lúc này Dương Lỗi mới nhớ tới mình đeo Liễm Tức Giới Chỉ, Dương Nguyệt căn bản không có khả năng xem ra tu vi của mình, trước kia mình đem khí tức điều chỉnh đến Vũ Sư cấp hai, như thế Dương Nguyệt mới nhìn xem tu vi của mình vẫn là Vũ Sư cấp hai. Kỳ thật mình đã tiến nhập Vũ Sư tứ giai rồi.
Sau khi phóng xuất ra khí thế của mình, Dương Nguyệt kinh ngạc nhìn Dương Lỗi.
- Vũ Sư trung kỳ?
- Đúng vậy, lúc này Nhị tỷ ngươi tin tưởng ta đi à nha, hiện tại tu vi của ta là Vũ Sư tứ giai, đã tiến vào Vũ Sư trung kỳ rồi.
Dương Lỗi vừa cười vừa nói.
- Vậy được rồi, Địa Nguyên đan này ta sẽ thu, cám ơn ngươi, đệ đệ.
Dương Nguyệt cảm kích nhìn Dương Lỗi, sau đó thu Địa Nguyên đan vào.
- Nhị tỷ, trên tay ngươi đeo chính là Trữ Vật Giới Chỉ a?
- Ân, như thế nào đệ đệ, ngươi muốn, vậy thì cho ngươi.
Dương Nguyệt nghe xong, không chút nghĩ ngợi liền lấy nó xuống, đưa cho Dương Lỗi.
- Không cần, ta không cần.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Ta chỉ là muốn hỏi một chút, không gian Trữ Vật Giới Chỉ của tỷ tỷ là bao nhiêu mà thôi.
- Ba lập phương, một vạn hai ngàn lượng Hoàng Kim mới có thể lấy tới, rất đắt.
Dương Nguyệt nói:
- Đệ đệ ngươi thu lại đi, không có Trữ Vật Giới Chỉ rất bất tiện đấy.
- Ngươi xem đây là cái gì?
Dương Lỗi trực tiếp lấy ra mấy cái Trữ Vật Giới Chỉ tự mình luyện chế.
Dương Nguyệt lập tức mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin nổi nói:
- Đây là. . . Đây là Trữ Vật Giới Chỉ? Tại sao đệ đệ ngươi có thể có nhiều như vậy?
Dương Lỗi cười nói:
- Đây là ta luyện chế ra, bất quá đáng tiếc ta hiện tại tu vị quá yếu, chỉ có thể luyện chế ra cái dạng này, tốt nhất cũng mới năm lập phương mà thôi.
Dương Nguyệt nghe vậy đột nhiên ôm lấy Dương Lỗi hôn trên mặt hắn một cái:
- Đệ đệ ngươi thật sự là lợi hại, rõ ràng còn có thể luyện chế Không gian giới chỉ.
Dương Lỗi sửng sốt một chút, sờ lên khuôn mặt của mình bị hôn, sau đó nhìn nàng nói:
- Tỷ tỷ, Không gian giới chỉ này có năm lập phương, ngươi thử xem đi, nếu như có thể mà nói, vậy thì thay đổi.
- Ân.
Dương Nguyệt nhẹ gật đầu, cầm lấy chiếc nhẫn năm lập phương kia thử thử, sắc mặt vui mừng nói:
- Chiếc nhẫn này so với cái của ta còn muốn tốt hơn nhiều, cám ơn ngươi, đệ đệ.
- Dùng được là tốt rồi.
Đối với Trữ Vật Giới Chỉ mình luyện chế đạt được khẳng định, Dương Lỗi vẫn là rất cao hứng:
- Bất quá, Nhị tỷ, chuyện này ngươi cũng ngàn vạn lần chớ nói ra ngoài, là bí mật giữa hai chúng ta, được không nào?
- Ân, bí mật giữa chúng ta.
Dương Nguyệt tuy không biết vì cái gì Dương Lỗi không muốn mình nói ra sự tình luyện khí, nhưng vẫn gật đầu, đệ đệ này của mình quá ưu tú, không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng là bỗng nhiên nổi tiếng, phế vật, ai nói hắn là phế vật mới chính là phế vật, một Vũ Sư tứ giai mười sáu tuổi, một thiên tài luyện đan chế phù mười sáu tuổi, hơn nữa còn là một Luyện Khí Sư, thiên tài như vậy rõ ràng bị người nói thành phế vật? Nói ra ai sẽ tin tưởng chứ?