Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-111
Chương 111: Làm sô cô la cho tôi
Chương 111: Làm sô cô la cho tôi
Tôi bỗng nhiên bối rối, ngơ ngác nhìn Tiết Xán.
Thấy dáng vẻ ngu sỉ của tôi, Tiết Xán đột nhiên thở dài.
"Được rồi. Tôi cảnh cáo em, đừng khiêu khích sự kiên nhẫn của tôi thêm nữa”
Sau khi bỏ lại những lời này, hắn bỗng nhiên đứng bật dậy và đi vào trong phòng tắm.
Chẳng mấy chốc tôi đã nghe thấy tiếng rào rào tảm rửa vang lên từ phòng tắm.
Còn tôi thì co quắp trên ghế sô pha, vỗ về trái tim đang kinh hoàng của bản thân.
Kỳ nghỉ ăn mừng trên đảo M kết thúc rất nhanh. Trước khi đi, tôi đã ngờ cậy Tiết Xán một việc.
Về linh hồn của Lý Thiên Họa.
Tiết Xán nói với tôi, hôm đó Lý Thiên Họa bị Giao Nhân đánh bị thương, nhưng cô ta cũng không bị hồn bay phách tán.
Tuy rằng Lý Thiên Họa là lệ quý, nhưng suy cho cùng cũng là người đáng thương, tôi không đành lòng bèn nhờ Tiết Xán triệu hồi linh hồn của cô ấy lên.
"Lý Thiên Họa đã giết mấy mạng người, tuy đều là ké cực kỷ hung ác, nhưng dù sao cũng là nghiệp chướng” Tiết Xán nói cho tôi biết: "Nếu cô ta muốn đi đầu thai chuyển kiếp, cần phải có người liên tục cầu phúc cho cô ta, mới có thể rửa Sạch tội ác."
Tiết Xán phong ấn linh hồn của Lý Thiên Họa bên trong một hòn đá. Tôi bèn mang nó tới chỗ Lưu Tử Hạo.
Sau khi Lý Thiên Họa biến mất, Lưu Tử Hạo đã lấy lại được tinh thần, vừa nhìn thấy tôi, vẻ mặt anh ta cảm kích như muốn nói điều gì. Nhưng tôi mặc kệ, chọi thẳng viên đá cuội vào mặt anh ta.
"Đây là linh hồn của Lý Thiên Họa, nếu không muốn cô ta lại tìm tới đòi giết anh lần nữa, thì hãy tìm một ngôi miếu nhang khói nghi ngút mà thờ phụng cô ta cho tốt, ngày ngày thắp hương cầu phúc cho cô ta” Tôi lạnh lùng nói: “Tội lỗi của anh thì tự mình gánh vác đi"
Sau khi bỏ lại những lời này, tôi chẳng thèm để ý liếc nhìn Lưu Tử Hạo đang hoảng hồn thêm một cái, mà quay đầu bỏ đi luôn.
Ngày đầu tiên đi làm sau khi trở về từ đảo M, tôi đang vội vã xử lý mấy chuyện vặt vãnh thì Tiết Xán bỗng nhiên gọi tôi tới trước bàn làm việc.
"An Tố, tôi đã suy nghĩ kỹ về chuyện này, em học chuyên ngành quảng cáo, làm trợ lý cho tôi dường như chẳng liên quan gì tới chuyên ngành của em” Hản vừa xem tài liệu vừa thản nhiên nói.
Tôi thật sự muốn chửi con mẹ nó, giờ anh mới phát hiện ra hả, nhưng lại không có can đảm, chỉ dám hỏi hản: "Vậy nên anh sẽ ném tôi xuống phòng quảng cáo sao?”
Tiết Xán ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái: “Không được, tôi không thể để em rời khỏi tâm mắt của mình”
Tôi không biết phải nói gì.
Tuy đêm pháo hoa hôm đó, Tiết Xán đã từng nói những lời dịu dàng ấm áp, hản cũng thật sự tuân thủ lời hứa, không tiếp tục chạm vào tôi. Nhưng thường ngày, hắn vẫn bá đạo như trước, ví dụ như trên chuyến bay lúc quay về, tôi hay liếc nhìn anh chàng đẹp trai ngồi kế bên, thế là bị hản cốc mấy cái lên trán ngay tắp lự.
Thật sự là một quý mâu thuẫn.
"Vậy nên?”
*Em vẫn là thư ký chủ tịch trên danh nghĩa, nhưng tôi sẽ cho em làm một số công việc liên quan tới quảng cáo” Tiết Xán thản nhiên đáp: “Em chưa có kinh nghiệm, tôi có thể sắp xếp cho em làm trợ lý của một nhà thiết kế quảng cáo, em có yêu thích nhà thiết kế quảng cáo nào không?"
Mắt tôi lập tức sáng ngời.
"Farley!" Tôi gần như buột miệng.
Tiết Xán hơi sững sờ một chút.
"Chính là người dạo trước đã thiết kế quảng cáo sô cô la cho chúng ta à?"
Đầu tôi gật như băm tỏi.
Nhà thiết kế quảng cáo mà tôi sùng bái nhất, không ai khác chính là Farley.
Chỉ vón vẹn hai năm ra mắt, anh ra đã trở thành nhân tố mới hot nhất trong ngành quảng cáo, không chỉ một hơi giành hầu hết các giải thưởng thiết kế trong và ngoài nước, mà anh †a còn thực hiện quảng cáo cho các thương hiệu quốc tế khủng như LV, Dior.
Những quảng cáo do Farley thiết kế luôn mang dấu ấn riêng của anh ta, không rập khuôn theo lối mòn, lại còn có thể đón
Chương 111: Làm sô cô la cho tôi
Tôi bỗng nhiên bối rối, ngơ ngác nhìn Tiết Xán.
Thấy dáng vẻ ngu sỉ của tôi, Tiết Xán đột nhiên thở dài.
"Được rồi. Tôi cảnh cáo em, đừng khiêu khích sự kiên nhẫn của tôi thêm nữa”
Sau khi bỏ lại những lời này, hắn bỗng nhiên đứng bật dậy và đi vào trong phòng tắm.
Chẳng mấy chốc tôi đã nghe thấy tiếng rào rào tảm rửa vang lên từ phòng tắm.
Còn tôi thì co quắp trên ghế sô pha, vỗ về trái tim đang kinh hoàng của bản thân.
Kỳ nghỉ ăn mừng trên đảo M kết thúc rất nhanh. Trước khi đi, tôi đã ngờ cậy Tiết Xán một việc.
Về linh hồn của Lý Thiên Họa.
Tiết Xán nói với tôi, hôm đó Lý Thiên Họa bị Giao Nhân đánh bị thương, nhưng cô ta cũng không bị hồn bay phách tán.
Tuy rằng Lý Thiên Họa là lệ quý, nhưng suy cho cùng cũng là người đáng thương, tôi không đành lòng bèn nhờ Tiết Xán triệu hồi linh hồn của cô ấy lên.
"Lý Thiên Họa đã giết mấy mạng người, tuy đều là ké cực kỷ hung ác, nhưng dù sao cũng là nghiệp chướng” Tiết Xán nói cho tôi biết: "Nếu cô ta muốn đi đầu thai chuyển kiếp, cần phải có người liên tục cầu phúc cho cô ta, mới có thể rửa Sạch tội ác."
Tiết Xán phong ấn linh hồn của Lý Thiên Họa bên trong một hòn đá. Tôi bèn mang nó tới chỗ Lưu Tử Hạo.
Sau khi Lý Thiên Họa biến mất, Lưu Tử Hạo đã lấy lại được tinh thần, vừa nhìn thấy tôi, vẻ mặt anh ta cảm kích như muốn nói điều gì. Nhưng tôi mặc kệ, chọi thẳng viên đá cuội vào mặt anh ta.
"Đây là linh hồn của Lý Thiên Họa, nếu không muốn cô ta lại tìm tới đòi giết anh lần nữa, thì hãy tìm một ngôi miếu nhang khói nghi ngút mà thờ phụng cô ta cho tốt, ngày ngày thắp hương cầu phúc cho cô ta” Tôi lạnh lùng nói: “Tội lỗi của anh thì tự mình gánh vác đi"
Sau khi bỏ lại những lời này, tôi chẳng thèm để ý liếc nhìn Lưu Tử Hạo đang hoảng hồn thêm một cái, mà quay đầu bỏ đi luôn.
Ngày đầu tiên đi làm sau khi trở về từ đảo M, tôi đang vội vã xử lý mấy chuyện vặt vãnh thì Tiết Xán bỗng nhiên gọi tôi tới trước bàn làm việc.
"An Tố, tôi đã suy nghĩ kỹ về chuyện này, em học chuyên ngành quảng cáo, làm trợ lý cho tôi dường như chẳng liên quan gì tới chuyên ngành của em” Hản vừa xem tài liệu vừa thản nhiên nói.
Tôi thật sự muốn chửi con mẹ nó, giờ anh mới phát hiện ra hả, nhưng lại không có can đảm, chỉ dám hỏi hản: "Vậy nên anh sẽ ném tôi xuống phòng quảng cáo sao?”
Tiết Xán ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái: “Không được, tôi không thể để em rời khỏi tâm mắt của mình”
Tôi không biết phải nói gì.
Tuy đêm pháo hoa hôm đó, Tiết Xán đã từng nói những lời dịu dàng ấm áp, hản cũng thật sự tuân thủ lời hứa, không tiếp tục chạm vào tôi. Nhưng thường ngày, hắn vẫn bá đạo như trước, ví dụ như trên chuyến bay lúc quay về, tôi hay liếc nhìn anh chàng đẹp trai ngồi kế bên, thế là bị hản cốc mấy cái lên trán ngay tắp lự.
Thật sự là một quý mâu thuẫn.
"Vậy nên?”
*Em vẫn là thư ký chủ tịch trên danh nghĩa, nhưng tôi sẽ cho em làm một số công việc liên quan tới quảng cáo” Tiết Xán thản nhiên đáp: “Em chưa có kinh nghiệm, tôi có thể sắp xếp cho em làm trợ lý của một nhà thiết kế quảng cáo, em có yêu thích nhà thiết kế quảng cáo nào không?"
Mắt tôi lập tức sáng ngời.
"Farley!" Tôi gần như buột miệng.
Tiết Xán hơi sững sờ một chút.
"Chính là người dạo trước đã thiết kế quảng cáo sô cô la cho chúng ta à?"
Đầu tôi gật như băm tỏi.
Nhà thiết kế quảng cáo mà tôi sùng bái nhất, không ai khác chính là Farley.
Chỉ vón vẹn hai năm ra mắt, anh ra đã trở thành nhân tố mới hot nhất trong ngành quảng cáo, không chỉ một hơi giành hầu hết các giải thưởng thiết kế trong và ngoài nước, mà anh †a còn thực hiện quảng cáo cho các thương hiệu quốc tế khủng như LV, Dior.
Những quảng cáo do Farley thiết kế luôn mang dấu ấn riêng của anh ta, không rập khuôn theo lối mòn, lại còn có thể đón