Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-22
Chương 22: Nàng cho ta lợi ích gì ?
Chương 22: Nàng cho ta lợi ích gì ?
Tôi bỗng chốc xấu hổ.
Thành thật mà nói, tôi thật sự có chết cũng không muốn câu xin tên hồn ma cợt nhả này, nhưng trại trẻ mồ côi này quả thật rất quan trọng với tôi, chưa kể nhiều đứa trẻ vô tội như vậy, tôi làm sao có thể thấy chết không cứu được?
Nghĩ đến đây, tôi nhìn Tiết Xán với vẻ mặt chân thành và nói: “Tôi thật sự không xua đuổi tà ma được, nên Tiết Xán à, anh có thể ra tay giúp tôi một lần được không?”
Tiết Xán từ trên cao nghiêng người xuống và liếc nhìn tôi một cái: “Có lợi gì?”
“Cái gì?”
“Ta làm như vậy, có ích lợi gì?” Tiết Xán đưa tay nhấc cằm của tôi, thấp giọng nói: “Nhà họ Tiết tìm ta giúp đỡ đều có ích lợi, còn nàng thì sao? Nàng có thể cho ta lợi ích gì?"
Tôi sững sờ.
Tôi thật sự không biết mình có thể cho Tiết Xán ích lợi gì. Hắn là một hồn ma, có thể thiếu cái gì chứ?
“Anh muốn cái gì?” Tôi kiên trì nói tiếp: “Chỉ cần không quá đáng, tôi sẽ gắng hết sức thỏa mãn anh”
Tiết Xán nhướn mày trái lên nói: “Không quá đáng sao? Yêu câu này trái lại sẽ làm khó nàng đó.
Tôi bỗng chốc nghẹn lời, vừa muốn mở miệng nói thì Tiết Xán đã đột ngột cúi người xuống.
Thấy gương mặt tuấn tú trước mắt đột nhiên phóng to, tôi giật mình nhảy dựng lên, cảnh giác muốn lùi vê phía sau.
Nhưng không ngờ cánh tay dài của Tiết Xán đã trực tiếp bao quanh và giữ chặt lấy eo tôi, khiến cho tôi không thể lùi lại được. “Nàng trốn cái gì, chẳng phải nàng đã nói sẽ cho ta ích lợi sao?” Tiết Xán mỉm cười
xấu xa: “Thứ ta muốn, chính là nàng chủ động một lần”
Tôi đứng hình tại chỗ.
Tiết Xán nhướn hàng lông mày lên.
“Thế nào? Không muốn sao? Vậy cũng không sao cả, ta không ngại tiếp tục cưỡng bức' nàng mấy lần nữa vậy” Tiết Xán nói một cách giễu cợt.
Sắc mặt tôi tái nhợt.
Tuy rằng tôi chẳng muốn chủ động với hồn ma này một chút nào, nhưng đúng như lời hắn nói, cho dù tôi không chủ động, hắn cũng sẽ ép buộc tôi.
Dù thế nào cũng sẽ bị ăn sạch sành sanh, tôi cần gì phải tiếp tục lừa mình dối người nữa, giữ gìn sự trong sạch đã không còn tôn tại làm gì?
Tôi tự giễu thầm.
Nếu đã như vậy, chi bằng nghĩ cách giúp viện trưởng Ngô và những đứa bé kia còn hơn.
Nghĩ tới đây, tôi hít sâu một hơi và nhắm mát lại, ngẩng đầu tiến tới đôi môi của Tiết Xán, hôn mạnh một cái.
Tâm trạng của tôi lúc này quả thật giống với hy sinh anh dũng.
Không biết có phải nụ hôn của tôi tới quá đột ngột hay không, sau khi chạm vào bờ môi lạnh như băng của Tiết Xán tôi liên cảm thấy cơ thể hắn hơi cứng lại một chút. Nhưng giây tiếp theo, cánh tay của Tiết Xán đang ôm lấy eo tôi đột nhiên siết mạnh hơn, tôi lập tức dán chặt vào cơ thể lạnh như băng của hắn không một kẽ hở.
Cùng lúc đó, hắn đảo khách thành chủ, ngang ngược cạy mở môi của tôi, biến nụ hôn ngượng ngùng của tôi trở nên vừa nóng bỏng lại mờ ám.
Chương 22: Nàng cho ta lợi ích gì ?
Tôi bỗng chốc xấu hổ.
Thành thật mà nói, tôi thật sự có chết cũng không muốn câu xin tên hồn ma cợt nhả này, nhưng trại trẻ mồ côi này quả thật rất quan trọng với tôi, chưa kể nhiều đứa trẻ vô tội như vậy, tôi làm sao có thể thấy chết không cứu được?
Nghĩ đến đây, tôi nhìn Tiết Xán với vẻ mặt chân thành và nói: “Tôi thật sự không xua đuổi tà ma được, nên Tiết Xán à, anh có thể ra tay giúp tôi một lần được không?”
Tiết Xán từ trên cao nghiêng người xuống và liếc nhìn tôi một cái: “Có lợi gì?”
“Cái gì?”
“Ta làm như vậy, có ích lợi gì?” Tiết Xán đưa tay nhấc cằm của tôi, thấp giọng nói: “Nhà họ Tiết tìm ta giúp đỡ đều có ích lợi, còn nàng thì sao? Nàng có thể cho ta lợi ích gì?"
Tôi sững sờ.
Tôi thật sự không biết mình có thể cho Tiết Xán ích lợi gì. Hắn là một hồn ma, có thể thiếu cái gì chứ?
“Anh muốn cái gì?” Tôi kiên trì nói tiếp: “Chỉ cần không quá đáng, tôi sẽ gắng hết sức thỏa mãn anh”
Tiết Xán nhướn mày trái lên nói: “Không quá đáng sao? Yêu câu này trái lại sẽ làm khó nàng đó.
Tôi bỗng chốc nghẹn lời, vừa muốn mở miệng nói thì Tiết Xán đã đột ngột cúi người xuống.
Thấy gương mặt tuấn tú trước mắt đột nhiên phóng to, tôi giật mình nhảy dựng lên, cảnh giác muốn lùi vê phía sau.
Nhưng không ngờ cánh tay dài của Tiết Xán đã trực tiếp bao quanh và giữ chặt lấy eo tôi, khiến cho tôi không thể lùi lại được. “Nàng trốn cái gì, chẳng phải nàng đã nói sẽ cho ta ích lợi sao?” Tiết Xán mỉm cười
xấu xa: “Thứ ta muốn, chính là nàng chủ động một lần”
Tôi đứng hình tại chỗ.
Tiết Xán nhướn hàng lông mày lên.
“Thế nào? Không muốn sao? Vậy cũng không sao cả, ta không ngại tiếp tục cưỡng bức' nàng mấy lần nữa vậy” Tiết Xán nói một cách giễu cợt.
Sắc mặt tôi tái nhợt.
Tuy rằng tôi chẳng muốn chủ động với hồn ma này một chút nào, nhưng đúng như lời hắn nói, cho dù tôi không chủ động, hắn cũng sẽ ép buộc tôi.
Dù thế nào cũng sẽ bị ăn sạch sành sanh, tôi cần gì phải tiếp tục lừa mình dối người nữa, giữ gìn sự trong sạch đã không còn tôn tại làm gì?
Tôi tự giễu thầm.
Nếu đã như vậy, chi bằng nghĩ cách giúp viện trưởng Ngô và những đứa bé kia còn hơn.
Nghĩ tới đây, tôi hít sâu một hơi và nhắm mát lại, ngẩng đầu tiến tới đôi môi của Tiết Xán, hôn mạnh một cái.
Tâm trạng của tôi lúc này quả thật giống với hy sinh anh dũng.
Không biết có phải nụ hôn của tôi tới quá đột ngột hay không, sau khi chạm vào bờ môi lạnh như băng của Tiết Xán tôi liên cảm thấy cơ thể hắn hơi cứng lại một chút. Nhưng giây tiếp theo, cánh tay của Tiết Xán đang ôm lấy eo tôi đột nhiên siết mạnh hơn, tôi lập tức dán chặt vào cơ thể lạnh như băng của hắn không một kẽ hở.
Cùng lúc đó, hắn đảo khách thành chủ, ngang ngược cạy mở môi của tôi, biến nụ hôn ngượng ngùng của tôi trở nên vừa nóng bỏng lại mờ ám.