Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-28
Chương 28: Lời cảnh báo của dì Hoàng
Chương 28: Lời cảnh báo của dì Hoàng
Vẻ mặt dì Hoàng đầy đau xót.
“Không kịp nữa rồi, Tố Tố, ta phải đi đâu thai rồi... Nhưng con nhất định phải ghi nhớ lời ta nói... cẩn thận gã đàn ông kia... Gã đàn ông đó quá đáng sợ, quá mạnh, con không phải là đối thủ của hắn...”
Nói tới đây, thân thể dì Hoàng đột nhiên trở nên trong suốt.
Tôi bỗng nhiên lo lắng, với tay muốn giữ dì Hoàng lại, nhưng mà tay của tôi chỉ xuyên qua cơ thể mờ ảo của bà ấy.
“Dì Hoàng, người nói rõ ràng đã, người đàn ông mà người nói tới rốt cuộc là ai? Là ai cần máu của con?” Tôi hốt hoảng vội vàng nói.
Vẻ mặt dì Hoàng đầy đau thương.
“Gã đàn ông ấy chính là.. ”
Dì Hoàng đã sắp nói ra trọng điểm, nhưng đúng lúc này, cơ thể của bà ấy đột ngột tan
biến trong làn sương mù.
“Dì Hoàng!”
Tôi hoảng sợ hét lên một tiếng, bật dậy từ trên giường.
“Có chuyện gì vậy?” Giọng nói của Tiết Xán vang lên, lập tức kéo tôi trở lại hiện thực. “Tôi nằm mơ, thấy dì Hoàng” Trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi: “Không phải bà ấy đã qua đời từ tháng trước sao? Tôi chỉ đang nằm mơ, hay linh hồn của bà ấy thật sự quay về?
“Có khả năng bà ấy chứng kiến thân xác mình bị mèo hoang chiếm dụng làm việc ác, nên không thể yên tâm đi đầu thai thôi” Tiết Xán không hề ngạc nhiên: “Bà ấy nói gì với nàng?”
“Bà ấy nói.. ”
Tôi vừa mở miệng nói được nửa câu thì bất chợt khựng lại.
Dì Hoàng nói, tôi phải đê phòng một người đàn ông, còn nói người đàn ông đó cần máu của tôi.
Bà ấy cũng chưa kịp nói cho tôi biết người đó là ai, nhưng đã cung cấp một vài thông tin về hắn.
Bà nói người đàn ông đó rất mạnh, còn nói hắn cố tình tiếp cận tôi. Không chỉ có như vậy, mà sau khi bà ấy chết đi mới nhìn thấy người đàn ông ấy ở trong trại trẻ mồ côi... Thu gom nhiều manh mối vụn vặt lại với nhau, trong đầu tôi không khỏi nảy lên một ý nghĩ khủng khiếp...
Người mà dì Hoàng nói, không phải là Tiết Xán chứ?
Tôi không khỏi giật nảy mình.
Không thể nào, nếu Tiết Xán muốn lấy máu của tôi, hắn có rất nhiêu cơ hội, tại sao phải bảo vệ tôi?
“Bà ấy nói cái gì?” Tiếng nói của Tiết Xán vang lên trên đỉnh đầu, cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của tôi.
“Bà ấy nói cảm ơn chúng ta đã cứu thân xác của bà ấy trở về”
Do dự hôi lâu, tôi cũng không nói ra lời dì Hoàng đã cảnh báo mình.
Không phải là tôi không tin tưởng Tiết Xán, chỉ là dì Hoàng đã nói phải rất cẩn thận, khiến cho tôi không thể không đặt sự cảnh giác lên hàng đầu.
Tiết Xán không nghi ngờ gì, gật gật đầu. Lúc này, bên ngoài cửa vang lên tiếng gõ. “Tố Tô, là ta đây” Ngoài cửa vang lên giọng nói của viện trưởng Ngô.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện trời đã sáng rồi.
“Mời vào”
Chương 28: Lời cảnh báo của dì Hoàng
Vẻ mặt dì Hoàng đầy đau xót.
“Không kịp nữa rồi, Tố Tố, ta phải đi đâu thai rồi... Nhưng con nhất định phải ghi nhớ lời ta nói... cẩn thận gã đàn ông kia... Gã đàn ông đó quá đáng sợ, quá mạnh, con không phải là đối thủ của hắn...”
Nói tới đây, thân thể dì Hoàng đột nhiên trở nên trong suốt.
Tôi bỗng nhiên lo lắng, với tay muốn giữ dì Hoàng lại, nhưng mà tay của tôi chỉ xuyên qua cơ thể mờ ảo của bà ấy.
“Dì Hoàng, người nói rõ ràng đã, người đàn ông mà người nói tới rốt cuộc là ai? Là ai cần máu của con?” Tôi hốt hoảng vội vàng nói.
Vẻ mặt dì Hoàng đầy đau thương.
“Gã đàn ông ấy chính là.. ”
Dì Hoàng đã sắp nói ra trọng điểm, nhưng đúng lúc này, cơ thể của bà ấy đột ngột tan
biến trong làn sương mù.
“Dì Hoàng!”
Tôi hoảng sợ hét lên một tiếng, bật dậy từ trên giường.
“Có chuyện gì vậy?” Giọng nói của Tiết Xán vang lên, lập tức kéo tôi trở lại hiện thực. “Tôi nằm mơ, thấy dì Hoàng” Trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi: “Không phải bà ấy đã qua đời từ tháng trước sao? Tôi chỉ đang nằm mơ, hay linh hồn của bà ấy thật sự quay về?
“Có khả năng bà ấy chứng kiến thân xác mình bị mèo hoang chiếm dụng làm việc ác, nên không thể yên tâm đi đầu thai thôi” Tiết Xán không hề ngạc nhiên: “Bà ấy nói gì với nàng?”
“Bà ấy nói.. ”
Tôi vừa mở miệng nói được nửa câu thì bất chợt khựng lại.
Dì Hoàng nói, tôi phải đê phòng một người đàn ông, còn nói người đàn ông đó cần máu của tôi.
Bà ấy cũng chưa kịp nói cho tôi biết người đó là ai, nhưng đã cung cấp một vài thông tin về hắn.
Bà nói người đàn ông đó rất mạnh, còn nói hắn cố tình tiếp cận tôi. Không chỉ có như vậy, mà sau khi bà ấy chết đi mới nhìn thấy người đàn ông ấy ở trong trại trẻ mồ côi... Thu gom nhiều manh mối vụn vặt lại với nhau, trong đầu tôi không khỏi nảy lên một ý nghĩ khủng khiếp...
Người mà dì Hoàng nói, không phải là Tiết Xán chứ?
Tôi không khỏi giật nảy mình.
Không thể nào, nếu Tiết Xán muốn lấy máu của tôi, hắn có rất nhiêu cơ hội, tại sao phải bảo vệ tôi?
“Bà ấy nói cái gì?” Tiếng nói của Tiết Xán vang lên trên đỉnh đầu, cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của tôi.
“Bà ấy nói cảm ơn chúng ta đã cứu thân xác của bà ấy trở về”
Do dự hôi lâu, tôi cũng không nói ra lời dì Hoàng đã cảnh báo mình.
Không phải là tôi không tin tưởng Tiết Xán, chỉ là dì Hoàng đã nói phải rất cẩn thận, khiến cho tôi không thể không đặt sự cảnh giác lên hàng đầu.
Tiết Xán không nghi ngờ gì, gật gật đầu. Lúc này, bên ngoài cửa vang lên tiếng gõ. “Tố Tô, là ta đây” Ngoài cửa vang lên giọng nói của viện trưởng Ngô.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện trời đã sáng rồi.
“Mời vào”