Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 616: Ninh Uyển Uyển - mặt hoa đâu còn
Hạ Doanh bị tôi mắng trở tay không kịp, căn bản chưa kịp phản ứng, liền nghe được tôi tiếp tục mắng: "Cô ngu dốt để Ninh gia biết kế hoạch và bộ dạng này của chúng ta, hiện tại dòng chính dòng thứ đều thương tổn nặng nề, không sợ người Ninh gia đến một đao giải quyết toàn bộ nhà họ Hạ à?"
Hạ Doanh dường như lúc này mới nghĩ đến trường hợp này, sắc mặt tái đi, nhưng vẫn mạnh miệng: "An Tố, cô đừng có nói hươu nói vượn, đây chỉ là chuyện của chúng ta, liên quan gì đến Ninh gia?"
"À thế ư?" Tôi giận quá hóa cười, "Khi mà cô tiếp nhận ám khi của Ninh Gia đưa cho, liền đã không phải là chuyện của hai chúng ta nữa rồi, mà là chuyện của họ Ninh và họ Hạ."
Giờ phút này tôi cũng chẳng rỗi hơi ngồi chỉ dạy cho con nhỏ ngu xuẩn Hạ Doanh này nữa, chỉ là gấp gáp nói: "Cô ra ngay ngoài kia nói với đám người chi thứ rằng chúng ta lập tức dừng nội chiến, cái cần quan tâm là ứng phó với Ninh gia đang tới."
Tôi càng nghĩ càng sợ hãi.
Lúc này tu vi của tôi hoàn toàn liền bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm cho phong bế, Tiết Xán thân hình cùng quỷ khí hoàn toàn biến thành cậu nhóc 6 tuổi, mà Tiết Phong Hạ Lẫm hay toàn bộ Hạ gia ngoài kia, đa số đã hao tổn cho cuộc nội chiến vừa rồi, giờ đây nếu như người Ninh Gia, có thể nói là chúng tôi không có lực phản kháng chút nào, đến lúc đó toàn bộ Hạ Gia chỉ sợ sẽ tràn ngập nguy hiểm.
Ngay khi tôi tâm phiền ý loạn, đột nhiên nghe được một âm thanh vui sướng từ bên ngoài truyền đến.
"Đại tiểu thư, bên ngoài toàn bộ đều giải quyết xong! Người của chi thứ trông thấy đầu của Hạ Doanh liền suy sụp"
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, đã nhìn thấy Tiền Thuận Nhi Nhi cao hứng bừng bừng tiến đến, không nắm được tình hình, vẫn còn mồm mép tép nhảy: "Mặc dù người của chúng ta cũng có một chút thương vong, nhưng tính ra cũng không tệ. Ài, mau ra đây tôi lắc cho một quẻ, lần này chắc phải đại tiệc ăn mừng toàn thắng."
Tiền Thuận Nhi mặt mũi mặc dù lấm lem, nhưng cũng không bị thương, cậu ta từ trước đến nay không phải người tinh mắt, sau khi đi vào cũng không thấy sắc mặt nghiêm trọng của mấy người chúng tôi, thậm chí còn không nhìn thấy hồn phách của Hạ Doanh, vừa đến trước cửa liền tranh thủ lôi ống thẻ coi ra, phấn khích lắc lắc, cho tới khi rơi ra một cây xâm.
"Tôi dám cam đoan, lần này khẳng định là đại cát! To thật là to ấy chứ!" Tiền Thuận Nhi vẫn lải nhải, tay nhặt cái thẻ xâm kia lên, nhưng vừa nhìn vào, gương mặt đang hớn hở đột nhiên tái mét sa sầm.
Tôi lúc đó không quan tâm nổi thẻ trong tay Tiền Thuận Nhi là cát hay hung. Bởi vì tôi đột nhiên nhìn thấy một bóng đen quỷ mị, từ sau lưng Tiền Thuận Nhi lướt qua.
"Cảm nhận được cỗ quỷ khí kia có phần quen thuộc, sắc mặt tôi không khỏi biến dạng, bật thốt lên: "Tiền Thuận Nhi! Cẩn thận!"
Thế nhưng đã không kịp.
Tiếng nói của tôi vừa dứt, bóng đen kia liền đã rơi xuống sau lưng Tiền Thuận Nhi, nhanh chóng kiềm chế hắn!
Hộp thẻ và tấm thẻ xâm mà Tiền Thuận Nhi vừa rút ra, rơi khỏi tay cậu ấy, răng rắc trên sàn nhà, tôi theo bản năng cúi đầu xem thử, liền nhìn thấy thẻ xâm kia, viết hai chữ to.
Đại hung.
Trong lòng tôi trầm xuống, nhưng lúc này căn bản không có tâm tình lo lắng cái thẻ, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Tiền Thuận Nhi.
Tiền Thuận Nhi hoàn toàn bị kẻ kia bắt lấy bả vai, một thanh chủy thủ ngắn nhỏ, bén nhọn kề trên cổ của cậu ấy.
Mà gương mặt sau lưng Tiền Thuận Nhi kia, vừa lạ vừa quen.
Quen thuộc là nửa trái gương mặt, trơn bóng ôn nhu, mỹ nhân tuyệt sắc như đúc từ ngọc mà ra, không hề có khuyết điểm; còn xa lạ, là nửa phải khuôn mặt, cháy đen thô ráp, chỉ một cái liếc mắt liền khiến người ta buồn nôn.
Đúng vậy, nắm lấy Tiền Thuận Nhi lúc này, chính là Ninh Uyển Uyển, chính xác hơn là Ninh Uyển Uyển đã bị hủy nửa gương mặt.
Nhìn thấy Ninh Uyển Uyển ở đây cũng không có gì bất ngờ. Từ khi biết được người của chi thứ cấu kết với người Ninh Gia, tôi liền biết người kia nhất định chính là Ninh Uyển Uyển.
Tôi nhìn chòng chọc vào Ninh Uyển Uyển, cũng không vội mở miệng, trong lòng gấp gáp suy nghĩ tình huống hiện tại nên đối phó ra sao.
Ai mà nghĩ nhìn vẻ mặt thần ra của tôi, Ninh Uyển Uyển thấy như đang bị mỉa mai.
Cô ta nhìn tôi, đột nhiên cả khuôn mặt dữ tợn, gương mặt nửa tiên nửa quỷ, nháy mắt nhìn càng thêm đáng sợ.
"An Tố ngươi đang nhìn cái gì! Ngươi đang cười nhạo bộ dạng này của ta chứ gì?" Ninh Uyển Uyển thét to, thanh âm bén nhọn, "Đều do ngươi hại ta thành bộ dạng này, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Ninh Uyển Uyển dứt lời, quỷ khí tăng vọt áp hẳn vào mặt chúng tôi.
Nếu như tôi không bị trúng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, Ninh Uyển Uyển đương nhiên không là cái đinh gì, nhưng kinh mạch toàn thân tôi đều bị ngăn chặn, căn bản không có sức chống cự. Bên cạnh tôi, nhóm Tiết Phong, cũng không phải là đối thủ của ả, bởi vì trước đó cùng chi thứ đấu đá tiêu hao quá nhiều năng lượng, trong lúc nhất thời, mấy người chúng tôi đều bị bức cho phải rút lui về sau.
Đặc biệt là Tiết Xán, căn bản không chịu nổi quỷ khí tới mức này, toàn bộ hơi hồn đều kịch liệt lắc lư.
Thấy Tiết Xán như vậy, tôi lập tức cũng không đoái hoài tới tình huống của mình, lập tức đi đỡ anh, muốn cho anh ổn định hồn phách, nhưng Tiết Xán nắm lấy cổ tay của tôi, thấp giọng nói: "Đừng em! Vận quỷ khí sẽ chỉ khiến Bạo Vũ Lê Hoa Châm nhanh bị hòa tan, đến lúc đó kinh mạch toàn thân của em sẽ thật sự bị phế."
Trong lòng tôi biết rõ anh nói không sai, thế nhưng tôi quá lo lắng hắn vi hồn của anh sẽ xảy ra chuyện, lập tức quát Ninh Uyển Uyển: "Ninh Uyển Uyển cô không phải nói cô thích Tiết Xán sao? Cô đang làm tổn thương anh ấy đấy!"
Tôi thật sự không nghĩ tới chuyện lợi dụng tình cảm của Ninh Uyển Uyển đối với Tiết Xán để uy hiếp cô ta, thế nhưng chuyện tới nước này, tôi thật sự lo lắng cho anh, tôi sợ sự vất vả của toàn bộ chúng tôi tái tạo vi hồn cho anh, nếu bây giờ bị Ninh Uyển Uyển hại cho tan biến, đến lúc đó Tiết Xán sẽ thực sự rời khỏi tôi, cho nên lời buông ra, chỉ hi vọng Ninh Uyển Uyển có thể đối với Tiết Xán thủ hạ lưu tình.
Nếu là Ninh Uyển Uyển trước kia nghe thấy lời nói này, khẳng định sẽ dừng tay. Nhưng Ninh Uyển Uyển giờ đây, có lẽ là sau khi bị tôi hủy dung mạo, toàn bộ cử chỉ trở nên điên rồ. Nghe thấy tôi nói, cô ta liền đau khổ cười gằn.
"Ha ha ha ha, đây thật là chuyện hài hước. An Tố, ta thích Tiết Xán thì sao? Bây giờ mặt của ta bị ngươi hủy, Tiết Xán đằng nào cũng không yêu ta. Chiếm không được, thà rằng ta hủy đi!"
Ninh Uyển Uyển nói đến nửa câu sau, giọng nói tự dưng hét lên, khiến tôi muốn rách màng nhĩ. Cùng lúc đó, cô ta bỗng dưng bay vọt về phía tôi.
"Cẩn thận!" Hạ Lẫm hét lớn một tiếng, lập tức cùng Tiết Xán bay tới nhằm cản Ninh Uyển Uyển.
Thế nhưng, Tiết Xán lúc này quỷ khí quá suy yếu, mà Hạ Lẫm trước đó đối phó người của chi thứ cũng đã hao phí phần lớn linh lực, Ninh Uyển Uyển lúc này ra tay vừa nhanh vừa độc lại vừa chuẩn, Hạ Lẫm và Tiết Xán muốn che chở tôi, chỉ một lát liền chống đỡ không được, bị Ninh Uyển Uyển độc ác công đánh cho liên tục lui về phía sau.
Hạ Doanh dường như lúc này mới nghĩ đến trường hợp này, sắc mặt tái đi, nhưng vẫn mạnh miệng: "An Tố, cô đừng có nói hươu nói vượn, đây chỉ là chuyện của chúng ta, liên quan gì đến Ninh gia?"
"À thế ư?" Tôi giận quá hóa cười, "Khi mà cô tiếp nhận ám khi của Ninh Gia đưa cho, liền đã không phải là chuyện của hai chúng ta nữa rồi, mà là chuyện của họ Ninh và họ Hạ."
Giờ phút này tôi cũng chẳng rỗi hơi ngồi chỉ dạy cho con nhỏ ngu xuẩn Hạ Doanh này nữa, chỉ là gấp gáp nói: "Cô ra ngay ngoài kia nói với đám người chi thứ rằng chúng ta lập tức dừng nội chiến, cái cần quan tâm là ứng phó với Ninh gia đang tới."
Tôi càng nghĩ càng sợ hãi.
Lúc này tu vi của tôi hoàn toàn liền bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm cho phong bế, Tiết Xán thân hình cùng quỷ khí hoàn toàn biến thành cậu nhóc 6 tuổi, mà Tiết Phong Hạ Lẫm hay toàn bộ Hạ gia ngoài kia, đa số đã hao tổn cho cuộc nội chiến vừa rồi, giờ đây nếu như người Ninh Gia, có thể nói là chúng tôi không có lực phản kháng chút nào, đến lúc đó toàn bộ Hạ Gia chỉ sợ sẽ tràn ngập nguy hiểm.
Ngay khi tôi tâm phiền ý loạn, đột nhiên nghe được một âm thanh vui sướng từ bên ngoài truyền đến.
"Đại tiểu thư, bên ngoài toàn bộ đều giải quyết xong! Người của chi thứ trông thấy đầu của Hạ Doanh liền suy sụp"
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, đã nhìn thấy Tiền Thuận Nhi Nhi cao hứng bừng bừng tiến đến, không nắm được tình hình, vẫn còn mồm mép tép nhảy: "Mặc dù người của chúng ta cũng có một chút thương vong, nhưng tính ra cũng không tệ. Ài, mau ra đây tôi lắc cho một quẻ, lần này chắc phải đại tiệc ăn mừng toàn thắng."
Tiền Thuận Nhi mặt mũi mặc dù lấm lem, nhưng cũng không bị thương, cậu ta từ trước đến nay không phải người tinh mắt, sau khi đi vào cũng không thấy sắc mặt nghiêm trọng của mấy người chúng tôi, thậm chí còn không nhìn thấy hồn phách của Hạ Doanh, vừa đến trước cửa liền tranh thủ lôi ống thẻ coi ra, phấn khích lắc lắc, cho tới khi rơi ra một cây xâm.
"Tôi dám cam đoan, lần này khẳng định là đại cát! To thật là to ấy chứ!" Tiền Thuận Nhi vẫn lải nhải, tay nhặt cái thẻ xâm kia lên, nhưng vừa nhìn vào, gương mặt đang hớn hở đột nhiên tái mét sa sầm.
Tôi lúc đó không quan tâm nổi thẻ trong tay Tiền Thuận Nhi là cát hay hung. Bởi vì tôi đột nhiên nhìn thấy một bóng đen quỷ mị, từ sau lưng Tiền Thuận Nhi lướt qua.
"Cảm nhận được cỗ quỷ khí kia có phần quen thuộc, sắc mặt tôi không khỏi biến dạng, bật thốt lên: "Tiền Thuận Nhi! Cẩn thận!"
Thế nhưng đã không kịp.
Tiếng nói của tôi vừa dứt, bóng đen kia liền đã rơi xuống sau lưng Tiền Thuận Nhi, nhanh chóng kiềm chế hắn!
Hộp thẻ và tấm thẻ xâm mà Tiền Thuận Nhi vừa rút ra, rơi khỏi tay cậu ấy, răng rắc trên sàn nhà, tôi theo bản năng cúi đầu xem thử, liền nhìn thấy thẻ xâm kia, viết hai chữ to.
Đại hung.
Trong lòng tôi trầm xuống, nhưng lúc này căn bản không có tâm tình lo lắng cái thẻ, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Tiền Thuận Nhi.
Tiền Thuận Nhi hoàn toàn bị kẻ kia bắt lấy bả vai, một thanh chủy thủ ngắn nhỏ, bén nhọn kề trên cổ của cậu ấy.
Mà gương mặt sau lưng Tiền Thuận Nhi kia, vừa lạ vừa quen.
Quen thuộc là nửa trái gương mặt, trơn bóng ôn nhu, mỹ nhân tuyệt sắc như đúc từ ngọc mà ra, không hề có khuyết điểm; còn xa lạ, là nửa phải khuôn mặt, cháy đen thô ráp, chỉ một cái liếc mắt liền khiến người ta buồn nôn.
Đúng vậy, nắm lấy Tiền Thuận Nhi lúc này, chính là Ninh Uyển Uyển, chính xác hơn là Ninh Uyển Uyển đã bị hủy nửa gương mặt.
Nhìn thấy Ninh Uyển Uyển ở đây cũng không có gì bất ngờ. Từ khi biết được người của chi thứ cấu kết với người Ninh Gia, tôi liền biết người kia nhất định chính là Ninh Uyển Uyển.
Tôi nhìn chòng chọc vào Ninh Uyển Uyển, cũng không vội mở miệng, trong lòng gấp gáp suy nghĩ tình huống hiện tại nên đối phó ra sao.
Ai mà nghĩ nhìn vẻ mặt thần ra của tôi, Ninh Uyển Uyển thấy như đang bị mỉa mai.
Cô ta nhìn tôi, đột nhiên cả khuôn mặt dữ tợn, gương mặt nửa tiên nửa quỷ, nháy mắt nhìn càng thêm đáng sợ.
"An Tố ngươi đang nhìn cái gì! Ngươi đang cười nhạo bộ dạng này của ta chứ gì?" Ninh Uyển Uyển thét to, thanh âm bén nhọn, "Đều do ngươi hại ta thành bộ dạng này, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Ninh Uyển Uyển dứt lời, quỷ khí tăng vọt áp hẳn vào mặt chúng tôi.
Nếu như tôi không bị trúng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, Ninh Uyển Uyển đương nhiên không là cái đinh gì, nhưng kinh mạch toàn thân tôi đều bị ngăn chặn, căn bản không có sức chống cự. Bên cạnh tôi, nhóm Tiết Phong, cũng không phải là đối thủ của ả, bởi vì trước đó cùng chi thứ đấu đá tiêu hao quá nhiều năng lượng, trong lúc nhất thời, mấy người chúng tôi đều bị bức cho phải rút lui về sau.
Đặc biệt là Tiết Xán, căn bản không chịu nổi quỷ khí tới mức này, toàn bộ hơi hồn đều kịch liệt lắc lư.
Thấy Tiết Xán như vậy, tôi lập tức cũng không đoái hoài tới tình huống của mình, lập tức đi đỡ anh, muốn cho anh ổn định hồn phách, nhưng Tiết Xán nắm lấy cổ tay của tôi, thấp giọng nói: "Đừng em! Vận quỷ khí sẽ chỉ khiến Bạo Vũ Lê Hoa Châm nhanh bị hòa tan, đến lúc đó kinh mạch toàn thân của em sẽ thật sự bị phế."
Trong lòng tôi biết rõ anh nói không sai, thế nhưng tôi quá lo lắng hắn vi hồn của anh sẽ xảy ra chuyện, lập tức quát Ninh Uyển Uyển: "Ninh Uyển Uyển cô không phải nói cô thích Tiết Xán sao? Cô đang làm tổn thương anh ấy đấy!"
Tôi thật sự không nghĩ tới chuyện lợi dụng tình cảm của Ninh Uyển Uyển đối với Tiết Xán để uy hiếp cô ta, thế nhưng chuyện tới nước này, tôi thật sự lo lắng cho anh, tôi sợ sự vất vả của toàn bộ chúng tôi tái tạo vi hồn cho anh, nếu bây giờ bị Ninh Uyển Uyển hại cho tan biến, đến lúc đó Tiết Xán sẽ thực sự rời khỏi tôi, cho nên lời buông ra, chỉ hi vọng Ninh Uyển Uyển có thể đối với Tiết Xán thủ hạ lưu tình.
Nếu là Ninh Uyển Uyển trước kia nghe thấy lời nói này, khẳng định sẽ dừng tay. Nhưng Ninh Uyển Uyển giờ đây, có lẽ là sau khi bị tôi hủy dung mạo, toàn bộ cử chỉ trở nên điên rồ. Nghe thấy tôi nói, cô ta liền đau khổ cười gằn.
"Ha ha ha ha, đây thật là chuyện hài hước. An Tố, ta thích Tiết Xán thì sao? Bây giờ mặt của ta bị ngươi hủy, Tiết Xán đằng nào cũng không yêu ta. Chiếm không được, thà rằng ta hủy đi!"
Ninh Uyển Uyển nói đến nửa câu sau, giọng nói tự dưng hét lên, khiến tôi muốn rách màng nhĩ. Cùng lúc đó, cô ta bỗng dưng bay vọt về phía tôi.
"Cẩn thận!" Hạ Lẫm hét lớn một tiếng, lập tức cùng Tiết Xán bay tới nhằm cản Ninh Uyển Uyển.
Thế nhưng, Tiết Xán lúc này quỷ khí quá suy yếu, mà Hạ Lẫm trước đó đối phó người của chi thứ cũng đã hao phí phần lớn linh lực, Ninh Uyển Uyển lúc này ra tay vừa nhanh vừa độc lại vừa chuẩn, Hạ Lẫm và Tiết Xán muốn che chở tôi, chỉ một lát liền chống đỡ không được, bị Ninh Uyển Uyển độc ác công đánh cho liên tục lui về phía sau.