Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-98
Chương 98: Cây trâm bất ngờ xuất hiện
Chương 98: Cây trâm bất ngờ xuất hiện
Sát khí của Tiết Xán tăng vọt như chỉ ước gì có thể bóp gãy cổ nữ quỷ kia. Nhưng hẳn không làm thế. Vì lo lắng cho tôi, hay vì lo cho cây trâm? Chắc là cây trâm nhỉ? Tôi tự giễu cợt mình. Tôi bị nữ quỷ bóp chặt cổ, và khi cơ thể run rẩy, trâm ngọc đâm nhẹ vào da cổ tôi, máu đông lại thành giọt. Tôi không muốn thấy Tiết Xán bị người khác điều khiển, bèn nhân lúc nữ quy dành hết sự chú ý cho Tiết Xán, tôi lặng lẽ rạch lòng bàn tay của mình bảng móng tay. Cơn đau trong lòng bàn tay ập đến, tôi đập tay ra sau không chút chần chừ! “Á!" Cùng với tiếng hét chói tai của nữ quy, tôi cảm nhận được quỷ khí trên người bà ta lập tức yếu đi. Tôi thầm mừng rỡ, vội vã đưa tay giật lấy trâm ngọc trong tay bà ta. Tôi cầm trâm ngọc trong tay, chưa kịp thở phào nhẹ nhöm thì đã thấy nữ quỷ ngẩng đầu nhìn tôi đầy hung ác. Gương mặt bầm tím tràn đầy sát ý, đôi mắt đỏ tươi khiến tôi sợ đến nỗi run chân. “Con ả chết tiệt!”
Bà ta gầm lên rồi đẩy tôi.
Cú đẩy đó chắc đã được bà †a dùng hết sức lực còn lại, tôi không ngờ bà ta còn có thể tấn công tôi sau khi quỷ khí bị yếu đi. Tôi mất thăng bằng và ngã xuống không trung phía sau lưng.
“An Tố!"
Tôi nghe thấy tiếng kêu của Tiết Xán, nhưng tôi chưa kịp đáp lại đã rơi xuống.
Tiếng gió thổi phần phật bên tai, tim đập điên cuồng. Tôi chỉ cảm thấy rằng lúc này, thời gian dường như chậm lại.
Sẽ chết ư?
Tôi sắp ngã chết à?
Trong cơn hoảng loạn, tôi bỗng nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ bến tai.
"“Haizz”
Cảm giác này rất kỳ lạ, rõ ràng bên tai là tiếng gió thổi, nhưng tôi lại nghe thấy một tiếng thở dài rất rõ.
Ngay sau đó, giọng nói kia khẽ vang lên.
“Hãy để tôi xem thử, cô quan trọng nhường nào trong lòng hắn”
Tôi ngơ ngẩn.
Giọng nói này là của phụ nữ...
Hơn nữa, hình như tôi đã nghe thấy nó ở đâu đó?
Tôi còn chưa kịp ngẫm nghĩ đã cảm thấy mát lạnh ở lòng bàn tay.
Giây kế tiếp, tôi đột nhiên cảm thấy một luồng quỷ khí dày đặc rơi xuống từ trên cao và bao trùm lấy tôi.
“An Tố!"
Cùng với tiếng kêu bức thiết, cơ thể tôi như được bao bọc bởi một tấm lưới vô hình và bắt đầu rơi chậm lại.
Ngay sau đó, tôi được ai đó ôm thật chặt.
Tôi ngước lên thì thấy khuôn mặt anh tuấn của Tiết Xán.
Mặt Tiết Xán đầy căng thẳng, hai chúng tôi tiếp tục rơi xuống trong không trung, chỉ là tốc độ ngày càng chậm.
Cuối cùng, Tiết Xán bế tôi và nhẹ nhàng chạm xuống mặt đất bằng phẳng.
Tôi xuống khói vòng tay Tiết Xán mới phát hiện mình đã sợ đến nỗi bún rủn chân từ bao giờ.
“Em không sao chứ?” Tiết Xán nhìn xuống tôi, trong mắt có chút lo lắng.
“Tôi... Tôi không sao... Tôi còn hơi choáng váng, sau vài giây ngẩn người, tôi mới chợt nhớ đến điều gì đó mà hoảng loạn nhìn Tiết Xán: “Tiết Xán, vừa nãy anh có thấy ai ở bên cạnh tôi không?”
"Vừa nãy?”
Chương 98: Cây trâm bất ngờ xuất hiện
Sát khí của Tiết Xán tăng vọt như chỉ ước gì có thể bóp gãy cổ nữ quỷ kia. Nhưng hẳn không làm thế. Vì lo lắng cho tôi, hay vì lo cho cây trâm? Chắc là cây trâm nhỉ? Tôi tự giễu cợt mình. Tôi bị nữ quỷ bóp chặt cổ, và khi cơ thể run rẩy, trâm ngọc đâm nhẹ vào da cổ tôi, máu đông lại thành giọt. Tôi không muốn thấy Tiết Xán bị người khác điều khiển, bèn nhân lúc nữ quy dành hết sự chú ý cho Tiết Xán, tôi lặng lẽ rạch lòng bàn tay của mình bảng móng tay. Cơn đau trong lòng bàn tay ập đến, tôi đập tay ra sau không chút chần chừ! “Á!" Cùng với tiếng hét chói tai của nữ quy, tôi cảm nhận được quỷ khí trên người bà ta lập tức yếu đi. Tôi thầm mừng rỡ, vội vã đưa tay giật lấy trâm ngọc trong tay bà ta. Tôi cầm trâm ngọc trong tay, chưa kịp thở phào nhẹ nhöm thì đã thấy nữ quỷ ngẩng đầu nhìn tôi đầy hung ác. Gương mặt bầm tím tràn đầy sát ý, đôi mắt đỏ tươi khiến tôi sợ đến nỗi run chân. “Con ả chết tiệt!”
Bà ta gầm lên rồi đẩy tôi.
Cú đẩy đó chắc đã được bà †a dùng hết sức lực còn lại, tôi không ngờ bà ta còn có thể tấn công tôi sau khi quỷ khí bị yếu đi. Tôi mất thăng bằng và ngã xuống không trung phía sau lưng.
“An Tố!"
Tôi nghe thấy tiếng kêu của Tiết Xán, nhưng tôi chưa kịp đáp lại đã rơi xuống.
Tiếng gió thổi phần phật bên tai, tim đập điên cuồng. Tôi chỉ cảm thấy rằng lúc này, thời gian dường như chậm lại.
Sẽ chết ư?
Tôi sắp ngã chết à?
Trong cơn hoảng loạn, tôi bỗng nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ bến tai.
"“Haizz”
Cảm giác này rất kỳ lạ, rõ ràng bên tai là tiếng gió thổi, nhưng tôi lại nghe thấy một tiếng thở dài rất rõ.
Ngay sau đó, giọng nói kia khẽ vang lên.
“Hãy để tôi xem thử, cô quan trọng nhường nào trong lòng hắn”
Tôi ngơ ngẩn.
Giọng nói này là của phụ nữ...
Hơn nữa, hình như tôi đã nghe thấy nó ở đâu đó?
Tôi còn chưa kịp ngẫm nghĩ đã cảm thấy mát lạnh ở lòng bàn tay.
Giây kế tiếp, tôi đột nhiên cảm thấy một luồng quỷ khí dày đặc rơi xuống từ trên cao và bao trùm lấy tôi.
“An Tố!"
Cùng với tiếng kêu bức thiết, cơ thể tôi như được bao bọc bởi một tấm lưới vô hình và bắt đầu rơi chậm lại.
Ngay sau đó, tôi được ai đó ôm thật chặt.
Tôi ngước lên thì thấy khuôn mặt anh tuấn của Tiết Xán.
Mặt Tiết Xán đầy căng thẳng, hai chúng tôi tiếp tục rơi xuống trong không trung, chỉ là tốc độ ngày càng chậm.
Cuối cùng, Tiết Xán bế tôi và nhẹ nhàng chạm xuống mặt đất bằng phẳng.
Tôi xuống khói vòng tay Tiết Xán mới phát hiện mình đã sợ đến nỗi bún rủn chân từ bao giờ.
“Em không sao chứ?” Tiết Xán nhìn xuống tôi, trong mắt có chút lo lắng.
“Tôi... Tôi không sao... Tôi còn hơi choáng váng, sau vài giây ngẩn người, tôi mới chợt nhớ đến điều gì đó mà hoảng loạn nhìn Tiết Xán: “Tiết Xán, vừa nãy anh có thấy ai ở bên cạnh tôi không?”
"Vừa nãy?”