Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1345
:
Lục Nguyên và Chu Thanh Huyền lại không lập tức ai đi đường nấy ngay, tạm thời vẫn ở cùng nhau. Kiếm thuật của kiếm khổ văn minh phó chủ khi đó còn khá nhiều chỗ độc đáo. Mà hôm nay Chu Thanh Huyền tuy khen ngợi kiếm thuật của Lục Nguyên thành sư rồi, nhưng vẫn truyền từng chút từng chút kiếm thuật của mình cho Lục Nguyên. Kiếm thuật của Chu Thanh Huyền tên là Kiếm Khổ chi đạo.
Chu Thanh Huyền sẵn sàng dạy, đương nhiên Lục Nguyên cũng học.
Con đường mà hiện nay Lục Nguyên đi là hấp thu ưu điểm của đủ các loại kiếm thuật.
Kiếm Khổ chi đạo này, cũng có khá nhiều chỗ huyền bí.
Trong Kiếm Khổ chi đạo có vài phần vị đắng. Mà nếu nhập vị đắng này với tuyệt sát nhất kiếm, tuyệt sát nhất kiếm của mình cũng có thể có tăng cường sâu sắc, đây xem như là lợi ích lớn nhất.
Thứ hai là thêm được vài tuyệt chiêu, cùng loại với các tuyệt chiêu như ‘tiêu tương dạ vũ sầu đoạn tràng, hàn thiền bi minh nhân hữu lệ. Về phần tuyệt chiêu, đương nhiên sẽ không ngại nhiều quá.
Thứ ba quan trọng nhất.
- Tiểu mệnh vận thuật.
Lục Nguyên khẽ giật mình.
- Đúng, tiểu mệnh vận thuật.
Chu Thanh Huyền gật đầu.
Lúc ở Đổ Tiên đảo, mình cũng từng tiếp xúc với cái gọi là tiểu mệnh vận thuật. Lúc ấy mình dựa vào đổ tự phân thân nghênh chiến với rất nhiều cái gọi là biến chủng của tiểu mệnh vận thuật. Ví dụ như đổ quỷ tâm kinh gì đó của Giản Vân Sầu, khi đó cho cho rằng là biến chủng của cái gọi là tiểu mệnh vận thuật, thật sự không có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua chỉ là như vậy.
Đoán chừng những người này nghiên cứu tiểu mệnh vận thuật, cũng là muốn thật sự ngộ được đại mệnh vận thiết tắc. Nhưng căn bản không thể ngộ được đại mệnh vận thiết tắc.
Đối với tiểu mệnh vận thuật, Lục Nguyên cũng cảm thấy không mạnh lắm, cho nên Lục Nguyên liền nói rõ nghi vấn của mình ra.
- Bởi vì bọn chúng nắm giữ, căn bản không phải là tiểu mệnh vận thuật chân chính, chỉ là biến chủng mà thôi. Tiểu mệnh vận thuật chân chính mạnh hơn tiểu mệnh vận thuật mà chúng nắm giữ. Ta năm đó nắm giữ chính là tiểu mệnh vận thuật.
Chu Thanh Huyền nói:
- Ta cả đời tế ngộ chi kì, mệnh vận chi kỳ, khó có người sánh với. Cho nên cũng tạo thành mệnh vận bi khổ bách thế, mới nắm giữ được tiểu mệnh vận thuật như một cơ duyên.
Chu Thanh Huyền nói:
- Tiểu mệnh vận thuật chân chính, có thể chống đỡ được nửa cái thiết tắc hoàn chỉnh khác.
Nửa cái, đừng coi thường nửa cái.
Thời điểm đạt được chín thiết tắc, đều đứng trên đỉnh cao nhất của thế giới này. Con lại nhiều hơn nửa cái, như vậy còn giỏi tới mức nào.
Lục Nguyên hiện tại đã đạt tới tám cái rưỡi thiết tắc, đương nhiên hiểu được sự khác biệt rất lớn trong đó. Nếu thật là như vậy, bản thân mình trước kia đúng là đã xem thường tiểu mệnh vận thuật.
Chu Thanh Huyền lại nói:
- Đương nhiên, ta hiện nay cũng không luyện lại tiểu mệnh vận thuật, chỉ có thể cho con hạt giống của tiểu mệnh vận thuật. Đợi đến khi có cơ duyên nhất định, liền nắm giữ tiểu mệnh vận thuật chân chính.
Lục Nguyên cũng được Chu Thanh Huyền khắc sâu hạt giống của tiểu mệnh vận thuật vào giữa lòng bàn tay.
Khi Chu Thanh Huyền dạy xong những điều nên dạy, Lục Nguyên đang chuẩn bị quay về trung ương thiên triều, Chu Thanh Huyền nhận được một tin tức. Sau khi nhận được tin, sắc mặt nghiêm trọng nói:
- Lục Nguyên, có một việc phải thông báo cho con, bây giờ tình thế của Tiểu thanh ở Phong cổ văn minh đang có chút không ổn.
Lục Nguyên không khỏi khẽ giật mình, Tiểu Thanh, thiếu nữ thanh y thanh lệ được đồn là có cơ duyên với mình.
Không khỏi nhớ tới thân phụ tiên kiếm, thiếu nữ thanh y dung mạo thanh tú, khí chất sang trọng.
Nàng chẳng phải đi làm thất nữ của Phượng Cổ văn minh sao? Nghe nói Phượng Cổ văn minh, phía dưới Phượng Cổ văn minh chi chủ, địa vị của thất nữ là tối cao. Tình thế của nàng còn có thể không ổn sao?
Chu Thanh Huyền nói:
- Ta có chút quan hệ ở Phượng Cổ văn minh.
Đây cũng là một sự tích của Chu Thanh Huyền năm đó. Trong số thất nữ có một người thích Chu Thanh Huyền, nhưng Chu Thanh Huyền, lại thích một người đã chết rồi, một lòng một dạ. Cho nên cô gái trong số thất nữ kia vẫn luôn không thành công, nhưng lại một mực chờ đợi Chu Thanh Huyền, đến nay vẫn không từ bỏ.
- Thời đại này, xảy ra những chuyện kì lạ, tư cách một thanh nữ bình thường, một kỳ nguyên cũng khó có một người. Kỉ nguyên này xuất hiện một Tiểu Thanh đã là được rồi, kết quả lại còn xuất hiện thêm một người nữa. Là nữ tử Thanh Liên của Miêu chi văn minh. Nếu cùng lúc có hai Thanh Nữ, dựa vào quy định hiện nay của Phượng cổ văn minh, liền có sự cạnh tranh giữ hai người. Chỉ là, người tên là nữ tử Thanh Liên này xuất thân từ Miêu Chi văn minh, có bối cảnh và chỗ dựa rất vững. Còn tiểu Thanh không có bất kì chỗ dựa nào, cho nên đương nhiên tiểu Thanh bị rơi vào thế yếu. Tình hình của tiểu Thanh bây giờ rất đáng lo, tình cảnh nguy hiểm.
Lục Nguyên nghe xong, trong lòng đã hạ quyết tâm, tự mình phải đi cứu tiểu Thanh. Bởi vì nàng cũng coi như đã từng cứu mình nửa lần. Lần đó Hoang Cổ văn minh tới định giết mình, nhưng vì quan hệ của Tiểu Thanh, Phượng Cổ văn minh mới xuất hiện giúp mình. Mà lần đó sự giúp đỡ đối với mình rất lớn. Cho nên đích thân mình phải đi cứu. Huống chi mình và tiểu Thanh cũng xem như bằng hữu, đương nhiên còn có một nguyên nhân sâu xa, Lục Nguyên hiện tại đã là cấp văn minh phó chủ rồi, văn minh phó chủ đã không còn là nhân vật tầm thường, đã có thể được coi là chỗ dựa của người khác rồi. Lục Nguyên hiện nay quả thực cũng có tư cách này. Trong bất tri bất giác, bản thân Lục Nguyên đã lớn thành một cây đại thụ, đứng thẳng giữa đất trời.
- Hơn nữa lúc này, con không đi không được.
Chu Thanh Huyền nói:
- Về mặt đại cục việc này rất quan trọng.
Nghe thấy Chu Thanh Huyền nói những điều này với giọng điệu rất nghiêm túc, Lục Nguyên hỏi:
- Vì sao?
- Bởi vì vấn đề lập trường của Phượng hậu văn minh chi chủ. Lập trường của Phượng Hậu vân minh chi chủ luôn trung lập. Lần đó đi giúp con, cũng không thể đưa cô ấy đến chỗ Pháp cổ và Vũ cổ được. Chỉ là hơi thiên về Pháp cổ và Vũ cổ thôi, căn bản coi như trung lập.
Chu Thanh Huyền nói:
- Hiện tại hình thức của Vũ cổ Pháp cổ đối với Phật Hoang Tiên tam cổ, con cũng biết đấy.
Lục Nguyên đương nhiên hiểu thế cục ở đây.
- Vị trí Thanh Nữ tương đối quan trọng, là một trong thất nữ, đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới lập trường cuối cùng của Phượng Hậu văn minh. Còn Thanh Nữ có khả năng được chọn thì có hai người, một là tiểu Thanh. Tiểu Thanh là hướng về con, nếu như Thanh nữ cuối cùng là tiểu Thanh, như vậy Phượng Hậu văn minh chi chủ cuối cùng sẽ đứng về phía Vũ cổ, tính khả năng của Pháp cổ rất lớn.
Còn người kia là Thanh Liên của Miêu Chi văn minh. Miêu Chi văn minh kiên định đứng về phía Hoang Cổ, Phật Cổ, Tiên Cổ. Nếu cuối cùng vị trí Thanh Nữ thuộc về Thanh Liên, như vậy Phượng Cổ văn minh chi chủ cuối cùng sẽ hướng về phía Hoang cổ, Phật cổ, Tiên cổ, khả năng rất lớn.
Phượng Hậu văn minh chi chủ, là một trong các văn minh chi chủ cấp cao nhất trong thiên địa. Bà ấy cuối cùng hướng về bên nào, đây cũng là chuyện khá quan trọng.
Cho nên, con phải đi giúp tiểu Thanh, giúp nó đạt được vị trí Thanh nữ, tuyệt đối không thể để cho Thanh Liên của Miêu chi văn minh thắng.
Chu Thanh Huyền nói lại từ đầu tới cuối sự việc, phân tích sự việc rõ ràng.
Lục Nguyên liền càng vững tâm, bất luận là vì cá nhân hay vì đại cục, mình cũng phải giúp tiểu Thanh thắng.
Lục Nguyên và Chu Thanh Huyền lại không lập tức ai đi đường nấy ngay, tạm thời vẫn ở cùng nhau. Kiếm thuật của kiếm khổ văn minh phó chủ khi đó còn khá nhiều chỗ độc đáo. Mà hôm nay Chu Thanh Huyền tuy khen ngợi kiếm thuật của Lục Nguyên thành sư rồi, nhưng vẫn truyền từng chút từng chút kiếm thuật của mình cho Lục Nguyên. Kiếm thuật của Chu Thanh Huyền tên là Kiếm Khổ chi đạo.
Chu Thanh Huyền sẵn sàng dạy, đương nhiên Lục Nguyên cũng học.
Con đường mà hiện nay Lục Nguyên đi là hấp thu ưu điểm của đủ các loại kiếm thuật.
Kiếm Khổ chi đạo này, cũng có khá nhiều chỗ huyền bí.
Trong Kiếm Khổ chi đạo có vài phần vị đắng. Mà nếu nhập vị đắng này với tuyệt sát nhất kiếm, tuyệt sát nhất kiếm của mình cũng có thể có tăng cường sâu sắc, đây xem như là lợi ích lớn nhất.
Thứ hai là thêm được vài tuyệt chiêu, cùng loại với các tuyệt chiêu như ‘tiêu tương dạ vũ sầu đoạn tràng, hàn thiền bi minh nhân hữu lệ. Về phần tuyệt chiêu, đương nhiên sẽ không ngại nhiều quá.
Thứ ba quan trọng nhất.
- Tiểu mệnh vận thuật.
Lục Nguyên khẽ giật mình.
- Đúng, tiểu mệnh vận thuật.
Chu Thanh Huyền gật đầu.
Lúc ở Đổ Tiên đảo, mình cũng từng tiếp xúc với cái gọi là tiểu mệnh vận thuật. Lúc ấy mình dựa vào đổ tự phân thân nghênh chiến với rất nhiều cái gọi là biến chủng của tiểu mệnh vận thuật. Ví dụ như đổ quỷ tâm kinh gì đó của Giản Vân Sầu, khi đó cho cho rằng là biến chủng của cái gọi là tiểu mệnh vận thuật, thật sự không có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua chỉ là như vậy.
Đoán chừng những người này nghiên cứu tiểu mệnh vận thuật, cũng là muốn thật sự ngộ được đại mệnh vận thiết tắc. Nhưng căn bản không thể ngộ được đại mệnh vận thiết tắc.
Đối với tiểu mệnh vận thuật, Lục Nguyên cũng cảm thấy không mạnh lắm, cho nên Lục Nguyên liền nói rõ nghi vấn của mình ra.
- Bởi vì bọn chúng nắm giữ, căn bản không phải là tiểu mệnh vận thuật chân chính, chỉ là biến chủng mà thôi. Tiểu mệnh vận thuật chân chính mạnh hơn tiểu mệnh vận thuật mà chúng nắm giữ. Ta năm đó nắm giữ chính là tiểu mệnh vận thuật.
Chu Thanh Huyền nói:
- Ta cả đời tế ngộ chi kì, mệnh vận chi kỳ, khó có người sánh với. Cho nên cũng tạo thành mệnh vận bi khổ bách thế, mới nắm giữ được tiểu mệnh vận thuật như một cơ duyên.
Chu Thanh Huyền nói:
- Tiểu mệnh vận thuật chân chính, có thể chống đỡ được nửa cái thiết tắc hoàn chỉnh khác.
Nửa cái, đừng coi thường nửa cái.
Thời điểm đạt được chín thiết tắc, đều đứng trên đỉnh cao nhất của thế giới này. Con lại nhiều hơn nửa cái, như vậy còn giỏi tới mức nào.
Lục Nguyên hiện tại đã đạt tới tám cái rưỡi thiết tắc, đương nhiên hiểu được sự khác biệt rất lớn trong đó. Nếu thật là như vậy, bản thân mình trước kia đúng là đã xem thường tiểu mệnh vận thuật.
Chu Thanh Huyền lại nói:
- Đương nhiên, ta hiện nay cũng không luyện lại tiểu mệnh vận thuật, chỉ có thể cho con hạt giống của tiểu mệnh vận thuật. Đợi đến khi có cơ duyên nhất định, liền nắm giữ tiểu mệnh vận thuật chân chính.
Lục Nguyên cũng được Chu Thanh Huyền khắc sâu hạt giống của tiểu mệnh vận thuật vào giữa lòng bàn tay.
Khi Chu Thanh Huyền dạy xong những điều nên dạy, Lục Nguyên đang chuẩn bị quay về trung ương thiên triều, Chu Thanh Huyền nhận được một tin tức. Sau khi nhận được tin, sắc mặt nghiêm trọng nói:
- Lục Nguyên, có một việc phải thông báo cho con, bây giờ tình thế của Tiểu thanh ở Phong cổ văn minh đang có chút không ổn.
Lục Nguyên không khỏi khẽ giật mình, Tiểu Thanh, thiếu nữ thanh y thanh lệ được đồn là có cơ duyên với mình.
Không khỏi nhớ tới thân phụ tiên kiếm, thiếu nữ thanh y dung mạo thanh tú, khí chất sang trọng.
Nàng chẳng phải đi làm thất nữ của Phượng Cổ văn minh sao? Nghe nói Phượng Cổ văn minh, phía dưới Phượng Cổ văn minh chi chủ, địa vị của thất nữ là tối cao. Tình thế của nàng còn có thể không ổn sao?
Chu Thanh Huyền nói:
- Ta có chút quan hệ ở Phượng Cổ văn minh.
Đây cũng là một sự tích của Chu Thanh Huyền năm đó. Trong số thất nữ có một người thích Chu Thanh Huyền, nhưng Chu Thanh Huyền, lại thích một người đã chết rồi, một lòng một dạ. Cho nên cô gái trong số thất nữ kia vẫn luôn không thành công, nhưng lại một mực chờ đợi Chu Thanh Huyền, đến nay vẫn không từ bỏ.
- Thời đại này, xảy ra những chuyện kì lạ, tư cách một thanh nữ bình thường, một kỳ nguyên cũng khó có một người. Kỉ nguyên này xuất hiện một Tiểu Thanh đã là được rồi, kết quả lại còn xuất hiện thêm một người nữa. Là nữ tử Thanh Liên của Miêu chi văn minh. Nếu cùng lúc có hai Thanh Nữ, dựa vào quy định hiện nay của Phượng cổ văn minh, liền có sự cạnh tranh giữ hai người. Chỉ là, người tên là nữ tử Thanh Liên này xuất thân từ Miêu Chi văn minh, có bối cảnh và chỗ dựa rất vững. Còn tiểu Thanh không có bất kì chỗ dựa nào, cho nên đương nhiên tiểu Thanh bị rơi vào thế yếu. Tình hình của tiểu Thanh bây giờ rất đáng lo, tình cảnh nguy hiểm.
Lục Nguyên nghe xong, trong lòng đã hạ quyết tâm, tự mình phải đi cứu tiểu Thanh. Bởi vì nàng cũng coi như đã từng cứu mình nửa lần. Lần đó Hoang Cổ văn minh tới định giết mình, nhưng vì quan hệ của Tiểu Thanh, Phượng Cổ văn minh mới xuất hiện giúp mình. Mà lần đó sự giúp đỡ đối với mình rất lớn. Cho nên đích thân mình phải đi cứu. Huống chi mình và tiểu Thanh cũng xem như bằng hữu, đương nhiên còn có một nguyên nhân sâu xa, Lục Nguyên hiện tại đã là cấp văn minh phó chủ rồi, văn minh phó chủ đã không còn là nhân vật tầm thường, đã có thể được coi là chỗ dựa của người khác rồi. Lục Nguyên hiện nay quả thực cũng có tư cách này. Trong bất tri bất giác, bản thân Lục Nguyên đã lớn thành một cây đại thụ, đứng thẳng giữa đất trời.
- Hơn nữa lúc này, con không đi không được.
Chu Thanh Huyền nói:
- Về mặt đại cục việc này rất quan trọng.
Nghe thấy Chu Thanh Huyền nói những điều này với giọng điệu rất nghiêm túc, Lục Nguyên hỏi:
- Vì sao?
- Bởi vì vấn đề lập trường của Phượng hậu văn minh chi chủ. Lập trường của Phượng Hậu vân minh chi chủ luôn trung lập. Lần đó đi giúp con, cũng không thể đưa cô ấy đến chỗ Pháp cổ và Vũ cổ được. Chỉ là hơi thiên về Pháp cổ và Vũ cổ thôi, căn bản coi như trung lập.
Chu Thanh Huyền nói:
- Hiện tại hình thức của Vũ cổ Pháp cổ đối với Phật Hoang Tiên tam cổ, con cũng biết đấy.
Lục Nguyên đương nhiên hiểu thế cục ở đây.
- Vị trí Thanh Nữ tương đối quan trọng, là một trong thất nữ, đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới lập trường cuối cùng của Phượng Hậu văn minh. Còn Thanh Nữ có khả năng được chọn thì có hai người, một là tiểu Thanh. Tiểu Thanh là hướng về con, nếu như Thanh nữ cuối cùng là tiểu Thanh, như vậy Phượng Hậu văn minh chi chủ cuối cùng sẽ đứng về phía Vũ cổ, tính khả năng của Pháp cổ rất lớn.
Còn người kia là Thanh Liên của Miêu Chi văn minh. Miêu Chi văn minh kiên định đứng về phía Hoang Cổ, Phật Cổ, Tiên Cổ. Nếu cuối cùng vị trí Thanh Nữ thuộc về Thanh Liên, như vậy Phượng Cổ văn minh chi chủ cuối cùng sẽ hướng về phía Hoang cổ, Phật cổ, Tiên cổ, khả năng rất lớn.
Phượng Hậu văn minh chi chủ, là một trong các văn minh chi chủ cấp cao nhất trong thiên địa. Bà ấy cuối cùng hướng về bên nào, đây cũng là chuyện khá quan trọng.
Cho nên, con phải đi giúp tiểu Thanh, giúp nó đạt được vị trí Thanh nữ, tuyệt đối không thể để cho Thanh Liên của Miêu chi văn minh thắng.
Chu Thanh Huyền nói lại từ đầu tới cuối sự việc, phân tích sự việc rõ ràng.
Lục Nguyên liền càng vững tâm, bất luận là vì cá nhân hay vì đại cục, mình cũng phải giúp tiểu Thanh thắng.