Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1346
Tại một ngoại tuyệt địa của trung ương thiên triều, Tiên Chi Tử đang ngồi xếp bằng. Lần này anh ta bị thua trong tay Lục Nguyên một trận, đối với Tiên Chi Tử mà nói, đây là chuyện vô cùng nhục nhã và đáng xấu hổ. Hiện nay anh ta bắt đầu bế quan, định dùng tốc độ nhanh nhất đạt tới văn minh cảnh. Một khi đạt tới văn minh cảnh, liền có thể đi lấy địa thư và cây nhân sâm.
Địa thư kia, chính là tiên thiên linh bảo, hơn nữa là cấp bậc khá cao trong số tiên thiên linh bảo. Cũng không thấp hơn so với mấy loại như Bàn Cổ Phiên.
Còn cây nhân sâm ăn quả, thực tế là một thiên địa thần vật, có thể gia tăng pháp lực.
Tiên Chi Tử tin tưởng mình nhất định lấy được hai thứ này, có thể mạnh mẽ tiến tới.
Đương nhiên, sau khi thực lực mạnh mẽ cũng không giao đấu trực diện với Lục Nguyên. Lục Nguyên quá hung hãn, hung tàn, đến lúc đó mình có thể đâm sau lưng Lục Nguyên, không giết được Lục Nguyên thì không dừng tay.
Phượng Cổ văn minh chính là mọt trong các cổ văn minh.
Cổ văn minh này không nổi tiếng lắm đối với người thường, nhưng ở trong thế lực cấp văn minh, chính là rất nổi tiếng.
Dù sao, nơi này là cổ văn minh.
Hơn nữa có Phượng Hậu văn minh chi chủ. Phượng Hậu văn minh chi chủ vốn là nhân vật nổi tiếng sánh ngang với tổ long năm đó. Cho dù thực lực không bằng tổ long, nhưng cũng là một trong những người mạnh nhất trong thiên địa.
Con đường đi tới Phượng Cổ văn minh phía trước, tên là Đạp Thiên đồ.
Đạp trời dưới chân, đủ thấy khí khái của Phượng Cổ văn minh.
Đương nhiên, ‘đạp’ này chính là ‘thiên’ của kỉ nguyên, chứ không phải ‘thiên’ vĩnh hằng.
Kỷ nguyên chi thiên là tiểu thiên của kỉ nguyên, chỉ có thể tồn tại trong một kỷ nguyên.
Còn vĩnh hằng chi thiên thì là vô cùng vô tận, vô số kỷ nguyên.
Cả con đường Đạp Thiên đồ tổng cộng có 999999 bậc cầu thang tạo thành. Số này vừa đúng là con số cực lẻ, mà kỳ âm ngẫu dương, số bậc thang của cả con đường Đạp Thiên đồ đều có cái huyền diệu riêng. Mà 999999 bậc cầu thang này, mỗi bậc đều là tuyết trắng mà không có màu gì khác. Bất luận màu gì đặt lên trên cũng không thể làm vẩn đục cái màu này chút nào.
Một bậc cầu thang của Đạp Thiên Đồ rộng chừng 30 trượng, hai đầu có cột bảo vệ. Phía trên cột bảo vệ đặt rất nhiều loại hoa, cả con đường Đạp Thiên Đồ, trông rất tuyệt vời.
Xưa nay Đạp Thiên Đồ đều đóng cửa, rất ít người tới lui.
Nhưng hiện nay, người đi qua Đạp Thiên Đồ không ít, rất nhiều người đều tới buổi lễ, bởi vì thanh nữ của Phượng Cổ văn minh chính thức xuất hiện.
Phượng Cổ văn minh, thất nữ chưởng thiên, đây là một câu mà phần lớn mọi người đều biết.
Thanh nữ, một trong thất nữ, vị trí cực cao.
Mà hiện nay rất nhiều người đều biết, lần này xuất hiện hai thanh nữ, hai người này sẽ đấu, ai thắng thì sẽ có được vị trí thanh nữ. Hơn nữa rất nhiều nhân vật có thế lực cấp văn minh, cũng biết lần này không chỉ là tranh chấp vị trí thanh nữ, mà là tranh chấp về xu thế khả năng hiện nay của nhân vật lớn Phượng Hậu văn minh chi chủ.
Mọi người đều biết, Phượng Cổ văn minh chi chủ vẫn luôn trung lập.
Đồng thời, hình thức của trung ương thiên triều hiện nay, cũng ngày càng nghiêm túc. Pháp Cổ và Vũ cổ đối với bên Hoang cổ, Phật cổ, Tiên cổ, hình thức đối lập. Chỉ cần không phải là kẻ mù thì sẽ nhìn ra. Tương lai của trung ương thiên triều có thể sẽ có một trận đại chiến của cổ văn minh. Chỉ cần nghĩ một chút liền sởn gai ốc. Đương nhiên, cùng lúc đó cũng có rất nhiều người vui vẻ. Dù sao trên đời này, những người có dã tâm không ít. Thịnh thế thì khó có cơ hội xuất hiện, cần thực lực, cần quan hệ, các mặt, còn trong thời loạn thì xuất hiện dễ hơn nhiều. Thời loạn dù có rất nhiều đại họa sát thân, nhưng cũng lại có rất nhiều cơ duyên. Ví dụ như, nếu trong thời loạn một người văn minh cảnh chết, vậy sẽ có di thể văn minh cảnh có thể những người phía dưới văn minh cảnh được thăng cấp. Còn trong thời thịnh muốn ngẫu nhiên được lên văn minh cảnh thì quá khó.
Đương nhiên, thời loạn còn xa, việc gần hơn chính là cuộc chiến giành ngôi thanh nữ trong thất nữ.
Bởi vì vấn đề tranh thanh nữ, tất cả đại văn minh đều phái người đi xem lễ. Ví như Ngũ đại văn minh, ví như tam thập văn minh bình thường, cơ bản đều phái người tới trước.
- Mọi người nói xem, việc tranh thanh nữ lần này, cuối cùng bên nào thắng?
Một thiếu nữ mặc y phục màu trắng thanh thuần như một đóa hoa của Hoa chi văn minh, một trong số tam thập văn minh nói. Trên chiếc áo màu trắng của nàng thêu mấy đóa hoa nhàn nhạt, cả người thanh trần thoát tục.
- Phí lời, đương nhiên là Thanh Liên của Miêu chi văn minh.
Một thiếu phụ của Hoa chi văn minh nói:
- Cuộc chiến thanh nữ, so về đầy đủ các mặt. Hai người tiểu Thanh và Thanh Liên thiên phú đều tương đương nhau. Tuy nhiên tiểu Thanh kia xuất thân từ chốn thâm sơn cùng cốc ngoại vực, còn Thanh Liên xuất thân là Miêu chi văn minh. Bản thân tu thành thế giới cảnh, đồng thời còn so chỗ dựa. Tiểu Thanh làm gì có chỗ dựa nào, môn phái của nàng còn chẳng bằng vô thượng đại giáo. Kém cả nghìn lần trăm lần so với vô thượng đại giáo. Sao có thể so với Miêu chi văn minh.
Thiếu nữ mặc áo trắng trông như đóa hoa kia không khỏi khẽ giật mình:
- Còn nhỏ hơn vô thượng đại giáo?
Nhỏ hơn nghìn lần, trăm lần? Vậy chẳng phải nhỏ quá sao?
Đây không phải là giả vờ, mà là thật sự không biết. Trong mắt những người xuất thân là Hoa chi văn minh này, xem ra, vô thượng đại giáo được xếp vào hạng khá thấp. Sao còn có thể có thứ hạng thấp hơn nhiều cái thứ hạng thấp như vậy.
- So về thực lực cá nhân, so về chỗ dựa hậu trường, tiểu Thanh đến của ngoại vực kia đều quá kém. Nghe nói tiểu Thanh và Lục Nguyên gần đây rất nổi tiếng, có chút dính líu.
Một thiếu phụ của Hoa chi văn minh nói.
Nghe nhắc tới Lục Nguyên, thiếu nữ áo trắng kia mắt sáng ngời:
- Lục Nguyên?
Sự liên quan này nàng cũng từng nghe nói. Khi đó Hoang cổ văn minh chi chủ ra tay muốn giết Lục Nguyên, hơn nữa còn tập hợp người của rất nhiều văn minh lại, chuyện này nổi tiếng trong trung ương thiên triều. Mà khi đó cũng thể hiện người phụ nữ nhân duyên của Lục Nguyên dấu diếm khá tốt.
Còn Lục Nguyên là nhân vật nhanh chóng thành danh nhất, cơ bản là trong số những người trẻ tuổi của trung ương thiên triều, nhiều người sùng bái nhất chính là hai nhân vật, Hoang chi tử và Lục Nguyên. Tiếp đến là Tiên chi tử, Vũ chi tử.
- Hoa chi văn minh của chúng ta và thế lực mà Lục Nguyên thuộc vào là đối địch. Ngươi coi chừng một chút.
Thiếu phụ giọng điệu nghiêm trọng. Thiếu nữ lè lưỡi, nói:
- Lục Nguyên chẳng qua có vài phần thực lực, tuy nhiên không thành văn minh. Rốt cục cũng chỉ là con sâu cái kiến. Hắn tuy là Thiên bảng tối cường, nhưng cuối cùng cũng chỉ là thiên bảng tối cường. Gần đây hắn lại bị Hoang ưng văn minh phó chủ đuổi giết. Bản thân còn khó giữ. Dù hắn có thể giữ được mạng thì sao nào. Hắn có thể địch được với Miêu chi văn minh sao. Miêu chi văn minh mặc dù là xếp từ dưới lên trong số ba mươi văn minh, nhưng tốt xấu gì cũng là một văn minh. Vốn không phải một Lục Nguyên cỏn con có thể địch lại được.
- Đáng tiếc Thiên bảng gần đây hỗn loạn. Nói cách khác, hiện tại đám người Tiên chi tử, Vũ chi tử, Pháp chi tử, chỉ e cũng gia nhập trong Thiên bảng.
Thiếu nữ cắn môi nói. Đây là một việc phát sinh gần đây. Thiên bảng hỗn loạn bất kham, vô số tin tức truyền vào. Thiên bảng bài danh tạm thời biến mất, cũng không biết do nguyên nhân gì.
Địa thư kia, chính là tiên thiên linh bảo, hơn nữa là cấp bậc khá cao trong số tiên thiên linh bảo. Cũng không thấp hơn so với mấy loại như Bàn Cổ Phiên.
Còn cây nhân sâm ăn quả, thực tế là một thiên địa thần vật, có thể gia tăng pháp lực.
Tiên Chi Tử tin tưởng mình nhất định lấy được hai thứ này, có thể mạnh mẽ tiến tới.
Đương nhiên, sau khi thực lực mạnh mẽ cũng không giao đấu trực diện với Lục Nguyên. Lục Nguyên quá hung hãn, hung tàn, đến lúc đó mình có thể đâm sau lưng Lục Nguyên, không giết được Lục Nguyên thì không dừng tay.
Phượng Cổ văn minh chính là mọt trong các cổ văn minh.
Cổ văn minh này không nổi tiếng lắm đối với người thường, nhưng ở trong thế lực cấp văn minh, chính là rất nổi tiếng.
Dù sao, nơi này là cổ văn minh.
Hơn nữa có Phượng Hậu văn minh chi chủ. Phượng Hậu văn minh chi chủ vốn là nhân vật nổi tiếng sánh ngang với tổ long năm đó. Cho dù thực lực không bằng tổ long, nhưng cũng là một trong những người mạnh nhất trong thiên địa.
Con đường đi tới Phượng Cổ văn minh phía trước, tên là Đạp Thiên đồ.
Đạp trời dưới chân, đủ thấy khí khái của Phượng Cổ văn minh.
Đương nhiên, ‘đạp’ này chính là ‘thiên’ của kỉ nguyên, chứ không phải ‘thiên’ vĩnh hằng.
Kỷ nguyên chi thiên là tiểu thiên của kỉ nguyên, chỉ có thể tồn tại trong một kỷ nguyên.
Còn vĩnh hằng chi thiên thì là vô cùng vô tận, vô số kỷ nguyên.
Cả con đường Đạp Thiên đồ tổng cộng có 999999 bậc cầu thang tạo thành. Số này vừa đúng là con số cực lẻ, mà kỳ âm ngẫu dương, số bậc thang của cả con đường Đạp Thiên đồ đều có cái huyền diệu riêng. Mà 999999 bậc cầu thang này, mỗi bậc đều là tuyết trắng mà không có màu gì khác. Bất luận màu gì đặt lên trên cũng không thể làm vẩn đục cái màu này chút nào.
Một bậc cầu thang của Đạp Thiên Đồ rộng chừng 30 trượng, hai đầu có cột bảo vệ. Phía trên cột bảo vệ đặt rất nhiều loại hoa, cả con đường Đạp Thiên Đồ, trông rất tuyệt vời.
Xưa nay Đạp Thiên Đồ đều đóng cửa, rất ít người tới lui.
Nhưng hiện nay, người đi qua Đạp Thiên Đồ không ít, rất nhiều người đều tới buổi lễ, bởi vì thanh nữ của Phượng Cổ văn minh chính thức xuất hiện.
Phượng Cổ văn minh, thất nữ chưởng thiên, đây là một câu mà phần lớn mọi người đều biết.
Thanh nữ, một trong thất nữ, vị trí cực cao.
Mà hiện nay rất nhiều người đều biết, lần này xuất hiện hai thanh nữ, hai người này sẽ đấu, ai thắng thì sẽ có được vị trí thanh nữ. Hơn nữa rất nhiều nhân vật có thế lực cấp văn minh, cũng biết lần này không chỉ là tranh chấp vị trí thanh nữ, mà là tranh chấp về xu thế khả năng hiện nay của nhân vật lớn Phượng Hậu văn minh chi chủ.
Mọi người đều biết, Phượng Cổ văn minh chi chủ vẫn luôn trung lập.
Đồng thời, hình thức của trung ương thiên triều hiện nay, cũng ngày càng nghiêm túc. Pháp Cổ và Vũ cổ đối với bên Hoang cổ, Phật cổ, Tiên cổ, hình thức đối lập. Chỉ cần không phải là kẻ mù thì sẽ nhìn ra. Tương lai của trung ương thiên triều có thể sẽ có một trận đại chiến của cổ văn minh. Chỉ cần nghĩ một chút liền sởn gai ốc. Đương nhiên, cùng lúc đó cũng có rất nhiều người vui vẻ. Dù sao trên đời này, những người có dã tâm không ít. Thịnh thế thì khó có cơ hội xuất hiện, cần thực lực, cần quan hệ, các mặt, còn trong thời loạn thì xuất hiện dễ hơn nhiều. Thời loạn dù có rất nhiều đại họa sát thân, nhưng cũng lại có rất nhiều cơ duyên. Ví dụ như, nếu trong thời loạn một người văn minh cảnh chết, vậy sẽ có di thể văn minh cảnh có thể những người phía dưới văn minh cảnh được thăng cấp. Còn trong thời thịnh muốn ngẫu nhiên được lên văn minh cảnh thì quá khó.
Đương nhiên, thời loạn còn xa, việc gần hơn chính là cuộc chiến giành ngôi thanh nữ trong thất nữ.
Bởi vì vấn đề tranh thanh nữ, tất cả đại văn minh đều phái người đi xem lễ. Ví như Ngũ đại văn minh, ví như tam thập văn minh bình thường, cơ bản đều phái người tới trước.
- Mọi người nói xem, việc tranh thanh nữ lần này, cuối cùng bên nào thắng?
Một thiếu nữ mặc y phục màu trắng thanh thuần như một đóa hoa của Hoa chi văn minh, một trong số tam thập văn minh nói. Trên chiếc áo màu trắng của nàng thêu mấy đóa hoa nhàn nhạt, cả người thanh trần thoát tục.
- Phí lời, đương nhiên là Thanh Liên của Miêu chi văn minh.
Một thiếu phụ của Hoa chi văn minh nói:
- Cuộc chiến thanh nữ, so về đầy đủ các mặt. Hai người tiểu Thanh và Thanh Liên thiên phú đều tương đương nhau. Tuy nhiên tiểu Thanh kia xuất thân từ chốn thâm sơn cùng cốc ngoại vực, còn Thanh Liên xuất thân là Miêu chi văn minh. Bản thân tu thành thế giới cảnh, đồng thời còn so chỗ dựa. Tiểu Thanh làm gì có chỗ dựa nào, môn phái của nàng còn chẳng bằng vô thượng đại giáo. Kém cả nghìn lần trăm lần so với vô thượng đại giáo. Sao có thể so với Miêu chi văn minh.
Thiếu nữ mặc áo trắng trông như đóa hoa kia không khỏi khẽ giật mình:
- Còn nhỏ hơn vô thượng đại giáo?
Nhỏ hơn nghìn lần, trăm lần? Vậy chẳng phải nhỏ quá sao?
Đây không phải là giả vờ, mà là thật sự không biết. Trong mắt những người xuất thân là Hoa chi văn minh này, xem ra, vô thượng đại giáo được xếp vào hạng khá thấp. Sao còn có thể có thứ hạng thấp hơn nhiều cái thứ hạng thấp như vậy.
- So về thực lực cá nhân, so về chỗ dựa hậu trường, tiểu Thanh đến của ngoại vực kia đều quá kém. Nghe nói tiểu Thanh và Lục Nguyên gần đây rất nổi tiếng, có chút dính líu.
Một thiếu phụ của Hoa chi văn minh nói.
Nghe nhắc tới Lục Nguyên, thiếu nữ áo trắng kia mắt sáng ngời:
- Lục Nguyên?
Sự liên quan này nàng cũng từng nghe nói. Khi đó Hoang cổ văn minh chi chủ ra tay muốn giết Lục Nguyên, hơn nữa còn tập hợp người của rất nhiều văn minh lại, chuyện này nổi tiếng trong trung ương thiên triều. Mà khi đó cũng thể hiện người phụ nữ nhân duyên của Lục Nguyên dấu diếm khá tốt.
Còn Lục Nguyên là nhân vật nhanh chóng thành danh nhất, cơ bản là trong số những người trẻ tuổi của trung ương thiên triều, nhiều người sùng bái nhất chính là hai nhân vật, Hoang chi tử và Lục Nguyên. Tiếp đến là Tiên chi tử, Vũ chi tử.
- Hoa chi văn minh của chúng ta và thế lực mà Lục Nguyên thuộc vào là đối địch. Ngươi coi chừng một chút.
Thiếu phụ giọng điệu nghiêm trọng. Thiếu nữ lè lưỡi, nói:
- Lục Nguyên chẳng qua có vài phần thực lực, tuy nhiên không thành văn minh. Rốt cục cũng chỉ là con sâu cái kiến. Hắn tuy là Thiên bảng tối cường, nhưng cuối cùng cũng chỉ là thiên bảng tối cường. Gần đây hắn lại bị Hoang ưng văn minh phó chủ đuổi giết. Bản thân còn khó giữ. Dù hắn có thể giữ được mạng thì sao nào. Hắn có thể địch được với Miêu chi văn minh sao. Miêu chi văn minh mặc dù là xếp từ dưới lên trong số ba mươi văn minh, nhưng tốt xấu gì cũng là một văn minh. Vốn không phải một Lục Nguyên cỏn con có thể địch lại được.
- Đáng tiếc Thiên bảng gần đây hỗn loạn. Nói cách khác, hiện tại đám người Tiên chi tử, Vũ chi tử, Pháp chi tử, chỉ e cũng gia nhập trong Thiên bảng.
Thiếu nữ cắn môi nói. Đây là một việc phát sinh gần đây. Thiên bảng hỗn loạn bất kham, vô số tin tức truyền vào. Thiên bảng bài danh tạm thời biến mất, cũng không biết do nguyên nhân gì.