Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1347
Trên con đường Đạp Thiên Đồ, cũng chỉ có người của Hoa chi văn minh, còn có người của rất nhiều văn minh khác.
Đồng thời còn có một người thanh niên mặc áo xanh.
Người thanh niên áo xanh này đi tới đó, một thân pháp lực như thể khá nhẹ, người thanh niên áo xanh cầm một hồ lô rượu trên tay.
Túc một tiếng lại uống một ngụm, lúc này Lục Nguyên đã đạt tới văn minh cảnh, hơn nữa là nhị kỷ nguyên, đã là một trong số ít cường giả trong thiên địa. Một thân thực lực khá kinh thế hãi tục, tuy nhiên càng đến văn minh cảnh, Lục Nguyên càng phản phác quy chân. Thoáng vừa thu lại khí thế toàn bộ tiêu tán, hoàn toàn không có khí thế làm cho người ta sợ hãi của Hoang Ưng văn minh phó chủ khi đó, giống như một người thế giới cảnh bình thường.
Lục Nguyên nghe người bên cạnh nghị luận, xem ra thế cục của Tiểu Thanh lúc này thật đúng là không ổn.
Tuy nhiên mình đã đến, thế cục tự nhiên sẽ không thể không ổn.
Thiên Bảng hỗn loạn sao? Rút cục phát sinh sự việc gì, Thiên bảng hỗn loạn.
Lục Nguyên đi theo cầu thang, cuối cùng đi tới bậc cao nhất của 990000 bậc cầu thang. Lúc này một cái cửa vô cùng lớn hiện ra, thế giới chi môn cao đến ngàn trượng, rộng mấy trăm trượng, rộng lớn vô cùng. Mà phía trên thế giới chi môn treo cả ánh trăng và phượng hoàng. Điêu khắc trên cửa rất tỉ mỉ và rườm rà, một pháp lực rất lớn từ phía trên truyền tới.
Lúc Lục Nguyên đi tới cửa lớn, phát hiện cửa lớn này còn phải kiểm tra, từng người vào Phượng Cổ văn minh đều phải kiểm tra. Cơ bản phải báo cáo tên, đến từ đâu, mới có thể tiến vào trong. Cũng không phải chó mèo nào cũng có thể tiến vào Phượng Cổ văn minh. Ít nhất phải thuộc thế lực văn minh mới có thể tiến vào Phượng Cổ văn minh, vô thượng đại giáo căn bản không đủ tư cách.
Rốt cục tới phiên Lục Nguyên. Lục Nguyên lấy ra ngọc bài thân phận, người bảo vệ ở đây là nam. Tại Phượng Cổ văn minh, địa vị của nam thấp hơn một chút, làm những công việc bảo vệ. Bảo vệ nam kia nhận lấy ngọc bài thân phận.
Bài, vừa nhìn liền nói kiểu:
- Vô thượng đại giáo, Phượng Cổ Văn Minh không chào đón vô thượng đại giáo, vân vân…đợi đã, ngươi là kiếm môn Lục Nguyên.
Những người khác của vô thượng đại giáo không có tư cách vào Phượng Cổ văn minh, nhưng Lục Nguyên thì khác. Lục Nguyên hiện nay là Thiên bảng đệ nhất trước khi Thiên bảng hỗn loạn. Có thể đứng ở vị trí thứ nhất của Thiên bảng, đây đâu phải nhân vật đơn giản, đều rất oai. Đương nhiên không bằng văn minh cảnh, nhưng là dưới văn minh cảnh, cũng có thể nói là rất hoành tráng rồi.
Mà những người bên cạnh cũng đều tập trung ánh mắt tới, toàn bộ quan sát Lục Nguyên. Danh khí của Lục Nguyên quá lớn, thiếu nữ áo trắng kia của Hoa chi văn minh ánh mắt càng sáng lên. Nàng phát hiện thần tượng của nàng rồi. Mặc dù Hoa chi văn minh và thế lực của Lục Nguyên là hai thế lực đối địch, nhưng thiếu nữ áo trắng kia vẫn rất sùng bái Lục Nguyên.
- ồ, đây là Lục Nguyên?
- xem ra khí thế toàn thân cũng không mạnh lắm.
- Đúng vậy, kém rất nhiều so với Tiêu quan tài vị trí thứ mười một trong Thiên bảng cự đầu.
- Tuy nhiên Thiên bảng đệ nhất, chỉ sợ không phải chuyện đùa.
- Không phải nghe nói Hoang Ưng văn minh phó chủ đang đuổi giết hắn sao?
- Lục Nguyên này lại trốn được, rõ ràng có thể trốn khỏi Hoang Ưng văn minh phó chủ, thế là giỏi rồi.
- Nghe nói là Vũ Yến văn minh phó chủ giúp đỡ, bằng không dựa vào thực lực của Lục Nguyên, làm sao có thể chạy trốn khỏi Hoang Ưng văn minh phó chủ. Sát nhân văn minh cảnh, ngoại trừ văn minh cảnh, làm gì có ai chống đỡ được.
- Lục nguyên lần này tới là muốn giúp tiểu Thanh đoạt ngôi vị. Nhưng hắn có thể giúp được gì, chỗ dựa của Thanh Liên đó quá lớn quá lớn.
Qua thế giới đại môn của Phượng Cổ văn minh, Lục Nguyên bước chân vào bên trong Phượng Cổ văn minh.
Mà hắn vừa bước vào Phượng Cổ văn minh, chỉ nhìn kết cấu của Phượng Cổ văn minh, chỉ thấy chính giữa Phượng Cổ văn minh có một đại lục cực lớn có thể dung nạp rất nhiều tinh thần. Còn trên đỉnh đầu hàng ngàn tinh thần đang trôi bồng bềnh. Hàng ngàn tinh thần này giống như hàng ngàn bậc cầu thang chỉ hướng về điểm cao nhất. Ở điểm cao nhất còn có một khối đại lục nhỏ hơn một chút.
- Đại lục lớn phía dưới này gọi là Phượng chi đại lục. Còn đại lục nhỏ hơn phía trên gọi là Phượng thủ đại lục. Phượng chi đại lục ở phía dưới là nơi ở của phần lớn người của Phượng cổ văn minh. Còn Phượng thủ đại lục phía trên, là nơi ở chỉ dành cho Phượng cổ văn minh chi chủ của Phượng cổ văn minh, và thất nữ.
Chẳng biết lúc nào, Pháp Chi Tử, toàn thân đầy pháp thuật khí tức, tựa như mềm yếu mà lại tuấn tú, có chút giống với Tiên Chi Tử, đã tới bên người Lục Nguyên, giới thiệu. Tuy nhiên Lục Nguyên cũng quen với Pháp Chi Tử, biết rõ Pháp chi tử và Tiên chi tử chỉ là giống nhau về diện mạo, nhưng trên thực tế thì hoàn toàn khác nhau.
Tiên Chi Tử người này là một tiểu nhân âm độc, bên ngoài tỏ ra là một người tốt, nhưng thích nhất là âm thầm hại người.
Còn Pháp Chi Tử, lại không phải là người như vậy. Anh ta là một người thích nghiên cứu Pháp thuật, thường xuyên tự giam mình bên trong tù, tập trung nghiên cứu nhiều năm pháp thuật căn bản không gặp ai. Đương nhiên, anh ta cũng không thể tự bế, giao tiếp với mọi người hoàn toàn bình thường. Pháp Cổ văn minh cũng không muốn người mà mình vất vả bồi dưỡng lại thành một người tự giam mình.
Quan hệ của Pháp chi tử và Lục Nguyên cũng khá tốt. Thứ nhất, hai người từng liên thủ đối địch ở văn minh thánh địa. Thứ hai, Lục Nguyên ở Pháp Cổ văn minh khá lâu, Lục Nguyên và Pháp Chi Tử cũng từng nghiên cứu vài thứ cùng nhau, cùng giao đấu vài lần. Pháp chi tử nói:
- Thiên Bảng ấy, làm được thì thật không phải chuyện tầm thường. Đánh bại Hoang chi tử rất đau. Từ lâu tôi đã không vừa mắt với Hoang Chi tử rồi.
Nói một cách đơn giản, vốn là áp lực của Hoang Chi tử với Pháp chi tử là rất lớn. Khí vận thất tử, từ lâu đã có cách nói, lục tử khác của Khí vận chi tử toàn bộ chỉ là những ngôi sao làm nền cho Hoang chi tử mà thôi. Hoang Chi tử mới là ánh trăng sáng.
Nếu chỉ là cách nói thì cũng thôi đi. Tuy nhiên, Hoang chi tử lại thực sự cường đại như vậy.
Cho nên, cho tới nay, áp lực của Hoang chi tử đối với mấy người đám Pháp chi tử tương đối lớn.
Tất cả mọi người hy vọng Hoang chi tử có thể bại một lần, nhưng đáng tiếc, Hoang chi tử chưa bao giờ bại, là chiến thần hoàn mỹ vĩnh viễn.
Pháp chi tử, Vũ chi tử, Ma chi tử, và Tiên chi tử, có ai là không sống dưới bóng của Hoang chi tử.
Ví như Tiên chi tử đầu phục Hoang chi tử.
Còn Hoang chi tử luôn tung hoành bất bại. Áp lực luôn tồn tại. Đến tận trước đây không lâu, Lục Nguyên đánh bại Hoang chi tử, phá vỡ hình tượng chiến thần bất bại của Hoang chi tử. Áp lực trong lòng bọn Pháp chi tử mới giảm nhẹ. Tận sâu trong lòng Pháp Chi tử rất cảm kích Lục Nguyên đã phá vỡ kim thân bất bại của Hoang chi tử.
- Thiên Bảng đệ nhất, có cậu đấy.
Pháp chi tử lại khen một tiếng. Hiện tại tin tức Lục Nguyên thành văn minh cảnh còn chưa đồn ra. Lại đang vào thời kì Thiên Bảng hỗn loạn, cho nên mọi người đều cho rằng Lục Nguyên là Thiên Bảng đệ nhất. Không có nhiều người biết Lục Nguyên đạt được văn minh cảnh mà vẫn sống. Có vài người trong tân kiếm thế giới, Chu Thanh Huyền ở Di thất chi địa, Tiên chi tử đang bế quan tấn công văn minh cảnh, còn Vũ Yến văn minh phó chủ đang dưỡng thương.
,
Đồng thời còn có một người thanh niên mặc áo xanh.
Người thanh niên áo xanh này đi tới đó, một thân pháp lực như thể khá nhẹ, người thanh niên áo xanh cầm một hồ lô rượu trên tay.
Túc một tiếng lại uống một ngụm, lúc này Lục Nguyên đã đạt tới văn minh cảnh, hơn nữa là nhị kỷ nguyên, đã là một trong số ít cường giả trong thiên địa. Một thân thực lực khá kinh thế hãi tục, tuy nhiên càng đến văn minh cảnh, Lục Nguyên càng phản phác quy chân. Thoáng vừa thu lại khí thế toàn bộ tiêu tán, hoàn toàn không có khí thế làm cho người ta sợ hãi của Hoang Ưng văn minh phó chủ khi đó, giống như một người thế giới cảnh bình thường.
Lục Nguyên nghe người bên cạnh nghị luận, xem ra thế cục của Tiểu Thanh lúc này thật đúng là không ổn.
Tuy nhiên mình đã đến, thế cục tự nhiên sẽ không thể không ổn.
Thiên Bảng hỗn loạn sao? Rút cục phát sinh sự việc gì, Thiên bảng hỗn loạn.
Lục Nguyên đi theo cầu thang, cuối cùng đi tới bậc cao nhất của 990000 bậc cầu thang. Lúc này một cái cửa vô cùng lớn hiện ra, thế giới chi môn cao đến ngàn trượng, rộng mấy trăm trượng, rộng lớn vô cùng. Mà phía trên thế giới chi môn treo cả ánh trăng và phượng hoàng. Điêu khắc trên cửa rất tỉ mỉ và rườm rà, một pháp lực rất lớn từ phía trên truyền tới.
Lúc Lục Nguyên đi tới cửa lớn, phát hiện cửa lớn này còn phải kiểm tra, từng người vào Phượng Cổ văn minh đều phải kiểm tra. Cơ bản phải báo cáo tên, đến từ đâu, mới có thể tiến vào trong. Cũng không phải chó mèo nào cũng có thể tiến vào Phượng Cổ văn minh. Ít nhất phải thuộc thế lực văn minh mới có thể tiến vào Phượng Cổ văn minh, vô thượng đại giáo căn bản không đủ tư cách.
Rốt cục tới phiên Lục Nguyên. Lục Nguyên lấy ra ngọc bài thân phận, người bảo vệ ở đây là nam. Tại Phượng Cổ văn minh, địa vị của nam thấp hơn một chút, làm những công việc bảo vệ. Bảo vệ nam kia nhận lấy ngọc bài thân phận.
Bài, vừa nhìn liền nói kiểu:
- Vô thượng đại giáo, Phượng Cổ Văn Minh không chào đón vô thượng đại giáo, vân vân…đợi đã, ngươi là kiếm môn Lục Nguyên.
Những người khác của vô thượng đại giáo không có tư cách vào Phượng Cổ văn minh, nhưng Lục Nguyên thì khác. Lục Nguyên hiện nay là Thiên bảng đệ nhất trước khi Thiên bảng hỗn loạn. Có thể đứng ở vị trí thứ nhất của Thiên bảng, đây đâu phải nhân vật đơn giản, đều rất oai. Đương nhiên không bằng văn minh cảnh, nhưng là dưới văn minh cảnh, cũng có thể nói là rất hoành tráng rồi.
Mà những người bên cạnh cũng đều tập trung ánh mắt tới, toàn bộ quan sát Lục Nguyên. Danh khí của Lục Nguyên quá lớn, thiếu nữ áo trắng kia của Hoa chi văn minh ánh mắt càng sáng lên. Nàng phát hiện thần tượng của nàng rồi. Mặc dù Hoa chi văn minh và thế lực của Lục Nguyên là hai thế lực đối địch, nhưng thiếu nữ áo trắng kia vẫn rất sùng bái Lục Nguyên.
- ồ, đây là Lục Nguyên?
- xem ra khí thế toàn thân cũng không mạnh lắm.
- Đúng vậy, kém rất nhiều so với Tiêu quan tài vị trí thứ mười một trong Thiên bảng cự đầu.
- Tuy nhiên Thiên bảng đệ nhất, chỉ sợ không phải chuyện đùa.
- Không phải nghe nói Hoang Ưng văn minh phó chủ đang đuổi giết hắn sao?
- Lục Nguyên này lại trốn được, rõ ràng có thể trốn khỏi Hoang Ưng văn minh phó chủ, thế là giỏi rồi.
- Nghe nói là Vũ Yến văn minh phó chủ giúp đỡ, bằng không dựa vào thực lực của Lục Nguyên, làm sao có thể chạy trốn khỏi Hoang Ưng văn minh phó chủ. Sát nhân văn minh cảnh, ngoại trừ văn minh cảnh, làm gì có ai chống đỡ được.
- Lục nguyên lần này tới là muốn giúp tiểu Thanh đoạt ngôi vị. Nhưng hắn có thể giúp được gì, chỗ dựa của Thanh Liên đó quá lớn quá lớn.
Qua thế giới đại môn của Phượng Cổ văn minh, Lục Nguyên bước chân vào bên trong Phượng Cổ văn minh.
Mà hắn vừa bước vào Phượng Cổ văn minh, chỉ nhìn kết cấu của Phượng Cổ văn minh, chỉ thấy chính giữa Phượng Cổ văn minh có một đại lục cực lớn có thể dung nạp rất nhiều tinh thần. Còn trên đỉnh đầu hàng ngàn tinh thần đang trôi bồng bềnh. Hàng ngàn tinh thần này giống như hàng ngàn bậc cầu thang chỉ hướng về điểm cao nhất. Ở điểm cao nhất còn có một khối đại lục nhỏ hơn một chút.
- Đại lục lớn phía dưới này gọi là Phượng chi đại lục. Còn đại lục nhỏ hơn phía trên gọi là Phượng thủ đại lục. Phượng chi đại lục ở phía dưới là nơi ở của phần lớn người của Phượng cổ văn minh. Còn Phượng thủ đại lục phía trên, là nơi ở chỉ dành cho Phượng cổ văn minh chi chủ của Phượng cổ văn minh, và thất nữ.
Chẳng biết lúc nào, Pháp Chi Tử, toàn thân đầy pháp thuật khí tức, tựa như mềm yếu mà lại tuấn tú, có chút giống với Tiên Chi Tử, đã tới bên người Lục Nguyên, giới thiệu. Tuy nhiên Lục Nguyên cũng quen với Pháp Chi Tử, biết rõ Pháp chi tử và Tiên chi tử chỉ là giống nhau về diện mạo, nhưng trên thực tế thì hoàn toàn khác nhau.
Tiên Chi Tử người này là một tiểu nhân âm độc, bên ngoài tỏ ra là một người tốt, nhưng thích nhất là âm thầm hại người.
Còn Pháp Chi Tử, lại không phải là người như vậy. Anh ta là một người thích nghiên cứu Pháp thuật, thường xuyên tự giam mình bên trong tù, tập trung nghiên cứu nhiều năm pháp thuật căn bản không gặp ai. Đương nhiên, anh ta cũng không thể tự bế, giao tiếp với mọi người hoàn toàn bình thường. Pháp Cổ văn minh cũng không muốn người mà mình vất vả bồi dưỡng lại thành một người tự giam mình.
Quan hệ của Pháp chi tử và Lục Nguyên cũng khá tốt. Thứ nhất, hai người từng liên thủ đối địch ở văn minh thánh địa. Thứ hai, Lục Nguyên ở Pháp Cổ văn minh khá lâu, Lục Nguyên và Pháp Chi Tử cũng từng nghiên cứu vài thứ cùng nhau, cùng giao đấu vài lần. Pháp chi tử nói:
- Thiên Bảng ấy, làm được thì thật không phải chuyện tầm thường. Đánh bại Hoang chi tử rất đau. Từ lâu tôi đã không vừa mắt với Hoang Chi tử rồi.
Nói một cách đơn giản, vốn là áp lực của Hoang Chi tử với Pháp chi tử là rất lớn. Khí vận thất tử, từ lâu đã có cách nói, lục tử khác của Khí vận chi tử toàn bộ chỉ là những ngôi sao làm nền cho Hoang chi tử mà thôi. Hoang Chi tử mới là ánh trăng sáng.
Nếu chỉ là cách nói thì cũng thôi đi. Tuy nhiên, Hoang chi tử lại thực sự cường đại như vậy.
Cho nên, cho tới nay, áp lực của Hoang chi tử đối với mấy người đám Pháp chi tử tương đối lớn.
Tất cả mọi người hy vọng Hoang chi tử có thể bại một lần, nhưng đáng tiếc, Hoang chi tử chưa bao giờ bại, là chiến thần hoàn mỹ vĩnh viễn.
Pháp chi tử, Vũ chi tử, Ma chi tử, và Tiên chi tử, có ai là không sống dưới bóng của Hoang chi tử.
Ví như Tiên chi tử đầu phục Hoang chi tử.
Còn Hoang chi tử luôn tung hoành bất bại. Áp lực luôn tồn tại. Đến tận trước đây không lâu, Lục Nguyên đánh bại Hoang chi tử, phá vỡ hình tượng chiến thần bất bại của Hoang chi tử. Áp lực trong lòng bọn Pháp chi tử mới giảm nhẹ. Tận sâu trong lòng Pháp Chi tử rất cảm kích Lục Nguyên đã phá vỡ kim thân bất bại của Hoang chi tử.
- Thiên Bảng đệ nhất, có cậu đấy.
Pháp chi tử lại khen một tiếng. Hiện tại tin tức Lục Nguyên thành văn minh cảnh còn chưa đồn ra. Lại đang vào thời kì Thiên Bảng hỗn loạn, cho nên mọi người đều cho rằng Lục Nguyên là Thiên Bảng đệ nhất. Không có nhiều người biết Lục Nguyên đạt được văn minh cảnh mà vẫn sống. Có vài người trong tân kiếm thế giới, Chu Thanh Huyền ở Di thất chi địa, Tiên chi tử đang bế quan tấn công văn minh cảnh, còn Vũ Yến văn minh phó chủ đang dưỡng thương.
,