Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 67
Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên vietwriter.vn
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lần đó trong yến hội, cô kiến thức được cái gì là danh môn vọng tộc
chân chính, cái gì là quyền cùng thế chân chính.
ở trong mắt những cái thiên chi kiêu tử đó, sinh ra tay cầm quyền to, tất cả những gì Tần gia có được căn bản không đủ xem.
Thu hoạch lớn nhất của Hàn Khả Tâm trong yến hội, chính là nhận thức cháu đích tôn Hoắc gia, Hoắc tam gia đứng đầu tứ đại gia tộc Kinh Thành.
Là cô đơn phương nhận thức đối phương.
ở Y Hương Tấn Ảnh, trong yến hội ăn uống linh đình náo nhiệt, cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy người đàn
ông từ ngoài đi vào, cả người phóng xuất ra hơi thở thượng vị giả, chân thật đáng tin.
Người nọ mặt mày như họa dung nhan mờ mịt nhàn nhạt thần sắc có bệnh, khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ lộ ra yêu dã, khí độ ung dung tự phụ.
Anh sinh ra chính là thiên chi kiêu tử, là tồn tại khiến người nhìn lên.
Chỉ liếc mắt một cái, vô số phụ nữ trong yến hội trầm luân vào dung nhan cùng khí độ anh.
Trong đó cũng bao gồm Hàn Khả Tâm.
Người đàn ông bước chân ưu nhã trầm ổn, đi từng bước một tiến vào trung tâm yến hội, tiếp nhận vô số người tôn sùng nhìn chăm chú.
Đêm đó, Hàn Khả Tâm biết được thân phận người đàn ông này.
Trăm năm danh môn vọng tộc, cháu đích tôn Hoắc gia Hoắc Vân Giao, Hoắc tam gia.
Anh là người cầm quyền đời kế tiếp Hoắc gia.
Nghe đồn anh giết phạt quyết đoán, lãnh diễm cao quý, hỉ nộ vô thường, là người nhìn như ôn tồn lễ độ, kỳ thât bac tình túc sát.
Đủ loại lời đồn về Hoắc tam gia, vào tai Hàn Khả Tâm lại vô cùng xa xôi.
Đó là người đàn ông cô có hy vọng xa vời như thế nào cũng vĩnh viễn không chiếm được.
Vốn tưởng rằng, cuộc đời này chỉ có một lần ngắn ngủi gặp nhau kia.
Lại không ngờ tới, bởi vì Tần Nguyên, cô lại lần nữa có cơ hội tiếp cận Hoắc tam gia.
Đáng tiếc chính là, đêm đó cô bảo người đem Tần Nguyên nâng đến phòng khác, vội vàng trở lại phòng Hoắc tam gia, còn chưa chờ cô tới gần đối phương, duỗi tay chạm đến
người đàn ông làm vô số con gái danh viện thế gia kinh thành muốn gả cho thi ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
Người Hoắc gia cường thế xông vào phòng, nâng Hoắc tam gia hôn mê bất tỉnh trên giường đi.
Hàn Khả Tâm còn chưa đụng tới một ngón tay của đối phương liền cứ như vậy trơ mắt nhìn anh bị mang đi.
Cô thật sự không cam lòng.
Nhưng, nghĩ đến những chuyện phát sinh giữa Tần Nguyên cùng Hoắc tam gia.
Đáy lòng cô nổi lên một chút chờ mong.
Hoắc gia sẽ tìm đến cô.
Buổi tối ở khách sạn Hoàng Đình kia, khi người Hoắc gia xông tới nhìn thấy chính là cô cùng Hoắc tam gia ở bên nhau.
Không phải Tần Nguyên mà là cô Hàn Khả Tâm.
Tất cả mọi người sẽ cho rằng người cùng Hoắc tam gia xuân phong nhất độ là cô.
Ôm tâm tư như vậy, Hàn Khả Tâm ôm vài phần chờ mong, tin tưởng Hoắc gia nhất định sẽ tìm tới cửa.
Sự thật chứng minh, Hàn Khả Tâm đoán trước không tồi.
Cô chờ được Hoắc gia liên hệ.
“Mẹ, mẹ nói xem Hoắc gia có thể cưới con hay không?”
Hàn Khả Tâm ngồi ở trong phòng hội quán, ngón tay bất an mà quấy, sắc mặt vì chờ mong mà hơi hơi đỏ bừng.
Hàn Nhàn ngòi ở đối diện cô, khuôn mặt tinh xảo trầm ổn, tư thái trấn định.
Bà nghe vậy, thần sắc bình tĩnh liếc mắt nhìn con gái.
“Không cần si tâm vọng tưởng, Hoắc gia sẽ không cưới con.”
Một câu, nháy mắt làm hồng nhuận trên mặt Hàn Khả Tâm thối lui.
Cô trợn to hai mắt, cảm xúc kích động: “Vì cái gì, hiện tại không phải bọn họ liên hệ gặp mặt con hay sao, không cưới con thì tìm con làm gì?”
Khóe môi Hàn Nhàn hơi nhếch: “Khả Tâm con nên biết là vì cái gì.”
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lần đó trong yến hội, cô kiến thức được cái gì là danh môn vọng tộc
chân chính, cái gì là quyền cùng thế chân chính.
ở trong mắt những cái thiên chi kiêu tử đó, sinh ra tay cầm quyền to, tất cả những gì Tần gia có được căn bản không đủ xem.
Thu hoạch lớn nhất của Hàn Khả Tâm trong yến hội, chính là nhận thức cháu đích tôn Hoắc gia, Hoắc tam gia đứng đầu tứ đại gia tộc Kinh Thành.
Là cô đơn phương nhận thức đối phương.
ở Y Hương Tấn Ảnh, trong yến hội ăn uống linh đình náo nhiệt, cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy người đàn
ông từ ngoài đi vào, cả người phóng xuất ra hơi thở thượng vị giả, chân thật đáng tin.
Người nọ mặt mày như họa dung nhan mờ mịt nhàn nhạt thần sắc có bệnh, khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ lộ ra yêu dã, khí độ ung dung tự phụ.
Anh sinh ra chính là thiên chi kiêu tử, là tồn tại khiến người nhìn lên.
Chỉ liếc mắt một cái, vô số phụ nữ trong yến hội trầm luân vào dung nhan cùng khí độ anh.
Trong đó cũng bao gồm Hàn Khả Tâm.
Người đàn ông bước chân ưu nhã trầm ổn, đi từng bước một tiến vào trung tâm yến hội, tiếp nhận vô số người tôn sùng nhìn chăm chú.
Đêm đó, Hàn Khả Tâm biết được thân phận người đàn ông này.
Trăm năm danh môn vọng tộc, cháu đích tôn Hoắc gia Hoắc Vân Giao, Hoắc tam gia.
Anh là người cầm quyền đời kế tiếp Hoắc gia.
Nghe đồn anh giết phạt quyết đoán, lãnh diễm cao quý, hỉ nộ vô thường, là người nhìn như ôn tồn lễ độ, kỳ thât bac tình túc sát.
Đủ loại lời đồn về Hoắc tam gia, vào tai Hàn Khả Tâm lại vô cùng xa xôi.
Đó là người đàn ông cô có hy vọng xa vời như thế nào cũng vĩnh viễn không chiếm được.
Vốn tưởng rằng, cuộc đời này chỉ có một lần ngắn ngủi gặp nhau kia.
Lại không ngờ tới, bởi vì Tần Nguyên, cô lại lần nữa có cơ hội tiếp cận Hoắc tam gia.
Đáng tiếc chính là, đêm đó cô bảo người đem Tần Nguyên nâng đến phòng khác, vội vàng trở lại phòng Hoắc tam gia, còn chưa chờ cô tới gần đối phương, duỗi tay chạm đến
người đàn ông làm vô số con gái danh viện thế gia kinh thành muốn gả cho thi ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
Người Hoắc gia cường thế xông vào phòng, nâng Hoắc tam gia hôn mê bất tỉnh trên giường đi.
Hàn Khả Tâm còn chưa đụng tới một ngón tay của đối phương liền cứ như vậy trơ mắt nhìn anh bị mang đi.
Cô thật sự không cam lòng.
Nhưng, nghĩ đến những chuyện phát sinh giữa Tần Nguyên cùng Hoắc tam gia.
Đáy lòng cô nổi lên một chút chờ mong.
Hoắc gia sẽ tìm đến cô.
Buổi tối ở khách sạn Hoàng Đình kia, khi người Hoắc gia xông tới nhìn thấy chính là cô cùng Hoắc tam gia ở bên nhau.
Không phải Tần Nguyên mà là cô Hàn Khả Tâm.
Tất cả mọi người sẽ cho rằng người cùng Hoắc tam gia xuân phong nhất độ là cô.
Ôm tâm tư như vậy, Hàn Khả Tâm ôm vài phần chờ mong, tin tưởng Hoắc gia nhất định sẽ tìm tới cửa.
Sự thật chứng minh, Hàn Khả Tâm đoán trước không tồi.
Cô chờ được Hoắc gia liên hệ.
“Mẹ, mẹ nói xem Hoắc gia có thể cưới con hay không?”
Hàn Khả Tâm ngồi ở trong phòng hội quán, ngón tay bất an mà quấy, sắc mặt vì chờ mong mà hơi hơi đỏ bừng.
Hàn Nhàn ngòi ở đối diện cô, khuôn mặt tinh xảo trầm ổn, tư thái trấn định.
Bà nghe vậy, thần sắc bình tĩnh liếc mắt nhìn con gái.
“Không cần si tâm vọng tưởng, Hoắc gia sẽ không cưới con.”
Một câu, nháy mắt làm hồng nhuận trên mặt Hàn Khả Tâm thối lui.
Cô trợn to hai mắt, cảm xúc kích động: “Vì cái gì, hiện tại không phải bọn họ liên hệ gặp mặt con hay sao, không cưới con thì tìm con làm gì?”
Khóe môi Hàn Nhàn hơi nhếch: “Khả Tâm con nên biết là vì cái gì.”