Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Edit: Chovay-HVHT
Cô còn tưởng rằng tám trăm vạn của mình coi như ném xuống sông xuống biển, không nghĩ tới đảo mắt một cái người này liền đeo lên.
Anh không mặn không nhạt nhìn cô, không nói gì, Thẩm Huyên cảm thấy anh chính là không có gì để nói, đeo thì nói đeo, còn không chịu thừa nhận, cô cũng sẽ không cười nhạo anh nha.
Có điều cô vẫn là hơi nhếch mép nhìn lên sân khấu, cơ bản đều nói vài câu thông thường, ông không cần tài liệu vẫn nói một cách lưu loát, cuối cùng đột nhiên gọi tên nam chính, sau đó người đứng bên cạnh cô liền bước lên sân khấu.
Lại nói vài câu quen thuộc, đơn giản chính là công ty từ cũ đổi thành mới ra sao, tìm kiếm sự phát triển, mong muốn về sau công ty càng thêm huy hoàng, chờ ông nói xong, nam chính mới có ý tính nói vài câu, so với ông cô thì nam chính nói càng khách sáo, hơn nữa chỉ nói mấy câu liền kết thúc, mà phía dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.
Buổi lễ bàn giao rốt cuộc cũng kết thúc, thật ra cũng chỉ làm cho người ngoài xem mà thôi, ông của cô đã gọi luật sư, cùng rất nhiều cổ đông của công ty đợi chút nữa liền ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, về sau cô chính là chủ tịch của công ty, có điều nam chính là người điều hành, cơ bản là cô không cần phải quan tâm đến bất cứ điều gì, chờ lấy tiền là được, thật ra thì như vậy cũng tốt.
Nhìn thấy ông vẫn còn nói chuyện cùng một ít người, Thẩm Huyên vội chạy nhanh đi làm chuyện chính, miễn cho để nam hai trốn thoát!
Kéo Khâu Mộng đi tìm một vòng, rốt cuộc cô cũng tìm được nam hai cùng nữ chính ở một khu nghỉ ngơi, nữ chính đã thay lễ phục, có điều đang cãi nhau với nam hai, cô lập tức liền ho nhẹ vài tiếng đi qua
“Phương tiên sinh, đã khiến anh đợi lâu, tôi nói rồi sẽ cho Tô tiểu thư một cái công đạo, nên nhất định sẽ làm cho ra nhẽ, nếu các người đều ở đây, vậy thì cùng nhau xem camera theo dõi đi, ai đúng ai sai xem rồi sẽ biết ngay.”
Sau khi đi qua, cũng có không ít người vây quanh lại đây xem náo nhiệt, Thẩm Huyên mở máy tính ra, sau đó đối diện với khuân mặt Phương Khâm một cách thoải mái, để hắn nhìn kỹ một chút!
Video được tua chậm lại, hơn nữa chỉ có một đoạn, chính là thời điểm lúc Tô Họa xảy ra chuyện, có người ở phía sau đẩy cô ta, sau đó không cẩn thận va vào cánh tay Khâu Mộng, làm cho cái ly nghiêng, rượu liền hướng váy Tô Họa chảy xuống.
Thấy vậy, những người khác cũng bàn tán sôi nổi lên, không nghĩ tới đúng là do cái cô Tô Họa này vô cớ gây rối, còn có cái cô Tại Mộc kia, lại còn ở trong bữa tiệc của Thẩm gia la lối om sòm, chuyện này chắc chắn sẽ đắc tội với Thẩm gia.
“Tôi đã nói là không phải do tôi va vào cô ta, còn một vừa hai phải đòi trả đũa, tại sao không nói gì?”
Nhìn thấy có chứng cứ, Khâu Mộng cũng tự tin mười phần nhìn về phía Tô Họa, có lẽ là không quen nhìn loại điềm đạm đáng yêu bạch liên hoa này, nhịn không được cười nhạo một tiếng, “Không còn lời gì để nói chứ gì? Khi nãy không phải còn cùng với Tại Mộc ở đó nói đến hăng say hay sao? Còn dám đẩy tôi! Cô cũng đừng ở chỗ này giả bộ vô tội, có phải là cô va vào tôi hay không chả nhẽ chính bản thân cô cũng không biết hay sao? Còn không dám nói lại một tiếng, đúng là bộ dạng nghèo kiết xác chính là nghèo kiết xác!”
“Khâu Mộng!” Thẩm Huyên không khỏi trừng mắt nhìn Khâu Mộng, rõ ràng là một chuyện hợp lý lại bị cô ta nói thành không hợp lý.
Tô Họa cắn môi không nói gì, cô ta đã nói với Mộc Mộc là có người đẩy cô ta, nhưng Mộc Mộc lại không tin, nói là người khác không cố ý, cô ta đã kéo thật lâu nhưng đối phương lại không nghe.
“Nếu tôi không nhìn lầm, sau đó Khâu tiểu thư là cố ý đổ rượu lên người bạn gái tôi, tôi không biết có lưu lại đoạn đó không." Thần sắc Phương Khâm bỗng nhiên lạnh lùng.
Dứt lời, thần sắc Khâu Mộng không khỏi khẽ biến, khi đó cô ta chính là tức quá mà thôi.
“Khâu tiểu thư nói đúng, chuyện này đúng là tôi nên nói chuyện thật tốt với Khâu tổng, ở trong mắt Khâu tiểu thư, có phải không đem người Phương gia chúng tôi để vào mắt hay không.” Ánh mắt Phương Khâm lộ ra tia âm trầm.
Thẩm Huyên nhíu mày, đột nhiên lên tiếng: “Chuyện này là em họ tôi không đúng, tôi sẽ kêu nó xin lỗi Tô tiểu thư, nhưng Phương tiên sinh một mực chắc chắn em họ tôi cố ý, hiện tại đã xem video, ngài có phải cũng nên nói tiếng xin lỗi với em họ tôi hay không?”
Không khí xung quanh có chút cứng đờ, mọi người cũng không biết sự tình sẽ biến thành như vậy, đương nhiên là đứng một bên nhìn trò hay rồi.
Tầm mắt liền hướng lên người Thẩm Huyên, Phương Khâm híp mắt, “Vậy sao?”
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Huyên cũng không có lảng tránh tầm mắt của hắn, chỉ là đem ánh mắt hướng trên người Tô Họa, “Tô tiểu thư, lời tôi nói chẳng lẽ không đúng sao?”
Vốn dĩ chính là Mộc Mộc vô cớ gây rối, lúc này Tô Họa tự nhiên là trên mặt đầy áy náy cúi đầu, tiếp theo lại tiến lên hướng Khâu Mộng cúi đầu, “Thật sự xin lỗi Khâu tiểu thư, tôi thay Mộc Mộc xin lỗi cô.”
Nói xong, vẻ mặt lại quật cường nhìn về phía Phương Khâm, ngữ khí bất ngờ khó chịu, “Phương tổng, tôi đã nói rồi, tôi không phải bạn gái của anh, cũng không cần anh ra mặt thay tôi, anh làm như vậy chỉ khiến cho tôi rước lấy phiền toái, chuyện mới nãy vốn dĩ chính là tôi không đúng, anh không nên hiểu lầm Khâu tiểu thư.”
Khi ánh mắt chạm đến trên người Tô Họa, ánh mắt Phương Khâm lập tức mềm mại không ít, những người khác cũng đều lộ vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới người phụ nữ này lại không phải bạn gái của Phương tổng, lại còn ở trước mặt mọi người cự tuyệt Phương tổng!
Đương nhiên, trên thế giới này chỉ có nữ chính mới có thể tươi mát thoát tục như vậy, bằng không nam hai cũng sẽ không yêu cô ta yêu đến chết đi sống lại như vậy, Thẩm Huyên đều đã quen.
“Chỉ là chút chuyện nhỏ, Huyên Huyên sao cháu lại như vậy, sao có thể đi theo tiểu Mộng cùng nhau hồ nháo, ông cháu còn đang trong kia tìm cháu!”
Lúc này Thẩm Dục Dân đột nhiên đi đến, một bên cười nhìn về phía Phương Khâm, “Phương tổng chiêu đãi không chu toàn, mong ngài đừng trách, một chút chuyện nhỏ mà thôi, mọi người uống một ly cho qua có được hay không.”
Nói xong, lại giống như trách cứ nhìn về phía Thẩm Huyên, dường như muốn cô lấy đại cục làm trọng, cho dù có chút không vui, nhưng trên mặt ông ta vẫn tỏ ra chu đáo, dù thế nào cũng không thể khiến người nhìn chê cười.
Lúc này đương nhiên Phương Khâm chỉ cười vươn tay lấy một ly rượu, uống một ngụm, "Khi khác tôi sẽ đến bồi tội với Thẩm chủ tịch.”
“Không sao không sao.” Thẩm Dục Dân khách khí xua xua tay lại đem tầm mắt hướng Thẩm Huyên.
Đương nhiên Thẩm Huyên sẽ không tính toán chi li, tùy tay lấy một ly rượu trên đĩa của bồi bàn liền nâng ly nhấp một ngụm, tiếp theo liền ý vị thâm trường nhìn về phía nam hai, “Phương tiên sinh, hy vọng lần sau ngài ở dưới tình huống chưa có chứng cứ xác thực, không nên lại tùy tiện chụp cho người khác cái mũ bẩn, ngài yên tâm, Tô tiểu thư không phải là hoàng đế, không có nhiều điêu dân muốn mưu hại cô ấy như vậy.”
Nói xong, cũng không quan tâm xung quanh vang lên tiếng cười nhẹ, cô liền trực tiếp xoay người rời đi, ông còn đang ở trong đó tìm cô, cô nên tranh thủ thời gian đi qua.
Nhìn thân ảnh rời đi của cô, trong mắt Thẩm Dục Dân lập tức hiện lên một tia tàn khốc.
Cho rằng ông vẫn còn ở trong phòng lúc nãy, có điều chờ Thẩm Huyên đi qua cũng không nhìn thấy người, chỉ có thể cầm điện thoại gọi, thế nhưng đợi hồi lâu ông vẫn không bắt máy
Cô chỉ có thể tùy tiện hỏi phục vụ, nghe nói ở tầng chín, cô mới đi tìm thang máy, cũng không biết là tại sao, đầu bỗng nhiên có chút choáng, nhưng lúc nãy cô nhớ rõ ràng mình chỉ mới uống một ngụm rượu mà thôi.
Đi dọc theo hành lang vừa muốn vào trong thang máy, Thẩm Huyên không tự giác quay lại phía sau nhìn, phát hiện phía sau không biết từ khi nào lại có thêm ba người phục vụ, lại còn đều là đàn ông còn khá trẻ.
Cô giống như nhận ra được một tia không thích hợp, chính là hành lang yên tĩnh không còn người nào đi qua, ngoại trừ đi lên phía trước, không còn biện pháp khác.
Đầu càng ngày càng choáng, thậm chí ảnh hưởng tới tầm mắt cô, Thẩm Huyên không khỏi véo mạnh vào cánh tay, cơn đau khiến cô có chút thanh tỉnh, cô lập tức lấy điện thoại ra tìm một dãy số, thế nhưng vào lúc này, phía trước hành lang cũng xuất hiện thêm hai người phục vụ nam, một đám đều cao lớn và tuổi còn rất trẻ.
Trong lòng Thẩm Huyên căng thẳng, không khỏi chậm lại bước chân, ngay cả hô hấp cũng có chút run rẩy, lúc này chỉ có thể nhanh chóng nhấp vào số của Mục Đình, người phía trước cách cô ngày càng gần, tầm mắt vừa chuyển, đột nhiên chạy vào nhà vệ sinh nữ bên cạnh!
Nghe phía sau vang lên tiếng bước chân, cô chạy nhanh vào một phòng trong nhà vệ sinh rồi nhanh chóng khóa cửa lại, đầu càng ngày càng choáng, thậm chí cả người cũng bắt đầu vô lực, nếu lúc này Thẩm Huyên còn không biết cái gì thì chính là đồ ngốc, rõ ràng là có người muốn hại cô!
“Cô ta ở chỗ này!”
Bên ngoài đột nhiên vang lên âm thanh của một người đàn ông.
Thẩm Huyên gắt gao véo mạnh vào cánh tay khiến cho bản thân thanh tỉnh một chút, lúc sau đầu dây bên kia điện thoại mới có người bắt máy, vang lên giọng nói ngàn năm không đổi của anh, “Ông đang đợi em.”
Cánh tay đã bị véo đến không còn cảm giác, Thẩm Huyên ngồi xổm trên mặt đất, hạ giọng, “Tôi…… Tôi bị người khác theo dõi.”
Dứt lời, đầu dây bên kia điện thoại điện thoại im lặng một chút, giọng nói của anh giống như là có chút biến hóa, “Em đang ở đâu?”
Tiếng bước chân giống như sắp vào đến nhà vệ sinh, đầu óc Thẩm Huyên cũng càng ngày càng mơ hồ, chỉ có thể nhanh chóng nói vào điện thoại: “Tôi…… Tôi ở tầng năm nhà vệ sinh phía hành lang bên phải, bọn họ…… Bọn họ đã vào được…… Tôi…… Giống như bị người hạ dược……”
“Phanh!”
Cửa nhà vệ sinh đột nhiên bị người khác dùng lực đá một cú, điện thoại của Thẩm Huyên cũng đột nhiên rơi xuống đất, cô muốn duỗi tay nhặt lên, nhưng mí mắt lại càng ngày càng nặng.
“Các người từ nơi này hai bên leo lên trên đi, nhanh lên, tao vừa nghe thấy người phụ nữ kia ở bên trong gọi điện thoại, nếu chuyện trở nên phức tạp, các ngươi đều chết chắc rồi!”
Giọng nam phát ra ở bên ngoài lộ ra một cổ âm ngoan, ngay sau đó lại vang lên một âm thanh sắc nhọn, “Hắc hắc hắc, Cửu ca anh yên tâm đi, bên kia cửa sau không phải đã chuẩn bị tốt rồi sao, bọn họ khẳng định đuổi tới không kịp, em còn chưa có chơi qua thiên kim tiểu thư đâu, không biết là cái tư vị gì.”
Thẩm Huyên mơ mơ màng màng dựa vào ván cửa, chỉ nghe được trong phòng vệ sinh bên cạnh truyền đến từng trận tiếng vang, ngay sau đó giống như có một người nhảy xuống đây.
“Đây rồi, nhìn không ra vị thiên kim tiểu thư tiểu nhân này, dáng người thật không tầm thường đâu!”
Một người đàn ông xấu xí mỏ chuột tai khỉ vừa định duỗi tay sờ mặt cô, bên ngoài lại truyền đến một trận thanh âm không vui, “Mau đem người kéo ra ngoài, chưa thấy phụ nữ bao giờ à!”
Nuốt nước miếng, người đàn ông đó đành phải thu hồi ánh mắt dâm tà, mở cửa phòng vệ sinh ra, vừa định kéo cánh tay trắng nõn kia ra, kết quả mông đã bị chân người khác đá một cái.
“Lề mà lề mề, tránh ra!”
Người đàn ông có làn da ngăm đen trừng mắt nhìn người đàn ông mỏ chuật tai khỉ, tiếp theo liền vẩy một người khác lại đây đem Thẩm Huyên bỏ vào trong hộp định đẩy ra ngoài.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến từng trận tiếng bước chân, cái người kêu Cửu ca giống như có chút hoảng, đột nhiên từ bên hông rút ra một con dao găm, vừa định ngồi xổm xuống đem người kéo ra, nhưng cổ tay đột nhiên tê rần, chỉ thấy cánh tay xuất hiện một lỗ nhỏ, máu từ chổ đó nhỏ giọt chảy ra, cùng lúc đó con dao găm cũng rơi xuống đất.
“Không được di chuyển!”
Lúc này bên ngoài đột nhiên xông tới một đám vệ sĩ thân thủ mạnh mẽ, người bên trong vừa định bắt Thẩm Huyên làm con tin, ngay sau đó chỉ kịp hét lên “A” một tiếng đã cúi rạp xuống mặt đất, tiếp theo liền bị người khác gắt gao ấn ở trên mặt đất.
Thời điểm Mục Đình tiến vào liền nhìn thấy người phụ nữ nằm nghiêng trong cái hộp bên, vẫn không nhúc nhích, cũng không biết vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, không khí xung quanh người anh lập tức hạ xuống, một đôi mắt đen tràn ngập phẫn nộ khiến cho người ta sợ hãi.
Bước lên cẩn thận đem cô bế lên, tầm mắt anh đảo qua mấy người đàn ông kia còn đang giãy giụa, ánh mắt sắc bén, “Không cần kinh động đến ông.”
Trợ lý Chung đứng bên cạnh vội vàng gật gật đầu, chờ tra hỏi xong lại giao cho cảnh sát cũng không muộn.
Nhẹ nhàng ôm cô bước nhanh rời đi, ánh mắt Mục Đình phức tạp nhìn người trong lòng ngực, người đầu tiên cô gọi lúc này thế nhưng lại là mình, có phải đại biểu người cô tin tưởng nhất chính là anh hay không?
- -----------
P/s: Dạo này ra chương nhanh không mấy đứa, vậy nên báo đáp cho tui cái gì đi chứ, à... không cần nghĩ đến chuyện lấy thân báo đáp đâu, tăng lượt xem cho tui điiiiii 8k5 nha đạt thì sẽ ra tiếp, nên giăng mùng đợi đi nhengggg.
Thật sự là cũng không muốn chơi xấu vậy đâu ><. Nhưng nhìn lượt xem trang chính và mấy trang cop lại của tui thật sự là không so sánh sẽ không đau lòng mà T.T
Cô còn tưởng rằng tám trăm vạn của mình coi như ném xuống sông xuống biển, không nghĩ tới đảo mắt một cái người này liền đeo lên.
Anh không mặn không nhạt nhìn cô, không nói gì, Thẩm Huyên cảm thấy anh chính là không có gì để nói, đeo thì nói đeo, còn không chịu thừa nhận, cô cũng sẽ không cười nhạo anh nha.
Có điều cô vẫn là hơi nhếch mép nhìn lên sân khấu, cơ bản đều nói vài câu thông thường, ông không cần tài liệu vẫn nói một cách lưu loát, cuối cùng đột nhiên gọi tên nam chính, sau đó người đứng bên cạnh cô liền bước lên sân khấu.
Lại nói vài câu quen thuộc, đơn giản chính là công ty từ cũ đổi thành mới ra sao, tìm kiếm sự phát triển, mong muốn về sau công ty càng thêm huy hoàng, chờ ông nói xong, nam chính mới có ý tính nói vài câu, so với ông cô thì nam chính nói càng khách sáo, hơn nữa chỉ nói mấy câu liền kết thúc, mà phía dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.
Buổi lễ bàn giao rốt cuộc cũng kết thúc, thật ra cũng chỉ làm cho người ngoài xem mà thôi, ông của cô đã gọi luật sư, cùng rất nhiều cổ đông của công ty đợi chút nữa liền ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, về sau cô chính là chủ tịch của công ty, có điều nam chính là người điều hành, cơ bản là cô không cần phải quan tâm đến bất cứ điều gì, chờ lấy tiền là được, thật ra thì như vậy cũng tốt.
Nhìn thấy ông vẫn còn nói chuyện cùng một ít người, Thẩm Huyên vội chạy nhanh đi làm chuyện chính, miễn cho để nam hai trốn thoát!
Kéo Khâu Mộng đi tìm một vòng, rốt cuộc cô cũng tìm được nam hai cùng nữ chính ở một khu nghỉ ngơi, nữ chính đã thay lễ phục, có điều đang cãi nhau với nam hai, cô lập tức liền ho nhẹ vài tiếng đi qua
“Phương tiên sinh, đã khiến anh đợi lâu, tôi nói rồi sẽ cho Tô tiểu thư một cái công đạo, nên nhất định sẽ làm cho ra nhẽ, nếu các người đều ở đây, vậy thì cùng nhau xem camera theo dõi đi, ai đúng ai sai xem rồi sẽ biết ngay.”
Sau khi đi qua, cũng có không ít người vây quanh lại đây xem náo nhiệt, Thẩm Huyên mở máy tính ra, sau đó đối diện với khuân mặt Phương Khâm một cách thoải mái, để hắn nhìn kỹ một chút!
Video được tua chậm lại, hơn nữa chỉ có một đoạn, chính là thời điểm lúc Tô Họa xảy ra chuyện, có người ở phía sau đẩy cô ta, sau đó không cẩn thận va vào cánh tay Khâu Mộng, làm cho cái ly nghiêng, rượu liền hướng váy Tô Họa chảy xuống.
Thấy vậy, những người khác cũng bàn tán sôi nổi lên, không nghĩ tới đúng là do cái cô Tô Họa này vô cớ gây rối, còn có cái cô Tại Mộc kia, lại còn ở trong bữa tiệc của Thẩm gia la lối om sòm, chuyện này chắc chắn sẽ đắc tội với Thẩm gia.
“Tôi đã nói là không phải do tôi va vào cô ta, còn một vừa hai phải đòi trả đũa, tại sao không nói gì?”
Nhìn thấy có chứng cứ, Khâu Mộng cũng tự tin mười phần nhìn về phía Tô Họa, có lẽ là không quen nhìn loại điềm đạm đáng yêu bạch liên hoa này, nhịn không được cười nhạo một tiếng, “Không còn lời gì để nói chứ gì? Khi nãy không phải còn cùng với Tại Mộc ở đó nói đến hăng say hay sao? Còn dám đẩy tôi! Cô cũng đừng ở chỗ này giả bộ vô tội, có phải là cô va vào tôi hay không chả nhẽ chính bản thân cô cũng không biết hay sao? Còn không dám nói lại một tiếng, đúng là bộ dạng nghèo kiết xác chính là nghèo kiết xác!”
“Khâu Mộng!” Thẩm Huyên không khỏi trừng mắt nhìn Khâu Mộng, rõ ràng là một chuyện hợp lý lại bị cô ta nói thành không hợp lý.
Tô Họa cắn môi không nói gì, cô ta đã nói với Mộc Mộc là có người đẩy cô ta, nhưng Mộc Mộc lại không tin, nói là người khác không cố ý, cô ta đã kéo thật lâu nhưng đối phương lại không nghe.
“Nếu tôi không nhìn lầm, sau đó Khâu tiểu thư là cố ý đổ rượu lên người bạn gái tôi, tôi không biết có lưu lại đoạn đó không." Thần sắc Phương Khâm bỗng nhiên lạnh lùng.
Dứt lời, thần sắc Khâu Mộng không khỏi khẽ biến, khi đó cô ta chính là tức quá mà thôi.
“Khâu tiểu thư nói đúng, chuyện này đúng là tôi nên nói chuyện thật tốt với Khâu tổng, ở trong mắt Khâu tiểu thư, có phải không đem người Phương gia chúng tôi để vào mắt hay không.” Ánh mắt Phương Khâm lộ ra tia âm trầm.
Thẩm Huyên nhíu mày, đột nhiên lên tiếng: “Chuyện này là em họ tôi không đúng, tôi sẽ kêu nó xin lỗi Tô tiểu thư, nhưng Phương tiên sinh một mực chắc chắn em họ tôi cố ý, hiện tại đã xem video, ngài có phải cũng nên nói tiếng xin lỗi với em họ tôi hay không?”
Không khí xung quanh có chút cứng đờ, mọi người cũng không biết sự tình sẽ biến thành như vậy, đương nhiên là đứng một bên nhìn trò hay rồi.
Tầm mắt liền hướng lên người Thẩm Huyên, Phương Khâm híp mắt, “Vậy sao?”
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Huyên cũng không có lảng tránh tầm mắt của hắn, chỉ là đem ánh mắt hướng trên người Tô Họa, “Tô tiểu thư, lời tôi nói chẳng lẽ không đúng sao?”
Vốn dĩ chính là Mộc Mộc vô cớ gây rối, lúc này Tô Họa tự nhiên là trên mặt đầy áy náy cúi đầu, tiếp theo lại tiến lên hướng Khâu Mộng cúi đầu, “Thật sự xin lỗi Khâu tiểu thư, tôi thay Mộc Mộc xin lỗi cô.”
Nói xong, vẻ mặt lại quật cường nhìn về phía Phương Khâm, ngữ khí bất ngờ khó chịu, “Phương tổng, tôi đã nói rồi, tôi không phải bạn gái của anh, cũng không cần anh ra mặt thay tôi, anh làm như vậy chỉ khiến cho tôi rước lấy phiền toái, chuyện mới nãy vốn dĩ chính là tôi không đúng, anh không nên hiểu lầm Khâu tiểu thư.”
Khi ánh mắt chạm đến trên người Tô Họa, ánh mắt Phương Khâm lập tức mềm mại không ít, những người khác cũng đều lộ vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới người phụ nữ này lại không phải bạn gái của Phương tổng, lại còn ở trước mặt mọi người cự tuyệt Phương tổng!
Đương nhiên, trên thế giới này chỉ có nữ chính mới có thể tươi mát thoát tục như vậy, bằng không nam hai cũng sẽ không yêu cô ta yêu đến chết đi sống lại như vậy, Thẩm Huyên đều đã quen.
“Chỉ là chút chuyện nhỏ, Huyên Huyên sao cháu lại như vậy, sao có thể đi theo tiểu Mộng cùng nhau hồ nháo, ông cháu còn đang trong kia tìm cháu!”
Lúc này Thẩm Dục Dân đột nhiên đi đến, một bên cười nhìn về phía Phương Khâm, “Phương tổng chiêu đãi không chu toàn, mong ngài đừng trách, một chút chuyện nhỏ mà thôi, mọi người uống một ly cho qua có được hay không.”
Nói xong, lại giống như trách cứ nhìn về phía Thẩm Huyên, dường như muốn cô lấy đại cục làm trọng, cho dù có chút không vui, nhưng trên mặt ông ta vẫn tỏ ra chu đáo, dù thế nào cũng không thể khiến người nhìn chê cười.
Lúc này đương nhiên Phương Khâm chỉ cười vươn tay lấy một ly rượu, uống một ngụm, "Khi khác tôi sẽ đến bồi tội với Thẩm chủ tịch.”
“Không sao không sao.” Thẩm Dục Dân khách khí xua xua tay lại đem tầm mắt hướng Thẩm Huyên.
Đương nhiên Thẩm Huyên sẽ không tính toán chi li, tùy tay lấy một ly rượu trên đĩa của bồi bàn liền nâng ly nhấp một ngụm, tiếp theo liền ý vị thâm trường nhìn về phía nam hai, “Phương tiên sinh, hy vọng lần sau ngài ở dưới tình huống chưa có chứng cứ xác thực, không nên lại tùy tiện chụp cho người khác cái mũ bẩn, ngài yên tâm, Tô tiểu thư không phải là hoàng đế, không có nhiều điêu dân muốn mưu hại cô ấy như vậy.”
Nói xong, cũng không quan tâm xung quanh vang lên tiếng cười nhẹ, cô liền trực tiếp xoay người rời đi, ông còn đang ở trong đó tìm cô, cô nên tranh thủ thời gian đi qua.
Nhìn thân ảnh rời đi của cô, trong mắt Thẩm Dục Dân lập tức hiện lên một tia tàn khốc.
Cho rằng ông vẫn còn ở trong phòng lúc nãy, có điều chờ Thẩm Huyên đi qua cũng không nhìn thấy người, chỉ có thể cầm điện thoại gọi, thế nhưng đợi hồi lâu ông vẫn không bắt máy
Cô chỉ có thể tùy tiện hỏi phục vụ, nghe nói ở tầng chín, cô mới đi tìm thang máy, cũng không biết là tại sao, đầu bỗng nhiên có chút choáng, nhưng lúc nãy cô nhớ rõ ràng mình chỉ mới uống một ngụm rượu mà thôi.
Đi dọc theo hành lang vừa muốn vào trong thang máy, Thẩm Huyên không tự giác quay lại phía sau nhìn, phát hiện phía sau không biết từ khi nào lại có thêm ba người phục vụ, lại còn đều là đàn ông còn khá trẻ.
Cô giống như nhận ra được một tia không thích hợp, chính là hành lang yên tĩnh không còn người nào đi qua, ngoại trừ đi lên phía trước, không còn biện pháp khác.
Đầu càng ngày càng choáng, thậm chí ảnh hưởng tới tầm mắt cô, Thẩm Huyên không khỏi véo mạnh vào cánh tay, cơn đau khiến cô có chút thanh tỉnh, cô lập tức lấy điện thoại ra tìm một dãy số, thế nhưng vào lúc này, phía trước hành lang cũng xuất hiện thêm hai người phục vụ nam, một đám đều cao lớn và tuổi còn rất trẻ.
Trong lòng Thẩm Huyên căng thẳng, không khỏi chậm lại bước chân, ngay cả hô hấp cũng có chút run rẩy, lúc này chỉ có thể nhanh chóng nhấp vào số của Mục Đình, người phía trước cách cô ngày càng gần, tầm mắt vừa chuyển, đột nhiên chạy vào nhà vệ sinh nữ bên cạnh!
Nghe phía sau vang lên tiếng bước chân, cô chạy nhanh vào một phòng trong nhà vệ sinh rồi nhanh chóng khóa cửa lại, đầu càng ngày càng choáng, thậm chí cả người cũng bắt đầu vô lực, nếu lúc này Thẩm Huyên còn không biết cái gì thì chính là đồ ngốc, rõ ràng là có người muốn hại cô!
“Cô ta ở chỗ này!”
Bên ngoài đột nhiên vang lên âm thanh của một người đàn ông.
Thẩm Huyên gắt gao véo mạnh vào cánh tay khiến cho bản thân thanh tỉnh một chút, lúc sau đầu dây bên kia điện thoại mới có người bắt máy, vang lên giọng nói ngàn năm không đổi của anh, “Ông đang đợi em.”
Cánh tay đã bị véo đến không còn cảm giác, Thẩm Huyên ngồi xổm trên mặt đất, hạ giọng, “Tôi…… Tôi bị người khác theo dõi.”
Dứt lời, đầu dây bên kia điện thoại điện thoại im lặng một chút, giọng nói của anh giống như là có chút biến hóa, “Em đang ở đâu?”
Tiếng bước chân giống như sắp vào đến nhà vệ sinh, đầu óc Thẩm Huyên cũng càng ngày càng mơ hồ, chỉ có thể nhanh chóng nói vào điện thoại: “Tôi…… Tôi ở tầng năm nhà vệ sinh phía hành lang bên phải, bọn họ…… Bọn họ đã vào được…… Tôi…… Giống như bị người hạ dược……”
“Phanh!”
Cửa nhà vệ sinh đột nhiên bị người khác dùng lực đá một cú, điện thoại của Thẩm Huyên cũng đột nhiên rơi xuống đất, cô muốn duỗi tay nhặt lên, nhưng mí mắt lại càng ngày càng nặng.
“Các người từ nơi này hai bên leo lên trên đi, nhanh lên, tao vừa nghe thấy người phụ nữ kia ở bên trong gọi điện thoại, nếu chuyện trở nên phức tạp, các ngươi đều chết chắc rồi!”
Giọng nam phát ra ở bên ngoài lộ ra một cổ âm ngoan, ngay sau đó lại vang lên một âm thanh sắc nhọn, “Hắc hắc hắc, Cửu ca anh yên tâm đi, bên kia cửa sau không phải đã chuẩn bị tốt rồi sao, bọn họ khẳng định đuổi tới không kịp, em còn chưa có chơi qua thiên kim tiểu thư đâu, không biết là cái tư vị gì.”
Thẩm Huyên mơ mơ màng màng dựa vào ván cửa, chỉ nghe được trong phòng vệ sinh bên cạnh truyền đến từng trận tiếng vang, ngay sau đó giống như có một người nhảy xuống đây.
“Đây rồi, nhìn không ra vị thiên kim tiểu thư tiểu nhân này, dáng người thật không tầm thường đâu!”
Một người đàn ông xấu xí mỏ chuột tai khỉ vừa định duỗi tay sờ mặt cô, bên ngoài lại truyền đến một trận thanh âm không vui, “Mau đem người kéo ra ngoài, chưa thấy phụ nữ bao giờ à!”
Nuốt nước miếng, người đàn ông đó đành phải thu hồi ánh mắt dâm tà, mở cửa phòng vệ sinh ra, vừa định kéo cánh tay trắng nõn kia ra, kết quả mông đã bị chân người khác đá một cái.
“Lề mà lề mề, tránh ra!”
Người đàn ông có làn da ngăm đen trừng mắt nhìn người đàn ông mỏ chuật tai khỉ, tiếp theo liền vẩy một người khác lại đây đem Thẩm Huyên bỏ vào trong hộp định đẩy ra ngoài.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến từng trận tiếng bước chân, cái người kêu Cửu ca giống như có chút hoảng, đột nhiên từ bên hông rút ra một con dao găm, vừa định ngồi xổm xuống đem người kéo ra, nhưng cổ tay đột nhiên tê rần, chỉ thấy cánh tay xuất hiện một lỗ nhỏ, máu từ chổ đó nhỏ giọt chảy ra, cùng lúc đó con dao găm cũng rơi xuống đất.
“Không được di chuyển!”
Lúc này bên ngoài đột nhiên xông tới một đám vệ sĩ thân thủ mạnh mẽ, người bên trong vừa định bắt Thẩm Huyên làm con tin, ngay sau đó chỉ kịp hét lên “A” một tiếng đã cúi rạp xuống mặt đất, tiếp theo liền bị người khác gắt gao ấn ở trên mặt đất.
Thời điểm Mục Đình tiến vào liền nhìn thấy người phụ nữ nằm nghiêng trong cái hộp bên, vẫn không nhúc nhích, cũng không biết vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, không khí xung quanh người anh lập tức hạ xuống, một đôi mắt đen tràn ngập phẫn nộ khiến cho người ta sợ hãi.
Bước lên cẩn thận đem cô bế lên, tầm mắt anh đảo qua mấy người đàn ông kia còn đang giãy giụa, ánh mắt sắc bén, “Không cần kinh động đến ông.”
Trợ lý Chung đứng bên cạnh vội vàng gật gật đầu, chờ tra hỏi xong lại giao cho cảnh sát cũng không muộn.
Nhẹ nhàng ôm cô bước nhanh rời đi, ánh mắt Mục Đình phức tạp nhìn người trong lòng ngực, người đầu tiên cô gọi lúc này thế nhưng lại là mình, có phải đại biểu người cô tin tưởng nhất chính là anh hay không?
- -----------
P/s: Dạo này ra chương nhanh không mấy đứa, vậy nên báo đáp cho tui cái gì đi chứ, à... không cần nghĩ đến chuyện lấy thân báo đáp đâu, tăng lượt xem cho tui điiiiii 8k5 nha đạt thì sẽ ra tiếp, nên giăng mùng đợi đi nhengggg.
Thật sự là cũng không muốn chơi xấu vậy đâu ><. Nhưng nhìn lượt xem trang chính và mấy trang cop lại của tui thật sự là không so sánh sẽ không đau lòng mà T.T