Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14
☆ Chút ngọt thứ mười bốn
Editor: Selene Lee
Thật muốn cắn một cái...Điềm Mật chà xát hai tay, chuẩn bị xáp đến một lần nữa.
Tạ Cửu nhíu mày, bất chợt mở mắt ra, liền nhìn thấy Điềm Mật đang cúi đầu lại gần mình, anh bất giác hơi đưa môi lên.
Điềm Mật vội vàng lui về phía sau, chột dạ cười cười: " Cửu gia...Anh dậy rồi..."
Tạ Cửu: "..."
Anh ngồi dậy xoa xoa chóp mũi, trong lòng lại thầm khinh bỉ bản thân mình, trước mặt cô nhóc như thế này mà anh lại nghĩ đến việc hôn môi với cô.
" Cửu gia, anh có khỏe không? " - Điềm Mật cắn môi, mặt bắt đầu đỏ lên.
Hình như cũng không thấy phát sốt mà.
Hai vành tai của Tạ Cửu vô thức ửng đỏ, anh vội vã làm bộ ho khan: " Sao em lại tới đây? Trương đạo diễn nhờ em qua gọi tôi à?"
Điềm Mật cười cười, lắc đầu: " Không phải đâu, là có người nói với em anh đang ở đây, nên em mới sang đây tìm anh. Chúng ta cùng đến phòng casting thôi. "
Tạ Cửu nhướng mày: " Có người? Là ai? "
Chỉ thấy cô ngoéo ngón tay với anh, ý muốn kéo anh đứng lên: " Anh đừng hỏi nữa, nhanh đi cùng em, sắp đến giờ rồi đấy. "
Tạ Cửu cảm nhận được nhiệt độ nóng cháy từ những ngón tay nhỏ nhắn kia, hệt như thứ đã quấn quýt bên hông anh trong giấc mộng lần trước...
" Cửu gia, anh có khỏe không? " - Những ngón tay mềm mại khẽ chạm vào lòng bàn tay anh, dịu dàng xoa xoa.
Tạ Cử như sực tỉnh giấc mộng, vội vã rụt tay lại, cố gắng khôi phục hình tượng lạnh lùng của chính mình.
Giống như đang bỏ chạy vậy.
Điềm Mật cảm thấy có chút mất mác.
Khó khăn lắm mới ăn được đậu hủ của Cửu gia, không ngờ anh ấy " thủ thân như ngọc " đến vậy.
Tạ Cửu cố gắng quay đầu đi, tiến đến hai bước để giữ khoảng cách.
Ít nhất phải là một thước ( 1m)...
Vậy được rồi.
Tạ Cửu dời ánh mắt của chính mình sang đồng hồ đeo tay, nghiêm túc nói: " Đi thôi, nếu không chúng ta se trễ giờ đấy! "
Điềm Mật: " Dạ "
*
" Ta nói, vì sao cậu lại tới đây vậy? " - Cửu Thiên đi đến vỗ vai Tạ Thất đang đứng châm thuốc ở hành lang, mặt mày thoáng hiện nét cười.
Anh ta và Tạ Thất kết bạn từ hồi tham gia 《 Cung Nữ 》, lúc đó Tạ Thất là nhà đầu tư, mà anh ta trùng hợp lại là biên kịch của bộ phim đó. Hai người cũng có trao đổi chút thông tin cá nhân.
Tạ Thất rít một hơi thuốc, trả lời: " Tôi đưa Cửu nhi đến, lần này thằng nhóc đó là nhà đầu tư. "
Cửu nhi?
Cửu Thiên hiểu ý, hai tay vịn vào lan can, nhìn ra dãy núi cao ngất ở phía bên ngoài: " Hình như hôm nay tâm trạng của cậu có vẻ tốt nhỉ? "
Tạ Thất hơi ngạc nhiên.
Anh bật cười: " Vừa làm xong một việc thiện. "
Cửu Thiên nghe xong thì cũng có chút thích thú, bèn dỏng tai lên nghe: " Thất gia nhà cậu mà cũng làm việc thiện à? "
Tạ Thất cũng không nổi giận mà chỉ nheo mắt nhìn, sau đó bỉu môi: " Sao tôi không thể làm việc thiện chứ? Hóa ra trong mắt cậu, tôi là người tệ hại như vậy à? "
Cửu Thiên: "..."
Anh ta nghĩ đến khoảng thời gian trước lúc mới quen Tạ Thất, bèn cười khổ: " Cậu không tệ hại? "
Tạ Thất im lặng, không trả lời.
Hiển nhiên anh cũng đang nghĩ đến khoản thời gian trước kia.
Khi đó bởi vì đối đầu với lão già kia, anh đã trêu chọc một cô diễn viên nhỏ trong tổ phim 《 Cung Nữ 》, dẫn đến một trận tình duyên ngắn ngủi, chuyện ồn ào này lúc đó mọi người đều biết.
Cũng vì chuyện đó mà về sau, không có ai là không nói anh tệ hại.
Cửu Thiên nhận ra chính mình đã nói ra vấn đề không nên nói, cũng im lặng.
Tạ Thất cũng không để tâm nhiều, còn đưa cho Cửu Thiên một điếu thuốc: " Cậu vẫn còn làm việc sao? "
" Vì vợ ở nhà thôi. " - Cửu Thiên xua xua tay, mỉm cười: " Cậu có muốn vào đó không? Hôm nay có rất nhiều tiểu hoa đán tham gia đấy. "
Tạ Thất lắc đầu, mấy năm nay anh ta vẫn vùi đầu vào game, hiện tại đã không còn hứng thú gì với phụ nữ rồi.
Thấy vậy, Cửu Thiên cũng không lôi kéo nữa mà chào Tạ Thất rồi đi vào bên trong.
...
Phòng casting cũng không lớn lắm, ánh sáng mờ mờ, tất cả các rèm che đều bị kéo lên, phía sau có để giá đặt máy quay phim nhằm phục vụ cho tính minh bạch công khai của buổi thử vai diễn.
Điềm Mật nhìn lên hàng ghế đầu, tìm được vị trí đặt thẻ tên của mình, ngồi xuống.
Cô vô cùng thất vọng nhìn một đám người ngồi chung với Cửu gia, lòng thầm oán trách.
Trương đạo diễn cũng thật đáng ghét...Sao lại xếp cho cô ngồi chỗ này chứ.
Nhưng thời gian cũng chẳng đợi cô ngồi trù ếm, buổi casting cho 《 Vương Triều 》đã chính thức bắt đầu. Tuy nhiên, suốt cả buổi thử vai, mắt của bạn phó biên kịch Điềm Mật nào đó chỉ hướng về phía Cửu gia. Tay nhỏ của cô lén lút mò đến lấy một tờ ghi chú nhỏ màu vàng, sau đó cẩn thận quan sát khắp nơi như một con chuột trộm.
Không ai chú ý đến cô cả...
Tốt lắm!
Điềm Mật lấy từ trong túi ra một cây bút bi dâu tây, ghi ghi gì đó lên giấy ghi chú sau đó xếp lại thành máy bay phóng đến chỗ Tạ Cửu.
Tờ giấy kia bay vèo đến ngay tay phải của anh.
Tạ Cửu thấy vậy bèn mở ra xem, chỉ thấy trên đó viết: Cửu gia, anh xem mấy cô gái đó có được không? Anh thấy em và mấy cổ ai đẹp hơn?
Tạ Cửu đọc xong thì mỉm cười, thật là trẻ con ~~ Anh bèn tìm một cây bút nào đó trên bàn, rút nắp ra rồi vùi đầu ghi vài chữ.
Hai phút sau, Điềm Mật nhận lại được cái " máy bay " kia, thiếu chút nữa đã hét ầm lên.
Phía trên chỉ có mấy chữ: Ngoan, đừng quậy nữa.
...
Điềm Mật xoay đầu nhìn về phía Tạ Cửu, nghiến răng làm khẩu hình.
Cái gì mà...Ngoan, đừng quậy nữa?
Cô cũng chưa làm gì ồn ào đấy.
Điềm Mật bắt đầu xù gai ra như một chú nhím con, phóng ánh mắt hờn dỗi về phía ai đó.
Tạ Cửu khẽ mỉm cười, cũng dùng khẩu hình trả lời lại: " Ngoan. "
...
Cửu Thiên là người ngồi ở vị trí trung tâm, tất cả hình ảnh gì đó đều rơi vào mắt anh ta hết.
Trong nháy mắt, anh ta có cảm giác sống lưng lạnh lẽo...Có phải anh ta đã bỏ lỡ cái gì không?
Thậm chí ngay cả Mộc Niên đang chờ thử sức cho vai nữ phụ, lúc nhìn thấy cũng đờ đẫn cả người.
Mãi cho đến khi phần casting cho nam chính và nam phụ bắt đầu, Điềm Mật mới kết thúc " phi vụ truyền giấy ", ngồi yên vị trên ghế.
Từng diễn viên một bước vào, rời đi, tiếng hô ngừng, tiếng chạm bảng...
Điềm Mật chống cằm nhàm chán ngồi ở hàng ghế đầu, toàn bộ tâm trí đều được dồn vào cuộc phô diễn tài năng của những con người xa lạ, thất vọng trào dâng.
Không ai có thể đạt đến cảnh giới lột tả được Thôi Nhiêu của cô hết.
Bỗng nhiên...Hai mắt Điềm Mật sáng lên.
Điềm Mật bèn kéo Cửu Thiên đang ngồi bên cạnh sang, tò mò hỏi: " Người đang diễn là ai? Phong cách rất ổn định. "
" Là Cố Tảo của Đường Ca, năm ngoái giải Kim Tưởng cũng do anh ta nắm giữ. " - Cửu Thiên trả lời, sau đó còn hạ giọng mà nói: " Hiện giờ anh ta chính là người có thực lực nhất ở đây. "
Bốn chữ " có thực lực nhất " bay vào trong tai Điềm Mật, cô lại lén nghiêng đầu nhìn sang Tạ Cửu, thầm phản đối - Nếu không phải Cửu gia không thể diễn, vai đó cũng không đến phiên anh ta đâu!
" Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, vai Thôi Nhiêu này hẳn là của anh ta rồi " - Cửu Thiên lại bổ sung thêm một chút, còn ngấm ngầm chỉ sang Trương đạo diễn đang ngồi ở vị trí chủ đạo: " Trước kia Cố Tảo chính là nghệ sĩ dưới trướng Trương đạo diễn, thương xuyên được ông ấy khen ngợi. "
Điềm Mật cũng không có ý kiến gì mà chỉ gật đầu.
Người đàn ông đang casting này, phong thái cũng đã gần như nguyên tác rồi, hơn nữa kỹ năng diễn xuất cũng không thể chê vào đâu được.
" Vai diễn Trác Vân Thâm vẫn chưa tìm được người thích hợp à? " - Điềm Mật hỏi.
" Tạm thời không chấm được ai cả, Trương đạo diễn không hài lòng với mấy người bên Thiên Sách, mà xu hướng phát triển của Đường Ca mấy năm nay đều ở nước ngoài, không thấy được hạt giống tốt. " - Cửu Thiên trả lời đầy khó xử.
Tuy Trác Vân Thâm là vai nam phụ, nhưng phân diễn cũng rất nặng, hơn nữa còn có cảnh đối đầu với nam chính. Nếu Cố Tảo thật sự lấy được vai nam chính thì e là việc tìm ra diễn viên theo kịp kỹ năng của anh sẽ rất khó khăn.
Cửu Thiên vừa nói xong thì đã nghe giám chế* bên cạnh chen vào một câu: " Tôi nghe nói hình như Thịnh Dung có ý định đến thử vai nam phụ. "
" Ai? " Phó đạo diễn ngồi bên cạnh nghe xong thì giật mình " Thịnh Dung muốn thử vai nam phụ? Có lầm không vậy? Tôi còn cho là anh ta nhắm đến vai nam chính? "
Giải thích của bạn Sel: Giám chế: Người theo dõi việc sản xuất
Tuần này tôi sẽ cố gắng đăng cho mọi người thêm vài chương của " Mật Đường ", cố gắng tranh thủ hoàn thành bộ này để chuyển sang bộ mới nhé.
Editor: Selene Lee
Thật muốn cắn một cái...Điềm Mật chà xát hai tay, chuẩn bị xáp đến một lần nữa.
Tạ Cửu nhíu mày, bất chợt mở mắt ra, liền nhìn thấy Điềm Mật đang cúi đầu lại gần mình, anh bất giác hơi đưa môi lên.
Điềm Mật vội vàng lui về phía sau, chột dạ cười cười: " Cửu gia...Anh dậy rồi..."
Tạ Cửu: "..."
Anh ngồi dậy xoa xoa chóp mũi, trong lòng lại thầm khinh bỉ bản thân mình, trước mặt cô nhóc như thế này mà anh lại nghĩ đến việc hôn môi với cô.
" Cửu gia, anh có khỏe không? " - Điềm Mật cắn môi, mặt bắt đầu đỏ lên.
Hình như cũng không thấy phát sốt mà.
Hai vành tai của Tạ Cửu vô thức ửng đỏ, anh vội vã làm bộ ho khan: " Sao em lại tới đây? Trương đạo diễn nhờ em qua gọi tôi à?"
Điềm Mật cười cười, lắc đầu: " Không phải đâu, là có người nói với em anh đang ở đây, nên em mới sang đây tìm anh. Chúng ta cùng đến phòng casting thôi. "
Tạ Cửu nhướng mày: " Có người? Là ai? "
Chỉ thấy cô ngoéo ngón tay với anh, ý muốn kéo anh đứng lên: " Anh đừng hỏi nữa, nhanh đi cùng em, sắp đến giờ rồi đấy. "
Tạ Cửu cảm nhận được nhiệt độ nóng cháy từ những ngón tay nhỏ nhắn kia, hệt như thứ đã quấn quýt bên hông anh trong giấc mộng lần trước...
" Cửu gia, anh có khỏe không? " - Những ngón tay mềm mại khẽ chạm vào lòng bàn tay anh, dịu dàng xoa xoa.
Tạ Cử như sực tỉnh giấc mộng, vội vã rụt tay lại, cố gắng khôi phục hình tượng lạnh lùng của chính mình.
Giống như đang bỏ chạy vậy.
Điềm Mật cảm thấy có chút mất mác.
Khó khăn lắm mới ăn được đậu hủ của Cửu gia, không ngờ anh ấy " thủ thân như ngọc " đến vậy.
Tạ Cửu cố gắng quay đầu đi, tiến đến hai bước để giữ khoảng cách.
Ít nhất phải là một thước ( 1m)...
Vậy được rồi.
Tạ Cửu dời ánh mắt của chính mình sang đồng hồ đeo tay, nghiêm túc nói: " Đi thôi, nếu không chúng ta se trễ giờ đấy! "
Điềm Mật: " Dạ "
*
" Ta nói, vì sao cậu lại tới đây vậy? " - Cửu Thiên đi đến vỗ vai Tạ Thất đang đứng châm thuốc ở hành lang, mặt mày thoáng hiện nét cười.
Anh ta và Tạ Thất kết bạn từ hồi tham gia 《 Cung Nữ 》, lúc đó Tạ Thất là nhà đầu tư, mà anh ta trùng hợp lại là biên kịch của bộ phim đó. Hai người cũng có trao đổi chút thông tin cá nhân.
Tạ Thất rít một hơi thuốc, trả lời: " Tôi đưa Cửu nhi đến, lần này thằng nhóc đó là nhà đầu tư. "
Cửu nhi?
Cửu Thiên hiểu ý, hai tay vịn vào lan can, nhìn ra dãy núi cao ngất ở phía bên ngoài: " Hình như hôm nay tâm trạng của cậu có vẻ tốt nhỉ? "
Tạ Thất hơi ngạc nhiên.
Anh bật cười: " Vừa làm xong một việc thiện. "
Cửu Thiên nghe xong thì cũng có chút thích thú, bèn dỏng tai lên nghe: " Thất gia nhà cậu mà cũng làm việc thiện à? "
Tạ Thất cũng không nổi giận mà chỉ nheo mắt nhìn, sau đó bỉu môi: " Sao tôi không thể làm việc thiện chứ? Hóa ra trong mắt cậu, tôi là người tệ hại như vậy à? "
Cửu Thiên: "..."
Anh ta nghĩ đến khoảng thời gian trước lúc mới quen Tạ Thất, bèn cười khổ: " Cậu không tệ hại? "
Tạ Thất im lặng, không trả lời.
Hiển nhiên anh cũng đang nghĩ đến khoản thời gian trước kia.
Khi đó bởi vì đối đầu với lão già kia, anh đã trêu chọc một cô diễn viên nhỏ trong tổ phim 《 Cung Nữ 》, dẫn đến một trận tình duyên ngắn ngủi, chuyện ồn ào này lúc đó mọi người đều biết.
Cũng vì chuyện đó mà về sau, không có ai là không nói anh tệ hại.
Cửu Thiên nhận ra chính mình đã nói ra vấn đề không nên nói, cũng im lặng.
Tạ Thất cũng không để tâm nhiều, còn đưa cho Cửu Thiên một điếu thuốc: " Cậu vẫn còn làm việc sao? "
" Vì vợ ở nhà thôi. " - Cửu Thiên xua xua tay, mỉm cười: " Cậu có muốn vào đó không? Hôm nay có rất nhiều tiểu hoa đán tham gia đấy. "
Tạ Thất lắc đầu, mấy năm nay anh ta vẫn vùi đầu vào game, hiện tại đã không còn hứng thú gì với phụ nữ rồi.
Thấy vậy, Cửu Thiên cũng không lôi kéo nữa mà chào Tạ Thất rồi đi vào bên trong.
...
Phòng casting cũng không lớn lắm, ánh sáng mờ mờ, tất cả các rèm che đều bị kéo lên, phía sau có để giá đặt máy quay phim nhằm phục vụ cho tính minh bạch công khai của buổi thử vai diễn.
Điềm Mật nhìn lên hàng ghế đầu, tìm được vị trí đặt thẻ tên của mình, ngồi xuống.
Cô vô cùng thất vọng nhìn một đám người ngồi chung với Cửu gia, lòng thầm oán trách.
Trương đạo diễn cũng thật đáng ghét...Sao lại xếp cho cô ngồi chỗ này chứ.
Nhưng thời gian cũng chẳng đợi cô ngồi trù ếm, buổi casting cho 《 Vương Triều 》đã chính thức bắt đầu. Tuy nhiên, suốt cả buổi thử vai, mắt của bạn phó biên kịch Điềm Mật nào đó chỉ hướng về phía Cửu gia. Tay nhỏ của cô lén lút mò đến lấy một tờ ghi chú nhỏ màu vàng, sau đó cẩn thận quan sát khắp nơi như một con chuột trộm.
Không ai chú ý đến cô cả...
Tốt lắm!
Điềm Mật lấy từ trong túi ra một cây bút bi dâu tây, ghi ghi gì đó lên giấy ghi chú sau đó xếp lại thành máy bay phóng đến chỗ Tạ Cửu.
Tờ giấy kia bay vèo đến ngay tay phải của anh.
Tạ Cửu thấy vậy bèn mở ra xem, chỉ thấy trên đó viết: Cửu gia, anh xem mấy cô gái đó có được không? Anh thấy em và mấy cổ ai đẹp hơn?
Tạ Cửu đọc xong thì mỉm cười, thật là trẻ con ~~ Anh bèn tìm một cây bút nào đó trên bàn, rút nắp ra rồi vùi đầu ghi vài chữ.
Hai phút sau, Điềm Mật nhận lại được cái " máy bay " kia, thiếu chút nữa đã hét ầm lên.
Phía trên chỉ có mấy chữ: Ngoan, đừng quậy nữa.
...
Điềm Mật xoay đầu nhìn về phía Tạ Cửu, nghiến răng làm khẩu hình.
Cái gì mà...Ngoan, đừng quậy nữa?
Cô cũng chưa làm gì ồn ào đấy.
Điềm Mật bắt đầu xù gai ra như một chú nhím con, phóng ánh mắt hờn dỗi về phía ai đó.
Tạ Cửu khẽ mỉm cười, cũng dùng khẩu hình trả lời lại: " Ngoan. "
...
Cửu Thiên là người ngồi ở vị trí trung tâm, tất cả hình ảnh gì đó đều rơi vào mắt anh ta hết.
Trong nháy mắt, anh ta có cảm giác sống lưng lạnh lẽo...Có phải anh ta đã bỏ lỡ cái gì không?
Thậm chí ngay cả Mộc Niên đang chờ thử sức cho vai nữ phụ, lúc nhìn thấy cũng đờ đẫn cả người.
Mãi cho đến khi phần casting cho nam chính và nam phụ bắt đầu, Điềm Mật mới kết thúc " phi vụ truyền giấy ", ngồi yên vị trên ghế.
Từng diễn viên một bước vào, rời đi, tiếng hô ngừng, tiếng chạm bảng...
Điềm Mật chống cằm nhàm chán ngồi ở hàng ghế đầu, toàn bộ tâm trí đều được dồn vào cuộc phô diễn tài năng của những con người xa lạ, thất vọng trào dâng.
Không ai có thể đạt đến cảnh giới lột tả được Thôi Nhiêu của cô hết.
Bỗng nhiên...Hai mắt Điềm Mật sáng lên.
Điềm Mật bèn kéo Cửu Thiên đang ngồi bên cạnh sang, tò mò hỏi: " Người đang diễn là ai? Phong cách rất ổn định. "
" Là Cố Tảo của Đường Ca, năm ngoái giải Kim Tưởng cũng do anh ta nắm giữ. " - Cửu Thiên trả lời, sau đó còn hạ giọng mà nói: " Hiện giờ anh ta chính là người có thực lực nhất ở đây. "
Bốn chữ " có thực lực nhất " bay vào trong tai Điềm Mật, cô lại lén nghiêng đầu nhìn sang Tạ Cửu, thầm phản đối - Nếu không phải Cửu gia không thể diễn, vai đó cũng không đến phiên anh ta đâu!
" Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, vai Thôi Nhiêu này hẳn là của anh ta rồi " - Cửu Thiên lại bổ sung thêm một chút, còn ngấm ngầm chỉ sang Trương đạo diễn đang ngồi ở vị trí chủ đạo: " Trước kia Cố Tảo chính là nghệ sĩ dưới trướng Trương đạo diễn, thương xuyên được ông ấy khen ngợi. "
Điềm Mật cũng không có ý kiến gì mà chỉ gật đầu.
Người đàn ông đang casting này, phong thái cũng đã gần như nguyên tác rồi, hơn nữa kỹ năng diễn xuất cũng không thể chê vào đâu được.
" Vai diễn Trác Vân Thâm vẫn chưa tìm được người thích hợp à? " - Điềm Mật hỏi.
" Tạm thời không chấm được ai cả, Trương đạo diễn không hài lòng với mấy người bên Thiên Sách, mà xu hướng phát triển của Đường Ca mấy năm nay đều ở nước ngoài, không thấy được hạt giống tốt. " - Cửu Thiên trả lời đầy khó xử.
Tuy Trác Vân Thâm là vai nam phụ, nhưng phân diễn cũng rất nặng, hơn nữa còn có cảnh đối đầu với nam chính. Nếu Cố Tảo thật sự lấy được vai nam chính thì e là việc tìm ra diễn viên theo kịp kỹ năng của anh sẽ rất khó khăn.
Cửu Thiên vừa nói xong thì đã nghe giám chế* bên cạnh chen vào một câu: " Tôi nghe nói hình như Thịnh Dung có ý định đến thử vai nam phụ. "
" Ai? " Phó đạo diễn ngồi bên cạnh nghe xong thì giật mình " Thịnh Dung muốn thử vai nam phụ? Có lầm không vậy? Tôi còn cho là anh ta nhắm đến vai nam chính? "
Giải thích của bạn Sel: Giám chế: Người theo dõi việc sản xuất
Tuần này tôi sẽ cố gắng đăng cho mọi người thêm vài chương của " Mật Đường ", cố gắng tranh thủ hoàn thành bộ này để chuyển sang bộ mới nhé.