Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-36
Hôn Nhân Ấm Áp 33 Ngày - Chương 36: Không thể kìm lòng
Edit: Diệp Lưu Cát
Trong nhà hàng, Mộ Duệ Trạch đưa Thần Ngàn Ấm lên tầng ít người nhất.
Sau khi chọn món, hắn hai tay đặt lên bàn, ánh mắt sáng rực, nhìn về phía Thần Ngàn Ấm ngồi đối diện.
Thần Ngàn Ấm bị hắn nhìn chăm chú có chút không được tự nhiên, liền hỏi:"Anh sao vậy? Trên mặt tôi có cái gì sao?"
"Không có."
Mộ Duệ Trạch mỉm cười:"Tôi chỉ thấy dường như em càng ngày càng xinh đẹp."
Thần Ngàn Ấm:"..."
Liếc nhìn hắn một cái:"Anh khen ngợi tôi, là có mục đích gì?"
"Đây là sự thật không phải mục đính."
Mộ Duệ Trạch vờ nhẹ nhàng mở miệng, sau đó hỏi:"Ngàn Ấm, em nói xem, tôi vội vàng quyết định đính hôn với Tâm Ngữ, có phải sai lầm rồi không?"
"Hả! Anh như thế nào có ý nghĩ như vậy?" Thần Ngàn Ấm trong lòng khó hiểu, dù sao mới qua một đêm, hắn lại thay đổi quá nhanh, không lẽ Thần Tâm Ngữ để lộ điều gì?
"Tôi không thích Tâm Ngữ" Mộ Duệ Trạch nghiêm túc trả lời.
Thần Ngàn Ấm không cảm thấy bất ngờ vì điều này, dù sao, hắn trước kia chưa bao giờ gặp qua Thần Tâm Ngữ, gặp mặt một lần liền không thể thích.
Lúc này, phục vụ đưa đồ ăn đến, bày lên bàn rồi rời đi.
Mộ Duệ Trạch thuận tay lấy một chai rượu vang mở ra, rót đầy ly, đưa cho cô:"Nào, chúng ta làm một ly, coi như chúc mừng chúng ta chính thức hủy bỏ hôn ước."
"Được." Thần Ngàn Ấm không từ chối, nhận ly rượu nhấp một ngụm.
Trong người men rượu tối qua còn chưa hết, hiện tại cô không dám uống thêm, chỉ nhấp một ngụm lấy lệ.
Mộ Duệ Trạch không ép Thần Ngàn Ấm uống, cẩn thận gắp thức ăn cho cô, sau đó, tiếp tục rót cho mình, một ly, lại một ly...
Thần Ngàn Ấm thấy thế, liền ngăn cản:"Uy, anh nên ăn một chút, đừng uống nhiều như vậy."
"Không có việc gì, tôi sẽ không say."
Mộ Duệ Trạch không nghe, lại rót thêm một ly uống sạch.
Thần Ngàn Ấm hết cách lắc đầu, tiếp tục ăn.
Cô nghĩ Mộ Duệ Trạch biết tửu lượng của hắn đến đâu, ai ngờ, hắn cư nhiên uống say, nằm bò trên bàn thổ lộ:"Ngàn Ấm, kỳ thật... Tôi thích em, vẫn là em."
"Ách..."
Thần Ngàn Ấm thiếu chút nữa đem trà trong miệng phun ra, chợt nghe hắn khổ sở thì thầm:"Sợ làm khó em, tôi mới quyết định cùng Thần Tâm Ngữ kết hôn, nhưng tôi hối hận, Ngàn Ấm. Tôi nghĩ rằng có thể ở chung cùng cô ấy, nhưng nghĩ thì dễ làm thì khó... Ngàn Ấm...Em thật sự không thể chấp nhận tôi sao? Em có thể đồng ý cùng tôi, cả đời này ở bên tôi không? Ngàn Ấm..."
"Duệ Trạch, anh say rồi."
Thần Ngàn Ấm đang cầm chén trà, bị lời nói của Mộ Duệ Trạch dọa sợ đến không biết làm sao.
Cô thật sự không biết, Mộ Duệ Trạch vẫn luôn thích cô, thậm chí để giúp đỡ cô còn đồng ý cưới người phụ nữ hắn không yêu.
"Nếu em không thích tôi, tại sao không thử ở bên tôi một lần."
"Ngàn Ấm, em yên tâm... Tôi sẽ cưới Tâm Ngữ, tôi sẽ không làm khó em..."
Giọng Mộ Duệ Trạch càng ngày càng nhỏ dần, mang theo một chút khàn khàn, khiến lòng Thần Ngàn Ấm có chút cảm động.
Nếu nói Thần Tâm Ngữ là cô gái tốt, có lẽ cô sẽ tự trách mình đang nói dối, nhưng nếu nói sự thật...
Mà Mộ Duệ Trạch vì cô, đồng ý kết hôn với người như Thần Tâm Ngữ, cô sẽ hối hận cả đời.
Thần Ngàn Ấm mím môi, trong lòng bối rối.
Không muốn suy nghĩ, cô đơn giản đứng lên, gọi phục vụ giúp đỡ đưa Mộ Duệ Trạch về nhà, tính tiền rồi rời đi.
Tuy nhiên, nhìn vào hóa đơn hơn 1000 NDT, cô vẫn là có chút đau xót, tiền tiết kiệm trong phút chốc biến mất. May mắn Mộ Diễn Đình để cô làm việc một thời gian ở nhà anh nếu không không biết cuộc sống sau hôm nay sẽ như nào.
Trong đầu hiện lên gương mặt anh tuấn của Mộ Diễn Đình, khóe môi gợi lên sự chua sót, biết rõ không nên gần gũi, nhưng lại không thể kìm lòng, ai!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Edit: Diệp Lưu Cát
Trong nhà hàng, Mộ Duệ Trạch đưa Thần Ngàn Ấm lên tầng ít người nhất.
Sau khi chọn món, hắn hai tay đặt lên bàn, ánh mắt sáng rực, nhìn về phía Thần Ngàn Ấm ngồi đối diện.
Thần Ngàn Ấm bị hắn nhìn chăm chú có chút không được tự nhiên, liền hỏi:"Anh sao vậy? Trên mặt tôi có cái gì sao?"
"Không có."
Mộ Duệ Trạch mỉm cười:"Tôi chỉ thấy dường như em càng ngày càng xinh đẹp."
Thần Ngàn Ấm:"..."
Liếc nhìn hắn một cái:"Anh khen ngợi tôi, là có mục đích gì?"
"Đây là sự thật không phải mục đính."
Mộ Duệ Trạch vờ nhẹ nhàng mở miệng, sau đó hỏi:"Ngàn Ấm, em nói xem, tôi vội vàng quyết định đính hôn với Tâm Ngữ, có phải sai lầm rồi không?"
"Hả! Anh như thế nào có ý nghĩ như vậy?" Thần Ngàn Ấm trong lòng khó hiểu, dù sao mới qua một đêm, hắn lại thay đổi quá nhanh, không lẽ Thần Tâm Ngữ để lộ điều gì?
"Tôi không thích Tâm Ngữ" Mộ Duệ Trạch nghiêm túc trả lời.
Thần Ngàn Ấm không cảm thấy bất ngờ vì điều này, dù sao, hắn trước kia chưa bao giờ gặp qua Thần Tâm Ngữ, gặp mặt một lần liền không thể thích.
Lúc này, phục vụ đưa đồ ăn đến, bày lên bàn rồi rời đi.
Mộ Duệ Trạch thuận tay lấy một chai rượu vang mở ra, rót đầy ly, đưa cho cô:"Nào, chúng ta làm một ly, coi như chúc mừng chúng ta chính thức hủy bỏ hôn ước."
"Được." Thần Ngàn Ấm không từ chối, nhận ly rượu nhấp một ngụm.
Trong người men rượu tối qua còn chưa hết, hiện tại cô không dám uống thêm, chỉ nhấp một ngụm lấy lệ.
Mộ Duệ Trạch không ép Thần Ngàn Ấm uống, cẩn thận gắp thức ăn cho cô, sau đó, tiếp tục rót cho mình, một ly, lại một ly...
Thần Ngàn Ấm thấy thế, liền ngăn cản:"Uy, anh nên ăn một chút, đừng uống nhiều như vậy."
"Không có việc gì, tôi sẽ không say."
Mộ Duệ Trạch không nghe, lại rót thêm một ly uống sạch.
Thần Ngàn Ấm hết cách lắc đầu, tiếp tục ăn.
Cô nghĩ Mộ Duệ Trạch biết tửu lượng của hắn đến đâu, ai ngờ, hắn cư nhiên uống say, nằm bò trên bàn thổ lộ:"Ngàn Ấm, kỳ thật... Tôi thích em, vẫn là em."
"Ách..."
Thần Ngàn Ấm thiếu chút nữa đem trà trong miệng phun ra, chợt nghe hắn khổ sở thì thầm:"Sợ làm khó em, tôi mới quyết định cùng Thần Tâm Ngữ kết hôn, nhưng tôi hối hận, Ngàn Ấm. Tôi nghĩ rằng có thể ở chung cùng cô ấy, nhưng nghĩ thì dễ làm thì khó... Ngàn Ấm...Em thật sự không thể chấp nhận tôi sao? Em có thể đồng ý cùng tôi, cả đời này ở bên tôi không? Ngàn Ấm..."
"Duệ Trạch, anh say rồi."
Thần Ngàn Ấm đang cầm chén trà, bị lời nói của Mộ Duệ Trạch dọa sợ đến không biết làm sao.
Cô thật sự không biết, Mộ Duệ Trạch vẫn luôn thích cô, thậm chí để giúp đỡ cô còn đồng ý cưới người phụ nữ hắn không yêu.
"Nếu em không thích tôi, tại sao không thử ở bên tôi một lần."
"Ngàn Ấm, em yên tâm... Tôi sẽ cưới Tâm Ngữ, tôi sẽ không làm khó em..."
Giọng Mộ Duệ Trạch càng ngày càng nhỏ dần, mang theo một chút khàn khàn, khiến lòng Thần Ngàn Ấm có chút cảm động.
Nếu nói Thần Tâm Ngữ là cô gái tốt, có lẽ cô sẽ tự trách mình đang nói dối, nhưng nếu nói sự thật...
Mà Mộ Duệ Trạch vì cô, đồng ý kết hôn với người như Thần Tâm Ngữ, cô sẽ hối hận cả đời.
Thần Ngàn Ấm mím môi, trong lòng bối rối.
Không muốn suy nghĩ, cô đơn giản đứng lên, gọi phục vụ giúp đỡ đưa Mộ Duệ Trạch về nhà, tính tiền rồi rời đi.
Tuy nhiên, nhìn vào hóa đơn hơn 1000 NDT, cô vẫn là có chút đau xót, tiền tiết kiệm trong phút chốc biến mất. May mắn Mộ Diễn Đình để cô làm việc một thời gian ở nhà anh nếu không không biết cuộc sống sau hôm nay sẽ như nào.
Trong đầu hiện lên gương mặt anh tuấn của Mộ Diễn Đình, khóe môi gợi lên sự chua sót, biết rõ không nên gần gũi, nhưng lại không thể kìm lòng, ai!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com