Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-67
Hôn Nhân Ấm Áp 33 Ngày - Chương 67: Công ty JR
Edit: Diệp Lưu Cát
Chuyện của Thần gia ngày càng lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội. Sau vài giờ ngắn ngủi, các từ khóa "Thần gia" "Con gái nuôi" "Thần Ngàn Ấm" "Tô Ngọc Liên" trở thành tâm điểm tìm kiếm của mọi người. Cuối cùng, chuyện này còn liên quan đến cả công ty JR.
"Theo các nguồn thông tin, Thần Ngàn Ấm vốn là người giành được giải quán quân trong cuộc thi trang sức của JR, nhưng vì bài viết của Thần gia, công ty JR đã thu hồi lại giải thưởng của cô ấy mà không có điều tra rõ ràng. JR làm như vậy là không biết phân biệt phải trái, thực sự đây là một sự sỉ nhục của giới trang sức! Chúng tôi yêu cầu, JR xin lỗi Thần Ngàn Ấm và trả lại quán quân cho cô ấy!"
Một trang cá nhân nào đó đã đăng bài viết này lên weibo, không đến một giờ, số lượt chia sẻ vượt quá một trăm nghìn người, bình luận chỉ trích liên tục được cập nhật.
Bài viết đặc biệt được mọi người quan tâm, khiến thương hiệu của JR bị ảnh hưởng nghiêm trọng, tất nhiên chuyện này cũng gây sốc cho hội đồng quản trị của JR.
Các giám đốc điều hành chạy khắp nơi ngăn chặn bài viết phát tán, giám đốc thiết kế Kiều Thư Vân là người chịu trách nhiệm cuộc thi, nên ngay lập tức bị gọi đến phòng chủ tịch.
Vừa đi vào, nhìn thấy sắc mặt tối đen của chủ tịch Kỷ Nhị, trong lòng Kiều Thư Vân có chút sợ hãi, lễ phép lên tiếng:"Chủ tịch, chị tìm em..."
"Bộp!"
Kiều Thư Vân còn chưa nói xong, cả tập tài liệu đã bị đập xuống sàn, cô vội vàng chạy tới nhặt lên.
Lúc này, liền nghe thấy Kỷ Nhị hung dữ mắng:"Vì sao vụ bê bối của tập đoàn Thần gia, lại liên quan đến JR? Giám đốc Kiều, tôi muốn có một lời giải thích thỏa đáng."
"Em..."
Lông mày Kiều Thư Vân cong lên, sau đó nói ra những lời đã chuẩn bị từ trước:"Thực sự xin lỗi, chị. Chúng em không nghĩ Thần gia lại đột ngột công khai chuyện như vậy. Đêm chung kết cuộc thi xảy ra chuyện, cho nên JR chúng ta khó tránh khỏi liên quan. Tuy nhiên, giải quán quân không phải chúng ta không trao cho Thần Ngàn Ấm, mà là thái độ của cô ấy kiêu ngạo, không coi ai ra gì, chủ động rời đi. Mọi người trong công ty có thể làm chứng cho điều này."
"Cô chắc chắn?"
Kỷ Nhị nhướn mày, liếc nhìn Kiều Thư Vân, ánh mắt lóe lên tia lo lắng.
Kiều Thư Vân thẳng thắn trả lời:"Đúng vậy! Chính là cô ấy tự nguyện bỏ cuộc, JR chúng ta không có lỗi."
"Hừ."
Kỷ Nhị cười lạnh một tiếng, buông hai tay ở trước ngực xuống, thanh nhã đặt lên bàn làm việc, giọng châm chọc nói:"Giám đốc Kiều thực sự không biết chuyện gì xảy ra à? Đến lúc này rồi cô còn ngụy biện sao?"
"Cái này... Thực xin lỗi, chủ tịch."
Biết không thể qua mắt được Kỷ Nhị, Kiều Thư Vân đành phải cúi đầu nhận sai:"Chủ tịch, xin chị hãy vì tình chị em lâu nay mà tha lỗi cho em."
Kiều Thư Vân và Kỷ Nhị là học sinh của An Kiệt. Tuy nhiên, Kỷ Nhị là họ hàng của An Kiệt nên dưới sự giúp đỡ của An Kiệt cô đã sáng lập được lên JR. Hiện tại, An Kiệt đang mang thai, không thể tiếp tục dạy.
Thấy Kiều Thư Vân hối lỗi như vậy, sắc mặt Kỷ Nhị thoáng dịu đi một chút, nhưng vẫn nhịn không được tiếp tục chỉ bảo:"JR chúng ta luôn quý trọng tài năng mới. Mọi chuyện còn chưa rõ ràng, các cô sao có thể làm ra những chuyện ép người quá đáng như vậy?"
"Thực sự xin lỗi, chủ tịch. Em sẽ tìm cách lấy lại danh tiếng cho JR."
Kiều Thư Vân cam đoan.
Kỷ Nhị lắc đầu, giọng không chút khoan dung:"Cho cô thời gian một ngày, phải thuyết phục được Thần Ngàn Ấm trở lại JR, nếu không được thì nghỉ việc đi."
Cái gì?
____
Năm phút sau, Kiều Thư Vân mặt lạnh trở lại văn phòng, trước mặt thư ký, tức giận quăng hết tài liệu xuống đất.
Thư ký nơm nớp lo sợ:"Kiều...Kiều tổng, đã xảy ra chuyện gì?"
"Cho tôi số điện thoại của Thần Ngàn Ấm."
"Vâng, vâng!"
Thư ký rất nhanh rời đi, chỉ một lát sau liền trở lại trong tay cầm số điện thoại của Thần Ngàn Ấm.
Kiều Thư Vân hít một hơi thật sâu, vẻ mặt xanh mét ấn điện thoại.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Edit: Diệp Lưu Cát
Chuyện của Thần gia ngày càng lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội. Sau vài giờ ngắn ngủi, các từ khóa "Thần gia" "Con gái nuôi" "Thần Ngàn Ấm" "Tô Ngọc Liên" trở thành tâm điểm tìm kiếm của mọi người. Cuối cùng, chuyện này còn liên quan đến cả công ty JR.
"Theo các nguồn thông tin, Thần Ngàn Ấm vốn là người giành được giải quán quân trong cuộc thi trang sức của JR, nhưng vì bài viết của Thần gia, công ty JR đã thu hồi lại giải thưởng của cô ấy mà không có điều tra rõ ràng. JR làm như vậy là không biết phân biệt phải trái, thực sự đây là một sự sỉ nhục của giới trang sức! Chúng tôi yêu cầu, JR xin lỗi Thần Ngàn Ấm và trả lại quán quân cho cô ấy!"
Một trang cá nhân nào đó đã đăng bài viết này lên weibo, không đến một giờ, số lượt chia sẻ vượt quá một trăm nghìn người, bình luận chỉ trích liên tục được cập nhật.
Bài viết đặc biệt được mọi người quan tâm, khiến thương hiệu của JR bị ảnh hưởng nghiêm trọng, tất nhiên chuyện này cũng gây sốc cho hội đồng quản trị của JR.
Các giám đốc điều hành chạy khắp nơi ngăn chặn bài viết phát tán, giám đốc thiết kế Kiều Thư Vân là người chịu trách nhiệm cuộc thi, nên ngay lập tức bị gọi đến phòng chủ tịch.
Vừa đi vào, nhìn thấy sắc mặt tối đen của chủ tịch Kỷ Nhị, trong lòng Kiều Thư Vân có chút sợ hãi, lễ phép lên tiếng:"Chủ tịch, chị tìm em..."
"Bộp!"
Kiều Thư Vân còn chưa nói xong, cả tập tài liệu đã bị đập xuống sàn, cô vội vàng chạy tới nhặt lên.
Lúc này, liền nghe thấy Kỷ Nhị hung dữ mắng:"Vì sao vụ bê bối của tập đoàn Thần gia, lại liên quan đến JR? Giám đốc Kiều, tôi muốn có một lời giải thích thỏa đáng."
"Em..."
Lông mày Kiều Thư Vân cong lên, sau đó nói ra những lời đã chuẩn bị từ trước:"Thực sự xin lỗi, chị. Chúng em không nghĩ Thần gia lại đột ngột công khai chuyện như vậy. Đêm chung kết cuộc thi xảy ra chuyện, cho nên JR chúng ta khó tránh khỏi liên quan. Tuy nhiên, giải quán quân không phải chúng ta không trao cho Thần Ngàn Ấm, mà là thái độ của cô ấy kiêu ngạo, không coi ai ra gì, chủ động rời đi. Mọi người trong công ty có thể làm chứng cho điều này."
"Cô chắc chắn?"
Kỷ Nhị nhướn mày, liếc nhìn Kiều Thư Vân, ánh mắt lóe lên tia lo lắng.
Kiều Thư Vân thẳng thắn trả lời:"Đúng vậy! Chính là cô ấy tự nguyện bỏ cuộc, JR chúng ta không có lỗi."
"Hừ."
Kỷ Nhị cười lạnh một tiếng, buông hai tay ở trước ngực xuống, thanh nhã đặt lên bàn làm việc, giọng châm chọc nói:"Giám đốc Kiều thực sự không biết chuyện gì xảy ra à? Đến lúc này rồi cô còn ngụy biện sao?"
"Cái này... Thực xin lỗi, chủ tịch."
Biết không thể qua mắt được Kỷ Nhị, Kiều Thư Vân đành phải cúi đầu nhận sai:"Chủ tịch, xin chị hãy vì tình chị em lâu nay mà tha lỗi cho em."
Kiều Thư Vân và Kỷ Nhị là học sinh của An Kiệt. Tuy nhiên, Kỷ Nhị là họ hàng của An Kiệt nên dưới sự giúp đỡ của An Kiệt cô đã sáng lập được lên JR. Hiện tại, An Kiệt đang mang thai, không thể tiếp tục dạy.
Thấy Kiều Thư Vân hối lỗi như vậy, sắc mặt Kỷ Nhị thoáng dịu đi một chút, nhưng vẫn nhịn không được tiếp tục chỉ bảo:"JR chúng ta luôn quý trọng tài năng mới. Mọi chuyện còn chưa rõ ràng, các cô sao có thể làm ra những chuyện ép người quá đáng như vậy?"
"Thực sự xin lỗi, chủ tịch. Em sẽ tìm cách lấy lại danh tiếng cho JR."
Kiều Thư Vân cam đoan.
Kỷ Nhị lắc đầu, giọng không chút khoan dung:"Cho cô thời gian một ngày, phải thuyết phục được Thần Ngàn Ấm trở lại JR, nếu không được thì nghỉ việc đi."
Cái gì?
____
Năm phút sau, Kiều Thư Vân mặt lạnh trở lại văn phòng, trước mặt thư ký, tức giận quăng hết tài liệu xuống đất.
Thư ký nơm nớp lo sợ:"Kiều...Kiều tổng, đã xảy ra chuyện gì?"
"Cho tôi số điện thoại của Thần Ngàn Ấm."
"Vâng, vâng!"
Thư ký rất nhanh rời đi, chỉ một lát sau liền trở lại trong tay cầm số điện thoại của Thần Ngàn Ấm.
Kiều Thư Vân hít một hơi thật sâu, vẻ mặt xanh mét ấn điện thoại.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com