Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 475
< id="divcontent">Diêm Soái nói xong cũng không đem cà phê của mình về, để nó tùy ý bốc khói trước mặt Tiếu Bảo Bối.
Tầm mắt Tiếu Bảo Bối rơi vào ly cà phê kia, hơn nửa ngày cũng không mở miệng nói chuyện.
Hình như những chuyện xảy ra trước kia đã bị cô chôn sâu vào trí nhớ, trở thành ký ức cô không muốn nhớ tới...
Nhìn Tiếu Bảo Bối cúi đầu trầm mặc, Diêm Soái cũng hiểu cô không muốn nói tới mấy chuyện kia lần nữa.
Anh đột nhiên lại hỏi: "Nghe nói em và Quý Xuyên đã chia tay!"
Một câu nói ngắn gọn khiến bàn tay nhỏ nhắn đang cầm ly cà phê của Tiếu Bảo Bối nắm chặt lại.
Cũng đúng!
Tiếu Bảo Bối ở bên cạnh Quý Xuyên một thời gian rất dài.
Dù bây giờ cô đã không còn muốn đem tình cảm của mình lãng phí trênngười đàn ông cặn bã đó nhưng tận sâu trong lòng vẫn là không muốn nhắcđến thì tốt hơn.
"Ừm!" Sau khi sững sờ, Tiếu Bảo Bối hừ nhẹ trả lời.
"Tại sao lại chia tay? Có chuyện gì sao?" Anh lại hỏi tiếp.
Dường như hôm nay Diêm Soái rất thích hỏi chuyện đâm vào nỗi đau của Tiếu Bảo Bối.
Anh biết rõ, bây giờ Quý Xuyên vẫn là điều tối kỵ đối với Tiếu Bảo Bối nhưng anh vẫn nói về điều ấy.
"Anh nghe nói, cậu ta và Tiếu Huyên..." Nhìn Tiếu Bảo Bối im lặng không lên tiếng, anh lại muốn nói về Quý Xuyên.
Ngay lúc đó, Tiếu Bảo Bối đột nhiên đặt ly cà phê để xuống.
Vì dùng lực hơi sức nên khi ly tiếp xúc với mặt bàn phát ra tiếng vang có chút chói tai.
Ngay cả đĩa lót cái muỗng đặt bên cạnh cũng nhảy lên một cái.
Hành động này rốt cuộc cũng khiến Diêm Soái tỏ ý "vô tình" nói chính thức ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.
"Em không muốn nhắc đến người này, cũng xin anh không nên dùng người này để thử thăm dò điểm mấu chốt của em!" Lần này Tiếu Bảo Bối không sợhãi, cô trực tiếp đón nhận ánh mắt của anh.
Trong nháy mắt hai ánh mắt tiếp xúc đó, bọn họ không biết, một người đàn ông ở đường lớn đối diện đang nhìn ống nhòm, gấp gáp báo cáo: "KiềuThiếu, hai người bọn họ vẫn đang nhìn nhau, việc này có tính là liếc mắt đưa tình không?"
A Vĩ chưa yêu đương nên chỉ có thể lấy những tình tiết trên truyền hình làm kinh nghiệm.
Hơn nữa bây giờ bọn họ không cài đặt thiết bị nghe lén nên A Vĩ chỉ nhìn tình hình mà phán đoán thôi.
"Cái gì?" Kiều Trác Phàm vốn đang cố gắng bình tĩnh nhưng nghe A Vĩ nóixong thì tất cả tỉnh táo đều biến mất không thấy dấu vết.
Nói nhảm!
Tên đàn ông khác muốn dụ dỗ người phụ nữ của Kiều Trác Phàm anh, bây giờ anh có thể bình tĩnh mới là lạ!
Cái gì mà bĩnh tĩnh, rộng lượng, toàn bộ đi gặp quỷ đi!
"Đưa địa chỉ cho tôi…bây giờ tôi lập tức đến đó!" Giờ khắc này, rốt cuộc anh cũng không khống chế được, dự định tự mình ra mặt.
"Vâng, Kiều Thiếu!" Nghe được Kiều Trác Phàm muốn tự mình tới đây, A Vĩ thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao, chuyện theo dõi người phụ nữ của mình để Kiều Trác Phàm tự làm thì thích hợp hơn.
Vì vậy trong khoảng thời gian này, A Vĩ vừa tiếp tục quan sát tình hìnhvừa nhanh chóng gửi vị trí cụ thể của nhà hàng cho Kiều Trác Phàm.
—— tuyến phân cách ——
"Bảo bối, xin lỗi!" Trong nhà hàng Tây, sau khi Diêm Soái bị Tiếu
Tầm mắt Tiếu Bảo Bối rơi vào ly cà phê kia, hơn nửa ngày cũng không mở miệng nói chuyện.
Hình như những chuyện xảy ra trước kia đã bị cô chôn sâu vào trí nhớ, trở thành ký ức cô không muốn nhớ tới...
Nhìn Tiếu Bảo Bối cúi đầu trầm mặc, Diêm Soái cũng hiểu cô không muốn nói tới mấy chuyện kia lần nữa.
Anh đột nhiên lại hỏi: "Nghe nói em và Quý Xuyên đã chia tay!"
Một câu nói ngắn gọn khiến bàn tay nhỏ nhắn đang cầm ly cà phê của Tiếu Bảo Bối nắm chặt lại.
Cũng đúng!
Tiếu Bảo Bối ở bên cạnh Quý Xuyên một thời gian rất dài.
Dù bây giờ cô đã không còn muốn đem tình cảm của mình lãng phí trênngười đàn ông cặn bã đó nhưng tận sâu trong lòng vẫn là không muốn nhắcđến thì tốt hơn.
"Ừm!" Sau khi sững sờ, Tiếu Bảo Bối hừ nhẹ trả lời.
"Tại sao lại chia tay? Có chuyện gì sao?" Anh lại hỏi tiếp.
Dường như hôm nay Diêm Soái rất thích hỏi chuyện đâm vào nỗi đau của Tiếu Bảo Bối.
Anh biết rõ, bây giờ Quý Xuyên vẫn là điều tối kỵ đối với Tiếu Bảo Bối nhưng anh vẫn nói về điều ấy.
"Anh nghe nói, cậu ta và Tiếu Huyên..." Nhìn Tiếu Bảo Bối im lặng không lên tiếng, anh lại muốn nói về Quý Xuyên.
Ngay lúc đó, Tiếu Bảo Bối đột nhiên đặt ly cà phê để xuống.
Vì dùng lực hơi sức nên khi ly tiếp xúc với mặt bàn phát ra tiếng vang có chút chói tai.
Ngay cả đĩa lót cái muỗng đặt bên cạnh cũng nhảy lên một cái.
Hành động này rốt cuộc cũng khiến Diêm Soái tỏ ý "vô tình" nói chính thức ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.
"Em không muốn nhắc đến người này, cũng xin anh không nên dùng người này để thử thăm dò điểm mấu chốt của em!" Lần này Tiếu Bảo Bối không sợhãi, cô trực tiếp đón nhận ánh mắt của anh.
Trong nháy mắt hai ánh mắt tiếp xúc đó, bọn họ không biết, một người đàn ông ở đường lớn đối diện đang nhìn ống nhòm, gấp gáp báo cáo: "KiềuThiếu, hai người bọn họ vẫn đang nhìn nhau, việc này có tính là liếc mắt đưa tình không?"
A Vĩ chưa yêu đương nên chỉ có thể lấy những tình tiết trên truyền hình làm kinh nghiệm.
Hơn nữa bây giờ bọn họ không cài đặt thiết bị nghe lén nên A Vĩ chỉ nhìn tình hình mà phán đoán thôi.
"Cái gì?" Kiều Trác Phàm vốn đang cố gắng bình tĩnh nhưng nghe A Vĩ nóixong thì tất cả tỉnh táo đều biến mất không thấy dấu vết.
Nói nhảm!
Tên đàn ông khác muốn dụ dỗ người phụ nữ của Kiều Trác Phàm anh, bây giờ anh có thể bình tĩnh mới là lạ!
Cái gì mà bĩnh tĩnh, rộng lượng, toàn bộ đi gặp quỷ đi!
"Đưa địa chỉ cho tôi…bây giờ tôi lập tức đến đó!" Giờ khắc này, rốt cuộc anh cũng không khống chế được, dự định tự mình ra mặt.
"Vâng, Kiều Thiếu!" Nghe được Kiều Trác Phàm muốn tự mình tới đây, A Vĩ thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao, chuyện theo dõi người phụ nữ của mình để Kiều Trác Phàm tự làm thì thích hợp hơn.
Vì vậy trong khoảng thời gian này, A Vĩ vừa tiếp tục quan sát tình hìnhvừa nhanh chóng gửi vị trí cụ thể của nhà hàng cho Kiều Trác Phàm.
—— tuyến phân cách ——
"Bảo bối, xin lỗi!" Trong nhà hàng Tây, sau khi Diêm Soái bị Tiếu