Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47
"Bảo Bối..."
Quý Xuyên kéo dài âm điệu, mang theo vẻ hết sức lấy lòng.
Hắn lúc này, cực kỳ giống với người cha hiền, đang dụ dỗ đứa con gái tùy hứng của mình.
Nhưng cô gái, không cảm kích.
"Thứ nhất, bây giờ anh là chồng hợp pháp của Tiếu Huyên. Thứ hai, tôi đã gả cho Kiều Trác Phàm, tôi là vợ được Kiều Trác Phàm cưới hỏi đàng hoàng. Anh có tư cách gì, bảo tôi không được ở chung với Kiều Trác Phàm?"
Tiếu Bảo Bối vẫn đang nhìn đống thức ăn rơi đầy trên nền nhà, trong ánh mắt mang theo tiếc hận.
Mà Quý Xuyên bị Tiếu Bảo Bối hỏi ngược lại như vậy, trong lúc nhất thời cũng có chút không còn gì để nói.
Một khắc kia, không khí trầm mặc vô hình bao phủ chung quanh bọn họ, đè nén làm người ta có chút thở không thông.
Cho đến khi Quý Xuyên phá vỡ cục diện bế tắc này: "Bảo Bối, chỉ cần em không ở bên cạnh Kiều Trác Phàm, toàn bộ đều không là vấn đề. Tiếu Huyên cũng được, Kiều Trác Phàm cũng được, ai cũng không thể ngăn cản chúng ta ở bên nhau."
Ý hắn là chỉ cần hắn ly hôn với Tiếu Huyên, cô ly hôn với Kiều Trác Phàm, giữa bọn họ hoàn toàn sẽ không tồn tại những vấn đề khác.
Mà một câu như vậy, cuối cùng làm tầm mắt của Tiếu Bảo Bối từ trên đống thức ăn dời đi, rơi vào trên mặt hắn.
Trước kia, cô cảm thấy người đàn ông này tựa như một tia sáng.
Bất luận là khi nào nhìn hắn, cô luôn cảm thấy hắn đang tỏa sáng. Trong đám người, chỉ một ánh mắt cô liền có thể phát hiện ra hắn. Có đôi khi, cô thậm chí còn cảm thấy vầng sáng mà hắn bắn ra có chút mê loạn.
Nhưng bây giờ nhìn hắn, cô thực cảm thấy mình vô cùng ngây thơ. Nếu không, như thế nào lại coi trọng một người cặn bã như vậy, còn móc tim móc phổi mà yêu hắn?
Loại cảm giác này rất kỳ quái, dường như là lần đầu tiên cô nhìn thấu Quý Xuyên.
Tâm tư xấu xa, lại ác độc.
Khi bên cô lại thông đồng với Tiếu Huyên. Bây giờ bên Tiếu Huyên lại muốn thông đồng với cô.
Hắn làm như toàn thế giới, cũng chỉ có một mình hắn là đàn ông sao?
Nhưng thật xin lỗi, cho dù bây giờ toàn thế giới chỉ còn lại một người đàn ông cặn bã như hắn, cô thà rằng cô đơn cả đời cũng sẽ không chọn hắn.
"Quý Xuyên, anh suy nghĩ nhiều quá rồi. Anh lại không phải là mặt trời, đừng tưởng rằng tất cả phụ nữ trên đời này đều phải như những hành tinh khác xoay quanh anh."
Hắn đứng ở trước mặt cô, giống như một tên đầu gỗ.
Bởi vì, như thế nào Quý Xuyên cũng không ngờ tới sẽ có một ngày, cô gái si mê mình đến điên cuồng vậy mà sẽ nói những câu như vậy với hắn.
Nhưng nói như vậy, dường như còn chưa đủ để phát tiết hết nỗi niềm trong lòng. Nhìn hắn đã sững sờ thành đầu gỗ, cô lại nói: "Lần đầu tiên bị người như anh lừa gạt tình cảm, là tôi đơn thuần! Nhưng sai lầm như vậy tôi lại tái phạm một lần nữa, vậy tôi chính là ngu xuẩn."
Lúc này, vừa đúng lúc thang máy đi đến tầng cao nhất.
Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Vốn Tiếu Huyên đang chờ thang máy để đi xuống lại một lần nữa thấy được hai người trong thang máy, cùng với thức ăn rơi đầy nền trong thang máy.
Mặt đất bừa bộn, không khó để người ta liên tưởng đã xảy ra chuyện gì.
Tiếu Huyên dường như chứa nghi vấn đầy bụng, đặc biệt là Quý Xuyên vừa rồi kéo Tiếu Bảo Bối lại để cho thang máy đi tới đi lui một lần.
Rốt cuộc là bọn họ có chuyện gì, không thể nói trước mặt cô sao?
Có lẽ là nghi vấn quá nhiều, Tiếu Huyên nóng lòng tìm kiếm một lời giải thích.
Cho nên, cô ta bất chấp xung quanh còn nhiều đồng nghiệp đang ở đây, chạy vào thang máy.
"Tiếu Bảo Bối, rốt cuộc là cô muốn làm gì?" Tiếu Huyên vừa đi đến, liền trực tiếp hỏi.
Hôm nay ba nhân vật chính trong scandal của Tiếu thị đều tề tụ trong thang máy.
Người gây sự là Tiếu Huyên, cùng với hai người khác im lặng không lên tiếng trong thang máy, khiến người khác cũng do dự có nên xông vào vỡ kịch cuộc tình tay ba này hay không.
Mà Tiếu Bảo Bối nghiễm nhiên cũng không muốn tiếp tục trở thành kẻ đứng đầu đề tài ngày mai của Tiếu thị, khi Tiếu Huyên tiếp tục muốn truy vấn gì gì đó, cô sải bước đi tới cửa thang máy.
"Tiếu Bảo Bối, cô đứng lại đó." Mắt thấy Tiếu Bảo Bối sắp đi khỏi, cửa thang máy lại sắp đóng lại, Tiếu Huyên hơi giận.
Theo ý của cô ta, có lẽ chỉ có Tiếu Bảo Bối chủ động quyến rũ Quý Xuyên, mới có thể làm hắn giống như biến thành một người khác như vậy.
Nhưng Tiếu Bảo Bối ngay cả quay đầu lại cũng không có, chỉ ném ra một câu nói: "Có lời gì, hay là chị hỏi chồng chị sẽ tốt hơn."
Những lời bẩn thỉu kia cô nói không nên lời.
Còn về phía người đàn ông kia, để tự hắn giải thích với bà xã của hắn thì thích hợp hơn.
Nói xong lời này, Tiếu Bảo Bối đã biến mất ở trước mặt bọn họ.
Mà ngay sau đó, chỉ còn lại Tiếu Huyên và Quý Xuyên trong thang máy, những người khác cũng chen lấn đi vào.
Vì có những người khác ở đây, Tiếu Huyên nhịn không hỏi tới Quý Xuyên vừa rồi rốt cuộc đã làm gì với Tiếu Bảo Bối.
Nhưng sắc mặt của cô ta, thật không tốt chút nào.
Cũng đúng.
Chồng mới cưới của cô ta kéo bạn gái trước chạy đi trước mặt đồng nghiệp. Loại chuyện như vậy, xảy ra với ai cũng không mấy dễ chịu.
Nhịn đến khi cửa thang máy mở ra, các nhân viên trong công ty rối rít rời đi, Tiếu Huyên mới dự định mở miệng.
Nhưng lời nói của cô ta còn chưa thốt ra, Quý Xuyên định đi ra khỏi thang máy.
Tiếu Huyên không phục, đưa tay kéo hắn lại.
"Quý Xuyên, chẳng lẽ anh không muốn giải thích một chút sao?" Tiếu Huyên cảm thấy cô làm vợ đã làm đến tận như vậy, đã đủ không dễ dàng.
Ai nhìn thấy chồng và bạn gái trước cùng một chỗ, tâm tình có thể tốt? Đặc biệt là, Quý Xuyên và Tiếu Bảo Bối đều đã định hôn.
Nhưng cô ta suy tính đến mặt mũi của hai người, vẫn luôn không hoàn toàn bộc phát.
"Bây giời anh cái gì cũng không muốn nói, buông tay." Quý Xuyên cũng không biết nên nói cái gì, vừa rồi Tiếu Huyên cũng đã thấy được, hắn biết nói cái gì, Tiếu Huyên cũng sẽ không tin tưởng.
Còn nữa, Tiếu Bảo Bối nói vừa rồi cũng làm cho hắn tâm phiền ý loạn: Chẳng lẽ bọn họ bây giờ ngay cả một chút xíu khả năng cũng không có?
Lúc vấn đề của cả hai người đều hiện trong đầu, Quý Xuyên cảm thấy đầu mình cũng sắp nổ tung.
Lại nhìn thấy Tiếu Huyên luôn truy vấn muốn giải thích, hắn bắt đầu trở nên không nhịn được.
Sức mạnh của phụ nữ luôn không phải là đối thủ của đàn ông.
Hắn vung tay một cái, Tiếu Huyên liền ngã ngồi dưới đất.
Nhưng hắn ngay cả liếc mắt cũng không có, liền sải bước đi đến bãi đậu xe.
Nhìn theo bóng lưng vô tình của người đàn ông này, Tiếu Huyên ngã ngồi dưới đất đã không biết đây là lần thứ mấy hoài nghi: Đây mới thật là cuộc hôn nhân mà cô từng nghĩ đến sao?
Quý Xuyên kéo dài âm điệu, mang theo vẻ hết sức lấy lòng.
Hắn lúc này, cực kỳ giống với người cha hiền, đang dụ dỗ đứa con gái tùy hứng của mình.
Nhưng cô gái, không cảm kích.
"Thứ nhất, bây giờ anh là chồng hợp pháp của Tiếu Huyên. Thứ hai, tôi đã gả cho Kiều Trác Phàm, tôi là vợ được Kiều Trác Phàm cưới hỏi đàng hoàng. Anh có tư cách gì, bảo tôi không được ở chung với Kiều Trác Phàm?"
Tiếu Bảo Bối vẫn đang nhìn đống thức ăn rơi đầy trên nền nhà, trong ánh mắt mang theo tiếc hận.
Mà Quý Xuyên bị Tiếu Bảo Bối hỏi ngược lại như vậy, trong lúc nhất thời cũng có chút không còn gì để nói.
Một khắc kia, không khí trầm mặc vô hình bao phủ chung quanh bọn họ, đè nén làm người ta có chút thở không thông.
Cho đến khi Quý Xuyên phá vỡ cục diện bế tắc này: "Bảo Bối, chỉ cần em không ở bên cạnh Kiều Trác Phàm, toàn bộ đều không là vấn đề. Tiếu Huyên cũng được, Kiều Trác Phàm cũng được, ai cũng không thể ngăn cản chúng ta ở bên nhau."
Ý hắn là chỉ cần hắn ly hôn với Tiếu Huyên, cô ly hôn với Kiều Trác Phàm, giữa bọn họ hoàn toàn sẽ không tồn tại những vấn đề khác.
Mà một câu như vậy, cuối cùng làm tầm mắt của Tiếu Bảo Bối từ trên đống thức ăn dời đi, rơi vào trên mặt hắn.
Trước kia, cô cảm thấy người đàn ông này tựa như một tia sáng.
Bất luận là khi nào nhìn hắn, cô luôn cảm thấy hắn đang tỏa sáng. Trong đám người, chỉ một ánh mắt cô liền có thể phát hiện ra hắn. Có đôi khi, cô thậm chí còn cảm thấy vầng sáng mà hắn bắn ra có chút mê loạn.
Nhưng bây giờ nhìn hắn, cô thực cảm thấy mình vô cùng ngây thơ. Nếu không, như thế nào lại coi trọng một người cặn bã như vậy, còn móc tim móc phổi mà yêu hắn?
Loại cảm giác này rất kỳ quái, dường như là lần đầu tiên cô nhìn thấu Quý Xuyên.
Tâm tư xấu xa, lại ác độc.
Khi bên cô lại thông đồng với Tiếu Huyên. Bây giờ bên Tiếu Huyên lại muốn thông đồng với cô.
Hắn làm như toàn thế giới, cũng chỉ có một mình hắn là đàn ông sao?
Nhưng thật xin lỗi, cho dù bây giờ toàn thế giới chỉ còn lại một người đàn ông cặn bã như hắn, cô thà rằng cô đơn cả đời cũng sẽ không chọn hắn.
"Quý Xuyên, anh suy nghĩ nhiều quá rồi. Anh lại không phải là mặt trời, đừng tưởng rằng tất cả phụ nữ trên đời này đều phải như những hành tinh khác xoay quanh anh."
Hắn đứng ở trước mặt cô, giống như một tên đầu gỗ.
Bởi vì, như thế nào Quý Xuyên cũng không ngờ tới sẽ có một ngày, cô gái si mê mình đến điên cuồng vậy mà sẽ nói những câu như vậy với hắn.
Nhưng nói như vậy, dường như còn chưa đủ để phát tiết hết nỗi niềm trong lòng. Nhìn hắn đã sững sờ thành đầu gỗ, cô lại nói: "Lần đầu tiên bị người như anh lừa gạt tình cảm, là tôi đơn thuần! Nhưng sai lầm như vậy tôi lại tái phạm một lần nữa, vậy tôi chính là ngu xuẩn."
Lúc này, vừa đúng lúc thang máy đi đến tầng cao nhất.
Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Vốn Tiếu Huyên đang chờ thang máy để đi xuống lại một lần nữa thấy được hai người trong thang máy, cùng với thức ăn rơi đầy nền trong thang máy.
Mặt đất bừa bộn, không khó để người ta liên tưởng đã xảy ra chuyện gì.
Tiếu Huyên dường như chứa nghi vấn đầy bụng, đặc biệt là Quý Xuyên vừa rồi kéo Tiếu Bảo Bối lại để cho thang máy đi tới đi lui một lần.
Rốt cuộc là bọn họ có chuyện gì, không thể nói trước mặt cô sao?
Có lẽ là nghi vấn quá nhiều, Tiếu Huyên nóng lòng tìm kiếm một lời giải thích.
Cho nên, cô ta bất chấp xung quanh còn nhiều đồng nghiệp đang ở đây, chạy vào thang máy.
"Tiếu Bảo Bối, rốt cuộc là cô muốn làm gì?" Tiếu Huyên vừa đi đến, liền trực tiếp hỏi.
Hôm nay ba nhân vật chính trong scandal của Tiếu thị đều tề tụ trong thang máy.
Người gây sự là Tiếu Huyên, cùng với hai người khác im lặng không lên tiếng trong thang máy, khiến người khác cũng do dự có nên xông vào vỡ kịch cuộc tình tay ba này hay không.
Mà Tiếu Bảo Bối nghiễm nhiên cũng không muốn tiếp tục trở thành kẻ đứng đầu đề tài ngày mai của Tiếu thị, khi Tiếu Huyên tiếp tục muốn truy vấn gì gì đó, cô sải bước đi tới cửa thang máy.
"Tiếu Bảo Bối, cô đứng lại đó." Mắt thấy Tiếu Bảo Bối sắp đi khỏi, cửa thang máy lại sắp đóng lại, Tiếu Huyên hơi giận.
Theo ý của cô ta, có lẽ chỉ có Tiếu Bảo Bối chủ động quyến rũ Quý Xuyên, mới có thể làm hắn giống như biến thành một người khác như vậy.
Nhưng Tiếu Bảo Bối ngay cả quay đầu lại cũng không có, chỉ ném ra một câu nói: "Có lời gì, hay là chị hỏi chồng chị sẽ tốt hơn."
Những lời bẩn thỉu kia cô nói không nên lời.
Còn về phía người đàn ông kia, để tự hắn giải thích với bà xã của hắn thì thích hợp hơn.
Nói xong lời này, Tiếu Bảo Bối đã biến mất ở trước mặt bọn họ.
Mà ngay sau đó, chỉ còn lại Tiếu Huyên và Quý Xuyên trong thang máy, những người khác cũng chen lấn đi vào.
Vì có những người khác ở đây, Tiếu Huyên nhịn không hỏi tới Quý Xuyên vừa rồi rốt cuộc đã làm gì với Tiếu Bảo Bối.
Nhưng sắc mặt của cô ta, thật không tốt chút nào.
Cũng đúng.
Chồng mới cưới của cô ta kéo bạn gái trước chạy đi trước mặt đồng nghiệp. Loại chuyện như vậy, xảy ra với ai cũng không mấy dễ chịu.
Nhịn đến khi cửa thang máy mở ra, các nhân viên trong công ty rối rít rời đi, Tiếu Huyên mới dự định mở miệng.
Nhưng lời nói của cô ta còn chưa thốt ra, Quý Xuyên định đi ra khỏi thang máy.
Tiếu Huyên không phục, đưa tay kéo hắn lại.
"Quý Xuyên, chẳng lẽ anh không muốn giải thích một chút sao?" Tiếu Huyên cảm thấy cô làm vợ đã làm đến tận như vậy, đã đủ không dễ dàng.
Ai nhìn thấy chồng và bạn gái trước cùng một chỗ, tâm tình có thể tốt? Đặc biệt là, Quý Xuyên và Tiếu Bảo Bối đều đã định hôn.
Nhưng cô ta suy tính đến mặt mũi của hai người, vẫn luôn không hoàn toàn bộc phát.
"Bây giời anh cái gì cũng không muốn nói, buông tay." Quý Xuyên cũng không biết nên nói cái gì, vừa rồi Tiếu Huyên cũng đã thấy được, hắn biết nói cái gì, Tiếu Huyên cũng sẽ không tin tưởng.
Còn nữa, Tiếu Bảo Bối nói vừa rồi cũng làm cho hắn tâm phiền ý loạn: Chẳng lẽ bọn họ bây giờ ngay cả một chút xíu khả năng cũng không có?
Lúc vấn đề của cả hai người đều hiện trong đầu, Quý Xuyên cảm thấy đầu mình cũng sắp nổ tung.
Lại nhìn thấy Tiếu Huyên luôn truy vấn muốn giải thích, hắn bắt đầu trở nên không nhịn được.
Sức mạnh của phụ nữ luôn không phải là đối thủ của đàn ông.
Hắn vung tay một cái, Tiếu Huyên liền ngã ngồi dưới đất.
Nhưng hắn ngay cả liếc mắt cũng không có, liền sải bước đi đến bãi đậu xe.
Nhìn theo bóng lưng vô tình của người đàn ông này, Tiếu Huyên ngã ngồi dưới đất đã không biết đây là lần thứ mấy hoài nghi: Đây mới thật là cuộc hôn nhân mà cô từng nghĩ đến sao?