Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hôn Nhân Ngọt Ngào Ông Xã Siêu Cấp Cưng Chiều - Chương 167
“Đúng vậy, bản thân còn lo chưa xong lại đi lo cho người khác.”
“Cô cút đi được không, chó khôn chớ cản đường, chúng tôi đã phá mấy lần rồi, ở đây giá cả rẻ lắm rồi, lại còn tốt nữa.”
Y tá nhìn mấy ngườu đằng sau đều đang bận rộn giúp đuổi người, mặt đầy đắc ý nhìn cô: “Ê, không muốn bị đánh thì mau đi đi, thật là, mới sáng sớm đã gặp con quỷ nghèo khổ như cô đến cản đường, thật là xui xẻo, không phá thai thì cô sinh ra đi, không cỏ tiền sinh con, lại không có tiền phá thai, lại tìm một người đàn ông vô dụng, phá thai cũng không xong mà chỉ biết hét vào mặt chúng tôi.”
Nhưng ngay lúc này đây…
“Aiya, không xong rồi, bên ngoài có rất nhiều người.”
Mấy người xếp hàng ở ngoài cùng kêu lên.
Vu Tịch sửng sốt.
Quay đầu lại…
Đã nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều người đã bao vây khu này lại.
Cố Lâm Hàn cũng quay đầu nhìn qua đó.
Ánh mắt vừa nhìn thấy những người đó đã ngay lập tức hiểu rõ rồi.
Người của nhà họ cố…
“Aiya, cô thật sự báo cảnh sát sao…”
Lại thấy người ở bên ngoài đang đi vào đây, một người đang ông mặc vest, đi giày da, bước đi trông rất nghiêm nghị, dưới ánh nhìn đầy sợ hãi của tất cả mọi người, đi đến bên cạnh cố Lâm Hàn và trước mặt Vu Tịch.
Tim Vu Tịch đập ngày càng nhanh.
Chết rồi chết rồi…
Cố Lâm Hàn nói: “Thư kí Trần, anh…”
Thư ký Trần bị gọi tên cúi đầu cung kính chào: “Thiếu gia, thiếu phu nhân.”
Sau đó anh ta nheo mắt nhìn cô y tá đang sợ hãi đứng ở phía đối diện.
“Phu nhân dặn rồi, xem ai dám động vào cốt nhục của nhà họ cố chúng tôi.”
Y tá và mấy người đứng xếp hàng chờ phá thai ở đằng sau bị thông tin này dọa cho mặt mũi trong phút chốc không còn miếng máu.
vốn dĩ, trong phòng khám nhỏ của bọn họ, cũng không có bất kỳ người nghiêm túc nào đến, cô gái nhỏ bí mật đến phá thai, cùng với một số ít các công nhân đến từ nông thôn, chiếm số đông chính là những người nhìn như học sinh, ai mà biết được…
Thư ký Trần nhìn cô ý tá ở trước mặt.
Bị nhìn chằm chằm như vậy, cô y tá đã giơ tay đầu hàng.
“Chúng tôi không, không đánh, chúng tôi…”
Những người ở phía sau vừa rồi còn muốn hét lên, muốn nói hai người này không đánh nhau thì đừng làm chậm trễ bọn họ.
Nhưng lại không ngờ rằng, ngay lập tức lại trở thành bộ dạng này, có một chút gì đó không đúng lắm.
Bí thư Trần nhìn thoáng qua nơi này, cau mày, lập tức cầm điện thoại lên gọi đi.
“Cục trưởng Lâm, bên này có một phòng khám kém chất lượng.”
Cái gì…
Cô y tá lập tức lắp bắp nói:
“Các anh, các anh…”
Những người ở phía sau cũng kinh ngạc liếc nhìn nhau, muốn nói, rốt cuộc hai người này muốn làm cái gì, không có việc gì tự nhiên trực tiếp làm bọn họ bị liên lụy không thể phá thai, nhưng mà, nhìn như thế này lại cảm thấy thân phận của hai người này xem ra không bình thường, muốn mắng chửi người cũng không dám.
Vừa rồi thật sự bị người y tá kia làm cho hiểu làm, cho rằng người ta không phá thai được.
Bây giờ thì tốt rồi…
Hai người này trông không giống nhau, mắt của cô y tá này bị mù rồi hay sao?
Vu Tịch kinh ngạc trợn tròn hai mắt, nhưng mà Cố Lâm Hàn đã liếc mắt nhìn thư kí Trần, nói với Vu Tịch:
‘Được rôi, chúng ta đi thôi.
Oa…
Vu Tịch khóc thút thít nhìn phòng khám ở phía sau.
Nếu như sớm biết được như vậy, vừa rồi đã không chậm trễ, nếu không thì không phải đã phá thai xong rồi sao.
Cô nghiến răng nghiến lợi nhìn những người này, sau đó vội vàng đi theo cố Lâm Hàn đi vào trong xe.
Cố Lâm Hàn khởi động xe.
“Cô cút đi được không, chó khôn chớ cản đường, chúng tôi đã phá mấy lần rồi, ở đây giá cả rẻ lắm rồi, lại còn tốt nữa.”
Y tá nhìn mấy ngườu đằng sau đều đang bận rộn giúp đuổi người, mặt đầy đắc ý nhìn cô: “Ê, không muốn bị đánh thì mau đi đi, thật là, mới sáng sớm đã gặp con quỷ nghèo khổ như cô đến cản đường, thật là xui xẻo, không phá thai thì cô sinh ra đi, không cỏ tiền sinh con, lại không có tiền phá thai, lại tìm một người đàn ông vô dụng, phá thai cũng không xong mà chỉ biết hét vào mặt chúng tôi.”
Nhưng ngay lúc này đây…
“Aiya, không xong rồi, bên ngoài có rất nhiều người.”
Mấy người xếp hàng ở ngoài cùng kêu lên.
Vu Tịch sửng sốt.
Quay đầu lại…
Đã nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều người đã bao vây khu này lại.
Cố Lâm Hàn cũng quay đầu nhìn qua đó.
Ánh mắt vừa nhìn thấy những người đó đã ngay lập tức hiểu rõ rồi.
Người của nhà họ cố…
“Aiya, cô thật sự báo cảnh sát sao…”
Lại thấy người ở bên ngoài đang đi vào đây, một người đang ông mặc vest, đi giày da, bước đi trông rất nghiêm nghị, dưới ánh nhìn đầy sợ hãi của tất cả mọi người, đi đến bên cạnh cố Lâm Hàn và trước mặt Vu Tịch.
Tim Vu Tịch đập ngày càng nhanh.
Chết rồi chết rồi…
Cố Lâm Hàn nói: “Thư kí Trần, anh…”
Thư ký Trần bị gọi tên cúi đầu cung kính chào: “Thiếu gia, thiếu phu nhân.”
Sau đó anh ta nheo mắt nhìn cô y tá đang sợ hãi đứng ở phía đối diện.
“Phu nhân dặn rồi, xem ai dám động vào cốt nhục của nhà họ cố chúng tôi.”
Y tá và mấy người đứng xếp hàng chờ phá thai ở đằng sau bị thông tin này dọa cho mặt mũi trong phút chốc không còn miếng máu.
vốn dĩ, trong phòng khám nhỏ của bọn họ, cũng không có bất kỳ người nghiêm túc nào đến, cô gái nhỏ bí mật đến phá thai, cùng với một số ít các công nhân đến từ nông thôn, chiếm số đông chính là những người nhìn như học sinh, ai mà biết được…
Thư ký Trần nhìn cô ý tá ở trước mặt.
Bị nhìn chằm chằm như vậy, cô y tá đã giơ tay đầu hàng.
“Chúng tôi không, không đánh, chúng tôi…”
Những người ở phía sau vừa rồi còn muốn hét lên, muốn nói hai người này không đánh nhau thì đừng làm chậm trễ bọn họ.
Nhưng lại không ngờ rằng, ngay lập tức lại trở thành bộ dạng này, có một chút gì đó không đúng lắm.
Bí thư Trần nhìn thoáng qua nơi này, cau mày, lập tức cầm điện thoại lên gọi đi.
“Cục trưởng Lâm, bên này có một phòng khám kém chất lượng.”
Cái gì…
Cô y tá lập tức lắp bắp nói:
“Các anh, các anh…”
Những người ở phía sau cũng kinh ngạc liếc nhìn nhau, muốn nói, rốt cuộc hai người này muốn làm cái gì, không có việc gì tự nhiên trực tiếp làm bọn họ bị liên lụy không thể phá thai, nhưng mà, nhìn như thế này lại cảm thấy thân phận của hai người này xem ra không bình thường, muốn mắng chửi người cũng không dám.
Vừa rồi thật sự bị người y tá kia làm cho hiểu làm, cho rằng người ta không phá thai được.
Bây giờ thì tốt rồi…
Hai người này trông không giống nhau, mắt của cô y tá này bị mù rồi hay sao?
Vu Tịch kinh ngạc trợn tròn hai mắt, nhưng mà Cố Lâm Hàn đã liếc mắt nhìn thư kí Trần, nói với Vu Tịch:
‘Được rôi, chúng ta đi thôi.
Oa…
Vu Tịch khóc thút thít nhìn phòng khám ở phía sau.
Nếu như sớm biết được như vậy, vừa rồi đã không chậm trễ, nếu không thì không phải đã phá thai xong rồi sao.
Cô nghiến răng nghiến lợi nhìn những người này, sau đó vội vàng đi theo cố Lâm Hàn đi vào trong xe.
Cố Lâm Hàn khởi động xe.