Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 948
Nàng nhớ rõ, lúc ấy khi anh nhìn thấy tờ giấy sinh non, là vô cùng tức giận, đập vỡ tất cả đồ vật trong nhà, tư thế kia, hận không thể bóp chết cô đâu.
Anh còn nói với cô, từ nay về sau, không hề liên quan, sau đó liền không một chút lưu tình xoay người rời đi.
Lúc ấy cô còn nghĩ, cô và anh cuối cùng cũng kết thúc......
Cô cũng vẫn cho là, anh và cô liền kết thúc như vậy.
Nhưng mà phía dưới mộ bia này, có một ngày, rõ ràng là ngày 3 năm trước.
Này thuyết minh, từ ba năm trước đến nay, Hứa Gia Mộc vẫn luôn không quên đứa nhỏ mà cô phá bỏ?
Tuy rằng đứa nhỏ kia, cô không có thật sự phá bỏ, nhưng mà lúc cô nhìn thấy mộ bia này, vẫn không ngăn được nước mắt hạ xuống.
Một mình cô sinh tiểu Đậu Đỏ ở Mỹ, tuy rằng Giang Thành thực sự thích Đậu Đỏ, nhưng mà đến tột cùng không phải cha ruột, tình thương chân chính của cha, trong hai năm rưỡi này, tiểu Đậu Đỏ không có hưởng thụ qua một chút, vào lúc đêm khuya vắng người, còn vì thế cảm thấy khổ sở cùng tiếc nuối đâu.
Hiện tại cô mới biết được...... Kỳ thật, ba của tiểu đậu đỏ, chưa bao giờ khuyết thiếu, Hứa Gia Mộc vẫn luôn nhớ kỹ, nhớ kỹ, nhớ kỹ ......
“Anh ấy nói, thật muốn mang cô đi xem anh trước đây, như vậy cô mới biết, sự xuất hiện của cô, đến tột cùng cải biến anh ấy như thế nào.”
“Anh ấy còn nói, cô dung thời gian 8 năm, mới biến anh thành Hứa Gia Mộc tốt như hiện tại, anh sao có thể yên tâm thoải mái dùng những gì cô dạy anh, đi đối lấy một người phụ nữ tốt khác?”
Dương tư tư nghĩ rằng, xế chiều bản thân đã khóc xong rồi, vì sao bây giờ khi nói những lời này với Tống Tương Tư, vẫn đau lòng muốn chết như vậy?
Thực không xong a...... Cô giống như thật sự thích Hứa Gia Mộc a...... Tuy rằng mới ngắn ngủn một tháng, tuy rằng anh liều mạng khiến cho cô không đi vào cuộc sống của anh, cô không muốn khiến cho anh xâm nhập sâu vào trái tim của bản thân như vậy......
“Còn có a, anh còn nói, lúc trước anh mua nhẫn về nhà chuẩn bị cầu hôn với cô, kết quả cô lại đưa cho anh giấy phá thai......”
Cho nên, kỳ thật người Hứa Gia Mộc thích là cô, phải không? Người đàn ông cô thích nhiều năm như vậy, là thích cô......
Trong nháy mắt, nước mắt của Tống Tương Tư chớp mắt rơi như mưa.
“Tôi đi xuống chân núi chờ cô.” Sauk hi Dương Tư Tư lùi hai bước, sau đó cũng không có quay đầu lại liền xoay người chạy xuống núi.
Tống Tương Tư vẫn đợi đến khi không nghe thấy tiếng bước chân của Dương Tư Tư mới khóc lên thành tiếng.
Tối nay không có gió, trong vườn mộ rất im lặng không có một chút động tĩnh, tiếng khóc của Tống Tương Tư có thể nghe thấy rõ ràng.
Người trông coi vườn mộ, từ trên đỉnh núi xuống, nghe thấy tiếng khóc nhịn không được dừng bước chân, chiếu đèn về phía vị trí Tống Tương Tư đang ngồi, thấy là cái mộ bia không có ảnh chụp kia, sau đó liền bừng tỉnh đại ngộ lầm bầm lầu bầu một câu: “Nguyên lai là mộ bia này a.”
Tống Tương Tư hơi hơi ngẩng đầu, lung tung lau nước mắt trên mặt một chút, quay đầu.
Ông lão trông coi vườn mộ, thoạt nhìn tuổi lớn một chút: “Mộ này a, là cái mộ không, chỉ có một người đàn ông thường xuyên đến đây, cô vẫn là người đầu tiên trừ người đàn ông kia ra đến đây, người đàn ông kia mỗi lần đến đây, đều đã ở trong này ngốc rất lâu, một mình lầm bầm lầu bầu không biết đang nói liên miên lải nhải cái gì, còn có a...... Tôi còn thấy một lần người đàn ông kia ngồi trước mộ bia khóc...... Nói cái gì, nhớ mẹ của con ...... Ai, tuổi tác cao, lỗ tai không còn dùng được, nghe không được rõ ràng......”
Người trông coi vườn mộ vừa nói, vừa quay đầu, đi xuống dưới núi.
Anh còn nói với cô, từ nay về sau, không hề liên quan, sau đó liền không một chút lưu tình xoay người rời đi.
Lúc ấy cô còn nghĩ, cô và anh cuối cùng cũng kết thúc......
Cô cũng vẫn cho là, anh và cô liền kết thúc như vậy.
Nhưng mà phía dưới mộ bia này, có một ngày, rõ ràng là ngày 3 năm trước.
Này thuyết minh, từ ba năm trước đến nay, Hứa Gia Mộc vẫn luôn không quên đứa nhỏ mà cô phá bỏ?
Tuy rằng đứa nhỏ kia, cô không có thật sự phá bỏ, nhưng mà lúc cô nhìn thấy mộ bia này, vẫn không ngăn được nước mắt hạ xuống.
Một mình cô sinh tiểu Đậu Đỏ ở Mỹ, tuy rằng Giang Thành thực sự thích Đậu Đỏ, nhưng mà đến tột cùng không phải cha ruột, tình thương chân chính của cha, trong hai năm rưỡi này, tiểu Đậu Đỏ không có hưởng thụ qua một chút, vào lúc đêm khuya vắng người, còn vì thế cảm thấy khổ sở cùng tiếc nuối đâu.
Hiện tại cô mới biết được...... Kỳ thật, ba của tiểu đậu đỏ, chưa bao giờ khuyết thiếu, Hứa Gia Mộc vẫn luôn nhớ kỹ, nhớ kỹ, nhớ kỹ ......
“Anh ấy nói, thật muốn mang cô đi xem anh trước đây, như vậy cô mới biết, sự xuất hiện của cô, đến tột cùng cải biến anh ấy như thế nào.”
“Anh ấy còn nói, cô dung thời gian 8 năm, mới biến anh thành Hứa Gia Mộc tốt như hiện tại, anh sao có thể yên tâm thoải mái dùng những gì cô dạy anh, đi đối lấy một người phụ nữ tốt khác?”
Dương tư tư nghĩ rằng, xế chiều bản thân đã khóc xong rồi, vì sao bây giờ khi nói những lời này với Tống Tương Tư, vẫn đau lòng muốn chết như vậy?
Thực không xong a...... Cô giống như thật sự thích Hứa Gia Mộc a...... Tuy rằng mới ngắn ngủn một tháng, tuy rằng anh liều mạng khiến cho cô không đi vào cuộc sống của anh, cô không muốn khiến cho anh xâm nhập sâu vào trái tim của bản thân như vậy......
“Còn có a, anh còn nói, lúc trước anh mua nhẫn về nhà chuẩn bị cầu hôn với cô, kết quả cô lại đưa cho anh giấy phá thai......”
Cho nên, kỳ thật người Hứa Gia Mộc thích là cô, phải không? Người đàn ông cô thích nhiều năm như vậy, là thích cô......
Trong nháy mắt, nước mắt của Tống Tương Tư chớp mắt rơi như mưa.
“Tôi đi xuống chân núi chờ cô.” Sauk hi Dương Tư Tư lùi hai bước, sau đó cũng không có quay đầu lại liền xoay người chạy xuống núi.
Tống Tương Tư vẫn đợi đến khi không nghe thấy tiếng bước chân của Dương Tư Tư mới khóc lên thành tiếng.
Tối nay không có gió, trong vườn mộ rất im lặng không có một chút động tĩnh, tiếng khóc của Tống Tương Tư có thể nghe thấy rõ ràng.
Người trông coi vườn mộ, từ trên đỉnh núi xuống, nghe thấy tiếng khóc nhịn không được dừng bước chân, chiếu đèn về phía vị trí Tống Tương Tư đang ngồi, thấy là cái mộ bia không có ảnh chụp kia, sau đó liền bừng tỉnh đại ngộ lầm bầm lầu bầu một câu: “Nguyên lai là mộ bia này a.”
Tống Tương Tư hơi hơi ngẩng đầu, lung tung lau nước mắt trên mặt một chút, quay đầu.
Ông lão trông coi vườn mộ, thoạt nhìn tuổi lớn một chút: “Mộ này a, là cái mộ không, chỉ có một người đàn ông thường xuyên đến đây, cô vẫn là người đầu tiên trừ người đàn ông kia ra đến đây, người đàn ông kia mỗi lần đến đây, đều đã ở trong này ngốc rất lâu, một mình lầm bầm lầu bầu không biết đang nói liên miên lải nhải cái gì, còn có a...... Tôi còn thấy một lần người đàn ông kia ngồi trước mộ bia khóc...... Nói cái gì, nhớ mẹ của con ...... Ai, tuổi tác cao, lỗ tai không còn dùng được, nghe không được rõ ràng......”
Người trông coi vườn mộ vừa nói, vừa quay đầu, đi xuống dưới núi.