Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 332
Một ngày này có chút hơi mệt mỏi, Khương Hy cũng không nghĩ trong vẻn vẹn nửa ngày hắn lại tiếp nhận đến nhiều thứ như vậy.
Thủy Nguyên Dịch, băng tủy hai ngàn năm, cửa ải hạch tâm của Dạ Ma, Hiên Minh đạt Thập Luân Địa Mạch Trúc Cơ, sự tồn tại của Ma Mạch Trúc Cơ cùng với tình huống của Ma Đạo nhất mạch.
Tin nào tin nấy đều là đại sự cả, hắn không mệt mỏi không được nhưng nhiều hơn vẫn là hưng phấn, hắn là một người có ham muốn tri thức rất mạnh, biết được nhiều chuyện bí mật như thế này há lại không cao hứng.
Sau khi Đà chủ cáo tri cho hắn thêm một chút thông tin tình báo xong thì cũng không nán lại lâu nữa nên đã lựa chọn việc ly khai trở về Nguyệt Hải Thành.
Đồng thời Đà chủ cũng không quên chúc hắn một câu may mắn.
Khương Hy cảm thấy vị Đà chủ này của hắn thật sự rất kỳ hoa, so với Tuyết Lam thì còn muốn kỳ hoa hơn.
Nếu không phải biết Đà chủ là một người giết người như ngóe thì hắn hắn đã sớm nghĩ Đà chủ là một tiền bối gần gũi rồi.
Bất quá Khương Hy lại quên mất một chuyện, biểu hiện của Đà chủ thế này cơ hồ chỉ xuất hiện khi nói chuyện với hắn mà thôi. Đây cũng là do thực lực mà hắn biểu hiện ra.
Nếu hắn không có cái nền tảng này gia trì thì còn lâu Đà chủ mới để mắt đến chứ đừng nói là cười tươi nói chuyện như bây giờ.
Đến cả thông tin tuyệt mật cỡ Thánh Nữ Ma Cung còn dám tuồn cho hắn thì cũng đủ biết vị Đà chủ này coi trọng hắn biết bao nhiêu.
Chỉ là Khương Hy không ngây thơ chân chất đến thế, Đà chủ sống bao lâu rồi hắn không biết nhưng đảm bảo đã thành tinh.
Đà chủ chắc chắn có chuyện gì đó cần phải nhờ đến sự hỗ trợ của hắn trong tương lai. Lấy quy củ của Dạ Ma thì Đà chủ chắc chắn sẽ không dám tra ra hắn là ai đâu nhưng nếu hắn trở thành hạch tâm thì lại khác.
Đà chủ không cần tra thì cũng có thể tự do liên lạc với hắn mà thực hiện nốt cái nhân tình còn lại kia.
Nhân tình là một thứ không nên đưa tùy tiện, Khương Hy ở đời này ngoại trừ vị Đà chủ này thì hắn cũng không nợ nhân tình của ai cả, đương nhiên không tính lấy Mặc Hiên ở đây.
Hắn biết Mặc thành chủ còn có tính toán khác nên sẽ không được tính là nhân tình.
Chính vì hai chữ ‘nhân tình’ nguy hiểm nên Khương Hy mới nhất quyết ném Nguyên Anh Huyết cho Đà chủ để xóa đi một cái nhân tình.
Cái nhân tình còn lại hắn sẽ tìm thời cơ thích hợp để trả lại, hắn không dám để cho vị Đà chủ này chủ động tìm đến hắn đòi đâu.
...
Nguyệt Hải Đà chủ rời đi, Khương Hy liền thở nhẹ ra một hơi ở trong lòng, nói chuyện với vị Đà chủ này cũng căng thẳng không kém, hắn từ nãy đến giờ ngoại trừ tìm hiểu thông tin ra thì còn lo Đà chủ phát hiện ra cấm chế bị mất.
Nhưng may mắn là Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ bậc tiểu thành lại đủ sức che giấu được con mắt của tu sĩ Kim Đan cảnh, nếu không hắn đã sớm ăn thêm một cái cấm chế cường đại hơn nữa rồi.
Hiện tại hắn còn yếu nên những chuyện cần giải quyết trong tương lai thì hãy để tương lai rồi tính, còn bây giờ thì trước mắt cứ tập trung vào nâng cao tu vi cùng thực lực tự thân đã.
Khương Hy đưa linh thức vào thể nội của mình, kiểm tra xem tình huống thương thế như thế nào.
Xác nhận được đã khỏi tám phần rồi thì hắn mới nhẹ thở ra một hơi. Sau đó liền bước ra một bước mà tiêu thất đi.
Nơi này đã nán lại đủ lâu rồi, không thể ở lâu nữa, hắn phải nhanh rời đi thôi.
...
...
Như dự định, ngày hôm sau, tin tức của Dạ Ma truyền đi khắp toàn bộ các vực của Đại Lục bởi sự kiện đêm qua quá oanh động.
Dạ Ma tồn tại đã lâu nên quy củ của Dạ Ma cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ nữa, cho nên mấy ngàn năm này chẳng có thế lực nào dám vi phạm cái quy củ đó.
Nào ngờ Bạch Kính gia lại phạm phải, kết quả liền bị Dạ Ma dùng thế lôi đình nhổ tận gốc, tận gốc ở đây chính là cả chi thứ cũng bị ám sát không chừa một ai.
Đương nhiên người thực hiện nhiệm vụ này không phải nhóm người của Khương Hy rồi mà là một nhóm khác toàn tu sĩ cấp thấp hơn.
Khương Hy biết Bạch Kính gia bị diệt là vì cầm bảo vật Nguyên Anh Huyết nên hắn liền hiểu cái thông tin bị truyền đi này đã bị Dạ Ma động tay động chân rồi.
Quả nhiên đại thế lực có khác, muốn cho thế nhân biết cái gì thì cho, không quản sự thật trong đó có bao nhiêu phần.
Khương Hy có kinh nghiệm của đời trước nên hắn hiểu mấy lời đồn thổi trong thiên hạ rất khó mà xác nhận được thực hư ra sao. Nếu nói nơi nào có thông tin chính xác thì trước mắt chỉ có nội bộ Dạ Ma cùng Quan Nhân Các mà thôi.
Đương nhiên, Khương Hy cũng có một nguồn riêng là từ Nhân Võng của mình. Bất quá Nhân Võng của hắn trước mắt còn chưa ổn định, thành viên hạch tâm về cơ bản đều đang tập trung vào việc tu luyện hơn là thu thập thông tin.
Cho nên trước mắt hắn thu thập thông tin còn phải thông qua xác nhận nhiều mặt để chứng thực. Bởi Võng Phù còn chưa đến mức xác nhận được đúng sai.
Xác nhận nhiều mặt có thể hiểu như thế này, cùng một loại thông tin muốn tìm hiểu thì hắn trực tiếp giao cho mười người khác nhau, nếu cả mười người này thông báo lại cùng một tin thì hắn xác nhận là đúng.
Nếu có người cố ý báo sai thì hắn sẽ trực tiếp kích phát Võng Phù mà giết chết ngay tại chỗ.
Cách làm này nhìn qua thì rất ổn nhưng vẫn tồn tại rủi ro, đơn cử như mười người đó có quen biết thì sẽ thông báo lẫn nhau mà cộng đồng báo sai.
Bất quá Khương Hy đã tính đến từ trước nên nhiệm vụ được giao ra cũng không phải có mười người đi làm.
Hắn sẽ âm thầm điều động thêm một trăm người nữa đi giám thị mười người này. Đồng thời cũng tiện đường xác nhận chéo với nhau xem những người giám thị này có vấn đề luôn không.
Nếu có thì hắn cũng không ngại một tay tiễn kẻ đó đi sang thế giới bên kia đâu.
Đương nhiên, một mình Khương Hy thì không thể nào quản hết, cho nên trong hai năm này, Tuyết Lam cũng trợ giúp hắn một tay.
Tuyết Lam từng là đại tướng sa trường, trong tay chưởng quản hàng chục vạn binh lính nên quản lý hơn vạn nhãn tuyến này cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Hơn nữa thủ đoạn Tuyết Lam sử dụng còn kinh hãi hơn cả hắn nữa kia, cho nên hai năm trở lại đây Nhân Võng cũng tương đối ổn định, tình huống tin tức sai lệch cũng không còn diễn ra nữa.
Chỉ là Khương Hy cùng Tuyết Lam vẫn cứ một mực dùng phương thức xác nhận nhiều mặt này thôi, cẩn thận không thừa.
Một thế lực bí mật như Nhân Võng thì lại càng phải tôn chỉ lên hai chữ ‘cẩn thận’ này.
...
Một đêm trôi qua, Khương Hy cũng đã trở lại trạng thái đỉnh phong, trước mắt hắn không có việc gì nhiều để làm nên liền đi tìm một hội đấu giá đủ lớn để tham dự.
Tu vi vừa đột phá nên cũng không cần phải tu luyện làm gì, cứ để cho pháp lực tịnh tiến tự nhiên trong giai đoạn này.
Làm nhiệm vụ thì thôi khỏi, nguyên một đêm qua thôi cũng đủ khiến tài phú thu về của hắn chạm đến một mức cao dọa người rồi.
Tên sát thủ Ngân Diện kia không hổ danh là một trong mười sát thủ giỏi nhất Bắc Nguyên, tài phú của hắn tổng cộng lên đến ba trăm vạn linh thạch tính cả số linh thạch được thưởng hôm qua.
Tổng cộng lại thì trong một đêm, Khương Hy thu về gần sáu trăm vạn linh thạch, tổng tài sản của hắn thì lại cực nhiều, xem như tu sĩ Kim Đan cảnh bình thường cũng không giàu được như hắn đâu.
Mà ngoài ý muốn nhất là trong giới chỉ của tên sát thủ Ngân Diện kia ngoài linh thạch ra thì vẫn còn rất nhiều linh tài dược vật khác, hơn nữa phẩm chất cũng rất đáng để nhìn.
Trong đó, quý giá nhất hẳn phải tính đến ngọc tủy ngàn năm, Khương Hy không rõ bằng cách nào mà tên tu sĩ này lại có được ngọc tủy ngàn năm nhưng nếu đem thứ này kết hợp với Thủy Nguyên Dịch thì hắn chắc chắn sẽ đạt được một thành trung giai thượng phẩm pháp khí.
Vận khí tốt một chút thì cao giai thượng phẩm pháp khí cũng không phải không được.
Ngọc tủy ngàn năm Khương Hy đã từng nghe qua trong Bắc Nguyên Vạn Dặm rồi, toàn bộ vũ khí của Tuyết tướng cùng Tuyết soái đều lấy loại tài liệu này làm chủ nên cũng đủ hiểu độ kiên cố của nó cao đến mức nào.
Huyền Đô Đại Lục cũng có ngọc tủy nhưng độ hiếm lại không khác gì băng tủy cả, Khương Hy cũng chưa có dịp nhìn qua bao giờ.
Cho nên Tuyết Lam đã giải thích cho hắn rõ công dụng của ngọc tủy. Ngọc tủy là một loại linh tài có thể gia trì hàn khí của Lam Thiên Tuyết Tộc rất lớn, bộ tộc này chỉ cần sử dụng pháp khí từ ngọc tủy thì có thể phát ra hàn khí mạnh hơn ba phần so với bình thường.
Ngọc tủy ngàn năm lại càng đáng sợ vì nó có thể đẩy hàn khí mạnh hơn năm phần, đồng thời còn giúp những người tu luyện Thủy linh khí tụ tập loại linh khí này nhanh hơn.
Độ bền của ngọc tủy thì khỏi nói, nó không phải là linh tài cứng nhất, nhưng lại là linh tài khó bị phá hủy nhất.
Coi như pháp khí có thể đánh hỏng pháp khí nhưng nếu có pháp khí làm từ ngọc tủy thì không thể bị đánh hỏng được, nhiều nhất là bị cong mà thôi.
Chỉ cần tìm được Khí sư đáng tin cậy thì pháp khí sẽ được sửa chữa lại như cũ.
Khương Hy chắc chắn sẽ đột phá Kim Đan cảnh, khi đó hắn sẽ không thể sử dụng trung phẩm pháp khí được nữa mà phải sử dụng thượng phẩm pháp khí.
Bây giờ có Thủy Nguyên Dịch cùng ngọc tủy ngàn năm trong tay rồi thì hắn không ngại đi kiếm thêm linh tài để đề thăng phẩm chất của thượng phẩm pháp khí sau này đâu.
Đây cũng là một phần nguyên do hắn đi tìm hội đấu giá của thương hội. Thương hội có thể bán nhiều thứ nhưng thứ quý hiếm thì phải đấu giá mới có được.
Mặt khác, hắn cũng phải nhanh chóng tìm cách đề thăng phẩm chất của Hắc Trúc Bút lên cao giai trung phẩm pháp khí.
Mục tiêu của hắn định ra từ đêm qua rồi nên tương lai gần sẽ chạm trán với Thánh Nữ Ma Cung thôi. Lấy loại địa vị kia của Thánh Nữ thì pháp khí trong tay chắc chắn là đỉnh giai trung phẩm pháp khí.
Hắn cầm trung giai trung phẩm pháp khí đi họa phù tự nhiên sẽ sinh ra lực lượng kém hơn hẳn khi đấu với nàng.
Lại nói về họa phù, trong hai năm qua, hắn đã dung hợp được Phù đạo của Lam Thiên Tuyết Tộc cùng với Nhân Phù của bản thân hắn rồi.
Trận chiến vừa rồi với tu sĩ Kết Đan cảnh chính là một ví dụ điển hình.
Bình thường khi đấu chiến thì Khương Hy sử dụng Băng Hóa Phù cùng Băng Bạo Phù rất nhiều cho nên hắn liền áp dụng nguyên lý đơn giản hóa ngôn từ của Lam Thiên Tuyết Tộc để biến hai loại phù kia thành một chữ ‘Băng’ duy nhất.
Đương nhiên, chữ ‘Băng’ này vẫn là phàm phù văn chứ không phải là tự phù văn.
Nguyên lý Phù đạo của Lam Thiên Tuyết Tộc không thể nào áp dụng lên được tự phù văn, nhưng phàm phù văn là đủ rồi.
Chỉ đơn thuần với một chữ ‘Băng’ này, Khương Hy đã thành công thay đổi được cấu trúc phân bổ thiên địa linh khí cùng linh thức ở bên trong để phù hợp với từng loại phù một.
Trước đây muốn tạo ra hiệu ứng phù lục khác nhau thì phải họa ra nhiều loại phù văn khác này, nay Khương Hy chỉ cần tìm ra được một chữ đồng nguyên trong phù văn rồi thay đổi kết cấu linh khí là có thể sử dụng được rồi.
Chỉ đơn thuần một ý niệm lướt qua, phù văn ngay lập tức liền thay đổi, coi như tốc độ họa phù của Khương Hy có cao thì cũng không thể nào nhanh hơn tốc độ suy nghĩ được.
Đúng như Tuyết Lam từng nói, Nhân Phù của hắn kết hợp với Chiến Phù của Tuyết Lam quả nhiên là tuyệt phối, chiến lực gia tăng trên diện rộng không ít.
Đơn giản một chữ ‘Băng’ này, Khương Hy đã có thể tự do sử dụng Băng Bạo Phù, Băng Hóa Phù, Băng Cầu Phù, Băng Thương Phù,...
Càng phối hợp được nhiều loại phù đồng nguyên trong đấu chiến với nhau thì hiệu quả hơn thua lại càng rõ rệt hơn nữa.
Đến Khương Hy cũng phải cảm thán không thôi, Bắc Nguyên Vạn Dặm quả nhiên là đệ nhất bí cảnh Bắc Nguyên.
Không vào thì thôi, đã vào thì cơ duyên mạnh đến mức không thể nào không choáng ngợp.
Thủy Nguyên Dịch, băng tủy hai ngàn năm, cửa ải hạch tâm của Dạ Ma, Hiên Minh đạt Thập Luân Địa Mạch Trúc Cơ, sự tồn tại của Ma Mạch Trúc Cơ cùng với tình huống của Ma Đạo nhất mạch.
Tin nào tin nấy đều là đại sự cả, hắn không mệt mỏi không được nhưng nhiều hơn vẫn là hưng phấn, hắn là một người có ham muốn tri thức rất mạnh, biết được nhiều chuyện bí mật như thế này há lại không cao hứng.
Sau khi Đà chủ cáo tri cho hắn thêm một chút thông tin tình báo xong thì cũng không nán lại lâu nữa nên đã lựa chọn việc ly khai trở về Nguyệt Hải Thành.
Đồng thời Đà chủ cũng không quên chúc hắn một câu may mắn.
Khương Hy cảm thấy vị Đà chủ này của hắn thật sự rất kỳ hoa, so với Tuyết Lam thì còn muốn kỳ hoa hơn.
Nếu không phải biết Đà chủ là một người giết người như ngóe thì hắn hắn đã sớm nghĩ Đà chủ là một tiền bối gần gũi rồi.
Bất quá Khương Hy lại quên mất một chuyện, biểu hiện của Đà chủ thế này cơ hồ chỉ xuất hiện khi nói chuyện với hắn mà thôi. Đây cũng là do thực lực mà hắn biểu hiện ra.
Nếu hắn không có cái nền tảng này gia trì thì còn lâu Đà chủ mới để mắt đến chứ đừng nói là cười tươi nói chuyện như bây giờ.
Đến cả thông tin tuyệt mật cỡ Thánh Nữ Ma Cung còn dám tuồn cho hắn thì cũng đủ biết vị Đà chủ này coi trọng hắn biết bao nhiêu.
Chỉ là Khương Hy không ngây thơ chân chất đến thế, Đà chủ sống bao lâu rồi hắn không biết nhưng đảm bảo đã thành tinh.
Đà chủ chắc chắn có chuyện gì đó cần phải nhờ đến sự hỗ trợ của hắn trong tương lai. Lấy quy củ của Dạ Ma thì Đà chủ chắc chắn sẽ không dám tra ra hắn là ai đâu nhưng nếu hắn trở thành hạch tâm thì lại khác.
Đà chủ không cần tra thì cũng có thể tự do liên lạc với hắn mà thực hiện nốt cái nhân tình còn lại kia.
Nhân tình là một thứ không nên đưa tùy tiện, Khương Hy ở đời này ngoại trừ vị Đà chủ này thì hắn cũng không nợ nhân tình của ai cả, đương nhiên không tính lấy Mặc Hiên ở đây.
Hắn biết Mặc thành chủ còn có tính toán khác nên sẽ không được tính là nhân tình.
Chính vì hai chữ ‘nhân tình’ nguy hiểm nên Khương Hy mới nhất quyết ném Nguyên Anh Huyết cho Đà chủ để xóa đi một cái nhân tình.
Cái nhân tình còn lại hắn sẽ tìm thời cơ thích hợp để trả lại, hắn không dám để cho vị Đà chủ này chủ động tìm đến hắn đòi đâu.
...
Nguyệt Hải Đà chủ rời đi, Khương Hy liền thở nhẹ ra một hơi ở trong lòng, nói chuyện với vị Đà chủ này cũng căng thẳng không kém, hắn từ nãy đến giờ ngoại trừ tìm hiểu thông tin ra thì còn lo Đà chủ phát hiện ra cấm chế bị mất.
Nhưng may mắn là Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ bậc tiểu thành lại đủ sức che giấu được con mắt của tu sĩ Kim Đan cảnh, nếu không hắn đã sớm ăn thêm một cái cấm chế cường đại hơn nữa rồi.
Hiện tại hắn còn yếu nên những chuyện cần giải quyết trong tương lai thì hãy để tương lai rồi tính, còn bây giờ thì trước mắt cứ tập trung vào nâng cao tu vi cùng thực lực tự thân đã.
Khương Hy đưa linh thức vào thể nội của mình, kiểm tra xem tình huống thương thế như thế nào.
Xác nhận được đã khỏi tám phần rồi thì hắn mới nhẹ thở ra một hơi. Sau đó liền bước ra một bước mà tiêu thất đi.
Nơi này đã nán lại đủ lâu rồi, không thể ở lâu nữa, hắn phải nhanh rời đi thôi.
...
...
Như dự định, ngày hôm sau, tin tức của Dạ Ma truyền đi khắp toàn bộ các vực của Đại Lục bởi sự kiện đêm qua quá oanh động.
Dạ Ma tồn tại đã lâu nên quy củ của Dạ Ma cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ nữa, cho nên mấy ngàn năm này chẳng có thế lực nào dám vi phạm cái quy củ đó.
Nào ngờ Bạch Kính gia lại phạm phải, kết quả liền bị Dạ Ma dùng thế lôi đình nhổ tận gốc, tận gốc ở đây chính là cả chi thứ cũng bị ám sát không chừa một ai.
Đương nhiên người thực hiện nhiệm vụ này không phải nhóm người của Khương Hy rồi mà là một nhóm khác toàn tu sĩ cấp thấp hơn.
Khương Hy biết Bạch Kính gia bị diệt là vì cầm bảo vật Nguyên Anh Huyết nên hắn liền hiểu cái thông tin bị truyền đi này đã bị Dạ Ma động tay động chân rồi.
Quả nhiên đại thế lực có khác, muốn cho thế nhân biết cái gì thì cho, không quản sự thật trong đó có bao nhiêu phần.
Khương Hy có kinh nghiệm của đời trước nên hắn hiểu mấy lời đồn thổi trong thiên hạ rất khó mà xác nhận được thực hư ra sao. Nếu nói nơi nào có thông tin chính xác thì trước mắt chỉ có nội bộ Dạ Ma cùng Quan Nhân Các mà thôi.
Đương nhiên, Khương Hy cũng có một nguồn riêng là từ Nhân Võng của mình. Bất quá Nhân Võng của hắn trước mắt còn chưa ổn định, thành viên hạch tâm về cơ bản đều đang tập trung vào việc tu luyện hơn là thu thập thông tin.
Cho nên trước mắt hắn thu thập thông tin còn phải thông qua xác nhận nhiều mặt để chứng thực. Bởi Võng Phù còn chưa đến mức xác nhận được đúng sai.
Xác nhận nhiều mặt có thể hiểu như thế này, cùng một loại thông tin muốn tìm hiểu thì hắn trực tiếp giao cho mười người khác nhau, nếu cả mười người này thông báo lại cùng một tin thì hắn xác nhận là đúng.
Nếu có người cố ý báo sai thì hắn sẽ trực tiếp kích phát Võng Phù mà giết chết ngay tại chỗ.
Cách làm này nhìn qua thì rất ổn nhưng vẫn tồn tại rủi ro, đơn cử như mười người đó có quen biết thì sẽ thông báo lẫn nhau mà cộng đồng báo sai.
Bất quá Khương Hy đã tính đến từ trước nên nhiệm vụ được giao ra cũng không phải có mười người đi làm.
Hắn sẽ âm thầm điều động thêm một trăm người nữa đi giám thị mười người này. Đồng thời cũng tiện đường xác nhận chéo với nhau xem những người giám thị này có vấn đề luôn không.
Nếu có thì hắn cũng không ngại một tay tiễn kẻ đó đi sang thế giới bên kia đâu.
Đương nhiên, một mình Khương Hy thì không thể nào quản hết, cho nên trong hai năm này, Tuyết Lam cũng trợ giúp hắn một tay.
Tuyết Lam từng là đại tướng sa trường, trong tay chưởng quản hàng chục vạn binh lính nên quản lý hơn vạn nhãn tuyến này cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Hơn nữa thủ đoạn Tuyết Lam sử dụng còn kinh hãi hơn cả hắn nữa kia, cho nên hai năm trở lại đây Nhân Võng cũng tương đối ổn định, tình huống tin tức sai lệch cũng không còn diễn ra nữa.
Chỉ là Khương Hy cùng Tuyết Lam vẫn cứ một mực dùng phương thức xác nhận nhiều mặt này thôi, cẩn thận không thừa.
Một thế lực bí mật như Nhân Võng thì lại càng phải tôn chỉ lên hai chữ ‘cẩn thận’ này.
...
Một đêm trôi qua, Khương Hy cũng đã trở lại trạng thái đỉnh phong, trước mắt hắn không có việc gì nhiều để làm nên liền đi tìm một hội đấu giá đủ lớn để tham dự.
Tu vi vừa đột phá nên cũng không cần phải tu luyện làm gì, cứ để cho pháp lực tịnh tiến tự nhiên trong giai đoạn này.
Làm nhiệm vụ thì thôi khỏi, nguyên một đêm qua thôi cũng đủ khiến tài phú thu về của hắn chạm đến một mức cao dọa người rồi.
Tên sát thủ Ngân Diện kia không hổ danh là một trong mười sát thủ giỏi nhất Bắc Nguyên, tài phú của hắn tổng cộng lên đến ba trăm vạn linh thạch tính cả số linh thạch được thưởng hôm qua.
Tổng cộng lại thì trong một đêm, Khương Hy thu về gần sáu trăm vạn linh thạch, tổng tài sản của hắn thì lại cực nhiều, xem như tu sĩ Kim Đan cảnh bình thường cũng không giàu được như hắn đâu.
Mà ngoài ý muốn nhất là trong giới chỉ của tên sát thủ Ngân Diện kia ngoài linh thạch ra thì vẫn còn rất nhiều linh tài dược vật khác, hơn nữa phẩm chất cũng rất đáng để nhìn.
Trong đó, quý giá nhất hẳn phải tính đến ngọc tủy ngàn năm, Khương Hy không rõ bằng cách nào mà tên tu sĩ này lại có được ngọc tủy ngàn năm nhưng nếu đem thứ này kết hợp với Thủy Nguyên Dịch thì hắn chắc chắn sẽ đạt được một thành trung giai thượng phẩm pháp khí.
Vận khí tốt một chút thì cao giai thượng phẩm pháp khí cũng không phải không được.
Ngọc tủy ngàn năm Khương Hy đã từng nghe qua trong Bắc Nguyên Vạn Dặm rồi, toàn bộ vũ khí của Tuyết tướng cùng Tuyết soái đều lấy loại tài liệu này làm chủ nên cũng đủ hiểu độ kiên cố của nó cao đến mức nào.
Huyền Đô Đại Lục cũng có ngọc tủy nhưng độ hiếm lại không khác gì băng tủy cả, Khương Hy cũng chưa có dịp nhìn qua bao giờ.
Cho nên Tuyết Lam đã giải thích cho hắn rõ công dụng của ngọc tủy. Ngọc tủy là một loại linh tài có thể gia trì hàn khí của Lam Thiên Tuyết Tộc rất lớn, bộ tộc này chỉ cần sử dụng pháp khí từ ngọc tủy thì có thể phát ra hàn khí mạnh hơn ba phần so với bình thường.
Ngọc tủy ngàn năm lại càng đáng sợ vì nó có thể đẩy hàn khí mạnh hơn năm phần, đồng thời còn giúp những người tu luyện Thủy linh khí tụ tập loại linh khí này nhanh hơn.
Độ bền của ngọc tủy thì khỏi nói, nó không phải là linh tài cứng nhất, nhưng lại là linh tài khó bị phá hủy nhất.
Coi như pháp khí có thể đánh hỏng pháp khí nhưng nếu có pháp khí làm từ ngọc tủy thì không thể bị đánh hỏng được, nhiều nhất là bị cong mà thôi.
Chỉ cần tìm được Khí sư đáng tin cậy thì pháp khí sẽ được sửa chữa lại như cũ.
Khương Hy chắc chắn sẽ đột phá Kim Đan cảnh, khi đó hắn sẽ không thể sử dụng trung phẩm pháp khí được nữa mà phải sử dụng thượng phẩm pháp khí.
Bây giờ có Thủy Nguyên Dịch cùng ngọc tủy ngàn năm trong tay rồi thì hắn không ngại đi kiếm thêm linh tài để đề thăng phẩm chất của thượng phẩm pháp khí sau này đâu.
Đây cũng là một phần nguyên do hắn đi tìm hội đấu giá của thương hội. Thương hội có thể bán nhiều thứ nhưng thứ quý hiếm thì phải đấu giá mới có được.
Mặt khác, hắn cũng phải nhanh chóng tìm cách đề thăng phẩm chất của Hắc Trúc Bút lên cao giai trung phẩm pháp khí.
Mục tiêu của hắn định ra từ đêm qua rồi nên tương lai gần sẽ chạm trán với Thánh Nữ Ma Cung thôi. Lấy loại địa vị kia của Thánh Nữ thì pháp khí trong tay chắc chắn là đỉnh giai trung phẩm pháp khí.
Hắn cầm trung giai trung phẩm pháp khí đi họa phù tự nhiên sẽ sinh ra lực lượng kém hơn hẳn khi đấu với nàng.
Lại nói về họa phù, trong hai năm qua, hắn đã dung hợp được Phù đạo của Lam Thiên Tuyết Tộc cùng với Nhân Phù của bản thân hắn rồi.
Trận chiến vừa rồi với tu sĩ Kết Đan cảnh chính là một ví dụ điển hình.
Bình thường khi đấu chiến thì Khương Hy sử dụng Băng Hóa Phù cùng Băng Bạo Phù rất nhiều cho nên hắn liền áp dụng nguyên lý đơn giản hóa ngôn từ của Lam Thiên Tuyết Tộc để biến hai loại phù kia thành một chữ ‘Băng’ duy nhất.
Đương nhiên, chữ ‘Băng’ này vẫn là phàm phù văn chứ không phải là tự phù văn.
Nguyên lý Phù đạo của Lam Thiên Tuyết Tộc không thể nào áp dụng lên được tự phù văn, nhưng phàm phù văn là đủ rồi.
Chỉ đơn thuần với một chữ ‘Băng’ này, Khương Hy đã thành công thay đổi được cấu trúc phân bổ thiên địa linh khí cùng linh thức ở bên trong để phù hợp với từng loại phù một.
Trước đây muốn tạo ra hiệu ứng phù lục khác nhau thì phải họa ra nhiều loại phù văn khác này, nay Khương Hy chỉ cần tìm ra được một chữ đồng nguyên trong phù văn rồi thay đổi kết cấu linh khí là có thể sử dụng được rồi.
Chỉ đơn thuần một ý niệm lướt qua, phù văn ngay lập tức liền thay đổi, coi như tốc độ họa phù của Khương Hy có cao thì cũng không thể nào nhanh hơn tốc độ suy nghĩ được.
Đúng như Tuyết Lam từng nói, Nhân Phù của hắn kết hợp với Chiến Phù của Tuyết Lam quả nhiên là tuyệt phối, chiến lực gia tăng trên diện rộng không ít.
Đơn giản một chữ ‘Băng’ này, Khương Hy đã có thể tự do sử dụng Băng Bạo Phù, Băng Hóa Phù, Băng Cầu Phù, Băng Thương Phù,...
Càng phối hợp được nhiều loại phù đồng nguyên trong đấu chiến với nhau thì hiệu quả hơn thua lại càng rõ rệt hơn nữa.
Đến Khương Hy cũng phải cảm thán không thôi, Bắc Nguyên Vạn Dặm quả nhiên là đệ nhất bí cảnh Bắc Nguyên.
Không vào thì thôi, đã vào thì cơ duyên mạnh đến mức không thể nào không choáng ngợp.