Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 333
Một tuần sau.
Tinh Mộc Thành.
“Quan khách, phí tham dự của ngài là năm ngàn linh thạch”.
Khương Hy gật nhẹ đầu, từ tốn lấy ra năm ngàn linh thạch chuyển vào bên trong một cái giới chỉ khác đưa cho lão nhân trước mặt.
Lão nhân xem qua một lượt rồi mỉm cười gật nhẹ đầu rồi rút ra một tấm mộc bài có chữ ‘trung’ ở trên đó đưa cho hắn.
Tiếp nhận mộc bài xong, Khương Hy liền từ tốn rảo bước tiến vào bên trong một tòa Bảo lâu cực kỳ lớn.
Đoạn thời gian vừa qua hắn đã tìm hiểu rất nhiều tin tức liên quan đến hội đấu giá, cuối cùng tìm ra được một buổi đấu giá tương đối lớn tại Tinh Mộc Thành.
Tinh Mộc Thành nằm ở phía đông Đại Tinh Hoàng Triều, tọa lạc phụ cận tại địa bàn của Cửu Tiêu Tông cho nên trong thành xuất hiện đệ tử của Cửu Tiêu Tông cũng không phải chuyện gì lạ.
Tinh Mộc Thành cũng như Tinh Hư Thành, là một tòa đại thành có cấp bậc lão tổ Nguyên Anh cảnh tọa trấn.
Trong thành cũng có Lục đại thế gia cùng bốn chi thế lực tín ngưỡng của Thư Viện, Cửu Tiêu Tông, Huyền Thủy Am cùng Thần Điện. Loại kết cấu quyền lực này cơ hồ tại các đại thành khác hẳn cũng không khác là bao.
Ngoài ra, Tinh Mộc Thành cũng là một tòa thành rất đặc biệt, tòa thành này không hề có tuyết rơi, cũng không có thảo nguyên rộng mênh mông.
Mà ngược lại, tòa thành có rất nhiều cây cối, cảnh quang tự nhiên có chút tương tự với các tòa thành ở Đại Nguyệt Hoàng Triều.
Sở dĩ có thể đạt được loại cảnh quang này là bởi đương nhiệm thành chủ là một Trận sư cấp bậc Nguyên Anh cảnh.
Vị thành chủ này đã từ khi nhậm chức đến nay đã có hơn bốn trăm năm, với thân phận là Trận sư, tự nhiên vị thành chủ này liền tự thân dựng nên một tòa đại trận ở quanh thành.
Tòa đại trận hộ thành này cực kỳ cường đại, nó mạnh đến mức hoàn toàn ngăn cách được bốn mùa của thế giới bên ngoài.
Tại nội thành Tinh Mộc Thành, quanh năm chỉ có duy nhất một mùa là mùa xuân mà thôi, cho nên thương nghiệp của tòa thành này cực kỳ mạnh.
Các thương hội cùng Bảo lâu của Lục đại thế gia tại đây phát triển mạnh đến mức có thể nói là chỉ thua mỗi Hoàng Thành Đại Tinh.
Ngày hôm nay, Khương Hy đến đây chính là tham dự một buổi đấu giá do chính Bảo lâu của một trong Lục đại thế gia - Triều gia tổ chức.
Khương Hy tìm hiểu rất nhiều buổi đấu giá nhưng hắn lại chọn đến đây tự nhiên là vì trong danh sách đấu giá có Hắc Tre ba trăm năm.
Tài liệu chính của Hắc Trúc Bút chính là Hắc Tre, mà Hắc Tre ba trăm năm không nghi ngờ gì hết là một loại tài liệu có thể luyện ra đỉnh giai trung phẩm pháp khí.
Ngoài ra, vật phẩm áp trục cho buổi đấu giá này cũng làm Khương Hy hứng thú không thôi.
Đó là Định Nhan Đan.
Định Nhan Đan có tên đúng với chính công dụng của đan dược, chính là dung nhan vĩnh trú. Có loại vật phẩm này áp trục, nữ tu đến đây tự nhiên nhiều vô kể.
Đồng dạng nam tu cũng không thiếu, ngoại trừ đến đấu giá thì nam tu đến đây còn có thể tiện đường ngắm nữ tu nữa.
Triều gia chơi một chiêu này không nghi ngờ gì hết chính là đại chiêu đánh vào các Bảo lâu khác ở cùng thành.
Định Nhan Đan rất hiếm cho nên các Đan sư cũng không thể phân định cấp bậc cho nó được. Mặt khác, linh tài để tạo nên Định Nhan Đan lại càng hiếm có hơn.
Chủ dược của Định Nhan Đan là một trong Bát Trân của tu chân giới - Thời Nguyên Hà.
Thời Nguyên Hà là một loại linh thủy có linh tính cực kỳ mạnh, bản thân nó hoàn toàn không khác gì Nguyên Anh Huyết, có thể tự thân hành động không phụ thuộc vào người khác.
Nói cách khác, Thời Nguyên Hà đã thành tinh.
Thời Nguyên Hà có thể khiến thời gian của một vật ngưng đọng lại tại một thời điểm nhất định, cho nên khi làm chủ dược của Định Nhan Đan, tác dụng chính của nó chính là cố định dung nhan tại một thời điểm nhất định.
Nữ nhân ưa thích tuổi trẻ, tự nhiên sẽ không từ mọi giá để đoạt lấy loại thần đan này về mình. Buổi đấu giá ngày hôm nay... chắc chắn sẽ rất khốc liệt lắm đây.
...
Khương Hy cầm tấm mộc bài chữ ‘trung’ kia vào bên trong tự nhiên liền có người đến tiếp dẫn mà dẫn hắn lên tầng hai.
Khu vực đấu giá cực kỳ rộng nhưng chung quy lại được chia làm ba tầng lầu, phân biệt là thượng, trung, hạ.
Hạ tầng cũng là nơi rộng nhất, dành cho tu sĩ Luyện Khí cảnh tham dự. Trung tầng cũng là tầng thứ hai, dành cho tu sĩ Trúc Cơ cảnh tọa lạc, và đặc biệt là mỗi người một gian độc lập. Một gian rộng tầm bốn mét vuông.
Thượng tầng tự nhiên là tầng lầu dành cho tu sĩ Ngưng Dịch cảnh cùng Kết Đan cảnh rồi, về phần Kim Đan cảnh thì rất khó để xuất hiện ở đây.
Triều gia chung quy lại cũng chỉ là thế lực Kim Đan cảnh, nếu có được thứ khiến tu sĩ Kim Đan cảnh đỏ mắt thì Triều gia lão tổ đã sớm giữ khư khư bên mình rồi, nào có điên mà đem ra ngoài đấu giá.
Cho nên quy mô tham dự cao nhất cũng chỉ đến Kết Đan cảnh là cùng.
Khương Hy cũng không che giấu tu vi của mình, Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Lục Kiều biểu hiện ra rất mạnh, khí tràng còn mạnh hơn Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Thất Kiều nên những nô bộc theo hầu liền cung cung kính kính không ngớt.
Loại khách nhân như hắn xuất hiện ở buổi đấu giá này không nghi ngờ gì hết chính là thuộc về hàng ngũ trung thượng rồi, Bảo lâu của Triều gia tự nhiên sẽ dùng lễ để tiếp đãi.
Khương Hy tiến vào gian của bản thân rồi ngồi xuống một cái ghế, ánh mắt nhìn thẳng xuống bên dưới. Bên dưới đã sớm bao phủ không biết bao nhiêu là đầu người rồi.
Đại đa số tu sĩ Luyện Khí cảnh đến đây hôm nay hẳn cũng không phải mục đích chính là đấu giá mà là... ngắm nữ tu đi.
Dù sao hắn đã sớm xem qua danh sách, giá trị đấu giá thấp nhất cũng tính bằng đơn vị ngàn, loại đơn vị này cũng đủ đè chết một tu sĩ Luyện Khí cảnh rồi.
Lại nói Triều gia chỉ thu phí tham dự từ Trúc Cơ cảnh mà thôi, còn đám Luyện Khí cảnh này thì miễn phí.
Mục đích không cần nói cũng đã rõ, Triều gia chính là nhờ đám Luyện Khí cảnh này để gia tăng sự náo nhiệt cho buổi đấu giá, nếu không với cái giá tham dự năm ngàn linh thạch kia thì buổi đấu giá hôm nay đã cực kỳ lưa thưa rồi.
Đám tu sĩ Luyện Khí cảnh ở bên dưới thì huyên náo các loại, gặp được người quen thì tay bắt mặt mừng, gặp được người chướng mắt thì buông lời xỉa xói, nói chung từ vị trí này nhìn xuống thì cũng xem được không ít hài kịch đâu.
Về phần các tu sĩ Trúc Cơ cảnh thì cũng truyền âm cho nhau mà chào hỏi, Khương Hy là người ngoài thành cho nên cũng không quen biết nhiều người lắm, tự nhiên liền thành đối tượng được chào hỏi rất nồng nhiệt.
Hắn không che giấu tu vi cùng khí tràng, nhiều lắm cũng chỉ thu liễm lại bớt để khỏi dọa người thôi nhưng trong mắt tu sĩ Trúc Cơ cảnh bình thường thì hắn rất mạnh.
Tu chân giới trọng cường giả cho nên bọn họ cũng không ngại làm quen đâu. Khương Hy cũng không khước từ mấy lời chào hỏi này, ngược lại còn cười tươi đáp lại không ngớt.
Quan điểm ẩn tàng của Khương Hy rất đặc biệt. Hắn dùng chính bản thân mình để ẩn tàng đi chính nội tình của mình.
Càng tỏ ra thần bí thì lại càng thu hút ánh nhìn, tốt nhất vẫn cứ nên bước ra ánh sáng mà hòa nhập vào biển người.
Thế nhân cho rằng hắn đang trốn trong bóng tối, nhưng lại quên rằng, dưới chân ánh sáng, chính là bóng tối, ánh sáng chính là bóng tối tốt nhất để lẩn trốn.
Qua vài phút giao lưu, mọi người ở tầng hai liền biết hắn gọi là Vô Nhai, là một vị Trúc Cơ Phù sư tương đối có tiếng tăm tại Tinh Sơn Thành.
Đẳng cấp của Tinh Sơn Thành đương nhiên thấp hơn Tinh Mộc Thành nhưng nếu có người muốn đi tra thì một năm sinh sống kia của hắn tại Tinh Sơn Thành sẽ chính là thứ giúp hắn che mắt người đời tốt nhất.
Mặt khác, chức nghiệp Phù sư tại Huyền Đô Đại Lục lại rất được chào đón, Phù sư quá hiếm cho nên làm quen được một vị Phù sư Trúc Cơ cảnh tự nhiên là một loại nhân duyên không tồi.
...
Tán gẫu được một hồi, một luồng khí tức cao thâm bất ngờ bộc phát ra ở trên đài đấu giá, toàn trường ngay lập tức liền chú mục về đó.
Người phát ra luồng khí tức đó là một lão nhân tuổi tác đã cao, trên người phát ra một loại uy thế khiến người ta kính trọng, là loại uy thế không phát mà tự uy của người gần đất xa trời.
Khóe miệng Khương Hy liền khẽ cong lên đầy hoài niệm, ngày trước hắn cũng từng cảm giác được loại uy thế này ở Điền đại phu. Những người có loại uy thế này có một đặc điểm chung rất thú vị.
Đó là mở miệng tất sẽ có người nghe.
Lão nhân mỉm cười nhìn qua toàn trường một lượt rồi cất cao giọng nói:
“Lão phu họ Tường, là giám định sư của Triều gia, tin tưởng các vị đạo hữu đã từng nghe qua danh tự của lão phu. Ngày hôm nay, lão phu chính là người chủ trì buổi đấu giá này”.
Khương Hy không biết Tường lão nhân là ai nhưng trong mỗi gian phòng tầng hai đều có nô bộc theo hầu nên người đó đã cẩn thận giải thích cho Khương Hy biết.
Nguyên lai Tường lão nhân tại Tinh Mộc Thành có danh khí rất tốt, là một trong giám định sư tốt nhất của tòa thành này.
Buổi đấu giá muốn đạt được độ tin cậy cao tự nhiên cần phải có giám định sư cấp cao áp trận. Triều gia vì buổi đấu giá này mà mời hẳn vị Tường lão nhân này đến tọa trấn tự nhiên cho thấy Triều gia xem trọng lần đấu giá này.
Hay nói đúng hơn, Triều gia muốn cho thế nhân thấy Định Nhan Đan hoàn toàn là vật thật giá thật.
Khương Hy biết được thân phận của Tường lão nhân xong liền nhẹ gật đầu, sau đó liền tiện tay ném cho nô bộc đó mười viên linh thạch.
Tên nô bộc đó liền ríu rít cảm tạ không ngừng, sau đó liền cẩn thận mà giới thiệu cho Khương Hy kỹ càng hơn về những khách nhân tham dự khác.
Khương Hy ném linh thạch cho hắn tự nhiên cũng là để có thể nghe được thêm nhiều thông tin, dù sao là người của Bảo lâu há lại không biết nội tình của những người tham dự hôm nay.
Khương Hy nếu thành công đạt được Hắc Tre ba trăm năm thì hắn còn phải tìm được một Khí sư để luyện chế nên hắn còn phải thông qua tên nô bộc này để tìm hiểu thông tin đây.
Tường lão nhân xuất hiện tự nhiên liền khiến cho toàn trường sôi động không thôi, kế tiếp lão liền phất tay ra hiệu cho nô bộc mang ra vật phẩm đấu giá đầu tiên.
Đó là một tấm nhuyễn giáp màu hoàng kim rất chói mắt, kim quang phát ra có thể nói là mười phần chói lóa.
Tường lão nhân cất cao giọng giải thích:
“Vật phẩm đấu giá đầu tiên là một bộ hạ phẩm pháp khí hệ phòng ngự, Quang Kim Giáp. Đây là vật phẩm được thánh đường ủy thác cho bản lâu đấu giá nên các vị đạo hữu không cần lo lắng đến chất lượng.
Quang Kim Giáp có trọng lượng nhẹ, lực phòng ngự cao đối với các đòn tấn công thuộc hành Hỏa và hành Kim.
Đối với đòn tấn công bình thường, Quang Kim Giáp hoàn toàn có thể chống chịu được các đòn tấn công toàn lực của tu sĩ Luyện Khí cảnh tầng chín”.
Nói xong, Tường lão nhân liền đưa tay ra mà ngưng tụ linh lực lại, áp chế uy áp cùng lực lượng xuống cảnh giới Luyện Khí cảnh tầng chín rồi đẩy về phía Quang Kim Giáp.
Rầm!
Nô bộc đang cầm Quang Kim Giáp kia liền văng ra phía sau cùng với Quang Kim Giáp. Hành động này nhìn qua thì có chút hung hãn và cũng rất bất ngờ, đến nô bộc kia cũng ngoài ý muốn không kém.
Bất quá càng đột ngột bất ngờ thì mới có thể chứng tỏ được hiệu quả của Quang Kim Giáp. Nô bộc tuy văng ra một đoạn rồi lăn dài trên đất nhưng bất ngờ là trên người lại không có một vết thương.
Đến Quang Kim Giáp cũng không chịu chút tổn hại nào, vẫn vẻn vẹn chói sáng như trước.
Toàn trường thấy vậy liền ồ lên một tiếng ngạc nhiên, xen lẫn trong đó còn có chút chấn kinh.
Tường lão nhân xác nhận biểu hiện toàn trường một lần liền vừa lòng, lão liền phất tay một lượt để nô bộc chạy xuống đem bộ Quang Kim Giáp kia trở về.
Sau đó lão nói:
“Tác dụng của Quang Kim Giáp các vị đã thấy rõ, giá của nó là năm ngàn linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm trăm linh thạch. Đấu giá bắt đầu!”.
Vừa dứt lời, đám tu sĩ Luyện Khí cảnh bên dưới liền nhao nhao hô giá:
“Năm ngàn năm trăm”.
“Sáu ngàn”.
“Bảy ngàn”.
“Ta ra giá tám ngàn năm trăm”.
“Hừ, tám ngàn năm trăm sao xứng được với Quang Kim Giáp, ta ra giá chín ngàn năm trăm”.
“...”
Phía bên dưới trong chốc lát liền loạn lên một tràng, tiếng ra giá vang lên khắp nơi, trong chốc lát, Quang Kim Giáp đã có giá trên một vạn rồi.
Tinh Mộc Thành.
“Quan khách, phí tham dự của ngài là năm ngàn linh thạch”.
Khương Hy gật nhẹ đầu, từ tốn lấy ra năm ngàn linh thạch chuyển vào bên trong một cái giới chỉ khác đưa cho lão nhân trước mặt.
Lão nhân xem qua một lượt rồi mỉm cười gật nhẹ đầu rồi rút ra một tấm mộc bài có chữ ‘trung’ ở trên đó đưa cho hắn.
Tiếp nhận mộc bài xong, Khương Hy liền từ tốn rảo bước tiến vào bên trong một tòa Bảo lâu cực kỳ lớn.
Đoạn thời gian vừa qua hắn đã tìm hiểu rất nhiều tin tức liên quan đến hội đấu giá, cuối cùng tìm ra được một buổi đấu giá tương đối lớn tại Tinh Mộc Thành.
Tinh Mộc Thành nằm ở phía đông Đại Tinh Hoàng Triều, tọa lạc phụ cận tại địa bàn của Cửu Tiêu Tông cho nên trong thành xuất hiện đệ tử của Cửu Tiêu Tông cũng không phải chuyện gì lạ.
Tinh Mộc Thành cũng như Tinh Hư Thành, là một tòa đại thành có cấp bậc lão tổ Nguyên Anh cảnh tọa trấn.
Trong thành cũng có Lục đại thế gia cùng bốn chi thế lực tín ngưỡng của Thư Viện, Cửu Tiêu Tông, Huyền Thủy Am cùng Thần Điện. Loại kết cấu quyền lực này cơ hồ tại các đại thành khác hẳn cũng không khác là bao.
Ngoài ra, Tinh Mộc Thành cũng là một tòa thành rất đặc biệt, tòa thành này không hề có tuyết rơi, cũng không có thảo nguyên rộng mênh mông.
Mà ngược lại, tòa thành có rất nhiều cây cối, cảnh quang tự nhiên có chút tương tự với các tòa thành ở Đại Nguyệt Hoàng Triều.
Sở dĩ có thể đạt được loại cảnh quang này là bởi đương nhiệm thành chủ là một Trận sư cấp bậc Nguyên Anh cảnh.
Vị thành chủ này đã từ khi nhậm chức đến nay đã có hơn bốn trăm năm, với thân phận là Trận sư, tự nhiên vị thành chủ này liền tự thân dựng nên một tòa đại trận ở quanh thành.
Tòa đại trận hộ thành này cực kỳ cường đại, nó mạnh đến mức hoàn toàn ngăn cách được bốn mùa của thế giới bên ngoài.
Tại nội thành Tinh Mộc Thành, quanh năm chỉ có duy nhất một mùa là mùa xuân mà thôi, cho nên thương nghiệp của tòa thành này cực kỳ mạnh.
Các thương hội cùng Bảo lâu của Lục đại thế gia tại đây phát triển mạnh đến mức có thể nói là chỉ thua mỗi Hoàng Thành Đại Tinh.
Ngày hôm nay, Khương Hy đến đây chính là tham dự một buổi đấu giá do chính Bảo lâu của một trong Lục đại thế gia - Triều gia tổ chức.
Khương Hy tìm hiểu rất nhiều buổi đấu giá nhưng hắn lại chọn đến đây tự nhiên là vì trong danh sách đấu giá có Hắc Tre ba trăm năm.
Tài liệu chính của Hắc Trúc Bút chính là Hắc Tre, mà Hắc Tre ba trăm năm không nghi ngờ gì hết là một loại tài liệu có thể luyện ra đỉnh giai trung phẩm pháp khí.
Ngoài ra, vật phẩm áp trục cho buổi đấu giá này cũng làm Khương Hy hứng thú không thôi.
Đó là Định Nhan Đan.
Định Nhan Đan có tên đúng với chính công dụng của đan dược, chính là dung nhan vĩnh trú. Có loại vật phẩm này áp trục, nữ tu đến đây tự nhiên nhiều vô kể.
Đồng dạng nam tu cũng không thiếu, ngoại trừ đến đấu giá thì nam tu đến đây còn có thể tiện đường ngắm nữ tu nữa.
Triều gia chơi một chiêu này không nghi ngờ gì hết chính là đại chiêu đánh vào các Bảo lâu khác ở cùng thành.
Định Nhan Đan rất hiếm cho nên các Đan sư cũng không thể phân định cấp bậc cho nó được. Mặt khác, linh tài để tạo nên Định Nhan Đan lại càng hiếm có hơn.
Chủ dược của Định Nhan Đan là một trong Bát Trân của tu chân giới - Thời Nguyên Hà.
Thời Nguyên Hà là một loại linh thủy có linh tính cực kỳ mạnh, bản thân nó hoàn toàn không khác gì Nguyên Anh Huyết, có thể tự thân hành động không phụ thuộc vào người khác.
Nói cách khác, Thời Nguyên Hà đã thành tinh.
Thời Nguyên Hà có thể khiến thời gian của một vật ngưng đọng lại tại một thời điểm nhất định, cho nên khi làm chủ dược của Định Nhan Đan, tác dụng chính của nó chính là cố định dung nhan tại một thời điểm nhất định.
Nữ nhân ưa thích tuổi trẻ, tự nhiên sẽ không từ mọi giá để đoạt lấy loại thần đan này về mình. Buổi đấu giá ngày hôm nay... chắc chắn sẽ rất khốc liệt lắm đây.
...
Khương Hy cầm tấm mộc bài chữ ‘trung’ kia vào bên trong tự nhiên liền có người đến tiếp dẫn mà dẫn hắn lên tầng hai.
Khu vực đấu giá cực kỳ rộng nhưng chung quy lại được chia làm ba tầng lầu, phân biệt là thượng, trung, hạ.
Hạ tầng cũng là nơi rộng nhất, dành cho tu sĩ Luyện Khí cảnh tham dự. Trung tầng cũng là tầng thứ hai, dành cho tu sĩ Trúc Cơ cảnh tọa lạc, và đặc biệt là mỗi người một gian độc lập. Một gian rộng tầm bốn mét vuông.
Thượng tầng tự nhiên là tầng lầu dành cho tu sĩ Ngưng Dịch cảnh cùng Kết Đan cảnh rồi, về phần Kim Đan cảnh thì rất khó để xuất hiện ở đây.
Triều gia chung quy lại cũng chỉ là thế lực Kim Đan cảnh, nếu có được thứ khiến tu sĩ Kim Đan cảnh đỏ mắt thì Triều gia lão tổ đã sớm giữ khư khư bên mình rồi, nào có điên mà đem ra ngoài đấu giá.
Cho nên quy mô tham dự cao nhất cũng chỉ đến Kết Đan cảnh là cùng.
Khương Hy cũng không che giấu tu vi của mình, Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Lục Kiều biểu hiện ra rất mạnh, khí tràng còn mạnh hơn Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Thất Kiều nên những nô bộc theo hầu liền cung cung kính kính không ngớt.
Loại khách nhân như hắn xuất hiện ở buổi đấu giá này không nghi ngờ gì hết chính là thuộc về hàng ngũ trung thượng rồi, Bảo lâu của Triều gia tự nhiên sẽ dùng lễ để tiếp đãi.
Khương Hy tiến vào gian của bản thân rồi ngồi xuống một cái ghế, ánh mắt nhìn thẳng xuống bên dưới. Bên dưới đã sớm bao phủ không biết bao nhiêu là đầu người rồi.
Đại đa số tu sĩ Luyện Khí cảnh đến đây hôm nay hẳn cũng không phải mục đích chính là đấu giá mà là... ngắm nữ tu đi.
Dù sao hắn đã sớm xem qua danh sách, giá trị đấu giá thấp nhất cũng tính bằng đơn vị ngàn, loại đơn vị này cũng đủ đè chết một tu sĩ Luyện Khí cảnh rồi.
Lại nói Triều gia chỉ thu phí tham dự từ Trúc Cơ cảnh mà thôi, còn đám Luyện Khí cảnh này thì miễn phí.
Mục đích không cần nói cũng đã rõ, Triều gia chính là nhờ đám Luyện Khí cảnh này để gia tăng sự náo nhiệt cho buổi đấu giá, nếu không với cái giá tham dự năm ngàn linh thạch kia thì buổi đấu giá hôm nay đã cực kỳ lưa thưa rồi.
Đám tu sĩ Luyện Khí cảnh ở bên dưới thì huyên náo các loại, gặp được người quen thì tay bắt mặt mừng, gặp được người chướng mắt thì buông lời xỉa xói, nói chung từ vị trí này nhìn xuống thì cũng xem được không ít hài kịch đâu.
Về phần các tu sĩ Trúc Cơ cảnh thì cũng truyền âm cho nhau mà chào hỏi, Khương Hy là người ngoài thành cho nên cũng không quen biết nhiều người lắm, tự nhiên liền thành đối tượng được chào hỏi rất nồng nhiệt.
Hắn không che giấu tu vi cùng khí tràng, nhiều lắm cũng chỉ thu liễm lại bớt để khỏi dọa người thôi nhưng trong mắt tu sĩ Trúc Cơ cảnh bình thường thì hắn rất mạnh.
Tu chân giới trọng cường giả cho nên bọn họ cũng không ngại làm quen đâu. Khương Hy cũng không khước từ mấy lời chào hỏi này, ngược lại còn cười tươi đáp lại không ngớt.
Quan điểm ẩn tàng của Khương Hy rất đặc biệt. Hắn dùng chính bản thân mình để ẩn tàng đi chính nội tình của mình.
Càng tỏ ra thần bí thì lại càng thu hút ánh nhìn, tốt nhất vẫn cứ nên bước ra ánh sáng mà hòa nhập vào biển người.
Thế nhân cho rằng hắn đang trốn trong bóng tối, nhưng lại quên rằng, dưới chân ánh sáng, chính là bóng tối, ánh sáng chính là bóng tối tốt nhất để lẩn trốn.
Qua vài phút giao lưu, mọi người ở tầng hai liền biết hắn gọi là Vô Nhai, là một vị Trúc Cơ Phù sư tương đối có tiếng tăm tại Tinh Sơn Thành.
Đẳng cấp của Tinh Sơn Thành đương nhiên thấp hơn Tinh Mộc Thành nhưng nếu có người muốn đi tra thì một năm sinh sống kia của hắn tại Tinh Sơn Thành sẽ chính là thứ giúp hắn che mắt người đời tốt nhất.
Mặt khác, chức nghiệp Phù sư tại Huyền Đô Đại Lục lại rất được chào đón, Phù sư quá hiếm cho nên làm quen được một vị Phù sư Trúc Cơ cảnh tự nhiên là một loại nhân duyên không tồi.
...
Tán gẫu được một hồi, một luồng khí tức cao thâm bất ngờ bộc phát ra ở trên đài đấu giá, toàn trường ngay lập tức liền chú mục về đó.
Người phát ra luồng khí tức đó là một lão nhân tuổi tác đã cao, trên người phát ra một loại uy thế khiến người ta kính trọng, là loại uy thế không phát mà tự uy của người gần đất xa trời.
Khóe miệng Khương Hy liền khẽ cong lên đầy hoài niệm, ngày trước hắn cũng từng cảm giác được loại uy thế này ở Điền đại phu. Những người có loại uy thế này có một đặc điểm chung rất thú vị.
Đó là mở miệng tất sẽ có người nghe.
Lão nhân mỉm cười nhìn qua toàn trường một lượt rồi cất cao giọng nói:
“Lão phu họ Tường, là giám định sư của Triều gia, tin tưởng các vị đạo hữu đã từng nghe qua danh tự của lão phu. Ngày hôm nay, lão phu chính là người chủ trì buổi đấu giá này”.
Khương Hy không biết Tường lão nhân là ai nhưng trong mỗi gian phòng tầng hai đều có nô bộc theo hầu nên người đó đã cẩn thận giải thích cho Khương Hy biết.
Nguyên lai Tường lão nhân tại Tinh Mộc Thành có danh khí rất tốt, là một trong giám định sư tốt nhất của tòa thành này.
Buổi đấu giá muốn đạt được độ tin cậy cao tự nhiên cần phải có giám định sư cấp cao áp trận. Triều gia vì buổi đấu giá này mà mời hẳn vị Tường lão nhân này đến tọa trấn tự nhiên cho thấy Triều gia xem trọng lần đấu giá này.
Hay nói đúng hơn, Triều gia muốn cho thế nhân thấy Định Nhan Đan hoàn toàn là vật thật giá thật.
Khương Hy biết được thân phận của Tường lão nhân xong liền nhẹ gật đầu, sau đó liền tiện tay ném cho nô bộc đó mười viên linh thạch.
Tên nô bộc đó liền ríu rít cảm tạ không ngừng, sau đó liền cẩn thận mà giới thiệu cho Khương Hy kỹ càng hơn về những khách nhân tham dự khác.
Khương Hy ném linh thạch cho hắn tự nhiên cũng là để có thể nghe được thêm nhiều thông tin, dù sao là người của Bảo lâu há lại không biết nội tình của những người tham dự hôm nay.
Khương Hy nếu thành công đạt được Hắc Tre ba trăm năm thì hắn còn phải tìm được một Khí sư để luyện chế nên hắn còn phải thông qua tên nô bộc này để tìm hiểu thông tin đây.
Tường lão nhân xuất hiện tự nhiên liền khiến cho toàn trường sôi động không thôi, kế tiếp lão liền phất tay ra hiệu cho nô bộc mang ra vật phẩm đấu giá đầu tiên.
Đó là một tấm nhuyễn giáp màu hoàng kim rất chói mắt, kim quang phát ra có thể nói là mười phần chói lóa.
Tường lão nhân cất cao giọng giải thích:
“Vật phẩm đấu giá đầu tiên là một bộ hạ phẩm pháp khí hệ phòng ngự, Quang Kim Giáp. Đây là vật phẩm được thánh đường ủy thác cho bản lâu đấu giá nên các vị đạo hữu không cần lo lắng đến chất lượng.
Quang Kim Giáp có trọng lượng nhẹ, lực phòng ngự cao đối với các đòn tấn công thuộc hành Hỏa và hành Kim.
Đối với đòn tấn công bình thường, Quang Kim Giáp hoàn toàn có thể chống chịu được các đòn tấn công toàn lực của tu sĩ Luyện Khí cảnh tầng chín”.
Nói xong, Tường lão nhân liền đưa tay ra mà ngưng tụ linh lực lại, áp chế uy áp cùng lực lượng xuống cảnh giới Luyện Khí cảnh tầng chín rồi đẩy về phía Quang Kim Giáp.
Rầm!
Nô bộc đang cầm Quang Kim Giáp kia liền văng ra phía sau cùng với Quang Kim Giáp. Hành động này nhìn qua thì có chút hung hãn và cũng rất bất ngờ, đến nô bộc kia cũng ngoài ý muốn không kém.
Bất quá càng đột ngột bất ngờ thì mới có thể chứng tỏ được hiệu quả của Quang Kim Giáp. Nô bộc tuy văng ra một đoạn rồi lăn dài trên đất nhưng bất ngờ là trên người lại không có một vết thương.
Đến Quang Kim Giáp cũng không chịu chút tổn hại nào, vẫn vẻn vẹn chói sáng như trước.
Toàn trường thấy vậy liền ồ lên một tiếng ngạc nhiên, xen lẫn trong đó còn có chút chấn kinh.
Tường lão nhân xác nhận biểu hiện toàn trường một lần liền vừa lòng, lão liền phất tay một lượt để nô bộc chạy xuống đem bộ Quang Kim Giáp kia trở về.
Sau đó lão nói:
“Tác dụng của Quang Kim Giáp các vị đã thấy rõ, giá của nó là năm ngàn linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm trăm linh thạch. Đấu giá bắt đầu!”.
Vừa dứt lời, đám tu sĩ Luyện Khí cảnh bên dưới liền nhao nhao hô giá:
“Năm ngàn năm trăm”.
“Sáu ngàn”.
“Bảy ngàn”.
“Ta ra giá tám ngàn năm trăm”.
“Hừ, tám ngàn năm trăm sao xứng được với Quang Kim Giáp, ta ra giá chín ngàn năm trăm”.
“...”
Phía bên dưới trong chốc lát liền loạn lên một tràng, tiếng ra giá vang lên khắp nơi, trong chốc lát, Quang Kim Giáp đã có giá trên một vạn rồi.