Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 719 Đó chính là thực lực!
Nghĩ tới những điều ấy, Trương Vũ Trạch càng thấy Lang Quân có hi vọng hơn. Nhưng Huyết Lang là cậu cả nhà họ Đông Phương, sao lại thành cậu chủ nhà họ Bek đây?
Trương Vũ Trạch không hiểu, nhưng không có nghĩa là Bạch Vỹ và Vương Thiến Thiến không hiểu. Mặc dù Bạch Vỹ không biết cặn kẽ, nhưng ít nhất anh ta còn biết Huyết Lang có một cái tên khác là Bek Ji, một cái tên khiến bao sát thủ trong thế giới ngầm nghe thôi đã sợ vỡ mật.
Bạch Vỹ và Trương Vũ Trạch tin rằng, nếu bảo bọn họ tới giết ai đó trong nhà họ Bek, chẳng những bọn họ không thể hoàn thành nhiệm vụ, mà còn bay màu ngay từ lúc chưa bước chân vào phạm vi trang viên nhà họ Bek ấy chứ!
Thực ra, không chỉ có đám Trương Vũ Trạch cảm thấy kinh hãi, Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy cũng chẳng kém là bao. Tuy rằng Nam Cung Diệc Phi đã từng đối mặt với nhiều trường hợp rồi, nhưng nằm mơ cô cũng không thể ngờ được chuyện này. Thư Lăng Vy là cảnh sát hình sự quốc tế, từ lâu đã nghe nói nhà họ Bek là "tường đồng vách sắt", nhưng vẫn đánh giá thấp thực lực của bọn họ. Quả nhiên, trăm nghe không bằng một thấy.
Tây Môn Kiếm ngồi bên cạnh Trương Vũ Trạch, anh ta đã đoán trước được rằng bọn họ sẽ ngạc nhiên như thế rồi. Lúc này, thấy ánh mắt của bọn họ thay đổi, anh ta do dự giây lát rồi nói khẽ vào tai bọn họ: "Chắc bây giờ các anh biết cậu chủ là ai rồi chứ? Vũ Trạch, chuyện ngạc nhiên hơn vẫn còn ở phía sau, nhưng các anh phải có cơ hội thấy mới được".
Nếu đám Trương Vũ Trạch mà bị bệnh tim thì hôm nay sẽ “ngỏm” ở châu Úc cho mà xem. Nghe Tây Môn Kiếm nói vẫn chưa tới chuyện ngạc nhiên nhất, bọn họ lập tức dùng ánh mắt hỏi xem ý anh ta là sao.
VietWriter.vn
Nhìn thấy ánh mắt ấy của Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ, Tây Môn Kiếm lại ngậm miệng, nhún vai rời tầm mắt.
Nghe thấy câu nói vừa rồi của Tây Môn Kiếm, Vương Thiến Thiến ở bên cạnh bỗng thấy rợn người, vô thức nhìn về phía ngọn núi phía sau trang viên. Ở đó có một ông lão mà đến cả gia tộc thần bí cũng phải e dè. Chẳng lẽ ý của Tây Môn Kiếm là cô ta và đám Trương Vũ Trạch có thể gặp ông lão ấy sao?
Nghĩ tới đây, Vương Thiến Thiến không khỏi kích động, đồng thời cũng rất sợ hãi. Trước mặt ông lão ấy, tất cả mọi âm mưu đều là uổng phí, đó chính là thực lực!
Chưa bàn tới thực lực của ông lão ấy, chỉ riêng Huyết Yêu thôi mà cô ta còn không đối phó được, huống chi nơi đó còn có cao thủ đỉnh cấp khác nữa. Rốt cuộc nhà họ Bek còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật mà người ngoài không biết đây ?
Vương Thiến Thiến chuyển mắt nhìn về phía Đông Phương Hạ rồi thở dài một hơi. Nhà họ Bek có ông lão ấy, gia tộc thần bí mới không công khai càn quấy, nếu không thì thế giới này đã loạn lên rồi.
Còn nữa, không biết Huyết Lang tốt số hay là vì lý do nào khác mà lại trở thành bầu trời của nhà họ Bek. Có lẽ chuyện này không công bằng với những người khác, nhưng đâu ai biết được sáu năm qua Huyết Lang đã cố gắng thế nào.
Bây giờ, võ công của Huyết Lang đang tiến bộ dần, chính mắt cô ta đã chứng kiến điều đó. Buổi tối Tào Nghị Hùng sắp đặt Hồng Môn Yến, quyết chiến với Lang Quân, trên lưỡi đao của Huyết Lang lóe lên tia sáng, chứng tỏ võ công đã cao hơn trước rồi.
Về phương diện kinh doanh, Huyết Lang có tài năng lãnh đạo tuyệt đối, có uy tín lâu năm, được bao người công nhận. Về phương diện thế giới ngầm, anh gan dạ dũng cảm, biết bày mưu nghĩ kế. Đối với nhà họ Bek, đó có thể nói là một kỳ tích, còn đối với gia tộc thần bí thì là áp lực và mối uy hiếp lớn lao. Đương nhiên, trong gia tộc thần bí cũng có người cảm thấy hi vọng, bởi vì...
Khoảng hai mươi phút sau, đám Đông Phương Hạ đi tới tòa nhà chính của trang viên. Nhìn ngôi biệt thự quen thuộc ấy, Đông Phương Hạ cảm thấy ấm áp và an tâm.
Nhìn thấy cậu chủ nhà mình, những người giúp việc đồng loạt cung kính cúi người. Chú Quyền quay mặt sang, nói với Đông Phương Hạ: "Cậu chủ, ông chủ biết cậu về nên hôm nay không làm gì cả, chỉ chờ cậu mãi thôi".
Biết ông cụ chờ mình lâu như thế, Đông Phương Hạ không khỏi xót xa. Anh mím môi bảo Tây Môn Kiếm đánh tiếng với đám Trương Vũ Trạch, sau đó dẫn Diệc Phi và Lăng Vy đi vào.
"Cậu chủ... Cậu chủ..."
Trong đại sảnh, những người giúp việc vẫn luôn cúi đầu với Đông Phương Hạ. Đến tận khi nghe thấy tiếng bước chân và tiếng chào hỏi của người giúp việc, ông cụ Bek đang chờ bên trong mới chậm rãi nhìn sang.
Bek Ji vẫn dồi dào sức sống như thế, chẳng qua trông anh hơi hốc hác, chắc là phiền não vì những chuyện trong gia tộc. Nếu không, chỉ chút chuyện ở Yên Kinh thì làm sao có thể khiến Bek Ji mệt mỏi như thế được. Nhưng tất cả mới chỉ là bắt đầu thôi.
Ông cụ Bek Hua Rong đau lòng cho Đông Phương Hạ, nhưng cũng chẳng thể làm gì được. Những chuyện mà Bek Ji sắp phải đối mặt sẽ là thách thức lớn nhất của anh trong đời.
Đông Phương Hạ dẫn Diệc Phi và Lăng Vy tới trước mặt Bek Hua Rong. Ông cụ không thay đổi gì, chỉ có tóc bạc là nhiều hơn. Đông Phương Hạ nở nụ cười, cúi người nói: "Ông nội".
Bek Hua Rong nhìn Đông Phương Hạ rồi chuyển mắt nhìn Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy. Thấy hai cô gái có khí chất này không tỏ ra quá khiếp sợ khi biết chuyện, ông ấy âm thầm gật đầu.
Nghe Đông Phương Hạ gọi ông lão trước mặt là ông nội, Diệc Phi và Lăng Vy biết ngay đây là ông nội của Bek Er, người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh. Hai người lập tức bước tới chào hỏi.
"Đừng khách khí, ngồi đi".
"Ông nội, cô ấy là Nam Cung Diệc Phi, cô ấy là Thư Lăng Vy, chắc ông cũng biết rồi đó. Lần này bọn cháu tới đây, một là để thăm ông, hai là vì có chuyện muốn biết rõ ràng".
Trương Vũ Trạch không hiểu, nhưng không có nghĩa là Bạch Vỹ và Vương Thiến Thiến không hiểu. Mặc dù Bạch Vỹ không biết cặn kẽ, nhưng ít nhất anh ta còn biết Huyết Lang có một cái tên khác là Bek Ji, một cái tên khiến bao sát thủ trong thế giới ngầm nghe thôi đã sợ vỡ mật.
Bạch Vỹ và Trương Vũ Trạch tin rằng, nếu bảo bọn họ tới giết ai đó trong nhà họ Bek, chẳng những bọn họ không thể hoàn thành nhiệm vụ, mà còn bay màu ngay từ lúc chưa bước chân vào phạm vi trang viên nhà họ Bek ấy chứ!
Thực ra, không chỉ có đám Trương Vũ Trạch cảm thấy kinh hãi, Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy cũng chẳng kém là bao. Tuy rằng Nam Cung Diệc Phi đã từng đối mặt với nhiều trường hợp rồi, nhưng nằm mơ cô cũng không thể ngờ được chuyện này. Thư Lăng Vy là cảnh sát hình sự quốc tế, từ lâu đã nghe nói nhà họ Bek là "tường đồng vách sắt", nhưng vẫn đánh giá thấp thực lực của bọn họ. Quả nhiên, trăm nghe không bằng một thấy.
Tây Môn Kiếm ngồi bên cạnh Trương Vũ Trạch, anh ta đã đoán trước được rằng bọn họ sẽ ngạc nhiên như thế rồi. Lúc này, thấy ánh mắt của bọn họ thay đổi, anh ta do dự giây lát rồi nói khẽ vào tai bọn họ: "Chắc bây giờ các anh biết cậu chủ là ai rồi chứ? Vũ Trạch, chuyện ngạc nhiên hơn vẫn còn ở phía sau, nhưng các anh phải có cơ hội thấy mới được".
Nếu đám Trương Vũ Trạch mà bị bệnh tim thì hôm nay sẽ “ngỏm” ở châu Úc cho mà xem. Nghe Tây Môn Kiếm nói vẫn chưa tới chuyện ngạc nhiên nhất, bọn họ lập tức dùng ánh mắt hỏi xem ý anh ta là sao.
VietWriter.vn
Nhìn thấy ánh mắt ấy của Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ, Tây Môn Kiếm lại ngậm miệng, nhún vai rời tầm mắt.
Nghe thấy câu nói vừa rồi của Tây Môn Kiếm, Vương Thiến Thiến ở bên cạnh bỗng thấy rợn người, vô thức nhìn về phía ngọn núi phía sau trang viên. Ở đó có một ông lão mà đến cả gia tộc thần bí cũng phải e dè. Chẳng lẽ ý của Tây Môn Kiếm là cô ta và đám Trương Vũ Trạch có thể gặp ông lão ấy sao?
Nghĩ tới đây, Vương Thiến Thiến không khỏi kích động, đồng thời cũng rất sợ hãi. Trước mặt ông lão ấy, tất cả mọi âm mưu đều là uổng phí, đó chính là thực lực!
Chưa bàn tới thực lực của ông lão ấy, chỉ riêng Huyết Yêu thôi mà cô ta còn không đối phó được, huống chi nơi đó còn có cao thủ đỉnh cấp khác nữa. Rốt cuộc nhà họ Bek còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật mà người ngoài không biết đây ?
Vương Thiến Thiến chuyển mắt nhìn về phía Đông Phương Hạ rồi thở dài một hơi. Nhà họ Bek có ông lão ấy, gia tộc thần bí mới không công khai càn quấy, nếu không thì thế giới này đã loạn lên rồi.
Còn nữa, không biết Huyết Lang tốt số hay là vì lý do nào khác mà lại trở thành bầu trời của nhà họ Bek. Có lẽ chuyện này không công bằng với những người khác, nhưng đâu ai biết được sáu năm qua Huyết Lang đã cố gắng thế nào.
Bây giờ, võ công của Huyết Lang đang tiến bộ dần, chính mắt cô ta đã chứng kiến điều đó. Buổi tối Tào Nghị Hùng sắp đặt Hồng Môn Yến, quyết chiến với Lang Quân, trên lưỡi đao của Huyết Lang lóe lên tia sáng, chứng tỏ võ công đã cao hơn trước rồi.
Về phương diện kinh doanh, Huyết Lang có tài năng lãnh đạo tuyệt đối, có uy tín lâu năm, được bao người công nhận. Về phương diện thế giới ngầm, anh gan dạ dũng cảm, biết bày mưu nghĩ kế. Đối với nhà họ Bek, đó có thể nói là một kỳ tích, còn đối với gia tộc thần bí thì là áp lực và mối uy hiếp lớn lao. Đương nhiên, trong gia tộc thần bí cũng có người cảm thấy hi vọng, bởi vì...
Khoảng hai mươi phút sau, đám Đông Phương Hạ đi tới tòa nhà chính của trang viên. Nhìn ngôi biệt thự quen thuộc ấy, Đông Phương Hạ cảm thấy ấm áp và an tâm.
Nhìn thấy cậu chủ nhà mình, những người giúp việc đồng loạt cung kính cúi người. Chú Quyền quay mặt sang, nói với Đông Phương Hạ: "Cậu chủ, ông chủ biết cậu về nên hôm nay không làm gì cả, chỉ chờ cậu mãi thôi".
Biết ông cụ chờ mình lâu như thế, Đông Phương Hạ không khỏi xót xa. Anh mím môi bảo Tây Môn Kiếm đánh tiếng với đám Trương Vũ Trạch, sau đó dẫn Diệc Phi và Lăng Vy đi vào.
"Cậu chủ... Cậu chủ..."
Trong đại sảnh, những người giúp việc vẫn luôn cúi đầu với Đông Phương Hạ. Đến tận khi nghe thấy tiếng bước chân và tiếng chào hỏi của người giúp việc, ông cụ Bek đang chờ bên trong mới chậm rãi nhìn sang.
Bek Ji vẫn dồi dào sức sống như thế, chẳng qua trông anh hơi hốc hác, chắc là phiền não vì những chuyện trong gia tộc. Nếu không, chỉ chút chuyện ở Yên Kinh thì làm sao có thể khiến Bek Ji mệt mỏi như thế được. Nhưng tất cả mới chỉ là bắt đầu thôi.
Ông cụ Bek Hua Rong đau lòng cho Đông Phương Hạ, nhưng cũng chẳng thể làm gì được. Những chuyện mà Bek Ji sắp phải đối mặt sẽ là thách thức lớn nhất của anh trong đời.
Đông Phương Hạ dẫn Diệc Phi và Lăng Vy tới trước mặt Bek Hua Rong. Ông cụ không thay đổi gì, chỉ có tóc bạc là nhiều hơn. Đông Phương Hạ nở nụ cười, cúi người nói: "Ông nội".
Bek Hua Rong nhìn Đông Phương Hạ rồi chuyển mắt nhìn Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy. Thấy hai cô gái có khí chất này không tỏ ra quá khiếp sợ khi biết chuyện, ông ấy âm thầm gật đầu.
Nghe Đông Phương Hạ gọi ông lão trước mặt là ông nội, Diệc Phi và Lăng Vy biết ngay đây là ông nội của Bek Er, người có thể hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh. Hai người lập tức bước tới chào hỏi.
"Đừng khách khí, ngồi đi".
"Ông nội, cô ấy là Nam Cung Diệc Phi, cô ấy là Thư Lăng Vy, chắc ông cũng biết rồi đó. Lần này bọn cháu tới đây, một là để thăm ông, hai là vì có chuyện muốn biết rõ ràng".