Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 783 cuộn tròn người lại!
“Bịch…bịch bịch…”
Lúc nghe thấy giọng nói khiến An Nhiên sợ hãi, cậu ta đã bắt đầu phòng bị! Nhưng, cậu ta phòng bị không nổi Lãnh Lạc! An Nhiên bị Lãnh Lạc đạp một cước vào vai trái, rơi xuống đất, phải lùi lại hơn chục bước mới có thể ổn định được cơ thể.
Một vệt máu xuất hiện trên khóe miệng! An Nhiên dở khóc dở cười: “Sư tỷ…em thực sự không phải cố ý, cũng không ngờ sư tỷ và lão đại sẽ như thế! Sớm biết như thế em đã không lên rồi”.
Thân thể Lãnh Lạc nhẹ nhàng chậm rãi tiếp đất, nhìn bộ dạng An Nhiên muốn khóc mà không khóc nổi, lạnh lùng nói: “An Nhiên, sư tỷ muốn giết cậu! Nhưng cậu là đệ tử của lão tổ tông, sư tỷ tạm thời tha cho cậu một mạng. Vừa rồi bất kể cậu nhìn thấy cái gì, cũng hy vọng cậu ngậm miệng, sau khi Bek Ji tỉnh lại! Nếu cậu dám nói lung tung…vậy thì đừng trách sư tỷ vô tình!”
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Nói xong, Lãnh Lạc liếc mắt nhìn về phía vực sâu vạn trượng.
Nhìn thấy ánh mắt của Lãnh Lạc, An Nhiên không khỏi rụt cổ lại! Cậu ta biết sư tỷ lạnh lùng này là người nói một là một hai là hai, nếu mình dám đem chuyện vừa rồi nói cho lão đại, sư tỷ nhất định sẽ đem mình ném xuống vực sâu không thấy đáy này.
“Sư tỷ…An Nhiên em là người như thế sao! Hơn nữa, em không nhìn thấy cái gì hết, sư tỷ bảo em nói cái gì chứ”.
An Nhiên giả vờ mang theo bộ dạng rất oan ức! He he…lúc trước mình còn muốn tạo cơ hội tác thành cho lão đại và sư tỷ, không ngờ sư tỷ của mình bên ngoài lạnh lùng, bên trong lại nhiệt tình như vậy, dùng lời của lão đại mà nói, người này thuộc kiểu “man show”.
An Nhiên vô cùng sợ Lãnh Lạc! Nhưng cậu ta không biết cậu ta đã hiểu lầm sư tỷ của cậu ta! Cũng không biết lão đại của cậu ta hiện tại vẫn còn đang hôn mê.
Suy nghĩ này của An Nhiên là không dám nói ra! Một khi nói ra, hôm nay cậu ta không chết cũng sẽ bị thương nặng, vị sư tỷ Lãnh Lạc này, từ trước đến nay xuống tay đều không chút nể nang.
Đối với An Nhiên, Lãnh Lạc cũng chỉ là dọa nạt cậu ta một chút! Trước khi chuyện đó còn chưa điều tra rõ, chưa có kết quả, Lãnh Lạc sẽ không ra tay giết An Nhiên!
Nhìn bộ dạng yếu ớt của An Nhiên! Lãnh Lạc phất phất tay, ra hiệu cho An Nhiên mau chóng rời khỏi đây.
Thấy vậy, An Nhiên cười ha ha một tiếng! Dưới chân giống như được bôi dầu, nháy mắt đã không nhìn thấy bóng dáng đâu!
Nhìn thấy An Nhiên liều mạng chạy trốn, Lãnh Lạc có chút bất lực! Tiểu sư đệ này, sao lại không biết tức giận, mình chưa từng cho cậu ta sắc mặt tốt, còn thường xuyên ra tay đánh cậu ta bị thương, cậu ta không những không tức giận, mà còn luôn cười ha hả! Trong lòng cậu ta, dường như không buồn vì bất cứ điều gì, chỉ duy nhất chuyện của chị gái cậu ta.
Xoay người quay trở lại hang động, từ xa nhìn đến khuôn mặt đang dần khôi phục lại huyết sắc của Đông Phương Hạ, Lãnh Lạc ngẩng đầu lên, ngồi xuống ở một bên! Đến buổi tối, Lãnh Lạc cũng không rời đi, ở trong hang động đốt một đống lửa! Nhìn màu đỏ rực của ngọn lửa, hai tay Lãnh Lạc ôm lấy đầu gối, cuộn tròn người lại!
Lúc nghe thấy giọng nói khiến An Nhiên sợ hãi, cậu ta đã bắt đầu phòng bị! Nhưng, cậu ta phòng bị không nổi Lãnh Lạc! An Nhiên bị Lãnh Lạc đạp một cước vào vai trái, rơi xuống đất, phải lùi lại hơn chục bước mới có thể ổn định được cơ thể.
Một vệt máu xuất hiện trên khóe miệng! An Nhiên dở khóc dở cười: “Sư tỷ…em thực sự không phải cố ý, cũng không ngờ sư tỷ và lão đại sẽ như thế! Sớm biết như thế em đã không lên rồi”.
Thân thể Lãnh Lạc nhẹ nhàng chậm rãi tiếp đất, nhìn bộ dạng An Nhiên muốn khóc mà không khóc nổi, lạnh lùng nói: “An Nhiên, sư tỷ muốn giết cậu! Nhưng cậu là đệ tử của lão tổ tông, sư tỷ tạm thời tha cho cậu một mạng. Vừa rồi bất kể cậu nhìn thấy cái gì, cũng hy vọng cậu ngậm miệng, sau khi Bek Ji tỉnh lại! Nếu cậu dám nói lung tung…vậy thì đừng trách sư tỷ vô tình!”
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Nói xong, Lãnh Lạc liếc mắt nhìn về phía vực sâu vạn trượng.
Nhìn thấy ánh mắt của Lãnh Lạc, An Nhiên không khỏi rụt cổ lại! Cậu ta biết sư tỷ lạnh lùng này là người nói một là một hai là hai, nếu mình dám đem chuyện vừa rồi nói cho lão đại, sư tỷ nhất định sẽ đem mình ném xuống vực sâu không thấy đáy này.
“Sư tỷ…An Nhiên em là người như thế sao! Hơn nữa, em không nhìn thấy cái gì hết, sư tỷ bảo em nói cái gì chứ”.
An Nhiên giả vờ mang theo bộ dạng rất oan ức! He he…lúc trước mình còn muốn tạo cơ hội tác thành cho lão đại và sư tỷ, không ngờ sư tỷ của mình bên ngoài lạnh lùng, bên trong lại nhiệt tình như vậy, dùng lời của lão đại mà nói, người này thuộc kiểu “man show”.
An Nhiên vô cùng sợ Lãnh Lạc! Nhưng cậu ta không biết cậu ta đã hiểu lầm sư tỷ của cậu ta! Cũng không biết lão đại của cậu ta hiện tại vẫn còn đang hôn mê.
Suy nghĩ này của An Nhiên là không dám nói ra! Một khi nói ra, hôm nay cậu ta không chết cũng sẽ bị thương nặng, vị sư tỷ Lãnh Lạc này, từ trước đến nay xuống tay đều không chút nể nang.
Đối với An Nhiên, Lãnh Lạc cũng chỉ là dọa nạt cậu ta một chút! Trước khi chuyện đó còn chưa điều tra rõ, chưa có kết quả, Lãnh Lạc sẽ không ra tay giết An Nhiên!
Nhìn bộ dạng yếu ớt của An Nhiên! Lãnh Lạc phất phất tay, ra hiệu cho An Nhiên mau chóng rời khỏi đây.
Thấy vậy, An Nhiên cười ha ha một tiếng! Dưới chân giống như được bôi dầu, nháy mắt đã không nhìn thấy bóng dáng đâu!
Nhìn thấy An Nhiên liều mạng chạy trốn, Lãnh Lạc có chút bất lực! Tiểu sư đệ này, sao lại không biết tức giận, mình chưa từng cho cậu ta sắc mặt tốt, còn thường xuyên ra tay đánh cậu ta bị thương, cậu ta không những không tức giận, mà còn luôn cười ha hả! Trong lòng cậu ta, dường như không buồn vì bất cứ điều gì, chỉ duy nhất chuyện của chị gái cậu ta.
Xoay người quay trở lại hang động, từ xa nhìn đến khuôn mặt đang dần khôi phục lại huyết sắc của Đông Phương Hạ, Lãnh Lạc ngẩng đầu lên, ngồi xuống ở một bên! Đến buổi tối, Lãnh Lạc cũng không rời đi, ở trong hang động đốt một đống lửa! Nhìn màu đỏ rực của ngọn lửa, hai tay Lãnh Lạc ôm lấy đầu gối, cuộn tròn người lại!