Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 161: Tên cuồng vợ – mặc đình
“Lăng Phong của chúng tôi cẩn trọng, tận tụy, quay phim chưa bao giờ trễ giờ. Nói Lăng Phong của chúng tôi lợi dụng việc công để báo thù riêng, lừa ai chứ?” Các fan của Lăng Phong quả nhiên bắt đầu phản công.
“LM vì trốn tránh trách nhiệm, cũng đủ vô sỉ rồi. Chúng tôi muốn chân tướng sự thật, nếu không, người hâm mộ chúng tôi nhất định chống lại LM các người đến cùng.”
“Đường Ninh đúng là đồ gái điếm… trước đến giờ đều không nói lời nào, toàn để người khác ra mặt hộ.”
“Tiện nhân…”
Quả nhiên, sau lời giải thích của LM, fan của Lăng Phong càng điên cuồng hơn, càng đồn đại, muốn đoàn đội tẩy chay Đường Ninh và LM cho đến khi Đường Ninh xuất hiện, đích thân xin lỗi Lăng Phong.
“Lăng Phong của chúng tôi oan ức như vậy, lần này không thể dễ dàng bỏ qua cho cô người mẫu này!”
“Tiểu thiên vương nổi tiếng của chúng tôi là người mà một người mẫu nhỏ như cô có thể so sánh được à?”
Thấy fan của Lăng Phong đưa ra những lời nhận xét cực đoan như vậy, Lan Hề trực tiếp gọi Đường Ninh đến văn phòng Tranh Điền, hỏi cô ấy: “Lần này, cô định ứng phó thế nào?
Đường Ninh à, trước nay cô chưa làm chuyện không có đầu óc như này. Cô nói cho tôi biết, rốt cuộc cô bị sao vậy?”
“Bây giờ có rất nhiều fan ở bên ngoài giải trí Tranh Điền, đều đang đợi cô xuất hiện, yêu cầu cô xin lỗi, công ty đã bị bao vây đến nỗi không lọt nổi một con ruồi. Cô muốn xoay chuyển thế nào?”
An Tử Hạo vẫn luôn đứng dựa vào mép bàn, nhìn thấy Lan Hề vặn hỏi Đường Ninh, vội lên tiếng giải thích: “Cô không tin chúng tôi?”
“Tớ không hỏi cậu, tớ đang hỏi Đường Ninh.” Lan Hề trực tiếp nổi giận với An Tử Hạo, để biểu thị uy nghiêm của cô ta là thứ không thể khiêu khích: “Nếu lúc đầu, cô đi ăn cơm cùng Lăng Phong, vậy thì hôm nay, chuyện sẽ không biến thành kết cục này.”
“Đường Ninh, lúc thích hợp, cô có thể buông xuống tư thế kiêu ngạo của cô không?”
“Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà?” Sau vài giây im lặng, Đường Ninh đột nhiên hỏi lại Lan Hề, ánh mắt trong veo: “Lan tổng, tôi và cô đều không phải là kẻ ngốc, cô không cần phải lừa tôi như đã đối với Lý Đan Ni.”
Lan Hề kinh ngạc nhìn Đường Ninh, không nghĩ rằng cô ấy lại có thể nói những lời thẳng thừng như vậy…
“Đường Ninh…” An Tử Hạo trầm giọng, áp chế cô ấy lại.
“Cô coi tôi là gì, chúng ta hiểu rõ trong lòng. Lan Hè, tôi thực sự tôn trọng cô, cũng chưa bao giờ ngờ rằng lại có ngày đối đầu thế này.” Giọng điệu của Đường Ninh lạnh lùng mà kiên định, khiến đáy lòng Lan Hề lan tràn một cỗ ớn lạnh.
– Lan Hề không dám nhìn thẳng vào mắt Đường Ninh lâu, nên ngoảnh mặt đi chỗ khác, sau đó nói với Đường Ninh: “Nếu chuyện của Lăng Phong không được giải quyết, các hoạt động sau này của cô đều không cần tham gia nữa. Cô tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Đường Ninh biết rằng Lan Hề chỉ muốn nhân cơ hội làm yếu đi sự nỗi tiếng của cô, từ đó kiểm soát cô trong lòng bàn tay.
Nếu là một nghệ sĩ bình thường, khi nghe được câu nói này sẽ hiểu ý của Lan Hề giống như tuyết tàng”, nên thấy sợ hãi đến mức cả người run lên, nhưng Đường Ninh chỉ đứng dậy, liếc nhìn Lan Hề đầy thâm ý…
(tuyết tàng: che giấu trong tuyết, gần như từ phong sát) “Em hà tất phải làm to chuyện như vậy với Lan Hề?” Sau khi rời phòng làm việc, An Tử Hạo theo sau cô, hỏi.
“Nếu tôi tiếp tục nhường nhịn, cô ta chỉ cảm thấy tôi không có điểm giới hạn, vẫn tiếp tục động chạm.” Đường Ninh nhỏ giọng đáp.
An Tử Hạo cười lạnh, tỏ vẻ hoàn toàn có thể hiểu được cảm nhận của Đường Ninh.
Lan Hè thích vừa đắm vừa xoa, nắm chắc mấy người Lý Đan Ni trong tay. Chung quy thì mấy người Lý Đan Ni có dục vọng, sẽ mắc sai lầm. Nhưng Đường Ninh thì khác, cô chỉ đơn thuần là thích nghề người mẫu và muốn đạt tới độ cao bản thân mong muốn.
“Đi ra bằng cửa sau đi…”
“Nếu tôi bị hủy trong tay Lăng Phong thế này, anh có hoàn toàn thất vọng không?” Đường Ninh đột nhiên hỏi một câu.
“Em sẽ để bản thân thua?” An Tử Hạo từ đầu đến cuối đều không tin.
Đường Ninh hờ hững cười, không nói lời nào, đối với kẻ địch, cô chưa bao giờ là người nhân từ nương tay. Cứ để Lăng Phong tiếp tục ầm ï đi, dù sao anh ta càng nháo lớn thì cuối cùng sẽ càng khó thu dọn tàn cuộc.
Bởi vì các hoạt động khác buộc phải dừng lại, nên Đường Ninh đột nhiên trở nên rảnh rỗi. Khi Mặc Đình trở về nhà, điều anh nhìn thấy là cô đang yên tĩnh ngồi trên ghế sô pha chọn ảnh.
Lục Triệt nhìn Đường Ninh, có chút kinh ngạc: “Tổng giám đốc, bên ngoài đều đã ầm ï lật trời rồi. Phu nhân thật sự không bị ảnh hưởng chút nào… Cô ấy thật sự rất bình tĩnh.”
Mặc Đình cởi áo khoác, ngồi bên cạnh Đường Ninh, nhìn máy ảnh trên tay cô, sau đó nói: “Nghe nói Lan Hề đã dừng công việc của em rồi…”
*A?” Đường Ninh ngẳng đầu lên, liếc nhìn Mặc Đình, lại gật đầu: “Ừ, dừng rồi…
“Không lo lắng à?”
“Lo lắng chỉ đánh mắt khả năng phán đoán, cần gì phải hao tâm tổn trí?” Đường Ninh đưa những bức ảnh đã chọn xong cho Mặc Đình: “Em thích nhất là cảnh chúng ta chụp cuối cùng, cảm giác khi em dựa dựa vào vai anh đó, chúng ta phóng to bức ảnh này được không?”
Mặc Đình nhận máy ảnh đưa cho Lục Triệt: “Làm theo…”
Lục Triệt cũng nhận lấy máy ảnh, nhìn hai vợ chồng không bị ảnh hưởng chút nào, cười gật đầu rời đi.
Rết cuộc thì… tổng giám đốc ở sau lưng đã làm đủ nhiều rồi.
“Thật sự không muốn anh nhúng tay vào?”
Nghe thấy Mặc Đình hỏi, lúc đầu Đường Ninh không trả lời, đợi sau khi Lục Triệt rời đi, mới lấy những tin đồn về Lăng Phong mà chị Long lợi dụng mối quan hệ của mình biết được. Mặc Đình liếc nhìn, xoa eo Đường Ninh: “Vợ thông minh của anh…”
Bởi vì Đường Ninh trực tiếp yêu cầu chị Long đi tìm đối thủ cạnh tranh của Lăng Phong, bị uy nghiêm của cha Lăng Phong ép buộc, những đồng nghiệp đã căm hận ngút trời với Lăng Phong từ lâu, vẫn luôn thiếu lối khơi thông.
Nhưng họ không có dũng khí để đối đầu với Lăng Phong nên không có bằng chứng.
Trong đó bao gồm ảnh Lăng Phong tán gái, tự cao tự đại, làm nhục diễn viên đối thủ, còn có bằng chứng đáng xấu hỗ chuyện quay phim thỉnh thoảng đúng giò, nhưng đâu đâu cũng tuyên dương bản thân kính nghiệp…
Mặc Đình đọc xong những tư liệu này, ném sang một bên, hài lòng nhất với bụng dạ đen tối của Đường Ninh.
Nếu một chút năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, giới này, có lẽ sớm muộn gì cũng không lăn lộn nỗi…
“Mặc tổng, có muốn xem một vở kịch chỉ đâu đánh đó không?”
Mặc Đình cười, không nói gì, khuôn mặt tuần tú và mềm mại.
Mặc dù Đường Ninh cũng không tốn bao nhiêu công sức để có được những thứ này, nhưng vẫn có khác biệt lớn với việc không gặp chút trở ngại nào, tuy nhiên chị Long sao lại có thể không gặp chút ngăn trở nào?
Mặc Đình – người cuồng vợ này không phải là làm suông…
Nhưng anh chỉ cười, xắn tay áo vào bếp nấu ăn…
Mặt khác, các fan của Lăng Phong, để “thuyết phục người khác bằng lý lẽ”, đã đưa ra rất nhiều bằng chứng cho thấy Lăng Phong bắt chấp cái lạnh và cái nóng để quay phim. Ví dụ, mỗi ngày chỉ ngủ 3 tiếng, âm 3 độ vẫn quay phim dưới nước băng, rơi từ trên cao xuống vẫn nhất quyết không dùng người đóng thê…
Điều khiến mọi người buồn cười là Lăng Phong lại đăng một báo cáo chẩn đoán của bác sĩ, nói rằng anh ta bị ốm vẫn kiên trì đến resort quay quảng cáo, nhưng được cho hay đã đổi vai, thân thể và tâm lý bị đả kích nặng về.
Chỉ tiếc khi bức ảnh chụp anh ta trong phòng tập đã được chị Long lưu lại từ lâu…
“Xem ra Lăng Phong muốn ép em đi nhảy lầu mới thỏa mãn…”
An Tử Hạo cười tủm tỉm bình luận.
Uhm, cũng đã đến lúc, bắt đầu cảnh tát vào mặt đầu tiên…
“LM vì trốn tránh trách nhiệm, cũng đủ vô sỉ rồi. Chúng tôi muốn chân tướng sự thật, nếu không, người hâm mộ chúng tôi nhất định chống lại LM các người đến cùng.”
“Đường Ninh đúng là đồ gái điếm… trước đến giờ đều không nói lời nào, toàn để người khác ra mặt hộ.”
“Tiện nhân…”
Quả nhiên, sau lời giải thích của LM, fan của Lăng Phong càng điên cuồng hơn, càng đồn đại, muốn đoàn đội tẩy chay Đường Ninh và LM cho đến khi Đường Ninh xuất hiện, đích thân xin lỗi Lăng Phong.
“Lăng Phong của chúng tôi oan ức như vậy, lần này không thể dễ dàng bỏ qua cho cô người mẫu này!”
“Tiểu thiên vương nổi tiếng của chúng tôi là người mà một người mẫu nhỏ như cô có thể so sánh được à?”
Thấy fan của Lăng Phong đưa ra những lời nhận xét cực đoan như vậy, Lan Hề trực tiếp gọi Đường Ninh đến văn phòng Tranh Điền, hỏi cô ấy: “Lần này, cô định ứng phó thế nào?
Đường Ninh à, trước nay cô chưa làm chuyện không có đầu óc như này. Cô nói cho tôi biết, rốt cuộc cô bị sao vậy?”
“Bây giờ có rất nhiều fan ở bên ngoài giải trí Tranh Điền, đều đang đợi cô xuất hiện, yêu cầu cô xin lỗi, công ty đã bị bao vây đến nỗi không lọt nổi một con ruồi. Cô muốn xoay chuyển thế nào?”
An Tử Hạo vẫn luôn đứng dựa vào mép bàn, nhìn thấy Lan Hề vặn hỏi Đường Ninh, vội lên tiếng giải thích: “Cô không tin chúng tôi?”
“Tớ không hỏi cậu, tớ đang hỏi Đường Ninh.” Lan Hề trực tiếp nổi giận với An Tử Hạo, để biểu thị uy nghiêm của cô ta là thứ không thể khiêu khích: “Nếu lúc đầu, cô đi ăn cơm cùng Lăng Phong, vậy thì hôm nay, chuyện sẽ không biến thành kết cục này.”
“Đường Ninh, lúc thích hợp, cô có thể buông xuống tư thế kiêu ngạo của cô không?”
“Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà?” Sau vài giây im lặng, Đường Ninh đột nhiên hỏi lại Lan Hề, ánh mắt trong veo: “Lan tổng, tôi và cô đều không phải là kẻ ngốc, cô không cần phải lừa tôi như đã đối với Lý Đan Ni.”
Lan Hề kinh ngạc nhìn Đường Ninh, không nghĩ rằng cô ấy lại có thể nói những lời thẳng thừng như vậy…
“Đường Ninh…” An Tử Hạo trầm giọng, áp chế cô ấy lại.
“Cô coi tôi là gì, chúng ta hiểu rõ trong lòng. Lan Hè, tôi thực sự tôn trọng cô, cũng chưa bao giờ ngờ rằng lại có ngày đối đầu thế này.” Giọng điệu của Đường Ninh lạnh lùng mà kiên định, khiến đáy lòng Lan Hề lan tràn một cỗ ớn lạnh.
– Lan Hề không dám nhìn thẳng vào mắt Đường Ninh lâu, nên ngoảnh mặt đi chỗ khác, sau đó nói với Đường Ninh: “Nếu chuyện của Lăng Phong không được giải quyết, các hoạt động sau này của cô đều không cần tham gia nữa. Cô tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Đường Ninh biết rằng Lan Hề chỉ muốn nhân cơ hội làm yếu đi sự nỗi tiếng của cô, từ đó kiểm soát cô trong lòng bàn tay.
Nếu là một nghệ sĩ bình thường, khi nghe được câu nói này sẽ hiểu ý của Lan Hề giống như tuyết tàng”, nên thấy sợ hãi đến mức cả người run lên, nhưng Đường Ninh chỉ đứng dậy, liếc nhìn Lan Hề đầy thâm ý…
(tuyết tàng: che giấu trong tuyết, gần như từ phong sát) “Em hà tất phải làm to chuyện như vậy với Lan Hề?” Sau khi rời phòng làm việc, An Tử Hạo theo sau cô, hỏi.
“Nếu tôi tiếp tục nhường nhịn, cô ta chỉ cảm thấy tôi không có điểm giới hạn, vẫn tiếp tục động chạm.” Đường Ninh nhỏ giọng đáp.
An Tử Hạo cười lạnh, tỏ vẻ hoàn toàn có thể hiểu được cảm nhận của Đường Ninh.
Lan Hè thích vừa đắm vừa xoa, nắm chắc mấy người Lý Đan Ni trong tay. Chung quy thì mấy người Lý Đan Ni có dục vọng, sẽ mắc sai lầm. Nhưng Đường Ninh thì khác, cô chỉ đơn thuần là thích nghề người mẫu và muốn đạt tới độ cao bản thân mong muốn.
“Đi ra bằng cửa sau đi…”
“Nếu tôi bị hủy trong tay Lăng Phong thế này, anh có hoàn toàn thất vọng không?” Đường Ninh đột nhiên hỏi một câu.
“Em sẽ để bản thân thua?” An Tử Hạo từ đầu đến cuối đều không tin.
Đường Ninh hờ hững cười, không nói lời nào, đối với kẻ địch, cô chưa bao giờ là người nhân từ nương tay. Cứ để Lăng Phong tiếp tục ầm ï đi, dù sao anh ta càng nháo lớn thì cuối cùng sẽ càng khó thu dọn tàn cuộc.
Bởi vì các hoạt động khác buộc phải dừng lại, nên Đường Ninh đột nhiên trở nên rảnh rỗi. Khi Mặc Đình trở về nhà, điều anh nhìn thấy là cô đang yên tĩnh ngồi trên ghế sô pha chọn ảnh.
Lục Triệt nhìn Đường Ninh, có chút kinh ngạc: “Tổng giám đốc, bên ngoài đều đã ầm ï lật trời rồi. Phu nhân thật sự không bị ảnh hưởng chút nào… Cô ấy thật sự rất bình tĩnh.”
Mặc Đình cởi áo khoác, ngồi bên cạnh Đường Ninh, nhìn máy ảnh trên tay cô, sau đó nói: “Nghe nói Lan Hề đã dừng công việc của em rồi…”
*A?” Đường Ninh ngẳng đầu lên, liếc nhìn Mặc Đình, lại gật đầu: “Ừ, dừng rồi…
“Không lo lắng à?”
“Lo lắng chỉ đánh mắt khả năng phán đoán, cần gì phải hao tâm tổn trí?” Đường Ninh đưa những bức ảnh đã chọn xong cho Mặc Đình: “Em thích nhất là cảnh chúng ta chụp cuối cùng, cảm giác khi em dựa dựa vào vai anh đó, chúng ta phóng to bức ảnh này được không?”
Mặc Đình nhận máy ảnh đưa cho Lục Triệt: “Làm theo…”
Lục Triệt cũng nhận lấy máy ảnh, nhìn hai vợ chồng không bị ảnh hưởng chút nào, cười gật đầu rời đi.
Rết cuộc thì… tổng giám đốc ở sau lưng đã làm đủ nhiều rồi.
“Thật sự không muốn anh nhúng tay vào?”
Nghe thấy Mặc Đình hỏi, lúc đầu Đường Ninh không trả lời, đợi sau khi Lục Triệt rời đi, mới lấy những tin đồn về Lăng Phong mà chị Long lợi dụng mối quan hệ của mình biết được. Mặc Đình liếc nhìn, xoa eo Đường Ninh: “Vợ thông minh của anh…”
Bởi vì Đường Ninh trực tiếp yêu cầu chị Long đi tìm đối thủ cạnh tranh của Lăng Phong, bị uy nghiêm của cha Lăng Phong ép buộc, những đồng nghiệp đã căm hận ngút trời với Lăng Phong từ lâu, vẫn luôn thiếu lối khơi thông.
Nhưng họ không có dũng khí để đối đầu với Lăng Phong nên không có bằng chứng.
Trong đó bao gồm ảnh Lăng Phong tán gái, tự cao tự đại, làm nhục diễn viên đối thủ, còn có bằng chứng đáng xấu hỗ chuyện quay phim thỉnh thoảng đúng giò, nhưng đâu đâu cũng tuyên dương bản thân kính nghiệp…
Mặc Đình đọc xong những tư liệu này, ném sang một bên, hài lòng nhất với bụng dạ đen tối của Đường Ninh.
Nếu một chút năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, giới này, có lẽ sớm muộn gì cũng không lăn lộn nỗi…
“Mặc tổng, có muốn xem một vở kịch chỉ đâu đánh đó không?”
Mặc Đình cười, không nói gì, khuôn mặt tuần tú và mềm mại.
Mặc dù Đường Ninh cũng không tốn bao nhiêu công sức để có được những thứ này, nhưng vẫn có khác biệt lớn với việc không gặp chút trở ngại nào, tuy nhiên chị Long sao lại có thể không gặp chút ngăn trở nào?
Mặc Đình – người cuồng vợ này không phải là làm suông…
Nhưng anh chỉ cười, xắn tay áo vào bếp nấu ăn…
Mặt khác, các fan của Lăng Phong, để “thuyết phục người khác bằng lý lẽ”, đã đưa ra rất nhiều bằng chứng cho thấy Lăng Phong bắt chấp cái lạnh và cái nóng để quay phim. Ví dụ, mỗi ngày chỉ ngủ 3 tiếng, âm 3 độ vẫn quay phim dưới nước băng, rơi từ trên cao xuống vẫn nhất quyết không dùng người đóng thê…
Điều khiến mọi người buồn cười là Lăng Phong lại đăng một báo cáo chẩn đoán của bác sĩ, nói rằng anh ta bị ốm vẫn kiên trì đến resort quay quảng cáo, nhưng được cho hay đã đổi vai, thân thể và tâm lý bị đả kích nặng về.
Chỉ tiếc khi bức ảnh chụp anh ta trong phòng tập đã được chị Long lưu lại từ lâu…
“Xem ra Lăng Phong muốn ép em đi nhảy lầu mới thỏa mãn…”
An Tử Hạo cười tủm tỉm bình luận.
Uhm, cũng đã đến lúc, bắt đầu cảnh tát vào mặt đầu tiên…