Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap (91).txt
Liên hoan phim truyền hình Panda là một giải thưởng lớn ở trong nước, có thể vào vòng chung kết là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Mỗi năm mấy trăm triệu người chú ý Liên hoan phim truyền hình, tất nhiên không phải là nhỏ.
Du Mẫn Mẫn cũng rất cao hứng, rất nhanh mang theo Lâm Triệt tới công ty, bắt đầu chọn lễ phục.
Du Mẫn Mẫn cố ý đi tìm mấy nhà tài trợ thích hợp, nhãn hiệu đều vô cùng có phẩm vị.
Hiện tại Lâm Triệt xem như một nghệ sĩ có năng lực nhất trong tay Du Mẫn Mẫn, cho nên Du Mẫn Mẫn gần như đem toàn bộ tinh lực, đều đặt ở trên người Lâm Triệt.
Công ty, Du Mẫn Mẫn vì Lâm Triệt tranh thủ một phòng nghỉ đơn độc, ở phòng nghỉ, Du Mẫn Mẫn cầm thư mời Liên hoan phim truyền hình cho Lâm Triệt.
"Hôm nay vừa mới gửi đến công ty, cấp cao trong công ty cũng rất vui vẻ vì em, chỉ là, người lần này cùng nhau tham gia chung kết, có mấy người vẫn có lực cạnh tranh, có một vài người rõ ràng ngủ để đi lên, không cần để ý".
Trên danh sách là những nghệ sĩ tham gia vòng chung kết, Lâm Triệt nhìn thấy, Lâm Lị thế nhưng cũng có mắt, xem ra ở lễ trao giải nhất định sẽ gặp cô ta.
Lâm Triệt kích động nói: "Em thật sự không nghĩ tới em thế nhưng có thể vào vòng chung kết, em chỉ diễn một nhân vật, còn là vai phụ".
"Phim truyền hình của Cố Tĩnh Dư, mỗi năm đều nào nhiệt, cho nên em tham diễn đứng đầu phim truyền hình, đây là thứ nhất, còn thứ hai, nhân vật của em xác thật rất thảo hỉ, còn thứ ba, em diễn cũng rất tốt".
Lâm Triệt vô ngữ nhìn Du Mẫn Mẫn: "Chị Du, chị không thể khích lệ em một chút sao?".
Bởi vì mỗi ngày đều gặp mặt, quan hệ của Lâm Triệt và Du Mẫn Mẫn dần dần cũng tốt hơn rất nhiều, nói chuyện cũng không câu nệ như phía trước.
Du Mẫn Mẫn nói: "Chị nói chính là sự thật, người như em, cũng có một phần nhờ vâbj khí, cho nên em không thể quá kiêu ngạo, nghe được không?"
"Đã biết......"
"Có điều em xác thật cũng tích lũy đầy đủ, cho nên em vào vòng, còn mấy đối thủ cạnh tranh khác, chị cảm thấy, cũng không diễn tốt gằng em, chị cảm thấy em rất có khả năng sẽ đoạt giải".
Lâm Triệt khiêm tốn cười, bụm má ngượng ngùng nói: "Sao có thể!"
Du Mẫn Mẫn nói: "Chị nói thật, em cho rằng em hiện tại vẫn diễn viên nhỏ sao, hiện tại em là tân tinh, là đối tượng trọng điểm công ty chuẩn bị bồi dưỡng".
"Ai nha...... Em chỉ là có chút không thích ứng, lần đầu tiên em có thành công như vậy".
"Kỳ thật chị cũng là lần đầu tiên, em là nghệ sĩ đầu tiên thành công trong tay chị". Du Mẫn Mẫn nói.
Lâm Triệt kỳ quái nhìn Du Mẫn Mẫn: "Chị Du, trước kia cũng có rất nhiều nghệ sĩ nổi danh mà".
Du Mẫn Mẫn nói: "Ngày chị gia nhập rất là lâu, vừa tốt nghiệp liền bắt đầu gia nhập làm trợ lý, từ trợ lý đến trợ lý tư nhận, lại đến người đại diện công cộng, lại đến người đại diện tư nhân, chị gia nhập tám năm, đáng tiếc chính là, có thể gặp được một nghệ sĩ lợi hại, cũng cần có vận khí, chị vẫn luôn làm đâu chắc đấy, không muốn cướp nghệ sĩ với người khác, cho nên nghệ sĩ trong tay chị, hoặc là tân nhân quá thuần túy, hoặc là là một ít nghệ sĩ đã lớn tuổi". Cô vỗ vỗ bả vai Lâm Triệt: "Cho nên, chúng ta đều là lần đầu tiên, cùng nhau cố gắng".
"Vâng, cùng nhau cố gắng!" Lâm Triệt bỗng nhiên cũng cảm thấy, trước kia cảm thấy người đại diện nên cao cao tại thượng, dù sao người đại diện an bài, quyết định vận mệnh của những nghệ sĩ nhỏ như bọn họ, nhưng mà, hiện tại ngẫm lại, bọn họ xác thật cũng không dễ dàng.
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, nghệ sĩ nhỏ nhìn thấy Lâm Triệt, đều sẽ cúi đầu chào hỏi, kêu: "Chị Lâm Triệt khỏe". Khom lưng chờ Lâm Triệt đi qua, mới ngẩng đầu len.
Lâm Triệt biết, trong giới cũng có nơi chú trọng bối phận cùng thành tích như thế này, trước kia mình cũng tránh ở một bên, chờ những nghệ sĩ nổi tiếng đi qua, lại tiếp tục đi đường.
Chỉ là hiện tại mình thế nhưng cũng có đãi ngộ như vậy, thật sự cảm giác còn có chút kỳ quái.
Lâm Triệt nói: "Thật là, em mới diễn một nhân vật chủ yếu mà thôi, bọn họ không cần đối với em như vậy".
Du Mẫn Mẫn cười nói: "Nhưng em cũng đã là bay lên kỳ nghệ sĩ, huống chi em chiếm không ít đầu đề, năm nay em cũng là nghệ sĩ đứng đầu, công ty ai không biết em".
Lâm Triệt thật ra không nghĩ tới, hiện tại mình thế nhưng được người biết rõ như vậy.
Nhưng mà, vừa đến cửa......
Một cụ già, bỗng nhiên bổ nhào vào trước mặt, dọa Lâm Triệt thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Lại thấy cụ già không quản Lâm Triệt, lại trực tiếp quỳ xuống trước mặt Du Mẫn Mẫn.
Lâm Triệt kinh ngạc che miệng, thấy Du Mẫn Mẫn luôn luôn trấn định, lại bỗng nhiên có chút ngốc lăng, liền thấy cụ già kia ôm hai chân Du Mẫn Mẫn kêu lên: "Mẫn Mẫn, con nhất định phải giúp ba, lần này ba hoàn toàn muốn chết, nếu con không giúp na, ba thật sự phải rời khỏi nhà chúng ta, đầu mình hai nơi".
Lâm Triệt lập tức cũng có chút sững sờ.
Du Mẫn Mẫn cắn môi nhìn cha mình, đẩy ông ra một phát, không khách khí nói: "Tôi đã nói rồi, chỉ giúp ông một lần cuối cùng, ông lại làm sao vậy, ông lại thua tiền phải không? Ba, tôi không có tiền, tôi một phân tiền cũng không có, nơi này là nơi tôi công, ông hãy rời đi, bằng không, tôi thất nghiệp, về sau ông không còn ai để áp bức đâu?"
Cụ già trên mặt đất ngẩng đầu lên: "Mẫn Mẫn, lần này ba thật sự không thua tiền, là đám khốn kiếp kia, nói láo toét, ba đưa tiền không đủ, còn kém ba vạn khối, nếu như không cho, bọn họ sẽ phải vào mang mẹ con mang đi đi coi làm công trừ tiền, ba rất sợ hãi, liền...... Liền......"
Du Mẫn Mẫn nhíu mày: "Liền làm sao vậy?"
"Liền bắt người phụ nữ của tiểu công tử Lục gia lại uy hiếp, không cẩn thận, đánh bể đầu cô ta, nhập viện, hiện tại bọn họ muốn kiện ba, cái này, cái này ba xong rồi......"
"Cái gì?" Du Mẫn Mẫn trên mặt không giận phản cười, buồn cười nhìn cha mình, cắn môi nói: "Ông cũng thật năng lực, hiện tại không chỉ có đánh bạc, còn đánh người phải không?"
"Ba......"
"Buông tôi ra, việc này tôi mặc kệ, ông đi vào vừa lúc, đỡ phải lại liên lụy mẹ và tôi". Du Mẫn Mẫn đẩy người cha đang ôm mình ra.
Cụ già ngã trên mặt đất, lập tức bị rất nhiều người nhìn thấy, rất nhiều người đều tò mò lén nhìn lại đây, cụ già vừa thấy, tính tình táo bạo ngã trên mặt đất chỉ vào Du Mẫn Mẫn mắng to: "Mày là cái thá gì, tao là ba mày, sao mày có thể đối xử với tôi như vậy, ngậm đắng nuốt cay nuôi mày lớn, hiện tại mày lợi hại, thì không cần những người như chúng ta phải không, tao chậm trễ ngày lành của mày phải không? Được, mày mặc kệ tao, mặc kệ tao, tao ở cửa công ty mày không đi!"
Du Mẫn Mẫn thật cảm thấy vô ngữ, lạnh lùng nhìn ông một cái, phất tay nói với bảo an: "Người này ăn vạ công ty, ảnh hưởng vận tác bình thường của công ty, kéo ra ngoài cho tôi!"
Bảo an nhanh lại đây kéo người, theo sau, cụ già thê thảm tiếng kêu, một tiếng cao hơn một tiếng.
Lâm Triệt xem thấy có điều, nhanh lôi kéo Du Mẫn Mẫn rời khỏi nơi này.
Người bên cạnh còn một người tiếp một người nghị luận, ánh mắt giống như tràn ngập phê phán Du Mẫn Mẫn.
Sau khi Du ba bị đuổi đi, còn ở bên ngoài lắc lư, Lâm Triệt nhìn nhìn, nói với Du Mẫn Mẫn: "Em tới nơi đó trước, chị trở về đi, ba chị khẳng định còn sẽ đi qua tìm chị".
Du Mẫn Mẫn cảm kích nhìn Lâm Triệt: "Được rồi, cảm ơn em".
Lâm Triệt liền phất tay bảo tài xế lái đến Cố trạch.
Mỗi năm mấy trăm triệu người chú ý Liên hoan phim truyền hình, tất nhiên không phải là nhỏ.
Du Mẫn Mẫn cũng rất cao hứng, rất nhanh mang theo Lâm Triệt tới công ty, bắt đầu chọn lễ phục.
Du Mẫn Mẫn cố ý đi tìm mấy nhà tài trợ thích hợp, nhãn hiệu đều vô cùng có phẩm vị.
Hiện tại Lâm Triệt xem như một nghệ sĩ có năng lực nhất trong tay Du Mẫn Mẫn, cho nên Du Mẫn Mẫn gần như đem toàn bộ tinh lực, đều đặt ở trên người Lâm Triệt.
Công ty, Du Mẫn Mẫn vì Lâm Triệt tranh thủ một phòng nghỉ đơn độc, ở phòng nghỉ, Du Mẫn Mẫn cầm thư mời Liên hoan phim truyền hình cho Lâm Triệt.
"Hôm nay vừa mới gửi đến công ty, cấp cao trong công ty cũng rất vui vẻ vì em, chỉ là, người lần này cùng nhau tham gia chung kết, có mấy người vẫn có lực cạnh tranh, có một vài người rõ ràng ngủ để đi lên, không cần để ý".
Trên danh sách là những nghệ sĩ tham gia vòng chung kết, Lâm Triệt nhìn thấy, Lâm Lị thế nhưng cũng có mắt, xem ra ở lễ trao giải nhất định sẽ gặp cô ta.
Lâm Triệt kích động nói: "Em thật sự không nghĩ tới em thế nhưng có thể vào vòng chung kết, em chỉ diễn một nhân vật, còn là vai phụ".
"Phim truyền hình của Cố Tĩnh Dư, mỗi năm đều nào nhiệt, cho nên em tham diễn đứng đầu phim truyền hình, đây là thứ nhất, còn thứ hai, nhân vật của em xác thật rất thảo hỉ, còn thứ ba, em diễn cũng rất tốt".
Lâm Triệt vô ngữ nhìn Du Mẫn Mẫn: "Chị Du, chị không thể khích lệ em một chút sao?".
Bởi vì mỗi ngày đều gặp mặt, quan hệ của Lâm Triệt và Du Mẫn Mẫn dần dần cũng tốt hơn rất nhiều, nói chuyện cũng không câu nệ như phía trước.
Du Mẫn Mẫn nói: "Chị nói chính là sự thật, người như em, cũng có một phần nhờ vâbj khí, cho nên em không thể quá kiêu ngạo, nghe được không?"
"Đã biết......"
"Có điều em xác thật cũng tích lũy đầy đủ, cho nên em vào vòng, còn mấy đối thủ cạnh tranh khác, chị cảm thấy, cũng không diễn tốt gằng em, chị cảm thấy em rất có khả năng sẽ đoạt giải".
Lâm Triệt khiêm tốn cười, bụm má ngượng ngùng nói: "Sao có thể!"
Du Mẫn Mẫn nói: "Chị nói thật, em cho rằng em hiện tại vẫn diễn viên nhỏ sao, hiện tại em là tân tinh, là đối tượng trọng điểm công ty chuẩn bị bồi dưỡng".
"Ai nha...... Em chỉ là có chút không thích ứng, lần đầu tiên em có thành công như vậy".
"Kỳ thật chị cũng là lần đầu tiên, em là nghệ sĩ đầu tiên thành công trong tay chị". Du Mẫn Mẫn nói.
Lâm Triệt kỳ quái nhìn Du Mẫn Mẫn: "Chị Du, trước kia cũng có rất nhiều nghệ sĩ nổi danh mà".
Du Mẫn Mẫn nói: "Ngày chị gia nhập rất là lâu, vừa tốt nghiệp liền bắt đầu gia nhập làm trợ lý, từ trợ lý đến trợ lý tư nhận, lại đến người đại diện công cộng, lại đến người đại diện tư nhân, chị gia nhập tám năm, đáng tiếc chính là, có thể gặp được một nghệ sĩ lợi hại, cũng cần có vận khí, chị vẫn luôn làm đâu chắc đấy, không muốn cướp nghệ sĩ với người khác, cho nên nghệ sĩ trong tay chị, hoặc là tân nhân quá thuần túy, hoặc là là một ít nghệ sĩ đã lớn tuổi". Cô vỗ vỗ bả vai Lâm Triệt: "Cho nên, chúng ta đều là lần đầu tiên, cùng nhau cố gắng".
"Vâng, cùng nhau cố gắng!" Lâm Triệt bỗng nhiên cũng cảm thấy, trước kia cảm thấy người đại diện nên cao cao tại thượng, dù sao người đại diện an bài, quyết định vận mệnh của những nghệ sĩ nhỏ như bọn họ, nhưng mà, hiện tại ngẫm lại, bọn họ xác thật cũng không dễ dàng.
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, nghệ sĩ nhỏ nhìn thấy Lâm Triệt, đều sẽ cúi đầu chào hỏi, kêu: "Chị Lâm Triệt khỏe". Khom lưng chờ Lâm Triệt đi qua, mới ngẩng đầu len.
Lâm Triệt biết, trong giới cũng có nơi chú trọng bối phận cùng thành tích như thế này, trước kia mình cũng tránh ở một bên, chờ những nghệ sĩ nổi tiếng đi qua, lại tiếp tục đi đường.
Chỉ là hiện tại mình thế nhưng cũng có đãi ngộ như vậy, thật sự cảm giác còn có chút kỳ quái.
Lâm Triệt nói: "Thật là, em mới diễn một nhân vật chủ yếu mà thôi, bọn họ không cần đối với em như vậy".
Du Mẫn Mẫn cười nói: "Nhưng em cũng đã là bay lên kỳ nghệ sĩ, huống chi em chiếm không ít đầu đề, năm nay em cũng là nghệ sĩ đứng đầu, công ty ai không biết em".
Lâm Triệt thật ra không nghĩ tới, hiện tại mình thế nhưng được người biết rõ như vậy.
Nhưng mà, vừa đến cửa......
Một cụ già, bỗng nhiên bổ nhào vào trước mặt, dọa Lâm Triệt thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Lại thấy cụ già không quản Lâm Triệt, lại trực tiếp quỳ xuống trước mặt Du Mẫn Mẫn.
Lâm Triệt kinh ngạc che miệng, thấy Du Mẫn Mẫn luôn luôn trấn định, lại bỗng nhiên có chút ngốc lăng, liền thấy cụ già kia ôm hai chân Du Mẫn Mẫn kêu lên: "Mẫn Mẫn, con nhất định phải giúp ba, lần này ba hoàn toàn muốn chết, nếu con không giúp na, ba thật sự phải rời khỏi nhà chúng ta, đầu mình hai nơi".
Lâm Triệt lập tức cũng có chút sững sờ.
Du Mẫn Mẫn cắn môi nhìn cha mình, đẩy ông ra một phát, không khách khí nói: "Tôi đã nói rồi, chỉ giúp ông một lần cuối cùng, ông lại làm sao vậy, ông lại thua tiền phải không? Ba, tôi không có tiền, tôi một phân tiền cũng không có, nơi này là nơi tôi công, ông hãy rời đi, bằng không, tôi thất nghiệp, về sau ông không còn ai để áp bức đâu?"
Cụ già trên mặt đất ngẩng đầu lên: "Mẫn Mẫn, lần này ba thật sự không thua tiền, là đám khốn kiếp kia, nói láo toét, ba đưa tiền không đủ, còn kém ba vạn khối, nếu như không cho, bọn họ sẽ phải vào mang mẹ con mang đi đi coi làm công trừ tiền, ba rất sợ hãi, liền...... Liền......"
Du Mẫn Mẫn nhíu mày: "Liền làm sao vậy?"
"Liền bắt người phụ nữ của tiểu công tử Lục gia lại uy hiếp, không cẩn thận, đánh bể đầu cô ta, nhập viện, hiện tại bọn họ muốn kiện ba, cái này, cái này ba xong rồi......"
"Cái gì?" Du Mẫn Mẫn trên mặt không giận phản cười, buồn cười nhìn cha mình, cắn môi nói: "Ông cũng thật năng lực, hiện tại không chỉ có đánh bạc, còn đánh người phải không?"
"Ba......"
"Buông tôi ra, việc này tôi mặc kệ, ông đi vào vừa lúc, đỡ phải lại liên lụy mẹ và tôi". Du Mẫn Mẫn đẩy người cha đang ôm mình ra.
Cụ già ngã trên mặt đất, lập tức bị rất nhiều người nhìn thấy, rất nhiều người đều tò mò lén nhìn lại đây, cụ già vừa thấy, tính tình táo bạo ngã trên mặt đất chỉ vào Du Mẫn Mẫn mắng to: "Mày là cái thá gì, tao là ba mày, sao mày có thể đối xử với tôi như vậy, ngậm đắng nuốt cay nuôi mày lớn, hiện tại mày lợi hại, thì không cần những người như chúng ta phải không, tao chậm trễ ngày lành của mày phải không? Được, mày mặc kệ tao, mặc kệ tao, tao ở cửa công ty mày không đi!"
Du Mẫn Mẫn thật cảm thấy vô ngữ, lạnh lùng nhìn ông một cái, phất tay nói với bảo an: "Người này ăn vạ công ty, ảnh hưởng vận tác bình thường của công ty, kéo ra ngoài cho tôi!"
Bảo an nhanh lại đây kéo người, theo sau, cụ già thê thảm tiếng kêu, một tiếng cao hơn một tiếng.
Lâm Triệt xem thấy có điều, nhanh lôi kéo Du Mẫn Mẫn rời khỏi nơi này.
Người bên cạnh còn một người tiếp một người nghị luận, ánh mắt giống như tràn ngập phê phán Du Mẫn Mẫn.
Sau khi Du ba bị đuổi đi, còn ở bên ngoài lắc lư, Lâm Triệt nhìn nhìn, nói với Du Mẫn Mẫn: "Em tới nơi đó trước, chị trở về đi, ba chị khẳng định còn sẽ đi qua tìm chị".
Du Mẫn Mẫn cảm kích nhìn Lâm Triệt: "Được rồi, cảm ơn em".
Lâm Triệt liền phất tay bảo tài xế lái đến Cố trạch.